Huyền Huyễn Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! (Bản Dịch)

Chương 56 - Chương 804. Không Chờ Nổi Rồi Sao?. (2)

Chương 1. Thiên Cơ Khả Trắc! - Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu! Chương 804. Không chờ nổi rồi sao?. (2)

. .

Liễu Chính Nham khom mình hành lễ, cung kính hô: “Vãn bối Liễu Chính Nham, cầu kiến lão tổ!”

Thanh âm vọng về phương xa.

Không lâu sau.

Một giọng nói lạnh lùng vọng ra từ trong điện.

“Vào đi.”

Giọng nói vừa kết thúc.

Hai cánh cửa lớn nặng nề phía trước đại điện, ầm ầm mở ra, phảng phất như nặng cả trăm vạn ký lô vậy. Vào thời điểm khi nó mở ra, toàn bộ mặt đất dưới chân gần như là lay động theo.

Bên trong đại điện.

Là một mảnh tối tăm, cho dù là thần thức cấp Trường Sinh, đều bị ngăn chặn hoàn toàn, không thể thoát ra khỏi cơ thể.

Trong lòng Liễu Chính Nham đầy sự thấp thỏm đi vào trong đó, khi nhìn thấy hai bóng người ở phía trước, ngồi ở phía cao trên đại điện, hơi thở uy nghiêm, giống như ma thần.

Người ngồi phía bên trái rất có hứng thú liếc mắt đánh giá hắn một cái, ngay sau đó dời ánh mắt. Mà người ngồi phía bên phải.

Là một người đàn ông còn trẻ, ánh mắt sâu thẳm, tóc dài buông xuống, thần huy lưu chuyển, một bộ chiếc y màu trắng bạc lấp lánh thứ ánh sáng lạnh lẽo, giống như một thần vương trẻ tuổi.

Người này nhìn rất trẻ.

Nhưng Liễu Chính Nham lại không dám chần chừ.

Hắn bước nhanh về phía trước, khom người quỳ gối trên mặt đất, lại lần nữa hô to nói: “Vãn bối Liễu Chính Nham, bái kiến Thanh Vũ lão tổ, bái kiến chủ nhân Thiên Mang sơn đại nhân!”

“Đứng lên đi.”

Liễu Thanh Vũ nhàn nhạt mở miệng.

“Đa tạ lão tổ.”

Liễu Chính Nham vội vàng trả lời, chậm rãi đứng dậy.

“Đồ mà ta sai ngươi lấy, ngươi có mang đến không?”

Liễu Thanh Vũ mở mắt, ánh mắt rơi xuống, nhìn về phía Liễu Chính Nham, dò hỏi.

“Vãn bối đã mang đến đây, mời lão tổ xem qua.”

Liễu Chính Nham tháo xuống một chiếc nhẫn trên ngón tay, cung kính dâng lên, mở miệng nói: “Vãn bối mang đến một bộ công pháp có thể tu luyện đến cấp Tiên Vương, hai binh khí cấp Tiên Vương, cùng với rất nhiều tài nguyên khác nữa.”

“Rất tốt.”

Liễu Thanh Vũ nghe thấy câu nói này, trên vẻ mặt lạnh lùng vô cùng, nụ cười hiếm thấy hiện lên. Mấy thứ này.

Bình thường thì Liễu Chính Nham có thể chạm vào, nhưng muốn mang nó đi, thì vô cùng không dễ dàng, mà nay hắn không chỉ lấy được chúng, mà còn mang đến Thiên Diễm giới.

Tất nhiên là trong quá trình này cũng chịu không ít khổ.

Điều này khiến cho Liễu Thanh Vũ nhìn bằng con mắt coi trọng, hậu nhân này của hắn dường như đã không làm hắn thất vọng.

Ba vật phẩm cấp Tiên Vương, có thể không mua được nhiều, nhưng cũng chẳng ít tin tức từ Thiên Cơ Lâu, đủ để cho hắn biết được không ít bí mật.

Ít nhất.

Thì có thể biết được thời điểm cơ duyên chuẩn Tiên Đế xuất thế, đủ để cho hắn đi trước mọi người một bước.

“Đây là điều mà vãn bối nên làm.”

Liễu Chính Nham cung kính nói.

Liễu Thanh Vũ hơi gật đầu, không nói thêm gì, giơ tay lên, nhẫn trữ vật nằm trên tay Liễu Chính Nham đã bay đến trong lòng bàn tay của hắn.

Đứng bên cạnh.

Chủ nhân của Thiên Mang sơn cũng không khỏi liếc mắt nhìn thêm một cái.

Hắn cũng muốn có chiếc nhẫn trữ vật này, nhưng đáng tiếc là bản thân hắn lại không có hậu nhân như vậy. Mà số của cải trước kia của hắn.

Đều đã ném vào trong Thiên Cơ Lâu.

Ném vào Thiên Cơ Lâu thì cũng coi như thôi, mấu chốt là chẳng thu được tin tức gì, Thiên Cơ Lâu Chủ chỉ cho hắn một miếng ngọc bội trống không, nói cho hắn đợi đến khi cơ duyên chuẩn Tiên Đế hiện thế.

Bên trong tự nhiên sẽ xuất hiện tin tức mà hắn muốn. Chuyện này giống như bị gài hàng.

Có trời mới biết, có khi nào Thiên Cơ Lâu Chủ ăn xong mà không trả tiền, nhưng e ngại thực lực mạnh mẽ của Thiên Cơ Lâu Chủ, mà mình đã giao hết tài nguyên của bản thân ra rồi.

