Hướng Dẫn Mỹ Nhân Phế Vật Nghịch Tập

Chương 64

Editor: Gấu Lam

Hôm nay hẳn là một ngày tinh võng liên bang không bình yên, bởi vì nguyên soái mất tích nửa tháng, tại tinh cầu biên giới gặp phải trùng tộc tập kích, thời điểm tình hình trận chiến bất lợi, lái cơ giáp Ngân Lang trở về, ngăn cơn sóng dữ!

Trong lúc nhất thời, bên trong khu bình luận thông báo chính thức, vô số bạn trên mạng rơi lệ.

"Cảm tạ trời cao, dân nữ nguyện ý ăn chay ba năm!"

"Lần này không cần sợ trùng tộc trở lại tập kích, nguyên soái mấy ngày nay không ở, cảm giác mình chút nữa trở thành sâu trên bàn ăn."

Ngoại trừ Diệp Dịch bên ngoài, tin tức tiểu thiếu gia Tiêu gia mất tích bình an vô sự cũng đưa tới bọt nước.

"Thanh Thanh không có chuyện gì là tốt rồi, không phải ta thật sự muốn khóc chết rồi."

"Oa nha, cùng nguyên soái đồng thời trở về nha, người ta sùng bái nhất và nam thần của ta gặp mặt!"

Sắc đẹp của nguyên thân tăng mạnh, gia thế hiển hách, ở trên mạng tự có một đám fan nhan sắc, nếu không cậu cũng sẽ không được chọn là người đứng đầu "Khuôn nặt được hoan nghênh nhất Liên minh" —— tuy rằng vị hôn phu của cậu Carl không thích tướng mạo của nguyên thân, trái lại thường thường cười nhạo cậu không có khí khái của nam tử hán, bất quá Tiếu Thanh Sơn cũng không quan tâm ý nghĩ của hắn là được rồi.

Ngoại trừ tin tức hai người bình an trở về, còn có phóng viên tinh cầu biên giới biểu thị thấy nguyên soái cùng Tiếu Thanh Sơn kết bạn về nhà, đối với tin tức này, đại đa số người đều không có nghĩ sâu xa, hai người kia đều là đồng thời ề tinh cầu biên giới, kết bạn có gì đáng kinh ngạc? Số ít người thì lại chỉ trích hiện tại tin tức truyền thông càng ngày càng không có đạo đức, tin bên lề của nguyên soái cũng dám loạn biên, thực sự là không biết xấu hổ!

Đến buổi tối, quân đoàn Thanh Diệp hiếm thấy một lần cử hành yến hội, một là khánh chúc nguyên soái trở về, hai là chúc mừng trùng tộc lại một lần bị đuổi chạy về sào huyệt, cảnh báo cao nhất tạm thời giải trừ.

Về phần tin tức kia, không riêng gì bạn trên mạng, những người khác trong quân đoàn cũng nghĩ như vậy, nguyên soái là một chú chó độc thân lớn tuổi, chiều nào cũng trong phòng huấn luyện cơ giáp ngủ, nơi nào có tâm tư nói chuyện yêu đương!

Trên yến hội, trung tướng Jesse cũng đem câu nói này nói nói cười cười, mọi người nhất thời cười ha ha lên.

Sau khi Diệp Dịch mang theo Tiếu Thanh Sơn vào cửa, tiếng cười cũng không có đình chỉ, ngược lại có xu thế càng cười càng lớn tiếng.

Trở lại quân đoàn,tâm tình Diệp Dịch tốt rất nhiều.

Khóe miệng hắn ôm lấy độ cong không rõ ràng: "Các ngươi đang cười cái gì vậy?"

Jesse nói: "Ngài xem xem, tin tức này dĩ nhiên suy đoán ngài và Tiêu tiểu thiếu gia đang nói chuyện yêu đương, cái này chẳng lẽ không buồn cười sao?"

Độ cong khóe miệng Diệp Dịch biến mất: "..." Rất buồn cười sao?! Cảm thấy khả năng không lớn cũng không cần cười?

