Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 36

Mặc dù Vi Ny trước khi trở về nước với Lâm Tiểu Khởi đã nói chỉ cần cậu giúp đỡ để cho cha mẹ mình đồng ý mình đi ra ngoài hóng mát một chút là được, tới nước Yến Mạch tuyệt đối sẽ không phiền toái Lâm Tiểu Khởi, cô tự mình sẽ đi chơi xung quanh, nhưng Lâm Tiểu Khởi vẫn là không quá yên tâm cô một cô gái, muốn bản thân tận trách mang theo cô ở thành phố Hải Lam du ngoạn.

Lâm Tiểu Khởi mặc dù ở thành phố Hải Lam nhiều năm, nhưng bởi vì những việc trải qua từ nhỏ cũng không có thường xuyên đi chơi đùa bỡn, đối với rất nhiều nơi vui chơi cũng không rõ ràng, cậu mang Vi Ny tới nơi lúc cậu vừa trở về nước cùng Bồng Hao chơi đùa đều vòng quanh một lần liền không có nơi có thể đi nữa, cậu không thể không vì Vi Ny tìm hướng dẫn viên du lịch làm hết phận sự.

Nghĩ tới nghĩ lui Lâm Tiểu Khởi vẫn cảm thấy Chu Chu thích hợp nhất, tới nay Chu Chu là một trong những người bạn trong số lượng không của cậu, Kỳ Việt tên kia đừng hy vọng hắn, cả ngày dính cùng một chỗ với Kỳ Phi Nhiên đều muốn biến thành trẻ sinh đôi kết hợp rồi, Lâm Tiểu Khởi cũng không đi quấy rầy vợ chồng son bọn họ, thứ hai Chu Chu là một độc thân, một trong những ưu điểm của y chính là đối với các loại ăn nhậu chơi bời ở thành phố Hải Lam cực kỳ quen thuộc.

Sau khi gọi điện thoại cho Chu Chu Chu Chu là trăm phần trăm bằng lòng, y đang ở nhà bị mẹ Chu ép đi xem mắt, mẹ Chu thấy mà thèm Bồng Hao nhà Lâm Tiểu Khởi đã lâu, vẫn luôn mong đợi nhà mình cũng có thể có một tiểu bảo bảo đáng yêu giống như Bồng Hao, cho nên liền đem hi vọng tạo người ký thác lên người Chu Chu, đáng tiếc Chu Chu là một người không tranh giành, luôn lấy bận rộn tiếp nhận sự nghiệp của Chu gia làm lý do trốn tránh xem mắt mẹ Chu an bài cho y.

Sau đó mẹ Chu cực kỳ tức giận, vỗ bàn hào khí vạn trượng nói: "Nếu công ty thật sự tới trình độ không được mẹ đi gánh vác là được, con ở nhà đàng hoàng cưới vợ sinh em bé cho mẹ!"

Chu Chu bị khí phách của mẹ y chấn động, từ đó một ngày hai lần xem mắt tiệc tùng cũng không tránh thoát.

Lúc nhận được điện thoại của Lâm Tiểu Khởi Chu Chu còn đang vì đối tượng xem mắt phải gặp ngày hôm sau mà lo lắng, theo y biết đối phương ôn nhu hiền lành có tri thức hiểu lễ nghĩa, chẳng những tốt nghiệp một đại học nổi danh ở nước ngoài, trình độ học vấn cao bộ dáng tốt, hơn nữa trên được phòng lớn dưới được phòng bếp, làm được một tay đồ ăn ngon, quả thực là nữ thần hàng vạn hàng nghìn nam nhân theo đuổi.

Đáng tiếc nữ thần có một khuyết điểm, đó chính là quá mức si tình.

Cái gì? Si tình chẳng lẽ còn không tốt!

Không tốt!

Đối với Chu Chu mà nói chính là cực cực không tốt.

