Lần đầu bỡ ngỡ, nhiệm vụ Bê
Thất Sơn đội ngũ, nhập sơn khê.
Tìm đâu nơi chốn, Liệp Diễm Báo?
Chỉ Thấy Tử Yên, khắp lối về!
...
Lạc Tinh bất ngờ với nhiệm vụ lần này. Dù sau 10 người này tuy thực lực chỉ tương đương ngũ giai yêu thú, nhưng để vào được đây, ai cũng là tinh anh. Yêu thú lục giai còn giết được nữa là ngũ giai.
"Không đơn giản đâu. nếu ở Ngoài khoảng 10 Dũng Tuyền Kì có thể dễ dàng săn được yêu thú Ngũ giai. Nhưng nơi đây là Thiên Vân Môn.
"Các người vừa vào đây. Chưa quen với trọng lực, săn yêu thú ngũ giai rất khó. Yêu thú nơi này rất nhanh nhẹn, sức mạnh lại cao." - Một người nói.
Mọi người cũng đồng ý kiến.
"Khó hay không ta cũng nhận rồi. Nếu nhiệm vụ cấp C chỉ được 10 điểm nếu hoàn thành. Nhiệm Vụ cấp B thì được 50 điểm. Các ngươi sợ gì có ta ở đây. Nên nhớ lần này ta đạt hạng ba toàn khóa." Mỹ Lệ Trân tự tin nói tiếp :
"Các ngươi đó. ta biết mọi người điều là kiêu hùng một phương, không lẽ muốn mãi yếu kém. Nhất là hôm nay. Bản thân ta bị bóc lột 400 Linh Ngọc. Nhìn các ngươi có người bị oánh bầm dập mặt mũi, chắc không muốn tháng tới bị bóc lột Linh Ngọc nữa chứ?"
Mọi người ai cũng bị, nên cảm giác cũng khuất nhục.
"Ta tin các ngươi ít nhiều cũng bị bực tức muốn trả thù. Muốn mạnh lên thì phải tranh thủ thời gian. Cả bọn bóc lột chúng ta chỉ là vào đây sớm vài năm thôi. Sau chúng ta phải chịu thua chứ?"
Giờ chúng ta là một đội phải đoàn kết lại. Trước mắt, ta là đội trưởng phải hiểu các thành viên có điểm mạnh gì.
Theo thứ tự từ dưới đếm lên đi. Người thứ mười. Giới thiệu sơ lượt tên và kỹ năng mình có đi" - Mỹ Lệ Trân đề nghị rồi chỉ người xếp hạng thứ 10 trong tổ đội.
"Ta Lê Hiệu. Sở trường dùng chiến phủ. Thần kỹ Hóa Ngưu Thuật."
Nói rồi trong vòng tích tắt, hắn ta biến thần ấn sau đó hóa thành một Ngưu Nhân to hơn bảy mét. Tay cầm chiến phủ to lớn quay như chong chóng.
"Ước lượng lực tay khoảng 800 Ngưu Lực. Có lẽ vẫn còn dấu diếm." - Lạc Tinh thầm nghĩ.
"Người thứ chín."
"Ta Đoạn Minh. Sở trường dùng Kích. Thần Kĩ Tàng Hình."
Nói rồi Đoạn Minh thi triển thần kỹ. Cả người như hòa vào không khí.
"Ohm. Đúng là không thấy. Ưng nhãn hiện." - Với tinh thần lực đạt Mệnh Môn đại Thành thêm võ kỹ phụ trợ ưng nhãn. Lạc Tinh chỉ thấy một bóng mờ ảo.
"Ha đúng là nhân tài." Lạc Tinh nghĩ có dịp nên tiếp cận đối phương.
"Người thứ tám."
"Ta Vệ Trường. Sở trường phòng thủ." - Một thanh niên trạc tuổi Lạc Tinh đi lên nói, sau đó thi triển thân kỹ : "Thiết bích thuật."