Một mặt Tiếu Thanh Sơn bất đắc dĩ, tuy rằng nguyên thân là quân nhân thế gia, nhưng bản thân hắn cùng Diệp Dịch không hề giao tập, bọn họ không tin cũng bình thường.

Biết được chân tướng Dega tỏ ra rất suy yếu: "Các ngươi đừng nói nữa..."

Jesse đụng vai Dega một chút, không quản những người khác nghĩ như thế nào, hắn đối với Dega có hảo cảm, cũng cảm thấy Diệp Dịch cùng Dega rất xứng, lúc này uống nhiều rượu, nói chuyện cũng không có đầu óc: "Làm sao rồi, Dega đau lòng?"

Tiếu Thanh Sơn yên lặng nhìn Dega, cuối cùng cũng coi như biết cảm giác không khỏe buổi chiều kia từ đâu mà đến rồi, tình cảm thầm mến Diệp Dịch của Dega?

Tiếu Thanh Sơn suy nghĩ một chút, trừng mắt nhìn.

Thầm mến thì thầm mến đi, ngược lại đối với tình cảm của họ cũng không có ảnh hưởng.

Đúng, chính là có tự tin như thế.

Diệp Dịch cũng cảm thấy phản ứng của Dega không đúng, nhưng hắn không có nghĩ sâu, chỉ coi là đối phương mấy ngày qua chỉ huy quân đoàn quá độ mệt nhọc.

Xem ra hắn nên tìm thời gian bồi dưỡng vị Quân đoàn trưởng kế tiếp của quân đoàn, Diệp Dịch nhìn một vòng, tâm lý đã có ứng cử viên.

Yến hội mà thôi, quan hệ bất phân cao thấp cấp, Jesse cũng cởi mở hơn: "Nói thật, nguyên soái ngài thật sự không cân nhắc nói chuyện yêu đương sao?"

Nói đây, không cần ngươi bận tâm.

Tiếu Thanh Sơn xiên một cái bánh ga tô nhỏ nhét vào trong miệng, rũ mắt xuống, yên lặng nghiền ngẫm.

Quai hàm hắn phình, như chuột đồng khó khăn giấu đồ ăn làm của riêng.

Diệp Dịch không nhịn được mỉm cười, nhẹ nhàng siết chặt tay Tiếu Thanh Sơn, đem nó giơ lên.

Cái tay kia tự nhiên co ro, đốt ngón tay thon dài, trắng như miếng noãn ngọc.

Da thịt dưới tay nhẵn nhụi ấm áp, Diệp Dịch ôn nhu nói: "Nơi này."

Jesse sửng sốt một chút thần: "A?"

Diệp Dịch: "Người yêu của ta."

Bên trong quân đoàn, lính gác dẫn đường chiếm đại đa số, đều là thính lực nhạy cảm, toàn bộ yến hội an tĩnh hơn nửa, chỉ còn dư lại người bình thường không rõ vì sao giao bôi cạn ly, giống như giáo viên chủ nhiệm ở sau cửa xa xôi ngang qua, lớp tự nhiên sẽ im phăng phắt, nhận ra được bầu không khí mười phần quỷ dị này, bọn họ cũng ngậm miệng lại.

"Úc úc! Chúc mừng nguyên soái rốt cục thoát độc thân, cũng chúc mừng tiểu Tiêu!"

"Có thể nha, nguyên soái uống rượu, chén này ta mời ngài!"

"Xế chiều hôm nay liền cảm thấy hai ngươi không đúng, có phải là Jesse không hỏi, các ngài còn gạt chúng ta à?! Phạt rượu!"

Đại bộ phận người trong quân đoàn vì tin tức này cảm thấy cao hứng, tinh thần lực của nguyên soái hàng năm đều càng thêm nóng nảy, tuy rằng hắn cái gì đều không biểu hiện ra, nhưng tóm lại vẫn là lưu ý một chút. Bây giờ có Tiêu tiểu thiếu gia làm bạn, bọn họ cũng có thể yên lòng.

