Chương 121: Sơn Việt Có Hành Động
Chương 121: Sơn Việt Có Hành ĐộngChương 121: Sơn Việt Có Hành Động
Chương 121. Sơn Việt Có Hành Động
"Thôi thôi."
Tu sĩ đặt câu hỏi lắc đầu, thần sắc có chút cô đơn.
"Trì Úy tuy nói là một tiểu nhân, nhưng dù gì cũng là thiên tài ngang dọc một đời. . "
"Phi"
Tên tu sĩ Tử Phủ tính khí nóng nảy kia hung hăng chửi thê một tiếng, kêu lên:
"Chỉ mong hắn mau đi chết một chút, chết hay lắm! Tiện nhân!"
Một người khác cười cười, giễu cợt nói:
"Sư đệ, Kim Vũ tông ta làm việc có bao nhiêu sạch sẽ chứ? Không cần phải đi trách móc hắn nặng nề."
Tu sĩ táo bạo lập tức không có trả lời, sau một hồi lâu mới chậm rãi thở dài một cái. ....
Một đạo khí tức xám lục từ trên mặt kính bay vọt mà ra, thân thức Lục Giang Tiên dẫn động, rơi vào trên thân Lý Hạng Bình, đạo khí tức xám lục xoay một vòng, bay vào bên trong Thăng Dương phủ của hắn.
Trước mắt Lục Giang Tiên lập tức choáng váng một trận, hiện ra mấy hàng chữ lớn.
Vị trí cao nhất là một dòng chữ thư pháp màu đỏ thẫm phác hoạ, nhìn qua có một cỗ hung sát chi khí đập vào mặt.
"Lực Xâu Thiên Quân."
Ở giữa là dòng chữ màu xám nhạt, giống như là một đầu trường xà uốn lượn vặn vẹo.
“Duyên Niên Trường Mệnh."
Cuối cùng là dòng chữ màu xanh nhạt, lộ ra gọn gàng.
"Tị Tử Duyên Sinh."
Lục Giang Tiên lập tức ngầm hiểu, đây là muốn cho hắn lựa chọn uy nưng của đoàn lục khí kia, lập tức trâm tư một trận, nghĩ đến Lý Hạng Bình là tộc trưởng Lý gia, thế nên chọn "Tị Tử Duyên Sinh " kia.
Lục khí này chỉ khi đụng phải người nào trên thân có Huyền Châu phù mới có thể sắc phong theo thiên phú của hắn, người bình thường cũng chỉ có thể gia tăng tu vi, giãn căn cốt thôi.
Phía dưới, Lý Hạng Bình toàn thân chấn động, khí tức không ngừng nổi lên, vốn dĩ năm trước tu vi mới chỉ Thai Tức tâng thứ năm lại tăng lên một bậc, đạt đến Thai Tức đỉnh phong, bên trong đầu óc đột nhiên hiện ra một hàng chữ lớn màu xanh nhạt.
"Tị Tử Duyên Sinh."
Còn không đợi hắn kịp phản ứng, Lý Thông Nhai đã quan tâm nhìn lại, phất phất tay ra hiệu tế tự kết thúc, Lý Hạng Bình nhắm mắt rơi vào trầm tư.
Đợi cho cả đám người đều tán đi, Lý Hạng Bình mới lấy lại tinh thân, nhìn qua Lý Thông Nhai thấp giọng nói:
"Lên núi lại nói.'
Hai người vội vàng lên núi, linh thức Lý Thông Nhai quét qua, lập tức phát hiện tu vi Lý Hạng Bình đã đạt đến Thai Tức đỉnh phong, thấp giọng nói:
"Vậy mà là lục khí?”
Lý Hạng Bình gật gật đầu, trước tiên đem tất cả chứng kiến báo cho Lý Thông Nhai, hai người vui mừng một trận, lại nghe tộc binh đến báo, lại có Sơn Việt chạy trốn đi về phía đông.
Mấy năm này từ khi Già Nê Hề đông tiến, đánh tan rất nhiều bộ tộc, Sơn Việt trốn đến phía đông cũng bắt đầu nhiều, ít thì mấy chục, nhiều thì mấy trăm, Lý Hạng Bình đành phải bố trí tộc binh trú đóng ở phía tây Lê Xuyên khẩu, bình thường cũng tọa trấn trong đó, để phòng Sơn Việt chạy trốn đến tập kích làng.
"Tình huống như thế nào?”
Lý Hạng Bình hỏi một câu, liên nghe tộc binh kia mở miệng nói:
"Nghe nói nói mấy trăm người, hiện tại đang xung kích quân trận."
