Chương 1062: Nhận mệnh? Vân Hoàng nghe vậy, trong lòng không khỏi cười khổ, nếu ở Nguyên Giới Nguyên Thái Hư có uy thế giống với Tử Vi Đế Tử thì cũng dễ nói, nói không chừng nàng vẫn có thể hướng về phía Nguyên Giới.
Dù sao Vân Diệu Âm đến Nguyên Giới chính là đạo lữ của Đế Tử Nguyên Giới nhưng đến Thần Giới lại chỉ là một trong rất nhiều thị thiếp của Tử Vi Đế Tử.
Đạo lữ của Đế Tử và thị thiếp của Đế Tử rất khác nhau.
Chỉ tiếc căn cơ của Nguyên Thái Hư ở Nguyên Giới không sâu, nguy cơ trùng trùng, mỗi một bước đều như giẫm trên băng mỏng, thực sự là nàng không yên lòng cột vận mệnh Vân Giới vào trên thân của một Đế Tử Nguyên Giới có vận mệnh không rõ ràng.
So sánh với nhau, Tử Vi Đế Tử một tay che trời ở Thần Giới, căn cơ vững chắc, uy nghiêm cực sâu, gần như là chủ của Thần Giới.
Mà mặc dù không ít người vụng trộm nói vị Tử Vi Đế Tử này tâm ngoan thủ lạt, tàn nhẫn vô tình, nhưng Vân Hoàng xem việc người này làm, cũng không phải hoàn toàn không có nhân tính.
Những người phản đối vị Tử Vi Đế Tử đã rơi vào kết cục bi thảm, cửa nát nhà tan nhưng người thuận theo hắn lại có thể sống yên ổn không lo, thậm chí còn có thể đạt được lợi ích.
Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, đây chính là phong cách làm việc của vị Tử Vi Đế Tử kia.
Mà Vân Giới đã không cách nào phản kháng nữa, làm một người thuận theo cũng không tệ, có quan hệ với nhân vật như này cũng đủ để nàng an tâm nhiều.
Vân Hoàng trầm giọng nói: "Diệu Âm, mặc dù Đế Tử Nguyên Giới có địa vị tôn quý, nhưng hắn có thể vì ngươi mà đối kháng với Thần Giới sao? Xem như hắn có nguyện ý đi nữa, thì cao tầng Nguyên Giới sẽ đồng ý sao?
Trong lòng Vân Diệu Âm run lên, biết rõ Vân Hoàng nói rất có đạo lý, nhưng nàng vẫn thấp giọng nói: "Tóm lại còn có một tia hi vọng."
Một tia hi vọng?
Vân Hoàng gần như bị chọc tức mà cười lên, đại sự liên quan đến sinh tử tồn vong tuyệt đối không thể có một sai sót nhẫm lẫn nào, một tia hi vọng thì tính là cái gì?
Có điều nhìn qua sắc mặt buồn bã của Vân Diệu Âm, Vân Hoàng cũng không muốn ép nàng quá.
Một mặt là bởi vì nàng có mấy phần tình cảm thầy trò với Vân Diệu Âm, không đành lòng làm quá mức.
Một mặt nữa là bởi vì Nguyên Thái Hư.
Mặc dù Nguyên Thái Hư có địa vị bất ổn, nhưng tóm lại vẫn là Đế Tử Nguyên Giới, lại tâm đầu ý hợp với Vân Diệu Âm, trong lòng Vân Hoàng cũng có mấy phần kiêng kị.
Nàng thở dài: "Ngươi đi xuống đi, suy nghĩ thật kỹ chuyện này."
Nhưng trong lòng thì đã hạ quyết tâm, chờ đến khi sứ giả Thần Giới đến, dù phải sử dụng một ít thủ đoạn cũng phải làm cho Vân Diệu Âm đi đến Thần Giới…
Vân Diệu Âm nghe vậy, biết rõ Vân Hoàng đã quyết định chú ý, không khỏi chảy nước mắt, nhưng vẫn đứng dậy hơi cúi đầu với Vân Hoàng rồi rời đi.
....
Sau khi về tới tẩm cung của mình, Vãn Kim Ngư nhìn thấy bộ dạng này của Vân Diệu Âm thì giật nảy mình, vội vàng hỏi: "Tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc này Vân Diệu Âm hơi bình tĩnh lại tâm trạng, cũng khôi phục được một chút tỉnh táo, kể lại chuyện kia cho Vãn Kim Ngư.
Mà Vãn Kim Ngư nghe được chuyện Đế Tử Thần Giới muốn nạp Vân Diệu Âm làm thiếp thì càng sợ hãi.
Làm sao cũng không nghĩ đến lại xảy ra chuyện này!
Vãn Kim Ngư hơi bình tĩnh lại hỏi: "Tiểu thư... Vậy, vậy người làm sao bây giờ? Nguyên công tử vẫn luôn chờ người ở Nguyên Giới..."
Vân Diệu Âm cũng tâm loạn như ma, tất nhiên nàng cũng không muốn gả đến Thần Giới, thế nhưng trong lòng của nàng cũng rõ ràng hậu quả ngỗ nghịch Thần Giới, trước tạm không nói Vân Giới, chỉ là chính nàng cũng rất khó phản kháng chuyện này!
Vân Diệu Âm càng nghĩ, lại chỉ có một biện pháp.
Tranh thủ thời gian thông báo cho Nguyên Thái Hư, tin tức Thần Giới muốn nạp nàng làm thị thiếp vẫn chưa truyền ra, để Nguyên Thái Hư đón nàng, kết thành đạo lữ với nàng, trước khi sứ giả Thần Giới đến Vân Giới!
Đợi đến khi sứ giả Thần Giới đến, lúc đó ván đã đóng thuyền rồi!
Dù Thần Giới có tức giận đi nữa cũng không thể bởi vì một nữ nhân mà khai chiến với Nguyên Giới, dù sao Nguyên Giới cũng là một đại đạo, dưới trướng có vô số cường giả cao thủ, còn có cường giả Đế Cảnh tọa trấn.
Đến lúc đó Nguyên Thái Hư lại che chở Vân Giới một phen, mặc dù Vân Giới tất nhiên cũng phải vì sự tùy hứng này của nàng mà đánh đổi một số thứ, nhưng Vân Diệu Âm cũng không thể quan tâm nhiều như vậy.
Nàng thật sự không muốn đến Thần Giới, trong lòng nàng chỉ có Nguyên Thái Hư!
Về phần hi sinh chính mình vì Vân Giới.. Nàng còn chưa cao thượng như vậy!
Nghĩ tới đây, Vân Diệu Âm liền vội vàng viết một phong thư, kể hết mọi việc cho Nguyên Thái Hư, lập tức giao phong thư này cho Vãn Kim Ngư, trầm giọng dặn dò: "Mang phong thư này đưa đến chỗ Thái Hư ca ca, phải nhanh!"
Vãn Kim Ngư biết rõ sự việc trọng đại, không dám thất lễ, vẻ mặt nghiêm túc đến cực điểm, gật đầu nói: "Tiểu thư yên tâm."
Dứt lời liền cầm phong thư vội vàng rời đi, sắp xếp chuyện này.
Nhìn qua bóng lưng rời đi của Vãn Kim Ngư, Vân Diệu Âm chậm rãi nhắm hai mắt lại, nàng muốn cố gắng một lần, nếu ngay cả Nguyên Thái Hư cũng bất lực, vậy nàng chỉ có thể nhận mệnh.
Chương 1063: Nguyên Thái Hư phẫn nộMà lúc này ở Nguyên Giới lại truyền ra một tin tức.
Đó chính là Đế Tử Thần Giới có ý muốn thông gia với Vân Giới, muốn nạp hai vị công chúa của Vân Giới, Vân Thanh Linh và Vân Diệu Âm làm thị thiếp!
Vân Giới nhỏ yếu, Nguyên Giới cũng không chú ý gì đến Vân Giới, ở bên ngoài tin tức này cũng không gây ra oanh động quá lớn.
Nhưng trong bóng tối, tin tức này lại truyền bá cực rộng rãi, ở Nguyên Giới không ít người hữu tâm âm thầm ghi chuyện này vào trong lòng, bắt đầu chú ý việc này.
Vân Diệu Âm kia... Hình như chính là hồng nhan tri kỉ của đương kim Đế Tử Nguyên Giới - Nguyên Thái Hư.
Những người phản đối Nguyên Thái Hư đều đặt ánh mắt vào Đế Cung, bọn hắn biết rõ sẽ có một trò hay sắp được trình diễn...
Mà rất nhiều lão tổ Nguyên Giới biết được tin tức này càng đề phòng mấy phần.
Bọn hắn trải qua vô số sóng to gió lớn, cực kỳ mẫn cảm với những chuyện này, trong lòng biết rõ chỉ sợ việc này không đơn giản như vậy, mà bọn hắn cũng biết rõ tính cách của Nguyên Thái Hư, biết rõ tính cách thực sự của Nguyên Thái Hư có phần nóng nảy.
Thậm chí có một ít lão tổ phái ra tâm phúc giám thị Đế Tử cung, giám thị nhất cử nhất động của Nguyên Thái Hư, sợ vị Đế Tử này nhất thời xúc động mà gây ra đại họa.
Mà càng nhiều thì lại thờ ơ lạnh nhạt, chờ Nguyên Thái Hư phạm sai lầm...
...
Mà bên trong cung Đế Tử, sắc mặt của Nguyên Thái Hư đã phẫn nộ đến cực điểm, tức đến sùi bọt mép, mà trong tay hắn chính là một phong thư.
Chính là thư do Vân Diệu Âm tự tay viết.
Vãn Kim Ngư biết rõ chuyện này có quan hệ trọng đại nên lấy tốc độ cực nhanh đưa đến Nguyên Giới, mà sau khi Nguyên Thái Hư nhận được phong thư này, lúc này vừa sợ vừa giận!
Hắn không thể nào ngờ được thế mà còn có kẻ có dũng khí đoạt người trong lòng của hắn!
Nguyên Thái Hư cực kỳ yêu thương Vân Diệu Âm, một lòng muốn kết làm đạo lữ với Vân Diệu Âm, giữa hai người cũng là tâm đầu ý hợp, chỉ là hiện tại địa vị của hắn ở Nguyên Giới bất ổn, lúc này mới chưa đón Vân Diệu Âm về.
Không nghĩ tới Vân Diệu Âm lại nhận được sự chú ý của Đế Tử Thần Giới, muốn nạp làm thị thiếp!
Loại nhục nhã này sao Nguyên Thái Hư có thể chịu đựng được! ?
"Đế Tử Thần Giới..." Nguyên Thái Hư thấp giọng khẽ nói cái tên này, nhưng trong lời nói lại tràn đầy hận ý.
Vốn Nguyên Thái Hư đã rất không có hảo cảm với vị Đế Tử Thần Giới dã tâm bừng bừng này, hắn cho rằng kẻ phá vỡ sự cân bằng của chư thiên vô số năm qua, khiến chư thiên lâm vào tình cảnh khẩn trương đều do vị Đế Tử Thần Giới kia tạo thành.
Bây giờ Đế Tử Thần Giới lại muốn chiếm đoạt người trong lòng của hắn, dưới thù mới hận cũ, mặc dù Nguyên Thái Hư vẫn chưa gặp Tần Đình nhưng đã là kẻ thù không chết không thôi.
Mà Nguyên Thái Hư cũng biết rõ lúc này không phải là lúc nghĩ đến những thứ này, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là phải đón Vân Diệu Âm đến Nguyên Giới trước khi sứ giả Thần Giới tới Vân Giới. Rồi kết thành đạo lữ với Vân Diệu Âm, đến lúc đó dù Thần Giới có ngang ngược càn rỡ đi nữa, chỉ sợ cũng không làm chuyện đi đòi đạo lữ của Đế Tử Nguyên Giới.
Đây cũng là cơ hội duy nhất của hắn và Vân Diệu Âm!
Nghĩ tới đây, Nguyên Thái Hư trầm giọng với hầu cận bên cạnh: "Gọi Thành Du Nguyên tới, bản điện có chuyện tìm hắn."
Vị hầu cận kia đã sớm bị sắc mặt phẫn nộ của Nguyên Thái Hư làm cho sợ ngây người, nghe vậy tranh thủ thời gian đi ra ngoài, đi tìm Thành Du Nguyên.
Thành Du Nguyên chính là một vị tâm phúc của Nguyên Thái Hư, cũng là thiên kiêu đỉnh cấp của Nguyên Giới, địa vị không thấp, có hắn ra mặt tiến đến Vân Giới đón Vân Diệu Âm, chắc sẽ không có người nào dám ngăn cản.
Sau một lát, Thành Du Nguyên liền vội vàng chạy tới, sắc mặt mang theo một tia sầu lo.
Còn chưa chờ Nguyên Thái Hư phân phó, Thành Du Nguyên cũng đã nói ra trước: "Điện hạ là vì chuyện của công chúa Diệu Âm?"
Đầu tiên Nguyên Thái Hư giật mình, sau đó trong lòng lại là trầm xuống, trầm giọng nói: "Ngươi làm sao biết rõ việc này?"
Thành Du Nguyên thở dài nói: "Điện hạ, hiện tại việc này đã truyền khắp bên ngoài rồi! Gần như là đạt đến tình trạng mọi người đều biết! Mấy vị lão tổ kia cũng đã cảnh cáo ta không thể hành động thiếu suy nghĩ!"
Mà sắc mặt của Nguyên Thái Hư lại càng âm trầm, mặt trầm như nước, thầm nghĩ không xong!
Tất nhiên hắn biết rõ ý nghĩ của mấy vị lão tổ kia, sẽ không để cho Nguyên Giới đắc tội Thần Giới vì một nữ nhân, dự định của hắn là khi chuyện này còn chưa truyền ra liền đón Vân Diệu Âm về, gạo nấu thành cơm.
Đến lúc đó ván đã đóng thuyền, những lão tổ kia cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể vuốt mũi mà nhận lấy.
Nhưng bây giờ chuyện này đã được truyền ra, mấy vị lão tổ đã có đề phòng, tất nhiên sẽ không để hắn đi đón Vân Diệu Âm miễn cho đắc tội với Đế Tử Thần Giới!
Nghĩ tới đây, trong lòng Nguyên Thái Hư sinh ra hận ý càng đậm!
Tin tức này trùng hợp truyền đến Nguyên Giới, tất nhiên là có người trong nội bộ Vân Giới giở trò, muốn bóp chết một tia hi vọng cuối cùng của hắn và Vân Diệu Âm!
Chương 1064: Trở mặtTrong lòng Nguyên Thái Hư đau xót, vì muốn trợ giúp hắn có thể ngồi vững vàng trên đại vị Đế Tử, Vân Diệu Âm liền muốn trở thành Hoàng Trữ Vân Giới.
Cho nên đã đắc tội với không ít người trong nội bộ của Vân Giới, lần hành động này khẳng định cũng là do những người Vân Diệu Âm đã đắc tội.
Mặc dù người này không gióng trống khua chiêng làm ra kế hoạch gì, chỉ là vượt lên trước truyền tin tức đến khắp nơi của Nguyên Giới.
Nhưng chính bởi vì hành động này đã làm cho hắn lâm vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm và lúng túng, vả lại cũng bởi vì vậy mà Vân Diệu Âm lâm vào tuyệt cảnh!
Mà Thành Du Nguyên thì thấp giọng khuyên nhủ: "Điện hạ, bằng không... cứ ngầm thừa nhận chuyện này đi, trước mắt rất nhiều lão tổ đang nhìn chằm chằm vào Đế Tử cung, những người phản đối cũng đang chờ Đế Tử cung phạm sai lầm... Điện hạ, nên lấy đại cục làm trọng!"
Nếu là trước kia, Thành Du Nguyên sẽ vui vẻ khi chuyện của Nguyên Thái Hư và Vân Diệu Âm thành, nếu Vân Diệu Âm trở thành Hoàng Trữ Vân Giới, mang Vân Giới đầu nhập vào Nguyên Giới.
Không chỉ bởi vậy mà Nguyên Thái Hư lập đại công, có Vân Giới ủng hộ cũng có thể đền bù được nhược điểm lớn nhất là không có thân tộc cường thịnh ủng hộ, sẽ để cho Nguyên Thái Hư triệt để ngồi vừng vàng vị trí Đế Tử!
Nhưng bây giờ xem ra, vị Diệu Âm công chúa này đã thành một củ khoai lang bỏng tay, không thể thành chuyện lớn!
Những lão tổ Nguyên Giới quyền cao chức trọng, có quyền lên tiếng cực nặng ở Nguyên Giới, vốn đã có chút bất mãn đối với Nguyên Thái Hư, nếu Nguyên Thái Hư cứ khư khư cố chấp, vì Vân Diệu Âm mà đối lập với Thần Giới.
Vậy những lão tổ bảo thủ kia sao có thể từ bỏ ý đồ?
Mà những người phản đối núp trong bóng tối kia chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt đẹp này, chờ Nguyên Thái Hư mắc sai lầm!
