. .
Đứng trước mặt thực lực tối cao, thì bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đều trở nên đáng buồn cười.
“Không thể không nói, nhãn lực của ngươi thua xa những lão tổ khác của tộc Tần thị.”
Lý Vân mỉm cười nói.
Tuy rằng hắn đang cười, nhưng nụ cười này, trong mắt của Ngũ trưởng lão lại mang lại cho người ta một loại cảm giác không rét mà run.
“Tiền bối, vãn bối biết sai, xin thỉnh tiền bối lượng thứ cho vãn bối, vãn bối nguyện làm trâu làm ngựa.....”
Ngũ trưởng lão nhanh nhẩu mở miệng xin tha. Đáng tiếc.
Lời nói còn chưa nói xong, đã bị Lý Vân cắt ngang.
“Mấy cái lý do lý trấu, lời lẽ biện minh này lão tổ của các ngươi đã dùng rồi.”
Lý Vân liếc mắt nhìn đối phương một cái, lãnh đạm nói: “Nói lại thì, ý tưởng của ngươi vẫn là không tồi, muốn mượn dao giết người, thu hút một kẻ cường đại hơn để đối nghịch với ta.”
“Nhưng đáng tiếc chính là nhìn khắp chư thiên vạn giới, có lẽ căn bản chẳng có kẻ nào có thể khiến cho ngươi đạt được mục đích của mình!”
“Cho nên..”
“.....”
“ Từ lúc bắt đầu, kế hoạch của ngươi đã sai rồi.”
Lời này, nói rất chậm.
Nhưng khi vọng vào trong tai của mỗi người ở đây lại không thua gì sấm sét.
Mặt của tộc trưởng Tần thị đầy vẻ chua xót, đây là thực lực của Thiên Cơ Lâu chủ sao?
Mưu kế của Lão ngũ từ lúc bắt đầu, đã bị Thiên Cơ Lâu chủ thu hết vào trong đáy mắt, sở dĩ trước đây chưa động thủ, phỏng chừng cũng chẳng thèm để ý đến mà thôi.
Hơn nữa.
Toàn bộ người của chư thiên vạn giới đều không đáng được Thiên Cơ Lâu chủ để ý đến, nực cười là Ngũ trưởng lão lại còn muốn đối nghịch với hắn, thì một câu ‘tìm chết’ chưa thể khái quát hết được.
Hiện giờ, toàn bộ tộc Tần thị đều bị kéo xuống nước, còn chẳng lo được cho thân mình nữa là. Chỉ mong Thiên Cơ Lâu chủ chỉ tính sổ kẻ đầu đảng tội ác, mà không liên lụy đến những tộc nhân khác của tộc Tần thị.
“Tiền bối, người này bất kính với Thiên Cơ Lâu, vãn bối đã mang hắn đến đây, xin tiền bối xử lý, vãn bối không dám hy vọng xa vời bất kỳ thứ gì, chỉ cầu tiền bối có thể khoan dung với những tộc nhân còn lại của tộc Tần thị.”
Tần Huyền Lãng mở miệng nói.
“Tần Huyền Lãng!”
Ngũ trưởng lão bỗng nhiên quay đầu lại, hai tròng mắt gắt gao nhìn Tần Huyền Lãng.
Chuyện cho tới hiện giờ, hắn vẫn khó chấp nhận nổi, bản thân hắn bị tộc trưởng bán rẻ, tốt xấu gì mình cũng là vì lo nghĩ cho tộc Tần thị mà đã từng dốc sức, đổ máu!
“Lão Ngũ, một số chuyện phải trả một cái giá rất đắt.”
Tần Huyền Lãng mi mắt buông xuống, nhẹ giọng nói.
“Nói không sai, có một số việc đúng thật là trả giá một cái giá đắt.”
Lý Vân gật đầu.
Hắn bấm tay bắn ra, một tia sáng màu đỏ đậm bay ra, nó chưa đến gần người Ngũ trưởng lão, thì hắn đã biến mất khỏi mảnh đất trời này, như chưa từng tồn tại trên cõi đời này vậy.
“Rắc!”
Trong tộc Tần thị lại có một khối ngọc bài vỡ vụn.
Không ít trưởng lão đang đứng ở chung quanh, nhìn về phía khối ngọc bài vỡ vụn kia, có người nhẹ giọng thở dài.
“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì tộc trưởng hẳn là đã đuổi tới Thiên Cơ Lâu!”
Ngọc bài linh hồn của Ngũ trưởng lão đã vỡ vụn, ngoại trừ Thiên Cơ Lâu chủ ra tay giết chết hắn, bọn họ thật sự không thể nghĩ ra được còn có kẻ nào dám ở thời điểm này ra tay giết chết Ngũ trưởng lão.
“Có lẽ, lại qua một lúc nữa, thì sẽ biết được vận mệnh của tộc Tần thị chúng ta thôi.”
Trong lúc lơ đãng, đại trưởng lão tộc Tần thị nắm chặt quải trượng trong tay, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời bên ngoài, nơi đó đã có không ít khí tức cường đại chờ sẵn.
Lúc này.
Hắn há có thể không rõ, tộc Tần thị đã bước lên bờ vực của sự huỷ diệt?
Sở dĩ những người này tới đây, còn không phải là muốn gián sát tộc Tần thị, sợ ngay lúc này, bọn họ đột nhiên bỏ chạy hay sao?
Chỉ cần Thiên Cơ Lâu truyền ra một tiếng gió, thì những người này tuyệt đối sẽ động thủ với Tần thị trước tiên.
Dù gì thì tốc độ lan truyền của tin tức luôn luôn là nhanh nhất.
“Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối, hẳn là sẽ không ra tay với tộc Tần thị chúng ta đâu nhỉ? Dù sao thì chúng ta cũng chẳng có bất kỳ sức uy hiếp nào với Thiên Cơ Lâu.”
Một vị trưởng lão nhẹ giọng nói.
“Vậy thì phải đợi xem tộc trưởng có thể sống sót mà rời khỏi Thiên Cơ Lâu hay không.”
Đại trưởng lão chậm rãi nói.
Nếu như tộc trưởng chết đi, không hề nghi ngờ, đây là tín hiệu mà Thiên Cơ Lâu chủ phát ra cho vô số người, đó chính là tộc Tần thị chẳng có lý gì gì mà tồn tại nữa rồi.
Nhưng nếu như tộc trưởng còn sống mà đi ra, vậy chứng minh, Thiên Cơ Lâu chủ còn có tính toán gì đó với bọn họ.
“Này.........”
Một trưởng lão của tộc Tần thị hoàn hồn lại, tất cả đều quay đầu, nhìn về phía ngọc bài linh hồn của tộc trưởng, cũng may từ nãy đến giờ ngọc bài của tộc trưởng vẫn hoàn hảo không sứt mẻ gì.
Vậy thì đã chứng minh, Thiên Cơ Lâu chủ không ý định giết hắn. Lúc này.
Thiên Cơ Lâu.
Không khí rất căng thẳng.
Tần Huyền Lãng vẫn quỳ rạp trên ặt đất, Lý Vân chưa cho phép hắn đứng lên, thì bản thân hắn cũng không dám mạo muội đứng dậy. Bởi vì.
Hắn cũng hiểu rõ, lúc này, là thời khắc mấu chốt liên quan đến tương lai của tộc Tần thị.
“Tiền bối........”
Tần Huyền Lãng mở miệng.
“Đứng lên đi.”
Nhưng hắn còn chưa nói xong, thì đã nghe được ba chữ giống như tiếng trời này.
“Tiền bối tha cho tộc Tần thị chúng ta rồi sao?”
Tần Huyền Lãng không dám tin tưởng nói.
“Ta đã có vậy sao?”
Lý Vân nhàn nhạt nói.
“Nhưng tiền bối mới vừa rồi.............”
Tộc trưởng Tần thị khó hiểu nói.
“Ta chẳng quan tâm gì đến tộc Tần thị của các ngươi, nhưng những chuyện mà Ngũ trưởng lão của tộc Tần thị các ngươi đã làm, lại chẳng thể nào thoát khỏi liên can đến tộc Tần thị các ngươi.”
Lý Vân một lần nữa ngồi lại ghế trên, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn, chậm rãi nói: “Cho nên tội chết của tộc Tần thị có thể miễn, nhưng tội sống thì khó tha.”
“Không biết tiền bối, dự định xử trí như thế nào?”
Tộc trưởng tộc Tần thị thử hỏi.
“Từ hôm nay trở đi, tộc Tần thị phải nghe theo mệnh lệnh của ta, ngươi có ý kiến gì không?”
Lý Vân chậm rãi nói.
Hiện tại tộc Tần thị cũng đúng là như lời của hắn nói, hắn cũng chẳng thèm để mắt đến, sở dĩ hắn muốn lợi dụng tộc Tần thị là vì coi trọng tiềm lực trong tương lai của nó.
Chương 577. Liên quan gì đến tộc Tần thị chúng ta?. .
Khi Tần Huyền Lãng chưa bước vào Thiên Cơ Lâu.
Lý Vân đã bỏ ra chút thời gian tra xét một phen tương lai của tộc Tần thị, mấy ngàn vạn năm sau, trong gia tộc này sẽ có một kẻ có thiên mệnh ra đời.
Mà thành tựu trong tương lai của hắn ít nhất cũng là một người có tu vi cấp Chuẩn Tiên Đế. Tuy rằng không phải là Tiên Đế.
Nhưng nay cả là một vị Chuẩn Tiên Đế thì trong chư thiên vạn giới, cũng phải mất đến vô số kỷ nguyên mới có thể xuất hiện một người như vậy, có thể nói là tiềm lực trong tương lai của tộc Tần thị là không thể khinh thường.
Nếu như có mình đứng sau lưng đẩy một cái, thì cũng không phải không có khả năng biến vị Chuẩn Tiên Đế kia trở thành Tiên Đế. Phải biết rằng.
Có một vài cảnh giới, cũng không phải là chỉ cần có thiên phú tiềm lực đầy đủ, là có thể đột phá được. Ví dụ như Chuẩn Tiên Đế, hoặc là Tiên Đế, những nhân vật đẳng cấp như vậy thì ngoài thiên phú tiềm lực ra thì còn phải có sự may mắn rất lớn!
Nói thì nghe có chút mờ mịt.
Nhưng để trở thành Tiên Đế thì sự may mắn chiếm một vị trí rất lớn.
Bởi vì người có thể trở thành Tiên Vương, thì bất kể là cái gì đều là thiên tư tuyệt diễm, mà sỡ dĩ bọn họ không thể đi đến bước cuối cùng là do thiếu một chút may mắn kia mà thôi!
“Chỉ thế này thôi sao?”
Tần Huyền Lãng mừng to.
Nghe theo sự sai khiến của Thiên Cơ Lâu, theo như suy nghĩ của hắn thì điều này căn bản không được gọi là trừng phạt. Bởi vì ở bên ngoài, có không biết có bao nhiêu người muốn được làm thế lực dưới trướng danh nghĩa của Thiên Cơ Lâu, mà còn chẳng thể nào làm được.
Không ngờ tới.
Tộc Tần thị của họ lại âm kém dương sai vớ phải!
Lão tổ tộc của Tần thị vừa mới ngã xuống, sau lưng bọn họ lại xuất hiện thêm một người chống lưng khủng bố. Chắc là tộc Tần thị sắp bay lên trời rồi mất thôi!
Còn về tương lai của tộc Tần thị.
Hắn chưa từng suy nghĩ đến. Còn chuyện ngàn vạn năm sau sẽ có một kẻ có thiên mệnh xuất hiện, hắn càng chẳng dự tính được. Trước mắt.
Mà dù cho hắn có biết được đi nữa, thì hắn cũng sẽ nguyện ý thần phục Thiê Cơ Lâu. Dù sao thì.
Phải còn vô số năm nữa thì kẻ có thiên mệnh kia mới xuất hiện, mà hiện tại đứng cùng trên một chiếc thuyền với Thiên Cơ Lâu mới là quan trọng nhất
“Ngươi đừng vui mừng quá sớm.”
Lý Vân nhàn nhạt nói.
“Ta chỉ nói, tộc Tần thị nghe theo sự điều khiển của ta, nhưng nếu sau này tộc Tần thị gặp phải tai họa ngập đầu gì, ta cũng sẽ không ra tay tương trợ.”
“Ách............. “Tần Huyền Lãng ngơ ngát.
Lần này.
Hắn đã hoàn toàn hiểu được.
Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối muốn có được một kẻ đánh thuê miễn phí, vừa đúng lúc tộc Tần thị bọn họ dâng tới miệng mà thôi, nói dễ nghe một chút thì gọi là phụ thuộc.
Nói không dễ nghe thì chỉ là một thứ công cụ sống mà thôi. Nếu không còn giá trị lợi dùng nữa thì sẽ bị đá văng ra.
“Tộc Tần thị của vãn bối còn có lựa chọn nào khác nữa không?”
Tần Huyền Lãng cười khổ nói.
“Không có.” Lý Vân đạm mạc nói.
Hắn vừa nói xong.
Bàn tay bắn ra mộ ấn ký màu trắng mang theo một sức mạnh huyền ảo, bay xuống đỉnh đầu của Tần Huyền Lãng, hòa vào trong huyết mạch của hắn.
Không chỉ có một mình hắn. Giờ phút này.
Toàn bộ người của tộc Tần thị đều cảm giác rõ ràng bên trong cơ thể họ, tựa hồ như xuất hiện một cái ấn ký, bị khắc sâu vào trong huyết mạch, phảng phất như khi sinh ra đã có sẵn vậy, không thể nào xóa bỏ được.
“Đây là...”
Tần Huyền Lãng trừng lớn hai mắt, nghi hoặc nói.
“Cái giá cho việc phản bội Thiên Cơ Lâu”, Lý Vân lạnh nhạt nói.
Đối với Thiên Cơ Lâu mà nói, bây giờ tộc Tần thị nhất định sẽ tất cung tất kính, nếu như bọn họ dám có bất kỳ tâm tư không chính đáng nào, thì sẽ lập tức bị huỷ diệt.
Nhưng.
Lòng người sẽ thay đổi.
Thời thế thay đổi, chẳng có một ai có thể khẳng định, sau này tộc Tần thị có sinh ra ý đồ khác hay không, cho nên trước tiên hắn phải chuẩn bị đề phòng chu đáo.
Một khi tộc Tần thị có bất kỳ tâm tư nào khác.
Hắn sẽ cảm nhận được trước tiên, khi đó chỉ cần một ý niệm thì đã có thể khiến cho mọi người trên dưới tộc Tần thị đều tan thành mây khói.
……
“Vãn bối đã rõ.”
Khuôn mặt Tần Huyền Lãng đầy chua xót, chắp tay nói.
Tuy rằng hắn không ràng lắm thứ ánh sáng màu trắng khi nãy, tốt cuộc là thứ gì, nhưng đoán một chút, cũng có thể đại khái đoán được, hẳn là cách thức dùng để khống chế tộc Tần thị bọn họ.
Kể từ đây về sau.
Tộc Tần thị xem như hoàn toàn bị buộc chặc vào với Thiên Cơ Lâu, không còn bất kỳ cơ hội phản loạn nào cả.
