Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 47

Trận tiếp theo là của Killua và Gittarakur.

Killua nhìn Illumi đứng trước mặt mình, mồ hôi vã ra như tắm. Đôi chân của hắn run lên, miễn cưỡng không để cho bản thân ngã xuống.

Hắn căng thẳng quay đầu, nhìn Shina run giọng hỏi:

"Shina, Ngươi đã sớm biết phải không? Chuyện đại ca xuất hiện ở đây."

"Ta mới biết khi hắn xuất hiện ở vòng đầu tiên."

"Killua." Illumi chớp chớp mắt nhìn Killua, nói:"Ta đã nói bao nhiêu lần, không được vô lễ với nàng như vậy."

"Ta, ta—-"

"Không có việc gì." Nàng nhàn nhạt nhìn Illumi một cái:"Silva đại thúc nói dẫn nó về thì dẫn về đi, đừng làm gì khác."

"Thế nhưng Killua nó đã đả thương mẹ và Milluki..."

"Nhanh lên, Illumi. Ta muốn trở về, ngay bây giờ."

Nhìn thân hình run run của nàng, Illumi chợt nhớ ra Hisoka đang ở đây. Vì vậy, hắn nén lại dục vọng muốn dạy dỗ Killua nói:

"Bỏ quyền đi. Sau đó chúng ta về nhà."

Killua cảm kích nhìn Shina, sau đó tuyên bố bỏ quyền.

Vì vậy, trừ bỏ Killua, tất cả đều trở thành hunter.

Mọi thứ cứ đơn giản như vậy, trôi qua.

...

"Uy, Shina, ngươi giỏi thật đấy." Killua vừa ăn bánh ngọt vừa cảm khái.

"Ân?"

"Ngươi có thể thay đổi quyết định của đại ca, ngoại trừ Phụ thân và ông, ngươi là người duy nhất."

"Ừ." Nàng há miệng, cắn xuống một miếng bánh:"Bình thường."

"..." Killua nhai nhồm nhoàm, nhìn nàng không chớp mắt:"Chính ngươi bất thường thì có. Này, gia nhập Zoldyck thế nào?"

Động tác của nàng tạm dừng một chút:"Không."

"Vì sao?"

"Ta không thích trói buộc."

Illumi có chút buồn rầu buông chén trà trên tay, ảo não nhìn về phía nàng.

Lập gia đình...chính là trói buộc sao?

....

"Uy, Ging. Ta đã hoàn thành nhiệm vụ, nhớ gửi tiền vào thẻ cho ta."

"Biết rồi biết rồi.." Ging ở đầu dây bên kia oán hận:"Ta đang ở trong một ngôi mộ cổ kì quái, ngươi tới giúp được không?"

"Tuỳ mức độ, tăng giá."

"Không thể nào thoát khỏi vấn đề tiền bạc được sao? Chúng ta là bằng hữu, bằng hữu a!"

"Bằng hữu cũng phải tính tiền."

"Nga, kia—-vậy được rồi. Ta nhất định sẽ trả tiền đầy đủ."

"Địa điểm."

"Rừng xx"

Nàng nhanh chóng cúp máy, vì vậy nghe không được một thanh âm ôn hoà vang lên phía sau:

"Ai vậy?"

"Shina, bằng hữu của ta."

Nếu nghe thấy, nhất định nàng sẽ không đi đâu.

Rất tiếc là, nếu cũng chỉ là nếu mà thôi.

...

Shina đi tới bìa rừng, hơi chút cân nhắc khoảng cách rồi chồng tay lên nhau, kết ấn—-

"Phi lôi thần thuật."

Bóng người như quỷ mị, thoắt cái đã biến mất. Phảng phất như, chưa từng tồn tại.

Ging nhìn nữ nhân đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh mình cũng không kinh ngạc. Hắn oán hận nói:

"Shina, ngôi mộ này vô cùng cổ quái. Ta và nhóm người Kuroro đã bị vây ở đây rất lâu."

Đang lúc Ging nghĩ đến nàng sẽ phun tào hắn ngu xuẩn thì Shina mở miệng:

"...Ngươi nói ai?"

"Kuroro a."

Shina trầm mặc nhìn hắn một cái, đôi mắt tím tràn đầy bối rối:

"Ta trở về."

"Aaaa—-Đừng a! Ngươi đi rồi ta phải làm sao!"

Ging bổ nhào lên ôm chặt lấy nàng. Shina nghiến răng nghiến lợi:

"Zoldyck trong thời gian này không muốn làm nhiệm vụ cùng Ảo Ảnh Lữ Đoàn liên quan——"

"Ging tiên sinh, sao vậy?"

Động tác vùng vẫy của Shina ngừng lại, u oán nhìn thoáng qua Ging.

"Lát nữa, đừng có hỏi nhiều."

Còn chưa đợi Ging hiểu ra, nàng đã kết ấn, biến thành một nam nhân diện mạo tuấn tú.

Ging:"..."

Làm sao bây giờ, cơ hữu trở thành nam nhân.

Bình Luận (0)
Comment