. .
“Giao dịch?”
Liễu Huyền Thành nhăn mày. Vẻ mặt của hắn khó coi tới cực điểm.
Hai chữ ‘giao dịch’ vô cùng đơn gian, xem chút nữa đã trực tiếp đẩy hai vị Tiên Vương của Liễu thị vào đường cùng! Hơn nữa.
Tại sao Liễu Thanh Vũ lại phản bội tộc Liễu thị?
Trong chuyện này, nói không chừng cũng có phần của Thiên Cơ Lâu Chủ, bởi vì nếu như chỉ dựa vào một mình Liễu Thanh Vũ, thì hắn không có dũng khí phản bội lại tộc Liễu thị.
Cho dù có thêm chủ nhân của Thiên Mang sơn cũng không thể được.
Một dư nghiệt của Địa Phủ chưa đủ để khiến cho tâm đạo của Liễu Thanh Vũ dao động, dù sao thì một người có thể trở thành Tiên Vương, há nào lại là người dễ thay đổi lý tưởng của mình nhứ vậy?
Chắc chắn là Liễu Thanh Vũ nhìn thấy được năng lực tiên đoán thiên cơ của Thiên Cơ Lâu Chủ. Do vậy mới khiến hắn bắt đầu động tâm.
Dù sao thì.
Tuy rằng truyền thừa của Địa Phủ đáng sợ, nhưng lại không hoàn chỉnh, mà tuy rằng truyền thừa của tộc Liễu thị không bằng Địa Phủ, tốt xấu gì thì nó cũng hoàn chỉnh.
Liễu Thanh Vũ không thể nào chọn cái nhỏ, bỏ cái lớn.
Người duy nhất khiến cho hắn nhìn ra là được truyền thừa của Địa Phủ còn có cơ hội hoàn chỉnh, mới có thể bí quá hoá liều, dứt khoát kiên quyết gia nhập Địa Phủ.
Ngoài vị Thiên Cơ Lâu Chủ trước mắt này ra, hắn thật sự không thể nghĩ ra ai có thể làm được đến bước này.
“Tiền bối, ngài có thực lực, lại có thể suy đoán thiên cơ, trong chư thiên vạn giới này, bất kỳ chuyện gì đều không thể nào qua được mắt của ngài, cho nên....”
Liễu Huyền Thành ổn định lại cảm xúc, hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: “Cho nên tiền bối, chắc là ngài đã biết chuyện xưa của Địa Phủ.”
Liễu Huyền Thành không phải đồ ngốc.
Một người mà có thể tùy tiện chỉ điểm một câu, đã khiến cho tộc Liễu thị của họ phải trả giá đắt, khẳng định là không thể đắc tội, dù sao thì trên Thần giới, tộc Liễu thị cũng có kẻ thù.
Vị Thiên Cơ Lâu Chủ này chỉ cần chỉ điểm một chút cho kẻ thù của tộc Liễu thị, thì bọn họ coi như xong. Nếu đã không thể đắc tội.
Thì phải nghĩ cách để lôi kéo Thiên Cơ Lâu Chủ về phía mình, đối phó với Địa Phủ.
Nếu như bọn họ muốn nhờ Thiên Cơ Lâu Chủ trợ giúp, vậy thì phải biết châm chước giọng điệu khi nói chuyện của mình. Ít nhất.
Phải giữ được sự tôn kính đối với vị Thiên Cơ Lâu Chủ này.
“Tự nhiên sẽ hiểu.”
Lý Vân ngồi dậy, khóe miệng mang một nụ cười, vẻ mặt như chuẩn bị xem kịch vậy.
“Nếu như tiền bối đã biết, vì sao còn muốn giúp Địa Phủ?”
“Làm vậy chẳng khác nào không màng đến hàng tỉ vạn sinh linh của chư thiên vạn giới sao?”
Liễu Huyền Thành truy vấn nói.
“Xem ra ngươi còn chưa hiểu Thiên Cơ Lâu.”
Lý Vân vươn bàn tay ra, chậm rãi rót cho mình một chén trà, đưa đến bên miệng nhẹ nhàng nhấp một ngụm, thong thả ung dung nói: “E rằng chuyện mà Thái Sơ cho ngươi biết còn quá ít.”
“Thôi vậy.”
“Ta sẽ tự mình nói cho ngươi nghe một lần.”
“Trong Thiên Cơ Lâu này, bất kỳ kẻ nào, chỉ cần có thể đưa ra đồ vật đủ giá trị thì có thể có được tin tức có giá trị tương đương.”
“Ngươi đã hiểu chưa?”
“Bất kỳ kẻ nào sao?”
Trên mặt Thất tổ mang theo vẻ bất đắc dĩ, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Kể cả Địa Phủ sao?”
“Ngươi nghĩ sao?”
Lý Vân liếc xéo, đưa mắt nhìn Thất tổ một cái, nhàn nhạt nói.
“Đây......”
Sắc mặt Thất tổ cứng lại, trên mặt hắn xuất hiện chút khó xử.
Chuyện cho đến bây giờ, thực ra đã vô cùng rõ ràng, bởi vì chủ nhân của Thiên Mang sơn và Liễu Thanh Vũ đã đến Thiên Cơ Lâu nhiều lần.
Thiên Cơ Lâu Chủ đã dùng hành động để chứng minh tất cả với bọn họ.
Nhưng bọn hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn nghe câu trả lời khẳng định từ chính miệng của Thiên Cơ Lâu Chủ. Kết quả đáp án này khiến cho lòng bọn họ rét lạnh.
“Đây đúng là tác phong hành xử xưa nay của Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối....”
Thái Sơ nhìn Lý Vân, rồi lại nhìn hai người Thất tổ , cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ nói
“Tiền bối, nếu như ngươi trợ giúp Địa Phủ, thì chư thiên vạn giới sẽ chìm vào đêm đen vô tận.”
Liễu Huyền Thành vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn tiếp tục khuyên bảo. Nhưng hắn còn chưa nói xong, đã bị Lý Vân trực tiếp cắt ngang.
“Ngươi muốn nói rằng nếu như Địa Phủ nổi dậy một lần nữa, chư thiên vạn giới sẽ lại bị bóng tối bao phủ sao?”
Lý Vân cười khẽ nói.
“Dạ.........”
Liễu Huyền Thành căng da đầu, gật đầu.
“Ngươi sai rồi.”
Lý Vân liếc mắt nhìn ba người một cái, chậm rãi nói: “Bất kể là các ngươi, hay là Địa Phủ, cho dù phía nào thống trị chư thiên vạn giới, đều sẽ không xuất hiện tình cảnh tối tăm như lời các ngươi nói.”
“Rơi vào bóng tối, chỉ là những kẻ đối đầu với Địa Phủ như các ngươi mà thôi.”
“Ví dụ như, sau khi Địa Phủ thất bại, chẳng phải là đã bị các ngươi thanh trừ từ trên xuống dưới một lần rồi sao? Ngược lại nếu như các ngươi thất bại, đương nhiên cũng sẽ rơi vào kết cục như vậy.”
“Nhưng những sinh linh bình thường trong vạn giới này vốn là như thế nào thì vẫn sẽ là như vậy.”
“Cũng có nghĩ là...........”
Lý Vân nói đến đây, giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều, nhẹ giọng nói: “Mỗi người các ngươi chỉ vì cá nhân mình mà thôi, trong mắt ta thì đám người Địa Phủ chẳng khác các người là mấy.”
Nếu thật sự Địa Phủ muốn chèm ép chư thiên vạn giới, nhưng bọn hắn cũng không muốn chỉ bên dưới chẳng còn ai, mà muốn làm người đặt ra luật lệ, nếu như năm xưa Địa Phủ thật sự thành công thống trị chư thiên vạn giới.
Lý Vân cảm thấy có lẽ bây giờ chư thiên vạn giới cũng sẽ là một bức tranh phồn vinh hưng thịnh khác, nói không chừng thậm chí một số người trong ma đạo sẽ không dám luyện chế những pháp khí ác độc nữa.
Dù sao thì.
Sự tồn tại của Địa Phủ thật sự là có thể phán xét hồn phách. Mà hiện giờ.
Đã không còn sự tồn tại của Địa Phủ, rất nhiều tu luyện giả đều ôm suy nghĩ rằng sau khi chết đi thì mọi thứ sẽ kết thúc, cho nên khi còn sống mới dám làm xằng làm bậy, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện sau khi chết đi.
Tuy rằng bây giờ trong chư thiên vạn giới cũng coi như là phồn vinh.
Nhưng chung quy vẫn thiếu trật tự, các thánh địa, tông môn, gia tộc chèn ép chúng sinh, những chuyện đấu đá lẫn nhau liên tục không dứt.
Dẫn tới mỗi một phút mỗi một giây đều có vô số sinh linh chết đi.
Chương 763. Nguyên Họa tiên trì. (2). .
Chỉ cần Tiên Vương bất kỳ động thủ, thì sẽ có vô số những thế giới nhỏ bị đánh nát.
“Tiền bối, há có thể đánh đồng chúng ta với Địa Phủ chứ?”
Liễu Huyền Thành trầm giọng nói.
Địa Phủ rõ ràng khét tiếng ở Thần giới, nếu như đánh đồng bọn họ cùng với Địa Phủ, thì chính là sự vũ nhục lớn nhất với bọn họ, dù sao thì năm xưa Địa Phủ mới là kẻ chiến bại.
Tuy rằng tộc Liễu thị của họ đã phải trả một cái giá rất lớn, nhưng tốt xấu gì cũng là người chiến thắng. Sau này.
Tộc Liễu thị phát triển rất nhanh chóng, cho dù vẫn chưa khôi phục lại hào quang như lúc xưa, nhưng cũng đã tiến rất gần rồi, kết quả không ngờ được là Liễu Thanh Vũ lại là một con thiêu thân.
Khiến cho hi vọng trở lại đỉnh vinh quang của bọn họ bị chìm xuống đáy cốc.
“Bản chất cũng không khác nhau.”
Lý Vâ nói một câu sâu cay, sau đó quay đầu nhìn về phía Thất tổ, mỉm cười nói: “Hôm nay các người đến Thiên Cơ Lâu, chắc không phải tranh luận với ta chuyện Thiên Cơ Lâu phải chăng không nên trợ giúp Địa Phủ chứ?”
“Nếu như mà vì chuyện này, thì ta nghĩ các vị có thể rời đi được rồi, bởi vì đáp án đã rất rõ ràng.”
“A......”
Mặt Thất tổ cứng đờ, hắn cười một tiếng, nói: “Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối hiểu lầm rồi, đương nhiên là lần này chúng ta đến Thiên Cơ Lâu không phải vì tranh luận chuyện của Địa Phủ.”
“Thiên Cơ Lâu có địa vị khác biệt, tiền bối muốn giúp ai, thì đều là do người tình nguyện, người ngoài không thể nào can thiệp được.”
Thất tổ nghĩ rất thoáng.
Nếu không khuyên bảo được Thiên Cơ Lâu Chủ, vậy chi bằng kết giao với Thiên Cơ Lâu, ít nhất về sau, sẽ không khiến cho bên mình bị uất ức. Cả hai bên đều có thể lợi dụng Thiên Cơ Lâu để hoàn thành mục đích của chính mình.
Vậy thì phải xem thử giữa chủ nhân của Thiên Mang sơn và tộc Liễu thị, ai có thể dành được tin tức hữu dụng nhất từ Thiên Cơ Lâu.
Chủ nhân của Thiên Mang sơn đã bị phong ấn hàng tỉ vạn năm, mà nay vừa mới phá phong ấn, có thể nói là một nghèo hai trắng tay, ngược lại tộc Liễu thị lại có tài sản phong phú.
Số lượng tài vật mà hai bên có thể sử dụng căn bản là không thể đánh đồng cùng nhau.
Thất tổ rất tự tin, tin tức mà bọn họ có thể mua được từ Thiên Cơ Lâu, chắc chắn chủ nhân của Thiên Mang sơn không thể sánh kịp.
“Thật không dám giấu giếm, hôm nay chúng ta đến đây, thật sự là có rất nhiều chuyện, nhờ Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bố tiên đoán giúp.”
Thất tổ chắp tay, mở miệng nói.
“Ừ.”
Lý Vân nằm dài trên ghế, vươn ngón tay chỉ Liễu Huyền Thành đứng bên cạnh, mở miệng nói: “Không hổ là đã người đã từng trải qua trận chiến Địa Phủ năm xưa, ngươi thức thời hơn nhiều so với vãn bối của ngươi.”
“Ta......”
Sắc mặt Liễu Huyền Thành tối sầm, há miệng ra những không thể nào thốt ra được một câu nói hoàn chỉnh.
Nếu như người khác nói như vậy, thì hắn đã lập tức giết chết đối phương rồi, cho dù tính tình có tốt đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể tùy tiện để người ta bỡn cợt như vậy nữa.
Nhưng Thiên Cơ Lâu Chủ nói như vậy, hắn chẳng thể nào thốt lên được lời, dù chỉ là một câu phản bác.
“Nói thử xem.”
Lý Vân thản nhiên nói: “Ngươi muốn bắt đầu hỏi từ chuyện gì? Liễu Khiêm Chi đang nằm trong tay áo của ngươi? Hay là âm mưu của đám người chủ nhân Thiên Mang sơn?”
“Hay là tin đồn mới nổi lên trong Thần giới của các ngươi?”
Trong tộc Liễu thị, Liễu Thanh Vũ có hậu nhân giúp đỡ hắn phát tán tin đồn.
Mà Thất tổ vốn là lão tổ tông của tộc Liễu thị, năng lực suy đoán của hắn rất đáng sợ, trong ngày đầu tiên khi tin tức về chuẩn Tiên Đế được tung ra, hắn cũng đã biết.
Thất tổ sống bao nhiêu năm.........
Đương nhiên là hắn không kém gì chủ nhân của Thiên Mang sơn, đương nhiên là cũng đã tiếp cận với cảnh giới chuẩn Tiên Đ. Nghe được tin tức về chuẩn Tiên Đế, làm soa mà hắn có thể ngồi yên cho được?
Hôm nay đi vào Thiên Cơ Lâu, bản thân hắn cũng mang theo nghi vấn này, muốn hỏi thử Thiên Cơ Lâu, rốt cuộc thì đằng sau câu chuyện này là kẻ nào đang âm thầm lên kế hoạch.
“Tiền bối thần cơ diệu toán, vãn bối bội phục.”
Trong lòng Thất tổ run lên, bản thân hắn còn chưa mở miêng, mà đối phương cũng đã nhìn thấu tâm tư của hắn rồi, thực lực kiểu này cũng không phải là ai cũng có thể có được.
Hắn chỉnh đốn lại suy nghĩ của mình, nhanh chóng hoàn hồn lại, mở miệng nói: “Nếu tiền bối đã biết, vậy thì vãn bối sẽ bắt đầu từ chuyện đầu tiên.”
“Tiền bối có biết có biện pháp nào có thể trị khỏi thương thế hiện nay của Khiêm Chi không?”