“Ừ’
Lý Vân ừ nhẹ một tiếng, bưng trà lên nhấp một ngụm, nhẹ giọng nói: “Ngươi có thể đi rồi.”
“Rõ!”
Tần Huyền Lãng đứng dậy, khom mình hành lễ, nói: “Vãn bối đa tạ đại ân tiền bối không giết, hôm nay vãn bối tạm thời cáo lui, ngày sau nếu có gì phân phó, tiền bối tùy ý sai phái.”
“Đúng rồi.”
Khi Tần Huyền Lãng sắp sửa rời khỏi Thiên Cơ Lâu, Lý Vân lần thứ hai mở miệng.
“Tiền bối có chuyện gì muốn phân phó?”
Tần Huyền Lãng dừng bước chân, xoay người lại, nghi hoặc nói.
“Không bao lâu nữa, Địa Tiên giới sẽ xảy ra chút biến cố, tốt nhất là tộc Tần thị các ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng, nói cách khác e là sẽ có nguy cơ bị hủy diệt”.
Lý Vân thong thả ung dung nói.
Mục đích của Thái Sơ cổ đế trở lại Thiên Nguyên giới. Trong khoảnh khắc khi đối phương tiến vào Thiên Nguyên giới, hắn cũng đã đã nhận ra.
Có một số việc, đối với hắn mà nói, không phải là bí mật gì. Nhưng đối với người khác mà nói thì vẫn là một điều tuyệt mật.
Muốn biết tình hình cụ thể và chi tiết của nó thì cũng thật ngại quá, dùng tài nguyên đến đây đổi nhé, cho dù là tộc Tần thị trên danh nghĩa đã phụ thuộc vào Thiên Cơ Lâu, thì cũng là như thế.
“Không bao lâu nữa?”
Tần Huyền Lãng ngẩn ra.
Nghe được bốn chữ này, hắn cảm thấy răng ê buốt.
Hắn hiểu được là đây là Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối đang nhắc nhở hắn, không muốn nhìn thấy cảnh một thế lực vừa mới thuộc về Thiên Cơ Lâu, cứ không không như vậy mà biến mất.
Nhưng vấn đề là.
Lời của Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối cũng quá mơ hồ.
Không nói rõ thời gian, cũng chưa nói sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ thốt ra một câu nên chuẩn bị sẵn sàng. Vậy thì vấn đề là mình phải chuẩn bị như thế nào đây?
“Xin hỏi tiền bối, biến cố mà sẽ xảy ra ở Địa Tiên giới như lời ngày nói, rốt cuộc là biến cố gì?”
Tần Huyền Lãng tò mò hỏi.
Lý Vân ngước mắt, liếc mắt một cái, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn, phát ra tiếng cốc cốc, hắn thong thả ung dung nói: “Đến bây giờ mà ngươi còn chưa rõ ràng quy củ của Thiên Cơ Lâu sao?”
“Đâu........”
Chương 578. Nở bung bét rồi.. .
Tần Huyền Lãng xấu hổ cười.
Đương nhiên là hắn hiểu quy củ, nhưng lần này mục đích đến Thiên Cơ Lâu chủ yếu là để thỉnh tội, mà không phải tới để mua cơ duyên, thì đương nhiên là những đồ vật mang theo trên người cũng không giống nhau.
Trong lòng hắn cũng không nắm chắc, những đồ vật bên trong nhẫn trữ vật của mình có thể đổi lấy được bao nhiêu tin tức. Sau khi đắng đo một lát.
Tần Huyền Lãng cắn chặt răng, tháo chiếc nhẫn trữ vật xuống, đặt ở trên mặt bàn, đẩy đến trước mặt Lý Vân, thành khẩn hỏi:
“Vãn bối đi vội vàng, không có chuẩn bị quá nhiều, không biết là chút đồ vật này có thể đổi được bao nhiêu tin tức từ chỗ tiền bối?”
Vừa rồi.
Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối đã nói cho hắn.
Nếu như không chuẩn bị sẵn sàng thì tộc Tần thị có nguy cơ bị huỷ diệt, cho nên bản thân hắn chẳng hề sợ mất mát thêm miếng thịt nào nữa, ít nhiều gì cũng phải hỏi thăm được một chút tin tức, bằng không tộc Tần thị thật sự có thể bị đánh cho trở tay không kịp.
“Không hổ là gia tộc đã từng có Chân Tiên.”
Lý Vân nhìn lướt qua nhẫn trữ vật, cười khẽ nói.
Tần Huyền Lãng này chỉ mang thoe những vật tùy thân, mà trong số đó đã có một gốc linh dược cấp Đếhoàn chỉnh. Thứ này mà ở trong Thiên Nguyên giới, quả thực là không dám tưởng tượng, nếu như gốc linh dược cấp Đế này xuất thế, thì đây chắc là thứ mà thế lực khắp nơi đều phải tranh đấu gành giật.
Nhưng hiện giờ Tần Huyền Lãng lại trực tiếp lấy ra, không hề có chút biểu hiện xót của nào. Thì tất nhiên là trong tộc Tần thị còn có những gốc linh dược cấp Đế khác nữa, còn gốc linh dược trước mắt này cũng chẳng có mấy giá trị.
“Mấy thứ này, tuy rằng quý giá, nhưng đối với chuyện sẽ xảy ra trong tương lai thì lại kém quá xa, ta chỉ có thể nói cho ngươi bốn chữ!”
Lý Vân thu hồi nhẫn trữ vật, nhẹ giọng nói.
“Bốn chữ?”
Tần Huyền Lãng vô cùng tò mò.
“Cẩn thận Địa Phủ!”
Lý Vân chậm rãi nói.
“Địa Phủ?”
Tần Huyền Lãng ngơ ngẩn.
Có thể nói là hắn rất quen thuộc với thế lực này, đây chẳng phải là thế lực mà Minh đế kiến tạo nên hay sao chứ?
Hiện tại Địa Phủ còn chẳng thể được xếp vào những thế lực có tiếng nữa là, bên trong nó đừng nói chi đến Đại Đế, mà ngay cả Đại Thánh cũng chẳng còn, chỉ còn sót lại mấy kẻ choi choi mà thôi.
Mà mình còn phải cẩn thận nữa sao? Nói đi cũng phải nói lại.
Nếu như Minh đế có trở lại thì như thế nào?
Quan hệ giữa tộc Tần thị và Địa Phủ là nước giếng không phạm nước sông, xưa không oán, nay không thù mà, mà kể cả Minh đế muốn báo thù, thì đầu tiên cũng phải đi tìm Trường Sinh chân quân và Bạch Lễ đại đế mới phải chứ.
Liên quan gì đến tộc Tần thị chúng ta chứ?
“Ngươi cho rằng trong chư thiên vạn giới, Địa Phủ chỉ tồn tại bên trong Địa Tiên giới thôi sao?”
Lý Vân quét mắt nhìn Tần Huyền Lãng, sau khi nhìn thấu suy nghĩ trong lòng đối phương, trong lòng cảm thấy nực cười. Xét cho cùng.
Vẫn là do hắn cho rằng Địa Phủ quá đơn giản.
Tuy là Trường Sinh chân quân của Địa Tiên giới biết được một chút bí mật, nhưng Trường Sinh chân quân cũng sẽ không nói trắng ra cho tộc Tần thị biết.
“Ý của Tiền bối là ngoại trừ Minh đế ra, thì ở những thế giới khác, còn có người kiến lập Địa Phủ sao?”
Trong lòng Tần Huyền Lãng chấn động, mở miệng hỏi.
“Còn chẳng phải sao?”
Lý Vân nhướng mày.
“Này....... “Tần Huyền Lãng nghẹn lời.
Trực giác nói cho hắn biết dường như chuyện này không đơn giản, hơn nữa còn có ẩn tình khác.
Thế lực có cùng một tên, nếu như nói là trùng tên, thì còn dễ nói, nhưng lỡ đâu không phải như vậy thì sao? Xem dáng vẻ của tiền bối, rõ ràng là nghiên về vế sau rồi.
Nói không chừng.
Địa Phủ trong Địa Tiên giới với Địa Phủ mà tiền bối vừa nói ra lại có cùng nguồn gốc. Nếu như giữa hai bên có mối liên hệ chặc chẽ, thì e là Địa Tiên giới thật đúng là sắp gặp rắc rối rồi.
Đến ngay cả tộc Phụng thị đều có thể bị huỷ diệt. Thì rốt cuộc là Địa Phủ kia phải đáng sợ đến nhường nào chứ?
Hơn nữa.
Tuy rằng tộc Tần thị đã không còn lão tổ, nhưng căn cơ vẫn còn ở đó, trong tộc có một trận pháp cấp Chân Tiên, còn có mấy Đại Đế tọa trấn, nếu như những kẻ bình thường tới khiêu khích, thì chỉ như đưa đầu vào rọ mà thôi.
“Đừng nghĩ nữa, tộc Tần thị các ngươi cũng chỉ còn được coi như là tay anh chị ở Địa Tiên giới mà thôi, nhưng nếu như đối diện với Địa Phủ thì chẳng qua cũng chỉ như con sâu cái kiến mà thôi.”
“Nói một cách chính xác thì toàn bộ Địa Tiên giới có gộp chung lại với nhau, thì chẳng qua cũng lớn hơn so với một con kiến một chút mà thôi.”
Lý Vân thong thả ung dung nói.
Tần Huyền Lãng nghe thấy vậy, trong lòng đắng họng.
Câu này đã không còn là lời đả kích nữa rồi, mà là trực tiếp khiến cho hắn tuyệt vọng.
Sau khi câu nói này truyền vào trong tai của hắn, đã hoàn toàn đánh tan một chút may mắn mà hắn tự ôm trong lòng kia rồi. Vậy thì còn đánh đấm gì nữa?
Tính tới tính lui, mà không tính tới Địa Phủ lại đáng sợ như vậy!
Nói thật, từ những gì mà năm xưa Minh đế làm thì có thể nhận ra rằng, hắn đã đánh giá Địa Phủ vô cùng cao rồi, nhưng hiện giờ xem ra, vẫn còn xem nhẹ nó. Kẻ thù có đẳng cấp như vậy, thì Địa Tiên giới căn bản không phải là đối thủ của họ.
Có trời mới biết.
Đối phương động mồ động mã rồi sao, lại nghĩ tới việc tới chinh phạt một thế giới nhỏ như Địa Tiên giới chứ.
Đối thủ của bọn hắn hẳn phải là một số thế giới tối cao, kẻ địch cũng nên là những nhân vật vĩnh hằng tiêu dao chứ, chạy tới Địa Tiên giới của chúng ta để ức hiếp người, có ngon nghẻ gì đâu chứ. Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy.
Nhưng Tần Huyền Lãng hiểu rõ nếu như Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối đã mở miệng, vậy chứng minh chuyện Địa Phủ xâm lấn đã là chuyện ván đã đóng thuyền, căn bản không thể nào xoay chuyển được.
Việc cấp bách trước mắt là nên suy nghĩ một chút, làm sao để giữ được tộc Tần thị. Còn về việc chống cự lại.
Giỡn chơi hả.
Hắn không có cái tự tin này.
“Tiền bối, nếu như ngài biết Địa Phủ sắp tới, thì chắc chắn sẽ biết khi nào thì Địa Phủ đến đây, xin hỏi tiền bối?”
Tần Huyền Lãng chắp tay, khi còn chưa nói xong, lại nhanh chóng bổ sung nói: “Vãn bối tất nhiên là hiểu rõ quy cũ của Tiền bối, nhưng bây giờ trong tay vãn bối, thật sự là đã không còn tài nguyên gì nữa. Có thể cho phép vãn bối phái người đưa đồ đến sau được không?”
“Thiên Cơ Lâu không cho khất nợ!”
Lý Vân khinh khỉnh nói một câu, trực tiếp chặt đứt niệm tưởng của Tần Huyền Lãng. Nói xong.
Chương 579. Nở bung bét rồi. (2). .
Hắn lại tiếp tục mở miệng nói: “Hơn nữa, những chuyện có liên quan đến Địa Phủ, cho dù là ngươi có đóng gói hết tài sản của tộc Tần thị các ngươi mang lại đây, cũng không thể nào biết được những tin tức cụ thể về Địa Phủ.”
“Bởi vì, khoảng cách chênh lệch giữa các ngươi giống như trời và vực.”
Tần Huyền Lãng: “.....,” Trong lúc bất tri bất giác.
Hình như hắn lại bị xem thường một lần nữa.
Thế lực cũng coi như là đứng hàng đầu trên Địa Tiên giới, chẳng cần đến lão tổ tọa trấn, cũng đủ hùng cứ một phương, kết quả là trong mắt tiền bối lại chẳng có chút giá trị nào như vậy sao?
“Thôi.”
Lý Vân phảng phất như nhớ tới cái gì đó, khẽ thở dài một hơi nói: “Tốt xấu gì thì tộc Tần thị cũng thuộc sở hữu dưới quyền của Thiên Cơ Lâu. Nếu không nhắc nhở một chút, thì cũng không dễ ăn nói.”
Tần Huyền Lãng nghe vậy, vui mừng, vội vàng quỳ gối, cao giọng nói: “Vãn bối rửa tai lắng nghe!”
Trong lòng hắn nóng như có lửa đốt.
Quả nhiên.
Thần phục dưới trướng của Thiên Cơ Lâu, cũng không phải chẳng có được chút lợi ích nào, đây không phải là lợi ích chạy tới rồi sao?
Quan tâm đến người trong nhà, đây là chuyện mà bất cứ người nào cũng sẽ làm, tất cả mọi sinh linh đều không ngoại lệ. Có đồ gì tốt, không cho người trong nhà, chẳng lẽ lại đem cho người ngoài hay sao?
“Trong khoảng thời gian này, cẩn thận với liệt tổ liệt tông của các ngươi!”
Lý Vân thờ ơ lạnh lùng nói.
“Đâu........????”
Tần Huyền Lãng bỗng nhiên ngẩng đầu, trong con ngươi toàn là vẻ không thể tưởng tượng nổi. Đây là cái quái quỷ gì?
Liệt tổ liệt tông?
Hiện giờ trong toàn bộ tộc Tần thị, còn có người có thể để cho hắn kêu một tiếng lão tổ nữa sao? Nói chung thì cũng có một ít.
Nhưng những người này, thực lực cũng không cao hơn hắn là bao, chẳng qua sống lâu hơn so với hắn mà thôi, thân phận cao hơn so với hắn mà thôi. Còn những lão tổ khác thì cỏ trên mộ của họ cũng đã mọc cao hơn ba trăm thước rồi.
Đầu tiên, Tần Huyền Lãng hoài nghi những lão tổ đang còn sống.
Nhất định là Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối sẽ không chỉ điểm vô cớ, mỗi một câu nói của hắn đều có ý nghĩa. Chẳng lẽ...........??
Tần Huyền Lãng rùng mình một cái, chẳng lẽ trong tộc Tần thị có người cấu kết cùng Địa Phủ? Mà còn là một vị lão tổ nữa chứ?
