Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 353 - Chương 353: Tới Tiêu Gia

Chương 353: Tới Tiêu Gia Chương 353: Tới Tiêu GiaChương 353: Tới Tiêu Gia

Tu tiên không năm tháng, Lý Thông Nhai ngồi xếp bằng ở tảng đá xanh trên đỉnh núi để đọc Nguyệt Cương Kiếm Điển, trên người sáng tối giao hội, sương sớm nhỏ xuống, chỉ hơi ngồi xuống suy ngẫm, thời gian hai tháng đã như mây trôi qua.

"Càng về sau càng khó xử..."

Lý Thông Nhai tự lẩm bẩm, bản Nguyệt Cương Kiếm Điển này hắn đọc ước chừng một phần năm, cũng đã cảm thấy khó có thể tiếp tục, càng thêm hoang mang.

Khẽ lắc người, thu hồi ngọc giản, Lý Thông Nhai nhìn khắp nơi sương sớm, âm thâm phỏng đoán nói:

"Mặc dù tu sĩ Trúc Cơ đã lâu, cũng không cần ăn uống nhiều, thời gian tu luyện quả nhiên là trôi nhanh."

Hắn đi xuống hai bước, trên bàn đá có đặt một bình ngọc phỉ thúy, một chén bạch ngọc, bình ngọc là vật phẩm xa xỉ cấp Thai Tức, cảm giác cầm vào tay ấm áp, nước trà trong ấm còn bốc hơi nóng, Lý Huyền Tuyên là người có lòng, mỗi ngày đều phái người đưa nước trà tới.

"Tuyên nhi cũng hơn bốn mươi tuổi, nhìn dáng vẻ của nó là không kịp Trúc Cơ..."

Lý Thông Nhai nhìn bình ngọc kia, thâm nghĩ:

"Đứa nhỏ này cũng hiểu chuyện, dứt khoát vùi đầu vào trong phù đạo, trong nhà cũng cần nhân vật như vậy, nếu ai cũng chạy tới Trúc Cơ, người hy vọng xa vời cũng đi xông, xông không qua tức chết, nào còn có võ lực trung thượng tầng trong gia tộc nữa chứ...

Thu hồi suy nghĩ, Lý Thông Nhai đi xuống dọc theo thêm đá, một gian phòng nhỏ liền xuất hiện ở trước mắt, một vị lão ẩu đang ôm một con báo lẳng lặng ngồi, tóc trắng xoá, khuôn mặt tiều tụy, trước mặt bày ra mấy phong thư.

Lý Thông Nhai hơi sửng sốt, thở dài, tay lướt qua trên mặt, khuôn mặt vốn hơn bốn mươi tuổi lập tức trở nên già yếu, nhìn qua giống như nhân vật gần bảy mươi, lúc này mới đi vào trong vài bước, nhỏ giọng nói:

"Nương tử-"

Liễu Nhu Huyến xoay đầu lại, mặt mày mệt mỏi già nua, hơi kinh ngạc, đứng dậy nói:

"Lần này phu quân bế quan nhanh như vậy sao?"

Thấy Lý Thông Nhai im lặng không nói, Liễu Nhu Huyến có chút áy náy, thấp giọng nói: "Lần này lại thất bại lần nữa, uổng phí linh dược của ngươi."

Hôm nay tu vi Liễu Nhu Huyến cũng chỉ thai tức tâng bốn, hai lần liên tục ngưng tụ vòng thứ năm Ngọc Kinh Luân thất bại, thọ nguyên lại lân nữa hao tổn, Lý Thông Nhai vì nàng tìm không ít linh dược, tu luyện lại càng khó khăn, mắt thấy cho dù là hấp thu tạp khí cũng không thể được.

Hai ngón tay Lý Thông Nhai khép lại, đặt lên cổ tay Liễu Nhu Huyến, nhắm mắt mấy hơi thở, từ trong túi trữ vật lấy ra một bình ngọc, thấp giọng dặn dò:

"Thuốc chữa thương chia làm ba ngày, lát nữa ta sẽ ngưng tụ phù thủy( nước phù chứ không phải nghề nghiệp phù thủy), ba ngày dùng hai lần..."