“Biện pháp thì rất nhiều.”
Thất tổ vừa mới nói xong, Lý Vân đã trực tiếp mở miệng, hắn thong thả ung dung nói: “Điểm khác nhau duy nhất chính là ngươi muốn tốc độ khôi phục vết thương của hắn nhanh như thế nào?”
“Nhanh như thế nào?”
Thất tổ đọc thầm ba chữ này. Trong lòng nhanh chóng hiểu được.
Ý tứ của Thiên Cơ Lâu Chủ đã rất rõ ràng. Phỏng chừng là.
Muốn hồi phục nhanh hơn thì cái giả phải trả càng cao, dù sao nếu như muốn từ từ trị liệu, thì dựa vào căn cơ của tộc Liễu thị là có thể làm được.
Căn bản không cần phải nhờ vào Thiên Cơ Lâu.
Nhưng nếu muốn nhanh chóng khôi phục, thì cái giá phải trả khó mà nói được. Thất tổ trầm ngâm một phen, mở miệng nói: “Đương nhiên là càng nhanh càng tốt!”
“Trong vòng một ngày thì sao?”
Lý Vân nằm trên ghế, nghiêng người lại, sợi tóc đổ như thác nước, uyển chuyển nhẹ nhàng rơi xuống, khóe miệng hắn mang theo một nụ cười ấm áp, chậm rãi nói.
Thất tổ nghẹn họng nhìn trân trối.
Đám người Thái Sơ đứng bên cạnh hắn cũng đầy vẻ không thể tin. Người khác không biết, nhưng bọn hắn biết rất rõ.
Liễu Khiêm Chi đã bị chủ nhân của Thiên Mang sơn đánh cho tàn phế, thần hồn đã bị tổn thương nặng, thân thể không còn, muốn chưa trị thương thế nhanh chóng, quả thực khó như lên trời.
Dù sao thì.
Ngoài việc khôi phục thần hồn, còn phải khôi phục thân thể. Mà huống hồ là........
Liễu Khiêm Chi có thể đã bị tổn thương căn cơ.
Bình thường, nếu như muốn khôi phục thương thế, thì cần tốn ít nhất trăm vạn năm, nhưng bây giờ bên trong Thiên Cơ Lâu, bọn họ lại nghe được hai từ ‘một ngày’ từ trong miệng của Thiên Cơ Lâu Chủ.
Quả thực không thể tưởng tượng.
Chương 764. Khiến cho một vị Tiên Vương thay da đổi thịt.. .
“Xin hỏi tiền bối, ngài làm thế nào mới có thể chữa trị thương thế cho Khiêm Chi trong vòng một ngày?”
Thất tổ truy vấn nói.
“Rất đơn giản.”
Lý Vân nhướng mày, cười nói: “Ngươi đã từng nghe nói đến Nguyên Họa tiên trì chưa?”
“Nguyên Họa tiên trì sao?”
Thất tổ vừa lật bàn tay, thần hồn của Liễu Khiêm Chi đã xuất hiện, hắn nhìn thoáng qua thần hồn Liễu Khiêm Chi, rồi lại nhìn Lý Vân, có chút không hiểu nói: “Tiền bối đang nói đến Nguyên Họa Tiên Đế năm xưa tham dự trận chiến Địa Phủ sao?”
Nguyên Họa Tiên Đế.
Cũng không phải là một Tiên Đế, mà chỉ là một chuẩn Tiên Đế mà thôi.
Là một chuẩn Tiên Đế xuất thân từ Tiên giới, cai quản trong vòng mấy kỷ nguyên, vào giai đoạn cuối cùng khi hắn còn cai quản chư thiên thì Địa Phủ xuất hiện.
Hắn là chuẩn Tiên Đế đầu tiên đối đầu với Địa Phủ, nhưng cũng là chuẩn Tiên Đế đầu tiên đầu hàng Địa Phủ.…… Mới đầu.
Khi Địa Phủ vừa mới nổi dậy, Nguyên Họa Tiên Đế có cảm giác là quyền uy của mình bị khiêu khích, cho nên chủ động xuất kích, muốn tiêu diệt mối họa này ngay từ trong trứng nước.
Nhưng.
Địa Phủ không những không bị hắn trấn áp, ngược lại lại xuất hiện thêm một vị Tiên Đế. Rồi đánh cho Nguyên Họa Tiên Đế trở tay không kịp.
Hắn thấy tình thế không ổn, nên trở thành kẻ đầu tiên gia nhập Địa Phủ, trở thành một trong những chuẩn Tiên Đế đầu tiên của Địa Phủ, để giúp cho Địa Phủ nhanh chóng nổi dậy, có thể nói là đã có đóng góp to lớn.
Sau này.
Địa Phủ chiến bại, Nguyên Họa Tiên Đế tất nhiên là cũng khó tránh khỏi bị tiêu diệt.
Nhưng ngay khi hắn sắp bị trừng trị, hắn lại trở mặt gia nhập phía Tiên giới, đâm ngược Địa Phủ, khiến cho Địa Phủ vốn là sắp sửa chiến bại, lập tức bị ép vào tuyệt cảnh.
Năm xưa, Nguyên Họa Tiên Đế dựa vào thủ đoạn trở mặt liên tục, khiến cho vô số người ngạc nhiên.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Nguyên Họa Tiên Đế sẽ thoát khỏi kiếp nạn, không ngờ tới chủ nhân của Địa Phủ hành động từ xa, chỉ với một chưởng đã đánh cho Nguyên Họa Tiên Đế tan thành một vùng mưa máu.
Một chuẩn Tiên Đế cai trị Tiên giới mấy kỷ nguyên, lại bị hạ gục bằng một cảnh tượng kịch tính như vậy.
Tuy rằng hắn đã mất rồi, nhưng vẫn chẳng có một ai cho rằng, Nguyên Họa Tiên Đế là một kẻ yếu, dù sao thì hắn có thể bước đến được đẳng cấp ấy, cũng phấn đấu dựa vào thực lực hàng thật giá thật.
Mà nay.
Thiên Cơ Lâu Chủ nhắc tới Nguyên Họa tiên trì, dù sao đi nữa thì dường như cũng có một mối liên hệ không nói được thành lời với Nguyên Họa Tiên Đế.
“Không sai.”
Lý Vân gật đầu, hắn nhìn Liễu Khiêm Chi một cái đầy thâm ý, từ từ nói: “Nói đến thì, Nguyên Họa Tiên Đế này có chút liên quan đến Liễu thị các ngươi.”
“Này..........”
Thất tổ nghẹn lời, hắn sửng sốt nửa ngày, mới ngượng ngùng gật đầu, nói: “Tất cả mọi chuyện đều không thể qua được mắt của tiền bối.”
Năm đó.
Sau Nguyên Họa Tiên Đế bị chủ nhân của Địa Phủ đánh chết bằng một chưởng, thần hồn cũng tan biến. Có thể nói là chết đi vĩnh viễn rồi.
Nhưng mà bộ hạ và hành cung của hắn thì vẫn còn được gìn giữ. Sau khi đám người Địa Phủ bị tiêu diệt.
Người của tộc Liễu thị chính là những người đầu tiên đánh vào Nguyên Họa tiên cung, sau khi đánh chiến vào trong tiên cung, bọn họ đã lấy được không biết là bao nhiêu tài nguyên, công pháp tu luyện.
Trong số những thứ này.
Thứ đáng giá nhất phải kể tới Nguyên Họa cổ kinh.
Đây là công pháp giúp Nguyên Họa Tiên Đế nổi danh, trên toàn bộ Tiên giới, có thể nói là xếp hàng đầu, điều duy nhất khiến cho người ta tiếc nuối chính là phần công pháp mà tộc Liễu thị đạt được cũng không trọn vẹn.
Chỉ có thể tu luyện đến cảnh giới Tiên Vương. Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Nếu như lọt ra bên ngoài, có thể gây ra một trận gió tanh mưa máu, nhưng rơi vào trong tay người tộc Liễu thị thì chẳng ai dám can đảm nói gì nữa.
Thứ nhất là vì.
Tộc Liễu thị hùng mạnh, cho dù là đã mất đi vài vị Tiên Vương, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Thứ hai.
Vì chống lại Địa Phủ mà tộc Liễu thị đã phải trả một cái giá rất đắt, những người khác đều nhìn thấy được, bây giờ bọn họ có được chút lợi ích, điều này cũng đúng theo lẽ thường.
Cuối cùng.
Dưới tình huống chẳng ai can dự vào.
Tộc Liễu thị đã bỏ túi cổ kinh của Nguyên Họa, sau này giao cho Liễu Khiêm Chi tu luyện, mà nay Liễu Khiêm Chi đã tu luyện xong.
Chỉ còn một phần bị thiếu là chưa tu luyện mà thôi.
Nếu như có thể hoàn thiện phần công pháp còn lại, thậm chí có khả năng sẽ trở thành một chuẩn Tiên Đế! Dù sao thì.
Dù sao thì kẻ mà chặn đứng con đường tu luyện phía trước là vị Tiên Đế kia và chủ nhân của Địa Phủ, mà con đường tu luyện do Nguyên Họa Tiên Đế sáng tạo ra thì lại không bị ảnh hưởng.
Có thể đi theo con đường của hắn, tiến về phía trước, ít nhất thì cũng có thể trở thành một chuẩn Tiên Đế. Còn về phần có thể đột phá được giới hạn cuối cùng hay không.
Vậy thì phải dựa vào tạo hóa cá nhân.
“Nguyên Họa tiên trì chính là đồ vật mà Nguyên Họa Tiên Đế lưu lại, nó có công hiệu kỳ diệu đối với những người tu luyện Nguyên Họa cổ kinh .”
Lý Vân chậm rãi nói.
“Có thể khôi phục thần hồn sao?”
Thất tổ thử hỏi.
“Đây chỉ là phần phụ mà thôi, thậm chí có thể làm cho Liễu Khiêm Chi thoát thai hoán cốt, thực lực tiến thêm một bước, đương nhiên có thể có được cái may mắn này hay không thì phải dựa vào cá nhân hắn.”
Lý Vân nói, ánh mắt dừng lại trên thần hồn của Liễu Khiêm Chi.
“Này thật là tốt quá!”
Thất tổ kích động không kềm chế được, hắn chà xát bàn tay, dò hỏi: “Xin hỏi tiền bối, có thể mượn nhờ cơ hội này mà giúp đỡ Khiêm Chi hoàn thiện phần công pháp còn lại không?”
Không cần nói cũng biết đến giá trị của Nguyên Họa cổ kinh.
Cho dù là nó có thiếu phần cuối, vẫn đủ khiến cho vô số người tranh dành nhau. Lúc trước.
Sỡ dĩ các thế lực lớn đồng ý để tộc Liễu thị lấy đi Nguyên Họa cổ kinh, nguyên nhân lớn nhất chính là vì nó thiếu đi phần cuối, nhưng nếu nó còn nguyên vẹn.
Thì tộc Liễu thị chẳng dễ dàng gì mà có thể lấy đi Nguyên Họa cổ kinh như vậy. Mà nay.
Vị Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối vô cùng thần bí này có thể suy đoán thiên cơ, dễ dàng nói ra được bốn chữ ‘Nguyên Họa tiên trì’ này, có khi hắn lại biết được rốt cuộc phần còn thiếu của Nguyên Họa cổ kinh nằm ở đâu.
Chương 765. Khiến cho một vị Tiên Vương thay da đổi thịt. (2). .
Nếu như tộc Liễu thị của họ có được Nguyên Họa cổ kinh, nói không chừng chuyện gầy dựng lại vinh quang ngày xưa đã nằm trong tầm tay. Cho dù là có muốn tiến thêm một bước, cũng không phải không có khả năng.
“Có thể.”
Lý Vân tỏ vẻ không sao nhún vai, nhẹ giọng nói: “Nhưng mà phải thêm tiềm.”
“Thêm tiền?”
Thất tổ không hiểu ra làm sao.
Mặt Thái Sơ hiên lên vẻ quả nhiên là như thế.
Chuyện liên quan đến công pháp mà một vị chuẩn Tiên Đế lưu lại, há lại dễ dàng rơi vào trong tay của những người khác? Phỏng chừng.
Nếu như tộc Liễu thị thật sự có ý với Nguyên Họa cổ kinh kia, thì không thể nào không mất một đống máu, bởi vì loại công pháp này quá trân quý.
“Thêm bao nhiêu nữa?”
Trong lòng Thất tổ dâng lên một dự cảm không ổn, mở miệng hỏi.
“Chuyện này liên quan đến bộ cổ kinh mà một chuẩn Tiên Đế lưu lại, Thiên Cơ Lâu của ta cũng không lừa ngươi, chỉ cần mười bộ công pháp cảnh giới Tiên Vương là được rồi.”
Lý Vân bày ra vẻ nghĩ cho Thất tổ, chậm rãi nói.
“..”
Thất tổ trợn trong hai tròng mắt, trong đôi mắt vẩn đục của hắn tràn đầy vẻ không thể tin, hắn run giọng nói: “Mười bộ?”
Tộc Liễu thị đúng thật là hùng mạnh.
Nhưng cũng không phải là mỗi một vị Tiên Vương đều có thể tự nghĩ ra một công pháp của mình đâu.
Đa số những người có thể tự nghĩ ra công pháp đều là kinh tài tuyệt diễm, mà những người có tư chất kém hơn một chút đều dựa vào việc tu luyện công pháp của người đi trước, từng bước từng bước đi đến được bây giờ. Ví dụ như Liễu Khiêm Chi, Liễu Huyền Thành và cả Liễu Thanh Vũ, cả ba người này đều chưa từng sáng tạo ra công pháp của bản thân. Nhưng mà.
Điểm bất đồng duy nhất chính là so với hai người còn lại thì Liễu Thanh Vũ mạnh hơn một chút, đã bắt đầu bước lên con đường tự sáng tạo ra công pháp của mình, mà nay chuyển thế trùng tu.
Là bước đầu tiên của việc sáng tạo ra công pháp. Chỉ tiếc.
Bây giờ xem ra thì đã thất bại trong gang tấc.
Có biết bao nhiêu Tiên Vương đều tu luyện dựa vào công pháp mà người đi trước lưu lại, như vậy thì có thể biết được là một bộ công pháp cấp Tiên Vương quý giá cỡ nào, tộc Liễu thị của họ cũng chẳng có nhiều lắm.
Nhưng.
Thiên Cơ Lâu Chủ vừa mở miệng thì đòi mười bộ. Chuyện này đúng là làm khó bản thân mình mà.
“Như thế nào?”
Lý Vân vô cùng buồn cười nói: “Không lấy ra được sao?”
“Cái giá này đã rất công bằng rồi, nếu như ở bên ngoài thì mười vị Tiên Vương có thể bồi dưỡng ra được một vị chuẩn Tiên Đế không?”
“Này……”
Thất tổ nghẹn lời.
Hắn bất đắc dĩ chắp tay nói: “Điều này thì vãn bối hiểu rõ, nhưng ngại vì căn cơ của tộc Liễu thị hữu hạn.”
