Hùng Thiên Đại Lục

Chương 530 - Long Phượng Tranh Hùng

Thù nhà nợ nước đã lâu

Phen này quyết trả, mối sầu vạn năm

Này thì Chu Tước hờn căm

Này thì Rồng lửa ác tâm ngập trời.

...

Giữa tinh không, một con Chu Tước lớn vạn dặm đang chiến đấu với một con Hỏa Long dài hơn hai vạn dặm.

Chỉ riêng Khí trường chiến đấu lan tỏa ra. Đã khiến hơn mười tinh cầu xung quanh bị bốc hơi.

"Lê Minh Phượng, hôm nay ta cho ngươi biết. Dám chống đối Long Nhật Thiên ta là sai lầm lớn nhất đời ngươi."

"Bớt xàm ngôn. Ngươi vì ham luyến sắc đẹp ta mà giết chết cha mẹ ta cùng với toàn bộ tu sĩ hơn mười vạn tinh cầu. Mối thù này hôm nay chúng ta giải quyết cho xong."

"Hừ thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết có gì đáng nói. Mà ngươi đừng đánh giá cao mình. Năm xưa Bổn Tôn nhìn trúng yêu đan của ngươi thôi."

"Hừ..." Lê Minh Phượng không thèm nói nữa.

Từ miệng Chu Tước bỗng bắn ra một luồng sáng cực mạnh về phía Hỏa Long.

Long Nhật Thiên cũng không chậm. Uốn mình nhanh chóng, rồi từ cơ thể như có một vòng sáng bảo vệ đánh bật tất cả hỏa diễm ra xa.

Lúc này Lê Minh Phượng cũng bay đến. Hai móng vuốt giang rộng. Đến tầng thứ của nàng, tất cả hoa chiêu đều trở nên vô dụng, không bằng tự thân cơ thể phát ra công kích phù hợp với hoàn cảnh nhất, mang lại sát thương cao nhất. Long Nhật Thiên không kém. Bốn móng vuốt luân phiên đón lấy công kích. Chiếc đuôi thỉnh thoảng như trường thương bắn thẳng ngực của Chu Tước.

Tuy bản thể Lê Minh Phượng chỉ có hai móng vuốt. Nhưng sau đuôi nàng có vô số Lông vũ rắn chắc và thuôn dài. Cứ như có vài chục chiếc thương linh hoạt công kích đến Long Nhật Thiên.

Cả hai vận động tuy đơn giản là thế, nhưng nếu công kích của họ đâm trúng một tinh cầu nhỏ chắc chắn là nó bị xuyên thủng ngay.

Trận chiến kéo dài hơn ba tháng. Cả hai vốn chủ tu hệ hỏa là chính. Hỏa diễm thấm đượm vào thân, hầu như ai cũng hoàn toàn miễn dịch công kích hỏa diễm. Nên các đòn công kích cực mạnh có thể thiêu đốt cả tinh không hoàn toàn không tác dụng với họ.

Mà dùng cơ thể chiến đấu thì cũng bất phân thắng bại.

Chu Tước vốn nổi tiếng dẻo dai. Tuy Lê Minh Phượng chỉ là hậu duệ chu tước. có thể nói là một bản sao, nhưng vẫn nhỉnh hơn phượng hoàng một chút. Nên hiệu ứng dục hỏa trùng sinh của phượng hoàng nàng vẫn nắm được đôi chút. Nhờ vậy mà nàng có thể dùng hỏa diểm trị lành thương thế của bản thân.

Riêng Long Nhật Minh thì vốn là Long Tộc, một sủng nhi của trời đất về cả linh lực lẫn linh thể. Hắn lại đạt Kim Tiên cảnh cách đây sáu mươi vạn năm. Xét tiềm lực, tích lũy điều là đại năng lâu năm của Nam Phương Tiên Vực.

Nếu không có gì thay đổi thì hai người đánh nhau vài trăm năm mới có thể phân thắng bại.

Lúc này, một tia tin tức truyền vào thức hải Lê Minh Phượng. Nàng ta lập tức thay đổi chiến lược. Cả người thu nhỏ lại, trở nhân hình. Tiếp đó hay tay bắt quyết phái sau đầu xuất hiện bảy quang hoàn rực rỡ. Hình thành một lục mang tinh, cùng một hư ảnh chu tước. Tiếp đó một luồng sáng từ thiên không đổ xuống người nàng. Toàn thân Lê Minh Phượng bắt đầu sáng rực.

Thấy đối phương đổi cách công kích. Long Nhật Thiên cũng biến thành nhân hình. Dù sao biến lớn thì tốc độ chậm. Khả năng điều khiển linh lực cũng khó khăn sẽ thua thiệt đủ đường.

"Ha ha... hết sức rồi à nha đầu. Đón đỡ 《Ma Thương Trảm Thần Sát》 của ta."

Hắn ném một thanh Ma Thương thẳng về Lê Minh Phượng, nhằm ngăn cản chiêu thức của nàng. Dù sao chiến đấu mấy chục vạn năm. Hắn hiểu rõ đòn đánh của Lê Minh Phượng là dùng năng lượng câu thông với nội thế giới bản thân nhằm phát ra uy lực gấp vài lần cơ thể. Nên hắn cũng không dám trực tiếp đón đỡ mà muốn dùng vũ khí mình cắt đứt sát chiếu của đối phương, trước khi nàng ta thành công mở ra.

Đúng lúc này, thanh ma thương đột nhiên bị một đồ án cửu cung từ thiên không rơi xuống ngăn cản nó. Tiếp đó một thanh tre lớn vạn dặm từ trên cao đập xuống.

