Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 138 - Chương 138: Chuẩn Bị Đánh

Chương 138: Chuẩn bị đánh Chương 138: Chuẩn bị đánhChương 138: Chuẩn bị đánh

Chương 138

Ba tông bảy môn sở dĩ cao cao tại thượng chính là bởi vì ba tông bảy môn đều có một đạo hoặc là mấy đạo Tử Phủ truyền thừa, ba tông nghe nói đều có ba đạo Tử Phủ truyền thừa trở lên, bảy môn thì là một đạo hoặc hai đạo không giống nhau, cộng thêm trong tông có tu sĩ Tử Phủ trấn thủ.

Bây giờ tu sĩ Tử Phủ trung kỳ Thang Kim Môn tọa hóa, dù không đến mức diệt môn nhưng thế lực rút lại là điều không thể tránh được.

"Tu sĩ Tử Phủ bẩn thỉu bên trong chúng ta làm sao hiểu được?"

Lô Tư Tự lắc đầu, lại hỏi ngược lại:

"Ta cũng không nhiều lời nữa, chuyện này Lý gia ngươi làm hay là không làm?”

Lý Thông Nhai nhắm mắt ngẫm nghĩ một phen, bây giờ Lý gia khuyết thiếu truyên thừa, khuyết thiếu linh vật, một bút này quả là hấp dẫn cực lớn, trừ bỏ Cấp gia thì còn có thể tiêu trừ đại họa trong đầu.

Tính toán cẩn thận, Lý Thông Nhai vẫn phải liên tục xác định một phen:

"Đại nhân vật mà Cấp gia leo lên kia nghe đồn là thiếu chủ Thang Kim Môn, cùng với vị Tử Phủ vẫn lạc kia có quan hệ gì?"

"Là tôn bối Tử Phủ kia! Bây giờ một chi đó chỉ sợ là quyền lực tự thân cũng khó đảm bảo, không biết sẽ nhấc lên rung chuyển huyết tinh như thế nào, đã không thể dành ra một tay để quản một Cấp gia nho nhỏ này nữa rồi."

"Được."

Lý Thông Nhai gật gật đầu, cắn răng nói:

"Ta có vài điều kiện."

"Thông Nhai tiểu hữu mời nói."

"Thứ nhất, công pháp bí tịch của Cấp gia nếu như rơi vào trong tay chúng ta, Lý gia muốn sao chép toàn bộ lại một bản, không tính trong linh vật phụ cấp chúng ta."

Lô Tư Tự không chút do dự gật gật đầu, thấp giọng nói:

"Có thể."

"Thứ hai, ta sẽ lấy thân phận một tán tu trên Vọng Nguyệt Hồ mà ra tay chứ không phải Lê Kính Lý gia ta, nếu như thực lực địch nhân vượt xa ngoài dự đoán, ta sẽ lập tức rút đi, nếu như ta đã giết người, tất cả chiến lợi phẩm sẽ thuộc sở hữu của ta." Lô Tư Tự ngẩn người, cười khổ một tiếng, mang theo một chút khen ngợi nói:

"Tiểu hữu quả thật cẩn thận, nếu là tiểu bối Lô gia có sáu thành bản sự của tiểu hữu, ta cũng không cần lo lắng sự tình sau lưng... -

Nhìn Lý Thông Nhai cười nhẹ không nói, Lô Tư Tự trả lời:

"Nhưng tài vật trên Hoa Thiên sơn chia đôi, tất cả linh tuyền linh điên Lô gia ta cứ theo tỉ lệ ba thành đổi thành linh thạch hoặc bảo vật đổi cho nhà ngươi."

Lý Thông Nhai uống hớp trà, thấp giọng nói:

"Ta muốn ngươi lập xuống Huyền Cảnh linh thê!"

Lô Tư Tự lần nữa không chút do dự gật đầu, trâm giọng nói:

"Đó là tất nhiên."

Hai người lấy bí pháp phát thề, cảm thụ được một cái ấn ký nhẹ nhàng lạc ấn trên Huyền Cảnh Luân, Lý Thông Nhai dò hỏi:

“Thời gian?"

"Ba ngày sau ta sẽ tới nơi đây, cùng với đạo hữu tiến vê Hoa Thiên sơn!"