Cho nên hiện tại Thành Du Nguyên cũng có khuynh hướng từ bỏ Vân Diệu Âm...
Mà Nguyên Thái Hư nghe được lời này của tâm phúc mình, thần sắc trầm xuống, lập tức trên mặt lộ ra vẻ giận dữ.
Thật ra trong lòng hắn cũng biết rõ, bây giờ tin tức đã truyền ra, hắn muốn đón Vân Diệu Âm đến Nguyên Giới đã là chuyện muôn vàn khó khăn, không thể nghi ngờ là sẽ đối nghịch với toàn bộ phái bảo thủ Nguyên Giới!
Chỉ là hắn sao có thể cam lòng!
Sao hắn có thể trơ mắt nhìn Vân Diệu Âm bị đưa đến Thần Giới, trở thành thị thiếp của vị Đế Tử Thần Giới kia! ?
Trong đầu hắn không ngừng hiện lên những hình ảnh ở cùng với Vân Diệu Âm ngày xưa, dung mạo, nụ cười của Vân Diệu Âm cũng hiện lên trước mắt Nguyên Thái Hư, đây là nữ tử mà hắn yêu, đã từng thề cả đời này chỉ muốn một mình nàng.
Nếu trơ mắt nhìn nàng trở thành thị thiếp của một nam nhân khác, vậy hắn còn đáng là đàn ông sao!
Huống chi dù sao hiện tại hắn vẫn là Đế Tử Nguyên Giới, là nhân vật cấp cao trong chư thiên, sao có thể chịu đựng được sự nhục nhã này! ?
Nguyên Thái Hư tức giận nói: "Ý ta đã quyết, nhất định phải đón Diệu Âm về, bằng không, ta còn mặt mũi gì làm Đế Tử Nguyên Giới?"
Nhìn qua bộ dạng tức sùi bọt mép của Nguyên Thái Hư, Thành Du Nguyên khẽ thở dài một hơi, không khuyên can nữa.
Theo Thành Du Nguyên, mặc dù bây giờ có không ít thế lực ủng hộ bọn hắn, nhưng lại quá nhỏ yếu với những lão ngoan cố bảo thủ của Nguyên Giới kia, đây chính là lúc không nên xảy ra xung đột.
Chỉ là nhiều năm đi theo Nguyên Thái Hư như vậy, hắn cũng cực kỳ thấu hiểu tính cách của Nguyên Thái Hư, một khi vị Đế Tử điện hạ này đã quyết định thì tuyệt đối không thay đổi!
Lần này, chỉ sợ cao tầng Nguyên Giới sẽ có một trận xung đột va chạm kịch liệt!
Mặc dù vị Đế Tử Nguyên Giới này là người có thiên phú lòng da tâm cơ tốt nhất, cũng là người có chí lớn, đủ để cho người khác thành tâm thần phục, nhưng lại có một khuyết điểm.
Đó chính là quá trọng tình trọng nghĩa...
Mặc dù nói nghiêm chỉnh thì cái này không được coi là một khuyết điểm, chí ít đối với Thành Du Nguyên cũng không phải là việc không thể tiếp nhận.
Dù sao chủ quân mình có tình có nghĩa là chuyện tốt, ai cũng không hi vọng chủ quân mình vô tình vô nghĩa, nếu không thì sẽ không biết lúc nào mình trở thành vật hi sinh.
Thế nhưng tính cách trọng tình trọng nghĩa đối với một Đế Tử mà nói, lại là một khuyết điểm trí mạng, rất dễ trở thành nhược điểm để cho người ta khống chế!
Thành Du Nguyên có dự cảm, lần này sợ rằng Nguyên Thái Hư sẽ lâm vào trận phiền toái cực lớn!
Chỉ là Nguyên Thái Hư đã hạ quyết tâm, hắn cũng không có cách nào thay đổi, chỉ là trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ sầu lo.
Mà thần sắc của Nguyên Thái Hư cũng âm tình bất định, suy tư một lát, thấp giọng phân phó nói: "Ngươi bí mật tiến về Vân Giới, mang Diệu Âm về."
Thành Du Nguyên nghe vậy cười khổ nói: "Điện hạ, bây giờ cung Đế Tử đã bị mấy vị lão tổ kia dùng thần niệm giám thị, ta vừa đi ra ngoài liền sẽ bị phát hiện..."
Nguyên Thái Hư nghe vậy giận dữ: "Làm càn! Bản điện chính là Đế Tử, giám thị cung Đế Tử, bọn hắn muốn tạo phản sao! ?"
Mà lúc này một vị hầu cận đi vào đại điện, cúi đầu thật sâu với Nguyên Thái Hư nói: "Điện hạ, mấy vị lão tổ mời điện hạ đến đại điện nghị sự để bàn bạc một chuyện... Xem bộ dạng là chuyện không tốt lành gì."
Nguyên Thái Hư và Thành Du Nguyên nghe vậy, liếc nhau, thần sắc cực kỳ âm trầm.
Những lão tổ này, muốn trở mặt…
Chương 1065: Giường nằm bên cạnh, há lại cho người khác ngủ say? Đại Diễn Giới, đại điện nghị sự.
Đại điện nghị sự chính là nơi bàn bạc những chuyện quan trọng của cao tầng Nguyên Giới, xưa nay chỉ khi Nguyên Giới xảy ra chuyện lớn mới mở ra.
Mà lần mở ra này lại chỉ bởi vì một tin tức được lưu truyền ở Nguyên Giới…
Bên trong đại điện nghị sự, rất nhiều lão tổ Nguyên Giới đã chờ lâu.
Rất nhiều lão tổ đều là Thần Quân, khí tức lâu đời mà kinh khủng, trấn áp hư không, cũng làm cho không khí trong đại điện cực kỳ nặng nề.
Thiên Cư lão tổ cũng ở trong đó, mặt hắn trầm như nước, trầm giọng nói: "Chư vị đạo hữu cũng đều đã biết chuyện Thần Giới muốn thông gia với Vân Giới đi?"
Các lão tổ còn lại cũng lần lượt gật đầu, hiển nhiên là đã nghe nói.
Mà lần này bọn hắn tụ tập ở đại điện nghị sự, cũng chính là vì việc này!
Thật ra bọn hắn đều là người đã trải qua vô số sóng to gió lớn, lập tức ngửi được mùi vị âm mưu trong tin tức này, nhưng bọn hắn lại không để ý đến người rải tin tức này đến Nguyên Giới.
Đoán chừng cũng chỉ là người có rắp tâm xấu ở Vân Giới rải thôi, mà bọn hắn lại không có hứng thú với chuyện đấu tranh trong nội bộ Vân Giới.
Chẳng qua làm bọn hắn để ý chính là ý nghĩa của chuyện này!
Chuyện giữa Nguyên Thái Hư và Vân Diệu Âm cũng là một chuyện đã lưu truyền rộng khắp Nguyên Giới, gần như đến tình trạng mọi người đều biết, tất nhiên bọn hắn cũng nghe thấy.
Mà cũng chính bởi vì như thế, bọn hắn mới có thể lo lắng việc này có thể gây nên xung đột giữa Nguyên Giới và Thần Giới không!
Mặc dù việc này không phải là trách nhiệm của Nguyên Giới, là Đế Tử Thần Giới muốn nạp Vân Diệu Âm làm thị thiếp, mà Vân Diệu Âm lại là hồng nhan tri kỉ của Đế Tử Nguyên Giới, hành động này có ý vũ nhục đến Nguyên Giới...
Nếu Vân Diệu Âm và Nguyên Thái Hư đã kết thành đạo lữ, thì bản chất của chuyện này đã trở nên khác hơn, dù cho bọn hắn không muốn xung đột với Thần Giới, vì uy nghiêm của Nguyên Giới cũng không thể để Thần Giới làm ra chuyện này.
Nhưng bây giờ, Vân Diệu Âm còn chưa định quan hệ với Nguyên Thái Hư vẫn chưa có danh phận đạo lữ, bọn hắn cũng có thể giả bộ như không biết rõ...
Bây giờ Thần Giới thế lớn, thậm chí ngày càng hùng hổ dọa người, thật sự thì bọn hắn không muốn xung đột với Thần Giới, đặc biệt là xung đột vì một nữ nhân, là chuyện không có ý nghĩa.
Chẳng qua chỉ là một nữ nhân mà thôi, bỏ là được.
Chỉ là bọn hắn cũng khá hiểu rõ bản tính của Nguyên Thái Hư, cho nên cũng chuẩn bị triệu Nguyên Thái Hư tới, muốn khuyên bảo hắn không cần làm ra chuyện xúc động, để tránh xảy ra xung đột với Thần Giới...
Bỗng nhiên một vị lão tổ cau mày nói: "Chuyện này đúng là do Thần Giới làm sai, lấy tính tình của Đế Tử chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ."
Thiên Cư lão tổ lạnh nhạt, thản nhiên nói: "Là Đế Tử thì phải cân nhắc lợi ích của Nguyên Giới, chỉ là một nữ nhân Vân Giới, l thì cứ từ bỏ thôi, há có thể bởi vì một nữ nhân mà trở mặt với Thần Giới?”
Rất nhiều lão tổ nghe vậy cũng lần lượt gật đầu, hiển nhiên bọn hắn cũng nghĩ như vậy.
Mà Nguyên Thái Hư cũng đi từ ngoài đại điện vào nhìn thấy rất nhiều lão tổ, vốn sắc mặt đã không tốt bây giờ lại càng âm trầm, sau khi hắn ngồi xuống liền trầm giọng nói: "Không biết các vị lão tổ mở lần nghị sự này là vì việc gì?"
Thiên Cư lão tổ thản nhiên nói: "Bây giờ Thần Giới muốn thông gia với Vân Giới, xem bộ dáng là muốn thu phục để Vân Giới trở thành thế giới phụ thuộc, Vân Giới cũng muốn leo lên quan hệ với Thần Giới, vậy Nguyên Giới ta cũng sẽ cấm người lui tới Vân Giới, Đế Tử cảm thấy như thế nào?"
Nguyên Thái Hư nghe vậy, lập tức giận tím mặt!
Thiên Cư lão tổ nói thật dễ nghe, nhưng rõ ràng chính là vì ngăn cản hắn đến đón Vân Diệu Âm, để tránh chọc đến vị Đế Tử Thần Giới, từ đó trở mặt với Thần Giới!
Hắn cố nén tức giận, hắn biết rõ muốn đón được Vân Diệu Âm, trước tiên phải làm cho những lão tổ này ngầm đồng ý....
Mà trong mắt của những lão tổ này cũng chỉ có lợi ích, chỉ có theo góc độ lợi ích mới có thể thuyết phục được những lão tổ này.
Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Thần Giới muốn thông gia với Vân Giới thì như thế nào? Mặc dù Vân Giới nhỏ yếu, nhưng có khoảng cách không xa với Nguyên Giới ta, có thể nói là một trong những cửa ra vào biên cảnh của Nguyên Giới, có vị trí cực kỳ trọng yếu, không thể sơ suất!
Nếu Vân Giới trở thành thế giới phụ thuộc Thần Giới, vạn nhất tương lai hai bên giao chiến, đại quân Thần Giới có thể liên tục không ngừng đến Vân Giới, sau đó có thể trực tiếp uy hiếp đến biên cảnh của Nguyên Giới ta!
Vì thế Nguyên Giới ta không thể từ bỏ Vân Giới! Không bằng Nguyên Giới ta thu phục Vân Giới, biến Vân Giới thành người thủ hộ cho biên cảnh của Nguyên Giới!"
Một vị lão tổ cau mày nói: "Vì sao Thần Giới muốn giao chiến với Nguyên Giới ta? Vì sao sẽ mang đại quân đến Vân Giới uy hiếp Nguyên Giới ta? Đây đều là Đế Tử suy đoán mà thôi."
Nguyên Thái Hư thản nhiên nói: "Phòng ngừa chu đáo, giường nằm bên cạnh, há lại cho người khác ngủ say? Chư vị lão tổ không nên quên, Nguyên Giới ta cũng là đại đạo!
Nếu mềm yếu quá, chỉ có thể làm cho Thần Giới xâm chiếm Nguyên Giới!"
Thiên Cư lão tổ cũng không nói lời phản bác, chỉ liếc mắt nhìn Nguyên Thái Hư thật sâu, đột nhiên hỏi: "Đế Tử muốn lôi kéo Vân Giới như thế nào?"
Chương 1066: Hoang đường! Bi ai! Nguyên Thái Hư nghe vậy, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một hi vọng, trầm giọng nói: "Thần Giới dùng thủ đoạn thông gia để thu phục Vân Giới, vậy Nguyên Giới ta cũng có thể.
Nếu ta kết làm đạo lữ với Vân Diệu Âm, chỉ sợ Vân Giới cũng phải lo nghĩ sẽ đầu phục vào ai!
Dù sao Nguyên Giới ta cũng là đại đạo, dưới trướng có vô số cường giả, có vị cường giả Đế Cảnh là sư tôn tọa trấn, mặc dù không được hưng thịnh như Thần Giới, nhưng lại có khoảng cách gần với Vân Giới hơn!
Mà Vân Thanh Linh kia đến Thần Giới cũng chẳng qua là một trong rất nhiều thị thiếp của Tử Vi Đế Tử, mà Vân Diệu Âm chính là đạo lữ của Đế Tử Nguyên Giới ta, cái gì nhẹ cái gì nặng, ta nghĩ Vân Hoàng vẫn có thể phân biệt rõ ràng."
Thiên Cư lão tổ nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc cười như không cười, thản nhiên nói: "Lời của Đế Tử cũng có chút đạo lý, chính xác là Vân Giới này hơi trọng yếu, phương pháp thông gia với Vân Giới hẳn là cũng có hiệu quả..."
Thiên Cư lão tổ vừa nói ra lời này, lập tức đưa tới mấy phần bạo động, rất nhiều lão tổ hai mặt nhìn nhau.
Không hiểu Thiên Cư lão tổ vẫn luôn phản đối Nguyên Thái Hư, bây giờ lại đồng ý cách nhìn của Nguyên Thái Hư, chẳng lẽ hắn thật muốn ngồi nhìn Nguyên Thái Hư bởi vì một nữ tử mà gây ra xung đột giữa Nguyên Giới và Thần Giới sao! ?
Mà Nguyên Thái Hư cũng lộ ra thần sắc vui mừng, thế nhưng còn chưa chờ hắn nói chuyện, Thiên Cư lão tổ lại tiếp tục nói:
"Thế nhưng Vân Hoàng không chỉ có hai đệ tử, Vân Giới này cũng không chỉ có một công chúa là Vân Diệu Âm, Đế Tử muốn thông gia với Vân Giới, vì sao nhất định phải đón Vân Diệu Âm về?
Tùy tiện chọn một vị công chúa trong rất nhiều công chúa của Vân Giới cũng được.
Kể từ đó, đã có thể tránh khỏi xung đột với Thần Giới, lại có thể làm cho Vân Giới không đến mức lập tức thần phục Thần Giới, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao mà không làm?"
Trên mặt Thiên Cư lão tổ dần dần hiện lên một tia cười lạnh: "Vẫn là nói vốn Đế Tử không để lợi ích Nguyên Giới ta vào trong lòng? Chỉ bởi vì một nữ nhân, mà muốn để cho Nguyên Giới ta xung đột với Thần Giới! ?"
Chư vị lão tổ nghe vậy, lập tức lần lượt hít vào một ngụm khí lạnh.
Chân tướng phơi bày, đây mới là ý đồ chính của Thiên Cư lão tổ, một lời đã chọc trúng điểm trí mạng của Nguyên Thái Hư!
Không sai, nếu một Đế Tử không đặt lợi ích của Nguyên Giới vào trong mắt, vậy hắn còn làm Đế Tử để làm gì, còn có thể phục chúng sao! ?
Sắc mặt của Nguyên Thái Hư cũng trở nên khó coi vô cùng, hắn nhìn chòng chọc vào Thiên Cư lão tổ, căm hận nói: "Bản điện chính là Đế Tử Nguyên Giới, chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn người yêu của mình bị người khác mang đi! ?
Nếu là như vậy, không chỉ có ta mà ngay cả toàn bộ Nguyên Giới cũng cảm thấy hổ thẹn vì việc này!"
Thiên Cư lão tổ nhíu mày, không nghĩ tới Nguyên Thái Hư lại vẫn chấp mê bất ngộ như thế, tức giận nói: "Chỉ là một nữ nhân! Vì sao Đế Tử nhất định phải bởi vì một nữ nhân mà làm hỏng đại kế của Nguyên Giới? Ngươi là Đế Tử của Nguyên Giới ta, phải lấy đại cục làm trọng!"
Chỉ là một nữ nhân?
Trong lòng Nguyên Thái Hư cười thảm, đúng vậy, ở trong mắt những người chỉ có lợi ích, là người vì tư lợi mà có thể lạnh khốc vô tình, chính xác là không thể hiểu được chuyện này.
Ở trong mắt bọn họ, tình cảm tính là gì chứ?