Mặc dù Chu Chu không muốn sau khi kết hôn còn có thể ở bên ngoài cờ màu tung bay, nhưng y là một người chú trọng không gian cá nhân, cho dù kết hôn sinh con cũng hy vọng có thể giữ lại một phần không gian độc lập của mình, mà nữ thần lại là nữ nhân vô cùng dính người, trình độ cô dính bạn trai quả thực tới trình độ nhân thần cộng phẫn (*), bạn trai cũ của cô cũng là bởi vì không nhịn được cô ngày nào cũng trước khi đi làm muốn tận mắt nhìn thấy hắn rời đi, sau khi tan việc phải đúng giờ về đến nhà, ngoại trừ thời gian công tác từng giây từng phút đều không thể rời đi, tắm rửa đi toilet cũng không được! Hơn nữa cô còn có ý định đổi nghề tới công ty bạn trai.

((*) mọi người đều phẫn nộ)

Bạn trai nào đó của cô là bạn học cùng lớp đại học với cô, vì vậy quả thực mỗi ngày 24h hai người đều muốn ở chung một chỗ, bất kể đối phương muốn gặp ai cô cũng muốn đi theo, lúc tình yêu cuồng nhiệt như vậy cũng không có gì đáng trách, nhưng thời gian sau ai cũng chịu không được, đối phương quả thực là khóc cầu cô chia tay.

Danh tiếng của nữ thần đã vang dội phạm vi trong ngoài, vì vậy mặc dù nữ thần gia thế tốt bộ dáng tốt các loại tốt, nhưng không ai dám đi trêu chọc cô, có nam nhân không phục đều là đứng thẳng đuổi theo nữ thần lăn lộn rời khỏi, còn mang theo hai mắt rưng rưng, công bố chỉ cần có thể thoát khỏi cô bất kể biện pháp gì đều nguyện ý.

Nhưng là loại chuyện này đám trẻ tuổi hiểu rõ nhất thanh nhị sở, trưởng bối lại không biết, mẹ Chu Chu nhận định nữ thần là một cô nương tốt hiếm có, ép Chu Chu bất kể dùng biện pháp nào cũng phải túm lấy cô, Chu Chu khóc không ra nước mắt.

Giờ phút này điện thoại của Lâm Tiểu Khởi đối với y mà nói không thể nghi ngờ là cứu tinh, đừng nói Lâm Tiểu Khởi bảo y đi làm hướng dẫn viên du lịch cho mỹ nữ loại chuyện sở trường nhất của y này, ngay cả bảo y đi làm hướng dẫn viên du lịch cho nam nhân y cũng nguyện ý, ai, Chu Chu bất đắc dĩ thở dài, ranh giới cuối cùng của mình lúc nào thì lại thấp xuống.

Vốn là nói xong hôm sau Lâm Tiểu Khởi đem Chu Chu giới thiệu cho Vi Ny, nhưng Chu Chu đợi không kịp, trước khi Lâm Tiểu Khởi đưa Bồng Hao đi nhà trẻ liền sớm lái xe tới địa chỉ khách sạn của Vi Ny hướng Lâm Tiểu Khởi hỏi, nhưng y là giấu mẹ Chu từ trong nhà trộm đi ra ngoài, còn tốt có Lâm Tiểu Khởi bia đỡ đạn này, sau khi về nhà cũng coi như có giao đãi.

Chu Chu vốn tưởng rằng bạn của Lâm Tiểu Khởi không phải là trầm mặc ít nói chính là kì kì quái quái giống như Kỳ Việt, trong mắt Chu Chu bọn họ đều không quá giống người bình hường, cũng không phải nói bọn họ đều thích nam nhân, mà là bọn họ không giống nhị thế tổ cà lơ phất phơ như mình, nhưng sau khi nhìn thấy Vi Ny Chu Chu phủ định luận định của mình, Lâm Tiểu Khởi vẫn là có bạn bè bình thường.

Chu Chu lập tức quên mất nữ thần còn đang đau khổ chờ y đi xem mắt, lái xe mang theo Vi Ny khắp các nơi chơi bời, y và Vi Ny đều là người thích chơi, ở phương diện này có rất nhiều hứng thú chung, cả ngày chơi bất diệt nhạc hồ, tới mức Chu Chu quên mất sau khi về nhà phải đối mắt với nổi giận lôi đình của mẫu hậu đại nhân.

Mà Lâm Tiểu Khởi đang đưa Bồng Hao đi nhà trẻ trên đường về nhà nhìn thấy Lâm Mộ Du đã lâu không gặp, Lâm Mộ Du bảo tài xế chậm rãi dừng xe trước mặt Lâm Tiểu Khởi.