Tiên Vương và chuẩn Tiên Đế là hai đối tượng hoàn toàn khác nhau, nếu như tộc Liễu thị có được căn cơ như vậy, Thất tổ chắc chắn sẽ không chút do dự mà đổi lấy tung tích của Nguyên Họa cổ kinh.
Nhưng đáng tiếc.
Tộc Liễu thị của họ còn thua quá xa.
Chỉ có thể tạm thời từ bỏ ý tưởng này, chờ sau này có cơ hội rồ lại bàn tính.
“Tiền bối hãy nói về chuyện phải mất bao nhiêu để cho Liễu Kiêm Chi đến được Nguyên Họa tiên trì trước đi.”
Thất tổ lui một bước, bất đắc dĩ hỏi.
“Bavật phẩm cấp bậc Tiên Vương.”
Lý Vân vươn tay, dựng thẳng lên ba ngón tay, nhàn nhạt nói.
Thất tổ nhíu mày.
Cái giá này cũng có chút đắt. Nhưng cũng may mà.
Lúc này đây.
Thiên Cơ Lâu Chủ chưa nói rõ ra là hắn muốn thứ gì, chỉ cần là vật phẩm cấp bậc Tiên Vương là được, nếu như đều cần công pháp.
Vậy thì tộc Liễu thị của họ gặp rắc rối rồi.
Thất tổ suy nghĩ một chút, lấy ra một bộ công pháp và hai cây linh dược đặt trước mặt Lý Vân.
Bộ công pháp này cũng không phải là công pháp trấn tông của tộc Liễu thị, nhưng tốt xấu cũng gì thì nó có thể giúp người ta tu luyện đến cảnh giới Tiên Vương, mà hai cây linh dược này còn có thể trồng ra được nữa.
Lấy ra một hai cây cũng không thành vấn đề.
Nếu như là những thứ binh khí khác thì lại không giống rồi.
Đưa ra một cái coi như là mất đi một cái, đối với tộc Liễu thị mà nói, cũng tương đối đau lòng.
“Tiền bối, đồ vật đều ở chỗ này, chẳng hay bây giờ Nguyên Họa tiên trì ở chỗ nào?”
Thất tổ gấp không chờ nổi hỏi.
“Thiên Ma giới.”
Lý Vân mở miệng nói ra ba chữ.
“Thiên Ma giới?”
Thất tổ nhăn mày, trong lòng có chút khiếp sợ.
Đúng là Nguyên Họa Tiên Đế xuất thân từ Tiên giớ, nhưng sau này lại đầu quân cho Địa Phủ, hang ổ của hắn đã không còn ở Tiên giới từ lâu rồi, mà Thiên Ma giới lại đúng là nơi dừng chân sau này của Nguyên Họa Tiên Đế.
Thực lực chung của thế giới này có khả năng là yếu hơn Tiên giới. Nhưng tuyệt đối không kém gì Thần giới.
Ở đó có không ít Tiên Vương, thậm chí có người còn phỏng đoán ở đó vẫn tồn tại chuẩn Tiên Đế, dù sao thì đây là một trong những thế giới cường đại nhất dưới trướng của Địa Phủ năm xưa.
Cũng là sào huyệt của Địa Phủ.
Bên trong Thiên Ma giới, Ma tộc đông đúc, những nhân vật đáng sợ nhiều đếm không xuể. Mà thêm nữa là có sự tồn tại của Thiên Ma, khiến cho vô số người nghe tiếng sợ vỡ mật.
Nếu như Nhân tộc bọn họ tùy tiện tiến vào trong Thiên Ma giới, thì chẳng khác nào một tấm bia sống, một khi bị lộ hành tung, phỏng chừng sẽ nằm lại đó ngay lập tức.
Cho dù có là Tiên Vương cũng chẳng thể làm được gì.
“Đây là vị trí cụ thể, có đi hay không đi tùy ngươi.”
Lý Vân móc ra một miếng ngọc bội, đưa đến trước mặt Thất tổ, chậm rãi nói.
“Này.........”
Thất tổ thả thần thức vào trong đó, nhìn thoáng qua nội dung bên trong, một hồi lâu vẫn chưa lên tiếng.
“Thất tổ, sao rồi?”
Liễu Huyền Thành tò mò hỏi.
“Rất hung hiểm.”
Thất tổ thu hồi thần thức, trầm giọng nói.
Vị trí của Nguyên Họa tiên trì nằm sâu bên trong Thiên Ma giới, nơi này có vô số Thiên Ma hùng mạnh, năm đó hắn cũng đã từng đến đó một lần.
Nhưng mà là đi theo một vị chuẩn Tiên Đế của Tiên giới, mới đến một nơi như vậy. Sau này.
Sau khi Địa Phủ bị huỷ diệt.
Nhưng Thiên Ma trong Thiên Ma giới lại khó có thể thanh trừ sạch sẽ, chỉ có thể đưa Thiên Ma giới vào sâu trong hỗn độn, tránh cho bọn họ tiếp tục xông ra khiến cho người ta sợ hãi...
Chương 766. Khiến cho một vị Tiên Vương thay da đổi thịt. (3). .
Tuy rằng đã đưa Thiên Ma giới đi rồi, nhưng Thất tổ để tay lên ngực tự hỏi, hắn vẫn có thể tìm được vị trí cụ thể. Bởi vì hắn chính là một trong những người chứng kiến.
Nếu như chạy đến đó, cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian, chỉ trong vòng một hai tháng là có thể tìm được Thiên Ma giới.
Đối với một vị Tiên Vương mà nói, hai tháng thật sự là rất nhanh, nhưng vấn đề là sau khi bản thân hắn tìm được Thiên Ma giới, rồi thì phải làm sao?
Đi vào bên trong thật sao?
Chẳng phải từ tự tìm đường chết sao?
Cũng chính là do vị Tiên Đế năm đó đã khiến cho Thiên Ma giới cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, bây giờ trong lòng bọn họ không thể nào không oán hận.
Một sinh linh Thần giới tùy tiện đi vào trong đó, chỉ cần nghĩ đến hậu quả thôi thì đã khiến cho người không rét mà run.
Người ta không thể đối phó với Tiên giới, cũng có thể không thể đối phó được với Thần giới, nhưng đối phó với một Tiên Vương của Thần giới thì cũng không khó, ai bảo ngươi tự dưng chạy tới?
Phỏng chừng.
Nếu như mình chết ở Thiên Ma giới, cũng sẽ không có người đứng ra giúp mình. Dù sao thì.
Không chẳng ai muốn tùy tiện khiêu khích một thế giới cường đại chỉ vì một Tiên Vương.
“Không phải nằm ở trung tâm của Thiên Ma giới chứ?”
Sắc mặt của Liễu Huyền Thành lập tức trắng bệt, hắn lẩm bẩm nói.
Nếu như nó nằm ở biên giới của Thiên Ma giới, thì hắn và Thất tổ thu liễm toàn bộ khí tức, có lẽ còn có thể lặng lẽ đi vào, nhưng nằm sâu bên trong.
Vậy thì rắc rối rồi.
Xác suất bị phát hiện của bọn họ là rất cao, rất có khả năng có đi mà không có về.
“Đúng vậy.”
Thất tổ ngửa cổ lên trời thở dài, gật đầu cảm thấy bất đắc dĩ.
“Đạo hữu đừng thất vọng vội, nếu như tiền bối đã chỉ cho các ngươi biện pháp, tất nhiên là cũng có thể đưa các ngươi vào Thiên Ma giới một cách an toàn.”
Lúc này.
Thái Sơ mỉm cười nói một câu.
Trước đây, chẳng phải là bản thân hắn cũng đã đụng phải chuyện tương tự hay sao?
Hắn biết rõ cái tính tình của Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối, nếu như bản thân hắn không hỏi, thì người sẽ không chủ động nói ra, vì vậy vào thời khắc mấu chốt, nhắc nhở hai người Thất tổ một câu.
Tránh bỏ lỡ cơ hội tốt.
“Đúng vậy.”
Thất tổ hoàn hồn lại, ánh mắt sáng ngời, hắn kích động hỏi: “Phải chẳng tiền bối có cách đem chúng ta vào Thiên Ma giới an tôanf?”
“Tất nhiên là có, nhưng cần một vật phẩm cấp Tiên Vương.”
Lý Vân mỉm cười nói.
Nụ cười này rơi vào trong mắt hai người Thất tổ, không khỏi khiến cho bọn họ phát run, cái giá phải trả cũng quá khủng bố, vì muốn giúp Liễu Khiêm Chi chữa trị thương thế.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã phải bỏ ra bavật phẩm cấp Tiên Vương. Giờ phút này.
Lại phải móc ra thêm một cái nữa, nói thật có chút khiến bọn họ không thể tiêu hóa được.
Bất cứ thứ gì, chỉ cần thêm vào hai chữ ‘Tiên Vương’, vậy thì đều có giá trị xa xỉ, tộc Liễu thị nhiều tiền nhiều của, cũng chẳng thể làm vậy được.
Chẳng cần đến một hai lần như vậy thì toàn bộ gia sản tộc Liễu thị của họ sẽ phải ném hết cho Thiên Cơ Lâu mất. Hơn nữa.
Ba vật phẩm cấp bậc Tiên Vương đã cũng đủ để cho Liễu Khiêm Chi hồi phục thương thế, mà còn dư dả nữa kìa, chẳng qua là phải tốn nhiều thời gian chút thôi.
Nghĩ đến đây.
Thất tổ có chút do dự.
Rốt cuộc là tiếp tục hỏi thăm để giúp Liễu Khiêm Chi chữa trị thương thế, hay là dừng lại tại đây?
Bây giờ mà dừng lại thì dựa vào ba vật phẩm cấp bậc Tiên Vương vừa rồi, thì ít nhất bọn họ cũng đã biết được tung tích của Nguyên Họa tiên trì, sau này nếu như có cơ hội, có thể lấy lại cơ duyên này.
Tổn thất cũng coi như không quá lớn.
Nhưng nếu tiếp tục truy hỏi, thì phải mất thêm một kiện vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, nếu như làm không khéo có khi còn lỗ sạch vốn.
“Ta biết các ngươi đang lo lắng chuyện gì.”
Lý Vân mở miệng.
Hắn tiếp tục nói: “Lúc nãy ta cũng đã nói công hiệu lớn nhất của Nguyên Họa tiên trì, không phải là nằm ởchỗ giúp cho Liễu Khiêm Chi chữa trị thương thế, đó chẳng qua chỉ là công hiệu phụ mà thôi.”
“Nếu như hắn đủ may mắn thì sẽ có cơ hội, đủ để cho hắn hoàn toàn thay da đổi thịt!”
“Các ngươi có biết khiến cho một vị Tiên Vương thay da đổi thịt, có nghĩa là gì không?”
“Này.........”
Thất tổ có chút động lòng.
Lý Vân thấy vậy, tiếp tục rèn sắt khi còn nóng nói: “Hơn nữa, các ngươi cũng biết, một con đường an toàn đi vào trung tâm của Thiên Ma giới có giá trị như thế nào chứ?”
“Sau này, một khi Địa Phủ ngóc đầu trở lại, chẳng ai có thể bảo đảm là Thiên Ma giới lại tiếp tục đứng về phía Địa Phủ nữa hay không, mà đến lúc đó các ngươi nắm giữ một cách thức để đi đến trung tâm của Thiên Ma giới...........”
Nói đến đây.
Lý Vân không nói tiếp nữa Bởi vì.
Hắn biết.
Chỉ cần Thất tổ không phải là đồ ngốc, thì phải hiểu được nên lựa chọn như thế nào.
“Tiền bối đã nói đến như vậy thì.”
Thất tổ cười bất đắc dĩ, chắp tay nói: “Xem ra thì, tại hạ cũng hết cách để cự tuyệt nữa rồi.”
Một con đường có thể bình yên vô sự dẫn vào trung tâm của Thiên Ma giới, về tình về lý, tộc Liễu thị của họ đều không thể cự tuyệt. Nắm giữ được một con đường như vậy.
Cái khác thì không nói.
Chỉ cần chiến tranh nổ ra, thì tộc Liễu thị của họ là có thể nắm được quyền phát ngôn tuyệt đối, nói không chừng còn có thể đạt được lợi ích vô cùng lớn trong trận đại chiến Địa Phủ này.
Dù sao thì.
Chủ nhân của Thiên Mang sơn đã bắt đầu bộc lộ tài năng, khó mà đảm bảo rằng Thiên Ma giới không biết được tin. Nếu như bọn họ có dị tâm.
Mà tộc Liễu thị nắm trong tay một con đường đi đến trung tâm của Thiên Ma giới, vậy thì có thể cho bọn hắn một đòn trí mạng.
“Đây là một vật phẩm cấp Tiên Vương, chẳng hay tiền bối có hài lòng không?”
Thất tổ lấy ra một lọ đan dược, đặt ở trước mặt Lý Vân, nói.
“Được rồi.”
Lý Vân gật đầu.
Trong tay hắn lại hiện lên một miếng ngọc bội, hắn đưa đến trước mặt Thất tổ mở miệng giải thích nói: “Đây là con đường dẫn đến Nguyên Họa tiên trì, men theo con đường này là có thể tránh được tất cả thế lực ở Thiên Ma giới.”
Chương 767. Chính là người của tộc Liễu thị các ngươi.. .
“Chỉ cần các ngươi cẩn thận một chút, chắc chắn sẽ được an toàn vô hiểm.”
“Ồ?”
Khuôn mặt Thất tổ co rút, hắn tiếp nhận ngọc bội, thăm dò nội dung bên trong, sau khi nghi nhớ kỹ lộ tuyến trong đầu.
Hắn mới thở dài một cái.
Nội dung trong miếng ngọc bội giống i như những gì Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối nói, nhưng lộ tuyến này có chút ngắn gọn.
Ngoài lộ trình tuyến đường ra, thì chẳng còn bất kỳ miêu tả gì khác.
Cho dù là dọc theo lộ tuyến này có những thế lực nào, cũng không hề có bất kỳ sự miên tả nào cả.
Đi theo lộ tuyến của con đường này, khó tránh khỏi sẽ mang lại cho người ta một loại cảm giác hai mắt bị bịt cứng lại.
Xét về bất kỳ góc độ nào, Thất tổ đều có cảm giác là mình đã bị hố nặng, một vật phẩm cấp Tiên Vương mà chỉ đổi được một lộ tuyên snhuw vậy.
Đúng là mất máu mà.
“.....”
Thất tổ thu hồi ngọc bội, lại lần nữa mở miệng nói.
“Muốn hỏi chuyện thứ hai sao?”
Lý Vân cười khẽ nói.
“Không sai.”
Thất tổ gật gật đầu, nói: “Tại hạ biết quy định của Thiên Cơ Lâu, chắc là trước đây chủ nhân của Thiên Mang sơn cũng đã đến Thiên Cơ Lâu vài lần.”