Ở trước mặt lợi ích, tất cả đều có thể vứt bỏ, không chỉ là một nữ nhân, đồ vật gì cũng có thể vứt bỏ, thậm chí là tính mạng người của mình!
Thế nhưng ở trong lòng Nguyên Thái Hư, chút tình cảm này là có vị trí cực kỳ trọng yếu.
Mặc dù ở trong lòng hắn Nguyên Giới cực kỳ trọng yếu, nhưng Vân Diệu Âm cũng là người quan trọng nhất cuộc đời hắn, là người hắn tuyệt đối không thể từ bỏ!
Nếu hắn bởi vì nhân tố bên ngoài mà từ bỏ Vân Diệu Âm, từ bỏ bản tâm của mình, vậy hắn vẫn là Nguyên Thái Hư sao...
Mà hắn lại là Đế Tử Nguyên Giới, trên danh nghĩa là tồn tại tôn quý nhất ngoại trừ Nguyên Đế, dưới một người trên vạn người, cũng là đại nhân vật đỉnh cấp ở chư thiên vạn giới.
Vốn hắn nên cao cao tại thượng, nhất hô bách ứng, thế nhưng trên thực tế lại không bằng mặt ngoài đã thể hiện ra.
Hắn giống như bị hãm sâu vào trong vũng bùn tranh đấu quyền lực, khắp nơi đều giống như giẫm trên băng mỏng.
Hiện tại không chỉ người trong lòng sắp bị người khác mang đi, thậm chí muốn ngăn cản tất cả cũng nhận lấy muôn vàn chướng ngại!
Một Đế Tử đại đạo, lại không cách nào bảo vệ được người mình yêu.
Cái này không phải là chuyện hoang đường sao? !
Cái này không phải rất bi ai sao! ?
Nghĩ tới đây, trong lòng Nguyên Thái Hư sinh ra một cỗ bi phẫn, nếu không thể cứu Vân Diệu Âm ra, vậy hắn còn có mặt mũi làm Đế Tử sao! ?
Nguyên Thái Hư tức giận nói: "Bản điện chính là Đế Tử, ta muốn dẫn Vân Diệu Âm về, kết làm đạo lữ, ai dám ngăn ta! ?"
Dứt lời liền giận dữ đứng dậy, đi ra khỏi đại điện, hiển nhiên là muốn khư khư cố chấp, cưỡng ép mang Vân Diệu Âm về.
Mà thần sắc của rất nhiều lão tổ cũng trở nên khó coi, Nguyên Thái Hư nói không sai, dù sao hắn cũng là Đế Tử, trên danh nghĩa địa vị vẫn cao hơn bọn hắn.
Nếu thật sự hắn vẫn khư khư cố chấp, không nể mặt mũi, cưỡng ép đi Vân Giới đón Vân Diệu Âm về, đúng là bọn hắn không thể ngăn cản được...
Chương 1067: Thất hồn lạc pháchNguyên Thái Hư đã quyết định chủ ý, dù phải trực tiếp trở mặt với các lão tổ kia, thì cũng phải mang Vân Diệu Âm về!
Mặc dù sau khi trở mặt với rất nhiều lão tổ, tình cảnh trong triều của hắn sẽ càng thêm hiểm ác hơn, mà những người phản đối hắn sẽ không bỏ qua thời cơ tốt đẹp này.
Nhưng giờ phút này trong lòng Nguyên Thái Hư lại không quan tâm.
Xung quan giận dữ vì hồng nhan, về phần hậu quả là gì, hiện tại đã không phải là chuyện mà hắn có thể suy tính được!
Nhìn qua bóng lưng rời đi của Nguyên Thái Hư, thần sắc của rất nhiều lão tổ đều trở nên âm trầm, chẳng lẽ thật sự muốn bọn hắn phải trơ mắt nhìn Nguyên Giới bởi vì một cái nữ nhân mà đối lập với Thần Giới?
Cái này chính là cái được không bù được cái mất!
Thế nhưng nếu để bọn hắn cưỡng ép căn ngản Nguyên Thái Hư, bọn hắn cũng không dám...
Mặc dù bọn hắn là Nguyên Giới lão tổ, quyền cao chức trọng, nhưng Nguyên Thái Hư lại là Đế Tử Nguyên Giới, trên danh nghĩa là thiếu chủ của Nguyên Giới, thậm chí còn là chủ quân của bọn hắn.
Cưỡng ép ngăn cản Đế Tử... thực sự là hành động quá mức rợn người, đều giống như tạo phản, bọn hắn tuyệt đối không dám...
Mà khi Nguyên Thái Hư sắp rời đi, Thiên Cư lão tổ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt bỗng nhiên lạnh lùng nói: "Đế Tử thật sự muốn đi Vân Giới trước đón nữ nhân kia về? !"
Nguyên Thái Hư quay người cả giận nói: "Thế nào, không lẽ Thiên Cư lão tổ còn muốn cưỡng ép ngăn cản nhốt ta vào trong cung! ?"
Thiên Cư lão tổ nghe vậy, mỉm cười, thấp giọng nói: "Đế Tử nói quá lời, Đế Tử chính là thiếu chủ của Nguyên Giới ta, lão phu sao dám làm chuyện ngỗ nghịch như vậy? Nếu Đế Tử muốn đi, tất nhiên lão phu sẽ không có tư cách ngăn cản.
Chẳng qua mặc dù lão phu không có tư cách ngăn cản, nhưng dù sao bệ hạ vẫn có tư cách ngăn cản..."
Trên mặt Thiên Cư lão tổ nở một nụ cười lạnh, bỗng nhiên trong tay hiện lên một lệnh bài, trên mặt bài tràn đầy đế uy thâm trầm, chính là lệnh bài Nguyên Đế!
Người gặp lệnh bài này, giống như đã gặp được Nguyên Đế!
Trên mặt của rất nhiều lão tổ đều lộ ra vẻ kinh hãi, không nghĩ tới việc này lại kinh động đến Nguyên Đế!
Nguyên Đế là chí tôn chí cao vô thượng của Nguyên Giới, không người nào dám ngỗ nghịch ý chí của Nguyên Đế.
Mà tâm tư Nguyên Đế lại thâm trầm, thuật đế vương còn hơn mấy phần so với những cường giả Đế Cảnh khác, rất nhiều đại nhân vật của Nguyên Giới cũng chỉ là một quân cờ trong mắt Nguyên Đế, vẫn luôn bị Nguyên Đế chưởng khống.
Cho nên thế nhân kính sợ Nguyên Đế, trong đó còn trộm lẫn mấy phần e ngại, ngay cả Nguyên Thái Hư cũng như thế...
Nhìn thấy lệnh bài kia của Nguyên Đế, lập tức tay chân Nguyên Thái Hư phát lạnh, trong lòng sinh ra một cỗ tuyệt vọng.
Không lẽ sư tôn cũng không muốn xảy ra xung đột với Thần Giới, không đồng ý để hắn đón Vân Diệu Âm về?
Nguyên Đế có uy nghiêm cực thịnh ở Nguyên Giới, mặc dù Nguyên Thái Hư là đệ tử của hắn, nhưng vẫn vô cùng kính sợ Nguyên Đế.
Nguyên Thái Hư nguyện ý trở mặt với rất nhiều lão tổ vì Vân Diệu Âm, thậm chí có thể đi đối kháng với toàn bộ thế giới, nhưng lại duy chỉ có một việc đó là không dám ngỗ nghịch ý chí Nguyên Đế...
Nhìn qua thần sắc cực kỳ khó coi của Nguyên Thái Hư, Thiên Cư lão tổ mỉm cười, trong lòng cực kỳ vui sướng!
Thật ra trong lòng hắn, Nguyên Thái Hư vẫn luôn không phải là nhân tuyển phù hợp của vị trí Đế Tử, đặc biệt khi Nguyên Thái Hư còn muốn tranh đoạt quyền lực trong tay bọn hắn, hai bên lại càng như nước với lửa, minh tranh ám đấu không ngớt.
Nhìn thấy Nguyên Thái Hư lâm vào cục diện lúng túng như vậy, Thiên Cư lão tổ vui khi thấy nó thành.
Mà việc này, tất nhiên cũng sẽ mang đến đả kích thật lớn cho Nguyên Thái Hư!
Bởi vì chuyện của Vân Diệu Âm, xem như Nguyên Thái Hư đã triệt để trở mặt với những lão tổ bọn hắn, thậm chí ít lão tổ vốn theo phe trung lập cũng đã có chút bất mãn với Nguyên Thái Hư.
Nguyên Thái Hư không để ý đến lợi ích của Nguyên Giới, tin tức hắn chỉ lo tư tình của mình chẳng mấy chốc sẽ truyền khắp Nguyên Giới.
Còn nếu Nguyên Thái Hư liều lĩnh mang Vân Diệu Âm về, ngược lại còn có thể có được danh tiếng tốt.
Nhưng bây giờ đã có Nguyên Đế, Nguyên Thái Hư cũng không dám ngỗ nghịch ý chí Nguyên Đế, bây giờ rơi vào cục diện lúng túng, gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng vẫn phải trơ mắt nhìn nữ nhân của mình bị đoạt đi, mất hết uy nghiêm!
Từ nay về sau, trước tạm không nói những người phản đối Nguyên Thái Hư sẽ không bỏ qua cơ hội tốt đẹp này, chỉ sợ thế lực dưới trướng của Nguyên Thái Hư cũng sẽ bất ổn!
Mà mặc dù trên mặt của rất nhiều lão tổ còn lại đều rất lạnh nhạt, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ cười trên nổi đau của người khác...
Nguyên Thái Hư ngơ ngác sửng sốt đứng tại chỗ nửa ngày, lập tức cắn răng một cái quay người rời đi, tiến về chỗ sâu trong Đế cung đi bái phỏng Nguyên Đế.
Việc đến nước này, hắn vẫn không muốn từ bỏ, muốn cầu kiến Nguyên Đế, cầu tình để hắn đi đón Vân Diệu Âm về...
Không chỉ vì Vân Diệu Âm, cũng là vì chính hắn.
Nếu hiện tại hắn từ bỏ, vậy hắn liền sẽ biến thành trò cười của toàn bộ Nguyên Giới, mất hết uy nghiêm!
Một một Đế Tử không có uy nghiêm còn có thể ngồi trên đại vị này bao lâu?
Thế nhưng làm cho Nguyên Thái Hư tuyệt vọng là, Nguyên Đế lại không tiếp kiến hắn, chỉ là truyền lời ra, trong khoảng thời gian này hắn nên tu tâm dưỡng tính cho thật tốt!
Nghe được câu này, Nguyên Thái Hư triệt để tuyệt vọng, hắn thất hồn lạc phách trở về cung Đế Tử của mình, đóng cửa không ra.
Mà tin tức này, cũng trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Nguyên Giới!
Chương 1068: Nguyên Đế thất vọngTin tức này, cũng làm cho thế cục Nguyên Giới vốn đã phức tạp trở nên càng thêm sóng ngừng cuồn cuộn.
Thậm chí một ít người phản đối trong bóng tối, cũng bắt đầu ngo ngoe muốn động...
Thế nhân để ý không phải là chuyện Nguyên Đế không đồng ý để Nguyên Thái Hư đón Vân Diệu Âm đến Nguyên Giới, mà trên thực tế bất kỳ người nào cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, phong cách của Nguyên Đế chính là như thế, trong mắt chỉ tồn tại lợi ích.
Vì một nữ nhân mà đi đối lập với Thần Giới, Nguyên Đế tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.
Điều mà thế nhân chân chính để ý là, Nguyên Đế cự tuyệt gặp Nguyên Thái Hư...
Thế nhân cũng có thể tiếp nhận chuyện Nguyên Đế quát mắng Nguyên Thái Hư vì hành động lỗ mãng này, thế nhưng bây giờ dù chỉ một lần cũng không muốn gặp mặt Nguyên Thái Hư.
Cái này đối với Nguyên Thái Hư mà nói, chính là một tín hiệu nguy hiểm.
Đây có phải mang ý nghĩa, Nguyên Đế thất vọng với Nguyên Thái Hư rồi?
Hoặc là nói, nghĩ sâu thêm một chút, trong lòng Nguyên Đế, Nguyên Thái Hư đã thất sủng?
Nếu thật sự là như thế, vậy chỉ sợ nội bộ Nguyên Giới lại muốn ấp ủ một trận phong bạo rồi...
.....
Chỗ sâu trong Đế Cung, bên trong một tòa cung điện cực kỳ hùng vĩ, một thân ảnh vĩ ngạn đứng chắp tay, thần sắc không hề bận tâm.
Khí tức kinh khủng mà cổ lão, tràn ngập đế uy thâm trầm, rõ ràng là chí tôn của Nguyên Giới, Nguyên Đế!
Trong chư thiên, Nguyên Đế cũng là cường giả Đế Cảnh có uy danh hiển hách, thực lực mạnh, có năng lực thông thiên triệt địa, thậm chí Thần Đế cũng đã tán thưởng qua.
Mà mặc dù ở Nguyên Giới, Nguyên Đế có vẻ hơi thần bí, vẫn luôn ẩn cư bên trong Đế cung, nhưng thủ đoạn của hắn lại cực cao, vẫn luôn chưởng khống sự vụ lớn nhỏ của Nguyên Giới.
Thậm chí ngay cả Nguyên Thái Hư và rất nhiều lão tổ, chẳng qua cũng chỉ là một quân cơ do hắn chưởng khống mà thôi...
Lúc này, một vị lão giả đi vào đại điện, cung kính nói: "Bệ hạ, Đế Tử điện hạ đã trở lại cung Đế Tử."
Vị lão giả này tên là Huyền Nguyên lão tổ, cũng là một vị lão tổ của Nguyên Giới, thực lực cũng kinh khủng đến cực điểm, chính là đại năng cấp Thần Quân.
Chẳng qua Huyền Nguyên lão tổ chính là hầu cận của Nguyên Đế, ở trong triều vẫn luôn trung lập, không hướng về Nguyên Thái Hư, cũng không hướng về Thiên Cư lão tổ.
Nguyên Đế nghe vậy, thần sắc cũng không thay đổi, ánh mắt cũng không chút ba động nào, chỉ là thản nhiên nói: "Coi như hắn còn là người thông minh."
Huyền Nguyên lão tổ khuyên lơn: "Việc này dù sao cũng là Thần Giới quá mức vô lễ, Đế Tử có chút xúc động cũng không thể quở trách nhiều."
Nguyên Đế khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: "Thân là Đế Tử của một giới, có thể bị tình cảm nam nữ vây khốn sao?"
Biểu hiện hôm nay của Nguyên Thái Hư, thực sự là làm cho hắn thất vọng đến cực điểm.
Hắn có không ít đệ tử, đều là thiên kiêu đỉnh cấp của Nguyên Giới.
Trong rất nhiều đệ tử hắn nhìn trúng Nguyên Thái Hư, nâng Nguyên Thái Hư lên vị trí Đệ Tử, hắn nhìn trúng chính là lòng dạ và mưu kế đều thuộc lớp nhân tài kiệt xuất của Nguyên Thái Hư.
Mà biểu hiện trước đó của Nguyên Thái Hư cũng làm cho Nguyên Đế hơi hài lòng, mặc dù không có thân tộc cường đại ủng hộ, nhưng dưới trướng của Nguyên Thái Hư vẫn có một nhóm thế lực lớn luôn trung thành và nghe lời hắn, có địa vị ngang hàng với rất nhiều lão tổ.
Nhưng chuyện hôm nay, lại làm cho Nguyên Đế phát hiện Nguyên Thái Hư có một khuyết điểm trí mạng!
Đó chính là quá mức trọng tình trọng nghĩa!
Mặc dù trước đây Nguyên Thái Hư vẫn luôn có danh nhân nghĩa.
Nhưng Nguyên Đế cũng không thèm để ý, hắn coi cái danh nhân nghĩa kia chính là một mặt nạ của Nguyên Thái Hư, lợi dụng thanh danh tốt để thu phục thuộc hạ trung thành với mình.
Lúc ấy Nguyên Đế còn có một chút thưởng thức Nguyên Thái Hư, cho rằng Nguyên Thái Hư ẩn tàng đủ sâu.
Nhưng chuyện hôm nay lại làm cho Nguyên Đế phát hiện, Nguyên Thái Hư lại thực sự trọng tình trọng nghĩa, là một nam tử hán chân chính!
Thậm chí không tiếc đối lập với Thần Giới chỉ vì một nữ nhân, không để ý đến đại cục của Nguyên Giới!
Sau khi Nguyên Đế kinh ngạc vì điều này, lại cảm thấy thực sự thất vọng với Nguyên Thái Hư.
Ai cũng có thể trọng tình trọng nghĩa, nhưng duy chỉ có người đứng trên địa vị cao thì không thể, người đứng ở vị trí cao nhất định phải cô độc, bỏ qua tất cả tình cảm.
Chí ít trước mặt đại sự, không thể bị tình cảm ảnh hưởng.
Mà biểu hiện của Nguyên Thái Hư, lại xa xa không hợp cách.
