Hôm nay ngày Va len tin
Khắp nơi rộn rã, nhu tình biết bao
Nhưng ta lòng dạ xuyến xao
Vợ iu xa cách, lòng nào có vui.
....( Chúc độc giả có ngày Valentine vui vẻ. Ta mạn phép úp thêm một chương. )
Ảo Ảnh Tu Chân Giới thực tế là cơ thể cũ của Lạc Tinh lấy làm tầng thúe nhất Thiên Giới. Ban đầu, Lạc Tinh định để cho tu sĩ cảnh giới nguyên Anh phi thân lên đây sinh sống. Nhưng do các tinh cầu phát triển quá nhanh. Tu sĩ Nguyên Anh trở nên đông đúc, lại còn sinh sôi vô số hậu đại. Thiên giới tầng thứ nhất này quá nhỏ, không đáp ứng đủ nhu cầu. Nên hiện tại tu sĩ Nguyên Anh vẫn còn ở các tinh cầu khác. Rồi Lạc Tinh tiếp tục cải tạo lại tầng một thiên giới này. Cho nó rộng hơn, hoàn toàn tách biệt với các tầng thiên giới. Và lần này Lạc Tinh dùng cho mục đích khác.. Đó là luu trữ sự sống cho linh hồn ba người vợ đã mất của Lạc Tinh: Thanh Nguyệt, Lạc Mỹ, Hồ Ngải Vi. Năm xưa Lạc Thiên Khiên có nói khi thành thần, sẽ có thể cứu được các người vợ của hắn. Thực tế không biết khi nào Lạc Tinh là thần. Nhưng linh hồn ba người vợ của mình dần cạn kiệt. Kim Hồn Thảo vạn năm cũng không còn tác dụng với họ. Bắt đắt dĩ, Lạc Tinh dùng thần thông mình học được mấy vạn kiếp. Hình thành nên một khu vực khép kín. Một thế giới mà linh hồn vẫn có thể sinh sống được không lo bị hao tổn. Từ đó ba linh hồn vô tư, vô ưu vô lo. Nhưng mà cứ vậy, không làm Lạc Tinh can tâm, gắn luôn dốc sức suy nghĩ hướng gíir quyết. Tiếp đó, Lạc Tinh hấp thu được kiến thức linh văn ở ngoại giới về chế tạo bảo khí, hắn lại có suy nghĩ điên cuồng. Biến Ảo Ảnh Giới thành một pháp bảo cực lớn và đưa ba nàng thành khí linh của Ảo Ảnh Giới. Khí linh vốn từ không mà sinh ra. Lại có linh tính, giống như là Thiên Lan bảo giáp. Nói chi là linh hồn ba nàng do năm tháng làm cho mai mục, lạc mất mà thôi.
Một bước gian nan này chính là quyết định khó khăn cả vạn năm của Lạc Tinh. Vì một khi làm khí linh. Xem như Hồ Ngải Vi, Thanh Nguyệt, Lạc Mỹ không bao giờ có thể phục sinh ở bên ngoài tiên giới. Họ chỉ có thể sống ở Hùng Thiên Giới. Thậm chí chỉ là trong Ảo Ảnh Giới. Dù sao các nàng là khí linh của bảo khí trong Hùng Thiên Giới chứ không phải bên ngoài tiên giới nên sẽ có ngăn cách. Nhưng Lạc Tinh chỉ có thể đảm bảo các người vợ mình thành khí linh mà không mata đi linh tính vốn có ở nơi này thôi.
Bù lại, ba nàng vốn còn một ít linh trí, chắc là có thể dần phục hồi được toàn bộ linh hồn. Quả thật,
Tiêu yốn vài vạn năm hùng thiên giới, hắn cũng thành công luyện hóa ba người vợ mình hòa làm một với Ảo Ảnh Giới.
Tiếp đó vì sợ các nàng của mình buồn chán.
Lại suy nghĩ cách cho các tu sĩ cảnh giới tương đương nguyên anh ở các tinh cầu khác có không gian học tập và tiến bộ bằng cách khiến linh thức họ bị hút vào Ảo Ảnh Giới. Từ đây khái niệm Ảo Ảnh Tu Chân Giới ra đời. Nơi này phụ thuộc chưởng quản của ba người vợ mình.
Đây thật là quyết định sáng suốt. Ban đầu ba khí linh thần trí mơ hồ, không biết gì chỉ làm theo lệnh Lạc Tinh. Nhưng sau vài lần thử nghiệm, Lạc Tinh phát hiện các cả ba nàng có dấu hiệu hồi phục dù rất ít. Một thời gian sau, Lạc Tinh lại tìm ra cách bồi bổ cho linh hồn các người vợ của hắn.