"Chúng ta nói chuyện một chút." Lâm Mộ Du gần đây tựa hồ tâm tình không tệ, nhìn qua trẻ hơn mấy tuổi.

Lâm Tiểu Khởi không để ý tới bà ta, trực tiếp đi về phía trước, cậu không có ý định tiếp tục cùng người Lâm gia có quan hệ gì. Lần trước cậu ở công ty nước Mễ Thang mở hội nghị, phía đối tác đề xuất muốn đem sản phẩm của bọn họ mở rộng thị trường ở nước Yến Mạch, dù sao Lâm Tiểu Khởi sau này cũng ở nước Yến Mạch, do cậu làm người phụ trách không thể tốt hơn, qua vài ngày bên nước Mễ Thang lại phái mấy người tới đây cậu lại bận rộn, cậu cũng không có thời gian uổng phí khua môi múa mép với Lâm Mộ Du.

"Cậu không muốn biết mẹ cậu chết như thế nào sao?" Lâm Mộ Du nhẹ nhàng nói ra những lời này, phảng phất căn bản không có đặt cái chết của Diệp Anh ở trong lòng.

Lâm Tiểu Khởi sửng sốt một chút: "Không phải là bị bà hại chết đấy sao? Chẳng lẽ bà đầu sỏ gây tội này rảnh rỗi không có chuyện gì làm còn muốn tới trước mộ mẹ tôi sám hối?"

Lâm Mộ Du bị cậu chặn họng một cái, mở miệng cũng không kể hậu quả đâm vào vết sẹo của cậu: "Đó là cô ta thiếu tôi, ai bảo cô ta đã gả cho anh tôi còn đi câu dẫn nam nhân khác, cô ta đáng đời! Hừ, hiện tại cô ta cũng có báo ứng, con độc nhất của mình vậy mà cùng một nam nhân ở chung một chỗ, đoán chừng cô ta hiện tại còn sống chỉ sợ cũng sẽ bị cậu đang sống mà tức chết, cho nên tôi cũng coi như làm chuyện tốt giúp cô ta."

Lâm Mộ Du cũng không nhàn rỗi, bà ta mặc dù người ở trong nhà nhưng không bỏ qua một chút tin tức của Lâm Tiểu Khởi, cho nên chuyện Lâm Tiểu Khởi cùng Nguyên Uyên ở chung một chỗ bà ta cũng biết.

Lâm Tiểu Khởi không nghe bà ta nói xong liền nhấc chân đi, mìn thích nam nhân nữ nhân không liên quan tới bà ta, coi như là Diệp Anh cũng không thể thay đổi, bất quá Lâm gia hiện tại đại khái bảo trụ, Lâm Mộ Du không phải là nên ngoan ngoãn ở Lâm gia tiếp tục cuộc sống công chúa già Lâm gia của bà ta sao, tại sao lại chạy tới thành phố Hải Lam?

Lâm Mộ Du lại đuổi theo: "Cậu cùng Nguyên Uyên ở chung một chỗ liền không nghĩ tới sau này sao? Cậu ta bây giờ thích cậu, coi con cậu như con mình, vậy cậu ta có một ngày không thích cậu, cậu và con cậu chẳng phải là muốn khóc chết? Lại nói nếu như Nguyên Uyên biết con cậu nhưng thật ra là cậu sinh ra sẽ như thế nào?"

Nghe bà ta nói đến một điểm này Lâm Tiểu Khởi cước bộ dừng lại chút, trong lòng lược qua một tia phiền não, Lâm Mộ Du quả thực nói tới nơi mấu chốt, mặc dù cậu biết Bồng Hao là con của Nguyên Uyên, nhưng đối với chuyện khác cậu không có nắm chắc, nếu như Nguyên Uyên biết thể chất của cậu còn có thể thích cậu sao? Nếu như Nguyên Uyên biết Bồng Hao là một nam nhân sinh còn có thể thích Bồng Hao không?

Tỏ tình của Nguyên Uyên đối với cậu mà nói là kinh hỉ, nhưng mỗi người trong yêu đương đều muốn hỏi đối phương đến tột cùng tại sao thích mình, huống chi Nguyên Uyên ưu tú như vậy, thậm chí Lâm Tiểu Khởi không thể tin được anh ấy là thích mình.