-Phu quân!"

Liễu Nhu Huyến trâm thấp ho khan một tiếng, cắt ngang Lý Thông Nhai, cười nói:

"Việc đã đến nước này, phu quân ngược lại cũng không cần cưỡng câu, hai lân hao tổn thọ nguyên, thiếp thân đã không còn thời gian mấy năm, nếu còn đau khổ tu luyện, quá mức tàn nhẫn."

Lý Thông Nhai nhất thời cứng lại, trong lòng đau xót, động tác trong tay ngừng lại, nhìn dung nhan đã không còn thanh xuân của Liễu Nhu Huyến, ôn nhu nói:

"Được."

Thấp giọng hàn huyên hai câu, Liễu Nhu Huyến vừa rồi hao tổn thọ nguyên pháp lực, đang buồn ngủ, Lý Thông Nhai đưa nàng vào phòng, lúc này mới quay đầu, trên thêm đá có một nam tử trung niên đang đứng, một bộ áo xám, chắp tay thấp giọng nói với Lý Thông Nhai:

"Phụ thân."

"Chăm sóc mẹ con cho tốt."

Lý Thông Nhai nhẹ giọng phân phó một câu, nhìn Lý Huyền Lĩnh gật đầu vào phòng, lúc này mới cưỡi gió mà lên, nhẹ nhàng đi về phía đông.

Pháp hội của Tiêu Sơ Đình quyết định ở Hàm Ưu phong, Hàm Ưu phong là ngọn núi hùng vĩ, địa mạch hùng hậu, linh khí sung túc, trên đó mây mù che phủ, thỉnh thoảng có bóng người xuyên qua, cưỡi gió hạ xuống, càng đi qua nơi này, nước sông trong veo có rất nhiêu thuyền bè đi qua.

Lý Thông Nhai đặt chân ở trước núi, dưới chân núi có một cửa lớn bằng đá xanh, điêu khắc rất nhiều trận văn, trên đó pháp quang lưu chuyển, có chút hùng hậu, phía dưới có hai thiếu niên đứng một trái một phải, đều là cẩm y hoa phục, hai người thấy Lý Thông Nhai hạ xuống, liền cung kính nghênh đón, cung kính nói:

"Bái kiến tiền bối, xin hỏi tiền bối là tiên môn, tiên tộc, hay là từ tiên sơn nào tĩnh tu?"

Lý Thông Nhai nhẹ nhàng gật đầu, đáp:

'Không dám xưng Tiên Tộc, Lê Kính Lý gia Lý Thông Nhai ˆ

Thiếu niên cẩm y bên phải nhất thời hai mắt tỏa sáng, cung kính nói:

"Bái kiến Thông Nhai tiên bối, tại hạ Tiêu Quy Đồ, Quy Loan chính là xá muội, hai nhà sắp thành hôn, sau này còn xin chiếu cố nhiều hơn!"

Thiếu niên bên trái thì mỉm cười, khách khí nói:

"Hóa ra là thế gia kiếm tiên! Kính xin tiền bối lên núi, tộc thúc công đã chờ đã lâu!"

Lý Thông Nhai khẽ gật đầu, tu sĩ Thai Tức hai bên lui ra, để một tu sĩ Luyện khí tiến lên dẫn đường, dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ, đãi ngộ được coi là tôn quý.

Lúc này mới xuyên qua cửa đá xanh, bậc thêm đá uốn lượn khúc chiết liền xuất hiện ở trước mặt, Lý Thông Nhai đi lại trên thêm đá một hồi, tu sĩ Luyện Khí bên người cười khanh khách nói:

"Bái kiến Thông Nhai tiền bối, mấy chục năm không gặp, cũng đã là tu sĩ Trúc Cơ, quả nhiên khiến người cảm khái."
Bình Luận (0)
Comment