Cách thức đó là thông qua hai dạng: tín ngưỡng lực và linh hồn chi lực. Tiếp theo là kết hợp linh văn mà hắn sáng tạo ra được.
Khắp nơi trong Ảo Ảnh Giới bắt đầu chia làm ba khu vực, đều dựng tượng của ba nàng, xem như ba thế lực khác nhau: Thanh Nguyệt là chủ nhân Nguyệt Cung Thần Điện. Lạc Mỹ chủ nhân của Mỹ Nhân Thần Điện. Hồ Ngải Vi là chủ nhân của Yêu Hồ Thần Điện.
Ba thế lực này trong tình trạng tranh đấu lẫn nhau.
Lại thông qua đó đưa ra một số nhiệm vụ cho tu sĩ. Khiến họ tính ngưỡng cả ba người, chiến đấu vì ba vị nũ thần đó. Có lực lượng tính ngưỡng, có lực lượng tinh thần hỗ trợ. Ảo Ảnh Tu Chân Giới nhờ đó cũng ngày càng hoàn thiện. Còn ba người vợ cũng dần có dấu hiệu nhớ lại vài việc khi còn sống.
Biết mình đi đúng hướng, Lạc Tinh càng muốn cho Ảo Ảnh Giới lớn mạnh hơn. Lực lượng tính ngưỡng đổ về nhiều hơn. Cho nên vạn giới nơi nào cũng có vô số bộ máy giúp linh hồn đến Ảo Ảnh Tu Chân Giới. Một công đôi việc, giúp Hùng Thiên Giới lớn mạnh, giúp vợ mình thức tỉnh linh hồn.
Sắp xếp xong một số việc cho Ảo Ảnh Tu Chân Giới của mình liên thông vạn giới không gì sai xót. Lạc Tinh mới trở về tiên giới.
Lúc này bên ngoài, sự việc Ngô Kinh Thiên chết kéo theo vô số kẻ chết theo nên cán cân oucjw lượng các thế lực mất cân bằng. Dẫn đến các thế lực tranh đấu không ngừng nhằm tranh giành tài nguyên, địa bàn.
Lạc Tinh bắt đầu triệu tập Thủy Thanh Hùng cùng con gái y.
"Thái Thượng trưởng môn cho gọi."
"Ta lần này gặp hai ngươi là muốn nói lời từ biệt." Lạc Tinh nói thẳng.
"Hả..."
"Người muốn đi." - Thủy Minh Ngọc u oán hỏi.
"Đúng. Ta đến đây chỉ vì việc cá nhân. giờ giải quyết xong, đương nhiên phải rời đi thôi."
Lạc Tinh nhìn cả hai nói tiếp:
"Lúc này tình hình rất phức tạp. Toàn bộ Phong Ma Tinh vực đang rất không bình yên. Tranh giành quyền lực khắp nơi. Các ngươi phải tự giữ mình. Cái nào buông được nên buông, hiểu không."
"Dạ.. Thái Thượng trưởng môn."- Thủy Thanh Hùng lúc này trong lòng cũng vô cùng hồi hợp, bản thân hắn không biết việc Lạc Tinh đi là phúc hay họa. Hắn mắt đi chỗ dựa vững chắc nhưng bù lại được làm trưởng môn thực thụ. Không cần nhìn sắc mặc Lạc Tinh làm việc.
"Xung quanh đây, Thủy Minh Các còn xung đột với ai. Ta sẽ cho Thủy Long xử lý. Tiếp đó sẽ mang nó rời đi. Các ngươi cứ chuẩn bị. Nhớ, chuyện gì cũng nên tự lực tự cường."
"Rõ..."
Ba ngày sau lúc Lạc Tinh đang nhập định bỗng một tiếng gõ cửa.
"Vào đi." - Dứt lời là một bóng thiếu nữ đi vào. Nàng là Thủy Minh Ngọc.
"Có chuyện gì?"
"Thưa không có... Chỉ là ta có một vướng mắc muốn nhờ Thái Thượng Trưởng Môn giải đáp." - Nàng ta nói xong lấy ra một bình rượu, tiếp đó rót ra một ly ngọc đưa Lạc Tinh.
"Nói đi."- Thỉnh thoảng nàng ta cũng đến dâng rượu. Nên Lạc Tinh cũng thuận tay lấy uống. Rượu này khá ngon. Nồng nhẹ nhưng khí lạnh lại trào dâng. Là Bích Băng Tửu vạn năm.