Cũng chẳng thể nói thêm được gì nhiều.

Chỉ có thể xám xịt quay trở về Thiên Mang sơn.

“Thanh Vũ lão tổ.”

Liễu Chính Nham chà xát tay, nhìn Liễu Thanh Vũ, muốn nói lại thôi.

Sở dĩ bản thân hắn phản bội tộc Liễu thị, mang theo nhiều đồ tốt như vậy, không ngại băng qua hàng tỉ vạn dặm xa, băng qua dòng hỗn độn chạy đến nơi này, là vì cái gì?

Vì đầu quân cho Liễu Thanh Vũ sao? Đây là điều không có khả năng.

Tuy rằng Liễu Thanh Vũ là lão tổ trực hệ của hắn, nhưng chuyện hắn gia nhập Địa Phủ chính là sự thật, bản thân hắn trợ giúp Liễu Thanh Vũ, chẳng phải là đối đầu với chư thiên vạn giới rồi hay sao?

Chỉ cần Liễu Thanh Vũ thất bại, chắc chắn là hắn sẽ chết tương đối thê thảm. Còn nếu như ở lại tộc Liễu thị.

Những kẻ là hậu nhân của Liễu Thanh Vũ như bọn họ, tuy rằng sẽ bị trừng phạt, nhưng cũng sẽ không bị trừng phạt quá nặng. Nhiều lắm thì chỉ đá ra khỏi tổ địa, đưa đến nơi khác tiếp tục làm mưa làm gió mà thôi.

Mà Liễu Chính Nham hắn là một người có tu vi Trường Sinh cảnh đỉnh phong, thì lại càng có thể chấp chưởng một vùng lãnh thổ rộng lớn, có lẽ còn có thể sáng lập ra một mảnh trời riêng.

Sở dĩ từ bỏ tương lai tốt đẹp như vậy, chạy đến nơi này. Còn không phải là vì trở thành Tiên Vương hay sao?

Chỉ cần có thể trở thành Tiên Vương, như vậy những ghì phải bỏ ra trước đây, tất cả đều là đáng giá. Mà nay.

Lão tổ lấy được lợi ích, lại im miệng không nói chuyện giúp mình trở thành Tiên Vương. Nếu như nói trong lòng Liễu Chính Nham không lo lắng, là không thể nào.

“Ồ?”

Liễu Thanh Vũ thu hồi nhẫn trữ vật, ánh mắt lại nhìn về phía Liễu Chính Nham, sau khi đánh giá đối phương một phen, Liễu Thanh Vũ nhàn nhạt nói: “Không chờ nổi rồi sao?”

“Vãn bối bị mắt ở cảnh giới Trường Sinh đỉnh phong đã gần ngàn vạn năm rồi, bỗng nhiên nghe nói lão tổ có biện pháp giúp vãn bối đột phá, cho nên khó có thể khống chế được cảm xúc, đã khiến lão tổ chê cười.”

Liễu Chính Nham cười gượng một tiếng, chắp tay nói.

“Yên tâm.”

Liễu Thanh Vũ lạnh lùng gật đầu, tiếp tục nói: “Nếu như ta đã đồng ý với ngươi rồi, tất nhiên sẽ giúp ngươi, hôm nay ta cũng không ngại nói cho ngươi, cơ duyên trở thành Tiên Vương của ngươi đang nằm ở trong Thiên Cơ Lâu thuộc Đại Hoang thành.”

Dù sao chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi.

Liễu Thanh Vũ không hề quanh co lòng vòng, trực tiếp nói cho Liễu Chính Nham.

Còn về phần chạy đến Thiên Cơ Lâu, Thiên Cơ Lâu Chủ có giúp hắn trở thành Tiên Vương hay không, vậy chuyện này không phải là của hắn, chỉ cần Liễu Chính Nham trả đủ tài nguyên..........

Hẳn là có thể trở thành Tiên Vương chứ nhỉ? Liễu Thanh Vũ nghĩ như thế.

Nếu như Liễu Chính Nham trở thành Tiên Vương, vô hình trung bên phía họ sẽ có thêm một trợ lực hùng mạnh.

Chương 805. Không chờ nổi rồi sao?. (3)

. .

“Đại Hoang thành? Thiên Cơ Lâu?”

Liễu Chính Nham suy tư một chút, hình như là bản thân hắn cũng đã từng nghe thấy mấy tên này ở trong tộc Liễu thị. Nhưng rốt cuộc là Đại Hoang thành nằm ở nơi nào, hắn lại chẳng biết chút gì.

Ngay khi hắn đang muốn tiếp tục đặt câu hỏi. Liễu Thanh Vũ lại lần nữa mở miệng.

“Đại Hoang thành nằm trong Thiên Nguyên giới, chỉ cần ngươi ra khỏi Thiên Mang sơn, đi ra ngoài hỏi thăm một chút, thì muốn biết được vị trí của Thiên Nguyên giới, cũng không phải là việc gì khó.”

“Đúng vậy.”

Liễu Chính Nham gật đầu, kiềm chế sự tò mò trong lòng, hắn chắp tay nói: “Nếu lão tổ không còn gì phân phó, thì vãn bối cáo lui trước.”

“Lui ra đi.”

Liễu Thanh Vũ hờ hững gật đầu.