Lý Thông Nhai gật đầu đưa tiễn Lô Tư Tự, trở lại bên trong viện nhìn qua Lý Huyền Tuyên đang trầm tư, nói khẽ:

"Bên trong túi trữ vật của ta còn một viên Ngọc Nha đan mà Hạng Bình giết người có được, ta hiện tại sẽ bế quan đột phá Luyện Khí tâng ba, cũng có thể tăng thêm mấy phần tự tin."

Lý Huyên Tuyên thì đứng dậy chắp tay, cung kính nói:

"Trọng phụ yên tâm bế quan, trong nhà cứ giao cho ta đi."...

Lý Xích Kính nhìn qua đàn thú dưới núi mãnh liệt mà đến, một thân tu vi khí thế bàng bạc, áo trắng trên người bay phất phới trong gió, đám người bên cạnh nhao nhao quãng tới ánh mắt kính sợ.

"Người này chính là Thanh Tuệ Kiếm Lý Xích Kính kia?"

"Còn không phải sao? Ngươi nhìn người một thân khí thế, chỉ sợ khoảng cách tới Trúc Cơ chỉ còn một bước."

Lý Xích Kính lại là dạng chuyện của mình thì mình tự biết, hắn nào có chỉ kém một bước, Lý Xích Kính gần như là thời thời khắc khắc đều muốn áp chế chân nguyên trong cơ thể, không để cho nó tự phát hoá lỏng.

Chỉ cần hắn tâm niệm vừa động, lục luân Thai Tức cảnh trong cơ thể tu hành sẽ lập tức hoá lỏng, hội tụ một thân tu vi, ngưng tụ ra đại đạo chi cơ bên trong Huyệ Khí Hải, lập tức đột phá Trúc Cơ.

"Không kéo nổi nữa. .. Trong tông đã phái người tới thúc giục ba lần rồi."

Lý Xích Kính âm thâm nhắc tới, nam tử bên người thân mặc áo trắng, khuôn mặt tuấn tú lại vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói khẽ:

"Sư đệ bây giờ cũng là Luyện Khí đỉnh phong đúng không?"

Lý Xích Kính nhẹ nhàng thở dài trong lòng, thân sắc bình đạm quay đầu sang nam tử áo trắng bên người, trả lời:

"Không sai, Trì sư huynh thế nhưng tới khuyên ta tấn tiến Trúc Cơ?"

Nam tử áo trắng bị gọi là Trì sư huynh hơi sững sờ, gật đầu nói:

"Trong tông đang có ý tứ này, đan dược phá cảnh đã chuẩn bị xong cho ngươi rồi, sư đệ tùy thời đều có thể bế quan đột phá."

Lý Xích Kính gật gật đầu, cười nhẹ nhàng trả lời:

"Tông môn thật sự là dụng tâm, Xích Kính vô cùng cảm kíchl"

Sắc mặt Trì sư huynh biến hóa, có chút xấu hổ trả lời:

"Đây là tất nhiên, chỉ là không biết sư đệ có mấy phần chắc chắn?"

Lý Xích Kính tỏ vẻ khó khăn, thấp giọng nói:

"Chỉ sợ, không đủ tám thành."

“Tám thành?

Trì sư huynh nhíu nhíu mày, cái tỉ lệ này đối với những người khác thì quả thực đã cao đến đáng sợ, nhưng hắn cũng đã biết Lý Xích Kính bị ném cho ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo như vậy, bây giờ vẻn vẹn chỉ có tám thành, khiến hắn cảm thấy rất ngờ vực, trong lòng thâm nghĩ:

"Chỉ sợ là không thể thiếu một viên Toại Nguyên đan này... ."

Trì sư huynh khe khẽ thở dài, lấy từ trong cẩm nang ra một cái bình ngọc, cười nói:

"Ta còn có một viên Toại Nguyên đan, ngươi tạm cầm dùng trước đi."

Lý Xích Kính một mặt cảm kích gật gật đầu, tiếp nhận bình ngọc, trầm tiếng nói:

"Đa tạ sư huynhl"

Trì sư huynh nhịn xuống đau lòng trong lòng, duy trì nụ cười trên mặt, ôn thanh nói:

"Chuẩn bị xong liền bế quan đột phá đi!" Lý Xích Kính lúc này mới dùng sức gật đầu, chậm rãi đi xuống núi, lúc sượt qua người Trì sư huynh, một lời nói lạnh lùng lại bay vào bên trong tai.

"Lý Xích Kính, Trúc Cơ chỉ có thể thành công, không thể thất bại, ngươi sẽ không muốn biết hậu quả đâu."
Bình Luận (0)
Comment