“Mà kế hoạch của bọn bọ, chắc là cũng đã có rất nhiều chỗ cần tiền bối chỉ điểm.”
“Nếu không thì.”
“Chỉ dựa vào hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn và Liễu Thanh Vũ, thì rất khó mà tạo nên sóng gió gì trong chư thiên vạn giới.”
Hai vị Tiên Vương đỉnh phong liên thủ với nhau, đây đúng là một sức mạnh không thể lơ là, nhưng cũng phải xem thử là ở đâu, nếu như là bên trong Tu Di giới.
Hoặc là trong Thiêm Diễm giới trước kia.
Vậy thì không cần nghi ngờ gì nữa, hai vị Tiên Vương là đủ càng quét tất cả.
Nhưng nếu như là bên trong những thế giới hàng đầu như Thần giới hoặc là Tiên giới, hai vị Tiên Vương lại chẳng đáng để mắt đến, bên trong những thế giới như vậy, bất kỳ gia tộc khủng bố nào.
Đều có đến hai ba vị Tiên Vương.
Cũng giống như tộc Liễu thị, thậm chí còn có thể có đến bốn năm vị Tiên Vương.
Muốn đối phó với hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn, quả thực quá dễ dàng, sở dĩ hiện tại vẫn chưa khống chế hai người đó, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì sự chỉ điểm của Thiên Cơ Lâu.
Nếu không thì.
Phòng chừng giờ này Liễu Thanh Vũ đã phải chịu trừng phạt.
“Xin hỏi tiền bối, trước đây khi chủ nhân của Thiên Mang sơn phục kích ba người chúng ta, mục đích thật sự của hắn chỉ là vì nhằm vào tộc Liễu thị chúng ta thôi sao?”
Thất tổ mở miệng hỏi.
Tuy rằng hắn chưa hiểu rõ lắm, nguyên nhân vì sao hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn lại biết được chính xác nơi mà họ đáp xuống, nhưng điều này cũng không gây trở ngại đến phán đoán của hắn.
Nếu đoán không sai.
Trogn chuyện này hẳn là có sự chỉ điểm của Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối.
Nếu bọn họ không nắm chắc một trăm phần trăm, thì sao có thể bố trí trước ba sát trận? Phải biết rằng.
Số lượng tài nguyên cần dùng để bố trí một sát trận cấp Tiên Vương có thể gọi là vô cùng, bọn họ không thể nào chỉ dựa vào một phỏng đoán không căn cứ mà bố trí ba tòa sát trận.
Chỉ có lời nói của Thiên Cơ Lâu Chủ mới có thể khiến cho bọn hắn tin tưởng đến như vậy.
“Phải mà cũng không phải.”
Lý Vân đưa mắt nhìn Thất tổ một cái, cười khẽ nói.
“Ồ?”
Sắc mặt Thất tổ thay đổi, phát hiện ra chút gì đó không bình thường, truy vấn nói: “Tại sao lại nói như vậy? Chẳng lẽ trong chuyện này còn có ẩn tình gì sao?”
“Một vật phẩm cấp Trường Sinh.”
Lý Vân chỉ lên mặt bàn bên cạnh, mười vật phẩm cấp Trường Sinh mà Liễu Huyền Thành bày trên mặt bàn, lập tức biến mất một cái, sau khi thu tiền.
Lý Vân không úp úp mở mở, mà trực tiếp nói hết lời: “Trước đây khi bọn họ phục kích ba người các ngươi, có hai mục đích quan trọng, một là giúp Liễu Thanh Vũ trừ đi hậu hoạn về sau.”
“Trợ giúp Liễu Thanh Vũ.....”
Liễu Huyền Thành nhíu mày, trừ sâu trong đáy mắt hiện lên sự phẫn nộ.
Bọn họ đều là tộc nhân cùng tộc với Liễu Thanh Vũ, mà lại là trưởng bối của hắn, mà nay đến tình cảnh này, đã trở thành mối họa trong mắt đối phương rồi sao?
Nếu không phải nghe được những lời này từ chính miệng của Thiên Cơ Lâu Chủ, bọn họ quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
“Không sai.”
Lý Vân gật đầu, tiếp tục nói: “Còn về mục đích thứ hai thì chính là chuyện thứ hai mà các ngươi muốn hỏi.”
“Chủ nhân của Thiên Mang sơn và Liễu Thanh Vũ đang có mưu đồ với truyền thừa của Địa Phủ.”
“Quả nhiên là như thế!”
Đám người Thất tổ đưa mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy được sự sáng tỏ trong mắt đối phương.
Với tình huống của đám người chủ nhân Thiên Mang sơn, đã lâm vào tình cảnh khó khăn, thực lực của bọ họ đã đến đường cùng, lại đắc tội với tộc Liễu thị.
Trừ phi đột phá được cảnh giới tiếp theo, nếu không thì không thể nào phá giải được tình trạng hiện tại. Muốn đột phá được, đâu có dễ dàng như vậy đâu?
Huống hồ gì là từ cảnh giới Tiên Vương đột phá đến cảnh giới chuẩn Tiên Đế.
Chỉ có truyền thừa của vị chủ nhân vô thượng Địa Phủ năm xưa lưu lại mới có thể khiến cho bọn họ tiến thêm một bước nữa, mới có khả năng khiến cho họ trở thành chuẩn Tiên Đế.
“Xin hỏi tiền bối, kế hoạch của chủ nhân Thiên Mang sơn là như thế nào?”
Thái Sơ nhân cơ hội hỏi.
“A.”
Nghe thấy câu hỏi này, Lý Vân khẽ cười một tiếng, đưa mắt nhìn ba người một cái, lúc này trực tiếp lấy đi năm vật phẩm cấp Trường Sinh.
Đứng bên cạnh.
Đám người Thất tổ hoàn toàn không thèm để ý, đều đang chờ đợi câu trả lời tiếp theo.
“Nói đến đay, vậy thì phải nói đến chuyện thứ ba mà các ngươi muốn hỏi rồi.”
Lý Vân nhẹ giọng nói.
“Hả?”
Thất tổ nghe vậy, trong mắt hiện lên một vẻ tỉnh ngộ, hắn kinh ngạc nói: “Tiền bối nói là tin đồn xuất hiện trong Thần giới liên quan đến chuẩn Tiên Đế, chính là âm mưu của chủ nhân Thiên Mang sơn sao?”
“Chủ nhân Thiên Mang sơn cố ý thả tin đồn, chẳng lẽ muốn thu hút sự chú ý của mọi người ở Thần giới sao?”
Liễu Huyền Thành cũng mở miệng nói.
Dường như hắn đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện, nói một cách khẳng định: “Đúng rồi, chỉ có làm như thế, bọn họ mới có thể tránh được một kiếp, sử dụng tin tức giả về chuẩn Tiên Đế khiến cho mọi người không để ý đến bọn họ, đúng là một kế hoạch kín kẽ!”
“Ngươi sai rồi.”
Liễu Huyền Thành vừa mới nói xong, Lý Vân liền mở miệng nói: “Có đôi khi, tin đồn cũng chưa chắc là tin đồn, mà cũng có thể là sự thật.”
Chương 768. Chính là người của tộc Liễu thị các ngươi. (2). .
“Này.......... Không thể nào?”
Liễu Huyền Thành không hiểu ra làm sao, có chút không hiểu nói: “Phải chăng Tiền bối nói tin đồn mà chủ nhân của Thiên Mang sơn lan truyền là sự thật hay sao?”
“Vậy thì mục đích thực sự của hắn là gì?”
“Nếu như hắn nắm giữ cơ duyên trở thành chuẩn Tiên Đế, thì bản thân hắn âm thầm trở thành chuẩn Tiên Đế, chẳng phải tốt hơn sao? Mà nay lại lan truyền tin này ra ngoài, chẳng phải là sẽ gây bất lợi cho chính bản thân hắn hay sao?”
“Nếu như hắn thả tin về cơ duyên chuẩn Tiên Đế ra ngoài, tất nhiên là hắn khó mà tranh đoạt được với người khác, nếu như thả đi tin tức về một cơ duyên giả ra ngoài, thì e rằng những kẻ bị mắc mưu đương nhiên sẽ thẹn quá hóa giận..”
“Đến lúc đó e rằng chủ nhân của Thiên Mang sơn ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.”
“Có lẽ..........”
Thất tổ lâm vào trầm tư, mắt hắn nhìn về phía Lý Vân, lẩm bẩm nói: “Hắn là muốn mượn tay của Thần giới để giúp hắn hắn thực hiện mục đích của mình!”
Lời này vừa nói ra.
Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.
Bên trong Thiên Cơ Lâu, trừ Lý Vân ra, thì tất cả những người còn lại mặt đều biến sắc. Chủ nhân của Thiên Mang sơn đang gài bẫy cả Thần giới?
Nếu như tất cả Tiên Vương của Thần giới đều bị hắn lợi dụng, thì sau này nếu như chuyện này lộ ra ngoài, chỉ sợ là tất cả mọi người đều không dám ngẩng đầu lên.
Bị một kẻ mà mình căm thù nhất lợi dụng, ai có thể cảm thấy dễ chịu chứ?
“Tiền bối, chẳng hay là bây giờ trên Thần giới, rốt cuộc lời đồn về chuẩn Tiên Đế đã đến mức nào rồi?”
Thái Sơ mở miệng hỏi.
“Đã truyền khắp non nửa cái Thần giới rồi, phỏng chừng chẳng bao lâu nữa, toàn bộ người trên Thần giới đều sẽ biết được tin tức này, thậm chí còn có........”
Thất tổ dừng lại một chút, thở dài một hơi, nói: “Có lẽ tin này sẽ truyền đến Tiên giới.”
“Khi đó, nó không chỉ tác động đến Thần giới, mà Tiên giới cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.”
Chuẩn Tiên Đế.
Từ sau trận đại chiến năm xưa ở Địa Phủ, đã chẳng còn chuẩn Tiên Đế nào mới xuất hiện nữa.
Có không biết bao nhiêu Tiên Vương bị mắc lại ở cảnh giới cuối cùng này, giờ phút này lại xuất hiện một tin tức liên quan đến chuẩn Tiên Đế, thì chẳng khác nào một mồi lửa châm vào thùng thuốc nổ.
Tất cả Tiên Vương đều sẽ điên cuồng chen chúc chạy lại đây. Bởi vì.
Bọn họ đều biết rất rõ.
Kẻ nào trở thành chuẩn Tiên Đế, thì sẽ trở thành chúa tể tối cao của những kỷ nguyên hiện tại, sẽ trở thành một dấu ấn rực rỡ trong dòng sông thời gian của tương lai.
“Nếu nói như vậy thì đây là một trận kiếp nạn.”
Sắc mặt Thái Sơ khó coi nói.
Tuy rằng hắn vẫn chưa thể nào nhìn thấu được tất cả mọi chuyện trong tương lai, nhưng hắn đã đoán được, tin tức về chuẩn Tiên Đế là thật, e rằng bất kể là Tiên Vương của Tiên giới hay là Thần giới.
Hay là của những thế giới khác đều sẽ ào ạt hành động.
Khi đó, cho dù là Tiên Vương cũng sẽ có không ít người chết đi, dù sao thì cơ duyên chuẩn Tiên Đế vô cùng quý giá, không phải ai cũng có thể đột phá được.
Phỏng chừng cũng sẽ chỉ có môt số lượng người nhất định mà thôi.
Tất cả mọi Tiên Vương sẽ vì một con số như vậy mà huyết chiến đến mức nào, thì chẳng ai có thể đảm bảo được. Nếu mô tả cảnh tượng đó bằng một câu: “máu chảy thành sông” cũng chẳng hề quá đáng.
“Tiền bối có cánh nào ngăn cản tất cả những chuyện này không?”
Liễu Huyền Thành mở miệng hỏi.
“Có.”
Lý Vân không cần nghĩ ngợi nói.
“Thật tốt quá.”
Vẻ vui mừng của Liễu Huyền Thành lộ rõ trên mặt, hắn tiến lên một bước, khom mình hành lễ nói: “Xin tiền bối chỉ điểm cho.”
“Đơn giản.”
Lý Vân mỉm cười vẫy vẫy tay, nói: “Chuyện này cũng chẳng đáng giá gì, các ngươi cũng có thể đoán ra được, chỉ cần xóa bỏ hết ký ức của những người biết đến chuyện này là được.”
“Này..”
Nụ cười trên mặ Liễu Huyền Thành vẫn chưa kịp khép lại, thì đã cứng đờ rồi.
Mới vừa nghe được nửa câu đầu, hắn còn đang rất vui vẻ, nhưng nghe đến nửa câu sau, thì rỗ ràng đây không phải là tất cả những gì mà hắn muốn. Xóa bỏ ký ức.
Trên đời này nào có chuyện gì đơn giản như vậy?
Người thường thì cũng coi như cho qua, nhưng phải biết rằng, những kẻ động tâm với tin tức chuẩn Tiên Đế đều là Tiên Vương, vậy thì làm sao mà xóa đi ký ức được chứ?
Nếu như hắn thật sự dám làm như thế.
Phỏng chừng toàn bộ tộc Liễu thị cũng sẽ không thể bảo vệ được cho hắn, nói không chừng người ta sẽ cho rằng tộc Liễu thị của họ muốn độc chiếm cơ duyên này đấy.
Khi đó.
Hắn có mà hết đường chối cãi.
“Tiền bối, chẳng lẽ giết hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn cũng không được sao?”
Thất tổ trầm ngâm nói.
“Không được.”
Lý Vân lắc đầu, thuận miệng nói: “Tin tức đã truyền ra, người có tâm tất nhiên sẽ tìm kiếm chân tướng, phỏng chừng chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ chạy đến Thiên Nguyên giới.”
Nói đến đây.
Lý Vân ngừng lời.
Mặc dù những lời nói tiếp theo hắn không nói, nhưng những người khác cũng đã hiểu rồi.
Chỉ cần những Tiên Vương ở những thế giới khác đến Thiên Nguyên giới, thì sẽ nghe được thanh danh của Thiên Cơ Lâu, mà đối phương chạy đến Thiên Cơ Lâu để dò hỏi tin tức về chuẩn Tiên Đế.
Thiên Cơ Lâu Chủ sẽ nói hay không nói? Đáp án khẳng định là nói.
Chỉ cần trả nổi cái giá, đương nhiên Thiên Cơ Lâu Chủ biết gì nói nấy.
“Xin hỏi tiền bối chủ nhân Thiên Mang sơn ở tịa Tu Di giới, cách Thần giới rất xa, hơn nữa, đã bao nhiêu năm tháng qua đi, thủ hạ dưới của hắn đều đã hồn phi phách tán.”
“Vậy rốt cuộc là ai đang âm thầm giúp hắn phát tán tin tức này?”
Thất tổ trầm giọng hỏi.
Tin đồn về chuẩn Tiên Đế này, có tốc độ lan truyền cực nhanh, từ khoảnh khắc khi hắn biết đến tin tức kia, cho đến khi tin tức này truyền khắp Thần giới, căn bản là chẳng đến mấy ngày.