Nghĩ đến đây, sát ý trong lòng Tần Huyền Lãng chất cao như núi, không ngờ tới, trong tộc Tần thị, kẻ ăn cây táo, rào cây sung lại nhiều như vậy, đầu tiên là Ngũ trưởng lão, bây giờ lại là lão tổ trong tộc, đều bắt đầu ăn cháo đá bát hết rồi sao?
“Xem ra tộc Tần thị cần phải tẩy rửa một chút rồi.”
Tần Huyền Lãng nghĩ đến đây, lập tức chắp tay nói: “Tiền bối sự vật bận rộn, vãn bối không quấy rầy nữa.”
“Đi thôi.”
Lý Vân nhàn nhạt nói.
“Dạ.”
Tần Huyền Lãng cung kính thi lễ, rồi sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Lý Vân ngồi ở ghế trên, nhìn bóng dáng Tần Huyền Lãng rời đi, dù bận vẫn ung dung cầm chén trà lên nhấp một ngụm, hắn chép chép miệng, lẩm bẩm nói: “Vẫn còn non nớt lắm!”
Nghe thấy tên tuổi của Địa Phủ, mà mình còn lại nhắc nhở hắn cẩn thận liệt tổ liệt tông, vậy mà hắn lại nghĩ đến những lão tổ còn sống, thì chỉ trách hắn đã hiểu lầm mà thôi.
Dù sao thì cũng chẳng có liên quan gì đến mình.
Dù gì thì điều cần nói mình đã nói hết rồi.
“Có lẽ chuyện này cũng có chút liên quan đến Minh đế”
Lý Vân một tay sờ cằm, lẩm bẩm nói.
Trong Địa Tiên giới cũng có Địa Phủ mà Minh đế kiến tạo nên. Nhưng mà Địa Phủ này cũng chẳng làm nên trò trống gì, Minh đế cũng không dám trắng trợn thu nạp âm hồn, chẳng qua là mời chào một số tu luyện giả thôi.
Cũng chính vì nguyên nhân như thế.
Mà trong ấn tượng của Tần Huyền Lãng, Địa Phủ cũng chẳng có gì đặc biệt, chẳng qua là một thế lực vô cùng mạnh mà thôi, căn bản là không thể tưởng tượng được Địa Phủ lại quỷ dị như vậy.
Nếu như để Minh đế trưởng thành thêm một thời gian nữa, rất có khả năng, nàng ta sẽ làm cho Địa Phủ trởthành một thế lực đáng sợ, nói một câu thống trị toàn bộ Địa Tiên giới, cũng chẳng hề quá đáng.
Chỉ tiếc.
Còn chưa hoàn toàn trưởng thành, mà đã bị Trường Sinh chân quân cùng Bạch Lễ đại đế liên thủ trúng phải mai phục.
“Hiện giờ Địa Phủ cũng coi như là nở bung bét trong chư thiên vạn giới rồi.”
Lý Vân nhìn lướt qua màn hình hệ thống, hắn vừa mới tra xét một phen tin tức về Địa Phủ, kết quả hệ thống cho liệt ra cho hắn đến mấy chục cái tên là thế lực Địa Phủ.
Nó vẫn tương đối hùng mạnh, còn những cái còn lại chưa xuất thế, không biết còn có bao nhiêu cái..
Bên ngoài Thiên Cơ Lâu.
Thái Sơ cổ đế đã đợi được một thời gian rồi. Từ lúc vừa rồi.
Hắn đã mở trừng hai mắt nhìn tộc trưởng tộc Tần thị dẫn đầu bước vào Thiên Cơ Lâu, hắn đến ngay sau lưng, nhưng có làm gì thì cũng chẳng thể bước vào được.
“Đây là Thiên Cơ Lâu sao?”
Thái Sơ cổ đế đứng bên ngoài, ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa nhà gác mái cổ kính trước mặt này, trong con mắt lộ ra một chút trầm tư.
Mặc dù là hắn. Giờ phút này.
Căn bản là không nhìn thấu tòa Thiên Cơ Lâu trước mắt này, phảng phất như toàn bộ tòa lầu này được đại đạo vây quanh, bao phủ bởi một thứ gì đó không đong đếm được, không nói rõ được, không thể nhìn trộm, ẩn hiện trong đó là khí tức vô thượng.
Nếu như gượng ép dò xét tình hình trong đó, thì trực giác nói cho hắn biết sẽ xảy ra một chuyện rất đáng sợ! Mặc dù với thực lực hiện giờ của hắn cũng không thể nào chống đỡ được.
“Có thể hợp nhất vạn giới, còn có thể xem trộm thiên cơ, e là Thiên Cơ Lâu chủ là một người có tu vi Tiên Vương, trừ cái này ra, ta thật sự là không nghĩ ra, có ai có thể đoán chuẩn xác mọi thứ trong tương lai như vậy.”
Thái Sơ cổ đế lẩm bẩm nói, những người như thế có thể đi ngược dòng trong dòng sông thời gian, nói không chừng Thiên Cơ Lâu chủ tiến vào trong dòng sông thời gian, thấy được một ít hình ảnh của tương lai, mới có thể đoán định được thiên cơ.
Còn về chuyện.
Phải chăng thật sự là do chính hắn suy đoán ra, thì đứng trước mặt dòng sông thời gian, tất cả đã không còn quan trọng như vậy.
“Thân là Tiên Vương, vậy thì thiên đạo hiện giờ của Thiên Nguyên giới tất nhiên là chẳng thể làm gì được hắn, vì vậy hắn có thể tùy ý tiết lộ thiên cơ.”
Thái Sơ cổ đế càng suy nghĩ thì con mắt hắn càng phát sáng, hắn cảm giác như mình phảng phất chạm vào chân tướng sự thật ẩn trong bóng tối! Nếu quả thực là như thế.
Chương 580. Chi sợ sẽ rước tới đại địch.. .
Có một vị Tiên Vương ở đây, cho dù là Địa Phủ có đột kích, thì Thiên Nguyên giới của bọn họ cũng thật sự không cần phải sợ hãi. Khi hắn đang mơ mộng trong lòng, thì tộc trưởng tộc Tần thị đi ra, hai người nhìn thoáng qua nhau.
Thái Sơ cổ đế quét mắt nhìn đối phương một cái, một kẻ có tu vi đại đế còn chẳng đáng để hắn chú ý đến, sau khi sửa sang lại y phục, hắn bước vào trong Thiên Cơ Lâu.
“Tại hạ Thái Sơ, tham kiến Thiên Cơ Lâu chủ.”
Vừa vào bên trong.
Thái Sơ cổ đế chắp tay nói.
Đứng trước mặt hắn cách đó không xa, Lý Vân cầm tách trà, thảnh thơi nhấp một hớp nước trà, tùy ý nói: “Lòng kiên nhẫn của người nhiều hơn người khác không ít đâu.”
“Tận mắt nhìn thấy được sự thay đổi của Thiên Nguyên giới, mà còn có thể chạy về Thái Sơ thánh địa một lần, sau đó mới chạy đến Thiên Cơ Lâu.”
“Sao nào?”
“Ngươi đang lo lắng, ta sẽ ra tay với ngươi sao?”
“Đâu...........”
Sắc mặt Thái Sơ cổ đế cứng lại, lúng túng nói: “Lâu chủ hiểu lầm.”
Khi mình tiến vào Thiên Nguyên giới, cũng đã đủ khiêm tốn rồi, không có kinh động đến bất kỳ kẻ nào, chưa từng nghĩ đến sẽ bị Thiên Cơ Lâu chủ nhìn thấy, nhưng mà hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào.
Trên người của vị Thiên Cơ Lâu chủ này giống như được bao phủ bởi một tầng sương mù, căn bản là không thể nhìn thấu thực lực của đối phương. Còn cảnh giới của đối phương, hẳn là cũng chẳng khác gì so với suy đoán của mình.
Có thể biết được hành tung của mình, thì cũng đúng là hợp tình hợp lý.
“Với thực lực của Lâu Chủ, muốn đối phó với tại hạ, chẳng qua cũng chỉ là như nghiền chết một con kiến mà thôi, sở dĩ tại hạ đến Thái Sơ thánh địa, đơn giản là vì rời xa quê hương quá lâu rồi, muốn về đó nhìn một cái.”
Thái Sơ cổ đế lần thứ hai mở miệng nói.
“Lời này tuy rằng không giả, nhưng cũng có chút nghĩ một đằng nói một nẻo.”
Lý Vân khẽ cười nói.
Một Trường Sinh tiên nhân trở về từ trong hỗn độn, khi hắn còn chưa đi vào trong Thiên Nguyên giới. Thì mỗi một nhành cây ngọn cỏ của Thiên Nguyên giới cũng đã bị hắn thu hết vào trong đáy mắt.
Lúc đó.
Thái Sơ thánh địa có còn tồn tại hay không, hắn đã hiểu rõ trong lòng rồi.
Lúc này, còn nói như vậy, rõ ràng chính là đang lừa gạt mình, nếu là người khác thì cũng thôi đi, nhưng nếu muốn lừa mình thì Thái Sơ cổ đế còn thua xa lắm.
“.......”
Thái Sơ cổ đế nghe vậy, không khỏi cúi đầu. Không dám đối mặt với Lý Vân.
Hắn có cảm giác gần như tất cả mọi suy nghĩ trước đây của mình đều bị đối phương nhìn thấu, bởi vì sở dĩ hắn không dám đến Thiên Cơ Lâu đầu tiên, đúng là do hắn lo lắng đối phương sẽ ra tay với hắn.
Dù sao thì.
Thiên Cơ Lâu chủ cũng không thuộc về này giới, thực lực của hắn quá mạnh.
Có thể kéo cả một thế giới về phía trước, hắn tự hỏi chính bản thân hắn bây giờ thì cũng có thể làm được, nhưng tuyệt đối là không làm được giống như Thiên Cơ Lâu, nhẹ nhàng tĩnh lặng, không hề gây tổn thương đến sinh linh.
“Tiền bối, thật ra tại hạ tới đây, là muốn hỏi một câu sinh linh bên trong tòa thành trì ở bên ngoài Thiên Nguyên giới kia có giống như lời bọn họ nói, thật sự đã ở gần với Thiên Nguyên giới rất lâu rồi sao?”
Thái Sơ cổ đế mở miệng hỏi.
Đối với chuyện của Huyền Quang giới, hắn vẫn luôn vô cùng để bụng, trước mắt có sinh linh bị hắn nghi ngờ là người của Huyền Quang giới đang ở gần đây, cho nên hắn không thể không điều tra chân tướng.
“Có phải ngươi nói đến Thiên Hoang Bất Lão Thành không?”
Lý Vân thong thả ung dung nói.
“Không sai.”
Thái Sơ cổ đế gật gật đầu, trầm giọng nói:: “Huyền Quang giới đã xảy ra một biến cố rất lớn, tại hạ hoài nghi, những người này có thể là quân do thám của Huyền Quang giới.”
“Nếu quả thực là như thế, những người này trăm triệu không thể lưu lại, nói cách khác, họ sẽ mang lại tai họa ngập đầu cho Thiên Nguyên giới!”
“Ngươi lo thừa rồi.”
Lý Vân vẫy vẫy tay, tùy ý nói: “Những người này, không có lừa ngươi, bọn họ đúng thật là đến từ Thiên Diễm giới, cho đến nay đã lưu tại gần Thiên Nguyên giới được hàng tỉ năm rồi.”
“Không có bất kỳ liên quan gì đến Huyền Quang giới hiên tại cả.”
“Thì ra là thế.”
Thái Sơ cổ đế gật gật đầu, không tiếp tục truy vấn.
Lời nói của Lý Vân vẫn có chút sức nặng, nếu hắn nói bản thân hắn vẫn còn nghi thần nghi quỷ, giờ phút này trực tiếp quay đầu rời khỏi đây thì cũng rất dễ, không cần thiết phải hỏi những chuyện khác nữa.
Nếu mình đã lựa chọn tin tưởng Thiên Cơ Lâu chủ, vậy thì chỉ có thể tin đến cùng mà thôi.
.......
“Còn về tuổi thọ của Xích Lân, cũng là do ta giúp hắn sửa đổi, nói cách khác, bây giờ Xích Lân đã chết rồi.”
Lý Vân nhìn ra suy nghĩ trong lòng Thái Sơ cổ đế, nhàn nhạt nói.
“Đâu.........”
Thái Sơ cổ đế xấu hổ cười.
Đây có coi là sự nghi vấn trong lòng mình đã bị nhìn thấu hay không?
Trước đây hắn vẫn luôn hoài nghi, Xích Lân là sinh linh của Thiên Diễm giới, vì sao có thể sống sót từ những năm tháng xa xưa cho đến mãi bây giờ, mà vẫn không xuất hiện tình trạng tuổi thọ hao tổn.
Kết quả là đã tìm được đáp án ở chỗ này rồi.
“Nếu tiền bối đã nói như vậy, vãn bối liền yên tâm.”
Thái Sơ cổ đế nhẹ giọng nói.
Nói xong lúc sau.
Hắn lần thứ hai chắp tay, nói: “Tiền bối, trước khi vãn bối đến Thiên Cơ Lâu, đã từng nghe hậu bối của Thái Sơ thánh địa nhắc đến, trên Địa Tiên giới cũng có một Địa Phủ........”
“Mà người đã kiến tạo nên Địa Phủ, hiện tại đã không biết tung tích.”
“Không biết tiền bối có biết tung tích của nàng hay không?”
“Ngươi muốn xuống tay với nàng sao?”
Lý Vân cười như không cười nói.
“Không sai!”
Thái Sơ cổ đế không hề có ý muốn che giấu, trực tiếp gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Vãn bối hoài nghi, Địa Phủ của Địa Tiên giới và Địa Phủ của Huyền Quang giới, có thể là có chút liên quan với nhau.”
“Nếu như không kịp thời xử lý, chỉ sợ sẽ rước tới đại địch!”
Nếu Địa Tiên giới chưa hợp nhất với Thiên Nguyên giới, thì hắn lười quan tâm đến chuyện ở Địa Tiên giới, nhưng trước mắt hai giới đã hòa làm một, Địa Tiên giới gặp phải kiếp nạn.
Thì cũng chẳng khác gì Thiên Nguyên giới gặp phải kiếp nạn.
Nếu như mình bỏ mặc, thì sớm muộn gì Thiên Nguyên giới cũng sẽ gặp phải cục diện tương tự.
Chương 581. Phải mất bao lâu nữa?. .
“Ngươi đoán không sai.”
Lý Vân đĩnh đạc mà nói: “Chính xác là Địa Tiên giới sẽ đưa tới đại địch, hơn nữa chính xác là Địa Phủ của Địa Tiên giới có một chút quan hệ đến Địa Phủ của Huyền Quang giới.”
“Hừ?”
Trong mắt của Thái Sơ cổ đế lộ rõ thần sắc quả nhiên là như thế sao?
Giống y đúc như trong suy nghĩ của mình, nghĩ đến đây, trong mắt hắn hiện lên sát ý không hề che giấu, một khi đã như vậy nói, thì trăm triệu lần không thể lưu lại cái tên Minh đế kia.