Cậu nóng nảy túm túm tóc, quay đầu lại: "Bà đến tột cùng muốn làm cái gì?"

Mặt đối mặt ngồi ở trong một quán cà phê an tĩnh, Lâm Tiểu Khởi nhìn chung quanh một chút, nơi này chỉ có hai người cậu và Lâm Mộ Du, trong lòng đoán được đây là Lâm Mộ Du đã sớm an bài xong, cậu cũng muốn xem một chút Lâm Mộ Du đến tột cùng muốn chơi thủ đoạn gì.

Lâm Mộ Du thưởng thức móng tay mình vừa mới làm, sau đó chậm rãi mở miệng: "Kỳ thực cậu có thể cùng Nguyên Uyên ở chung một chỗ tôi và cha cậu đều vui mừng nhìn nó thành, dù sao cậu không giống con ngốc Lâm Tiểu Vi kia, cậu là người thông minh, nếu như Lâm gia thật sự muốn lựa chọn một người thông gia với Nguyên gia cậu thích hợp nhất."

Lâm Tiểu Khởi khẽ nhếch lên khóe miệng, tựa hồ đang giễu cợt lời Lâm Mộ Du.

Lâm Mộ Du không thèm để ý chút nào: "Dù sao cậu là con cháu của Lâm gia, lão gia tử khi còn tại thế thích nhất lại là cậu đứa cháu đích tôn này, ngay cả đứa cháu anh cả thích nhất cũng là cậu."

Đối với lời đổi trắng thay đen của Lâm Mộ Du Lâm Tiểu Khởi không phun ra một từ, cậu nhưng chưa quên lão gia tử không chỉ một lần ôm đứa con Bát Bảo của Lâm Mộ Du khuôn mặt từ ái nói: "Chờ cháu lớn lên của ông hết thảy đều là của cháu, cháu cần phải dưỡng tốt thân thể a."

Thậm chí ngay cả Diệp Anh cũng rất thích Bát Bảo, đến mức Lâm Tiểu Khởi một đoạn thời gian rất dài đều cảm giác mình đều là người dư thừa, bất quá cậu còn nhỏ tuổi dứa dạy dỗ của người lớn đối với em trai rất thương yêu, nguyện ý đem tất cả mình có đều cho em trai.

"Cho nên?" Lâm Tiểu Khởi hỏi.

Lâm Mộ Du giương cằm lên, một lần nữa dùng loại ngữ khí bố thí của công chúa bà ta nói, "Chỉ cần cậu lấy danh nghĩa Lâm gia đám hỏi với Nguyên Uyên, chuyện đã qua chúng ta xóa bỏ, về phần vấn đề thể chất của cậu tôi sẽ giúp cậu giữ bí mật, Lâm gia sau này vẫn là gia tộc cậu có thể dựa vào, phải biết quan hệ đám hỏi so với cái gọi là tình yêu vững chắc hơn, coi như sau này Nguyên Uyên không thích cậu cậu cũng không đến mức thê thê thảm thảm lưu lạc đầu đường."

Ở trong lòng Lâm Mộ Du không thừa nhận đứa cháu này có thể có bản lĩnh lớn gì, người bị mình cải tạo thể chất có thể có bản lĩnh gì? Nó bên ngoài mấy năm mang về một đứa con không rõ ràng, Lâm Mộ Du nhận định đứa bé này là Lâm Tiểu Khởi ở bên ngoài cùng dã nam nhân (*) hỗn loạn ra, càng đối với Lâm Tiểu Khởi nhiều hơn mấy phần coi thường.

((*) ch ỉ m ấ y ng ườ i đà n ô ng kh ô ng đứ ng đắ n)

Vốn là bà ta cho là đám hỏi cùng Nguyên Uyên người chọn lựa thích hợp nhất là Lâm Tiểu Vi, người ngu nghe lời, có thể cầm chuôi, đáng tiếc Nguyên Uyên cũng không biết trúng điên cái gì hết lần này tới lần khác liền coi trọng Lâm Tiểu Khởi, bất quá vô luận Lâm Tiểu Khởi hay là Lâm Tiểu Vi đều là người của Lâm gia bà ta, Lâm Tiểu Khởi không muốn thừa nhận cũng không được!
Bình Luận (0)
Comment