Tiểu Tinh linh cũng không sợ hãi, liền bay thẳng đến bên Duy Tâm, ngồi trên bờ vai của hắn, mở to đôi mắt đáng yêu, nghiêng đầu đánh giá Duy Tâm.
Nhìn tiểu tinh linh lộ ra biểu tình đáng yêu như thế, Duy Tâm nhất thời hứng khởi, cũng nghiêng nghiêng đầu nhìn nàng.
“Ha hả ~~~~ ca ca hảo thú vị a.” Tiếng cười thanh thuý của tiểu tinh linh vang bên tai Duy Tâm, nghiêng người tiến lên, nàng khẽ hôn mặt của hắn.
“Bé con tên gì?” Không để ý hành động của tiểu tinh linh, Duy Tâm vươn tay chơi đùa cùng nàng, cảm giác thật mới mẻ.
“Lilith.” Vẫy vẫy cánh, Lilith cứ vậy đảo quanh vây lấy Duy Tâm.
“Nè, Lilith có thể mang ca ca ra ngoài không?” Cười hì hì nhìn nàng, Duy Tâm hỏi.
“Dạ, có thể a.”
Được dẫn đường, Duy Tâm cũng an tâm rất nhiều, vừa ngắm phong cảnh tuyệt đẹp trong Tinh Linh Sâm Lâm, vừa giết quái luyện cấp.
Vòng ngoài có bọn Tiểu Cầu hộ vệ, Duy Tâm an lòng đứng giữa, ném bom acid cùng đạn phá, thoải mái mà nhìn kinh nghiệm cùng tiền thẳng tắp bay lên, trong lòng tấu nhạc nở hoa.
Bên kia Duy Tâm tâm tình khoái trá, mà bên này trong lãnh địa, tâm tình mọi người lại trái ngược, thấy Duy Tâm đang online, lại không thể liên hệ được với hắn, mọi người bắt đầu lo lắng hắn rốt cuộc chạy tới nơi đâu.
Thật vất vả mới kết nối được tư tán gẫu, a Kiếm lập tức hỏa đại hét lớn: “Duy Tâm a, ngươi tên ngu ngốc này lại chạy đi đâu?”
Lắc lắc cái đầu bị thanh âm của a Kiếm chấn động đến choáng váng, Duy Tâm thật cẩn thận mà trả lời: “Ta ở Tinh Linh Sâm Lâm.”
Dứt lời, Duy Tâm có thể nghe thấy thanh âm ‘biết ngay mà’ của a Kiếm từ đầu kia vang lên.
“Ngươi sao cứ chạy đến như những địa phương kỳ quái như vậy a!!!” Quả nhiên, cơn tức của a Kiếm rõ ràng càng cháy càng vượng.
“Ta cũng không biết a, vừa login đã thấy bị xuất hiện ở nơi không biết tên chứ bộ.” Nói đến đây, Duy Tâm cũng thực ủy khuất.
“Duy Tâm, ta là Tử Hàn, một mình ngươi có thể trở về không?” Mở hệ thống tán gẫu của công hội, Tử Hàn thân thiết dò hỏi.
“Ân, có thể, yên tâm đi, ta lập tức trở về lãnh địa.” Nói một cách tràn đầy tự tin, Duy Tâm đối với Lilith chính là tràn ngập tin tưởng, tốt xấu gì nàng cũng là dân ở địa bàn này, nhất định không có vấn đề gì.
“Tốt lắm, chính ngươi tự cẩn thận một chút, nhanh trở về.” Nghe thấy thanh âm Duy Tâm tự tin như vậy, Tử Hàn tái chiếu cố một câu, liền cắt đứt hệ thống liên lạc.
Aizzz ~~~ Duy Tâm hắn khiến cho người ta phải quan tâm như vậy a, xoa xoa trán, Tử Hàn thực bất đắc dĩ, từ khi nào thì người luôn làm việc lãnh khốc, quyết đoán như mình lại trở nên lề mề như vậy chứ? Nhưng chỉ vừa nghĩ tới gương mặt tươi cười mơ hồ của Duy Tâm, khuôn mặt tuấn tú của Tử Hàn liền lộ ra một tia cười nhạt chìm đắm cưng chiều, Duy Tâm a Duy Tâm, ta nên bắt ngươi làm sao mới hảo đây?
Phù Sinh vừa vặn bắt gặp ôn nhu tươi cười khó gặp của biểu ca, không khỏi lộ ra ý cười hiểu rõ, tình yêu thật đúng là thần kỳ nha, có thể làm cho biểu ca lãnh tình lộ ra được biểu tình ôn nhu như thế, ha hả, bất quá tình địch của biểu ca tựa hồ cũng không ít, hơn nữa tiểu mơ hồ Duy Tâm kia dường như cũng không nhận ra phần tình cảm này, xem ra tình lộ của biểu ca cũng không bằng phẳng nha.
“Lilith, ngươi xác định ngươi biết đường chứ?” Đi hơn nửa canh giờ, Duy Tâm có chút không xác định nên hỏi ra.
Lilith dẫn đầu phía trước đang lo âu mà nhìn quanh quất xung quanh, đột nhiên nhào lòng ngực Duy Tâm, vẻ mặt khóc tang nói: “555555555, Lilith tìm không được đường.”
Nhìn Lilith khóc đến điềm đạm đáng yêu, Duy Tâm cũng không nhẫn tâm trách cứ nàng, đành phải âm thầm thở dài, tự trách mình không tốt, quá khinh suất.
“Đừng khóc, Lilith ngoan, chúng ta tái chậm rãi tìm thêm chút nữa, nhất định có thể ra ngoài.” Nhẹ nhàng lau đi nước mắt của tiểu tinh linh, Duy Tâm lộ ra ôn nhu tươi cười.
Ngốc lăng nhìn Duy Tâm, Lilith vì nụ cười của hắn mà ngây người, một lúc sau mới lấy lại tinh thần, lộ ra tươi cười ngượng ngùng, gật gật đầu.
Đang lúc cả bọn tiếp tục đi về phía trước, một đạo bạch quang hiện lên, rồi một nam tử bạch y phiêu phiêu xuất hiện trước mặt họ.
“GM01?!” Chỉ vào người mới tới, Duy Tâm kinh ngạc gọi.
Vũ Tiễn sau khi thấy Duy Tâm, rõ ràng ngây ngẩn cả người, tại sao hắn lại ở chỗ này?
Bởi vì hệ thống kiểm soát trò chơi thông báo vệ sĩ canh giữ bảo vật đột nhiên xuất động, công ty phái hắn đến tìm hiểu xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới thế nhưng gặp được Duy Tâm.
Chú ý tới GM01 đang nhìn mình lộ ra kinh ngạc, Duy Tâm cảm thấy có chút kỳ quái, sau khi cẩn thận đánh giá hắn, đột nhiên đem hắn cùng hình ảnh Vũ Tiễn trùng lắp lên, hơn nữa càng nhìn càng giống.
Sẽ không trùng hợp như thế chứ, mặc dù nghĩ như vậy, Duy Tâm vẫn thăm dò thử: “Vũ Tiễn?”
Đang chìm trong tự hỏi, Vũ Tiễn đột nhiên bị kêu tên, phản xạ đáp lại, “Ân.” Đến khi giật mình nhận ra âm thanh của Duy Tâm đang gọi, hắn kinh ngạc đến không biết nên nói gì.
Hai người liền như vậy ngốc ngốc mà nhìn đối phương, cả hai đều bị chuyện kinh người này dọa tới rồi, trong lúc nhất thời hai bên nhìn nhau không biết nên nói cái gì cho hảo.