"Ai dám đánh lén ta."- Hay tay Long Nhật Thiên bắt quyết. Một hư ảnh Hỏa Long uốn lượn xông lên ngạnh kháng lấy thanh tre to lớn đó.

Tiếp theo, cơ thể hắn bỗng nhiên bị cố định, không thể nhúc nhích được.

Lúc này, đòn công kích của Lê Minh Phượng đã bắn đến.

"Xoạt..."- Toàn thân Long Nhật Thiên như hơi nước bị tan ra. Nửa cơ thể đã không còn.

Rất nhanh hắn ta lùi lại. Nhân hình tan biến ra thành hỏa diểm rồi trở lại Long hình với cơ thể đầy đủ. Tuy nhiên nó chỉ còn dài khoảng vạn dặm.

Long Nhật Thiên chưa kịp hành động, một chiến thần to lớn cũng hiển hiện ra giữa không trung. Tiếp đó, một Thanh tre đâm xuống theo hình xoắn ốc, kèm theo đó là tiếng xé nát không gian. Hỏa Long ngẩng mặt lên há miệng. Một viên Long Châu to lớn hiện ra. Tạo ra vô số lôi điện vờn quanh.

Đây là ác chủ bài của Long Nhật Thiên. Hắn ta vốn dĩ triền đấu vài chục năm rồi bất ngờ xuất ra Long Châu này để xử lý Lê Minh Phượng. Lôi vốn là cực hạn của Hỏa. Long Nhật Minh uẩn dưởng Lôi châu năm mươi vạn năm rồi. Đương nhiên không ra đòn thì thôi, ra phải có tác dụng cực mạnh. Nhưng lần này vì bảo mệnh hắn phải xuất ra.

Lúc này gậy tre đập trúng Long Châu. Tiếp theo một luồn điện cực mạnh bắn thẳng lên truyền thẳng vào vị chiến tướng khổng lồ kia. Y lập tức buông cây tre khổng lồ, toàn thân co quắp đau đớn. Cơ thể cấp tấp thu nhỏ lại.

"Dám đánh lén ta."- Long Nhật Thiên hừ lạnh. Tuy nhiên, hắn cảm giác không tốt, vội vàng dùng lực lượng thoát khỏi phong cấm. Kịp lúc nhận lấy đòn công kích thứ hai của Lê Minh Phượng. Một lần nữa hắn vẫn kịp đón đỡ, nhưng vô cùng chật vật.

Long Nhật Thiên đang muốn thu hồi long châu để cho nàng ta một kích cực mạnh, thì chợt biến sắc. Long Châu của hắn lại bị kẻ nào tiến hành phong cấm từ lúc nào. Vô cùng bối rối, thì luồng công kích thứ ba, cũng là mạnh mẽ nhất của Lê Minh Phượng cũng đến. Ngôi sao Lục Mang Tinh trên đầu nàng tạo ra một hư ảnh một mũi thương có đầu như mỏ một con chu tước bắn thẳng đến. Đây là tất sát kỹ, đã có một tia đại đạo, đối phương dù có nhanh cũng tuyệt đối không né tránh, chỉ có thể đón đỡ.

Nhưng Long Nhật Thiên không còn Long Châu, nên rất nhiều thần thông không vận dụng được. Không kịp làm gì, thì Thương mang đã xuyên thẳng vào đầu. Phá tan thức hải hắn ta.

Lúc này, Lê Minh Phượng lập tức hóa thân thành Chu Tước. Bay đến há miệng ra hút luôn cơ thể Long Nhật Thiên ta vào bụng.

Tiếp đó trong cơ thể nàng một luồn Tam Diệu Thần hỏa bao trùm hỏa long bắt đầu hòa tan kẻ địch.

Lúc này ở phía xa. Lạc Tinh đang dùng toàn bộ sức mạnh khống chế Long Châu.

Thì ra khi nhóm người Lạc Tinh đến nơi, thấy hai người chiến đấu quyết liệt nên truyền âm phối hợp. Đầu tiên cho Thánh Gióng hiển hóa pháp tướng gây xao nhãng tâm trí Long Nhật Thiên. Tiếp đó thì phong cấm hắn ta.

Khi Thanh Gióng dùng thanh Long Lam Thương đập bay long châu ra xa. Lạc Tinh chớp thời cơ. Cùng Thiên Âm Cầm mở ra trăm vạn đồ án âm dương tiến hành phong cấm viên Long Châu đó. Trong khi đó, Lê Minh Phượng chỉ cần dùng toàn lực thi triển sát chiêu cầm chân Long Nhật Thiên. Ba bút cùng vẽ khiến kẻ địch không kịp vận dụng sát chiêu của mình thì đã bị nuốt vào bụng.

Ba tháng sau. Long Nhật Thiên hoàn toàn bị Lê Minh Phượng luyện hóa. Hắn ta dù thần thông thế nào cũng bị nàng ta xử lý.

Mối thù mấy chục vạn năm trả xong. Lê Minh Phượng vô cùng vui mừng, nhưng còn nhiều việc phải xử lý. Nàng quay qua nói:

"Trần huynh. Ta phải đi tiếp ứng tông môn. Ngươi đợi ở đây."

Dứt lời nàng biến mất. Lạc Tinh lúc này cũng đã phong ấn được Long Châu, thực tế phải nói là Lôi Long Châu. Vì Long Nhật Thiên dùng Long Châu mình để tích lũy Lôi Linh Lực mấy chục vạn năm. Nhung mới lấy ra dùng vài hơi thở thì đã đổi chủ. Nếu hắn còn sống chắc cũng tức chết mà.

Bình Luận (0)
Comment