Sau khi Liễu Chính Nham rời đi, chủ nhân của Thiên Mang sơn ngồi ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, cười khẽ mở miệng: “Hậu bối này của ngươi, trong tay hẳn là còn có chút tài nguyên, ngươi không muốn lấy chúng lại sao?”

“Nếu như muốn lấy, có lẽ ngươi còn có thể có được thêm chút tin tức từ Thiên Cơ Lâu, chuyện này rất có lợi đối với kế hoạch của hai người chúng ta!”

“A.”

Liễu Thanh Vũ liếc xéo chủ nhân của Thiên Mang sơn một cái, từ sâu trong đáy mắt hắn có chút cảm xúc lạnh băng.

Sau khi chủ nhân của Thiên Mang sơn chạy đến Thiên Cơ Lâu, đã có được tin tức gì, hắn chẳng thèm nói cho mình dù chỉ là một chút, thì làm sao mình lại ngốc đến mức nói hết tất cả tin tức cho hắn chứ?

Còn về chuyện lấy đi số tài nguyên trong túi của Liễu Chính Nham, sau đó đi Thiên Cơ Lâu mua tin tức, rồi lại chia sẽ với hắn, không thể nào.

Dựa vào thực lực của một mình hắn.

Trong lòng Liễu Thanh Vũ hiểu rất rõ, bản thân hắn cũng không phải là đối thủ của chủ nhân Thiên Mang sơn.

Nếu như sau khi có được tin tức, đối phương muốn trở mặt, bản thân hắn lại chẳng có chút sức lực để phản kháng, nhưng ngược lại nếu như Liễu Chính Nham trở thành Tiên Vương.

Hai người bọn họ hợp sức với nhau, có lẽ có thể đứng ngang hàng với chủ nhân của Thiên Mang sơn.

Một bên là người có dã tâm cực lớn, một bên lại là hậu nhân của mình, nếu như phải lựa chọn giữa hai người này, thật ra cũng không khó để chọn.

“Sơn chủ đi một chuyến Thiên Nguyên giới, mang tiếng là đi giám thị tam vương Liễu thị, không biết là có đến Thiên Cơ Lâu không nhỉ?”

Liễu Thanh Vũ cười khẽ hỏi: “Nếu như đã đến Thiên Cơ Lâu, phải chăng là đã biết được tin tức gì rồi?”

“Hả?”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn khẽ cau mày, bất đắc dĩ nói: “Thiên Cơ Lâu Chủ chỉ cho ta một miếng ngọc bội trống không, ngoài vật này ra thì chẳng có thêm bất kỳ tin tức gì.”

“Phải không?”

Liễu Thanh Vũ rõ ràng là không tin. Những lời này, lừa quỷ hả?

Thiên Cơ Lâu kia có tiếng một tay giao tiền, một tay giao hàng, tại sao lại có thể đưa một miếng ngọc bội trống không được chứ? Không muốn chia sẻ tin tức, trực tiếp cự tuyệt là được, không cần phải vòng vo tam quốc như vậy.

“Xem ra là đạo hữu không tin ta?”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn trầm giọng nói.

Hắn nhìn thẳng vào Liễu Thanh Vũ, từ sâu trong lòng, nói thật hắn có chút thất vọng, bản thân hắn đã cứu đối phương về đây, đối phương không chỉ không cảm kích, ngược lại lòng lại có hiềm khích.

Điều này chẳng khác nào lọng dạ quá bạc bẽo.

Nhưng nghĩ đến, đối phương có thể vì truyền thừa Địa Phủ, dễ dàng phản bội lại gia tộc của mình, trong lòng lại chợt cảm thấy bình thường trở lại.

Đến ngay cả gia tộc của mình mà còn có thể phản bội.

Còn muốn trông cậy vào đối phương báo ân, xác suất của chuyện này quá mức hão huyền.

“Cũng không phải, đạo hữu có ơn cứu mạng ta, hiện giờ trong tay ta cũng có không ít tài nguyên, chi bằng hai người chúng ta cùng đến Thiên Cơ Lâu một chuyến được không?”

Liễu Thanh Vũ chân thành nói.

“Muốn để ta đến Thiên Cơ Lâu đối chất với Thiên Cơ Lâu Chủ hay sao?”

Trong lòng chủ nhân của Thiên Mang sơn nghĩ vậy.

Sau khi suy nghĩ này xuất hiện.

Hắn không cần nghĩ ngợi liền gật đầu, nói: “Có thể.”

Chỉ cần đến Thiên Cơ Lâu, chuyện Thiên Cơ Lâu Chủ cho mình một miếng ngọc bội trống không, sẽ có thể giải thích được, hắn không có gì là không dám đi.

Mà suy nghĩ muốn thăm dò mình của Liễu Thanh Vũ nhất định sẽ thất bại. Ngay khi hai người họ đang muốn chạy đến Thiên Nguyên giới.

Chủ nhân của Thiên Mang sơn bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo, sát khí cả người khuếch ta, bao phủ khắp đất trời, trầm giọng quát: “Ai!”

Một tiếng quát lạnh.

Giống như thiên lôi nổ tung, ù ù vang dội, toàn bộ Thiên Mang sơn gần như nứt ra, không biết bao nhiêu khe nứt bắt đầu lan ra như mạng nhện, bao phủ phạm vi ngàn vạn dặm..

“Vụt!”

Hư không nứt ra.

Hai bóng người to lớn cùng lúc xuất hiện trên vòm trời, chân đạp vào bầu trời vô tận, hỗn độn chung quanh cuồn cuộn, sương mù tràn ngập khắp thiên địa.

