Chương 516: Phân Chia Địa Giới
Chương 516: Phân Chia Địa GiớiChương 516: Phân Chia Địa Giới
Mọi người phía dưới sợ tới mức run rẩy, liên tục xin tha, Úc Mộ Tiên đảo qua vài lần, liền thấy mấy gia tộc đều là do Hạ đạo nhân ở bờ tây quản lý, hơn phân nửa là không nộp nổi hai phần thuế nặng, chỉ ấm giọng nói:
"Lấy túi trữ vật của mấy người này để bổ sung là được, nếu loại trừ mấy nhà này, còn phải để Hạ tiền giải quyết, phá hỏng chuyện của hắn."
"Vâng!
Hắn vừa dứt lời, mấy tu sĩ áo xanh đã đoạt lấy túi trữ vật của mấy người kia, cũng không quan tâm mấy người này khóc lóc như thế nào, tự mình đưa lên, Úc Mộ Tiên ung dung thu vào trong tay áo, lúc này mới nói:
"Mấy vị thế gia xin dừng bước, những người còn lại giải tán đi!"
Một đám tiểu tộc như được đại xá, cáo lui vài tiếng, tản đi như gió, trong khoảnh khắc trên đỉnh núi to như vậy chỉ còn lại một đám tu sĩ Thanh Trì cùng ba nhà Phí Lý Úc.
Phí gia tuy rằng mất Phí Vọng Bạch, nhưng ở Thanh Trì tông vẫn ghi là thế gia, cho nên cũng không thối lui, người tới chính là Phí Đồng Ngọc, tu vi mới tấn luyện khí, khí tức lưu động, xem ra là dùng thuốc.
Úc Mộ Tiên phất tay áo, tiến lên một bước, đầu tiên là chắp tay về phía Phí Đồng Ngọc, tiên tư tuấn tú, tiếc hận nói:
"Chắc hẳn các hạ chính là thiếu chủ Phí gia, ta cũng có nghe nói chuyện Vọng Bạch tiền bối. Dù sao Phí tiền bối cũng là tu sĩ dưới quyền tông môn ta. Tin tức này đã truyền tới đã náo động trong tông một thời gian, cũng phái người đến đây xem xét."
Hắn tiếc hận lắc đầu, thấp giọng nói:
"Chỉ tiếc người này đi vô tung, chúng ta chưa tra ra cái gì."
"Làm phiên Tiên Tông..."
Phí Đồng Ngọc làm ra vẻ cảm động, ảo não nói vài câu với Úc Mộ Tiên, lúc này mới thấy Úc Mộ Tiên nói:
"Phí gia cung phụng nhiều năm, Tiên tông ta lại chưa từng nghe được tin tức về hung thủ, trong tông cũng muốn đền bù tổn thất một chút..."
Nhất thời hai mắt Phí Đồng Ngọc tỏa sáng, hiểu ra mấu chốt đã tới, liền thấy Úc Mộ Tiên cười nói: "Sư tôn ta liền quyết định chủ ý, danh ngạch của vị đệ tử tiếp theo, liền đặt ở quý tộc"
Lời vừa nói ra, ba người đều kinh hãi, ngừng lại mấy hơi, trên đỉnh núi chỉ có gió nhẹ ô ô rung động.
“Cái gì?!
Úc Mộ Cao kinh hãi không ngừng, một bộ dáng há có lý như vậy, Lý Uyên Giao thì như có điều suy nghĩ, Phí Đồng Ngọc dứt khoát thất thanh mà hô, khó có thể tin, cất giọng nói:
"Không biết là ngọn núi nào?!"
"Tất nhiên là Nguyên Ô Phong ta rồi!"
Phí Đồng Ngọc sau khi kinh nghi chính là kinh hỉ nông đậm, Phí Vọng Bạch khi còn sống tiếc nuối nhất chính là không được nâng đỡ một đệ tử ở trong Thanh Trì tông, trước mắt biết rõ Úc Mộ Tiên hơn phân nửa không có ý tốt, nhưng làm thế nào cũng nói không nên lời cự tuyệt.
"Nhà ta còn đang muốn đưa con em vào tông nội, Phí gia làm sao có thể cự tuyệt, lại làm sao có thể cự tuyệt..."