Hơn nữa Tiêu Thanh gia thế tốt, lớn lên cũng đẹp mắt, quan trọng nhất là, từ thần thái vừa nãy của nguyên soái, bọn họ có thể nhìn ra hắn yêu thích Tiêu Thanh, như vậy đủ rồi.

Nhưng Jesse cũng không cảm thấy như vậy.

Hắn là fan cuồng nhiệt của nguyên soái, cha, anh cả đều là quân nhân, chính mình lại là thằng nhóc thiếu gia yếu ớt, thật không tiện, hắn thật sự nhìn không lọt cậu.Hơn nữa thiếu gia từ nhỏ được nuông chiều, tính khí của cậu ta khẳng định cũng không tốt, kẻ yếu đuối phải dỗ ăn dỗ ngủ, không được, nghĩ tiếp nữa, tinh thần lực của Jesse sẽ nổ tung.

Nhìn Dega không nói một lời, không hề muốn ăn mà đâm chọt đồ ăn, Jesse đau lòng như bị người ngắt một cái.

Yên lặng cùng nguyên soái nhiều năm như vậy, cuối cùng lại không có thứ gì, còn bại bởi một tên nhóc mới vừa bị từ hôn, Dega trong lòng khẳng định rất khó chịu.

Mà đám ngốc thô kệch này lại còn đâm vào tim của Dega!

Kiện tướng đắc lực nhất của Diệp Dịch, Selena vừa vặn cũng là fan nhan sắc của nguyên thân, mượn rượu đánh bạo hỏi: "Hai người tại sao quen biết?"

Hai môi Diệp Dịch mới vừa tách ra, liền nghe đám thuộc hạ của hắn ồn ào nói: "Không cần nguyên soái nói, ngài nói cái gì cũng giống như đang họp, chúng ta muốn nghe phía tiểu Tiêu!"

Diệp Dịch nhún nhún vai: "Cũng thật là ngược các ngươi?"

Tiếu Thanh Sơn gác lại dao nĩa, Selena mang theo lự kính, chỉ cảm thấy tiểu thiếu gia làm cái tư thái thường thường không có gì lạ đều tao nhã cực kỳ, cùng mấy kẻ tam đại ngũ thô trong quan đoàn không giống nhau.

Tiếu Thanh Sơn nhớ lại quá trình quen biết của cậu và Diệp Dịch, lông mi hơi rung động, ở đáy mắt bỏ ra hai mảnh bóng tối: "Phi thuyền của ta gặp ngôi sao gió bão, ta ngồi khoang cấp cứu đáp xuống tinh cầu."

Selena gật gật đầu, tập trung tinh thần.

Tiếu Thanh Sơn: "Sau đó ta liền ở trong hoang mạc gặp A Dịch."

Gọi thật thân thiết nha, Selena lại gật đầu một cái, cùng đợi câu nói tiếp theo của cậu.

Tiếu Thanh Sơn: "Nói xong."

Selena: "..."

Chi tiết nhỏ đâu?! Mọi người muốn nghe chính là ngươi nhóm củi khô lửa bốc, không, là quá trình các ngươi từ vụng trộm nảy sinh tình cảm đến hai bên tình nguyện cơ!

Selena dời đi mục tiêu: "Nguyên soái?"

Toàn bộ yến hội ánh mắt đồng loạt dán mắt vào Diệp Dịch.

Diệp Dịch nhàn nhạt nói: "Không phải không để ta nói sao?"

Selena: "Đón lấy sự lên tiếng của nguyên soái mà chúng ta kính yêu nhất, mọi người vỗ tay!"

Tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc vang lên, đầy đủ thể hiện mọi người đối bát quái chăm chỉ không ngừng theo đuổi.