Hai ánh mắt sắc bén xuyên qua vũ trụ, đảo qua mỗi một tấc không gian.

“Sơn chủ, phát hiện ra điều gì rồi?”

Liễu Thanh Vũ trầm giọng nói.

Khí tức của hắn như mặt trời, lan tràn ra khắp thiên địa, làm cho nhật nguyệt sao trời phải run lẩy bẩy, núi non sông ngoài đều phải nổ tung, vô cùng khủng bố.

Chiến y trên người lấp lánh rực rỡ, cả người giống như một vầng mặt trời, treo trên trời cao. Bắn ra hàng tỉ tia sáng, chiếu sáng sao trời.

Thời khắc này.

Khí thế của hắn đã tăng lên đến mức cực hạn, đã chuẩn bị sẳn sàng động thủ bất kỳ lúc nào, nhưng kết quả lại làm hắn thất vọng rồi, từ đầu cho đến cuối hắn không hề phát hiện ra bất kỳ bóng người nào.

Nếu chủ nhân của Thiên Mang sơn không phát giác, thậm chí hắn cũng không biết, nhất cử nhất động của mình đã bị người ta giám thị. Nghĩ như vậy.

Khiến cho sống lưng hắn phát lạnh, may mắn mà chưa trở mặt với chủ nhân của Thiên Mang sơn, nếu không thì, chỉ dựa vào một mình hắn, chỉ sợ là khó khăn từng bước.

Dù sao thì

Tin tức về Chuẩn Tiên Đế đã phát tán ra bên ngoài.

Những Tiên Vương chạy đến đây đều là tuyệt đỉnh cường giả, trong số này có không ít lão quái vật sống sót sau trận đại chiến ở Địa Phủ. Bất kỳ kẻ nào trong số đó đều mạnh hơn một bậc so với hắn.

Chương 806. Hy vọng Thiên Cơ Lâu không khiến ta thất vọng.

. .

“Người của Thần giới!”

Sắc mặt chủ nhân Thiên Mang sơn âm trầm, sau khi cảm nhận khí tức còn sót lại, nặng nề nói.

“Người của Thần giới?”

Sắc mặt của Liễu Thanh Vũ biến đổi, kinh ngạc nói: “Người của tộc Liễu thị sao?”

Lúc này.

Dường như chỉ có người của tộc Liễu thị mới có khả năng chạy đến đây, chỉ là không biết rốt cuộc là ai đến đây, Thất tổ? Hay là Liễu Thanh Hoằng?

Hoặc là vị Nhị tổ đáng sợ kia?

Còn về phần Liễu Khiêm Chi cùng Liễu Huyền Thành, hắn không hề nghĩ đến, thực lực của hai người kia thì sàn sàn so với hắn, tuyệt đối không có khả năng lặng yên không một tiếng động lẻn vào Thiên Mang sơn tới.

“Chỉ sợ không phải người của tộc Liễu thị.”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn chậm rãi lắc đầu, tiếp tục nói: “Nếu nhưu ta không nhớ nhầm, thì đây hẳn là khí tức của người Huyền Không thành thuộc Thần giới!”

“Cái gì!”

Nghe được ba chữ Huyền Không thành.

Liễu Thanh Vũ nhăn mày, lạnh giọng nói: “Tại sao hành động của Huyền Không lại nhanh như vậy? Hay là vị lão thành chủ kia? Chuyện này không thể nào?”

Huyền Không thành là một thế lực thần bí.

Đã tồn tại từ Trước trận đại chiến ở Địa Phủ, nhưng khi Thần giới bị Địa Phủ vây công, vị lão thành chủ của Huyền Không thành kia vẫn chưa từng hiện thân.

Lại chưa từng tham gia vào cuộc chiến cuộc.

Rất nhiều người đều nghi ngờ rằng Huyền Không thành đang chờ đợi Thần giới bị thua, rồi sẽ đầu hàng Địa Phủ.

Nhưng điều khiến cho người ta không nghĩ ra chính là vào phút cuối cùng vị lão thành chủ của Huyền Không thành kia đột nhiên hành động, liên tiếp đánh chết năm vị Tiên Vương của Địa Phủ.

Chỉ với một màn này.

Ba chữ Huyền Không đã danh chấn chư thiên vạn giới. Dù sao thì

Không phải ai cũng có thể liên tiếp đánh chết năm vị Tiên Vương, rất nhiều người suy đoán, thành chủ Huyền Không thành rất có thể là một người đứng đầu chỉ sau chuẩn Tiên Đế mà thôi.

Đương nhiên.

Danh hiệu này, rất nhiều người đều đã từng được xưng tụng như vậy.

Nhưng mà trên người của thành chủ Huyền Không thành, danh hiệu này đã được xưng tụng hơn một ngàn vạn năm, bởi vì hắn vẫn luôn lánh đời không xuất hiện, cho nên đã bị Liễu Thanh Hoằng đột nhiên xuất hiện mà cướp đi.

Vô số năm qua đi.

Thành chủ Huyền Không thành kia không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ muốn đột phá cảnh giới chuẩn Tiên Đế.

Rất nhiều người đều cho rằng, trong quá trình hắn đột phá đã chết đi, nhưng ai mà ngờ được hắn không chỉ không chết đi mà còn đột nhiên xuất quan chứ?

Mà điều càng không thể nghi ngờ chính là.

Hắn lại là người đầu tiên chạy đến Thiên Diễm giới, còn lén lúc rình rập hai người lúc lâu. Chẳng ai có thể nói rõ được rốt cuộc là hắn đã nghe lén được bao nhiêu.