Nếu ở niên đại hòa bình, có tính cách này cũng không sao. Dù sao ngoại trừ Nguyên Thái Hư quá mức trọng tình trọng nghĩa, các mặt còn lại đều cực kì xuất sắc.
Nhưng bây giờ thế cục chư thiên đã trở nên quỷ dị, Thần Giới hùng hổ dọa người, không ngừng từng bước xâm chiếm chiếm đoạt những đạo thống xung quanh, mà các đại đạo còn lại cũng sẵn sàng ra trận, loạn thế sắp đến, không thể tránh khỏi một trận chư thiên hạo kiếp.
Một khi chư thiên hạo kiếp được nhấc lên, sẽ xảy ra rất nhiều đại chiến giữa những đạo thống, đến lúc đó tất cả đại đạo đều bị cuốn vào bên trong hạo kiếp.
Bên trong loại tình thế nghiêm trọng này, người ở vị trí cao nhất định phải xem xét tất cả, trong lòng phải lấy lợi ích của Nguyên Giới làm đầu, không bị cảm xúc ảnh hưởng.
Mà Nguyên Thái Hư này, sao có thể làm cho hắn yên tâm đây?
Chương 1069: Từ bỏSau khi thất vọng, trong lòng Nguyên Đế cũng không khỏi dâng lên một ý niệm thay đổi Đế Tử.
Hiện tại xem ra, thực sự Nguyên Thái Hư không phải là nhân tuyển tốt làm Đế Tử Nguyên Giới...
Chẳng qua Nguyên Đế chỉ thầm nghĩ mà thôi, thay đổi Đế Tử chính là đại sự dao động căn cơ Nguyên Giới, đến lúc đó tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn ở Nguyên Giới.
Bây giờ thế cục chư thiên trở nên quỷ dị, thực tế Nguyên Đế cũng không muốn để cho nội bộ Nguyên Giới bất ổn.
Mà dù sao Nguyên Thái Hư cũng là tồn tại cực kỳ xuất sắc, mặc dù tính cách quá mức trọng cảm tình này làm cho Nguyên Đế có chút thất vọng, nhưng vẫn còn trong phạm vi chịu đựng.
Không đến vạn nhất, Nguyên Đế sẽ không dễ dàng thay đổi Đế Tử.
Chỉ là một khi xuất hiện ý nghĩ này thì nó đã cắm rễ trong lòng Nguyên Đế
.....
Nguyên Giới, Đế Tử cung.
Sau khi Nguyên Thái Hư thất hồn lạc phách về tới tẩm cung bèn đóng cửa không ra.
Sau khi Nguyên Đế cự tuyệt gặp hắn, Nguyên Thái Hư cũng cảm thấy mình đã gặp phải nguy cơ lớn, nếu Nguyên Đế không tín nhiệm hắn nữa, nói không chừng hắn thật sự sẽ bị kéo xuống vị trí Đế Tử này.
Mà kết cục của phế Đế Tử, không cần nói nhiều... Tất nhiên là cực kì thê thảm, kết cục tốt nhất cũng là bị giam cầm cả đời!
Nguyên Thái Hư vừa bi phẫn vừa thống khổ, bi phẫn là vì ngay cả sư tôn cũng không hiểu hắn, thống khổ là vì ý chỉ của Nguyên Đế, trên thực tế hắn đã bị giam lỏng trong Đế Tử cung.
Ý nghĩ đi Vân Giới đón Vân Diệu Âm về Nguyên Giới cũng trở thành viển vông!
Nghĩ đến đây, Nguyên Thái Hư lại cực kỳ thống khổ, hắn chính là Đế Tử của một giới, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu đi làm thị thiếp cho người khác!
Cũng vì vậy mà hắn biến thành trò cười của Nguyên Giới!
Nhìn qua vẻ mặt lo âu của Thành Du Nguyên, Nguyên Thái Hư cười thảm một tiếng: "Bây giờ ở bên ngoài đều đã truyền ra chuyện cười của ta đi, hiện tại thế lực dưới trướng như thế nào?"
Thành Du Nguyên thở dài: "Điện hạ, bây giờ thế cục thực sự… Thực sự không tốt.
Bây giờ các đệ tử còn lại của Nguyên Đế đều ngo ngoe muốn động, thậm chí còn có không ít người bắt đầu tiếp xúc với người của chúng ta, mà bởi vì chuyện bệ hạ không gặp điện hạ, thế lực dưới trướng cũng bất ổn…"
Mặc dù hắn không nói tiếp, nhưng Nguyên Thái Hư đã có thể đoán được, hiện tại thế cục của hắn rất không tốt!
Vốn vị trí Đế Tử này của hắn đã không ổn định, ở một bên không ít các đệ tử Nguyên Đế đều nhìn chằm chằm, trước đó thanh thế của Nguyên Thái Hư không nhỏ, lúc này bọn họ mới ẩn núp.
Mà bây giờ Nguyên Thái Hư đang ở trong thời kì suy yếu, tất nhiên bọn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt đẹp này.
Thành Du Nguyên nhìn qua thần sắc cực kỳ khó coi của Nguyên Thái Hư, trong lòng thở dài, điện hạ vì tình mà khốn đốn, tiền đồ tốt đẹp cũng đã bị hủy trong nháy mắt!
Trước đó mặc dù rất nhiều lão tổ tranh phong đối lập với Nguyên Thái Hư, mà Nguyên Đế lại không hỏi không quản, ngoại trừ chế tạo thế cục cân bằng thì những lão tổ kia là công cụ ma luyện Nguyên Thái Hư.
Nhưng bây giờ nếu Nguyên Đế thất vọng với Nguyên Thái Hư, sự ma luyện này cũng đã thành thanh kiếm giết người chân chính!
Chẳng qua Thành Du Nguyên vẫn thấp giọng an ủi: "Điện hạ, bây giờ sự tình còn chưa tới tình trạng không thể thay đổi, dù sao điện hạ chưa phạm sai lầm lớn, bệ hạ cũng sẽ không tùy ý đổi Đế Tử!
Chỉ cần điện hạ còn ở lại vị trí này, về sau lại thận trọng từ lời nói đến việc làm một chút, sự tình vẫn có đường lùi.
Chỉ là vị Diệu Âm công chúa kia, điện hạ vẫn nên từ bỏ thôi..."
Nguyên Thái Hư nghe vậy, không khỏi thống khổ nhắm hai mắt lại, giờ phút này lòng hắn hết sức thống khổ xoắn xuýt.
Một bên là cảm thấy sợ hãi với thái độ Nguyên Đế, một bên khác lại cảm thấy áy náy sâu sắc với Vân Diệu Âm.
Thế nhưng hiện tại hắn cũng bất lực, măc dù hắn là Đế Tử một giới, nhưng tất cả điều này đều do Nguyên Đế cho, mà thái độ của Nguyên Đế thì đã rất rõ ràng...
Nhìn qua thần sắc âm tình bất định của Nguyên Thái Hư kia, trong lòng Thành Du Nguyên cũng khẩn trương, chẳng lẽ điện hạ còn có ý nghĩ muốn đón Vân Diệu Âm về?
Nếu là như vậy, vậy sẽ trở thành ngỗ nghịch ý chí của Nguyên Đế.
Đến lúc đó, ai cũng không cứu được điện hạ, thậm chí ngay cả những người thân cận như hắn đây cũng bị liên lụy!
Thành Du Nguyên trầm giọng nói: "Điện hạ, không thể hồ đồ được nữa! Bệ hạ đã lên tiếng, vậy liền đại biểu bệ hạ đã từ bỏ Vân Giới, nếu điện hạ còn khư khư cố chấp, chỉ sợ sẽ làm bệ hạ giận tím mặt!
Đến lúc đó đại vị Đế Tử này của điện hạ, thật sự sẽ lâm vào tình thế bất ổn!
Mà ngay cả thân tộc của điện hạ, cùng với những người ủng hộ điện hạ như chúng ta cũng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!"
Ngôn từ của Thành Du Nguyên cực kì kịch liệt, chẳng qua kịch liệt như thế nên đã làm cho Nguyên Thái Hư chần chờ.
Thật sự là hắn trọng tình trọng nghĩa, cực kỳ yêu Vân Diệu Âm, thậm chí có thể vì nàng mà từ bỏ tất cả, nhưng thế giới của Nguyên Thái Hư lại không chỉ có Vân Diệu Âm, còn có thân tộc của hắn, còn rất nhiều người ủng hộ hắn...
Tình thân, tình bằng hữu và tình quân thần cũng chiếm vị trí rất lớn trong lòng của Nguyên Thái Hư.
Nếu trơ mắt nhìn thân tộc và những người ủng hộ hắn bởi vì sự khư khư cố chấp của hắn mà gặp tai hoạ ngập đầu, Nguyên Thái Hư cũng không có cách nào làm ra chuyện ấy...
Trầm mặt một hồi, Nguyên Thái Hư thống khổ nhắm hai mắt lại, khàn giọng nói: "Bản điện muốn bế quan."
Mà Thành Du Nguyên cũng thở dài một hơi, cuối cùng điện hạ cũng thông suốt…
Chương 1070: Sẽ không, sẽ không! Nguyên Thái Hư bị Nguyên Đế lạnh nhạt, thế lực khắp nơi ngo ngoe muốn động.
Chẳng qua tin tức này chỉ được truyền lưu rộng rãi ở cao tầng Nguyên Giới, dưới ý chí của Nguyên Đế, tin tức cũng không lưu truyền ra ngoại giới.
Dù sao nếu tin tức này lưu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ có ảnh hưởng nhất định đến thế cục của Nguyên Giới.
Dưới tình thế nghiêm trọng của chư thiên, Nguyên Đế cũng không hi vọng làm bàng hoàng lòng người Nguyên Giới.
Chẳng qua tin tức này đã thông qua một đường dây bí mật, lấy tốc độ cực nhanh truyền đến thư án của Tần Đình...
.....
Tử Tiêu Giới, Đế cung.
Tần Đình nhìn qua quyển trục ngọc phù trong tay, nhìn không sót nội dung phía trên, trên mặt cũng nở một nụ cười.
Trên quyển trục ngọc phù này ghi, thời gian này ở Nguyên Giới đã xảy ra mấy chuyện lớn, gồm chuyện bởi vì Vân Diệu Âm mà Nguyên Thái Hư đối lập với rất nhiều lão tổ, và chuyện Nguyên Thái Hư bị Nguyên Đế cự tuyệt gặp mặt!
Hiện tại trong nội bộ của Nguyên Giới đã có bị Thần Giới âm thầm mua chuộc!
Chẳng qua trên quyển trục này cũng không ghi rõ ràng một số chuyện, chỉ là ghi đại khái giản lược mà thôi.
Hiển nhiên mặc dù người bị Thần Giới mua chuộc có địa vị không nhỏ ở Nguyên Giới nhưng cũng không phải quá cao, cũng không phải là hạch tâm cao tầng của Nguyên Giới.
Chẳng qua như vậy cũng rất bình thường.
Dù sao Nguyên Giới cũng là một đại đạo, cực kì hưng thịnh, dưới trướng có vô số cường giả, bên trong đại đạo cũng là tồn tại tính trên đầu ngón tay, những người Nguyên Giới cũng có tình cảm sâu nặng với Nguyên Giới.
Nếu hạch tâm cao tầng của Nguyên Giới cũng bị Thần Giới thu mua, vậy Nguyên Giới đã không có địa vị như ngày hôm nay.
Trên thực tế có thể lôi kéo người này, Thần Giới đã hao tốn không ít đại giới, thậm chí còn vận dụng một chút thủ đoạn không để người khác biết.
Mà đối với Tần Đình mà nói, cái này đã đủ.
Mặc dù chỉ là tin tức giản lược thô sơ, chẳng qua từ đó Tần Đình cũng biết được không ít vấn đề.
Xem ra vị Đế Tử Nguyên Giới này, bây giờ ở trong lòng Nguyên Đế đã bị thất sủng…
Mà hiện tại Nguyên Thái Hư không chỉ trở mặt với những lão tổ kia, mà còn bị những đệ tử Nguyên Đế nhìn chằm chằm, lại thêm mất đi Đế tâm, có thể nói là loạn trong giặc ngoài.
Vị trí Đế Tử kia của hắn đã tràn ngập nguy hiểm!
Mặc dù Nguyên Đế sẽ không thay đổi Đế Tử, nhưng đây cũng nằm trong dự liệu của Tần Đình, dù sao phế lập Đế Tử chính là đại sự, sao có thể bởi vì chuyện này mà tùy tiện quyết định được?
Cho nên Tần Đình cũng không sốt ruột, nói thế nào đi nữa Nguyên Thái Hư cũng là Đế Tử một giới, hắn cũng không trông cậy chỉ vào một kế nhỏ như vậy đã kéo Nguyên Thái Hư xuống ngựa.
Đây chẳng qua là một "Món ăn khai vị" mà thôi...
Mà kế này, càng nhiều là để Nguyên Đế nhìn thấy được nhược điểm quá nặng tình cảm của Nguyên Thái Hư.
Làm cho Nguyên Đế biết rõ Nguyên Thái Hư không phải là một nhân tuyển tốt cho vị trí Đế Tử.
Mà khoảng thời gian này Tần Đình cũng đã chuẩn bị rất nhiều việc ở Nguyên Giới, những chuẩn bị này là để không ngừng phóng đại nhược điểm trọng tình cảm của Nguyên Thái Hư.
Lại thêm sự giúp đỡ của những người phản đối, cuối cùng sẽ có một ngày, Nguyên Đế sẽ triệt để thất vọng với Nguyên Thái Hư...
Đến lúc đó, Đế Tử Nguyên Giới, chỉ sợ sẽ là một người khác!
Tần Đình suy tư một lát, bỗng nhiên hỏi Ngự Thần Cung ở bên cạnh:
"Người truyền tin tức Thần Giới thông gia với Vân Giới đến Nguyên Giới, là Vân Thanh Linh?"
Ngự Thần Cung nghe vậy, cung kính nói: "Đúng vậy, chính là kế sách của Thanh Linh công chúa."
Lông mày Tần Đình nhíu lại, trên mặt lộ ra sự hứng thú, khẽ gật đầu.
Vốn hắn cũng không coi trọng Vân Thanh Linh này, trong lòng hắn thì Vân Thanh Linh chỉ là vật phẩm bổ sung của Vân Diệu Âm thôi, mục đích chủ yếu của hắn vẫn là Vân Diệu Âm...
Xem Vân Thanh Linh chỉ là một nữ tử mưu cầu danh lợi quyền thế, chẳng qua bây giờ xem ra, Vân Thanh Linh này là người rất có thủ đoạn.
Truyền tin tức Thần Giới muốn thông gia với Vân Giới đến Nguyên Giới, một bước cờ này chính là một diệu kế.
Mà hiện tại Tần Đình, cũng sinh ra không ít hứng thú với Vân Thanh Linh này…
Vân Giới, Đế cung.
Trong khoảng thời gian này Vân Diệu Âm vẫn luôn nóng nảy chờ đợi tin tức.
Nàng vẫn luôn chờ tin tức của Nguyên Thái Hư, chờ đợi Nguyên Thái Hư sẽ phái người đến Vân Giới.
Chỉ là qua từng ngày, bên phía Nguyên Giới lại vẫn chưa có chút tin tức nào truyền tới!
Theo khoảng cách sứ giả Thần Giới gần đến Vân Giới, lòng của Vân Diệu Âm cũng ngày càng trầm trọng, ngày càng tuyệt vọng!
Vân Diệu Âm nhìn Vãn Kim Ngư lo lắng hỏi: "Ngươi xác định đã mang thư đến cho Thái Hư ca ca?"
Vãn Kim Ngư vội vàng gật đầu: "Đã đưa đến rồi ạ, nô tỳ đã đưa đến tay tâm phúc của Nguyên công tử, mà lại không lộ việc này ra ngoài!"
Dứt lời Vãn Kim Ngư lại khuyên lơn: "Có thể là Nguyên công tử có việc chậm trễ, hay là do đường xá xa xôi giữa Vân Giới và Nguyên Giới, Nguyên công tử vẫn chưa đuổi tới..."
Thế nhưng chính nàng ấy cũng không tin lời này.
Lấy quan hệ của Nguyên Thái Hư và Vân Diệu Âm còn có chuyện gì lớn hơn chuyện này?
Mà khoảng cách giữa Vân Giới và Nguyên Giới cũng không phải xa xôi gì, dù Nguyên Thái Hư nhận được thư tín rồi lập tức phái người đi, hiện tại cũng đã sớm chạy tới Vân Giới rồi!
Cứ như vậy, cũng chỉ có một loại khả năng...
Mà Vân Diệu Âm cũng đã nghĩ đến khả năng này, gương mặt xinh đẹp của nàng trở nên trắng bệch, thân thể cũng không cầm được mà run rẩy lên, lẩm bẩm lẩm bẩm nói: "Sẽ không... Sẽ không..."
Chương 1071: Nữ nhân có dã tâmThế nhưng ngay cả Vân Diệu Âm vẫn luôn tin tưởng Nguyên Thái Hư, lúc này cũng không nhịn được mà lo lắng.