Lý Uyên Giao ở bên yên lặng nhìn chằm chằm vào Úc Mộ Cao, trong lòng không biết đã trải qua bao nhiêu suy nghĩ, trong lúc nhất thời ngưng nghẹn lời khó tả, chỉ âm thâm nói:
" Úc Mộ Tiên này... cũng là một nhân vật, chỉ một chiêu này đã khiến cho trên hồ trở lại thế chân vạc, còn để Phí gia và nhà ta lục đục... Cho dù là lão tổ tại thế, cũng không có chỗ cải biến..."
"Chỉ là hắn giấu miếng ngọc này ở trong áo bào, giấu trong người, chắc hẳn cũng có rất nhiều thần diệu, muốn lấy được tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng... Vẫn nên bàn bạc kỹ hơn."
Úc Mộ Tiên cùng Phí Đồng Ngọc thương lượng chút quy tắc chỉ tiết, lúc này mới quay lại chào hỏi Úc Mộ Cao và Lý Uyên Giao, nhẹ giọng nói:
"Bái kiến hai vị đạo hữu!"
Úc Mộ Tiên chính là tiên tu Trúc Cơ, một tiếng đạo hữu này để hai người đều không chịu nổi, còn chưa kịp chối từ đã thấy Úc Mộ Tiên tiếp tục nói:
"Trong tông có quy định chư phong bảy mươi năm một vòng quản hạt, Vọng Nguyệt Hồ hôm nay thuộc về Nguyên Ô Phong ta quản thúc, vài năm trước trong núi có sự vụ trì hoãn, đều là sư đệ ta đến đây, chưa từng ước định tốt với chư vị, thế cho nên những năm này trên hồ có nhiều náo động, là Phong ta không phải."
Lý Uyên Giao nào dám để cho hắn bồi tội, ngay cả nói cũng không dám, Úc Mộ Cao thì mê mang lại thất thố nhìn chằm chằm hắn, giống như là đang suy nghĩ cái gì, giống như đã không nhận ra người đệ đệ này, Úc Mộ Tiên lúc này mới tiếp tục nói:
"Vì vậy ta bẩm báo sư tôn, Nguyên Ô Phong tham khảo thế cục hiện giờ, quy định ra biên giới, đã mang đến quy tắc cho chư vị."
Hắn vỗ nhẹ túi gấm, trong tay hiện ra ba cái ngọc ấn màu xanh nhạt, truyên đến trong tay ba người, trong ánh mắt rốt cục mang theo chút cảnh cáo, lạnh lùng nói:
"Biên giới đã định, mấy tiểu tộc thì sẽ không quản, nhưng chư vị thế gia chớ có lại xung đột! Đây cũng là ý của sư tôn ta..."
Lý Uyên Giao tiếp nhận đạo ngọc ấn màu xanh nhạt, nhẹ nhàng vuốt ve, ngọc ấn kia chậm rãi sáng lên một đạo kim quang, hiện ra mấy chữ to màu vàng kim.
"Thanh Trì quản lý."
Chợt hiện ra hình dáng biên cảnh, ngân quang lóng lánh, Lê Kính, Hoa Thiên, Kỳ Trung, Ngọc Đình, thậm chí Ô Đồ Sơn, ngay cả Đông Sơn Việt cũng bám vào trong đó.
Lý gia cũng từng có một cái Ngọc Ấn này, chính là Tư Nguyên Bạch lưu lại, ký hiệu trong ngọc ấn kia chẳng qua là tứ trấn Lê Kính, không thể nào so sánh với cái này.
Hiện giờ Nguyên Ô Phong đã công nhận địa bàn Lý gia chiếm cứ hợp lý, cho mặt mũi, Lý Uyên Giao chỉ có thể buông lỏng trong lòng, đáp:
"Cẩn tôn dụ lệnh của Chân nhân!"
Phí Đồng Ngọc càng mừng rỡ, tam thế gia trên hồ chỉ có nhà hắn gầy yếu nhất, lập tức nóng bỏng, rất thả lỏng.
Thấy Lý Uyên Giao cùng Phí Đồng Ngọc đều lên tiếng trả lời, Úc Mộ Tiên lúc này mới gật đầu:
"Làm phiền đạo hữu."