Có thể chỉ biết được một chút, cũng có thể đã nghe hết tất cả. Nghĩ đến đây.

Cho dù là chủ nhân của Thiên Mang sơn cũng phải bớt lại vài phần tùy ý, trong chư thiên vạn giới này, những cường giả ẩn thế thật sự là quá nhiều.

Hắn chỉ là một chủ nhân Thiên Mang sơn nho nhỏ, còn chưa đủ tư cách chèn ép quần hùng.

Cứ nhìn lão thành chủ Huyền Không thành kia mà nói, nếu như hắn dám một chọi một đơn đả độc đấu, tỷ lệ chiến thắng gần có thể nói là xa vời.

“Có thể làm được đếnn trình độ này, cũng cũng chỉ có lão thành chủ Huyền Không thành kia thôi.”

Giọng nói của chủ nhân của Thiên Mang sơn nghiêm túc, hắn xoay người lại, nhìn Liễu Thanh Vũ một cái, trầm giọng nói: “Xem ra kế hoạch của chúng ta phát triển còn nhanh hơn dự tính của chúng ta nữa!”

“Đúng thật là ngoài dự kiến của ta”. Liễu Thanh Vũ gật đầu.

Hắn vốn nghĩ rằng chỉ sai hậu nhân của hắn giúp hắn phát tán tin tức, ai có thể ngờ là sau khi Thất tổ biết được, trực tiếp dốc hết toàn bộ nhân lực của tộc Liễu thị cơ chứ?

Bởi vậy, tốc độ lan truyền của tin tức có thể nói là khủng bố. Trong khoảng thời gian ngắn.

Cho dù là Thần giới hay là Tiên giới, Thiên Ma giới và những thế giới cường đại khác, tất cả đều biết được chuyện cơ duyên chuẩn Tiên Đế xuất thế.

Khi tin tức này đang gây ồn ào huyên náo, lại dẫn đến một lão quái vật như thành chủ Huyền Không thành chứ, cũng không khó để lý giải.

“Nói lại thì, tại sao người của Huyền Không thành lại chạy đến đây nhanh vậy chứ?”

Ánh mắt của chủ nhân Thiên Mang sơn sắc bén, nhìn Liễu Thanh Vũ, muốn nhìn thấu lòng đối phương.

Theo như hắn thấy thì, Thiên Diễm giới đã không còn là Thiên Diễm giới của ngày xưa, cho dù là có vô số cường giả trong Thần giới, nhưng bọn hắn muốn căn cứ vào sách cổ để tìm kiếm vị trí của Thiêm Diễm giới.

Tất phải tốn không ít thời gian.

Nhưng lão thành chủ Huyền Không thành lại chạy đến đây rất nhanh, loại chuyện này, rõ ràng không giống bình thường. Trừ phi……

Liễu Thanh Vũ đang âm thầm giúp đỡ một phen.

“Có ý gì?”

Liễu Thanh Vũ cảm ứng được ánh mắt của chủ nhân Thiên Mang sơn, nhăn mày lại, không vui nói: “Ngươi hoài nghi ta bắt tay với thành chủ Huyền Không thành sao? Ngươi nghĩ quá nhiều rồi đấy.”

“Theo ta thấy thì là do thành chủ Huyền Không thành đi theo Liễu Chính Nham, mới chạy được đến đây thôi.”

“Không loại trừ khả năng này.”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn nghe vậy, tùy ý gật đầu. Còn về phần tin được bao nhiêu.

Cũng chỉ có bản thân hắn rõ ràng mà thôi.

Với thực lực của Liễu Chính Nham, chẳng qua cũng chỉ là tu vi Trường Sinh cảnh đỉnh phong mà thôi, nếu như ở nơi khác, có lẽ cũng được coi như là rất mạnh, nhưng khi đối mặt với thành chủ Huyền Không thành.

Thì vẫn không là gì.

Muốn vô thanh vô tức theo dõi hắn, quả thực quá là dễ dàng.

“Hiện giờ lão thành chủ Huyền Không thành đã tới, phỏng chừng những người khác cũng đang trên đường đến đây.”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn nhẹ giọng nói.

“Đúng vậy.”

Liễu Thanh Vũ cảm thán một câu, hắn lặng lẽ sờ sờ nhẫn trữ vật trên tay, nhẹ giọng nói: “Thời gian còn lại của chúng ta đã không nhiều lắm.”

“Hai người chúng ta tạo ra một trận phong ba lớn như vậy, chỉ mong không phải là người ngoài cuộc.”

Liễu Thanh Vũ lại bồi thêm một câu.

Nếu là trước đây, hắn thật sự là tràn đầy niềm tin, nhưng hôm nay xem ra, mọi chuyện còn nghiêm trọng hơn nhiều so với bọn hắn tưởng tượng, Chỉ riêng một mình thành chủ Huyền Không thành đã vô cùng khó giải quyết.

Hơn nữa lai có thêm những người khác.

Cuối cùng người thắng rốt cuộc là ai, còn khó mà nói.

“Đi thôi.”

Chủ nhân của Thiên Mang sơn nhìn Liễu Thanh Vũ một cái thâm sâu, giọng nói buồn bã: “Chúng ta cũng nên đi Thiên Cơ Lâu xem thử, chỉ mong lúc này đây, có thể lấy được một ít tin tức hữu dụng.”