Thái Hư ca ca... Có phải đã từ bỏ nàng không?
Bây giờ suy nghĩ kĩ lại, nếu Nguyên Thái Hư không muốn đón nàng đến Nguyên Giới cũng là vì hắn có nỗi khổ tâm, dù sao hắn không có địa vị vững chắc ở Nguyên Giới, có không ít người vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vị trí của hắn.
Mặc dù bây giờ tin tức Thần Giới thông gia với Vân Giới vẫn chưa được truyền ra, nhưng cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Nếu Nguyên Thái Hư đón nàng trở về, dưới sự hưng sư vấn tội của Thần Giới, dù cho đến lúc đó bởi vì uy nghiêm của mình mà Nguyên Giới bảo vệ nàng, nhưng sau đó nàng và Nguyên Thái Hư cũng bị vấn tội.
Tình cảnh của Nguyên Thái Hư cũng sẽ trở nên càng nguy hiểm!
Chỉ là mặc dù Vân Diệu Âm có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng Nguyên Thái Hư... Nhưng nàng lại không cách nào tiếp nhận!
Thật ra chuyện phái người thông báo cho Nguyên Thái Hư là rất mạo hiểm, nếu việc này bị lộ ra ngoài. Không những nàng bị Vân Hoàng trách phạt, mà còn bị Thần Giới truy cứu.
Thế nhưng Nguyên Thái Hư lại không dám mạo hiểm vì nàng, điều này làm cho Vân Diệu Âm vô cùng thất vọng!
Những lời thề non hẹn biển ngày xưa vẫn còn rõ mồm một trước mắt, Vân Diệu Âm còn nhớ rõ lời thề son sắt cam đoan sẽ vì nàng mà đối kháng toàn thế giới của Nguyên Thái Hư.
Nhưng hiện tại Nguyên Thái Hư lại bởi vì không dám đắc tội Thần Giới, mà trơ mắt nhìn nàng trở thành thị thiếp của người khác!
Giờ phút này, hình tượng của Nguyên Thái Hư trong lòng Vân Diệu Âm triệt để vỡ vụn...
Vân Diệu Âm cũng không phải là không nghĩ đến Nguyên Thái Hư có phải bị người ngăn cản, lúc này mới không cách nào thoát thân để tới đón nàng, thế nhưng hắn là Đế Tử Nguyên Giới, ai lại có dũng khí ngăn cản hắn?
Trừ phi là vị chí tôn của Nguyên Giới tự mình ra mặt...
Nhưng ngay cả Vân Giới cũng không có bao nhiêu người biết chuyện này, Nguyên Giới sao có thể biết được?
Càng nghĩ, cuối cùng Vân Diệu Âm cũng tuyệt vọng.
Xem ra là do Nguyên Thái Hư đã chối bỏ lời thề của mình, từ bỏ nàng...
Mà trong một đại điện khác, Vân Thanh Linh lại nở nụ cười, hiển nhiên là tâm tình vô cùng tốt.
Linh Hi phu nhân ở Thần Giới truyền đến tin tức, nói vị Tử Vi Đế Tử kia cực kì thưởng thức nàng ta, thậm chí còn tự mình tán dương nàng ta.
Mà tin tức này cũng làm cho Vân Thanh Linh kích động đến cực điểm.
Vốn nàng ta đã cực kỳ sùng bái Tử Vi Đế Tử, sùng bái hắn dùng thời gian ngắn đã nhẹ nhàng trở thành đại nhân vật có quyền thế ngập trời của chư thiên, chính là nhân vật cao cấp nhất, lại thêm nàng ta sắp trở thành thị thiếp của hắn.
Hiện tại lại đạt được sự tán thưởng của Tử Vi Đế Tử, ngày sau đến Thần Giới, tất nhiên cũng sẽ được sủng ái cực kỳ!
Một vị thị thiếp được Đế Tử sủng ái... Ở chư thiên vạn giới cũng là đại nhân vật đỉnh cấp, thậm chí có thể cùng ngồi cùng nói chuyện với một số Đế Tử đại đạo!
Nếu cứ ở Vân Giới sẽ mãi mãi không đạt được độ cao như vậy…
Vừa nghĩ tới tương lai nàng ta sẽ đứng đầu chư thiên, những đại nhân vật xưa kia luôn cao cao tại thượng kia cũng sẽ phải tất cung tất kính với nàng ta, gần như làm cho Vân Thanh Linh hạnh phúc đến choáng váng rồi!
Mà tất cả điều này, đều là vị Tử Vi Đế Tử kia ban cho nàng ta.
Nghĩ tới đây, Vân Thanh Linh thầm thề, ngày sau đến Thần Giới cũng phải phục vụ thật tốt vị phu quân tương lai này, chỉ cần nàng ta có thể luôn được sủng ái, thì nàng ta sẽ trở thành tồn tại sáng chói nhất trong chư thiên!
Mà Vân Thanh Linh cũng rất có lòng tin vào bản thân nàng ta.
Mặc dù vị Tử Vi Đế Tử kia cũng có không ít thị thiếp, mà những thị thiếp kia trong ngày thường cũng có chút thần bí, ở ẩn trong hậu cung, cũng không tham dự đại sự.
Trong lòng Vân Thanh Linh thầm nghĩ: Chỉ có ta mới thích hợp bên phu quân nhất.. Chỉ có ta mới có thể giúp phu quân, mặc dù xuất thân của ta không cao, nhưng tương lai chưa hẳn lại không thể leo đến vị trí chính cung!
Chỉ cần thể hiện giá trị của mình ra…
Đang lúc Vân Thanh Linh suy tư, một vị thị nữ của nàng ta đi đến, cung kính dâng lên một ngọc phù.
Mà trên mặt Vân Thanh Linh cũng hiện ra vẻ ngưng trọng, mai ngọc phù này chính là do Thần Giới truyền đến, chỉ sợ vị Tử Vi Đế Tử kia lại có chuyện giao cho nàng ta đi làm.
Vân Thanh Linh cầm lấy ngọc phù, cẩn thận xem hết nội dung bên trên, trên mặt không khỏi lộ vẻ kinh hãi.
Tử Vi Đế Tử để nàng ta làm một chuyện, đây rõ ràng là âm mưu nhằm vào Đế Tử Nguyên Giới!
Xem ra trước đó nàng ta đã đoán đúng, Đế Tử Thần Giới muốn nạp Vân Diệu Âm làm thiếp, chính là vì nhằm vào Đế Tử Nguyên Giới, hoặc là nói là nhằm vào Nguyên Giới!
Mặc dù bất luận Thần Giới hay là Nguyên Giới, cũng là con quái vật khổng lồ mà Vân Giới không thể trêu chọc.
Mà Vân Thanh Linh cũng hiểu rõ nàng ta đã bị cuốn vào âm mưu tranh đấu của hai đại đạo, nhưng nàng ta không sợ hãi, ngược lại trở nên hưng phấn!
Trước đó, mặc dù nàng ta có địa vị không thấp, nhưng chỉ là con sâu cái kiến trước mặt những đại đạo này, chỉ có thể ngưỡng mộ bọn hắn.
Nhưng hiện tại nàng ta lại có cơ hội tham dự vào ván cờ toàn nhân vật đẳng cấp, hơn nữa còn là một nhân vật mấu chốt trong đó.
Từ một loại góc độ nào đó mà nói, hành động của nàng ta đã thay đổi đại thế chư thiên!
Đây là cảm giác mà Vân Thanh Linh chưa bao giờ cảm nhận được, mà nàng ta cũng vô cùng mê muội cảm giác này...
Trên mặt Vân Thanh Linh hiện ra một tia cười lạnh, đứng dậy đi ra ngoài điện: "Là lúc nên bái phỏng Diệu Âm muội muội của ta rồi"
Chương 1072: Lưỡng khán tương yếm* (* Hai bên nhìn nhau đều cảm thấy chán ghét đối phương.)
Tẩm cung của Vân Thanh Linh và Vân Diệu Âm cách nhau không xa, đều ở xung quanh cung điện của Vân Hoàng, cho nên Vân Thanh Linh cũng rất nhanh đã đi đến tẩm cung của Vân Diệu Âm.
Mà nghe được được tin Vân Thanh Linh tới chơi, Vân Diệu Âm cũng rất kinh ngạc.
Mặc dù nàng và Vân Thanh Linh đều là đệ tử Vân Giới, nhưng hai bên lại có mối quan hệ không hòa thuận.
Vân Thanh Linh chính là đệ tử được Vân Hoàng yêu thích nhất, cũng tất nhiên coi mình là đã nắm được vị trí Hoàng Trữ trong tay, vẫn luôn áp chế các đệ tử còn lại của Vân Hoàng.
Mà trước đó vì trợ giúp Nguyên Thái Hư, mặc dù Vân Diệu Âm không thích quyền thế, nhưng vẫn ép buộc mình không nên ẩn cư, mà đi ra tranh đấu vị trí Hoàng Trữ với Vân Thanh Linh.
Tất nhiên sẽ sinh ra mâu thuẫn và xung đột không thể điều hòa với Vân Thanh Linh, giữa hai người không biết đã có bao nhiêu lần minh tranh ám đấu.
Mà mặc dù tính tình của Vân Diệu Âm thanh lãnh, nhưng lại cực kì thông minh, thủ đoạn cũng cực cao, mặc dù Vân Thanh Linh có Vân Hoàng và thân tộc Vân thị hết sức ủng hộ, nhưng vẫn có không ít lần bị ăn thiệt thòi.
Nhiều năm tranh đấu như vậy, mặc dù hai người không trực tiếp trở mặt, nhưng sớm đã như nước với lửa.
Tất nhiên Vân Thanh Linh cũng sẽ không đến bái phỏng Vân Diệu Âm.
Lần này Vân Thanh Linh đột nhiên tới chơi, quả thực là làm cho Vân Diệu Âm cực kì kinh ngạc.
Chẳng qua mặc dù Vân Diệu Âm thương tâm buồn khổ, nhưng cũng không muốn để Vân Thanh Linh nhìn thấy trò cười của nàng, nàng cưỡng ép mình ổn định tinh thần, phân phó với thị nữ bên cạnh: "Mời Thanh Linh sư tỷ vào đi."
Vãn Kim Ngư lo lắng nhìn Vân Diệu Âm một cái, gật đầu, quay người ra ngoài.
Sau một lát, Vân Thanh Linh nở nụ cười đi vào đại điện, nhìn qua Vân Diệu Âm đã đứng đó nghênh tiếp, liền cười nói: "Nói đúng hơn thì đây là lần đầu tiên ta đến tẩm cung của Diệu Âm muội muội nha."
Mặc dù nụ cười của nàng ta rất ấm áp, nhưng lại mang theo tia đắc ý vênh váo.
Trong lòng Vân Diệu Âm có chút không thích, nhưng trên mặt cũng nở nụ cười mỉm, nói khẽ: "Thanh Linh tỷ tỷ sự vụ bận rộn, phải giúp sư tôn quản lý triều chính Vân Giới ta, không rảnh đến chỗ ta cũng là chuyện hợp tình hợp lý."
Mặc dù ngữ khí Vân Diệu Âm mềm nhẹ, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy Vân Thanh Linh quá mưu cầu danh lợi quyền thế...
Mà tất nhiên Vân Thanh Linh cũng có thể nghe hiểu được, nụ cười không khỏi cứng lại, trong mắt cũng lóe lên một tia âm trầm.
Nàng ta không thích Vân Diệu Âm.
Ngoại trừ bởi vì trước đó Vân Diệu Âm vẫn luôn tranh đoạt vị trí Hoàng Trữ với nàng ta, còn nguyên nhân rất lớn nữa là nàng ta chán ghét Vân Diệu Âm này...
Nhìn Vân Diệu Âm nhu nhu nhược nhược, nhưng thật ra là người ngoài mềm trong cứng, trong bông có kim, điểm này làm cho Vân Thanh Linh cực kì khó chịu, cũng làm Vân Thanh Linh chịu không ít thua thiệt...
Chẳng qua nhìn thấy nét ưu sầu không che giấu được trên mặt của Vân Diệu Âm, trong lòng của Vân Thanh Linh lại dâng lên một tia khoái ý.
Vị sư muội này của nàng ta, chỉ sợ bây giờ còn đang chờ tin tức của Đế Tử Nguyên Giới đi!
Chỉ là Vân Diệu Âm cũng không nghĩ đến, nàng ta sớm đã truyền tin tức Thần Giới thông gia với Vân Giới ra khắp Nguyên Giới, cũng trực tiếp làm Nguyên Thái Hư bị Nguyên Đế cấm túc.
Chính nàng ta là người đã chặt đứt hi vọng nhỏ nhoi cuối cùng của Nguyên Thái Hư và Vân Diệu Âm!
Giờ phút này, bỗng nhiên trong lòng Vân Thanh Linh có một xúc động muốn nói hết tất cả cho Vân Diệu Âm.
Nói cho nàng biết chân tướng của sự thật, nói cho nàng biết Vân Thanh Linh nàng ta đã xóa đi hi vọng của nàng.
Nàng muốn khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh của Vân Diệu Âm lộ ra sự kinh hãi, phẫn nộ, thương tâm.
Có thể nhìn thấy đối thủ một mất một còn của mình thất thố trước mặt mình, oán hận mình nhưng lại không thể làm gì mình, đây chính là chuyện cực kỳ hạnh phúc!
Chẳng qua cuối cùng Vân Thanh Linh cũng vẫn nhịn xuống sự xúc động trong lòng nàng ta.
Mặc dù thật sự nàng ta rất muốn làm như thế, nhưng nàng ta cũng biết phân rõ nặng nhẹ.
Nếu nàng ta nói hết mọi chuyện cho Vân Diệu Âm, cho dù Vân Diệu Âm có thất thố ở trước mặt nàng ta.
Nhưng cũng sẽ biết Nguyên Thái Hư không từ bỏ nàng, lại sẽ sinh ra một hi vọng mới.
Đến lúc đó sợ rằng sẽ lại xảy ra nhiều sự cố, vậy coi như hỏng rồi.
Hiện tại nàng ta đã được Tử Vi Đế Tử thưởng thức, chỉ cần vững vàng ổn thỏa hoàn thành chuyện này, ngày sau đến Thần Giới, tiền đồ của nàng ta sẽ là một mảnh quang minh.
Thật sự là không cần thiết xúc động nhất thời mà làm hỏng tiền đồ tốt đẹp.
Nghĩ tới đây, Vân Thanh Linh nhịn xuống xúc động trong lòng, trên mặt lại nở nụ cười, thản nhiên nói: "Sư tôn đã đồng ý thông gia với Thần Giới, ít ngày nữa ta và Diệu Âm muội muội liền sẽ đến Thần Giới rồi.
Mặc dù trước đó giữa tỷ muội chúng ta có nhiều hiểu lầm, chẳng qua đến Thần Giới rồi, cũng chỉ có chúng ta sống nương tựa lẫn nhau mà thôi.
Vẫn phải chăm sóc lẫn nhau, lúc này mới có thể đứng vững gót chân ở hậu cung của Thần Giới..."
Mà Vân Diệu Âm nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên càng thống khổ.
Không lẽ nàng thực sự phải gả đến Thần Giới sao…
Chương 1073: Khiêu khích ly giánMặc dù hiện tại Vân Diệu Âm cực kỳ thất vọng với Nguyên Thái Hư nhưng nàng vẫn kháng cự việc gả đến Thần Giới.
Nàng cũng không ưa thích Thần Giới, cũng không có hảo cảm gì đối với vị Đế Tử Thần Giới cao cao tại thượng kia.
Có lẽ bên trong chư thiên vạn giới này, không biết có bao nhiêu Thần Nữ quý nữ muốn đến Thần Giới, trở thành thị thiếp của Đế Tử chói mắt kia.
Nhưng trong đó tuyệt đối không có Vân Diệu Âm nàng!
Chỉ là cho dù trong lòng nàng không muốn, hiện tại cũng chỉ có thể cảm thấy bất lực —— nàng cũng không thể phản kháng được chuyện này!
Người mà nàng có thể ỷ vào, chỉ có Vân Hoàng và Nguyên Thái Hư, người trước là sư tôn của nàng, người sau là người yêu của nàng.
Mà hai người này đều là đại nhân vật trong chư thiên, một người là cường giả Hoàng Cảnh, một người là Đế Tử Nguyên Giới, có thể nói là quyền cao chức trọng.
Ở trong lòng Vân Diệu Âm, hai người kia đều là người thân nhất của nàng, đều là hậu thuẫn kiên cường nhất của nàng.
Thế nhưng sau khi vị Đế Tử Thần Giới kia muốn nạp nàng làm thiếp, sư tôn của nàng không để ý cảm thụ của nàng, liền trực tiếp đồng ý việc này, còn không tiếc lấy tình thầy trò và an nguy của Vân Giới ra khuyên nàng.
Mà cho tới bây giờ, Nguyên Thái Hư lại không chút tin tức nào, có lẽ đã từ bỏ nàng!