Diệp Dịch trong đôi mắt mang theo hoài niệm, thanh âm lạnh như băng cũng nhu hòa: "Ta ở trong sa mạc bị Đằng Long cuốn lấy, thiếu chút nữa bị thương, lúc đó em ấy đã cứu ta một mạng."

Selena: ball ball các ngươi nhiều lời một chút được không?! Tuổi còn trẻ, không cần một chữ quý như vàng thế đâu!

Bất quá Diệp Dịch yêu sách, tuy rằng chữ ít, nhưng thắng ở lôi kéo người ta mơ màng.

Hoang mạc tinh cầu xa xôi không người, hai người sống nương tựa lẫn nhau, là hiệu ứng cầu treo(?) mang đến ý loạn tình mê, còn là bước ngoặt sinh tử hoạn nạn thấy chân tình?!

(?): Khi bạn đứng trên cầu treo, nó mang đến cảm giác hồi hộp, tim đập bịch bịch, ở đây cũng vậy, hai người gặp nguy hiểm, phản ứng sinh lí tác động tâm lí.

Tiếu Thanh Sơn đánh gãy ảo tưởng của cô: "Thượng tướng Selena, rượu của ngươi đổ rồi."

Selena cúi đầu, phát hiện mình đang rót rượu lên đĩa ăn.

Mọi người không dám quấn lấy hỏi quá sâu, hỏi mấy cái vấn đề nhỏ không quá quan trọng, lại bắt đầu nên ăn thì ăn nên uống thì uống. Bên trong quân đoàn bên trong chỉ có đàn ông thô kệch cùng đàn ông thô kệch nhưng tinh tế, lúc rượu say, nhà ăn đã thành hiện trường cỡ lớn cho phép bản than cất cánh.

Không sai, tiệc rượu là mở trong phòng ăn.

Mười giờ, Diệp Dịch dữ dằn nhìn bọn hắn chằm chằm ăn thuốc tỉnh rượu, đem toàn bộ bọn họ đuổi về ký túc xá.

Diệp Dịch: "Một đám không bớt lo."

Tiếu Thanh Sơn cười nói: "Anh thật giống như mẹ của mọi người."

Diệp Dịch: "..." Thảo(?).

(?): Chửi nha, nhưng tui không để từ việt đâu.

Sau khi về đến nhà, Tiếu Thanh Sơn tắm rửa sạch sẽ, sấy tóc, thiết bị đầu cuối cá nhân vang lên.

Đây là hắn lần đầu tiên cậu dùng cái đồ chơi này trò chuyện.

Tiếu Thanh Sơn nhìn người gọi điện, đây không phải là cha nguyên thân cha cậu sao?

Thân ảnh Tiêu thượng tướng hiện ra, sau khi nhìn rõ hình ảnh Tiếu Thanh Sơn, ông không khỏi đến gần vài bước, giống như là muốn đụng vào huyễn ảnh kia.

Viền mắt Tiêu thượng tướng đỏ lên: "Thanh Thanh, lại gần một chút, để cha nhìn."

Một người khác gia nhập vào trong đối thoại, khuôn mặt tuổi trẻ, cùng dung mạo nguyên thân giống nhau đến mấy phần, là anh trai nguyên thân.

Tiêu Ca: "Cha, đem nước mũi nước mắt của cha thu lại đi."

Sắc mặt hắn nghiêm túc lạnh lùng, nhưng đáy mắt lơ đãng toát ra vui sướng lại bán đứng hắn.

Tiêu thượng tướng bóc mẻ hắn: "Cũng không biết vừa nãy kích động đến thiếu chút nữa té lộn mèo chính là ai."

Tiêu Ca vẫn duy trì thái độ nghiêm túc thận trọng, nhưng trên mặt lại nổi lên đỏ ửng.

Nhìn thấy tình cảnh gia đình hoà thuận lần này, Tiếu Thanh Sơn không khỏi mỉm cười.