Những năm này nhân khẩu dưới quản lí của Lý gia đã đạt tới hơn một vạn năm ngàn người, trong đó hai ngàn người đều là Sơn Việt chạy trốn đến, số lượng tộc binh cũng đạt tới số lượng một ngàn, cũng coi như không ít.
"Đi, đi Lê Xuyên khẩu."
Lý Hạng Bình nhẹ gật đầu, cùng với Lý Thông Nhai liếc nhìn nhau, vội vàng xuống núi.
Lúc Lý Hạng Bình đuổi tới Lê Xuyên khẩu, cuộc chiến đã tiến vào hồi cuối, A Hội Lạt trong chiến trận quơ đại chùy đuổi theo đội binh của địch nhân, càng đột xuất.
Mấy năm trước có đội binh Sơn Việt lục tục ngo ngoe vượt biên kéo đến, A Hội Lạt liền bị Lý Hạng Bình điêu đến Lê Xuyên khẩu, tiến đến thuyết phục bộ tộc hắn quen biết, trong mấy lần chiến đấu cũng coi như anh dũng, được nhóm tộc binh kính nể, Lý Hạng Bình cũng yên tâm không ít đối với hắn.
"Đây là làn sóng Sơn Việt thứ mấy trong năm nay rồi?"
Lý Hạng Bình cau mày quan sát đại sơn phía xa xa, trong lòng nổi lên một trận bất an, trâm thấp mà hỏi thăm.
"Hồi bẩm gia chủ! Đã là đợt thứ sáu!"
Lý Thu Dương ở một bên trâm giọng trả lời, dáng vẻ một thân phong trân mệt mỏi, có lẽ cũng vừa mới đuổi tới.
Bây giờ Lý Thu Dương đã là tu vi Thai Tức tâng bốn, đã thành thân cùng với một nữ tử Trần gia, dưới gối có một trai một gái, mắt thấy đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Lý Hạng Bình gật gật đầu, quay người tiến vào sân nhỏ, để lại cho Lý Thu Dương một câu nói:
"Thu thập sạch sẽ xong để A Hội Lạt đến đây gặp ta."
Lý Hạng Bình buông phù bút trong tay xuống, yên tĩnh nhìn vải vóc trên mặt bàn, mấy năm trước hắn đã đột phá Thai Tức tâng thứ năm Ngọc Kinh Luân, bây giờ đã là Thai Tức đỉnh phong, đã sớm có thể chấp bút vẽ bùa rồi.
Lý Cảnh Điềm đang thêm dầu cho ngọn đèn trong phòng, nữ hài này bây giờ đã mười hai tuổi, lớn nhanh tay chân cũng nhanh nhẹn, đã trổ mã thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều tự nhiên hào phóng.
Sáu cái phù chủng của Lục Giang Tiên thì ba huynh của Lý gia mỗi người dùng một viên, hai cái còn lại dùng trên thân Lý Huyền Tuyên và Lý Huyền Phong, một viên cuối cùng tất nhiên là lưu lại cho hài tử của Lý Thông Nhai này.
"Gia chủ! A Hội Lạt cầu kiến!"
Trân Đông Hà mặc một bộ giáp da, trên lưng treo kiếm, khí khái hào hùng bừng bừng tiến vào sân nhỏ, ánh mắt dừng lại một chớp mắt bên mặt Lý Cảnh Điềm bên cửa sổ, thấp lông mày trâm giọng nói.
Dáng vẻ thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, tu vi đã đến Thai Tức tâng ba, dáng dấp cũng coi như thanh tú, có mấy phần bộ dáng của Trân Nhị Ngưu.
"Tiến vào đi."
A Hội Lạt lúc trước treo một thân răng thú bây giờ đã lấy xuống hết, đổi thành áo lông giống như người của Lê Kính trấn, tiến vào sân nhỏ liền cao giọng nói: "Đại vương! Đại vương! Có chuyện xấu!"
Sau lưng thì khóe miệng Trần Đông Hà giật một cái, nhịn xuống xúc động muốn đánh vào cái ót của gia hỏa này, vụng trộm cúi đầu xuống, mượn thân thể to lớn của A Hội Lạt để che chắn ánh mắt Lý Hạng Bình, dùng ánh mắt còn lại liếc qua Lý Cảnh Điềm.
Lý Cảnh Điềm ở bên cửa sổ cắt bấc đèn, ánh đèn hơi vàng có chút nhảy nhót trên gò má của nàng, mỹ mạo của nàng không phải vẻ đẹp tinh xảo mà là một loại vẻ đẹp gọn gàng, ngũ quan mười phần khí khái hào hùng, con mắt kế thừa sự thướt tha của Điền Vân, ngược lại nhìn qua có chút đáng yêu.