Một vòng sáng với nhiều hình lục giác mở ra. Là trạng thái phòng thủ. tuy nhiên phòng thủ bốn mặt. không có kẽ hở. Khác với Lạc Tinh có Thần kỹ Quy Hoàng Khiên chỉ ở một mặt. chứ không khép kín như vậy.
"Người thứ bảy."
"Mạnh Hạo. Sở trường phá lãng đao." Một thanh niên thân hình cơ bắp đi lên nói.
"Xoẹt" - Một đao chém ra ba vòng xoáy sau đó lan rộng ra xung quanh khoảng ba mươi mét, xét sức mạnh và khoảng các ra đoàn đều khá tốt.
Người thứ sáu là Huy Cận. Sở trường bách biến truy hồn ảnh.
Khi y thi triển thần kỹ,.Một người phân thân làm bốn giống như chiêu thức lạc Dương lúc thi triển Bạch Lạc Tiên Quyền.
Người thứ 5: Quy Hưng. Cũng có thần kỹ phòng ngự, nhưng phạm vi lớn khoảng ba mươi mét. Thích hợp phòng ngự tập thể.
Người thứ tư là Vũ Thanh. Kỹ năng là Thiên Kiếm. Có thể triệu hội một thanh kiếm từ trời lao xuống. Tốc độ khá nhanh. sức sát thương cũng mạnh nhưng một ngày chỉ dùng được ba lần. Lạc Tinh cũng vô cùng ấn tượng.
Người thứ ba là Tiểu Minh. Theo quan sát thì nàng là người nữ thứ hai trong nhóm, tuy nhiên bên ngoài lại là nữ giả nam trang, nhưng giả khá lộ liễu. Thần kỹ Ngũ Tiêu Liên Châu.
"Ohm. Tầm sát thương siêu rộng" - Lạc Tinh ngạc nhiên, khi nhìn thần kỹ là năm ngôi sao bay trong phạm vi gần trăm mét.
"Người Thứ hai."
Lạc Tinh lên trước và giới thiệu: "Ta vũ khí là Cung tiễn. nói xong tay biến ra cung tiễn là Tứ tinh vũ khí. sao đó dùng ba mũi tên Nhị tinh, bắn nhanh về một phương xa. mọi người nhìn thấy ba mũi tên cùng xuyên vào một thân cây to cách năm dặm Sau đó cả cây bốc cháy.
"Ohm. mạnh quá."
"Nè cái này là võ kỹ. thần kỳ ngươi là gì?"
"Hoàng Long Khải giáp." - Nói rồi Lạc Tinh mở thần ấn. toàn thân như có một lớp vảy vàng lưu động. ngay cả đầu cũng có hai sừng nhỏ. nhìn như một Long nhân.
"Công phòng đầy đủ. tính ra ngoài ta ra ngươi là mạnh nhất trong những người ở đây." - Mỹ Lệ Trân nói, sau đó tự giới thiệu:
"Ta là dùng Kiếm. Thần kỹ có hai."
"Thiên Thần khải giáp!" - vừa dứt lời một bộ khải giáp. bao phủ toàn thân.
"Thiên thần vũ dực." - một đôi cánh mọc ra từ sau lưng.
Sau đó nàng lao vút lên. huy động kiếm. đôi cánh không những giúp nàng có thể bay cao khoảng 40 trượng, mà còn tăng tốc độ xuất kiếm. Nhìn như hư ảnh mà cực nhanh, chớp mắt kiếm đã tới trước mặt.
"Đẹp nha, quả nhiên xứng danh hạng ba." - Lạc Tinh khen ngợi, không biết mạnh không, nhưng nhìn rất thích mắt. Trông như là tiên nữ đang múa kiếm, đầy vẻ uy phong nhưng không kém phần diễm lệ.
"Mọi người phải đoàn kết lại, ta biết mọi người không phải có một Thần kỹ không thôi. Nhưng hi vọng đừng có dấu tài nhiều quá. chúng ta phải đoàn kết vê mọi mặt."
"Vâng đội trưởng."