Từ điểm này có thể thấy được.
Có một thế lực khủng bố đang âm thầm giúp đỡ.
Những thế lực có thể làm được chuyện này, chắc chắn không bình thường. Ít nhất thì cũng phải là một thế lực hàng đầu, thậm chí có thể chẳng hề thua kém tộc Liễu thị!
Nghĩ đến đây, từ sâu trong nội tâm Thất tổ cảm thấy có chút bức bách.
Thần giới còn tiềm ẩn một thế lực giúp đỡ chủ nhân của Thiên Mang sơn, làm sao hắn có thể yên tâm được chứ? Nếu như bây giờ mà không bắt được chúng, chỉ sợ sau này sẽ gặp đại họa.
Chương 769. tiền bối nói thật sao?.. .
“Ngươi thật sự muốn biết sao?”
Lý Vân nhìn Thất tổ đầy thâm ý, hài hước nói.
“Đương nhiên.”
Thất tổ không hề có bất kỳ sự do dự nào, trực tiếp gật gật đầu.
Nhưng sau khi gật đầu, hắn lại có cảm giác kỳ lạ, tại sao Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại nói như vậy? Chẳng lẽ.
Lại có liên quan đến tộc Liễu thị hay sao? Hẳn là không đâu nhỉ?
“Ba vật phẩm cấp Trường Sinh.”
Lý Vân thuận miệng nói một câu, trên mặt bàn bên cạnh, ba vật phẩm cấp Trường Sinh biến mất, mà Liễu Huyền Thành lại lập tức bổ sung thêm một số vật phẩm mới.
“Tiền bối, bây giờ có thể nói cho chúng ta biết rốt cuộc là kẻ nào đang âm thầm giúp đỡ cho chủ nhân của Thiên Mang sơn được chưa?”
Thất tổ tò mò hỏi.
“Người trợ giúp cho chủ nhân của Thiên Mang sơn không phải là ai khác.”
Lý Vân cười khẽ nói: “Mà chính là người của tộc Liễu thị các người, hắn tên là Liễu Chính Nham!”
“Là hắn?”
Liễu Huyền Thành kinh hô một tiếng.
Trước đó hắn cũng đã nghĩ tới rất nhiều người, nhưng duy nhất là không nghĩ tới người trong tộc Liễu thị, dù sao thì trong tộc Liễu thị bọn họ đã có một kẻ như Liễu Thanh Vũ.
Cũng đã rất mất mặt.
Tin tức này vẫn luôn được ép xuống, chưa được lan truyền ra ngoài. Vì e ngại danh tiếng của tộc Liễu thị sẽ mất sạch
Bây giờ thì hay rồi.
Lại lòi ra một Liễu Chính Nham, tiếp tay cho giặc, phát tán tin tức về chuẩn Tiên Đế ra ngoài. Chẳng trách tin tức lại lan truyền nhanh như vậy.
Căn cơ của tộc Liễu thị bọn họ vô cùng khủng bố, lại có bọn họ âm thầm thúc đẩy, chẳng phải là tin tức này sẽ truyền khắp Thần giới trong thời gian ngắn hay sao?
Trước kia thì có Liễu Thanh Vũ, rồi lại đến Liễu Chính Nham.
Hai tin này liên tục truyền ra, e rằng thanh danh của tộc Liễu thị bị mất hết, thì rất có khả năng là những thế lực khác ở Thần giới sẽ hoài nghi tộc Liễu thị đã đứng cùng chuyến tuyến với Địa Phủ.
Dù sao thì.
Nếu chỉ có một kẻ tạo phản thì cũng coi như thôi.
Tại sao bây giờ lại là một đám người cùng nhau tạo phản chứ?
“Tiền bối, tin tức này là thật sao?”
Da đầu của Liễu Huyền Thành căng cứng, hắn hỏi.
Trong khoảnh khắc khi Thiên Cơ Lâu Chủ mở miệng nói, thật ra thì trong lòng hắn đã tin, nhưng tin tức này không khỏi quá đáng sợ. Hắn rất hy vọng là Thiên Cơ Lâu Chủ đoán sai.
Nhưng câu nói tiếp theo của Thiên Cơ Lâu Chủ đã khiến cho lòng hắn lạnh buốt.
“Sao nào?”
Lý Vân ngẩng đầu, khẽ cười một tiếng, nhìn về phía Liễu Huyền Thành, nhàn nhạt nói: “Ngươi không tin sao? Bây giờ ngươi có thể đưa tin về trong tộc truyền tin, để cho tộc trưởng của các ngươi phái người đi nghiệm chứng thử, phỏng chừng chẳng bao lâu sẽ nhận được hồi âm đấy.”
“A?”
Này............
Sắc mặt của Liễu Huyền Thành sầu thảm, hắn có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Thất tổ, mở miệng nói: “Thất tổ, bây giờ chúng ta............”
Chuyện đã đến nước này.
Thì tộc Liễu thị của họ như đi trên một sợ dây thăng bằng, chỉ cần hơi bất cẩn thì sẽ rơi xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
Vốn dĩ.
Bọn họ muốn tự mình bắt lấy Liễu Thanh Vũ, sau khi mang hắn về Thần giới, sẽ công bố rằng Liễu Thanh Vũ đã gia nhập vào Địa Phủ.
Tuy rằng Liễu Thanh Vũ đã gia nhập Địa Phủ, cho dù tộc Liễu thị chịu tiếng xấu, nhưng tốt xấu gì thì tộc Liễu thị của họ tự mình giải quyết, phỏng chừng sẽ không gây nên ảnh hưởng gì quá lớn.
Nhưng kết quả thì lại hay rồi.
Liễu Thanh Vũ chưa bắt được thì cũng coi như thôi.
Lại có thêm một Liễu Chính Nham âm thầm trợ giúp hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn, phát tán tin đồn về chuẩn Tiên Đế ra khắp nơi. Nếu nhớ rằng.
Liễu Chính Nham đang lợi dụng sức mạnh của tộc Liễu thị đấy.
Trên Thần giới, cũng không phải chỉ có mỗi một mình tộc Liễu thị, mà còn có những thế lực khác nữa, cũng ngang hàng với tộc Liễu thị, chẳng bao lâu nữa, e rằng người ta có thể lần theo dấu vết để lại, tra ra được tộc Liễu thị.
Khi đó.
Phỏng chừng có không ít người sẽ cho rằng tộc Liễu thị chính là kẻ đứng sau chỉ đạo. Tin tức về chuẩn Tiên Đế này cũng là do tộc Liễu thị truyền ra ngoài.
Một khi chuyện này được chứng thực, thì tộc Liễu thị có muốn giải thích như thế nào đi nữa thì cũng vô ích mà thôi, cho dù bọn họ có khai trừ Liễu Thanh Vũ ra khỏi gia tộc.
Thì phỏng chừng người ta cũng sẽ cho rằng, đây là kế sách thí xe giữ tướng của tộc Liễu thị.
Chỉ có.
Trước khi người ta thám thính được chuyện gì đó, thì phải công bố những tin tức này ra ngoài mới có thể chứng mình được mình trong sạch. Trước mắt.
Không hề nghi ngờ gì Liễu Huyền Thành có suy nghĩ này.
Nhưng muốn hành động dựa vào ý tưởng này của mình thì còn cần Thất tổ gật đầu, dù sao thì vào những thời khắc quan trọng của tộc Liễu thị, nếu như không được sự đồng ý của Thất tổ.
Những người khác căn bản là không có quyền quyết định.
“Làm theo những gì ngươi nghĩ đi.”
Sau khi Thất tổ nghe được những câu nói của Thiên Cơ Lâu Chủ, thân thể của hắn trở nên cứng ngắt, hắn cũng không ngờ rằng tộc Liễu thị sẽ bị người ta lợi dụng đến mức này.
Lúc này còn không công bố tin tức này ra, mà đợi đến khi những người khác thám thính được, thì ý nghĩa của chuyện này đã hoàn toàn khác.
“Dạ!”
Liễu Huyền Thành gật đầu, hắn lấy ra một cái ngọc bội từ trong tay áo, nhanh chóng truyền đi một tin tức. Rất nhanh.
Thần giới.
Trong tộc Liễu thị, hộ sơn đại trận ‘vụt’ một tiếng mở ra, khi mọi người con chưa kịp phản ứng, thì tộc trưởng tộc Liễu thị mang theo không ít trưởng lão.
Nhanh chóng vội vàng chạy đến cung điện của hậu nhân Liễu Thanh Vũ.
Cùng lúc đó. Bên trong Thiên Cơ Lâu.
Liễu Huyền Thành gởi tin tức đi rồi, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Sau khi tin này được phát đi.
Chắc là chẳng bao lâu nữa, trong tộc sẽ có hồi âm, đám người mình phát hiện ra sớm, phỏng chừng có thể dùng một lưới bắt hết hậu nhân của Liễu Thanh Vũ.
Chỉ mong.
Mọi chuyện vẫn chưa đến tình trạng xấu nhất. Dù sao thì.
Những thế lực khác muốn điều tra tin tức về chuẩn Tiên Đế cũng cần chút thời gian, bọn họ không có được sự hỗ trợ của Thiên Cơ Lâu Chủ, phỏng chừng hành động cũng không nhanh bằng tộc Liễu thị.
Chỉ cần tộc Liễu thị có thể nhanh chóng thoát thân, thì bọn họ còn có cơ hội tẩy trắng.
“Tiền bối, ngài có tiên đoán được là liệu rằng tộc Liễu thị chúng ta có thể bình an vượt qua kiếp nạn này không?”
Thất tổ có chút không yên tâm nói.
Tuy rằng.
Chương 770. tiền bối nói thật sao?. (2). .
Có một số chuyện đã được an bài. Nhưng sau này thì sao?
Tương lai còn chưa đến, tất cả mọi chuyện đều có biến số, lỡ đâu một ngày nào đó mọi thứ không như dự đoán, tộc Liễu thị của họ có thể sẽ bị ảnh hưởng.
Lúc này, dường như ngoài lời nói của Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối ra thì chẳng ai có thể mang lại cho hắn cảm giác an toàn cả.
“Nếu như trong kiếp nạn lần này thì tộc Liễu thị của các ngươi sẽ không sao, chỉ có chút nguy cơ mà thôi.” Lý Vân thong thả ung dung mở miệng.
Trong lúc hắn mở miệng nói chuyện, mười vật phẩm cấp Trường Sinh do Liễu Huyền Thành vừa mới móc ra đăt trên bàn cũng biến mất.
“Vậy là tốt rồi.”
Thất tổ thở dài nhẹ nhõm một hơi, tâm trạng luôn căng thẳng của hắn cũng đã được giải tỏa.
Đối với mười vật phẩm cấp Trường Sinh, hắn cũng không thèm để tâm, có thể dùng chút vật phẩm này để đổi lấy sự bình an của tộc Liễu thị, thì bất kể có như thế nào đều đáng giá.
“Tiền bối, vậy khi cơ duyên chuẩn Tiên Đế xuất thế, liệu rằng tộc Liễu thị của chúng ta có gặp phải nguy hiểm gì không? Ví dụ như một vị Tiên Vương nào đó có khả năng sẽ tử vong?”
Liễu Huyền Thành tò mò hỏi.
Nếu như tin tức về chuẩn Tiên Đế đã được chứng thực, vậy thì không lý nào tộc Liễu thị của họ sẽ bỏ lỡ cơ hội này, không thể nào thiếu được một số người đích thân hành động.
Có khả năng.
Thất tổ cũng sẽ tham gia.
Lúc này, thăm dò thử người nào có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không hề nghi ngờ gì là vô cùng đáng giá.
“Năm vật phẩm cấp bậc Tiên Vương.”
Lý Vân liếc mắt nhìn Liễu Huyền Thành một cái nhàn nhạt nói.
“Năm......... Năm cái?”
Liễu Huyền Thành tặc lưỡi, chép miệng, hắn biết điều không tiếp tục đặt câu hỏi, bởi vì năm vật phẩm cấp bậc Tiên Vương đã vượt quá sức của bọn họ.
Hiện tại trong tộc Liễu thị, vì chuyện Liễu Thanh Vũ làm phản, nên chỉ còn sót lại năm vị Tiên Vương. Rất rõ ràng.
Tiền bối đưa ra giá năm vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, chính là mỗi một vật phẩm cấp bậc Tiên Vương tương đương với một vị Tiên Vương, chỉ cần trả nổi cái giá này thì có thể biết được chuyện trong tương lai, Tiên Vương của tộc Liễu thị có gặp phải nguy hiểm gì không.
“Huyền Thành, việc này không vội.”
Thất tổ lắc đầu nói.
Tin tức về chuẩn Tiên Đế vẫn chưa xác đinh, bây giờ lại lo lắng cho sự an nguy của bản thân thì có chút nóng vội, chi bằng chờ đến khi tin tức về chuẩn Tiên Đế được chứng thực.
Rồi mới bàn tiếp.
“Tiền bối, cơ duyên chuẩn Tiên Đế mà đám người chủ nhân Thiên Mang sơn dò hỏi trước đây rốt cuộc là ở đâu? Rồi làm sao để lấy được nó?”
Thất tổ suy nghĩ một chút, rồi lại bổ sung nói: “Chẳng hay là cơ duyên giúp cho bọn họ trở thành chuẩn Tiên Đế có thể sử dụng cho những người khác hay không, để làm cho họ trở thành chuẩn Tiên Đế?”
Sau khi đạt đến cảnh giới Tiên Vương.
Mỗi bước tiến về phía trước thì lại vô cùng khó khắn.
Bởi vì con đường của mỗi một người đều không giống nhau, bởi vậy phương thức có thể khiến cho người này trở thành chuẩn Tiên Đế chưa chắc có thể sử dụng cho những người khác.
Thất tổ vừa hỏi xong câu này, khiến cho ánh mắt của hai người còn lại đều sáng ngời. Đúng vậy.
Chẳng phải là chủ nhân của Thiên Mang sơn muốn trở thành chuẩn Tiên Đế hay sao? Chúng ta chỉ cần chặn đứng kế hoạch của hắn là được.
Nếu như cơ duyên của hắn cũng có thể sử dụng cho những người khác tiến thêm một bước. Vậy thì đến lúc đó, chủ nhân của Thiên Mang sơn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn cơ duyên của mình rơi vào trong túi của người khác.
Phỏng chừng vẻ mặt lúc đấy của hắn rất là đặt sắc.
“Muốn biết cơ duyên ở nơi nào, ba vật phẩm cấp Tiên Vương.”
Lý Vân nhẹ giọng nói.
Thất tổ than thầm một tiếng, đưa mắt nhìn hai người còn lại một cái. Cả ba người đều có chút kinh ngạc.
Không phải bởi vì cái giá này quá cao, mà là bởi vì nó quá thấp. Phải biết rằng.
Đây là chuyện có liên quan đến bí mật để trở thành chuẩn Tiên Đế đấy, cho dù không có được nó, nhưng chỉ cần biết được manh mối thì cũng đã vô cùng quý giá rồi, nhưng Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại chỉ cần ba vật phẩm cấp bậc Tiên Vương.
