Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 539 - Chương 539: Uyển Lăng Hoa

Chương 539: Uyển Lăng Hoa Chương 539: Uyển Lăng HoaChương 539: Uyển Lăng Hoa

Chương 539. Uyển Lăng Hoa

Lý Uyên Giao cầm pháp giám nhìn một hồi nhưng vẫn không tìm ra điểm gì, chỉ coi người này là tiên duệ của Kim Đan, phía sau là một pháp bảo hình hộp kiếm, hắn cắn răng đem pháp giám giao vào trong tay Lý Thanh Hồng, thấp giọng nói:

"Ta đi xuống xem một chút, ngươi cầm giám pháp, nếu xảy ra chuyện gì thì lập tức phát động Thái Âm Huyền Quang."

"Được."

Lý Thanh Hồng bỏ thương ra sau lưng rồi tiếp nhận pháp giám, khi nàng cầm pháp giám trong tay, tay nàng truyên đến một cảm giác mát lạnh, ánh sáng màu trắng lưu chuyển trên pháp giám vô cùng thần di.

" Pháp giám tốt."

Nàng thì thào một câu, khi cầm pháp giám này trong tay thì chỉ cảm thấy toàn thân mát mẻ, tai thính mắt tinh, trường thương sau lưng thỉnh thoảng phát ra ánh sáng trắng rồi lại vội vội vàng vàng thu lại ánh sáng, rầu rĩ không lên tiếng.

Lý Uyên Giao đã đến dưới chân núi, Lý Uyên Bình đang trò chuyện vô cùng vui vẻ với Vương Tầm, khi Lý Uyên Giao mới đi đến trước viện thì đã nghe thấy một tiếng cười sang sảng:

"Uyên Bình huynh nói đùa, Vương thị ta chỉ ở trong quận, người trong thế tục cũng chỉ có hơn hai mươi vạn người, những người đắc đạo sẽ vào động thiên của nhà ta, mọi người không dính trân duyên nên đương nhiên cũng không có gì liên quan tới bên ngoài.

'Dù sao đại nhân nhà ta cũng là một trong tam kim, nội bộ Thích Giáo cũng không ngừng tranh đấu, các phe phái khác thì ngay cả lấy lòng cũng không kịp, đương nhiên cũng không dám nhúng tay vào, hàng trăm năm nay cứ như vậy.'

Lý Uyên Giao nhẹ nhàng gõ cửa rồi đẩy cửa đi vào, Vương Tầm đưa mắt nhìn lại, lập tức nhìn thấy Thanh Xích kiếm trên eo hắn, Lý Uyên Bình cười giới thiệu:

"Tiền bối, đây chính là huynh trưởng của ta, Lý Uyên Giao."

"Bái kiến đạo hữu!"

Hai người khách khí chào hỏi lẫn nhau, Vương Tầm cẩn thận nhìn hắn một cái, cười nói:

Lệnh huynh, đúng là có phong thái. Lý Uyên Giao khách khí nói một câu, ngồi xuống hỏi:

"Ta đã biết tiền bối đến đây là vì mục đích gì, trong linh kiếm của nhà ta còn có một đạo kiếm ý do trưởng bối lưu lại, nó đã bị phong ấn nhiều năm, chưa từng sử dụng qua, nếu các hạ muốn mượn kiếm để hoàn thành con đường tu đạo thì phải lấy kiếm hay là kiếm ý này? Không biết có tổn hại đến đạo kiếm ý này hay không?”

Lý Uyên Giao sớm có tính toán, một lời nói ra điểm mấu chốt.

"Đạo hữu...

Vương Tầm cười khổ đáp:

"Vương thị ta có không ít Pháp khí Trúc Cơ, thậm chí phần lớn đều là kiếm khí, ta đường xa đến nơi này tìm kiếm đương nhiên là xem ý trong kiếm này."

"Vê phần có tổn hại tới kiếm ý này hay không..."

Vương Tầm dừng một chút, suy nghĩ rồi trả lời:

"Còn phải mang kiếm ra để đánh giá."

Lý Uyên Giao khẽ gật đầu rồi cởi thanh kiếm bên hông xuống, rút kiếm ra khỏi vỏ, trịnh trọng cầm lấy rồi trâm giọng nói:

"Kính xin đạo hữu xem qua.'

Thiếu niên này mừng rỡ, nhận lấy cẩn thận từng li từng tí, nhìn mũi kiếm màu xanh trắng kia, hai chữ "Thanh Xích" được khảm bên trên có chút đẹp mắt, Vương Tầm nhịn không được khen:

" Kiếm dài bốn thước năm tấc, dùng Thanh Minh đồng bảy thước luyện thành, tuy chất liệu bình thường nhưng kĩ thuật xuất sắc, lại được kiếm ý ôn dưỡng nhiều năm nên có thể gọi là thượng phẩm."

" Kiếm ý bị phong ấn trong trẻo như nước, sáng như trăng, ôn dưỡng trọn vẹn mười năm, nếu tế ra... tu sĩ bình thường sẽ không chịu nổi một kiếm này."

Huynh đệ Lý Uyên Giao cẩn thận lắng nghe, Vương Tầm đáp:

" Tâm chỉ lấy một phần nhỏ, còn lại phải tùy thuộc vào kiếm đạo của ngài, nhiêu nhất cũng chỉ làm cho kiếm ý yếu bớt đi hai phần."

Hắn xấu hổ cười một tiếng, vàng nói tiếp:

"Ta tuyệt đối sẽ không để quý tộc tổn thất một cách vô ích, có thể dùng vật ngoài thân bù đắp!"

Hai huynh đệ liếc nhau, Lý Uyên Giao đáp: "Không biết đối ứng với Tử Phủ Kim Đan đạo của Giang Nam, kiếm ý còn dư lại có sức mạnh như thế nào?"

"'Ừm"

Vương Tầm suy nghĩ một lúc, đáp:

"Kiếm ý này có sức mạnh rất lớn, cho dù ta rút đi một tia thì khi kiếm này xuất ra, Trúc Cơ sơ kỳ cũng chết, Trúc Cơ trung kỳ có lẽ có thể thoát được một mạng, Trúc Cơ hậu kỳ bất ngờ không kịp đề phòng cũng sẽ chịu tổn thất lớn."

Vương Tầm vừa dứt lời, thấy hai huynh đệ có vẻ do dự, ngay sau đó nói:

"Nhà ta tu đạo phải tránh tục duyên, không thể thiếu nhân tình, cũng không thể vì mấy vị mà ra tay. Phù lục, pháp khí, các loại vật giết người cũng không thể, tuy nhiên nếu là bồi thường chút linh vật bảo dược hoặc là đan dược thì có thể."

"Đạo hữu hãy dùng kiếm này để hoàn thành đường tu luyện của mình đi!"

Vương Tầm đã nói đến mức này, trong tộc cũng không đám đắc tội tới hắn nên Lý Uyên Giao chỉ có thể xua tay áo đáp lại một câu, Vương Tầm lập tức mừng rỡ nhưng cũng không xúc động, trịnh trọng nói:

"Hai vị muốn đền bù gì? Tuyệt đối không nên nói lời khách khí, đó chính là thành ý của tại hại"

Hắn nhìn chằm chằm vào hai người, cực kỳ cẩn thận vì sợ khi lấy ra kiếm khí thì hai người kia lại há hốc mồm, xem ra hai người này sẽ không lấy nếu không đưa ra điều kiện.

" Hãy để cho hai huynh đệ chúng ta thương lượng một chút."

" Đó là đương nhiên."
Bình Luận (0)
Comment