Chương 807. Hy vọng Thiên Cơ Lâu không khiến ta thất vọng. (2)

. .

Vào lức hai người chạy tới Thiên Nguyên giới. Tại Thiên Diễm giới.

Một người đàn ông trung niên ôn nhuận nho nhã đáp xuống từ bầu trời phía bên ngoài.

Hắn đáp xuống mặt đất, đầu tiên là nhìn lướt qua chung quanh, rồi sau đó trong ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc, trong miệng xuýt xoa nhẹ một tiếng, lẩm bẩm nói

“Nơi này chính là Thiên Diễm giới?”

Hắn phát ra tiếng cảm thán giống như của Liễu Chính Nham, nhưng một điểm bất đồng chính là trước đó Liễu Chính Nham đã biết được chút bí mật, mà còn hắn thì đây là lần đầu tiên bước chân lên Thiên Diễm giới từ sau trận đại chiến ở Địa Phủ.

“Quả nhiên là giống như lời đồn, Thiên Diễm giới đã được người ta dùng đại thần thông khôi phục hoàn toàn rồi.”

…… Không đúng, mà Thiên Diễm giới bây giờ, tựa hồ như.

Người đàn ông trung niên nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm ứng một phen, nhẹ giọng nói: “Dường như còn rộng lớn hơn nhiều so với trước kia, thú vị.”

“Xem ra Thiên Diễm giới bây giờ, không chỉ đã khôi phục như lúc ban đầu, mà còn tiến thêm một bậc nữa.”

“Quả nhiên là đằng sau cơ duyên chuẩn Tiên Đế có cao nhân tồn tại, chỉ dựa vào những gì phát hiện ra ngày hôm nay, thì đã thấy chuyến đi này không tệ.”

Người này không phải là ai khác.

Mà chính là đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo, xuất phát từ Tiên Phong Cổ Đạo, một đường phong trần mệt mỏi, căn cứ vào ghi chép trong sách cổ, bôn ba trong hỗn độn, khó khăn lắm mới tìm được tới nơi này.

Sau khi đi vào trong Thiên Diễm giới.

Hắn đã lập tức phát hiện sự thay đổi của Thiên Diễm giới.

Chưa nhắc đến độ đậm đặc của linh khí, mà chỉ cần nhìn diện tích rộng lớn của thế giới này thì đã có thể nói, cũng đã hoàn toàn hơn xa Thần giới. Có lẽ ngàn vạn năm sau.

Thế giới này sẽ áp đảo cả Thần giới.

Có được phát hiện này, trong lúc nhất thời trong lòng của đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo bỗng nổi lên suy nghĩ muốn dời Tiên Phong Cổ Đạo đến nơi đây.

“Ồ?”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo nhìn lướt qua chung quanh, trên trán hiện lên một chút nghi hoặc, hắn tiến lên vài bước, bàn tay khẽ vung, từng khối đá lớn vỡ vụ bị hắn dịch chuyển qua một bên.

Bên dưới xuất hiện trận văn đã bị chôn sâu dưới đáy.

Mỗi một trận văn, dù là đã mất đi hiệu lực, nhưng vẫn ẩn chứa sát khí kinh thiên, phảng phất như không bao lâu trước, nới này đã xảy ra một trận đại chiến.

“Nếu ta không nhìn lầm, thì nơi này trước kia hẳn là một gia tộc.”

Từ sâu trong đáy mắt của đạo chủ Tiên Phong Cổ Đạo linh quang lập loè, hắn không ngừng đánh giá chung quanh, trong phạm vi trăm vạn dặm, đi đi lại lại một hồi, cười khẽ nói: “Có ba tòa sát trận tồn tại, xem ra có người đã biến gia tộc này thành miếng mồi, nhử Tiên Vương đến đây, tại đây đã xảy ra một trận đại chiến!”

Tuy rằng chưa được tận mắt nhìn thấy trận đại chiến lúc đó.

Nhưng từ một ít dấu vết để lại, vẫn có thể thăm dò ra không ít tin tức, ví dụ như thủ đoạn sử dụng ba tòa sát trận cấp Tiên Vương này.

Vậy thì đối tượng bị mai phục, phỏng chừng cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ. Khả năng lớn nhất đó là tam vương Liễu thị!

Bởi vì thời gian trước, những người có khả năng chạy đến đây nhất, dường như chỉ có ba người bọn họ.

“Thú vị! Thật sự thú vị.”

“Để ta xem thử, rốt cuộc ngày đó đã xảy ra chuyện gì!”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất, sức mạnh thời quang chung quanh tuôn trào mãnh liệt, thời gian hư không đều bị xoay chuyển.

Dường như thời gian đã quay ngược.

Những công trình kiến trúc vốn dĩ đã vỡ vụn, khôi phục lại hình dáng ban đầu với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Trận pháp vỡ nát cũng bắt đầu dần dần sáng lên, từ sâu trong hỗn độn, có mấy bóng người khủng bố mà uy nghiêm, dường như bước ra từ bên trong dòng sông thời gian.

Cả người họ đượcbao phủ trong lớp sương mù, như ẩn như hiện, có thể phát hiện ra là thực lực của mỗi một người đều trên cảnh giới Tiên Vương. Giờ phút này.

Cả người bọn họ tắm máu, khóe miệng đóng mở, dường như đang nói chuyện, nhưng hơn một nữa số âm thanh đã bị ngăn cách bởi thời gian, không thể nghe rõ, nhưng có một phần nhỏ lời nói.

Lại vô cùng rõ ràng.