"Thanh Thanh, con chịu khổ." Tiêu thượng tướng nói rằng, "Tinh cầu biên giới tuy rằng thường thường có trùng tộc xâm lấn, nhưng có Diệp Dịch trấn thủ, rất an toàn, con trước tiên sống ở đó, cha ngày mai sẽ xuất phát tới đón con."

Tiếu Thanh Sơn lắc đầu, cậu sẽ không cùng Diệp Dịch tách ra, hơn nữa, mặc dù đối với người nhà nguyên than có hảo cảm, nhưng cậu dù sao cũng không phải Tiêu Thanh: "Không, con phải ở lại chỗ này."

Tiêu Ca cau mày: "Tại sao?"

Hắn lại nghĩ tới bộ dáng em trai bị từ hôn sau rưng rưng khóc lớn, chỉ một thoáng lên cơn giận dữ: "Em còn không quên được Carl sao? Cái thằng nhóc thúi chết tiệt, anh nhất định tìm cơ hội đánh nó một trận!"

Tiếu Thanh Sơn: "Không có quan hệ gì với anh ta."

Tiêu Ca chỉ tiếc mài sắt không nên kim nói: "Chuyện đến nước này, em cũng đừng vì nó —— "

"Em có bạn trai."

"A?" Lần này Tiêu thượng tướng đem con lớn nhất chen tách, thân thiết mà hỏi tới, "Là ai?!"

Âm lượng chất phác, liệt thạch xuyên mây, khí thế như rất nhiều cây búa đập xuống.

Tiếu Thanh Sơn không e dè nói: "Diệp Dịch."

Như bị giội một đầu nước, Tiêu thượng tướng cùng Tiêu Ca đều bình tĩnh lại, trợn to hai mắt.

Tiêu thượng tướng cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Thanh Thanh, con phát sốt sao?"

Tiếu Thanh Sơn hướng về thư phòng liếc mắt một cái, Diệp Dịch có một cái hội nghị rất lâu, hiện tại không tiện đi ra nhìn cha vợ cùng anh vợ của hắn.

"Con không có nghĩ kì lạ, con và Diệp Dịch ở cùng một chỗ." Tiếu Thanh Sơn chỉ có thể lập lại.

Tin tức này thực sự quá mức có lực trùng kích, Tiêu Ca ngây ngẩn một hồi, mới lên tiếng: "Há, vậy thì tốt."

Nói xong, không để ý lão cha ngăn cản, tắt truyền tin.

Tiêu thượng tướng không vui nói: "Ôi chao mày cái thằng nghịch tử, làm gì đó! Cha còn chưa cùng Thanh Thanh nói đủ đây!"

Tiêu Ca nắm lên áo khoác phủ thêm, đối thiết bị đầu cuối cá nhân ra lệnh: "Đặt trước phi thuyền đi về tinh cầu biên giới, nếu có thể tức khắc xuất phát!"

Tiêu thượng tướng: "Con đây là?"

Tiêu Ca nắm chặt tay già nua của Tiêu thượng tướng: "Cha, yên tâm, con khẳng định đem em trai bình an mang về, cha hẹn trước bác sĩ tinh thần đi."

Tiêu thượng tướng trầm trọng vỗ vỗ vai con lớn nhất, thở dài một hơi.

Ông là không nghĩ tới, con trai nhỏ bị từ hôn sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến tinh thần như vậy, ông suy đoán con trai nhỏ là được Diệp nguyên soái cứu, dưới tình huống bị tổn thương tình cảm nghiêm trọng, cậu đem tình cảm chính mình từ Carl chuyển đến trên người Diệp Dịch cũng không phải không thể.

Con trai nhỏ có thể từ trong bóng tối đi ra, nên cao hứng, nhưng Tiêu thượng tướng sợ sệt cậu bị thương lần nữa.

Dù sao đây chính là Diệp Dịch, hắn là kiếm bảo vệ liên bang, cũng là một lính gác lúc nào cũng có thể mất khống chế nổi điên.