“Tiền bối..........”
Thái Sơ cổ đế chắp tay, vừa muốn mở miệng, dường như nhớ tới điều gì đó, ngay sau đó hắn lấy ra một bộ công pháp, đặt ở trước mặt Lý Vân.
Sau đó, mở miệng nói: “Xin tiền bối chỉ điểm cho!”
Đây là quy củ mà hậu bối của Thái Sơ thánh địa bọn họ nói cho hắn biết, muốn có được tin tức, đầu tiên phải lấy ra được những đồ vật có cùng giá trị.
Nghe nói vị Minh đế kia đã trở thành Chân Tiên. Mà hắn.
Cũng không hề do dự mà lấy ra một vật phẩm cấp Chân Tiên.
Đối với toàn bộ Thiên Nguyên giới mà nói, hắn vẫn tình nguyện móc ra một vật phẩm cấp Chân Tiên. Dù sao thì du lịch qua nhiều thế giới khác nhau trong nhiều năm như vậy.
Hắn cũng không phải là không có được gì cả.
“Xin hỏi tiền bối, hiện tại Minh đế kia đang ở nơi nào?”
“Hiện tại Minh đế đang dưỡng thương ở Minh giới”
Lý Vân tùy ý nói.
“Minh giới?”
Thái Sơ cổ đế mày nhăn lại.
Thế giới này thực xa lạ, hắn chưa bao giờ nghe nói đến, phỏng chừng một thế giới nhỏ bé vô danh nào đó bên trong hỗn độn.
“Minh giới chính là thế giới do người dẫn đường cho Minh đế đến đây lưu lại cho nàng, trong đó có lục đạo luân hồi trấn áp, tuy rằng nó là một thế giới nhỏ, nhưng người bình thường rất khó tìm được tung tích.”
Trong tay Lý Vân xuất hiện một miếng ngọc bội, ném về phía Thái Sơ cổ đế, tiếp tục nói: “Đây là vị trí của Minh giới, nhưng hiện tại nếu như ngươi chạy đến đó, chưa chắc có thể giết được nàng.”
“Có ý gì?”
Thái Sơ cổ đế nhíu mày nói.
Bản thân mình chính là một vị Trường Sinh tiên nhân, theo lý mà nói, mạnh hơn Minh đế vô số cấp bậc, dù sao thì đối phương cũng mới vừa thành tiên, mà mình đã bước vào Trường Sinh cảnh vô số năm rồi.
Nếu ngay cả một tiểu bối mà không trấn áp được, vậy thì tên tuổi của Thái Sơ cổ đế coi như là vứt đi rồi.
“Tuy rằng truyền nhân của Địa Phủ không ít, nhưng ngươi đừng nên cho rằng, bọn họ chẳng có lấy một con át chủ bài nào cả, ví dụ như trong Huyền Quang giới, đột nhiên.......”
“Sau lưng nó là một vị truyền nhân của Địa Phủ, ngươi cho rằng người này dễ giết sao?”
Lý Vân sâu cay nói.
“Này..........”
Thái Sơ cổ đế nghẹn lời.
Sự thật đúng như lời Lý Vân nói, Địa Phủ ở Huyền Quang giới quật khởi chỉ mới mấy chục vạn năm, nhìn thì thấy đây là một đoạn thời gian rất dài, nhưng nếu so sánh với Trường Sinh Chân Tiên bọn họ mà nói.
Mấy chục vạn năm chẳng qua cũng chỉ ngắn ngủn như một cái chớp mắt.
Cũng chính là trong đoạn thời gian này, Địa Phủ ở Huyền Quang giới với khí thế sét đánh không kịp bưng tai, càng quét toàn bộ Huyền Quang giới, khi những người khác phản ứng lại thì.
Địa Phủ đã là thế không thể đỡ. Cuối cùng.
Huyền Quang giới hoàn toàn rơi vào trong tay của Địa Phủ, những người khác thì một là thần phục, hai là giống như Thái Sơ cổ đế, rời khỏi Huyền Quang giới.
……Ở đó, số người thần phục Địa Phủ tương đối nhiều, còn số người lựa chọn chạy trốn vô cùng ít, không phải mỗi người đều muốn xa rời quê hương của mình.
Nghĩ đến đây.
…… Sắc mặt Thái Sơ cổ đế khó coi, hắn trầm giọng hỏi: “Tiền bối, vậy không còn cách nào khác nữa sao?”
Địa Tiên giới đột nhiên xuất hiện một vị Minh đế vô danh, chẳng một ai có thể đảm bảo là, sau này Địa Tiên giới có thể trở thành một Huyền Quang giới thứ hai hay không, khi đó có khi Thiên Nguyên giới cũng sẽ chịu vạ lây.
Đương nhiên nếu Thiên Cơ Lâu chủ ra tay, thì tình hình sẽ không nghiêm trọng đến vậy.
Nhưng chỉ e là Thiên Cơ Lâu chủ chẳng quan tâm, dù gì thì Minh đế cũng vô cùng thấu hiểu Thiên Cơ Lâu, chỉ cần không trêu chọc đến Thiên Cơ Lâu, nàng tuyệt đối sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
“Tất nhiên là có.”
Lý Vân trầm ngâm một chút, trầm giọng nói: “Nhưng mà.....!”
“Thái Sơ cổ đế: “........”
“Đúng rồi.”
Lý Vân dường như nhớ tới điều gì đó, lần thứ hai nói: “Đã quên nói cho ngươi, người dẫn lối cho người của Địa Phủ ở Huyền Quang giới đến đây cũng không phải là Minh đế!”
“Hừ?”
“...?”
Lông mày Thái Sơ cổ đế nhướng lên, trong lòng có dự cảm không ổn, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là.....”
“Mà chính là ngươi!”
Lý Vân vươn một bàn tay, chỉ vào Thái Sơ cổ đế, bình tĩnh nói:: “Bên trong Địa Phủ có vô số thủ đoạn, trong đó có không ít cường giả.”
“Ngươi không nên nghĩ rằng, ngươi rời khỏi Huyền Quang giới, có thể che giấu được tai mắt của tất cả mọi người chứ?”
“Nói lại thì, Địa Phủ ở Địa Tiên giới chỉ có một chút quan hệ với Địa Phủ ở Huyền Quang giới, chẳng qua chỉ là có cùng nguồn gốc mà thôi, đều là truyền nhân của Địa Phủ, nhưng bọn họ không hề hòa thuận.”
“Minh đế sẽ không ngốc đến vậy, rước tới một cường địch, cùng mình xâu xé tài nguyên của Địa Tiên giới.”
Một thế giới lớn như vậy.
Nếu như người khác chiếm được nhiều hơn một chút thì mình sẽ phải bớt đi một chút, với tính cách của Minh đế nếu thật sự đồng ý chia đều với người khác, mới đúng là gặp ma.
Một truyền nhân khác của Địa Phủ chạy đến đây. Nói không chừng.
Minh đế cũng sẽ trở thành mục tiêu của đối phương, rốt cuộc thì không có kẻ nào có được truyền thừa hoàn chỉnh của Địa Phủ, bọn họ đều hi vọng có thể săn giết được một kẻ cùng là truyền nhân của Địa Phủ như họ.
Sau đó, bù vào phần bị thiếu của họ.
“Lại bởi do ta sao?”
Thái Sơ cổ đế trợn tròn mắt.
Hắn thật sự không ngờ tới, chính hắn lại mang đến đại kiếp nạn cho Thiên Nguyên giới. Phải biết rằng.
Dọc theo đường đi, hắn cũng đã đủ cẩn thận mà!
“Một thế lực đã từng thống trị vô số thế giới, bọn họ có vô số thủ đoạn, điều này chẳng có gì lạ.”
Lý Vân nhàn nhạt nói.
Tốt xấu gì thì Địa Phủ cũng đã từng có Tiên Đế tọa trấn.
Một nhân vật có đẳng cấp như vậy, hiện tại đã chết hay chưa còn khó nói, Trong lòng Lý Vân càng thêm có khuynh hướng cho rằng, đối phương căn bản vẫn chưa chết, chẳng qua là đang ngủ đông mà thôi.
Dù sao thì.
Chương 582. Sao có thể biết được chứ?.. .
Một nhân vật như vậy rất khó giết khó diệt, nếu như có người đồng cấp ra tay, cũng chưa chắc có thể làm được.
Nếu không phải điểm thiên cơ trong tay mình không đủ, Lý Vân rất muốn hỏi hệ thống một câu, rốt cuộc thì tình trạng hiện tai của đối phương là như thế nào, nói không chừng còn có thể tìm được tung tích của một vị Tiên Đế.
Đến lúc đó.
Mình mang theo Thiên Cơ Lâu chạy tới đó, lừa đối phương đi vào, một khi đối phương đi vào trong Thiên Cơ Lâu, khi đó còn không phải tùy hắn định đoạt hay sao chứ?
“Tiền bối”
...........
Thái Sơ cổ đế hoàn hồn lại, nhanh chóng hỏi: “Bây giờ, vãn bối nên làm như thế nào?”
Lúc này.
Minh đế đã không còn quan trọng.
Bản thân mình dẫn dụ Địa Phủ ở Huyền Quang giới lại đây, giết Minh đế thì đã sao chứ?
Đối phương muốn tới, thì sẽ tới.
Việc cấp bách trước mắt là phải nghĩ cách làm như thế nào để cứu vớt lỗi lầm của mình.
“Bây giờ ngươi chẳng thể làm được chuyện gì cả.”
Lý Vân mở miệng nói.
“Địa Phủ ở Huyền Quang giới đã trên đường chạy đến Thiên Nguyên giới rồi, không lâu nữa, bọn họ liền sẽ bước vào trong Địa Tiên giới, rồi sau đó sẽ lần theo Địa Tiên giới đi vào trong Thiên Nguyên giới.”
“Tiền bối, còn bao lâu nữa thì đối phương mới đến đây?”
Thái Sơ cổ đế truy vấn nói.
“Ngươi muốn chạy vào hỗn độn ngăn cản sao?”
Lý Vân nhìn về phía Thái Sơ cổ đế, liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của đối phương.
“Không sai.”
Thái Sơ cổ đế gật đầu.
“Giá trị của tin tức này vô cùng lớn, nếu ngươi muốn biết tin tức cụ thể và chi tiết, chỉ sợ là cái giá phải trả khiến cho ngươi khó mà chấp nhận được!”
Lý Vân nhàn nhạt nói..
“Dù cho cái giá phải trả lớn đến cỡ nào thì vãn bối cũng nguyện ý trả giá!”
Thái Sơ cổ đế trầm giọng nói.
“A.”
Lý Vân lắc đầu khẽ cười một tiếng.
Địa Phủ cũng không phải hắn muốn ngăn cản là có thể ngăn được.
Chẳng sợ hắn có dốc hết sức, cuối cùng cũng chỉ là giỏ tre múc nước, công dã tràng mà thôi. Nhưng mà.
Cái gì cần nói thì mình cũng đã nói rồi, đối phương cứ khăng khăng như thế, Lý Vân cũng sẽ không khuyên nhiều, chờ sau khi hắn nếm quả đắng rồi, thì sẽ hiểu được tất cả những gì hôm nay mình nói với hắn.
“Năm vật phẩm cấp Trường Sinh.”
Lý Vân vươn một bàn tay, nhàn nhạt nói.
“Năm cái.........”
Thái Sơ cổ đế đau đớn cả người.
Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối nói không sai, đúng thật là cái giá này quá cao, có khi chỉ vì muốn đổi lấy một tin tức này mà tài sản bao nhiêu năm tích lũy của mình cũng sẽ đội nón ra đi hết.
Nhưng hắn khẽ cắn môi, cũng không phải không lấy ra. Trầm ngâm một lát.
Thái Sơ cổ đế móc ra hai bộ công pháp Trường Sinh cảnh, một gốc linh dược Trường Sinh cảnh, cùng với một thanh binh khí Trường Sinh cảnh có hơi bị hư hại.
Bốn đồ vật này xem như là tất cả những gì có giá trị nhất trên người hắn. Giá trị cũng lớn nhất.
Nếu như gộp tât scar những vật phẩm khác mà hắn có vào thì giá trị cũng chưa chắc đã bằng một trong bốn thứ ở trên.
Lý Vân nhìn lướt qua, khẽ lắc đầu nói: “Mấy thứ này của ngươi vẫn còn thiếu rất nhiều.”
Thanh binh khí cuối cùng kia rõ ràng đã bị tàn phá, mặt trên ẩn hiện một khí tức âm lãnh, phảng phất như được đào ra từ dưới một vùng đất u ám.
Vết máu màu nâu không biết là đã trải qua bao nhiêu năm tháng, che phủ khí mặt ngoài của binh khí, trong khoảnh khắc khi nó xuất hiện trong nháy mắt, như có một loại sát khí ngập trời thổi ra.
Nếu nơi này không phải là Thiên Cơ Lâu. Phỏng chừng.
Những nơi mà thanh binh khí này xuất hiện có khả năng hóa thành một vùng cấm địa, cho dù là Đại Đế có tới gần, thì tâm trí sẽ bị ảnh hưởng, cuối cùng trở thành một con rối của binh khí này.
Bởi vậy có thể nhận ra rằng chủ nhân của binh khí này, lúc sinh thời đáng sợ biết là bao nhiêu.
“Đây là......”
Ánh mắt của Lý Vân dừng lại một chút trên thanh binh khí này, một bàn tay vươn ra, bắt lấy binh khí về phía hắn.
Đây là một chiếc thần luân, toàn thân ánh lên màu đen nhánh, cực kỳ sâu thẳm, phảng phất như nó hút hết tất cả mọi thứ, nếu như nhìn lâu một chút, thì thần hồn gần như là trầm luân trong đó.
Bên trong thần luân có một không gian mở, là một mảnh đất trời tối tăm.
Khi thần luân chưa bị hư hỏng, hẳn là có không ít âm hồn bị nhốt ở trong đó, nhưng hiện tại sau khi thần luân bị vỡ nát, thì những âm hồn trong đó cũng đã biến mất không thấy đâu.
“Tiền bối tuệ nhãn!”
Thái Sơ cổ đế tán thưởng nói.
Chủ nhân của thần luân này có địa vị cao ở trong Địa Phủ của Huyền Quang giới, bị hắn đích thân chém chết, rồi sau đó mới đoạt lấy binh khí của đối phương.
Ánh mắt của hắn vô cùng sắc bén, không khó phát hiện ra được giá trị của thần luân này, bởi vậy mà luôn mang nó theo bên người.
Bây giờ được Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối coi trọng, trong lòng hắn rất là hy vọng, giá trị của thần luân này có thể cao hơn một chút, nếu vậy thì cái giá mà mình phải trả cũng bớt được chút ít.
“Đáng tiếc.”
Lý Vân lắc lắc đầu nhìn thần luân, lẩm bẩm nói: “Binh khí đã bị tàn phá.”
“Tiền bối!”
Thái Sơ cổ đế vội vàng mở miệng, nói: “Nếu như sửa lại một chút, ,thì nó vẫn là một binh khí Trường Sinh cảnh hoàn mỹ không chút tì vết như cũ, cho dù là nó có ở trong Thiên Nguyên giới, thì cũng có thể nói là độc nhất vô nhị.”