"Thưa.... Ta đã tu luyện mấy vạn năm. Vẫn không hiểu được một chữ 《Tình》. Xin ngài giải đáp."
Lạc Tinh liếc qua. Thấy hôm nay nàng ta mặc một đạo bào màu vàng ôm sát người, tôn lên đường cong đầy đặn. Mái tóc mọi ngày buột lên gọn ràng, nhưng hôm nay lại xỏa xuống thuôn dài ngang thắt lưng. Khuôn mặt mọi ngày vẫn là trắng không tì vết, nhưng hôm nay rõ ràng làn môi có chút ửng đỏ, căng mọng, đôi gò má lại phơn phớt hồng. Rõ ràng là thiếu nữ đang hồi xuân. Lạc Tinh sống trăm vạn kiếp, sao lại không hiểu rõ ràng nàng đến có mục đích.
"Ý ngươi nói là tình sư môn?"
"Không... là tình yêu."- Thủy Minh Ngọc bước đến gần. Đôi môi run run nói.
Lạc Tinh bình tĩnh nói: "Tình yêu là loạt cảm xúc rung động của một cá nhân, nó là niềm vui sướng, hạnh phúc khi bên cạnh người mình thích. Tình yêu là nhu cầu chiếm lấy cho riêng mình và nó khiến hai người xa lạ thành một. Tình yêu là sự san sẻ, đồng cảm với người mình yêu luôn mong muốn mang lại điều tốt nhất cho người mình yêu."
Lúc này Thủy Minh Ngọc hầu như đã đến sau lưng Lạc Tinh, choàng đôi tay lên cổ hắn. "Vậy... Ta yêu người...."
"Ặc... nàng ta không mặc thứ đó...."- Lạc Tinh cảm nhận được đồi núi chập chùng trên lưng mình, hiểu hôm nay hình như mình bị lưới tình phủ quây. Hắn nghiêm nghị nói:
"Ta và ngươi không cùng một thế giới. Ta sắp phải đi."
"Ta không cần biết.... Sao người không cho ta một khoảng thời gian ngắn được vui."
"Tình không phải là sự ép buộc ah."
"Chúng ta là tu sĩ... Thọ mệnh ức vạn năm... Ta chỉ cần trưởng môn cho một đêm... Ta muốn có cốt nhục của người"
"Xoạt..." Nói đến đây... Đạo bào của nàng đã rơi xuống đất... Tuy nhiên... khi nhìn lại Lạc Tinh vốn dĩ trong vòng tay nàng đã biến mất tự lúc nào.
"Sao có thể..." Thủy Minh Ngọc cảm giác hụt hẫng. Bích Băng Tửu rõ ràng được nàng pha vào "Dục Mình Huyền Quả." đây là thứ có thể kích phát dục vọng của Địa Tôn tu sĩ' nàng trả cái giá cực lớn để mua lấy.... Nhưng sao kẻ nàng thầm thương 2000 năm nay uống vào vẫn không có tác dụng.
Lúc này' Lạc Tinh đã thuấn đi đến ngọn núi cách đó hai vạn dặm.
"Hừ... Nha đầu này thật là. Ngay cả ta cũng dám hạ dược." Lạc Tinh lắc đầu than thở rồi kích phát linh lực bảo vệ đan điền. Ngăn dục vọng bành trướng..
'"Ha ha... sao chủ nhân không cho nàng ta toại nguyện." Thiên Lan lúc này xuất hiện cười tươi nói.
"Hừ... Ta xem nàng ta như đệ tử. Há có thể làm chuyện đó." Lạc Tinh bực bội nhìn Thiên Lan. Lúc này nàng ta trong hình dáng sáu phần giống Lạc Dương, thoát tục, cao quý. Có cảm giác muốn đè nàng ta ra phi lễ....
"Xì... ta là khí linh a... Chủ nhân đừng nổi lòng ham muốn ah..." Thiên Lan lại nhoẻn miệng nói. Nàng ta lại còn cố ý ưởng ngực lên phơi bài vóc ngọc.
"Hừ..." Biến cho khuất mắt ta. Lạc Tinh quát nói. rồi tiếp tục ngồi xuống nhập định. Linh hồn lập tức vào hùng thiên giới. Trong đó hắn có thể Vào Ảo Ảnh Tu Chân Giới tìm các bà vợ mình. Tuy là không thực sự hành sự. Nhưng làm một số việc hâm nóng tình cảm cũng tốt a.