****

Cửa phòng huấn luyện tự động mở ra, có chút người đang ngồi xổm ở phòng nghỉ ngơi quay đầu đi, muốn nhìn một chút là vị lão huynh nào vào, không nghĩ tới là Tiếu Thanh Sơn.

Cậu sửa soạn nhẹ nhàng khoan khoái, khí chất hờ hững, cùng khí tức tử vong tràn đầy phòng huấn luyện hoàn toàn không hợp.

Nghe đến Selena cùng cậu chào hỏi, người còn đang mất thần hồn cũng trở về, cũng chào một tiếng, Tiếu Thanh Sơn đáp lại từng người.

Diệp Dịch cho cậu quyền hạn thong hành cao cấp trong quân đoàn, ngoại trừ mấy địa giới cơ mật, cậu ở trong căn cứ có thể nói là thông thuận, muốn đi nơi nào cũng có thể đi nơi nào.

Cậu liền nhớ sự tình bản thân sau khi ra buồng lái thiếu chút nữa đấu vật, quyết định đi đến phòng huấn luyện của quân đoàn rèn luyện.

Selena nhảy lên, nhiệt tâm nói: "Tiểu Tiêu muốn lấy khí giới gì? Ta mang tới cho ngươi nha, nơi này cũng lớn, lần đầu tiên ta tới còn lạc đường."

Tiếu Thanh Sơn: "Ta muốn điều khiển huấn luyện cơ."

Một cái thanh âm không khách khí truyền đến: "Đưa tới mô phỏng khí cụ, một trăm tinh tệ một lần, đối với ngươi mà nói đã rất tiện nghi rồi."

Tiếu Thanh Sơn xoay người, phát hiện là Jesse.

Tiếu Thanh Sơn: "Ta không có hứng thú với chơi game."

Bên trong tinh võng xác thực có trò chơi mô phỏng thao túng cơ giáp, nhưng cậu ngày hôm qua từng thử, cùng cảm giác ở trong cơ giáp ngoài hiện thực chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm.

Jesse cười nhạo một tiếng: "Ngươi xác định sao? Nơi này là phòng huấn luyện, một khi bắt đầu huấn luyện, chỉ có hết thời gian quy định mới có thể đi ra ngoài, không phải là ngươi cảm thấy đây là nơi hiếu kỳ là có thể trải nghiệm hai lần, không chịu nổi là có thể từ bỏ."

Selena nghe không nổi nữa, lớn tiếng mắng: "Jesse, ngươi đang nói gì đấy?!"

Jesse: "Ta chỉ là thuật lại sự thực, nếu như đắc tội Tiêu tiểu thiếu gia, vậy ta xin lỗi ngươi."

Tiếu Thanh Sơn cau mày, người dù có trì độn, cũng có thể từ trong lời hắn bắt lấy ý tứ trào phúng hàm xúc.

Hơn nữa, lại làm sao thành khẩn xin lỗi đều là mã hậu pháo? Nhiều nhất là khiến tâm tình người ta từ phi thường khó chịu biến thành thoáng khó chịu thôi.

Tiếu Thanh Sơn xoay người rời đi: "Phòng mô phỏng là ở bên này đúng không?"

Selena theo sau: "Không, không! Ngươi đi ngược!"

Tiếu Thanh Sơn xoay một vòng, im lặng không lên tiếng hướng một bên khác đi đến.

Jesse không nghĩ tới mình bị bỏ qua, cảm thấy tiểu thiếu gia chính là tính khí lớn, đưa tay ra muốn đè lại Tiếu Thanh Sơn, cùng cậu lý luận một phen.

Một tiếng vang trầm thấp, toàn bộ phòng nghỉ ngơi yên lặng như tờ.

Chỉ thấy Jesse chổng vó nằm trên đất, trên mặt là hoàn toàn không thể tin tưởng.Xảy ra chuyện gì?!

Jesse nhìn chằm chằm cằm Tiếu Thanh Sơn, thử hồi ức, vừa nãy hắn còn không có đụng tớivai tiểu thiếu gia, tầm nhìn liền trời đất quay cuồng, lập tức cảm giác đau đớn truyền đến, hắn liền ngã xuống.