“Muốn nâng giá nó lên sao?”
Lý Vân rất là buồn cười nhìn Thái Sơ cổ đế, đưa thần luân đến trước mặt của đối phương, nói: “Nếu như ngươi có thể sửa được nó, ta có thể bớt cho ngươi một vật phẩm cấp Trường Sinh!”
“Này.........”
Thái Sơ cổ đế ngơ ngẩn.
Đồ vật của Địa Phủ quá quỷ dị.
Thần luân này chuyên dùng để tấn công thần hồn của con người, có thể nói là khó lòng phòng bị.
Chẳng một ai biết phương pháp luyện chế của bọn họ, cũng có thể gọi là may mắn lắm mình mới đoạt được nó, bây giờ lại muôsn mình sữa chữa nó, thì đúng là khó như lên trời.
Trừ phi người của Địa Phủ ra mặt.
Mà muốn cho người của Địa Phủ ra mặt, nào có đơn giản như vậy?
Nếu như mình tùy tiền chạy đến đó, có khi là phải bỏ xác lại đó chứ.
“Thế nào? không làm được sao?”
Lý Vân cười như không cười nói: “Nếu không làm được, vậy ngươi nên phải nghĩ cách, lấy ra vật phẩm cấp Trường Sinh sau cùng đi.”
“Vãn bối.......”
Khuôn mặt Thái Sơ cổ đế chua xót. Hiện giờ.
Trên người mình, chỉ còn sót lại hai vật phẩm cấp Trường Sinh.
Chương 583. Sao có thể biết được chứ?. (2). .
Một cái chính là công pháp mà mình sáng tạo ra, một cái chính là trường kiếm sau lưng của mình, có thể nói hai đồ vật này là tâm huyết cả đời của mình trong đó.
Nếu lấy ra bất kỳ thứ nào trong hai cái, đều như là cắt một miếng thịt trên người hắn xuống vậy. Suy nghĩ thật lâu.
Thái Sơ cổ đế cắn chặt răng, cuối cùng lại lấy ra một bộ công pháp, đặt ở trước mặt Lý Vân, trầm giọng nói: “Tiền bối, đây là công pháp mà vãn bối đặc biệt sáng tạo ra, nhưng chỉ tu luyện đến Trường Sinh cảnh đỉnh phong, chẳng biết có thay thế được cho một vật phẩm cuối cùng kia không?”
“Có thể.”
Lý Vân gật gật đầu, trong lúc lơ đãng, ánh mắt dừng lại trên thanh trường kiếm sau lưng đối phương, nhìn lướt qua. Nhận thấy được ánh mắt của Lý Vân.
Thái Sơ cổ đế lùi lại một bước.
Đây chính là thứ có giá trị nhất trên người mình bây giờ, mất đi chuôi trường kiếm sống còn của mình này, thì thực lực của mình chưa hẳn đã giảm đi ba phần, nhưng chắc chắn sẽ giảm đi một phần.
Khi dùng hay không dùng binh khí đối phó với một người có thực lực tương đối thấp thì cũng chẳng can hệ gì. Một khi gặp phải đối thủ có thực lực ngang nhau thì sự chênh lệch là vô cùng lớn.
“Yên tâm.”
Lý Vân cười khẽ nói: “Ta chẳng có ý gì với binh khí trong tay ngươi đâu.”
Nghe được những lời này của Lý Vân.
Thái Sơ cổ đế thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẫn căng thẳng, vẫn không thể thả lỏng được.
“Đây là thứ mà ngươi muốn, đợi đến khi người của Địa Phủ đến đây, có thể ngăn cản được đối phương, hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi.”
Trong tay Lý Vân tung ra một miếng ngọc bội, nó dừng lại trước mặt Thái Sơ cổ đế.
Thái Sơ cổ đế duỗi tay tiếp nhận miếng ngọc, thần thức dò vào trong đó, nhìn lướt qua nội dung bên trong, khuôn mặt tức khắc trở nên căng cứng.
“Nửa năm sau?”
Thái Sơ cổ đế nghiêm túc nói.
“Không sai.”
Lý Vân tiếp lời.
“Thời gian có chút hơi......”
Thái Sơ cổ đế nhìn nội dung bên trong, sau khi xem lước qua một lần nội dung từ trên xuống dưới, hai hàng lông mày nhíu chặt hơn.
Nửa năm sau.
Sẽ có năm người có cảnh giới Trường Sinh của Địa Phủ chạy đến biên giới của Địa Tiên giới, đi theo sau lưng bọn họ là vô số quân tinh nhuệ của Địa Phủ, băng qua hỗn độn đến đây.
Nếu như không ai ngăn cản bọn chúng.
Thì sau khi năm người có cảnh giới Trường Sinh của Địa Phủ đến đây, sẽ ra tay kiến tạo lối đi không gian. Khi đó.
Một khi lối đi không gian thành hình.
Địa Phủ ở Huyền Quang giới sẽ hoàn toàn tiến vào trong thế giới khổng lồ này, đến lúc đó không chỉ là Địa Tiên giới, mà đến ngay cả Tử Huyền giới, thậm chí Thiên Nguyên giới đều sẽ bị vạ lây.
“Thời gian quá gấp!”
Thái Sơ cổ đế thở dài nói.
“Vẫn là câu nói kia của ta, tất cả những gì mà ngươi làm bây giờ đều chỉ là phí công mà thôi, mặc dù ngươi có được thời gian chính xác khi nào thì đối phương đến Địa Tiên giới, nhưng vẫn không thể ngăn cản được đối phương.”
Lý Vân chậm rãi nói.
“Không thử một lần, thì sao mà biết được?”
Vẻ mặt Thái Sơ cổ đế nghiêm trọng, hắn vung tay hành lễ, mở miệng nói: “Vãn bối lập tức chạy đến biên giới của Địa Tiên giới, nếu là lần này vãn bối may mắn còn sống sót, sẽ chạy về Thiên Cơ Lâu, cảm tạ ơn tiền bối đã chỉ điểm thiên cơ.”
Lấy một chọi năm.
Thật ra Thái Sơ cổ đế không hề nghĩ là về có thể còn sống mà trở về.
Chính hắn cũng hiểu rõ, có thể là hắn không thể ngăn cản được, nhưng nếu như không đi thử, khó tránh khỏi cảm thấy có lỗi với lương tâm của hắn, cho nên chuyến này, hắn mang theo tâm trạng sa sút mà rời đi.
Lý Vân vẫy vẫy tay, không nói thêm gì. Nhìn theo đối phương đi xa.
Khóe mắt hắn trong lúc lơ đãng nhìn lướt qua màn hình hệ thống, tuy rằng còn nữa năm nữa thì người Địa Phủ mới đến đây, nhưng trên thực tế bọn họ đã động thủ từ lâu rồi.
Có lẽ một tháng sau thì những manh mối về Địa Phủ ở Huyền Quang giới sẽ lan đến Địa Tiên giới. Đợi sau khi Thái Sơ cổ đế rời đi.
Lý Vân thu hồi tất cả những đồ vật trước mặt, đổi hết thành điểm thiên cơ, nhìn lên số điểm tăng mạnh trên giao diện của hệ thống, Lý Vân nhẩm tính trong lòng.
Có lẽ.
Mình còn cách cảnh giới Tiên Vương không xa nữa.
Bây giờ hắn chỉ đổi lấy thực lực, còn một số thủ đoạn để đối đầu với kẻ địch, tất cả đều đã được hắn bỏ qua một bên, dù sao thì thực lực mới là quan trọng nhất.
Dù sao hắn cũng không cần trực tiếp động thủ. Cho dù là có động thủ.
Cũng sử dụng thực lực để chèn ép người khác.
Cũng chính vì như vậy, theo như hắn nghĩ thì một số thần thông bí pháp cũng chỉ là những thứ mà có cùng được không có cũng không sao, chỉ cần là công pháp mà đám người Thái Sơ cổ đế đưa tới.
Thì miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận được.
“Huyền Quang giới từ trong hỗn độn vượt giới mà đến, khó tránh khỏi có chút tốn thời gian công sức, chi bằng ta trực tiếp kéo nó về đây, hợp nhất với Địa Tiên giới..........”
Lý Vân nhìn bầu trời phía bên ngoài, một bàn tay sờ cằm, trong ánh mắt hắn mang theo một chút suy tư. Hắn đang suy xét tính khả thi của chuyện này.
Thông qua hệ thống.
Hắn hiểu rõ, hiện tại Huyền Quang giới đã có thể nói là rất khủng bố, bây giờ truyền nhân của Địa Phủ ở Huyền Quang giới kia đã tu luyện đến cảnh giới, chỉ cách cảnh giới Tiên Vương một lằn ranh giới nhỏ mà thôi.
Nếu là Huyền Quang giới thật sự hợp nhất với Địa Tiên giới, chỉ sợ truyền nhân của Địa Phủ kia sẽ lập tức trở thành một Tiên Vương! Nhân vật như vậy.
Không hề nghi ngờ, nếu như hợp nhất với nhau sẽ tạo nên một thế cục đàm áp, cho dù là Địa Tiên giới, Tử Huyền giới và Thiên Nguyên giới có hợp sức mới nhau.
Cũng chẳng thể đỡ được một đòn của đối phương.
Chương 584. Tạo thêm đối thủ.. .
“Có chút khó làm a.”
Lý Vân nhấp nhấp miệng.
Hắn hợp nhất thế giới, một mặt là muốn cho thế giới mà mình đang ở không ngừng tiến lên, một mặt khác là khiến cho những thế giới này không còn là một cục diện đáng buồn.
Nếu như kéo Huyền Quang giới hợp nhất lại đây.
Trong khoảng thời gian ngắn, đúng thật là không còn có cục diện đáng buồn.
Nhưng về lâu về dài, Địa Tiên giới và những thế giới còn lại đều sẽ bị huỷ diệt, cuối cùng không phải là cục diện đáng buồn hay sao? Trừ phi mình nhúng tay vào.
Nhưng chính nếu bây giờ hắn tham gia vào trong đó, chẳng qua cũng chỉ là muốn bảo vệ ba cái thế giới hiện tại mà thôi, hơn nữa thời gian bảo vệ, ít nhất cũng cần đến hơn trăm vạn năm.
Dù sao thì.
Hiện tại ở Địa Tiên giới, Chân Tiên chính là đỉnh phong.
Thật sự là còn cách cảnh giới Tiên Vương quá xa xôi, muốn cho bọn họ không xảy ra chiến tranh trong vòng trăm vạn năm, Lý Vân ước chừng Thiên Cơ Lâu của hắn sẽ hoàn toàn biến thành một vật trang trí vô giá trị.
“Nếu như mà thực sự không được nữa..........”
Lý Vân lẩm bẩm tự nói, con ngươi nhìn về phía một phương hướng khác, ánh mắt hắn xuyên qua hư không, ở cuối tầm mắt phảng phất như đang nhìn thấy một thế giới rộng lớn bao la.
“Chỉ có thể ở kéo một hoặc hai thế giới khác lại đây, triệt tiêu sự uy hiếp của Huyền Quang giới!”
Địa Tiên giới và những thế giới khác không phải đối thủ của Huyền Quang giới, nhưng điều này cũng không gây trở ngại cho Lý Vân chủ động tạo thêm cho nó mấy kẻ địch.
Ví dụ như Thiên Diễm giới sau khi bị chia cắt khi, đã phân thành hai thế giới. Chân Võ giới, Tu Di giới!
Thực lực tổng thể của hai thế giới này hoàn toàn không yếu, nếu kéo hai thế giới nàyqua tới, tương đương với Thiên Diễm giới bằng một cách khác, phục sinh sống lại dựa vào Thiên Nguyên giới!
Hơn nữa.
Cấp bậc của thế giới còn tăng lên theo đường thẳng đứng! Nghĩ đến đây.
Lý Vân không do dự nữa, trong lòng nói: “Hệ thống, dùng tất cả số điểm thiên cơ của ta để làm tăng thực lực!”
【 đinh! 】
【 chúc mừng ký chủ, thực lực của ngài đã tăng lên tới Tiên Vương hậu kỳ! 】
“Ầm!”
Một tiếng nổ gầm rú đáng sợ vang lên. Trong Thiên Cơ Lâu.
Một bóng người vĩ ngạn xuất hiện, cao tới hàng tỉ trượng, từ hư biến thật, giống như thiên thần giáng thế.
Toàn bộ Thiên Cơ Lâu, đều bị chiếu soi sáng bừng lên, có khí tức sự sống mênh mông cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi, thổi qua khắp bốn phương tám hướng, chung quanh người hắn mơ hồ có Thiên Đạo pháp tắc ngưng tụ thành thực thể.
Trong mỗi một góc của Thiên Cơ Lâu đều bừng sáng lên, vô lượng uy năng hừng hực, thụy khí bốc lên, ráng lành vô số, còn mênh mang hơn cả đại dương.
Khí tức của Lý Vân liên tục tăng lên, nếu không có Thiên Cơ Lâu ngăn cản. Chỉ sợ.
Toàn bộ Thiên Nguyên giới đều sẽ đổ nát bởi vì cỗ khí tức này. Thật sự là quá khủng bố.
Vượt quá mức chịu đựng cực hạn của thế giới, trước mắt Lý Vân nếu như bước ra khỏi Thiên Cơ Lâu một bước, có lẽ còn chưa giáng thiên kiếp thì, toàn bộ Thiên Nguyên giới đều sẽ tan vỡ thành hư không!
Thật lâu sau đó.
Một tiếng thì thầm nhẹ nhàng truyền đến.
“Tiên Vương hậu kỳ sao?”
Lý Vân khoanh tay đứng bên trong Thiên Cơ Lâu, nhẹ giọng nói.
Đối với Thiên Diễm giới trước đây mà nói, thực lực này có lẽ còn chưa là gì, nhưng đối với Thiên Diễm giới đã chia làm hai là Huyền Quang giới, cùng Chân Võ giới mà nói thì như vậy là đã đủ rồi.
“Không biết, sau khi Chân Võ giới cùng Huyền Quang giới hợp nhất với những thế giới còn lại, đẳng cấp của toàn thế giới sẽ tăng lên bao nhiêu?”
Lý Vân mong đợi nói.
Có thể đoán trước được.
Tuyệt đối sẽ không so kém hơn so với Thiên Diễm giới lúc trước, chắc chắn là sẽ cao hơn.
Có lẽ chưa thể dung nạp được những nhân vật cấp bậc Tiên Đế, nhưng nếu như dung nạp mấy Tiên Vương hùng mạnh, thì chắc không thành vấn đề.
Đối với toàn bộ chư thiên vạn giới mà nói, như vậy cấp bậc của thế giới đã xem như cầm cờ chạy trước, rốt cuộc đã xuất hiện thế giới có thể dung nạp được Tiên Đế.
Nhưng có thật là bọn họ sẽ có Tiên Đế tọa trấn sao? Chuyện này không qua thực tế.
Dù sao thì.