Như vậy thì.
Ba người tự vấn bản thân về phong cách của Thiên Cơ Lâu Chủ, chỉ cảm thấy trong chuyện này có một cái bẫy đang chờ bọn họ. Ít nhất thì.
Bí mật về chuẩn Tiên Đế không thể nào có được một cách dễ dàng như vậy.
“Về phần cơ duyên mà bọn họ đã hỏi có thể làm cho những người khác trở thành chuẩn Tiên Đế hay không, ta chỉ có thể nói cho các ngươi là bên trong chư thiên vạn giới, bất kỳ Tiên Vương nào có được cơ duyên này, thì đều có thể trở thành một chuẩn Tiên Đế!”
Lời nói của Lý Vân làm người ta kinh ngạc không thôi. Nghe được câu nói này.
Cả ba người đều sửng sốt, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn lại.
“Tiền.......... Tiền bối, ngươi nói là bất kỳ ai??”
“Cũng...........”
Thái Sơ lắp bắp hỏi: “Cũng bao gồm cả ta sao?”
Mới đầu.
Thái Sơ cũng chẳng hề để bụng tin tức liên quan đến chuẩn Tiên Đế, dù sao thì bản thân hắn vừa mới đột phá cảnh giới Tiên Vương, bản thân hắn ra sao thì trong lòng hiểu rất rõ ràng.
Vì vậy.
Khi đám người Thất tổ đặt câu hỏi, hắn cũng không xen vào. Nhưng vừa rồi.
Câu nói của Thiên Cơ Lâu Chủ đã khiến cho nội tâm của hắn bùng cháy lên một ngọn lửa hừng hực. Bất kỳ ai có được cơ duyên này đều có thể trở thành chuẩn Tiên Đế, vậy thì bản thân hắn thì sao? Tuy rằng.
Bây giờ hắn chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, nhưng chỉ cần lấy được cơ duyên, rồi lánh đi một thời gian, không qua bao lâu thì hắn sẽ trở thành là một Tiên Vương kỳ cựu!
Lại dốc lòng tu luyện thêm một thời gian nữa, tất nhiên sẽ trở thành một chuẩn Tiên Đế! Mà một chuẩn Tiên Đế, là một nhân vật như thế nào chứ?
Là một người thống trị cả một kỷ nguyên, thống trị vạn giới, chỉ cần một hiệu lệnh thì vạn tộc thần phục thử hỏi tu luyện giả nào mà lại không muốn đứng ở vị trí kia chứ?
Cho dù là Thái Sơ tương đối thanh tâm quả dục, nhưng cũng không thể chống lại được sức hút của nó.
“Không sai.”
Lý Vân gật đầu.
Chương 771. tiền bối nói thật sao?. (2). .
Nghe được câu trả lời khẳng định, Thái Sơ gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác bản thân hắn miệng đắng lưỡi khô, từ khi bắt đầu tu luyện cho đến nay, hắn chưa từng kích động như bây giờ.
Đứng bên cạnh.
Thất tổ cùng Liễu Huyền Thành cũng vô cùng kích động.
Dù thế nào đi nữa thì bọn họ cũng chứng từng nghĩ đến, cơ duyên mà hai người chủ nhân của Thiên Mang sơn mưu đồ lại khủng bố như vậy. Lại có thể khiến cho bất kỳ Tiên Vương nào đột phá đến bước cuối cùng.
Nếu như tin tức này được gởi về Thần giới, phỏng chừng tất cả Tiên Vương đều sẽ gần như là điên cuồng tìm kiếm vị trí của cơ duyên này.
“Lão tổ, tộc Liễu thị chúng ta nhất định không thể bỏ lỡ cơ hội này, nếu như trong tộc Liễu thị có thể xuất hiện một chuẩn Tiên Đế, thì chắc chắn sẽ đứng đầu chư thiên vạn giới!”
Liễu Huyền Thành âm thầm truyền âm nói. Nói rồi.
Hắn nhìn Thái Sơ với vẻ mờ mịt. Lúc này.
Hắn có chút hối hận vì đã dẫn theo Thái Sơ, dù sao thì đứng trước tin tức về chuẩn Tiên Đế, huynh đệ ruột thịt mà còn có thể phản bội, huống chi mà với một người vừa mới quen mấy ngày chứ?
Bây giờ nếu như đuổi người đi ra ngoài, thì lại không thấu tình đạt lý, nhưng nếu như để đối phương ở lại đây, hắn lại lo lắng về tin tức mà tộc Liễu thị mua được, sẽ bị Thái Sơ nhanh chân cướp lấy.
Cũng may mà.
Thực lực của Thái Sơ cũng không thâm hậu, chắc không thể nào là đối thủ của cả tộc Liễu thị.
“Yên tâm.”
Thất tổ cũng truyền âm đáp lại nói: “Tộc Liễu thị chúng ta nhất định phải có được nó.”
Một giọng nói già nua vang vọng bên tai của Liễu Huyền Thành, mang theo ý vị chém đinh chặt sắt, giờ phút này hắn bỗng nhiên có chút cảm kích chủ nhân của Thiên Mang sơn.
Nếu như không có đối phương, thì làm sao mình có thể biết đến Thiên Cơ Lâu chứ? Rồi sao mà lại có thể có được cơ hội này?
“Tiền bối.”
Trong lòng đã quyết định, Thất tổ không hề có chút do dự nào, trực tiếp mở miệng nói: “Không biết, cái tin tức về chuẩn Tiên Đế này cần bao nhiêu tài nguyên?”
Trong lúc hỏi.
Thất tổ đã làm tốt công tác chuẩn bị để mất thêm máu, hắn không tin bản thân tộc Liễu thị có truyền thừa hàng tỉ năm, lại không mua nổi một tin tức về chuẩn Tiên Đế.
Chỉ cần có thể có được tin tức này, cho dù phải khiến cho tộc Liễu thị trở nên một nghèo hai trắng tay, hắn cũng không thèm quan tâm.
“Không đắt.”
Lý Vân cười khẽ.
Nghe thấy hai chữ này.
Đám người Thất tổ cùng nhau thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhìn có vẻ Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối là người thấu tình đạt lý, cũng không phải là cái loại bóc lột người ta thậm tệ.
“Chỉ cần mười vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế mà thôi.”
Lý Vân mỉm cười nói.
“Mười .......... vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế?”
Thất tổ gần như là nghi ngờ bản thân hắn nghe lầm.
“Tiền bối nói thật sao?”
Liễu Huyền Thành cũng chưa từ bỏ ý định hỏi một câu.
Nếu như là những thứ khác thì không nói đến, nhưng mười vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể lấy ra được, đừng nói chi đến người bình thường, phải nói là chẳng có ai có thể lấy ra được
Ngay cả là một vị chuẩn Tiên Đế!
Cho dù là Tiên Đế, có được một gia sản đồ sộ như vậy hay không, đều khó mà nói.
Cũng có nghĩ là khi Thiên Cơ Lâu Chủ nói ra mười vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế, chưa từng suy xét đến chuyện một cá nhân hoặc là một cái thế lực có thể mua nổi tin tức này!
“Lời ta nói luôn là sự thật.”
Mặt Lý Vân mang đầy vẻ mặt chân thành nói.
“Đâu...............”
Vẻ mặt của Liễu Huyền Thành cứng đờ, hắn bất đắc dĩ nói: “Chỉ e rằng chẳng ai có thể lấy ra được mười vật phẩm cấp bậc chuẩn Tiên Đế.”
“Chuyện này thì các ngươi tự mình nghĩ cách đi.”
Lý Vân không hề do dự mà báo giá cho bọn họ rồi, về phần bọn họ có mua được hay không thì đó là chuyện của bọn họ.
“Xin hỏi tiền bối, tại sao cái giá cho việc trở thành chuẩn Tiên Đế lại cao như vậy?”
Đứng bên cạnh.
Thái Sơ tò mò hỏi.
Trước đây, khi hắn trở thành Tiên Vương, cũng đã từng được Thiên Cơ Lâu Chủ chỉ điểm, theo như hắn biết, tuy rằng mức giá để hắn trở thành một Tiên Vương đúng là cũng khủng bố.
Nhưng cũng không khủng bố đến mức mà phải dùng đến mười vật phẩm cấp bậc Tiên Vương để đổi lấy. Suy luận theo hướng này.
Thì dù thế nào đi nữa nếu như muốn trở thành một chuẩn Tiên Đế, thì chẳng thể nào cần đến một cái giá cao như vậy. Dù gì thì cũng không thể nói.
Là vì số lượng chuẩn Tiên Đế ít hơn rất nhiều so với Tiên Vương chứ? Lý do này có chút khập khiễng.
“Nguyên nhân rất đơn giản.”
Lý Vân nhìn Thất tổ, mỉm cười nói: “Bởi vì nguyên nhân khiến cho Tiên Vương khác với chuẩn Tiên Đế, hẳn là hắn biết một ít.”
Nói rồi.
Ánh mắt Lý Vân dừng lại trên người Thất tổ.
Nhìn theo mắt của Lý Vân, hai người còn lại đều mang theo vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Thất tổ. Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ tò mò.
“Ta biết?”
Thất tổ khó hiểu. Bản thân mình biết cái gì?
Nghe ý của tiền bối, dường như là mình biết ẩn tình, nhưng tại sao mình chẳng có chút ấn tượng nào chứ?
Hắn cúi đầu trầm tư, sau một lúc lâu, dường như hắn nhớ đến điều gì đó, hồ nghi nói: “Ý của tiền bối là chuyện con đường tu luyện phía trước đã bị chặt đứt rồi sao?”
“Đương nhiên.”
Lý Vân gật đầu.
“Nhưng mà..............”
Thất tổ nhanh chóng nói: “Đây chẳng phải là lời đồn bắt nguồn từ Tiên giới hay sao?”
Năm đó.
Sau khi Địa Phủ bị huỷ diệt.
Thần đế của Tiên giới cũng biến mất theo.
Sau khi Thần đế biến mất, đồng thời cũng có một tin đồn truyền ra, nội dung chính là con đường tu hành phía trước đã bị chặt đứt, sau này rất khó xuất hiện những người có tu vi chuẩn Tiên Đế.
Còn về phần đột phá tu vi Tiên Đế.
Vậy thì phải dựa hoàn toàn vào vận may rồi.
Vào thời điểm khi lời đồn này xuất hiện, tất cả mọi người đều không tin, nhưng thời gian dần dần trôi qua, vẫn không có chuẩn Tiên Đế xuất hiện, có một số người đã tin.
Nhưng đa số mọi người đều cho rằng cơ duyên chưa tới. Dù sao thì.
Trước kia, cũng đã từng có một hai kỷ nguyên không xuất hiện chuẩn Tiên Đế, mà hiện giờ không xuất hiện, chỉ có thể là do tất cả mọi người thiếu may mắn mà thôi.
Chương 772. Việc này ngươi không cần bận tâm.. .
Cũng không thể chứng minh được là con đường phía trước chắn chắn đã bị chặt đứt.
“Thất tổ, năm đó thật sự có xuất hiện tin đồn này sao?”
Liễu Huyền Thành khó hiểu hỏi.
“Đúng vậy.”
Thất tổ gật đầu, tiếp tục nói: “Chỉ là có rất ít người biết đến, sỡ dĩ lão phu biết được chuyện này, chẳng qua cũng chỉ là do cơ duyên ngẫu nhiên mà thôi.”
“Những người biết được tin tức này, cả Thần giới cộng thêm Tiên giới, thì chẳng qua cũng chỉ có chừng mười người mà thôi, có lẽ bây giờ không chỉ có mười người, nhưng theo ta thì ước chừng chẳng có một ai tin vào tin tức này.”
Cho dù là Thất tổ thì hắn cũng không tin. Bởi vì.
Sau khi hắn biết được tin tức này, con đường tu luyện của hắn vẫn luôn thuận lợi, chỉ sau khi hắn đạt đến tu vi Tiên Vương đỉnh phong, tài năng thì có hạn, nhưng tu vi vẫn luôn tăng lên.
Chẳng qua là không có cách nào đột phá mà thôi.
“Ta hiểu rồi.”
Ánh mắt Thái Sơ hiện lên vẻ sáng suốt, hắn nhìn về phía Lý Vân, nhẹ giọng nói: “Sở dĩ tiền bối đưa ra giá cao như vậy, là muốn ra tay bù đắp con đường đã bị chặn đứng phía trước sao?”
“Ồ.........”
Lý Vân trầm ngâm một lát, ra vẻ bí hiểm gật đầu, trong miệng thốt ra hai chữ: “Không sai.”
Người bù đắp vào con đường đã bị chặn đứng phía trước là hệ thống, có liên quan gì đến hắn đâu chứ.
Nhưng nếu như Thái Sơ đã hỏi như vậy.
Công lao này phải tính vào người hắn, nếu không thì làm sao có thể duy trì hình tượng Thiên Cơ Lâu Chủ được nữa chứ?
“Thì ra là thế.”
Ngay lúc này.
Không chỉ có Thái Sơ, mà ngay cả Thất tổ cùng Liễu Huyền Thành đều có vẻ đã hiểu thấu mọi chuyện. Trong phút chốc đã hiểu ra rồi.
Chẳng trách mà.
Tuy rằng chủ nhân của Thiên Mang sơn biết được tin tức về chuẩn Tiên Đế, mà bản thân hắn lại không hề dấu diếm, ngược lại còn lan truyền ra ngoài, khiến cho tất cả mọi người đều biết.
Là vì hắn ta căn bản không thể nào móc ra được nhiều tiền như vậy.
Sau khi tin đồn trên Thần giới truyền khắp chư thiên vạn giới, thì e rằng sẽ có rất nhiều người động tâm, tới lúc đó, Tiên Vương vạn giới đồng lòng hợp lực.
Thì sao mà không gom góp đủ tài nguyên được cơ chứ?
“Chủ nhân của Thiên Mang sơn đúng là biết tính toán.”
Ánh mắt của Liễu Huyền Thành lập loè, lạnh giọng nói: “Lại muốn lợi dụng tất cả Tiên Vương của chư thiên vạn giới, nhưng đáng tiếc kế hoạch của hắn đã bị chúng ta vạch trần.”
“Có tộc Liễu thị chúng ta ở đây, chắc chắn sẽ không thể để cho hắn trở thành Tiên Vương được!”
“Không sai!”
Thất tổ gật gật đầu, mang theo chút khí chất nghĩa bất dung từ.
Cơ duyên chuẩn Tiên Đế, tộc Liễu thị của họ cũng rất khao khát, sao lại có thể nhường không không cho những người khác được? Càng đừng nói đến người của Địa Phủ.
Nếu như chủ nhân của Thiên Mang sơn trở thành chuẩn Tiên Đế, vậy thì chư thiên vạn giới sẽ gặp nguy hiểm, dù sao thì bây giờ có chuẩn Tiên Đế tồn tại hay không, chẳng ai có thể nói được.