Tiếu Thanh Sơn vỗ tay một cái, lạnh nhạt nói: "Xin lỗi, ta không thích người xa lạ đụng ta. Làm ngươi bị thương sao, ta xin lỗi ngươi."

Lấy gậy ông đập lưng ông.

Selena há to miệng, tầm mắt đảo qua mấy lần trên người Jesse cùng Tiếu Thanh Sơn.

Vóc người Tiếu Thanh Sơn cân xứng cao gầy, cũng không phải loại hình yếu đuối mong manh, thế nhưng Jesse chính là lính gác đó?!

Coi như hắn không đề phòng chuẩn bị, bị Tiếu Thanh Sơn bắt được không khí, cũng có thể dựa vào bản năng chuyển nguy thành an, mà không phải bị chặt chẽ vững vàng quật ngã!

Trên lý thuyết là như thế này, thế nhưng...

Vừa nãy động tác của Tiếu Thanh Sơn quá mức trôi chảy tự nhiên, mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua, cô cũng có thể suy đoán ra hắn khẳng định trải qua huấn luyện chuyên nghiệp quanh năm suốt tháng.

Jesse đứng lên, cúi thấp đầu, xoa xoa cổ chính mình, trong mắt mang theo tia sáng: "Lợi hại, ngươi dám cùng ta đánh một trận sao?"

"Đừng làm rộn!" Selena cả giận nói, hoạt động khớp dưới, "Jesse chính ngươi đi lĩnh trừng phạt, không thì để cho ta kéo ngươi đi!"

"Selena, ta muốn cùng hắn đánh một trận." Tiếu Thanh Sơn mỉm cười, đang lo không có lý do giáo huấn hắn, người này chính mình tự đưa ra, thì đừng trách cậu không hạ thủ lưu tình!

Tiếu Thanh Sơn hất cằm lên, kiêu căng nói: "Dẫn đường."

Dega bước nhanh đến phòng làm việc của Diệp Dịch, nụ cười trên khóe miệng cong lên, lại bị ép xuống.

Hắn gõ cửa, một mực cung kính nói: "Nguyên soái, thượng tướng Selena phát tới tin tức, Jesse cùng Tiêu Thanh đánh nhau."

Diệp Dịch đình chỉ, ngòi bút trên văn kiện cơ mật nhiều thêm một điểm mực.

Dega vội vàng nói: "Miệng Jesse tương đối thẳng, khả năng không cẩn thận khiến Tiêu Thanh không vui... Nguyên soái, ngài nhanh đi ngăn cản bọn họ đi, làm bị thương Tiêu Thanh cũng không tốt."

Hắn cúi thấp đầu, thật không dám cùng đôi mắt Diệp Dịch nhìn thẳng.

Diệp Dịch cau mày, gởi văn kiện, hướng về phòng huấn luyện nhanh chân đi đến.

Khi cửa mở ra nháy mắt, náo động xông tới mặt, người có thời gian rãnh trong quân đoàn đều vây ở nơi này, thảo luận tình huống trên sân tình.

"Cực kỳ bi thảm..."

"Trời ạ, thật đáng thương, ta có lòng tốt đau giúp hắn."

"Ta cũng đau lòng cho nguyên soái..."

Thân thể Dega không rõ ràng mà run lên, Tiếu Thanh Sơn sẽ không bị đánh xảy ra chuyện gì chứ?Hắn nhấc mắt lên, lặng lẽ nhìn phía trên sân, này vừa nhìn, cũng hít vào một hơi, trong nháy mắt có thể lý giải những ngôn luận của người khác.

Xác thực có một phương không còn sức đánh trả chút nào, bị đánh đến mức rất thảm, nhưng cũng không phải Tiếu Thanh Sơn mà hắn nghĩ, mà là trung tướng Jesse của quân đoàn!
Bình Luận (0)
Comment