Những người này liên tục không chỉ có một lần nhắc tới một chỗ. Đó chính là Thiên Cơ Lâu!

“Vụt!”

Thời gian chấn động.

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo gần như là có thể bắt lấy trăng sao, toàn thân tắm trong ánh thần huy, tựa như thiên thần viễn cổ hạ phàm, đứng sừng sững trong thiên địa, sử dụng đại thần thông tái hiện lại chuyện quá khứ.

Trong đó có rất nhiều hình ảnh bị thiếu hụt.

Nhưng cho dù có là như thế, hắn cũng đã có thể hiểu khái quát về tiền căn hậu quả.

“Liễu Thanh Vũ quả nhiên đã gia nhập Địa Phủ.”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo đã gắng gượng đến mức cực hạn, vung tay đánh tan cảnh tượng chung quanh, nơi này lại lần nữa khôi phục lại dáng vẻ hoang tàn đổ nát, mà hắn đứng sừng sững trên đống đổ nát đó, nhẹ giọng nói: “Nhưng người đã trợ giúp Liễu Thanh Vũ là ai? Còn kẻ mà vào thời khắc mấu chốt giúp tam vương Liễu thị một phen lại là ai? Dường như trong Thần giới không có người như vậy?”

“Chẳng lẽ là đến từ Tiên giới sao?”

Sau khi nhìn hết tất cả mọi chuyện lúc nãy, trong lòng đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo đầy nghi hoặc, tuy rằng hắn đã lý giải được hơn phân nửa, nhưng lại có nhiều sự nghi hoặc lại xuất hiện trong lòng.

Hắn vốn dĩ chỉ cho rằng, đây là một trận quyết chiến giữa Liễu Thanh Vũ cùng tam vương Liễu thị. Nhưng không ngờ tới là.

Trong trận đại chiến này còn có rất nhiều Tiên Vương không biết tên họ bị cuốn vào chuyện này, mỗi một cái tên đều vô cùng xa lạ, bất kể là như thế nào thì đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo cũng chẳng thể nhớ ra được những người này là ai.

Dường như là hắn chưa bao giờ được gặp.

“Còn có Thiên Cơ Lâu mà trong miệng bọn họ nhắc tới nữa chứ”. Nghĩ đến đây.

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo bỗng nhiên nhớ lại, lúc môn chủ Huyền Cơ môn rời đi, đã nói cho hắn một chuyện là một tòa tháp có tên là Thiên Cơ, nếu như mình có nhìn thấy, chớ nên trêu chọc.

Chẳng lẽ nói..

Thiên Cơ Lâu trong miệng đám người Liễu Thanh Vũ kia, chính là tòa tháp có tên là Thiên Cơ mà môn chủ Huyền Cơ môn nói cho mình biết hay sao?

Chương 808. Hẳn là đã nhìn thấu tất cả con người mình rồi.

. .

Có thể khiến cho môn chủ Huyền Cơ môn khiếp sợ đến như vậy, thậm chí từ bỏ ý định trợ giúp mình trở thành chuẩn Tiên Đế, vì vậy có thể đoán ra được là Thiên Cơ Lâu không hề bình thường.

Ít nhất.

Cũng có khả năng còn khủng bố hơn cả Huyền Cơ môn nữa. Thậm chí có thể là còn áp đảo cả Huyền Cơ môn nữa.

Tưởng tượng đến đây, trong mắt đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo hiện lên một tia vui mừng, lẩm bẩm nói: “Nếu thế gian thật sự có một nhân vật khủng bố như vậy, ta phải đến nhìn thử một phen.”

“Hy vọng Thiên Cơ Lâu sẽ không khiến ta thất vọng..”

Thiên Nguyên giới.

Đại Hoang thành.

Nơi này càng ngày càng thêm phồn vinh.

Trên đường phố, người qua lại đông đúc, tu luyện giả cường đại nhiều như nước.

Ở chỗ này, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy Thánh Nhân, Đại Đế nhiều vô kể, lại có rất nhiều cường giả Trường Sinh cảnh lẫn lộn bên trong, nếu như cẩn thận quan sát, nói không chừng còn có thể bắt gặp một vị Tiên Vương nữa.

Khoảng thời gian trước.

Đã từng xuất hiện một lời đồn.

Có một người trẻ tuổi, sau khi đi vào trong Thiên Cơ Lâu, vừa mới rời khỏi, đã đụng phải một vị Tiên Vương, không biết là đã dẫm phải vận cứt chó gì, ấy vậy mà bị một Tiên Vương liếc mắt một cái thì đã nhìn trúng.

Còn thu làm đồ đệ.

Trong chuyện này, phải chăng là có Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối đứng sau lưng quạt gió thêm củi, người ngoài không thể biết được. Nhưng có một điều có thể khẳng định đó chính là.

Phóng tầm mắt nhìn khắp bao nhiêu thế giới, có lẽ chẳng có nơi nào mà cường giả lại nhiều như ở Đại Hoang thành.

Nếu như mình mà may mắn, nói không chừng sẽ được cường giả nào đó coi trọng, sau đó thu làm đệ tử. Vì vậy.

Một số cường giả có tên trên Thiên Kiêu bảng, hơn nữa thế lực sau lưng không mạnh lắm, thường xuyên chạy đến đây lắc lư, mong sao bản thân mình cũng có thể có đươc may mắn như vậy.