Năm đó sau trận chiến Địa Phủ, tuy rằng có chuẩn Tiên Đế còn sống, nhưng đã biết bao nhiêu năm trôi qua, chưa từng có ai để lộ tung tích.
Rất nhiều người đều hoài nghi, bọn họ đã rời khỏi vùng đất này. Kể cả Thần đế cũng như vậy.
Nếu không có chuẩn Tiên Đế và Tiên Đế, lúc này nếu là xuất hiện một chuẩn Tiên Đế thuộc Địa Phủ, thì bọn họ chẳng có chút năng lực nào mà để đánh trả.
Chỉ khi nắm giữ được cơ duyên này trong tay mình, mới có thể gọi là không còn chút sơ sót nào.
“Tiền bối, nếu lão phu không nhớ lầm thì vừa rồi ngài có nói, nếu như muốn biết tung tích về cơ duyên chuẩn Tiên Đế, thì cần phải có ba vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, đúng không?”
Thất tổ hỏi.
“Không sai, đúng là ba cái.”
Lý Vân gật đầu.
“Này..........”
Thất tổ cứng đờ, trên khuôn mặt già nua của hắn mang theo chút cảm giác vô cùng tiếc nuối, nói: “Chỉ tiếc, trên người lão phu chỉ có hai vật phẩm cấp bậc Tiên Vương.”
“Đến bây giờ vẫn còn thiếu một cái.”
“Thất tổ, ta còn một..........”
Liễu Huyền Thành nghe thấy vậy, vội vàng đi tới trước mặt Thất tổ, muốn mở miệng nói, có thể đưa binh khí của mình cho Thất tổ, giao cho Thiên Cơ Lâu Chủ để đổi lấy tin tức trước đã rồi bàn sau.
Lúc này.
Tin tức về chuẩn Tiên Đế đã được chứng thực.
Kẻ nào biết được tung tích của nó trước, không hề nghi ngờ gì sẽ chiếm được tiên cơ, dù sao thì có thể chạy đến đó bày bố trước, không nói cái khác, cho dù là bố trí trước mấy trận pháp.
Chỉ cần dựa vào sức mạnh của tộc Liễu thị, thì đủ để đối phó được hơn mười vị Tiên Vương! Nếu như chuẩn bị chu toàn hơn chút nữa.
Thì đừng nói chi là mười vị Tiên Vương, cho dù có nhiều gấp đôi, bọn họ cũng có thể xử lý được, dù sao có chuẩn bị từ trước, những kẻ khác làm sao có thể ngăn cản được bọn họ?
Vì vậy.
Liễu Huyền Thành không hề suy nghĩ mà đưa binh khí của mình ra.
Dù sao thì binh khí của hắn cũng là cấp Tiên Vương, chỉ cần có thể khiến cho tộc Liễu thị xuất hiện một vịchuẩn Tiên Đế, đừng nói gì một binh khí, cho dù là có lấy ra tất cả gia tài.
Hắn cũng vui vẻ chấp nhận.
Thất tổ xua xua tay, ánh mắt sáng rực nhìn Lý Vân, thử hỏi: “Xin hỏi tiền bối, có cách nào để thay thế vật phẩm cấp bậc Tiên Vương không?”
“Ồ?”
Lý Vân ồ nhej một tiếng, trên mặt xuất hiện một nụ cười đầy thâm ý. đứng đối diện với hắn.
Thất tổ cũng mang theo nụ cười của một con cáo già.
“Ngươi không hổ là một lão quái vật sống lâu, chỉ trong thời gian ngắn mà đã nghĩ ra biện pháp này.”
Lý Vân hài hước nói.
Trước mặt hắn xuất hiện màn hình giao diện hệ thống của Thất tổ.
Số lượng vật phẩm cấp bậc Tiên Vương trên người hắn căn bản không chỉ có hai, mà là bốn cái!
Nói cách khác, chỉ cần tiền tài của một mình hắn là đã có thể lấy được tin tức về tung tích của chuẩn Tiên Đế, nhưng hắn lại cố ý không lấy hết tài sản của mình ra.
Ý trên mặt lời nói, không cần nói cũng biết.
Hắn muốn thử xem là có thể sử dụng những thứ khác để thay thế vật phẩm cấp bậc Tiên Vương được không.
Nếu như những thứ khác có thể thay thế được vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, vậy thì phải chăng là có thể dùng những thứ khác để thay thế cho vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế?
Nếu thật sự có thể.
Cũng chẳng khó khăn gì để khiếm được mười vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế.
“Tiền bối qua khen, vãn bối cũng chỉ là thuận miệng hỏi thử thôi, không biết tiền bối có đồng ý hay không?”
Thất tổ chắp tay nói.
“Có thể.”
Lý Vân gật đầu.
Chương 773. Việc này ngươi không cần bận tâm. (2). .
Đối phương đã muốn dùng những thứ khác để thay thế, đối với bản thân hắn mà nói, cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.
Dù sao thì.
Một vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, nhiều nhất thì cũng bằng chừng đó điểm số thiên cơ mà thôi, tất cả đều đã được cố định, cũng chỉ giao động ở một mức nào đó mà thôi.
Nhưng mà.
Nếu như dùng những vật phẩm khác để thay thế, thì mình có thể toàn quyền quyết định.
Mình nói giá trị của nó không đủ, thì chính là không đủ. Cho dù người khác có nói như thế nào,thì cũng phải vuốt mũi mà chịu thôi, dù sao thì bọn họ cũng không có cách nào đo lường giá trị của vật phẩm cấp bậc Tiên Vương và những vật phẩm khác.
“Không biết tiền bối, cần bao nhiêu vật phẩm khác để thay thế cho một vật phẩm cấp bậc Tiên Vương?”
Thất tổ hưng phấn hỏi.
Chỉ cần có thể tính ra được cần bao nhiêu vật phẩm khác có thể thay thế một vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, vậy thì hắn có thể tính được đại khái một vật phẩm cấp chuẩn Tiên Đế thì cần bao nhiêu tài nguyên.
“Cái này khó mà nói, phải xem thử ngươi có thể lấy ra được bao nhiêu vật phẩm.”
Lý Vân hơi mỉm cười, chuyền lại bóng cho hắn.
Ý trên mặt lời. Không cần nói cũng biết.
Các ngươi có thứ gì, cứ việc lấy hết ra đây, chỉ cần đủ tiền, ta sẽ nói cho các ngươi.
“Này...........”
Thất tổ nghẹn lời.
Hắn mơ hồ cũng đoán ra được ý đồ của Thiên Cơ Lâu Chủ, nhưng khó mà nói ra được, dù sao thì người ta đã giúp mình tính ra rồi, lại còn không để cho người ta kiếm chút tiền chênh lệch giá cả nữa.
“Lần này, tại hạ xuất môn cũng chưa từng nghĩ sẽ có nhiều chuyện như vậy, bởi vậy số lượng tài nguyên mang theo bên mình cũng không được nhiều lắm.”
Thất tổ mở miệng nói một câu.
Hắn vung bàn tay lên, trước mặt hắn xuất hiện hai vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, rồi sau đó lại xuất hiện môt chiếc nhẫn trữ vật, bên trong có một lượng lớn linh thạch, cùng với một số đan dược bình thường.
Thậm chí.
Còn có không ít thiên tài địa bảo.
Nhân vật đẳng cấp Tiên Vương, cho dù nói rằng không mang theo nhiều đò lắm, nhưng sau khi lấy hết mọi thứ ra, thì có thể gọi là khủng bố. Mấy thứ này có lẽ dư sức cho Thiên Nguyên giới bồi dưỡng ra một vùng thánh địa.
“Xin hỏi tiền bối, chừng này đã đủ chưa?”
Thất tổ mặt mang vẻ chờ mong hỏi.
Thân là lão tổ của một thế lực lớn một vùng, hắn hiểu rất rõ về tài sản của mình, có lẽ số đồ vật mà hắn vừa mới lấy ra chưa đủ để đối lấy một binh khí cấp Tiên Vương.
Dù sao thì một binh khí cấp Tiên Vương có giá mà cũng không có người bán.
Nhưng nếu xét về mặt giá trị, chắc là cũng không ít hơn bao nhiêu.
“Không đủ.”
Lý Vân thu hết tất cả đồ vật lại, nhàn nhạt nói.
“Không đủ?”
Thất tổ nhíu mày, hắn mịt mờ nhìn thoáng qua Liễu Huyền Thành, người ta lập tức hiểu ý, hắn tiến lên một bước, cũng lấy xuống một chiếc nhẫn, đặt ở trước mặt Lý Vân.
“Tiền bối, bây giờ thì sao?”
Liễu Huyền Thành rất thật thà, ngoại trừ giữ lại binh khí cấp Tiên Vương thì móc ra hết tất cả đồ vật của hắn. Lý Vân nhìn màn hình hệ thống, giá trị của số lượng đồ vật mà hai người lấy ra đã vượt xa giá trị của một vật phẩm cấp bậc Tiên Vương, nhưng hắn cảm thấy hình như còn có thể ép thêm chút giá cả nữa.
Lập tức.
Ánh mắt hắn liếc nhìn Liễu Khiêm Chi vẫn còn đang hôn mê. Người này.
Cũng được coi như là một người quyền cao chức trọng trong tộc Liễu thị.
Số lượng tài nguyên trên người hắn không hề ít, giờ phút này thần hồn của hắn đang ngủ say, nhưng nhẫn trữ vật còn nằm trong tay của Thất tổ, nếu như có thể lừa được hắn, thì đây lại là một mối thu nhập đầy khả quan.
“Tiền bối, Khiêm Chi đã hôn mê, thương thế còn chưa bình phục, chúng ta không thể mở được nhẫn trữ vật của hắn.............
Thất tổ chú ý tới ánh mắt của Lý Vân, tức khắc lộ ra vẻ mặt u sầu.
Hắn rất hy vọng là Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối có thể giơ cao đánh khẽ, chừa cho bọn hắn một con đường sống. Nếu giao hết nhẫn trữ vật ra thì mấy người bọn họ đều thành nghèo rớt mồng tơi.
Ra khỏi nhà thì tiền bạc rủng rỉnh, đến Thiên Cơ Lâu một chuyến, ngay đến cả nhẫn trữ vật cũng chẳng còn, nói ra ai mà tin cho được?
“Vậy thì hết cách, ta muốn mà chẳng giúp được gì”. Lý Vân xòe hai tay ra, bất đắc dĩ nói.
“Này..”
Thất tổ nghe thấy vậy, sắc mặt càng khó coi hơn nữa, tay hắn mò vào trong áo, sờ sờ nhẫn trữ vật của Liễu Khiêm Chi, trong lòng âm thầm cầu nguyện, chỉ mong là trong chiếc nhẫn trữ vật của Khiêm Chi, không có thứ gì quý giá.
Nếu như có thì, đúng là lỗ to rồi.
Còn về phần gắng gượng mà mở nhẫn trữ vật ra, thì có chút không thực tế, tốt xấu gì Liễu Khiêm Chi cũng là cao thủ cấp Tiên Vương. Nếu như gượng ép mà mở nhẫn trữ vật của hắn ra, cuối cùng chỉ có thể mất cả người lẫn của.
Chi bằng giao cho Thiên Cơ Lâu Chủ, để cho hắn tự sầu não vì chuyện này đi. Dù sao thì.
Vừa rồi cũng đã móc ra không ít tiền của rồi, bây giờ mà dừng lại thì có chút không thực tế. Sau khi cân nhắc một lúc lâu.
Thất tổ thở dài trong lòng, hắn lấy nhẫn trữ vật của Liễu Khiêm Chi ra, cung kính đưa ra nói: “Tiền bối, đây là nhẫn trữ vật của Khiêm Chi, nhưng tại hạ không thể nào mở ra được.”
“Hôm nay trao đổi nó với tiền bối, chẳng hay tiền bối có cách nào không?”
“Việc này ngươi không cần quan tâm.”
Lý Vân tùy ý tiếp nhận nhẫn trữ vật, sau đó đưa ra một miếng ngọc bội, đặt lên trên mặt bàn, mở miệng nói: “Đây là thứ mà các ngươi muốn.”
“Đi theo chỉ dẫn trong ngọc bội, ngươi có thể tìm được cơ duyên chuẩn Tiên Đế, nhưng muốn đi vào thì phải trả một cái giá rất lớn.”
“Nhưng mà......”
“Ta có thể nhắc nhở ngươi một câu, nếu như không có biện pháp để vào trong đó, tùy ý xông vào nơi đó, cho dù là chuẩn Tiên Đế, thì đều có khả năng tử vong!”
Chương 774. Khiến đạo hữu chê cười rồi.. .
“Chuẩn Tiên Đế cũng sẽ tử vong sao?”
Mấy chữ này vừa thốt ra.
Cho dù là Thất tổ hay là hai người Thái Sơ đều rùng mình, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy được sự e ngại trong mắt của đối phương.
Từ mấy lời này, không khó để nhận thấy rằng.
Nơi mà Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối chỉ điểm, chắc chắn là cực kỳ hung hiểm.
“Vãn bối đã hiểu, đa tạ tiền bối chỉ điểm.”
Thất tổ khom người, cung kính nói: “Thắc mắc trong lòng tại hạ đã được cởi bỏ, hôm nay tạm thời cáo từ.”
“Không tiễn.”
Lý Vân gật đầu.
Ba người Thất tổ cùng nhau rời khỏi Thiên Cơ Lâu.
Mới vừa rời khỏi đó, Thất tổ lấy ra miếng ngọc bội vừa rồi, nhìn thoáng qua nội dung bên trong, sau khi thu hồi thần thức, hắn thở dài một hơi.
“Thì ra năm đó nơi mà hai vị Tiên Đế giao thủ chính là đây”. Thất tổ lẩm bẩm nói.
“Lão tổ, trong miếng ngọc bội...”. Trong lòng Liễu Huyền Thành rất tò mò, hắn muốn mở miệng dò hỏi, nhưng sau khi nhìn thấy Thái Sơ, hắn lập tức ngậm miệng lại không nói, chuyện này liên quan đến tin tức về chuẩn Tiên Đế, không thể tùy ý tiết lộ.
Ít nhất.
Thì bọn họ còn chưa thân thiết với Thái Sơ đến nổi mà có thể chia sẽ tin tức về chuẩn Tiên Đế. Phải biết rằng.
Đây chính là thứ mà phải tiêu hao rất lớn mới đổi lấy được, há có thể đưa không không cho người khác?
“Tại hạ chợt nhớ ra mình còn có chút việc cần làm, hôm nay xin cáo từ, mong rằng hành trình đến Thiên Ma giới của hai vị sẽ thuận buồm xuôi gió.”
Thái Sơ mỉm cười nói. Hắn không phải đồ ngốc.
Người ta giữ kín tin tức về chuẩn Tiên Đế đến mức như vậy, mà hắn còn tiếp tục ở lại đây, nhiều ít gì cũng có chút không biết điều.