Bao nhiêu kỷ nguyên qua đi cũng khó có thể xuất hiện được một Tiên Đế. Mà nếu như có xuất hiện, cũng chưa chắc sẽ lưu lại thế giới vốn có của hắn, cho nên có thể nói là không bao lâu nữa thì Thiên Nguyên giới.
Có lẽ có thể so tài cùng với một số thế giới cường đại vô cùng.
Lý Vân ngoái đầu nhìn lại, nhìn lướt qua giao diện của hệ thống, xác nhận lại vị trí của Tu Di giới, một bàn tay vươn dài ra, bắt vào trong hư không.
Oanh!
Hư không rung lắc một trận.
Một luồng sóng dao động vô danh khuếch tán ra ngoài, dò vào chỗ sâu trong hỗn độn. Sau đó.
Một cái tay khác thò về một phương hướng khác, phù hiệu trong lòng bàn tay của Lý Vân sáng lên rực rỡ, trong khoảnh khắc này, hỗn độn dường như cũng sôi trào lên.
“Ầm ầm ầm!”
Những âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra, hai thế giới to lớn đến cực điểm mang theo tiếng sấm nổ đầy trời, với tốc độ vô cùng khủng bố bay ra từ chỗ sâu trong hỗn độn.
Loại tốc độ này khiến cho vô số sinh linh kinh hãi.
Bởi vì.
Cho dù là người có cảnh giới Trường Sinh đỉnh phong, bọn họ có bay nhanh hết sức, cũng không bằng 1% tốc độ xuyên qua hỗn độn của toàn bộ thế giới trước mặt!
Loại tốc độ này quá mức bức người. Có thể nói.
Nếu không phải có một loại sức mạnh không rõ tên, che chở cho toàn bộ thế giới, thì e là thế giới nơi họđang đứng đã sớm tan thành mây khói trong hỗn độn rồi!
Huyền Quang giới.
Đây là một thế giới to lớn, diện tích rộng lớn vô biên, mênh mông bao la, nhưng sau khi tách ra từ Thiên Diễm giới, trên mảnh đất này, lại một lần nữa xuất hiện những nhân vật vô cùng kinh tài tuyệt diễm.
Từ một mảnh phế tích, tạo nên một cảnh sắc mỹ lệ. Nhưng.
Hàng tỉ năm qua đi.
Ngay khi Huyền Quang giới leo lên đến đỉnh cao.
Một thế lực khủng bố, xuất thế hoành hành, gần như là đã phá hủy tất cả mọi thứ đến hầu như là chẳng còn lại gì. Lúc này.
Trong Huyền Quang giới, vô số sinh linh tắm máu, nơi nơi đều là chiến trường, máu tươi chảy tràn qua đại địa, bao phủ trên trời dưới đất, Phóng tầm mắt nhìn lại.
Trên mặt đất, sông lớn khô cạn, núi non đổ nát, có không biết bao nhiêu thánh địa tu luyện đã hóa thành hư không, không biết bao nhiêu người trôi dạt khắp nơi, không có nhà để về.
Trên trời cao.
Sao trời đổ nát, từng mảnh tinh vực ảm đạm không ánh sáng, tràn ngập một cổ khí thức tang thương.
Chương 585. Tiên Vương.. .
Những thi thể to lớn, trôi nổi cô quạnh trong hư không, tràn ngập sự giá buốt mà đầy uy thế khủng bố . nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này như đang kể lại chuyện Huyền Quang giới từ đỉnh cao nhất nhanh chóng rơi xuống đáy vực.
Mà kẻ đầu xỏ gây nên những chuyện này chính là chủ nhân của Địa Phủ.
Giờ phút này.
Trong một cung điện to lớn có một bóng người to lớn đứng sừng sững, hắn đứng ở vị trí trung tâm của đại điện, trên đầu là trần cung điện, dưới chân là mặt đất bao la, có một loại khí tức vô thượng đang sôi trào.
Bóng hình hắn rất mơ hồ, nhưng lại khiến cho người ta hít thở không thông, như là cửu thiên Tiên Vương giáng xuống, đủ khiến cho cả Huyền Quang giới phải yên lặng theo.
“Tìm được tung tích cuả Thái Sơ rồi sao?”
Khí phách của bóng người kia ngập trời, cái thế tuyệt luân, xuyên thấu chín tầng trời mây, hắn chậm rãi mở miệng, sao trời đều lu mờ u ám theo, uy thế khủng bố tràn ngập.
Khiến cho tất cả mọi người đều cảm giác dường như bản thân họ đang ở trên một vầng mặt trời, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị ngã xuống.
“Hồi chủ thượng!”
Một bóng người đi ra, toàn thân hắn là áo giáp màu đen, chỉ để lộ ra một đôi mắt đỏ như máu, trong ánh mắt của hắn đầy sát ý.
Chẳng ai dám can đảm nhìn thẳng vào hắn.
Hắn quỳ một gối xuống đất, chắp tay nói: “Thuộc hạ đã xác định được tung tích của Thái Sơ, trước mắt hắn đẫ đi vào trong một thế giới không kém gì Huyền Quang giới!”
“Hử?”
Bóng người vô thượng kia xoay người lại, khí tức cuồng bạo tuôn trào mãnh liệt như sóng thần, bắn xuyên qua hư không, đánh chìm đại địa, khiến cho hàng tỉ ngôi sao trời phải run lẩy bẩy.
Một đôi con mắt lạnh lùng đến mức cực hạn, giống như ánh mắt của trời xanh, trong đó có vô số sao trời chìm nổi, hàng tỉ thi thể trôi nổ, cực kỳ đáng sợ.
“Tìm hắn, mang về đây!”
Bóng người kia mở miệng, trong giọng nói mang theo sự giá buốt khiến người ta sởn tóc gáy. Lúc này.
Bên trong đại điện.
Có không ít bóng người, những người ở đây đều không phải kẻ yếu, nhưng sau khi nghe thấy năm chữ kia, tất cả đều như rơi xuống hầm băng, bọn họ phát hiện trong đó có sát ý cực kỳ mịt mờ!
Lúc trước.
Địa Phủ càng quét thiên hạ, nhưng đồng thời cũng mời chào những người khác.
Thái Sơ cũng là một trong số đó, dù gì thì thực lực của Thái Sơ không yếu, đã tiếp cận với cảnh giới Tiên Vương, cho dù là chủ nhân của Địa Phủ tự mình ra tay, cũng không thể đánh bại Thái Sơ trong thời gian ngắn.
Nhưng.
Địa Phủ bọn họ đã đưa ra rất nhiều lời hứa hẹn. Còn phái một nhân vật Trường Sinh cảnh, đích thân đi mời Thái Sơ, nhưng kết quả thì lại như thế nào?
Thái Sơ lại ngang nhiên giết chết sứ giả của Địa Phủ, cùng đồng thời mở ra một con đường máu từ trong Huyền Quang giới, giết chết vô số quân tinh nhuệ của Địa Phủ, cuối cùng bỏ chạy mất dạng.
Thái Sơ chính là một vị kiếm tu, tốc độ cực nhanh, cho dù là bên trong Địa Phủ có vô số thủ đoạn, cũng cẳng có ai có thể đuổi kịp hắn. Cho dù là có người đuổi theo, thật sự là chẳng còn ai mà đuổi theo hắn được.
Dù sao.
Khi đó, Huyền Quang giới còn chưa hoàn toàn yên ổn, bọn họ đã dốc hết lực lượng để đối phó với những kẻ phản đối trong Huyền Quang giới, bởi vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn Thái Sơ đi xa.
Trước mắt.
Huyền Quang giới đã hoàn toàn bị trấn áp, cuối cùng cũng chẳng còn nghe thấy sự phản đối, bọn họ rốt cuộc có thời gian, có thể bắt đầu xử lý chuyện này rồi.
“Dạ!”
Bóng người mặc áo giáp, cung kính mở miệng, sau đó nhanh chóng rời đi. Không lâu sau.
Bên trong cung điện .
Một chiếc thần châu bay ra, nhảy vào bên trong hỗn độn.
Thần châu này là truyền thừa mà chủ nhân của Địa Phủ ở Huyền Quang giới đạt được, do thượng cổ Địa Phủ lưu lại, dùng để chinh phạt vạn giới, tốc độ cực nhanh.
Tốc độ bay của nó bên trong hỗn độn có thể so sánh với Tiên Vương. Rất thích hợp để du hành. Nhưng mà.
Dù sao thì.
Thế lực năm xưa của Địa Phủ vô cùng to lớn, muốn chinh phạt vạn giới, cũng không thể nào du hành trong hỗn độn mấy ngàn vạn năm mới có thể chạy đến một thế giới, bởi vậy không tránh khỏi việc mất quá nhiều thời gian vào việc này.
Nhìn theo thần chu đi xa.
Trong đại điện, bóng người vĩ ngạn, mở miệng giọng rét lạnh: “Một thế giưới không kém gì Huyền Quang giới, là quê hương của Thái Sơ sao?”
“Không ngờ tới, sau khi hắn đào tẩu, còn tặng cho Địa Phủ một phần đại lễ như vậy!”
“Chủ thượng!”
Lại một bóng người đi ra, cung kính nói: “Nếu phát hiện được vị trí của Thái Sơ, chi bằng từ thuộc hạ dẫn theo quân tinh nhuệ của Địa Phủ, san bằng thế giới kia!”
“Không những có thể bắt Thái Sơ trở về, còn có thể khiến cho Địa Phủ chiếm lĩnh thêm được một thế giới cường đại!”
“Có được căn cơ của hai thế giới, chủ thượng tất nhiên có thể như hổ được mọc thêm cánh, cho dù là trở thành một vô thượng Tiên Vương, cũng không phải không có khả năng!”
“Không vội!”
Bóng người to lớn kia chậm rãi giơ tay, trong miệng nhàn nhạt nói: “Một thế giới kia, nếu không kém gì Huyền Quang giới, thì đương nhiên cũng sẽ có một chút căn cơ, khi chưa thăm dò cụ thể, đừng nên hành động thiếu suy nghĩ!”
“Chờ đến khi thăm dò cụ thể mọi thứ của thế giới kia, phỏng chừng lối đi không gian cũng đã gần hoàn tất!”
“Đến lúc đó..........”
“Quân tinh nhuệ của phủ ta tất nhiên là có thể vượt giới xuất kích!”
“Chỉ là chủ thượng, nếu như đợi đến khi đó, không khỏi tốn quá nhiều thời gian.”
Trên mặt người này xuất hiện vẻ khó khăn, nhẹ giọng nói.
“Chút thời gian ấy, Bản tôn có thể chờ được!”
Bóng dáng to lớn kia mở miệng.
Vừa dứt lời.
“Rầm rầm!”
Một tiếng nổ thật lớn vang lớn.
Huyền Quang giới bỗng nhiên rung lắc, toàn bộ thế giới phảng phất đang thức tỉnh, hàng ngàn vạn dãy núi đều đang rung lắc, sao trời trên bầu trời lúc sáng lúc tắt, phảng phất như sắp tắt lịm.
Toàn bộ thế giới, không biết là bao nhiêu sinh linh đều hoảng sợ vô cùng, một cổ uy áp không thể biểu đạt giáng xuống từ trên trời, đánh thẳng vào lòng của mỗi người.
Phảng phất như là sắp đến ngày tận thế, cực kỳ đáng sợ.
“Sao lại thế này?”
Trong đại điện.
Mặt mày của không ít bóng người đều biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, mỗi người đều sợ hãi, không biết là bao lâu rồi bọn họ chưa cảm nhận được loại cảm giác này.
Đó là sợ hãi!
Chương 586. Có một vị Tiên Vương tọa trấn.. .
Loại sợ hãi phát ra từ nội tâm của một con kiến đối với kẻ mạnh hơn! Dường như là.
Có một vị vô thượng Thiên Đế đang quan sát toàn bộ Huyền Quang giới, hơn nữa còn ra tay với Huyền Quang giới, khiến cho trong lòng của bọn họ không thể xuất hiện bất kỳ ý nghĩ chống cự nào!
“Đây là..........?”
Chủ nhân của Địa Phủ bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía bên trong hỗn độn, hắn nhìn thấy được một bàn tay khổng lồ, nhanh chóng nắm trọn toàn bộ Huyền Quang giới, kéo nó vào sâu trong hỗn độn.
Loại khí tức này khiến hắn sởn tóc gáy. Thật lâu sau đó.
Mới khó khăn hộc ra hai chữ.
“Tiên Vương!”
Sao có thể?
Bên ngoài Huyền Quang giới , bỗng nhiên có một Tiên Vương ra tay. Điều này nói lên cái gì, chẳng một ai hiểu rõ hơn hắn nguyên nhân lúc trước vì sao Địa Phủ lại bị huỷ diệt?
Còn không phải bị chư thiên vạn giới, cùng nhau vây công, mới bị huỷ diệt như vậy sao? Hơn nữa.
Tiên Vương sống lâu vĩnh hằng, có thể nói bất tử bất diệt. Nói không chừng.
Vị Tiên Vương xuất thủ này lại là một nhân vật từng đối đầu với Địa Phủ. Chẳng lẽ là hắn phát hiện Địa Phủ lại quật khởi, muốn bóp chết mình khi còn ở trong trứng nước hay sao chứ?
Tuy rằng Địa Phủ đã chiếm đóng Huyền Quang giới, nhưng trong chư thiên vạn giới, Huyền Quang giới cũng chẳng được xem là cái gì cả, nói một câu Địa Phủ ở thế giới này vừa mới manh nha, cũng chẳng là quá.
Rốt cuộc.
Thì so với Địa Phủ ngày xưa có Tiên Đế tọa trấn thì vẫn kém quá xa.
...
Trong đại điệng.
Thần sắc của mỗi một người ở đây đều lộ ra vẻ lo sợ không yên.
Thực lực của bọn họ không yếu, cũng đã đoán ra được trước tiên.
Đây là một nhân vật cấp Tiên Vương xuống tay với Huyền Quang giới ra tay. Nếu bây bọn họ không làm chút gì đó, khả năng ngay sau đây sẽ gặp phải tai họa ngập đầu!
Một vị Tiên Vương.
Hoàn toàn có thể vung tay qua hàng tỉ vạn dặm trong hỗn độn, trực tiếp đập cho Huyền Quang giới một cái, nát thành bụi phấn, bất kỳ ai cũng không trốn tránh được cái chết, đây là sự chênh lệnh của cảnh giới!
“Chớ hoảng sợ!”
Chủ nhân của Địa Phủ quát lạnh.
Đôi mắt của hắn lạnh lùng, bên trọng có muôn vàn phù hiệu trôi nổi, quét qua hư không, một lúc lâu sau khi lắng xuống, nhàn nhạt mở miệng nói: “Hình như người kia cũng không có ác ý!”
“Mọi người không cần hoảng loạn, có lẽ vị này Tiên Vương này có mục đích nào khác!”
“Nhưng mà............
Một tên thuộc hạ lo sợ không yên, lẩm bẩm nói: “Huyền Quang giới của chung sta bị kéo vào bên trong hỗn độn, chẳng ai biết được rằng rốt cuộc vị Tiên Vương kia có tính toán gì?”
Có lẽ.
