Chương 291: Kim Tính
Chương 291: Kim TínhChương 291: Kim Tính
Trì Úy lẳng lặng nhìn, trong thần sắc có nhiều cảm khái, nói với Trì Cửu Vân bên người:
"Đoan Mộc Khuê là người duy nhất sống lại từ thời đại Nguyệt Hoa Nguyên Phủ, lúc ta còn nhỏ đã nghe được truyền thuyết của hắn, hắn được tiên nhân ban pháp ở dưới một gốc cây dâu trong Lê Thành cổ đại, từ một tên ăn mày trở thành tiên tu tử phủ như bây giờ, cả đời hào quang mạnh mẽ."
Trì Cửu Vân chân chờ một chút, dò hỏi:
"Vị tiền bối này... có bao nhiêu phần cơ hội đột phá Kim Đan?"
Trì Úy dừng một chút, thấp giọng nói.
"Lớn hơn nhiều so với chúng ta."
Đoan Mộc Khuê đạp không bay lên, ngóng nhìn mặt trời mọc lên, thanh khí trong thiên địa dâng lên, trọc khí trầm xuống, Nhật Tinh Nguyệt Hoa tăng cao nhất, chính là thời cơ tốt để đột phá, trên người Đoan Mộc Khuê dâng lên ánh sáng của thần thông, thân sắc có chút phức tạp.
Đoan Mộc Khuê thiên phú không cao, lại dựa vào thuật pháp tiên nhân ban thưởng mà hoành áp một đời, sống ròng rã sáu trăm bốn mươi bảy tuổi, dùng hết mười sáu loại phương pháp mà tiên nhân ban cho trong Đáp Tang Hạ Khất) để kéo dài tuổi thọ, rốt cuộc tu thành năm đạo thần thông.
"Hắn nói... Ta có thể thành Kim Đan."
Đoan Mộc Khuê năm ấy hai mươi hai tuổi, ngã dưới tàng cây dâu sắp chết đói, tiên nhân kia cho hắn một bát mì, Đoan Mộc Khuê nói đại ân đại đức không thể báo, tiên nhân nói:
"Ăn từ từ thôi."
Đoan Mộc Khuê lưu lạc mười một năm, nghe xong lời này gào khóc, tiên nhân đem quyển Đáp Tang Hạ Khất) nhét vào trong ngực hắn, nhẹ giọng nói:
“Tu thành Kim Đan, năm trăm năm sau ta sẽ tìm ngươi.'
Nhật Tinh Nguyệt Hoa ở trong thiên địa đã đạt tới đỉnh phong, linh thức Đoan Mộc Khuê khẽ động, một đạo u quang từ Thăng Dương phủ bay ra, thân thông lập lòe chói mắt, trong mắt trời đất trong sáng, trong đám mây có thêm hai thân ảnh mơ hồ, Đoan Mộc Khuê chắp tay, trâm giọng nói:
"Xin hai vị tiền bối đợi chút." Lời vừa nói ra, một đám Tử Phủ đều sợ thối lui, Đoan Mộc Khuê nghiêng tai lắng nghe, thấy một hồi âm thanh vừa chói vừa nhỏ nói:
" Nếu đạo hữu đột phá thất bại, từ đó tan thành mây khói, nếu thành công, chúng ta còn phải gọi ngươi là Thượng Tiên."
Đoan Mộc Khuê mỉm cười, bốn đạo thần thông khác từ trong cơ thể bay ra, câu động thiên địa linh khí, đứng ở một bên.
"Chậc, Vu chúc bẩm sinh ngu ngốc, uống máu dân chúng."
Đoan Mộc Khuê gầm lên một tiếng, sau đó khe khẽ thở dài, trên mặt dâng lên một tia hận ý, nếu không phải vì thiếu đi sự đạo cơ Ứng đế vương thì bản thân hắn bây giờ cũng không cần phải chật vật đến thế, ánh mắt đảo qua đạo môn Việt Quốc đầy hung ác, Đoan Mộc Khuê lấy lại bình tĩnh, đạo ánh sáng âm u của Hòe My Quỷ bay lên, bốc lên không trung, dẫn động từng đợt lửa vô hình.
Trì Cửu Vân thấy Đoan Mộc Khuê chắp tay về phía đám mây, thân sắc có chút cung kính, lại không thấy đám mây có người, trong lòng kinh nghi, chân chờ một hồi, nói với Trì Úy:
"Lão tổ, đây là... ? Chẳng lẽ có tu sĩ Kim Đan của nước khác đến đây?"
"Cũng không phải."
Trì Úy lắc đầu, thôi động thần thông, nhìn hai đạo thân ảnh mơ hồ trên đám mây, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua, không dám dừng lại lâu, quay đầu giải thích:
"Tử Phủ đột phá Kim Đan, mấu chốt ở chỗ bản thân xuất ra một chút 'kim tính, lại dùng thân thông để thôi hóa kim tính kia, chứng được Kim Đan, Đoan Mộc Khuê thiện vu thuật, cho dù không thể thành Kim Đan cũng có thể biến thành kim tính, hai vị kia là người của T¡ Âm, đề phòng sau khi Đoan Mộc Khuê đột phá thất bại hồn phách thoát ly, khi đó chút kim tính kia ngưng tụ thành quái vật gì đó.'
Trì Cửu Vân đọc qua kinh điển ở trong tông, tự nhiên biết kim đan này không phải là thuộc tính kim trong Ngũ Hành, mà là kim tính có thể bất diệt, trong lòng nghi ngờ, ngạc nhiên nói:
"Còn có loại người tốt thế này sao?"
"Bất đắc dĩ mà thôi."
Trì Úy thở dài, thấp giọng nói:
"Các ngươi tuổi còn trẻ, không hiểu được thời cổ tiên ma tranh giành đã cắt ngang bao nhiêu sơn linh mạch, chết không biết bao nhiêu Kim Đan, thậm chí là trên Kim Đan, những người này đều chứng kim tính, hóa thành các loại tà quái... giết chết sinh linh cũng chỉ là thứ yếu, những tà quái này lại vô duyên vô cớ chiếm một chút kim tính... Tự nhiên có người trông mà thèm những kim tính này.'
"Vì vậy có tiên nhân sáng lập một thượng tông, bắt đám quái này đi, chuyên trách việc này... Thượng tông này chưa từng lánh đời, từ trước đến nay luôn thần bí."
Đầu óc Trì Úy vừa nói xong, năm đạo thần thông của Đoan Mộc Khuê ở trong không trung đã hợp thành một đạo ánh sáng rực rỡ, phun ra từng đợt lửa vô hình, một đám Tử Phủ thấy thế đều kiêng kị, thối lui vài bước, Đoan Mộc Khuê thì thôi động thần thông, rèn luyện nhiều lân ở trong ngọn lửa vô hình kia.
"Đoan Mộc Khuê dùng là con đường thủy hỏa tương tế, thời bây giờ ngược lại là hiếm thấy, hắn được tiên nhân ban pháp, dùng những cổ pháp này thì càng nắm chắc hơn chút.'
Trì Cửu Vân xem không hiểu lắm, lại si ngốc nhìn chằm chằm vào thải quang của thần thông kia, Trì Úy lại như có điều suy nghĩ gật đầu, ngưng thần nhìn.