Lúc này Vân Diệu Âm mới phát hiện, đứng trước cường quyền, bản thân nàng lại yếu đuối như vậy, không có chút năng lực nào để phản kháng.
Chuyện cho tới bây giờ, nàng có thể làm được gì đây?
Vân Thanh Linh nhìn qua vẻ mặt sầu khổ của Vân Diệu Âm, trong lòng tràn đầy khoái ý, nhưng vẫn nhẹ giọng trấn an nói: "Sư muội không vì nổi khổ tâm của sư tôn, thì cũng vì sinh linh Vân Giới mà nghĩ kĩ lại đi.
Nếu đắc tội với Đế Tử Thần Giới, chỉ sợ chúng sinh của Vân Giới ta đều phải bị liên lụy!"
Vân Diệu Âm nghe vậy lòng càng loạn như ma, nàng nhìn Vân Thanh Linh một cái, thản nhiên nói: "Sư tỷ đến chỗ của ta, không đơn giản là vì khuyên ta đi."
Trong mắt Vân Thanh Linh lóe lên một tia quỷ dị, nụ cười chậm rãi biến mất, gật đầu nói: "Đúng vậy, ta muốn lấy một món đồ của muội muội."
"Món đồ gì?"
Vân Thanh Linh mỉm cười, nói khẽ: "Tường Vân Ôn Ngọc."
Vân Diệu Âm nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, lạnh lùng nói: "Lời ấy của sư tỉ là có ý gì?"
Đối với Vân Diệu Âm mà nói, Tường Vân Ôn Ngọc chính là đồ vật cực kỳ trọng yếu
Năm đó Vân Diệu Âm và Nguyên Thái Hư kết bạn, chính là ở bên trong bí cảnh.
Bên trong bí cảnh kia có một chí bảo xuất thế, Vân Diệu Âm muốn thu lấy món chí bảo kia, lại ngoài ý muốn phát động thần cấm Thượng Cổ, gặp phải tình cảnh nguy hiểm, suýt nữa vẫn lạc!
May mắn Nguyên Thái Hư vừa lúc đi ngang qua, đã cứu Vân Diệu Âm.
Cũng bởi vì chuyện này mà hai người đã kết bạn với nhau, đồng thời từng bước một phát triển thành quan hệ người yêu, mà món chí bảo kia chính là Tường Vân Ôn Ngọc.
Cho nên Tường Vân Ôn Ngọc này không chỉ là một chí bảo, mà còn là vật đính ước của hai người...
Việc này lưu truyền rộng rãi ở Vân Giới, cho nên cũng không thấy lạ khi Vân Thanh Linh biết rõ vật này.
Chỉ là làm cho Vân Diệu Âm không nghĩ tới chính là, Vân Thanh Linh lại dám đến đòi vật này của nàng!
Nhìn qua thần sắc khó coi của Vân Diệu Âm, Vân Thanh Linh khẽ cười một tiếng, cười tủm tỉm nói: "Sư muội không nên hiểu lầm, cũng không phải là ta muốn Tường Vân Ôn Ngọc này, mà là ý của sư tôn...
Lai lịch của Tường Vân Ôn Ngọc này... Ha ha, sư muội sắp gả vào Thần Giới, chỉ sợ sẽ không thích hợp khi cứ mang theo Tường Vân Ôn Ngọc này?
Cho nên ý của sư tôn là, để cho ngươi giao Tường Vân Ôn Ngọc ra... Sư muội, cũng không phải là sư tôn không tin ngươi, thật sự là việc này quá kiêng kị, vạn nhất truyền đến đến tai vị Đế Tử kia... Vậy thì không ổn chút nào.”
Mặc dù Vân Thanh Linh có mục đích riêng mới đi chuyến này, chẳng qua nàng ta cũng không phải giả truyền thánh chỉ, thật sự Vân Hoàng có suy tính này.
Mà suy tính này của Vân Hoàng thực ra ở mức độ rất lớn cũng là do Vân Thanh Linh châm ngòi thổi gió...
Vân Diệu Âm nghe vậy, thần sắc trở nên càng khó coi, mặc dù nàng thất vọng với Nguyên Thái Hư, nhưng Tường Vân Ôn Ngọc lại cực kỳ trọng yếu với nàng.
Cho dù là ý chỉ của Vân Hoàng, nàng vẫn không muốn giao ra.
Nhìn thấy thần sắc buồn bã xoắn xuýt của Vân Diệu Âm, bỗng nhiên Vân Thanh Linh thản nhiên nói: "Nghe nói hôm nay Đế Tử Nguyên Giới tuyên bố bế quan, chỉ sợ trên phương diện tu hành gặp bình cảnh, chẳng biết lúc nào mới có thể xuất quan..."
Cái gì?
Vân Diệu Âm không thể tin mở to hai mắt, cuối cùng cũng triệt để thất vọng với Nguyên Thái Hư rồi!
Tất nhiên nàng biết rõ lời này của Vân Thanh Linh có chút ý ly gián, là có ý khác, nhưng lại không cho rằng Vân Thanh Linh đang lừa nàng.
Dù sao muốn làm rõ việc này thì rất dễ dàng...
Nhưng nếu là như thế, nàng cầu cứu Nguyên Thái Hư, mà Nguyên Thái Hư không chỉ không trả lời, ngược lại còn tuyên bố bế quan đúng lúc này, rõ ràng là có ý tránh hiềm nghi!
Xem ra, Nguyên Thái Hư đã hạ quyết tâm phân rõ giới hạn với nàng!
Rốt cuộc Vân Diệu Âm cũng không nhẫn nhịn được nổi đau khổ và tuyệt vọng trong lòng, hai hàng nước mắt chảy xuống, chậm rãi gật đầu...
Chương 1074: Có ý khácSau khi đạt được Tường Vân Ôn Ngọc, Vân Thanh Linh hài lòng cười một tiếng, liền quay người rời đi.
Hôm nay mục đích mà nàng ta tới đây, chính là lấy được tín vật đính ước của Vân Diệu Âm và Nguyên Thái Hư.
Mà bây giờ đã lấy được, mục đích đã hoàn thành, cho nên nàng ta cũng không muốn ở đây thêm một giây phút nào.
Dù sao mặc dù bây giờ nàng ta và Vân Diệu Âm đều nể mặt lẫn nhau, nhưng hai bên gặp nhau đã cảm thấy chán ghét đối phương, chẳng qua là cố nén sự không thích trong lòng mà thôi.
Nhìn qua bộ dạng đắc ý vênh váo của Vân Thanh Linh, Vãn Kim Ngư tức giận đến cong môi, lập tức lại lo lắng nhìn tiểu thư đang thương tâm của mình.
Nàng ấy thấp giọng khuyên lơn: "Tiểu thư, vậy Nguyên công tử kia.. Đế Tử Nguyên Giới tuyệt tình như thế, tiểu thư cần gì phải chịu khổ vì hắn, tiểu thư vẫn nên nghĩ thoáng một chút mới tốt."
Vân Diệu Âm há to miệng, muốn nói Nguyên Thái Hư không phải là người như thế, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời.
Chỉ là yếu ớt thở dài một tiếng.
Từ tất cả các dấu hiệu đã nhìn ra được, Nguyên Thái Hư đã chối bỏ lời thề của mình, từ bỏ nàng...
Đây cũng là chuyện làm cho Vân Diệu Âm vô cùng thống khổ, thậm chí sinh ra ý nghĩ cam chịu.
Cũng được, liền gả đến Thần Giới đi...
Mấy ngày sau, rốt cuộc sứ giả Thần Giới cũng giáng lâm đến Vân Giới.
Mà Vân Hoàng cũng tự mình tiếp đón sứ giả Thần Giới, đồng thời tổ chức triều hội, cáo tri thiên hạ.
Bên trong triều hội, Vân Hoàng dâng phụng đơn lên, trước mặt mọi người tuyên bố nguyện quy phụng Thần Giới coi Thần Giới là chủ, mà sứ giả Thần Giới cũng tuyên bố tin tức Thần Giới sẽ thông gia với Vân Giới.
Hai vị công chúa của Vân Giới là Vân Thanh Linh và Vân Diệu Âm sẽ gả vào Thần Giới, trở thành thị thiếp của Đế Tử Thần Giới!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Vân Giới đều chấn động vì việc này!
Dù sao trước đó tin tức Thần Giới thông gia với Vân Giới vẫn luôn được bảo mật vô cùng tốt, chỉ có Vân Hoàng và mấy vị lão tổ biết rõ. Bây giờ đột nhiên tuyên bố, thật sự là làm cho trên dưới Vân Giới cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Mà cảm giác ngoài ý muốn qua đi, thì chính là hưng phấn.
Vân Giới nhỏ yếu, ở đại kiếp chư thiên xảy ra trong tương lai nhất định phải tìm được một chỗ dựa tốt.
Trên dưới Vân Giới đều coi Nguyên Giới là chỗ dựa, dù sao khoảng cách giữa Vân Giới và Nguyên Giới cũng không tính là xa xôi, lại nghe được lời đồn quan hệ giữa Vân Diệu Âm và Đế Tử Nguyên Giới...
Nhưng không nghĩ tới, Vân Giới lại dựng lên quan hệ với Thần Giới!
Mà đối với kết quả này, trên dưới Vân Giới đều vui mừng khi chuyện này thành. Dù sao mặc dù Nguyên Giới cũng là đại đạo, nhưng vẫn còn kém xa Thần Giới.
Thần Giới chính là đại đạo cường thịnh mạnh nhất của chư thiên vạn giới, có Thần Giới làm chỗ dựa, tất nhiên Vân Giới sẽ có thể bình yên vô sự trong lần đại kiếp chư thiên.
Cho dù là có đại kiếp chư thiên, chắc cũng do Thần Giới nhấc lên...
Dù vậy, Thần Giới sẽ che chở Vân Giới.
Mặc dù trừ cái đó ra Thần Giới cũng đưa ra không ít yêu cầu, tất nhiên Vân Giới cần phải tiến cống tài nguyên.
Nhưng trên dưới Vân Giới đều có thể tiếp nhận chuyện này!
Mặc dù cũng có người có tâm chú ý chuyện giữa Vân Diệu Âm và Nguyên Thái Hư, dù sao nón xanh này của Đế Tử Nguyên Giới cũng rất xanh tươi…
Nhưng phần lớn mọi người cũng không thèm để ý đến việc này, đối bọn hắn mà nói, trước đó Vân Diệu Âm được coi là hồng nhan tri kỷ của Đế Tử Nguyên Giới thì như thế nào?
Ở trước mặt vị Đế Tử Thần Giới kia, còn có gì mà hắn không thể có được?
Bọn hắn cũng không thèm để ý cảm thụ của Vân Diệu Âm, vì an nguy của Vân Giới, cho dù hi sinh hạnh phúc của một người thì như thế nào?
Lại nói, gả đến Thần Giới chính là vinh quang vô thượng, Vân Diệu Âm cũng không thua thiệt gì.
Sau khi sứ giả Thần Giới đến Vân Giới, Vân Giới cũng đã bắt đầu chuẩn bị, lấy từng đám thiên tài địa bảo ra khỏi bảo khố, vô số tài nguyên của Vân Giới được tập hợp lại.
Đây chính là tài nguyên được Vân Giới tích lũy vô số năm, bây giờ lấy danh nghĩa là đồ cưới của hai vị công chúa mà đưa đến Thần Giới.
Nhưng trong lòng những người sáng suốt đều rõ ràng, đây là tài nguyên Vân Giới tiến cống cho Thần Giới để đổi lấy sự che chở của Thần Giới...
Chỗ sâu trong hoàng cung Vân Giới, trong tẩm cung của Vân Thanh Linh có một vị khách có thân phận đặc thù tới chơi.
Rõ ràng đây là sứ giả Thần Giới đi sứ Vân Giới!
Mà thân phận của vị sứ giả Thần Giới này cũng không thấp, chính là Đại chấp sự của cung Đế Tử Thần Giới, Tần Nguyên Chẩn.
Tần Nguyên Chẩn chính lão nhân đi theo Tần Đình nhiều năm, cũng là một trong những tâm phúc của Tần Đình, mặc dù bởi vì chuyện của Trác Tử Hàng mà bị Tần Đình trách phạt, suýt nữa thất sủng, vả lại cũng bởi vì chuyện này mà bị bài xuất khỏi phạm vi hạch tâm.
Nhưng dù sao Tần Đình vẫn là người nhớ tình cũ, cũng không mất tín nhiệm vào Tần Nguyên Chẩn.
Lần này hắn đi sứ Vân Giới, tự nhiên không chỉ đơn giản là đến đón hai vị công chúa Vân Giới, trong đó còn phải thực hiện kế hoạch khác của Tần Đình.
Mà trọng trách này, cũng được đặt trên vai của Tần Nguyên Chẩn.
Lúc Tần Đình nói kế hoạch này cho Tần Nguyên Chẩn, Tần Nguyên Chẩn cũng đã quyết định chủ ý, nhất định hoàn thành kế hoạch này thật là hoàn mỹ, phải trung thành và nghe lời Tần Đình!
Mà hắn, cũng có thể vì lần cơ hội này mà đưa mình vào phạm vi hạch tâm lần nữa!
Chương 1075: Nguy cơ tái khởiBên trong đại điện, khi đối mặt với vị sứ giả Thần Giới này Vân Thanh Linh cũng thu hồi ngạo khí của mình.
Mặc dù nàng ta sắp trở thành thị thiếp của Đế Tử, trên danh nghĩa đã là chủ quân của vị sứ giả Thần Giới này.
Nhưng Vân Thanh Linh là một nữ nhân thông minh, mặc dù bên ngoài đồn rằng vị Đại chấp sự của Đế Tử cung này đã thất thế, bị bài xuất khỏi phạm vi quyền lực hạch tâm.
Nhưng hiện tại nếu hắn có thể trở thành sứ giả đến Vân Giới, liền mang ý nghĩa vị Đại chấp sự này lại được Tử Vi Đế Tử tín nhiệm lần nữa.
Nếu hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ này một cách viên mãn, tất nhiên lại có thể bước chân vào phạm vi quyền lực hạch tâm, một lần nữa trở thành đại nhân vật quyền thế ngập trời.
Sau khi Vân Thanh Linh gả vào Thần Giới, thật ra Vân Giới cũng không thể cung cấp được bao nhiêu tài trợ, có thể nói nàng ta không chút căn cơ nào. Có thể bảo trì quan hệ tốt đẹp với đại nhân vật như thế này, tóm lại không phải là chuyện xấu.
Cũng có thể để cho tình cảnh tương lai của Vân Thanh Linh càng thêm xuôi gió xuôi nước ở Thần Giới...
Mà Tần Nguyên Chẩn cũng rất khách khí với vị thị thiếp Vân Thanh Linh tương lai này. Trải qua chuyện lúc trước, bây giờ hắn lại càng cẩn thận.
Hắn không đắc tội nổi thị thiếp tương lai của Đế Tử.
Mà hắn cũng nghe nói, trước đó vị Thanh Linh công chúa đã làm một việc để cho điện hạ vô cùng thưởng thức, cũng cảm thấy có hứng thú đối với Thanh Linh công chúa này.
Có thể tưởng tượng, chờ đến khi Vân Thanh Linh đến Thần Giới tất nhiên sẽ trở thành ái thiếp của Đế Tử.
Mặc dù trong lòng Tần Nguyên Chẩn hiểu rõ tính cách của điện hạ nhà hắn, tuyệt đối sẽ không bị tình cảm riêng tư chi phối. Nhưng có thể đạt được sự ủng hộ của một vị thị thiếp trong hậu cung Đế Tử cũng là chuyện tốt với Tần Nguyên Chẩn.
Kể từ đó, dưới sự tận lực của hai người, ngược lại không khí trong đại điện lại rất hòa thuận.
Vân Thanh Linh giao Tường Vân Ôn Ngọc cho Tần Nguyên Chẩn, cười nói: "Đại chấp sự, đây là vật đính ước giữa vị sư muội kia của ta và Đế Tử Nguyên Giới."
Tần Nguyên Chẩn thu lấy Tường Vân Ôn Ngọc, lạnh nhạt gật đầu.
Mặc dù thế gian đều biết rõ, lần này Vân Giới sẽ có hai vị công chúa đến Thần Giới, ngoại trừ Vân Thanh Linh ở trước mặt này, còn có một Vân Diệu Âm nữa.
Nhưng nhóm tâm phúc của Tần Đình đều biết rõ, người được coi là thị thiếp chân chính chỉ có Vân Thanh Linh mà thôi.
Mà Vân Diệu Âm kia, chẳng qua chỉ là một quân cờ mà Tần Đình dùng để đối phó Đế Tử Nguyên Giới!
Vân Diệu Âm chính là hồng nhan tri kỉ của Đế Tử Nguyên Giới, mặc dù thân thể vẫn còn thuần khiết, nhưng lòng đã thuộc về người khác. Loại người này không xứng trở thành thị thiếp Đế Tử.