"Tốt! Ngày mai xuất phát, hiện tại mọi người nghỉ ngơi đi."
Lạc Tinh về phòng. Cảm giác đói bụng lại đến, nên lại làm tiếp nồi nồi canh cá.
Nào ngờ canh vừa chín, thì lại xuất hiện vị khách không mời.
"Ta nói nè đội trưởng. Ta không mở quán ăn."
"Bổn công chúa ta cho ngươi hai Linh Ngọc."
"Ta không thiếu Linh Ngọc."
"Nếu vậy ta ăn rồi không trả ngọc là được, ta cũng không xem ngươi là chủ quán ăn!"
"Được rồi, ta chịu thua!!" - Lạc Tinh lấy ra một chén và chiếc muỗng đưa cho Mỹ Lệ Trân.
Cô nàng cũng không giữ hình tượng, làm ba bát canh liên tục.
Lạc Tinh cũng sợ Nàng ăn hết, nên hì hục ăn. Lúc hai người ngước mặt lên, thì nồi canh to lớn đã hết.
"Này ngươi làm đầu bếp cho ta đi!" - Mỹ Lệ Trân tiếp tục cò kè.
"Ta không thiếu Linh Ngọc."
"Nè. ngươi biết ta là ai không? Mà dám từ chối."
"Biết, ngươi là đội trưởng Thất Sơn đội."
"Hừ. sau này coi chừng hối hận đó!"
Lạc Tinh rất muốn nói" - Coi chừng bản vương ta bắt ngươi về làm nha hoàn bây giờ, ở đó mà làm đầu bếp."
"Thôi đội trưởng ngươi về đi! ta còn phải tu luyện." - Thêm lần nữa Lạc Tinh khoát tay tiễn khách.
"Hừ." - Mỹ Lệ Trân cũng không nán lại, dù sau mục đích đến đây là ăn no. giờ no rồi, nàng cũng nên đi về.
Lạc Tinh về phòng, suy nghĩ về thần kỹ của các thành viên, đo đếm thử trình độ rồi sau đó tu luyện tiếp. Ở nơi này đúng là thiên đường của tu luyện. Trọng Lực tăng cao, nên cả cơ thể luôn luôn trong trạng thái được rèn luyện. sao khi ăn canh cá xong, từng luồng linh lực như một dòng suối mát. chạy khắp ngõ ngách tẩm bổ cho thân thể Lạc Tinh.
"Aa thật thư sướng." - Lạc Tinh nhớ thời gian đầu tu luyện cũng cảm giác này, sau đó một thời gian thì không cảm giác nhiều nữa. "Nhanh thật. mới đó hơn mười năm."
Hôm sau, 10 người bắt đầu lên đường tìm đến Yên Tử Sơn. Gọi là Yên Tử sơn, vì vùng núi này luôn luôn có từng luồn khói tím vờn quanh. Nơi này yêu thú thưa thớt, lý do đây là xào huyệt của Tử Yến, một loại chim Yến sống theo bầy đàn. Toàn thân lông màu tím, tốc độ siêu nhanh, bộ lông siêu cứng, là khắc tinh của tất cả các loài động vật không có giáp sắt bên ngoài. Còn lại loài khác điều là thức ăn của nó.
1 Đàn ngàn con Tử Yến dù là Nhất Tinh cũng có thể miễu Sát Tam Giai Yêu Thú. Chứ nó không hề sơ Uy áp của các loại Yêu thú hơn mình mấy phẩm giai. Tuy nhiên không phải Tử Yến không có thiên địch. Thiên địch của nó là Liệp Diễm Báo.
Loài báo này tốc độ cũng siêu nhanh, Làn da trơn mượt, dẻo dai, phản hồi tốt sát thương của đao kiếm tốt, nên hầu như không sợ đôi cánh sắt bén của Tử Yến. Thêm nữa, Tử Yến sợ lửa do Liệp Diễm Báo phun ra, dù sao tuy cơ thể tử Yến gắn chắt không sợ lữa, nhưng cặp mắt lại khá nhạy cảm với khói. Nên chỉ cần tộc Đàn Tử Yến nhỏ yếu sẽ trở thành mồi ngon cho Liệp Diễm Báo.