Vị Tiên Vương kia muốn thay đổi vị trí, dùng một lưới bắt hết bọn họ thì sao?
Theo như suy nghĩ của bọn họ, trước mắt phương pháp tốt nhất chính là lập tức trốn vào bên trong hỗn độn, dù gì thì trong số bọn họ có không ít Trường Sinh tiên nhân, hoàn toàn có thể dẫn người vượt con sông dài hỗn độn.
Nếu như có thể tìm được một thế giới không kém gì Huyền Quang giới, có lẽ bọn họ còn có thể trụ vững một lần nữa. Tình huống xấu nhất là.
Cũng có thể đi theo con đường mà Thái Sơ bỏ trốn, truy đuổi theo hắn.
Bọn họ đã biết được nơi Thái Sơ dừng chân, mà còn biết được là thế giới nơi Thái Sơ dừng chân cũng chẳng thua kém gì Huyền Quang giới, nếu như đám người mình đuổi theo.
Có lẽ còn cơ hội sống sót.
Mà nếu như lưu lại nơi này, chẳng một ai có thể bảo đảm là bản thân mình có còn nhìn thấy được mặt trời mọc ngày mai hay không.
“Ầm ầm ầm!”
Huyền Quang giới vẫn còn đang chấn động, phảng phất như một giây tiếp theo nó sẽ tan vỡ.
Vùng đất của Địa Phủ, xuất hiện vô số phù hiệu phóng lên cao, tràn ngập trên hư không trung, bừng lên thần huy rạng rỡ, miễn cưỡng có thể giữ vững được vùng đất này.
Trong điện.
Chương 587. Có một vị Tiên Vương tọa trấn. (2). .
Một vị nam tử mang áo giáp, sát khí ngập trời, bước đến, trầm giọng nói: “Chủ thượng, việc cấp bách trước mắt, thuộc hạ cho rằng, Địa Phủ chúng ta nên lập tức vứt bỏ Huyền Quang giới!”
“Chúng ta không thể lấy tính mạng của tất cả mọi người phó mặt cho Tiên Vương kia được!”
Người mà có thể trở thành Tiên Vương, tất nhiên là đã tu luyện biết bao nhiêu tháng năm, đã đạt được đến đẳng cấp không chết bất tử, bất sinh bất diệt, quan sát vũ trụ xoay vầng, chứng kiến thế giới biến thiên.
Nhưng tất cả những điều này đều không quan trọng.
Cho dù là hậu nhân của hắn có ngã xuống, thì hắn cũng không dao động.
Càng đừng nói đến chuyện, sinh linh Địa Phủ của chúng ta, nếu như xử lý không kéo, có khi chỉ cần một ý niệm của vị Tiên Vương kia thật sự sẽ:
“Sẽ đưa mọi người xuống suối vàng!”
“Đúng vậy, chủ thượng!”
Lúc này.
Lại có một người đứng dậy, trầm giọng nói: “Nếu đã đò la được tung tích của Thái Sơ, không bằng Địa Phủ dời giáo phái, trực tiếp chạy đến thế giới kia của Thái Sơ, nếu được như vậy, chúng ta cũng có thể tránh được một kiếp!”
“Tất cả mọi người đều cho rằng, chạy đến thế giới kia của Thái Sơ, thì có thể tránh được một kiếp sao?”
Chủ nhân của Địa Phủ lẳng lặng đứng ở nơi đó, thân hình sừng sừng giống như một ngọn núi ma viễn cổ, trấn áp cả trời đất, khiến cho mọi người không thở nổi.
Tia sét trong mắt hắn bắn ra, bổ đôi vũ trụ, nhìn về chỗ sâu trong vũ trụ.
“Này.........”
Nghe thấy tiếng của chủ nhân Địa Phủ.
Mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau, tuy rằng không ai nói thêm cái gì, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt đã đã bán đứng suy nghĩ trong lòng của họ.
Thực rõ ràng.
Mỗi người đều cho rằng, nếu chạy đến thế giới của Thái Sơ, chẳng có chuyện gì thì sẽ an toàn, dù gì thì thế giới kia cũng không yếu, có thể có những thế lực không kém gì Địa Phủ tồn tại.
Nhưng.
Không hề nghi ngờ gì là nếu lưu tại Huyền Quang giới, nhất định sẽ chết!
Không một ai muốn cả ngày đối mặt với một vị Tiên Vương, mặc dù vị Tiên Vương kia chẳng làm cái gì, cũng không nói bất kỳ điều gì, nhưng chỉ dựa vào cái tên này, thì đã có thể ép cho bọn họ hít thở không thông.
“Hừ!”
Chủ nhân của Địa Phủ cười lạnh một tiếng, từ từ xoay người lại, ánh mắt đảo qua người của mỗi một người ở đây, sâu kín nói: “Nếu như bản tôn nói cho các ngươi, phương hướng mà Huyền Quang giới di chuyển trong hỗn độn là về hướng thế giới của Thái Sơ thì sao?”
“Cái gì?”
Nghe thấy câu nói này.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên thất sắc.
Huyền Quang giới đi về phía thế giới của Thái Sơ, chẳng lẽ là quê hương của Thái Sơ có một vị Tiên Vương tọa trấn, hoặc là nói.
Khi Thái Sơ về tới quê hương của hắn, thì hắn đã trở thành Tiên Vương? Vậy thì có chút khủng bố.
Mặc kệ là khả năng nào trong hai cái, đều khiến cho mọi người có cảm giác như như rơi xuống hầm băng.
“Xong rồi!”
Không ít người trong lòng bi ai.
Bọn họ vừa mới phái người đi đến thế giới của Thái Sơ, những người này chạy qua đó, tuyệt đối không hề mang theo thiện chí, nếu như chọc giận vị Tiên Vương kia.
Ai biết, Huyền Quang giới sẽ có kết cục gì?
……..... Có lẽ.
Là do vị Tiên Vương kia phát hiện bọn họ phái người chạy lại thế giới của mình, vì vậy mới ra tay với Huyền Quang giới. Còn về chuyện.
Thái Sơ đột phá, cũng không phải không có khả năng này.
Không hề nghi ngờ chính là bất kể là khả năng nào đi nữa, thì dựa vào tình hình trước mắt, xem ra tình hình đang phát triển theo xu thế bất lợi cho Địa Phủ, gần như là bất kỳ lúc nào Địa Phủ cũng có khả năng bị đánh hạ!
“Có lẽ........”
Chương 588. Tại hạ nguyện quên mình vì chủ thượng!.. .
Chủ nhân của Địa Phủ không quan tâm đến suy nghĩ của những người khác, lẩm bẩm nói: “Chưa tới một năm nữa, Huyền Quang giới sẽ đụng vào thế giới của Thái Sơ!”
“Đụng vào nhau?”
Không ít người biến sắc, ngay sau đó bình tĩnh lại.
Bọn họ thực lực không hề kém cạnh, nếu như hai thế giới thật sự sẽ va vào nhau, thế giới tất nhiên sẽ bị hủy diệt, nhưng bọn hắn vẫn có thể thong dong thoát thân, cùng lắm thì sau này sẽ lưu lạc trong hỗn độn
“Nhưng nói lại thì, nếu thật là thế giới của Thái Sơ có Tiên Vương ra tay, nói như vậy, Thái Sơ không chỉ tặng cho bản tôn một phần đại lễ”.
Ánh mắt của chủ nhân của Địa Phủ chăm chú nhìn vào bên trong hỗn độn, khí tức khủng bố lan tràn ra, trên động chín tầng trời mây, dưới trấn địa ngục, giống như một ma thần sống lại, ngạo nghễ khắp thiên hạ.
Thực lực của hắn đã gần với Tiên Vương.
Chỉ cần vượt một ranh giới nhỏ là có thể đột phá, không phải là hắn không đủ tài năng, mà là thế giới này hạn chế hắn. Nếu như.
Thế giới của Thái Sơ có thể dung nạp được Tiên Vương, điều này đối với hắn mà nói, đây là một kỳ ngộ muôn đời khó tìm, có lẽ hắn sẽ có thể chớp lấy cơ hội này mà nghịch thiên trở thành Tiên Vương!
Chỉ cần hắn bước qua bước cuối cùng kia, thì Địa Phủ sẽ có thể hoàn toàn bước lên con đường chinh phục chư thiên!
“Này...”
Nghe được lời của chủ thượng nói.
Trên mặt của không ít người tỏ ra trầm ngâm. Chủ thượng nói không sai.
Thế giới của Thái Sơ có một vị Tiên Vương ra tay, chuyện này đúng thật là rất đang sợ, khiến cho mỗi người gần như là không thở nổi.
Nhưng.
Nếu nói ngược lại.
Sao nó lại không phải là một kỳ ngộ cơ chứ?
Từ lâu, Huyền Quang giới đã không còn là Thiên Diễm giới của trước đây rồi, hạn chế của thế giới đã đến mức cực đại, muốn tiến thêm một bước, cần phải đi đến một thế giới cường đại hơn.
Hiện giờ.
Chẳng phải là thế giới của Thái Sơ tự mình chạy đến hay sao?
“Mọi người yên tâm, mặc dù thật sự có Tiên Vương muốn ra tay huỷ diệt Địa Phủ, bản tôn cũng có thể bảo vệ mạng sống của mọi người!”
chủ nhân của Địa Phủ trầm giọng nói.
Có những lời này của hắn, trong đại điện dần dần lắng dịu lại.
Đi theo chủ thượng chinh chiến lâu như vậy, nói thật chưa ai từng nhìn thấy con át chủ bài của hắn, bây giờ hắn đầy tự tin như vậy, khẳng định là có thủ đoạn mà người bình thường khó có thể phỏng đoán được.
Dù sao thì.
Nếu như không có con át chủ bài, thì Địa Phủ cũng chẳng quật khởi nhanh như vậy!.............
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Chiếc thần châu lao ra từ trong Huyền Quang giới, phóng nhanh trong hỗn độn, trong nháy mắt, nó đã đi được hàng tỉ vạn dặm, có thể nói là nhanh đến mức cực hạn.
“Thống lĩnh, chủ thượng phái năm người chúng ta đến thế giới của Thái Sơ, phải chẳng là có chút khoa trương?”
Một nam tử nhẹ giọng hỏi.
Hắn mặc một bộ y phục màu đen, bên trên có thêu hoa văn, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều tràn ngập ra một loại uy thế khủng bố, thực hiển nhiên đây là một tu luyện giả cường đại.
Nhưng điểm bất đồng với những người khác chính là, hắn là sinh linh còn sống sờ sờ, trên người cũng không có âm khí của người Địa Phủ.
“Không hề khoa trương!”
Một bóng người mặc áo giáp, ngẩng đầu lên, bên dưới mũ giáp không có bất kỳ thứ gì, trên đầu hắn chỉ có hai đóa hoa lửa màu xanh lục không ngừng nhảy lên.
Thứ ánh sáng âm u tràn ra từ bên trong mũ giáp, khiến cho toàn bộ thần châu đều được phủ kín một tầng ánh sáng đáng sợ, chẳng một ai dám nhìn thẳng vào hắn.
Cho dù là nam tử có thực lực không tầm thường kia cũng không khỏi dời ánh mắt đi. Người này quá đáng sợ.
Đi theo chủ thượng không biết bao nhiêu năm rồi, không một ai biết chủ thượng tìm được hắn ở đâu, nếu như thực lực của hắn tiếp cận đến cảnh giới Trường Sinh đỉnh phong thì cũng thôi vậy.
Mà điều đáng sợ hơn nữa là còn không thể giết chết được hắn!
Cho dù là thân thể có bị đánh nát đi nữa thì đều có thể ngưng tụ lại, chỉ dựa vào điểm này, không biết hắn huỷ diệt bao nhiêu tông môn ở Huyền Quang giới. Đến ngay cả hắn cũng không thể nào chịu đựng được loại áp lực này mà bất đắc dĩ phải thần phục Địa Phủ.
“Thế giới của Thái Sơ, có thực lực không thể khinh thường, nói không chừng cũng chẳng yếu hơn Huyền Quang giới đâu, thậm chí còn có khả năng hơn xa nữa kìa, chỉ có năm người chúng ta........”
Sắc mặt nam tử ngưng trọng, đối phương không thể bị giết chết, nhưng bản thân mình lại không giống như vậy! Mình thật sự có thể chết đi!
Hơn nữa.
Nếu như một chọi một, nếu là mình phải đối đầu với Thái Sơ, thì chẳng có lấy nửa phần thắng, phải biết rằng Thái Sơ chính là kiếm tu, vốn dĩ thanh danh của hắn vô cùng vang dội ở Huyền Quang giới.
Còn bốn người còn lại, nếu như không đánh lại hắn, cùng lắm là bị trấn áp.
Nhưng có thể là mình sẽ chết mất xác.
“Không cần lo lắng.”
Bóng người mặc áo giáp, liếc mắt đầy thâm ý nhìn đối phương một cái, giọng điệu sâu xa nói: “Nếu như ngươi bại dưới tay của Thái Sơ, có lẽ là phúc chứ không phải họa!”
“Hừ?”
Lông mày nam tử nhíu lại, khó hiểu nói: “Có ý gì?”
“Ngươi không muốn có một thân thể trường sinh bất tử sao?”
Trong giọng nói của bóng người mặc áo giáp mang chút cám dỗ, trong lúc lơ đãng, khiến cho người ta muốn trầm luân vào trong đó. Những người có thể đạt đến tu vi Trường Sinh cảnh.
Về một nghĩa nào đó đều đã có được sự trường sinh, có thể trường tồn cùng thiên địa, tỏa sáng cùng nhật nguyệt, mà điều trước mắt bọn họ cần nhất chính là bất tử!
Dù sao thì.
Trường sinh và bất tử đây là hai chuyện khác nhau.
Ít nhất thì một người khi đạt đến đẳng cấp Tiên Vương, mới có thể nói một câu bất tử.
Chương 589. Tại hạ nguyện quên mình vì chủ thượng!. (2). .
Còn những kẻ có tu vi Trường Sinh cảnh như bọn họ, căn bản mơ cũng chẳng dám mơ, nhưng giờ phút này bóng người mặc áo giáp kia lại trắng trợn phô bày điều kiện này ra ngoài.
Nam tử liếc mắt đánh giá bốn người khác, nuốt một ngụm nước miếng, lẩm bẩm nói: “Ý của các hạ là nếu như ta ngã xuống, thì sẽ trở thành giống như chư vị sao?”
“Hắc hắc --!”
“Ha ha --!”
“Hô hô --!”
.....
Bốn tiếng cười, hoàn toàn không giống nhau vang vọng trong thần châu, vọng vào trong tai nam tử, khiến cho lạnh cả sống lưng, sởn tóc gáy, cho dù là tu luyện giả cũng đang cảm thấy sợ hãi một nổi sợ không tên nào đó.
Mà bốn người trước mặt vừa đúng lại thuộc về tình huống không tên.
“Yên tâm.”
Bóng người mặc áo giáp đi đến bên cạnh nam tử, vỗ vỗ bờ vai của hắn, thâm ý nói: “Chủ thượng sẽ không bỏ rơi bất kỳ thuộc hạ nào của người đâu!”