Kết cục tốt nhất mà Vân Diệu Âm nhận được cũng chẳng qua chỉ là cái danh thị thiếp Đế Tử mà thôi, chỉ sợ nửa đời sau sẽ bị giam cầm cả đời trong lãnh cung…
Tất nhiên Tần Nguyên Chẩn cũng không cố kỵ Vân Diệu Âm này.
Mà Vân Thanh Linh nhìn thấy thái độ của Tần Nguyên Chẩn, trong lòng vui mừng.
Xem ra nàng ta đoán không sai, cảnh ngộ khi đến Thần Giới của vị sư muội này cũng sẽ không quá tốt, điều này cũng làm cho Vân Thanh Linh cảm thấy hài lòng.
Xưa nay nàng ta vẫn luôn bất hòa với Vân Diệu Âm, mà bây giờ đầu tiên Vân Diệu Âm bị chia xa với người yêu của mình, tiếp đó tiền đồ của lại tràn đầy bóng tối.
Đối thủ một mất một còn rơi vào kết quả này, tất nhiên trong lòng nàng ta vô cùng hài lòng.
Tần Nguyên Chẩn nhìn Tường Vân Ôn Ngọc trong tay, trong mắt lóe lên một tia sáng quỷ dị. Có tín vật này, quân cờ mà Thần Giới chôn ở Nguyên Giới kia cũng nên phát huy tác dụng rồi...
....
Nguyên Giới, Đế Tử cung…
Từ sau khi Nguyên Đế cự tuyệt gặp mặt Nguyên Thái Hư, Nguyên Thái Hư vẫn luôn đóng cửa không ra.
Ngay cả những người phản đối ngo ngoe muốn động, không ngừng từng bước xâm chiếm thế lực dưới trướng của hắn, hắn cũng bỏ mặc không hỏi.
Mặc dù hành động lần này làm cho Nguyên Thái Hư nguyên khí đại thương, nhưng cũng bởi vì việc này mà để cho Nguyên Đế vẫn luôn âm thầm chú ý có chút hài lòng.
Cho rằng Nguyên Thái Hư đã nhận được giáo huấn, bắt đầu đề tỉnh lại mình.
Nếu vì vậy mà Nguyên Thái Hư có thể hoàn toàn vứt bỏ tình cảm riêng tư, như vậy trong lòng Nguyên Đế còn có mấy phần hi vọng với Nguyên Thái Hư.
Dù sao ngoại trừ khuyết điểm quá trọng tình cảm ra, mọi mặt của Nguyên Thái Hư đều cực kỳ xuất sắc, chính là nhân tuyển có một không hai của vị trí Đế Tử!
Dưới ý chí của Nguyên Đế, đã triệt tiêu giám thị và quản khống (quản lý+ khống chế) với Nguyên Thái Hư.
Dù sao Nguyên Thái Hư chính là Đế Tử Nguyên Giới, không thể vẫn luôn bị quản khống, nếu không uy nghi của Thiên gia để ở đâu?
Mà nhìn thấy Nguyên Đế cũng không có ý thay đổi nhân tuyển cho vị trí Đế Tử, Thiên Cư lão tổ và những lão tổ Nguyên Giới kia cũng thất vọng. Bọn hắn hao tổn tâm cơ, chính là vì muốn kéo Nguyên Thái Hư xuống ngựa.
Mà bây giờ mặc dù Nguyên Thái Hư nguyên khí đại thương, nhưng chỉ cần một ngày vẫn còn ở vị trí Đế Tử, thì bọn hắn sẽ không an tâm!
Đế Tử chính là danh phận to lớn, chỉ cần Nguyên Thái Hư vẫn là Đế Tử Nguyên Giới, thì sẽ không ngừng có các thế lực trung thành nghe lời hắn.
Đợi đến khi Nguyên Thái Hư khôi phục thì đã đi qua trận nguy cơ này rồi.
Như vậy ngày sau bọn hắn sẽ trôi qua càng khó khăn hơn.
Chương 1076: Trong ngoài cấu kếtMặc dù bọn hắn đều là lão tổ cấp Nguyên Quân, dù có thất thế, địa vị cũng vẫn siêu nhiên đến cực điểm, không có nguy cơ vẫn lạc.
Dù sao Nguyên Giới vẫn phải dựa vào sự thủ hộ của bọn hắn.
Nhưng chỉ sợ cũng vì vậy mà quyền hành trong tay bọn hắn sẽ suy yếu, đây cũng là chuyện mà bọn hắn không thể nhịn được...
Mặc dù cùng thuộc chư thiên đại đạo, nhưng thế cục của Nguyên Giới và Thần Giới lại vẫn có chỗ khác biệt.
Đầu tiên chính là rất nhiều nhóm Thần Quân của Thần Giới không có niềm truy cầu mãnh liệt đối với quyền thế. Ngay cả Thần Tướng chấp chưởng triều chính, chẳng qua cũng chỉ có tu vi Thần Tôn, mà không phải Thần Quân.
Tâm của rất nhiều Thần Quân đều hướng về đại đạo, vẫn luôn bế quan tiềm tu, muốn đột phá gông cùm xiềng xích của hậu thiên sinh linh, tu thành cường giả Hoàng Cảnh.
Dù cho tới bây giờ cũng chưa từng có ai thành công, nhưng nhóm Thần Quân của Thần Giới vẫn luôn tiềm tu, muốn đột phá cực hạn của mình.
Mà rất nhiều nhóm Nguyên Quân của Nguyên Giới, bọn hắn tu luyện đến bước này, trên lý thuyết đã đến cực hạn của hậu thiên sinh linh.
Cho nên cũng không nóng lòng truy tìm đại đạo như vậy.
Lại thêm bọn hắn có sinh mệnh gần như vĩnh hằng, đã không còn truy cầu gì nữa trong việc tu hành, lúc này mới có chút để bụng với quyền thế.
Mà đây cũng là nguyên nhân làm cho hoàn cảnh của Tần Đình và Nguyên Thái Hư lại khác biệt như vậy, mặc dù đều là Đế Tử của một giới.
Mà khác biệt lớn nhất vẫn là Thần Đế vừa tín nhiệm vừa yêu thích không giữ lại chút nào đối với Tần Đình. Còn trong lòng Nguyên Đế vẫn chưa hoàn toàn tín nhiệm Nguyên Thái Hư.
Nhưng thái độ quyền thế khác biệt của đám lão tổ hai giới cũng trở thành nhân tố không nhỏ.
Tả Thần Tướng chính là Thần Tôn, cực kỳ e ngại thân phận Tần Đình. Cho nên trong lòng của Tả Thần Tướng cũng không kháng cự lớn đối với việc Tần Đình tiếp quản triều chính.
Mà những lão tổ Nguyên Giới kia đều là đại năng cấp bậc Nguyên Quân, mặc dù kiêng kị đối với thân phận Đế Tử này, nhưng lại không e ngại quá lớn. Lúc này mới có dũng khí làm khó xử Nguyên Thái Hư khắp nơi.
Để cho Nguyên Thái Hư giống như hãm sâu vào vũng bùn Nguyên Giới, mỗi một bước đều như giẫm trên băng mỏng...
...
Đại Diễn giới, trong một tòa đại điện uy nghiêm túc mục.
Thiên Cư lão tổ nghe một vị tâm phúc mật báo, thần sắc kinh nghi bất định, trầm giọng nói: "Người kia thật nói như vậy?"
Vị tâm phúc kia thấp giọng nói: "Đúng vậy, đây chính là nguyên câu nói của người kia, đồng thời nói nếu lão tổ bằng lòng, nguyện ý lấy ba kiện Đế Bảo cảm tạ!"
Ba kiện Đế Bảo!
Mà lấy thân phận của Thiên Cư lão tổ, lúc này cũng không nhịn được chấn kinh.
Mỗi một kiện Đế Bảo đều là tồn tại cực kỳ trân quý trong chư thiên, mặc dù Thiên Cư lão tổ là đại năng cấp bậc Nguyên Quân, nhưng trong tay cũng chỉ có một Đế Bảo.
Người kia lấy ba kiện Đế Bảo để cảm tạ, hoàn toàn chính xác là một đại thủ bút, cũng làm cho Thiên Cư lão tổ động tâm.
Nhưng sau đó Thiên Cư lão tổ lại từ bỏ sự động tâm này.
Chuyện cấu kết với người ngoài nhằm vào Đế Tử, một khi bại lộ, hắn sẽ phạm vào đại tội ngỗ nghịch!
Đến lúc đó dù hắn là lão tổ Nguyên Giới, dưới cơn thịnh nộ của Nguyên Đế cũng sẽ bị xóa bỏ!
Mặc dù ba kiện Đế Bảo thật sự là rung động lòng người, nhưng còn chưa đủ để Thiên Cư lão tổ đánh mất lý trí.
Mặc dù Thiên Cư lão tổ chán ghét Nguyên Thái Hư, muốn kéo Nguyên Thái Hư xuống đại vị Đế Tử nhưng cũng không dám cấu kết với người ngoài. Thực sự hành động này phạm vào kỵ húy.
Thiên Cư lão tổ vừa định từ chối, nhưng trong đầu lại hiện ra một ý niệm.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để kéo Nguyên Thái Hư xuống đại vị Đế Tử. Nếu bỏ qua cơ hội lần này, một khi Nguyên Thái Hư ngồi vững vàng vị trí Đế Tử, vậy kết cục của hắn và những lão tổ khác có không ít thù hận với Nguyên Thái Hư cũng rất dễ đoán.
Mà việc ngăn cản Nguyên Thái Hư đón Vân Diệu Âm đến Nguyên Giới cũng là do hắn chủ trương, tất nhiên Nguyên Thái Hư cũng sẽ ghi hận lên hắn!
Tâm phúc kia nhìn thần sắc âm tình bất định của Thiên Cư lão tổ, thấp giọng góp lời: "Thật ra lão tổ không cần phải làm gì, chỉ cần mở một con mắt nhắm một con mắt là được rồi.
Hiện tại nghe nói Nguyên Thái Hư phẫn hận đến cực điểm đối với lão tổ ngài..."
Thiên Cư lão tổ trầm tư thật lâu, nghe được câu này, rốt cuộc chậm rãi mở hai mắt ra, hạ quyết tâm.
Hắn phẩy tay áo bỏ đi, hừ lạnh một tiếng: "Việc này bản tọa không biết gì hết, cũng không muốn biết rõ, về phần ba kiện Đế Bảo kia thì thôi!"
Một khi nhận ba kiện Đế Bảo kia, vậy chuyện hắn cấu kết với Thần Giới sẽ thật sự trở thành sự thật!
Mà vị tâm phúc kia nghe được câu này của Thiên Cư lão tổ, biết rõ Thiên Cư lão tổ đã chấp nhận việc này, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Người kia cam đoan với gã, chỉ cần gã có thể thúc đẩy việc này, cũng sẽ thông qua tay của các đạo thống gửi lễ trọng để cảm tạ!
Mặc dù việc này có chút đại nghịch bất đạo, nhưng gã cũng không thèm để ý chút nào, nói cho cùng gã và Thiên Cư lão tổ cũng không làm cái gì.
Cho dù ai cũng không tra lên đầu bọn hắn, cũng không liên lụy đến trên đầu bọn hắn...
Chương 1077: Điệu hổ ly sơnĐại Diễn giới, Đế Tử cung.
Sau khi bất đắc dĩ quyết định từ bỏ Vân Diệu Âm, Nguyên Thái Hư vẫn luôn cực kỳ thống khổ, một mình trốn ở Đế Tử cung đóng cửa không ra.
Thậm chí còn tuyên bố bế quan tu luyện, ý đồ lấy tiềm tu làm tê liệt mình.
Thậm chí cũng bỏ mặc không hỏi với những chuyện phát sinh ở bên ngoài. Hành động này làm cho thế lực dưới trướng hắn không ngừng bị xâm lấn, cũng làm cho một đám người Đế Tử cung sinh lòng sầu lo.
Chẳng qua Thành Du Nguyên lại cho rằng, đây là một khởi đầu tốt.
Dù sao các phương diện của Nguyên Thái Hư đều là tồn tại cực kỳ xuất sắc, chỉ có một nhược điểm là quá nặng tình cảm.
Hoặc là nói, Vân Diệu Âm chính là nhược điểm của Nguyên Thái Hư.
Bây giờ Nguyên Thái Hư bất đắc dĩ từ bỏ Vân Diệu Âm, mặc dù là một đả kích thật lớn đối với hắn. Nhưng cũng bởi vậy mà làm thiếu mất một chỗ để cho người khác công kích của Nguyên Thái Hư.
Bây giờ những giám thị bên ngoài Đế Tử cung đã được Nguyên Đế triệt hồi, đây chính là minh chứng tốt nhất.
Trước đó Nguyên Đế sợ Nguyên Thái Hư nhất thời xúc động, phái người giám thị Đế Tử cung, thật ra là giam lỏng Nguyên Thái Hư.
Chẳng qua khoảng thời này nhìn thấy Nguyên Thái Hư vẫn luôn bế quan tu luyện, Nguyên Đế cũng cho rằng Nguyên Thái Hư đã tỉnh lại, cho nên thu hồi giám thị.
Mặc dù vừa bất mãn vừa thất vọng đối với Nguyên Thái Hư nhưng tóm lại cũng không có ý phế Đế Tử.
Cái này làm cho những lão tổ kia thất vọng, nhưng lại làm cho Thành Du Nguyên thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Nguyên Thái Hư còn ở vị trí Đế Tử, vậy tóm lại vẫn có hi vọng!
Chẳng qua Thành Du Nguyên cũng biết rõ tính tình của Nguyên Thái Hư. Mặc dù điện hạ từ bỏ Vân Diệu Âm, nhưng đây là lựa chọn rơi vào đường cùng, cũng cực kỳ áy náy thống khổ đối với lựa chọn này.
Nếu lại nghe được tin tức của Vân Diệu Âm, nói không chừng lại làm chuyện ngốc nghếch gì!
Cho nên Thành Du Nguyên nghiêm cấm người trong Đế Tử cung bàn luận về chuyện của Vân Diệu Âm, để tránh lại kích thích đến Nguyên Thái Hư.
Đợi đến khi Vân Diệu Âm đến Thần Giới, hẳn là chuyện kia sẽ lại dần dần trở nên bằng phẳng.
Dù sao thời gian có thể làm lành tất cả vết thương…
....
Ở trong chỗ sâu Đế Tử cung, một vị nam tử áo đen đi vào một cung điện.
Trên đường đi, rất nhiều người hầu của Đế Tử cung nhìn thấy người này đều vội vàng thi lễ. Hiển nhiên người này có thân phận không thấp trong Đế Tử cung.
Người này tên là Sở Giang Lưu, chính là một vị tâm phúc của Nguyên Thái Hư, xuất thân danh môn. Ở Nguyên Giới cũng được coi là một nhân vật.
Mặc dù địa vị không thể so sánh được với Thành Du Nguyên, nhưng cũng là người cao tầng của Đế Tử cung.
Đang lúc Sở Giang Lưu sắp đi vào tẩm cung của Nguyên Thái Hư, trùng hợp gặp Thành Du Nguyên đang đi ra khỏi tẩm cung.
Nhìn thấy Sở Giang Lưu, trên mặt của Thành Du Nguyên cũng nở một nụ cười.
Mặc dù bây giờ hắn chính là đệ nhất tâm phúc của Nguyên Thái Hư có địa vị cao hơn người này.
Nhưng Sở Giang Lưu cũng là lão nhân đi theo Nguyên Thái Hư nhiều năm, thậm chí Sở Giang Lưu đã đi theo Nguyên Thái Hư khi hắn vừa mới thanh danh vang dội.
Riêng tư lịch này, Sở Giang Lưu đứng phía trên Thành Du Nguyên!
Cho nên Thành Du Nguyên nhìn thấy Sở Giang Lưu cũng phải duy trì khách khí nhất định…
Thành Du Nguyên mỉm cười nói: "Sở huynh đến bái kiến điện hạ sao?"
Trên mặt của Sở Giang Lưu cũng lộ ra một nụ cười khổ, thở dài một tiếng: "Lần này điện hạ bị đả kích quá lớn, ta cũng chỉ đành an ủi một chút."
Thành Du Nguyên gật đầu nói: "Như thế rất tốt... Gần đây tình huống của điện hạ thực sự không tốt, Sở huynh nên khuyên điện hạ nhiều."
Hai người lại hàn huyên vài câu, Thành Du Nguyên liền muốn trở về cung điện của mình. Hắn chính là nhân vật cao tầng của Đế Tử cung, sự vụ bận rộn, có không ít việc cần phải xử lý.
Mà Sở Giang Lưu nghe vậy, trong mắt lại lóe lên một tia quỷ dị, bỗng nhiên thấp giọng nói: "Ta còn có một việc muốn bẩm báo Thành huynh."
"A? Chuyện gì?"
Sở Giang Lưu trầm giọng nói: "Nghe nói gần đây Tam đệ tử của Nguyên Đế liên tục tiếp xúc với Chu thị, muốn lôi kéo... Hiện tại trong nội bộ Chu thị đã có người đầu nhập vào dưới trướng của Tam đệ tử!"