Qua gần một ngày lên được thì cũng tới được Chân núi.
"Mọi Người hạ trại nghỉ ngơi một ngày. Ban đêm núi này có nhiều điều cổ quái, không nên cậy mạnh. !"
Sáng hôm sau mọi người bắt đầu lên núi.
"Vệ Trường, Quy Hưng đi trước. Lạc Tinh, Tiểu Minh đi cuối!" - Mỹ Lệ Trân nói.
Đội người bắt đầu tiến về trước, bắt đầu đi lùng tìm Liệp Diễm Báo. Tuy nhiên Liệp Diễm Báo đâu để tìm.
Cả Ngày trời vẫn không thấy bóng dáng nó, lúc mọi người chán nản thì có tiếng động. Tiếng Chim Yến bay loạn
"Nhanh nào!!" - Thất Sơn đội bắt đầu tiến tới.
Nơi này một con Liệp Diễm Báo Tứ Giai, đang đuổi bắt một đàn Tử Yến Nhất Giai hơn ngàn con, không thấy con đầu đàn có lẽ đã vào bụng con Liệp Diễm Báo.
Tốc độ Tử Yến nhanh, nhưng chỉ so với yêu thú hơn mình một, hai Giai. Chứ cách biệt ba Giai thì xem như không hề có sức phản kháng.
Đánh chén một lúc sau! Con Liệp Diễm Báo cũng sắp no. Quan trọng là có một đàn Tử Yến Nhị Giai hơn 5000 con đang lao đến. Nên nó dừng bữa ăn, mà chạy vào rừng xâu.
"Đuổi theo nó đi, có khi nó dẫn tới Liệp Diễm Báo Ngũ Giai!"
10 người bám thêm một đoạn, thì có tiếng Gầm lớn.
"Dừng lại đi. Yêu Thú Lục Giai!" - Vệ Trường đi trước phát hiện ra.
Cả đám dừng lại. Hướng xa có một mãnh hỗ lục giai đã chặn đầu. Con Mãnh Hổ Lục Giai nhưng linh lực tràn đầy, tốc độ cực nhanh. Con Liệp Diễm Báo nỗi tiếng tốc độ nhưng cũng chỉ đứng chịu trận. Đúng là rừng sâu nguy hiểm. Diệp Liễm Báo vừa làm một bửa yến tiệc thịnh soạn, thì trong phúc chốc nó thành mồi cho hổ dữ.
"Lui nhanh!" - Mỹ Lệ Trân ra lệnh.
10 người lập tức rời khỏi, dù sao yêu thú dạng Hổ Lục giai cũng quá mạnh, nếu bị phát hiện thì cả đội sẽ có một phen ác chiến.
Sau đó Thất Sơn Đội bắt đầu đi tìm một hang động để nghỉ ngơi.
Mọi Người lấy lương khô ra ăn. Lạc Tinh thì mang ra một con Cá đã nướng sẵn trong hộp trữ vật.
"Oa trong thơm quá!! Này cho ta thử với." - Tiểu Minh lân la lại, Sau đó Mỹ Lệ Trân cùng lại gần.
Lạc Tinh biết không từ chối được nên mang ra một con cho hai người.
"Cá gì mà ngon thế nhỉ?" - Tiểu Minh đánh giá.
"Mỹ Nhân Ngư!"
"Thật!"
"Đương nhiên!" - Lạc Tinh cũng cười đáp.
"Tên lạ nha, Không sao Nam Nhân Ngư ta cũng ăn" - Tiễu Minh cũng không xoắn xuýt. Tập trung vào phần cá của mình.
"Ài, nữ tính ở Thiên Vân môn sao ai cũng ham ăn thế nhỉ" - Lạc Tinh cũng tranh thủ nạp năng lượng vào.