“Ngày sau Địa Phủ tung hoành chư thiên, nếu như ngươi có chiến công lớn lao, nói không chừng có thể thành Đế!”
“Mà thành Đế, cũng không phải là đỉnh phong của nhân đạo, mà là đỉnh phong của tiên đạo!”
“Ngươi có hiểu chưa?”
“Ta........”
Nam tử nghe được câu nói này, sắc mặt đỏ lên, hô hấp trở nên dồn dập hơn, hắn dường như đã nhìn thấy bức tranh trong tương lai của hắn đang vẫy gọi mình..... Tiên Đế a!
Bình thường đây là một cảnh giới mà nằm mơ cũng chẳng thể mơ thấy được.
Trong tương lai, bản thân mình thật sự có thể đạt tới đẳng cấp kia sao?
Nam tử thu hồi suy nghĩ, liếc mắt một cái nhìn bốn người bên cạnh, bốn người trước mắt này đã không thể gọi là sinh linh, có lẽ gọi là âm hồn thì thích hợp hơn.
Nhưng điều này có quan trọng không?
Chỉ cần được giống như bọn họ, mình vừa có thể có được thực lực, mà lại có thể trường sinh bất tử. Chuyện này quả thực là cám dỗ chết người. Chỉ cần có thể siêu thoát, thì có thể vứt bỏ hết những vật ngoài thân!
“Tại hạ nguyện quên mình vì chủ thượng!”
Nam tử chắp tay, trầm giọng nói.
“Rất tốt!”
Bóng người mặc áo giáp, sâu xa nói: “Trăm vạn năm sau, ngươi sẽ cảm thấy may mắn vô cùng vì sự lựa chọn của ngày hôm nay.”
“Ngươi đã gia nhập Địa Phủ từ lâu, cũng coi như là người một nhà, hôm nay có một số việc, chúng ta cũng không nên giấu ngươi.”
Bóng người mặc áo giáp vươn một bàn tay ra, lòng bàn tay bay lên một hạt châu xanh mượt.
Hạt châu này chỉ lớn bằng bàn tay, lại bắn ra hàng tỉ tia sáng, bên trong vọng ra âm thanh của thần ma gào khóc, phảng phất như phá vỡ dòng sông thời gian.
Từ thời đại viễn cổ chảy về đến hiện tại.
“Đây là?”
Nam tử nuốt một ngụm nước bọt, hắn không thể nhận ra được hạt châu này, là loại pháp bảo có cấp bậc nào, nhưng có một điều mà hắn biết rõ, hạt châu này rất đáng sợ, có lẽ một khi sử dụng nó có thể dễ dàng đánh nát cả một thế giới!
“Không phải vừa rồi ngươi đã hỏi, vì sao chủ thượng lại chỉ phái năm người chúng ta sao?”
Bóng người mặc áo giáp cười thần bí, nhẹ giọng nói.
“Không sai.”
Nam tử gật đầu.
Bình thường mỗi một lần Địa Phủ xuất chinh, đều có hàng tỉ binh linh tinh nhuệ đi theo, nói một câu, che trời lấp đất, khí thế ngất trời, chẳng quá chút nào, nhưng hôm nay lại rất khác thường.
Chỉ có năm người mà muốn đối phó với nguyên mộ thế giới. Thấy thế nào cũng có chút kỳ lạ.
Nếu như thế giới kia vô cùng yếu ớt thì cũng đã đành. Nhưng mấu chốt là.
Thế giới của Thái Sơ không hề yếu!
“Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết, thuộc hạ dưới trướng chúng ta đang ở trong thế giới của Thái Sơ, chỉ cần tế khởi hoán hồn châu này, toàn bộ quê hương của Thái Sơ, đâu đâu cũng có quân tinh nhuệ của chúng ta!”
Bóng người mặc áo giáp, tay sờ hoán hồn châu, nhìn phương phướng mà Thái Sơ rời đi, lẩm bẩm nói: “Khi chúng ta còn chưa đến đó.”
“Phỏng chừng...........”
“Bên trong thế giới kia, uy danh của Địa Phủ đã lan truyền khắp nơi rồi!”
“Ong!”
Trong lòng thần châu.
Từng luồng khí u ám màu xanh lục vọt lên, hóa thành thần quang loá mắt, bắn vào chỗ sâu trong hỗn độn. Khi đám người Địa Phủ còn chưa đáp xuống Địa Tiên giới.
Thì những đóa hoa ánh sáng này đã đi trước một bước, vọt vào bên trong Địa Tiên giới và Tử Huyền giới.
Trong nháy mắt,đóa hoa ánh sáng này đi vào, đã nổ tung ra, hóa thành một mảnh sương mù, từ bầu trời rơi xuống phía dưới, thâm nhập mỗi một góc bên trong thế giới.
Phảng phất như là cổng của luyện ngục đã mở rộng, mở ra một thế giới kỳ quái .
“Đây là?”
Bên ngoài Địa Tiên giới, bên trong hỗn độn.
Thái Sơ lẳng lặng ngồi xếp bằng, hắn đang chờ đợi người Địa Phủ đến, nhưng chưa được bao lâu, hắn bỗng nhiên mở hai tròng mắt. Trên mặt là vẻ kinh ngạc thất sắc.
Hắn vung một tay ra, hư không vặn vẹo, một mảnh không gian bị hắn bắt lấy, sau khi bắt lấy nó. Hắn luyện hóa mảnh không gian này. Sau một lát.
Hắn cúi đầu nhìn lại, trong lòng bàn tay hắn lại xuất hiện một đám sương mù màu màu xanh lục.
“Hành động của Địa Phủ!”
Sắc mặt Thái Sơ âm trầm, hắn nhìn sương mù trong tay, có thể nói quen thuộc đến mức không thể quen hơn được nữa, sở dĩ Địa Phủ dám đối đầu cùng toàn bộ Huyền Quang giới.
Cũng không phải là do thực lực của bọn họ có thể đàm áp toàn bộ thế giới. Dù sao thì.
Mặc dù tên chủ nhân của Địa Phủ mạnh mẽ, như hắn ta cũng không thể tránh được sự ràng buộc của Huyền Quang giới, nhiều nhất là nó cũng chỉ có thể dung nạp người có tu vi Trường Sinh cảnh đỉnh phong mà thôi. Nếu nhiều người liên thủ thì vẫn có thể chiến thắng.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, thủ đoạn của chủ nhân Địa Phủ quá khủng bố.
Hắn có thể đánh thức tất cả những kẻ đã ngã xuống dòng sông thời gian, gọi chúng trở về, sau đó nghe hắn sai khiến, điều này khiến cho vô số người cảm thấy da đầu tê dại.
Lịch sử của Huyền Quang giới cũng không tính là dài.
Nhưng cũng không trụ nổi, lịch sử trước đây của Huyền Quang giới chính là Thiên Diễm giới! Năm xưa bên trong Thiên Diễm giới có xuất hiện Tiên Vương, có lẽ là chủ nhân của Địa Phủ không thể hồi sinh được một người như vậy, nhưng những người có cảnh giới Trường Sinh dưới trướng Tiên Vương kia thì vô cùng nhiều.
Lịch sử của Thiên Diễm giới dài lâu, chẳng ai có thể biết đã có bao nhiêu nhân vật Trường Sinh cảnh ra đời.
Chương 590. Hành động của Địa Phủ.. .
Chỉ cần này chủ nhân của Địa Phủ hồi sinh bảy tám người như vậy, là có thể đàm áp vô số thế giới, chẳng một ai có thể ngăn cản cho dù là hiện tại Huyền Quang giới có đoàn kết thành một khối với nhau, cũng không ngăn cản được.
Bởi vì thứ mà bọn họ phải đối mặt gần như có thể nói là Thiên Diễm giới hùng mạnh nhất của ngày xưa, chẳng qua là không có thêm Tiên Vương tọa trấn mà thôi.
Cho đến hôm nay.
Thái Sơ lại phát hiện ra thủ đoạn này của Địa Phủ ở Địa Tiên giới.
Nội tâm của hắn không khỏi trầm đi xuống, hắn qué mắt nhìn bên trong Địa Tiên giới, lúc này vô số sinh linh Địa Tiên giới còn chưa biết mình sắp sửa đối mặt với cái gì.
Vẫn là một cảnh tượng vui sướng tự hào.
Mỗi một người đều cho rằng, thế giới của bọn họ khi đối mặt với Tử Huyền giới cùng Thiên Nguyên giới th,thì chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Chỉ cần bọn họ không đơn phương chủ động xuất kích, thì hai thế giới còn lại tuyệt đối không dám trêu chọc bọn họ. Nhưng mà.
Điều mà bọn họ không biết chính là, bất tri bất giác đã có một chuyện vô cùng đáng sợ sắp sửa giáng xuống.
“Địa Phủ chưa đáp xuống, mà đã xuống tay với Địa Tiên giới, xem ra chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ vượt giới đến đây”
Bàn tay Thái Sơ nắm chặt, sương mù trong tay bị hắn bóp thành hư vô. Theo như hắn suy nghĩ.
Nhiệm vụ hàng đầu của hắn là ngăn cản những kẻ vượt giới chạy đến. Còn về,
Những vong linh của Địa Tiên giới sắp sửa sống lại, cũng không cần hắn phải nhọc lòng, dù sao thì Địa Tiên giới trước mắt đang ở đỉnh cao, vẫn đang còn ở trạng thái tiếp tục phát triển, chẳng sợ đụng độ với vong linh trở về, cũng không phải không có sức để ngăn cản.
Ít nhất cũng có thể chống đỡ được một đoạn thời gian.
“Chỉ mong Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối có thể đưa tay, trợ giúp Địa Tiên giới vượt qua kiếp nạn này.”
Trong lòng Thái Sơ nghĩ đến.
Dựa vào tình hình trước mắt mà xem, Địa Phủ phái ra năm người có tu vi Trường Sinh cảnh, mà đây mới chỉ là quân tiên phong, mà phía bên bọn họ chỉ có một mình hắn có tu vi Trường Sinh cảnh.
Cho dù là hắn có liều chết đánh một trận, căn bản là không thể thắng được. Một chọi một, hắn không hề sợ.
Nhưng vấn đề là, người ta không thể nào lấy một chọi một với hắn, hơn nữa điều quan trọng là những người đó còn không thể giết chết, chẳng sợ thực lực có sự chênh lệch, nếu như cố gắng cũng có thể giết chết bọn chúng.
Trước mắt.
Ngoại trừ việc Thiên Cơ Lâu chủ ra tay ra, thì hắn không thể nghĩ ra được cách nào có thể làm cho Thiên Nguyên giới bình yên vô sự.
..... Lúc này.
Trong tộc Tần thị.
Rốt cuộc thì tộc trưởng Tần thị cũng đã trở lại.
Mới vừa bước một bước vào trong tộc, không ít trưởng lão đã nhanh chóng chạy lại đây.
“Tộc trưởng, sao rồi?”
Đại trưởng lão tộc Tần thị vội vàng hỏi. Tuy rằng.
Tần Huyền Lãng đi vào Thiên Cơ Lâu, thời gian đi qua lại cũng chẳng qua là mất một tháng, chút thời gian này còn chẳng đủ để chô bọn họ bế quan nữa là.
Nếu như là ngày xưa, chớp chớp mắt thì cũng trôi qua.
Nhưng lần này lại không giống, nguy cơ diệt tộc xoay vòng trên đỉnh đầu, mỗi người đều như sống một ngày dài bằng một năm, còn chưa nhìn thấy tộc trưởng trở về, không ai có thể yên lòng.
“Không có việc gì.”
Tần Huyền Lãng có chút tiều tụy nói, đang nói chuyện, đồng thời hắn đảo mắt nhìn vài vị trưởng lão, mấy người này, tuổi còn lớn hơn so với hắn, có một vài người, thân phận còn cao hơn so với hắn một hai cấp.
Vốn dĩ những người này không hề có vấn đề gì cả.
Nhưng nghĩ đến, khi mình rời khỏi Thiên Cơ Lâu, những lời mà Thiên Cơ Lâu chủ đã nói cho mình, hắn không thể không cẩn thận hơn một chút, lỡ đâu lại có vị trưởng lão nào đó ăn cháo đã bát, vậy thì tộc Tần thị liền sẽ hoàn toàn đi đời nhà ma.
“Thiên Cơ Lâu chủ tiền bối khoan dung độ lượng nhân từ, cũng không truy cứu chuyện của Ngũ trưởng lão, tha cho tộc Tần thị chúng ta lần này, chẳng qua.......”
Tần Huyền Lãng nói, hơi dừng lại. Bên cạnh.
Trong lòng của vài vị trưởng lão căng thẳng, nhanh chóng truy hỏi: “Chẳng qua cái gì?”
“Chẳng qua, về sau tộc Tần thị, phải nghe theo mệnh lệnh của Thiên Cơ Lâu.”
Tần Huyền Lãng không hề úp úp mở mở, gọn gàng dứt khoát nói ra.
“Nghe theo mệnh lệnh của Thiên Cơ Lâu sao? ”
Mọi người đứng chung quanh, vẻ mặt cứng lại, sau khi hoàn hồn lại, tuy rằng phải thuần phục người khác, trong lòng bọn họ có chút không muốn, nhưng nghĩ đến đối phương lại là Thiên Cơ Lâu, lại tất cả đều bình thường trở lại.
Trước mặt.
Bên trong Địa Tiên giới có không biết bao nhiêu thế lực, muốn dựa vào Thiên Cơ Lâu mà còn không được. Bọn họ vừa mới mất đi lão tổ, nhưng ngay sau đó đã bám được vào đùi của Thiên Cơ Lâu chủ.
Cũng gần như là nhờ họa được phúc.
“Không ngờ rằng tộc Tần thị chúng ta còn có biến cố như vậy.”
Đại trưởng lão thổn thức nói.
Hắn nhìn Tần Huyền Lãng một cái, chậm rãi nói: “Tộc trưởng đi chuyến này, một đường không ít vất vả, nên xuống nghỉ ngơi trước đi. Thời gian tới đây, trong tộc vô cùng an ổn, không cần tộc trưởng lo lắng.”
“Không.”
Tần Huyền Lãng lắc lắc đầu, ánh mắt lướt qua mọi người dừng ở phía sau núi, nhẹ giọng nói: “Ta có một số việc muốn đi gặp chư vị lão tổ một lần!”
“Lão tổ?”
Đại trưởng lão mày nhăn lại.
Lúc này, tộc Tần thị đã không còn Chân Tiên tọa trấn, những lão tổ kia nói dễ nghe chút thì gọi là lão tổ, khó nghe một chút thì cũng giống như những trưởng lão bình thường mà thôi.
Đều có cùng cảnh giới đại đế.
Lúc này.
Có chuyện gì mà không thể nói với những người ở đây, còn phải đặc biệt chạy đi gặp lão tổ, phải biết rằng tuổi thọ của một số lão tổ cũng không còn nhiều nữa.
Mỗi một lần xuất quan thì nguy hiểm vô cùng lớn, nếu như không xử lý tốt thì có thể trực tiếp ngã xuống.