Dù sao thì.
Vừa rồi bên trong Thiên Cơ Lâu, bản thân hắn cũng đã chiếm được không ít tin tức về chủ nhân của Thiên Mang sơn. Thậm chí.
Còn biết được kế hoạch của chủ nhân Thiên Mang sơn.
Nếu như còn bám theo hỏi tung tích của cơ duyên chuẩn Tiên Đế, vậy thì khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ta nghĩ nhiều.
Cho dù là bản thân hắn có ơn cứu mạng hai người kia, cũng không thể vượt quá giới hạn, tránh cho người ta sinh lòng nghi kị.
“Không sao.”
Thất tổ vẫy tay, hắn đưa mắt dáng vè không vui nhìn Liễu Huyền Thành một cái, rồi sau đó quay đầu chắp tay nói với Thái Sơ: “Nếu như chuyện không gấp thì đạo hữu có thể nán lại thêm mấy ngày. Vừa đúng lúc, chúng ta đang muốn tìm hiểu một chút về tình hình ở Thiên Nguyên giới, dù sao thì sau này vẫn còn phải thường xuyên chạy đến Thiên Nguyên giới.”
Nếu như là Thiên Nguyên giới của trước kia.
Bọn họ sẽ chẳng hề có chút suy nghĩ muốn quan sát thêm chút nào. Nhưng mà nay.
Thiên Nguyên giới lại xuất hiện một Thiên Cơ Lâu, vậy thì khó mà nói trước được, nếu như chẳng may thì có khi hai ba ngày lại phải đến Thiên Cơ Lâu một lần. Mà Thái Sơn vốn dĩ là sinh linh bản địa của Thiên Nguyên giới.
Chẳng cần phải nghi ngờ là hắn có ưu thế trời cho.
Chỉ cần hắn không chết đi, sau này chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật có quyền thế ở Thiên Nguyên giới. Bây giờ tạo mối quan hệ tốt với hắn, thì đúng là một vụ làm ăn có lời.
Còn về phần tung tích về chuẩn Tiên Đế. Cái này có quan trọng không?
Chẳng hề quan trọng chút nào!
Cho dù có nói cho Thái Sơ, chỉ dựa vào một mình hắn thì có thể làm nên chuyện gì?
Có dùng đầu ngón chân mà nghĩ thì hắn chẳng thể nào sánh bằng cả tộc Liễu thị khổng lồ, nếu như có thểsử dụng một tin tức như vậy, lôi kéo được một Tiên Vương trong tương lai có tiềm lực vô hạn.
Thất tổ vô cùng tán thành giao dịch này.
“Tin tức về Chuẩn Tiên Đế này cũng chẳng nhằm nhò gì, nói cho đạo hữu cũng không sao, ước chừng chẳng bao lâu nữa thì nó chẳng còn là bí mật nữa đâu.”
Thất tổ mỉm cười nói.
“Này.”
Thái Sơ nghe vậy, có chút dao động, nhưng hắn vẫn kiềm chế sự hiếu kỳ trong lòng, chần chờ nói: “Đạo hữu, làm vậy có được không?”
Hắn hiểu rất rõ thân phận của mình.
Có một số việc,hắn không thể tùy tiện đụng vào, cho dù là Tiên Vương, cũng không phải muốn làm gì thì làm, dù sao thì núi cao còn có núi cao hơn.
Chỉ một mình chủ nhân của Thiên Mang thì đã có thể giết chết hắn một cách dễ dàng.
Nếu như bản thân hắn biết được tin tức về Chuẩn Tiên Đế, chuyện này đối với bản thân hắn mà nói, chưa chắc đã là một chuyện tốt, chứ đừng nói chi đến chuyện tộc Liễu thị người ta phải đổi bằng ba vật phẩm cấp Tiên Vương.
Hôm nay nếu như nhận ân huệ này của đối phương.
Sau này mà muốn trả ơn, vậy thì không dễ dàng đâu.
“Không có gì là được không được.”
“Thái Sơ đạo hữu không cần suy nghĩ nhiều, đây là tin tức mà lão phu tự nguyện tặng cho ngươi thôi, nói không chừng ngày sau chúng ta còn có thể tiếp tục hợp tác, cùng nhau đối phó với chủ nhân của Thiên Mang sơn.”
Thất tổ không hề lưu tâm nói. Dường như.
Cái tin tức mà đổi bằng ba vật phẩm cấp Tiên Vương, trong mắt hắn chẳng đáng giá một đồng vậy.
“Nếu như đạo hữu cần tại hạ hỗ trợ, tại hạ tất nhiên sẽ dốc hết sức lực.”
Đối phương đã nói đến như vậy rồi.
Thái Sơ cũng không muốn tỏ vẻ nữa, bất kỳ cái nhân nào cũng đều ham muốn tin tức về Chuẩn Tiên Đế, cho dù là Thái Sơ cũng không ngoại lệ.
Trước mắt.
Mục tiêu hiện tại của hắn là đối phó với chủ nhân của Thiên Mang sơn.
Nếu có thể nhân cơ hội này khiến bản thân có thể trở thành chuẩn Tiên Đế, vậy thì không thể tốt hơn được nữa.
“Dễ thôi.”
Thất tổ khẽ cười một tiếng, nói: “Không gạt đạo hữu, tung tích về cơ duyên chuẩn Tiên Đế nằm trong một vùng hỗn độn thuộc phía tây Thiên Ma giới, nơi đó đã từng là nơi mà hai vị Tiên Đế giao chiến.”
“Hai vị Tiên Đế giao chiến?”
Liễu Huyền Thành trầm giọng nói: “Là chiến trường nơi Thần đế Tiên giới giao tranh với chúa tể Địa Phủ sao?”
“Không sai.”
Thất tổ gật đầu, tiếp tục nói: “Chuyện này có liên quan đến Tiên Đế, đúng thật là như lời của Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối đã nói, đó không phải là nơi mà những người có đẳng cấp Tiên Vương như chúng ta có thể đặt chân vào.”
“Cho dù là chuẩn Tiên Đế đi vào, thì cũng sẽ gặp nguy hiểm.”
“Hơn nữa
“Hơn nữa cái gì?”
Thái Sơ tò mò hỏi.
“Hơn nữa, căn cứ vào tin tức của Thiên Cơ Lâu Chủ cung cấp, thì hình như trận giao chiến giữa hai vị Tiên Đế kia vừa mới kết thúc không bao lâu.”
Chương 775. Khiến đạo hữu chê cười rồi. (2). .
Thất tổ có chút chần chờ nói.
“Làm sao có thể như vậy?”
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Thái Sơ là không thể tin được.
Trận đại chiến ở Địa Phủ đã trôi qua biết bao nhiêu năm rồi, cụ thể thì đã bao nhiêu năm thì không ai nhớ rõ ràng, ít nhất cũng phải hơn hàng tỉ năm rồi.
Thậm chí còn có khả năng là đã qua một hoặc hai kỷ nguyên.
Trong khoảng thời gian này, có không biết bao nhiêu thế lực xuất hiện rồi biến mất, trong tiềm thức của vô số sinh linh đã không còn nhớ rõ năm xưa đã từng có một trận chiến như vậy nữa.
Chỉ có những thế lực khổng lồ như tộc Liễu thị, thì còn có một số ghi chép cụ thể. Còn về phần những người khác.
Thì chỉ đều nghe qua tin đồn vậy thôi.
Đã trải quan một thời gian dài như vậy, thì làm sao trận chiến giữa hai vị Tiên Đế mới vừa kết thúc được chứ? Dù sao thì cũng không thể nào nói hai người kia giao thủ từ ngày đó cho đến bây giờ chứ?
Cái này cũng quá không thực tế.
Tiên Vương giao thủ với nhau thì cứ phải gọi là hủy thiên diệt địa, còn về phầnchuẩn Tiên Đế cùng Tiên Đế giao thủ với nhau, vậy thì càng không cần phải nói, hai người vẫn luôn giao thủ với nhau, vậy thì có đánh tan tành chư thiên vạn giới, thì cũng chẳng thành vấn đề.
“Thất tổ, phải chăng Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối đoán sai chỗ nào rồi?”
Liễu Huyền Thành chần chờ nói.
Chuyện liên quan đến Tiên Đế, trong lúc nhất thời, Thiên Cơ Lâu Chủ không thể đoán định chính xác, thì cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao thì
Chuyện càng khủng bố.
Thì càng khó có thể tiên đoán được, huống gì là chuyện liên quan đến Tiên Đế.
Nếu như đổi lại là một người tiên đoán thiên cơ khác, thì đừng nói đến chuyện tiên đoán hai vị Tiên Đế, cho dù là tùy tiện tiên đoán về trận đại chiến ở Địa Phủ năm xưa thì đều sẽ bị phản phệ mà chết.
“Không thể nào.”
Thất tổ nói như chém đinh chặt sắt.
Tuy rằng chỉ mới vừa đi vào trong Thiên Cơ Lâu hôm nay, nhưng sâu trong nội tâm của hắn đã tin lời của Thiên Cơ Lâu Chủ, hắn lẩm bẩm nói: “Có lẽ đại chiến năm xưa ở Địa Phủ không hề đơn giản như trong suy nghĩ của chúng ta.”
“Có khi nào hai vị Tiên Đế đánh nhau vượt qua dòng sông thời gian không?”
Thái Sơ nhẹ giọng nói.
Tiên Vương đã có thể vượt qua dòng sông thời gian, chỉ là vô cùng nguy hiểm. Nếu như hành tẩu bên trong, chỉ cần không cẩn thận thì sẽ bị nhấn chìm trong dòng sông thời gian, rồi sau đó không thể nào thoát ra được.
Chỉ có chuẩn Tiên Đế mới có thể dễ dàng ngao du trong sông thời gian. Khi đạt đến tu vi của một Tiên Đế.
Nếu như giao đấu từ mốc thời gian này đến một mốc thời gian khác, cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng.
“Khó mà nói.”
Thất tổ nhăn mày lại, thần thức tiến vào bên trong ngọc bội, lại quan sát một lượt, để chứng minh vừa rồi hắn không xem lầm. Nếu như lời Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối nói chính là sự thật.
Trận đại chiến giữa hai vị Tiên Đế đến gần đây mới kết thúc, thì tại sao hắn lại không cảm nhận được gì? Theo lý mà nói, dao động tạo ra từ trận đại chiến giữa hai vị Tiên Đế, không hề dễ dàng che giấu được mới đúng, còn về chuyện Thần đế của những năm tháng xa xưa, thật ra cũng dễ giải thích.
Đơn giản là.
Sau khi hắn trấn áp được chúa tể Địa Phủ, rồi quay trở về năm tháng xa xưa.
“Được rồi, không cần bàn đến chuyện này nữa, chỉ cần sau này gom góp đủ cơ duyên, sau khi có thể đi vào bên trong chiến trường kia, thì tất cả những điều bí ẩn đều sẽ được giải đáp.”
Thất tổ chẳng đoán ra được, dứt khoát là không thèm nghĩ nữa.
“Phỏng chừng bí mật này cũng chẳng giấu diếm được bao lâu nữa đâu.”
“Thất tổ...........!”
Thất tổ vừa mới nói xong, Liễu Huyền Thành đứng bên cạnh bỗng nhiên kinh hô một tiếng.
“Làm sao vậy?”
Thất tổ có chút không vui.
Không thể không nói.
Mấy ngày nay, biểu hiện của Liễu Huyền Thành khiến cho hắn cảm thấy có chút không vừa lòng, Cho dù là về phương diện thực lực hay là đối nhân xử thế đều hơi kém.
Cũng chính vì nguyên nhân này.
Hắn đã chọn phái Liễu Khiêm Chi đến Thiên Cơ Lâu thay vì là Liễu Huyền Thành. Nhưng không ngờ rằng Liễu Khiêm Chi giữa đường lại xảy ra chuyện.
Mà nay.
Liễu Huyền Thành hô lên như vậy, hoàn toàn không có được sự bình tĩnh mà một người có tu vi Tiên Vương nên có, khiến cho trong lòng hắn hơi có chút bất mãn, nhưng giờ phút này Thái Sơ đang ở bên cạnh, hắn cũng không thể nào nổi cáu được.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Thất tổ hỏi một câu.
“Liễu Chính Nham..........Trốn rồi!”
Trong tay Liễu Huyền Thành cầm một miếng ngọc bội, trầm giọng nói: “Vừa rồi người trong tộc có truyền tin cho ta, báo rằng hậu nhân của Liễu Thanh Vũ đều đã bị khống chế.”
“Nhưng chỉ thiếu mỗi một mình Liễu Chính Nham.”
“Hả?”
Khuôn mặt của Thất tổ có rút, hắn không ngờ rằng vào thời khắc mấu chốt, lại xảy ra sơ xuất, còn chưa bắt được Liễu Thanh Vũ thì cũng vậy đi, mà trong tộc bọn họ lại để sổng mất Liễu Chính Nham.
“Tại sao lại để Liễu Chính Nham trốn được?”
Thất tổ gắng gượng kiềm chế lửa giận trong ngực, trầm giọng hỏi.
“Không đám gạt lão tổ, thực lực Liễu Chính Nham không yếu, chỉ còn cách Tiên Vương một bước nữa thôi, mà ba người chúng ta lại không có trong tộc, cho nên không có Tiên Vương tọa trấn, lúc này mới không phát hiện ra rằng Liễu Chính Nham đã trốn mất.”
Liễu Huyền Thành nhanh chóng nói: “Hơn nữa.........”
······
“Hơn nữa cái gì?”
Trong lòng Thất tổ có cảm giác không ổn.
“Thất tổ đừng tức giận.”
Liễu Huyền Thành an ủi một câu, có chút thấp thỏm nói: “Liễu Chính Nham kia cũng coi như là có quyền cao chức trọng, có tiếng nói không nhỏ trong tộc Liễu thị, khi hắn rời đi, đã mở Tàng Bảo các.........”
“Lấy đi ba vật phẩm cấp Tiên Vương, và vô số những..... thiên tài địa bảo khác.”
“Cái gì?!!”
Tuy Thất tổ thờ ơ lãnh đạm, vinh nhục không màng, nhưng giờ phút này cũng không thể nhịn được nữa. Theo như hắn thấy thì, căn cơ của tộc Liễu thị đã hoàn toàn mục nát rồi, đầu tiên là Liễu Thanh Vũ, sau đó là Liễu Chính Nham, hai người kia đã trực tiếp khiến cho nguyên khí của tộc Liễu thị bị thương tổn.
Ba vật phẩm cấp Tiên Vương đấy!
Đây là một giá trị khủng bố đủ để đổi được tin tức về tung tích của Chuẩn Tiên Đế, từ chuyện này thì có thể nhận ra được mức độ quý giá của nó.
Cũng vì biết được điều này.
Phỏng chừng Liễu Chính Nham đã biết chuyện của Liễu Thanh Vũ từ lâu rồi.
“Lão tổ, chúng ta có nên phái người đuổi giết Liễu Chính Nham hay không?”