Thành Du Nguyên nghe vậy, lập tức kinh hãi!
Xưa nay Tam đệ tử của Nguyên Đế dã tâm bừng bừng, vẫn luôn muốn cướp vị trí Đế Tử, ngay khi Nguyên Thái Hư trở thành Đế Tử cũng không hề từ bỏ, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vị trí Đế Tử.
Chính là đại địch của Nguyên Thái Hư!
Mà Chu thị này cũng là thế lực dưới trướng của Nguyên Thái Hư, trong tộc có vô số cường giả, những năm gần đây vẫn luôn liên tục không ngừng cung cấp tài nguyên và cường giả cho Đế Tử cung.
Có thể nói người ủng hộ lớn nhất của Nguyên Thái Hư.
Nếu Chu thị bị Tam đệ tử Nguyên Đế lôi kéo được, như vậy giống như Nguyên Thái Hư bị đoạn một tay, căn cơ bị dao động.
Chỉ sợ cũng vì vậy mà các thế lực dưới trướng bất ổn, trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy!
Nghĩ tới đây, Thành Du Nguyên vừa sợ vừa giận: "Việc này quan hệ trọng đại, ta nhất định phải tự mình tọa trấn Chu thị mới được!"
Dứt lời liền vội vàng rời đi, chạy tới Chu thị.
Nhìn qua bóng lưng vội vàng của Thành Du Nguyên, trên mặt của Sở Giang Lưu không biểu lộ gì, đôi mắt trầm thấp.
Chu thị cũng không ở Đại Diễn giới, mà là thế giới ở phía Nam cách xa Đại Diễn giới mười mấy đại thế giới.
Đợi đến khi Thành Du Nguyên phát hiện chuyện không đúng, lại đuổi trở về cũng không kịp.
Đến lúc đó, tất cả chuyện cũng đã kết thúc rồi.
Chương 1078: Vào bẫySở Giang Lưu đi vào đại điện, liền thấy được Nguyên Thái Hư đang ngồi yên trong đại điện.
Thành Du Nguyên nói không sai, lúc này tình trạng của Nguyên Thái Hư thật sự không tốt.
Lúc trước Nguyên Thái Hư rất hăng hái, tinh thần sục sôi, mặc dù trong ngoài triều chính có không ít người phản đối. Nhưng Nguyên Thái Hư lại như đã tính trước, làm cho người khác vô cũng an tâm.
Nhưng hiện tại, mặc dù bề ngoài Nguyên Thái Hư vẫn bình thường, nhưng trong lòng lại đã suy bại.
Hai mắt vô thần, thần sắc suy sụp, hiển nhiên vẫn chưa bước ra khỏi trận đả kích lớn kia.
Chẳng qua cũng không thể trách được, ngay cả với một người nam nhân lạnh lùng vô tình mà nói, người yêu của mình bị người khác cưỡng ép nạp làm thị thiếp, đều là chuyện vô cùng nhục nhã.
Huống chi là người trọng tình trọng nghĩa như Nguyên Thái Hư!
Khoảng thời gian này, Nguyên Thái Hư vẫn luôn trốn ở Đế Tử cung lấy danh nghĩa bế quan tu hành.
Chẳng qua lấy trạng thái này của hắn, cũng thật sự không thích hợp để tu hành, thậm chí còn có khả năng tẩu hỏa nhập ma!
Nhìn thấy Sở Giang Lưu đến đây, trên mặt Nguyên Thái Hư miễn cưỡng nặn ra nụ cười, nói khẽ: "Giang Lưu, ngươi đã đến."
Nhìn qua dáng vẻ này của Nguyên Thái Hư, dù là Sở Giang Lưu đã quyết định phản bội. Giờ phút này trong lòng cũng không khỏi sinh ra một chút thương hại.
Dù sao, đây là chủ quân mà gã đã theo nhiều năm!
Chỉ là hiện tại Nguyên Thái Hư đã loạn trong giặc ngoài, cùng có rất nhiều lão tổ triệt để không nể mặt mũi, tất nhiên tình cảnh trong tương lai lại càng gian nan.
Mà bởi vì chuyện lúc trước mà Nguyên Thái Hư đã mất đi uy vọng ở Nguyên Giới, nghe nói trong âm thầm Nguyên Đế cũng biểu lộ ý thất vọng đối với Nguyên Thái Hư.
Nói ngắn gọn, Đế Tử cung đã là trở thành một con thuyền hỏng, không biết rõ lúc nào sẽ bị đắm chìm!
Mà nếu Sở Giang Lưu gã không muốn bị chôn cùng với chiếc thuyền hỏng này, cũng chỉ có thể là "Người thức thời mới là trang tuấn kiệt"...
Mặc dù trong lòng Sở Giang Lưu ngàn nghĩ trăm tự, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ ân cần: "Điện hạ, người phải giữ gìn sức khỏe thật tốt..."
Nhìn qua thần sắc này của bộ hạ cũ, trong lòng Nguyên Thái Hư cũng sinh ra một tia ấm áp, thần sắc cũng phấn chấn mấy phần.
Hai người hàn huyên một lát, lúc này Nguyên Thái Hư mới hỏi: "Lần này Giang Lưu đến đây là vì chuyện gì?"
Sở Giang Lưu há to miệng, muốn nói gì đó, nhưng vẫn không nói ra miệng, chỉ là quan sát người hầu ở xung quanh.
Nguyên Thái Hư hiểu rõ gật đầu, phất tay với những người hầu xung quanh kia, để cho những người hầu này lui ra.
Sau một lát, trong đại điện chỉ còn lại có Nguyên Thái Hư và Sở Giang Lưu.
Thần sắc Nguyên Thái Hư có chút ngưng trọng, trầm giọng nói: "Giang Lưu, xảy ra chuyện gì?"
Trong lòng của hắn rõ ràng, Sở Giang Lưu không phải là người không biết nặng nhẹ. Bây giờ thần bí như vậy, tất nhiên là có chuyện cực kỳ quan trọng cần bẩm báo!
Sắc mặt Sở Giang Lưu xoắn xuýt một lát, mặc dù bên trong đại điện chỉ còn có gã và Nguyên Thái Hư, nhưng gã cũng không khỏi hạ thấp giọng nói: "Điện hạ, có người để ta mang cho điện hạ một phong thư…"
Dứt lời, Sở Giang Lưu giao một phong thư cho Nguyên Thái Hư.
Sắc mặt của Nguyên Thái Hư cứng lại, trong lòng lập tức có mấy phần suy đoán, bàn tay nhận phong thư này cũng run nhè nhẹ.
Mà nhìn thấy nội dung của phong thư này, đột nhiên Nguyên Thái Hư đứng lên!
Hắn nhận ra chữ viết trong phong thư này, chính là bút tích của Vân Diệu Âm.
Chí ít hoàn toàn trùng khớp với chữ viết của Vân Diệu Âm trong trí nhớ của hắn...
Nội dung của phong thư này càng làm cho trái tim hắn tan nát, trong thư Vân Diệu Âm thương tâm gần chết, chất vấn hắn vì sao không đến Vân Giới đón nàng.
Bây giờ sứ giả Thần Giới đã đến Vân Giới, ít ngày nữa nàng sẽ phải rời khỏi Vân Giới, gả vào Thần Giới, chỉ sợ đời này cũng sẽ không thể gặp lại.
Mà Đế Tử Thần Giới biết rõ chuyện cũ của nàng và Nguyên Thái Hư, đại phát lôi đình, tuyên bố khi Vân Diệu Âm đến Thần Giới sẽ bị đày vào lãnh cung, giam cầm cả đời.
Trong thư Vân Diệu Âm khẩn cầu Nguyên Thái Hư xem tình cảm ngày xưa mà cứu nàng ra khỏi hố lửa. Nàng đã sắp xếp thỏa đáng, chỉ cần Nguyên Thái Hư nguyện ý đến biên giới Vân Giới, liền có thể cứu nàng!
Khi Nguyên Thái Hư xem hết phong thư này thì sắc mặt của hắn đã âm tình bất định, thật ra kể từ ngày đó đến bây giờ, thế giới của hắn giống như không có người tên Vân Diệu Âm tồn tại.
Thành Du Nguyên nghiêm cấm Đế Tử cung đàm luận bất cứ chuyện gì liên quan đến Vân Diệu Âm.
Mà dưới cảm giác áy náy đó, Nguyên Thái Hư cũng ép mình không suy nghĩ gì về Vân Diệu Âm nữa.
Nhưng hiện tại hắn nhìn thấy phong thư này, tình cảm kiềm chế đã lâu lập tức bộc phát.
Cảm giác áy náy, tự trách, thống khổ tràn đầy trong lòng Nguyên Thái Hư.
Mà nhìn thấy thần sắc thống khổ đến cực điểm của Nguyên Thái Hư, trong mắt của Sở Giang Lưu cũng hiện lên một tia áy náy, nhưng hắn lại hạ thấp giọng nói: "Người đưa phong thư này cho ta còn giao ra một vật."
Dứt lời từ trong ngực lấy ra một khối bảo ngọc, giao cho Nguyên Thái Hư.
Trên mặt của khối bảo ngọc này có tường vân dâng lên, cực kì bất phàm, hiển nhiên là một chí bảo.
Chính là vật đính ước của Nguyên Thái Hư và Vân Diệu Âm, Tường Vân Ôn Ngọc!
Nhìn qua Tường Vân Ôn Ngọc trong tay, Nguyên Thái Hư lại không có ý nghi ngờ nào, trong đầu chỉ có một ý niệm.
Nhất định phải cứu Vân Diệu Âm ra!
Bằng không, hắn sẽ áy náy thương tiếc cả đời!
Chương 1079: Đi về phía vực sâuNguyên Thái Hư càng nghĩ, rốt cuộc vẫn không ngăn cản được sự áy náy và yêu thương đối với Vân Diệu Âm, quyết định lại tùy hứng lần này!
Hắn trầm giọng hỏi: "Chuyện này có tiết lộ ra ngoài chưa?"
Thần sắc Sở Giang Lưu nghiêm nghị, bảo đảm: "Điện hạ yên tâm, ta nhận được phong thư này đã lập tức chạy đến Đế Tử cung, vẫn chưa nói chuyện này cho người khác.
Thị nữ đưa bức thư này cũng là ta bí mật đưa về Vân Giới, hình như tên là Vãn Kim Ngư..."
Nguyên Thái Hư nghe vậy, trong lòng lại không hoài nghi, gật đầu.
Hắn và Vân Diệu Âm chính là người yêu tâm đầu ý hợp, tất nhiên biết rõ người thân cận bên cạnh Vân Diệu Âm. Mà mặc dù tên của Vãn Kim Ngư không nổi bậc gì, chỉ là một thị nữ bình thường bên cạnh của Vân Diệu Âm.
Nhưng thật ra lại có tình như tỷ muội với Vân Diệu Âm, cũng là tâm phúc, người Vân Diệu Âm tín nhiệm nhất.
Vãn Kim Ngư tới đưa tin, xem ra là thật rồi.
Nguyên Thái Hư đã có thể đi đến vị trí Đế Tử này, cũng không phải là người lỗ mãng.
Nhưng phong thư này nhìn chỗ nào đều giống với chữ viết của Vân Diệu Âm, không có chỗ kỳ lạ nào.
Vả lại Sở Giang Lưu lại là lão nhân theo hắn nhiều năm, nhiều năm vẫn luôn trung thành như vậy, hắn cũng không cho rằng Sở Giang Lưu sẽ phản bội hắn.
Sẽ làm chuyện bất lợi đối với hắn.
Chẳng qua nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là Tường Vân Ôn Ngọc, đây là vật đính ước giữa hắn và Vân Diệu Âm, cũng là đồ vật mà Vân Diệu Âm quý trọng nhất, tuyệt đối sẽ không rơi vào trong tay của người khác.
Đã có khối Tường Vân Ôn Ngọc này, vậy đại biểu tất cả chuyện này đều là thật!
Nhìn qua Nguyên Thái Hư cuối cùng đã đưa ra quyết định, trong lòng của Sở Giang Lưu cũng vui mừng.
Bây giờ ll trong Đế Tử cung, người duy nhất có thể khuyên can Nguyên Thái Hư là Thành Du Nguyên đã bị gã gạt đi ra ngoài, mà gã lại bất động thanh sắc thuyết phục Nguyên Thái Hư.
Nguyên Thái Hư cũng sẽ giống như người kia nói, từng bước một đi đến vực sâu...
Sở Giang Lưu trầm giọng nói: "Điện hạ là muốn rời khỏi Đại Diễn giới sao?"
Nguyên Thái Hư do dự một lát, có chút bận tâm Sở Giang Lưu sẽ giống Thành Du Nguyên ngăn cản hắn, dù sao trong lòng của hắn cũng rõ ràng.
Một khi chuyện này bại lộ ra ngoài, tất nhiên Nguyên Đế sẽ giận tím mặt. Mà đến lúc đó không chỉ có Nguyên Thái Hư sẽ phải gánh chịu trọng phạt, mà còn liên lụy đến những người ủng hộ hắn như Sở Giang Lưu.
Chẳng qua cuối cùng Nguyên Thái Hư vẫn gật đầu, Sở Giang Lưu đã biết rõ việc này, dù giấu giếm cũng không gạt được.
Sở Giang Lưu trầm mặc một lát, bỗng nhiên thấp giọng nói: "Lần này điện hạ đi, nhất định phải bí mật tiến hành, không để cho tùy tùng khác biết, để tránh lộ tin tức."
Nguyên Thái Hư nghe vậy, khẽ gật đầu.
Hắn chính là Đế Tử Nguyên Giới, vạn chúng chú mục, không biết rõ có bao nhiêu người đang chú ý nhất cử nhất động của hắn. Chỉ chuyện hắn bí mật rời khỏi Đại Diễn giới cũng là chuyện cực kỳ không dễ.
Mà những cao thủ dưới trướng của hắn đều là người có danh khí, cũng bị rất nhiều người chú ý.
Hành động mang theo cao thủ dưới trướng quá mức thu hút sự chú ý của những người khác. Nếu bị người khác biết, lại bẩm báo Nguyên Đế, vậy chỉ sợ hắn sẽ bị Nguyên Đế phế bỏ vị trí Đế Tử này!
Về phần những thế lực dưới trướng kia của hắn, hiện tại Nguyên Thái Hư cũng không thể tin được.
Khoảng thời gian hắn lâm vào khốn cảnh này, người của phe phản đối hắn không ngừng từng bước xâm chiếm thế lực dưới trướng của hắn. Không rõ có bao nhiêu thế lực ngoài sáng trong tối đầu nhập vào người khác, phản bội hắn.
Nếu vận dụng thế lực dưới trướng, nói không chừng còn làm hỏng đại sự của hắn!
Nhìn Sở Giang Lưu vẫn luôn suy nghĩ cho hắn kia, trong lòng Nguyên Thái Hư cảm động, thầm nghĩ Sở Giang Lưu mới là người hiểu hắn...
Nguyên Thái Hư lặng lẽ rời khỏi Đại Diễn giới, việc này ngoại trừ Sở Giang Lưu, gần như không người nào biết được.
Gần như là không người nào biết được...
Mặc dù Nguyên Đế có năng lực thông thiên triệt địa, nhưng từ sau khi Nguyên Thái Hư đóng cửa không ra, Nguyên Đế cho rằng Nguyên Thái Hư đã tỉnh ngộ, cũng tạm thời yên lòng.
Hơn nữa đã tuyên bố bế quan, lâm vào trong tiềm tu.
Đại kiếp chư thiên sắp xảy ra, cho dù hắn là cường giả Đế Cảnh cũng phải không ngừng tu hành, tìm kiếm đại đạo...
Làm cho người khác kỳ quái vẫn là những lão tổ Nguyên Giới kia, từ sau khi Nguyên Thái Hư trở mặt với rất nhiều lão tổ, rất nhiều lão tổ đều điều động không ít nhân thủ âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Nguyên Thái Hư.
Muốn tìm chuyện sai lầm của vị Đế Tử Nguyên Giới này sau đó bẩm báo với Nguyên Đế, kéo Nguyên Thái Hư xuống ngựa.
Mà đây cũng là nguyên nhân lớn nhất Nguyên Đế có thể yên tâm bế quan...
Nhưng lần này, những nhân thủ do những lão tổ kia điều động đến giám thị Đế Tử cung giống như lại không phát hiện ra chuyện gì.
Toàn bộ Đại Diễn giới đều vẫn bình tĩnh, mà dưới sự khống chế của Sở Giang Lưu, cũng nghiêm cấm đám người còn lại bước vào tẩm cung Đế Tử.
Cho nên ngay cả người của Đế Tử cung cũng không biết rõ Nguyên Thái Hư đã rời khỏi Đại Diễn giới.
Về phần Thiên Cư lão tổ, vị nhân vật đầu lĩnh "Phản đối Nguyên Thái Hư" cũng ngoài dự liệu tuyên bố bế quan, không hỏi thế sự...