Có thể một bước lên trời. Dù sao thì

Có thể được xếp vào trong Thiên Kiêu bảng, thì cho dù là nằm trên bảng xếp hạng của thế giới nào, đều chứng minh một phần tư chất và thực lực. Nếu như không có chút thực lực.

Thì sao có thể được xếp vào Thiên Kiêu bảng chứ?

“Đã nghe thấy gì chưa, mấy ngày trước đây, Trường Sinh bảng bỗng nhiên phát sinh biến động. “

Bên trong Đại Hoang thành.

Có người thấp giọng nói. Trường Sinh bảng.

Đây là một bảng xếp hạng mà trước đây Lý Vân đã từng công bố, bên trong chư thiên vạn giới, vào thời điểm sóng ngầm đang cuộn trào như lúc này, hắn cũng không hề bỏ sót chuyện bảng xếp hạng.

Đã công bố Trường Sinh bảng ra từ lâu rồi.

Nhưng bởi vì trên thế giới này, chẳng có bao nhiêu người có tu vi Trường Sinh cảnh, cho nên cũng chẳng tạo nên ảnh hưởng gì lớn. Rất nhiều người chỉ đến nhìn qua một cái rồi thôi.

Những người có tu vi Trường Sinh cảnh đã có được sự trường sinh, chỉ cần không tự tìm cái chết, thì gần như là sẽ bất tử, cho dù là bất kỳ kẻ nào trong số này đều có thể xưng vương xưng hùng được.

Những tu luyện giả bình thường, căn bản là không thể nào tiếp cận được.

“Phát sinh biến động?”

Bên trong Đại Hoang thành, ở một quán rượu. Không ít người đều đang nhìn lên bầu trời.

Người bình thường thì hay chú ý đến Tuyệt Sắc bảng hoặc là Thiên Kiêu bảng của các thế giới, còn như Đế bảng, Trường Sinh bảng thì có rất ít người xem, những loại bảng xếp hạng này, hàng ngàn hàng vạn năm mới thay đổi một lần.

Nếu có nhìn thì cũng chẳng có tác dụng gì lớn cả.

Nhưng thật ra Thiên Kiêu bảng lại thường xuyên biến động. Nói không chừng.

Một thiên kiêu nào đó bỗng nhiên ngã xuống.

Từ khi Thiên Kiêu bảng xuất thể cho tới bây giờ, chỉ riêng trên Thiên Kiêu bảng của Thiên Nguyên giới gần như là đã có hơn phân nửa số người đã bị thay thế rồi, một nửa số người còn lại trên bảng nếu như không phải bị rớt hạng thì là đã chết rồi.

Một số người vẫn còn trụ vững ở những vị trí đầu tiên trên Thiên Kiêu bảng thì đều là những người xuất sắc. Mà nay.

Trường Sinh bảng vẫn luôn không phát sinh biến động, bỗng nhiên thay đổi, chuyện này tức khắc khiến cho vô số người tò mò.

Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn về phía Trường Sinh bảng.

“Ồ.”

Có người ồ nhẹ một tiếng, không thể tin nói: “Tại sao vị trí thứ hai trên Trường Sinh bảng Thiên Diễm giới lại được thay bằng một người có tên là Liễu Chính Nham nhỉ?”

Trước đây.

Thiên Nguyên giới, Tử Huyền giới, Huyết Võng giới và những thế giới gộp chung lại với nhau thì có một hai nhân vật có tu vi Trường Sinh cảnh, mà còn chưa được tinh là cường giả.

Thái Sơ đã trở thành Tiên Vương.

Trong mấy thế giới này, Trường Sinh cảnh cũng đã bị gián đoạn. Cho nên.

Khi Lý Vân đưa ra Trường Sinh bảng, chỉ thống kê những người có tu vi Trường Sinh cảnh ở Thiên Diễm giới.

Bảng xếp hạng này đã được Lý Vân cố ý trù tính, chỉ cần bước vào Thiên Diễm giới, thì sẽ tự động được xếp hạng lên trên bàng xếp hạng của Thiên Diễm giới.

Mà sau khi Liễu Chính Nham bước vào Thiên Diễm giớ, tất nhiên là tên của hắn sẽ xuất hiện trên bảng xếp hạng. Đương nhiên.

La bởi vì số lượng người có tu vi Trường Sinh cảnh quá ít, nên hắn mới suy nghĩ như vậy. Trước tiên là tìm mấy cường giả tô điểm chút cho bảng xếp hạng, chờ đến khi những người có tu vi Trường Sinh cảnh của vùng đất này trưởng thành.

Trên Trường Sinh bảng sẽ không còn tên của cường giả của những thế giới khác.

“Liễu Chính Nham này, chắc không phải là người của Thiên Diễm giới đâu nhỉ?”

Có người nhẹ giọng nói.

“Hẳn là không phải.”

Một vị lão giả vuốt râu, ánh mắt hắn nhìn lên bảng xếp hạng trên bầu trời, nhẹ giọng nói: “Lúc trước Trường Sinh chân quân của Địa Tiên giới đã từng đến Thiên Diễm giới một lần, sau đó tên của hắn đã xuất hiện ở vị trí thứ mười trên Trường Sinh bảng.”

“Mà nay vị trí thứ hai trên Trường Sinh bảng lại xuất hiện tên của Liễu Chính Nham, mà tên của Trường Sinh chân quân cũng đã biến mất.”

“Phải biết rằng Trường Sinh chân quân chính là người của Địa Tiên giới, nếu như Liễu Chính Nham là sinh linh của Thiên Diễm giới, phỏng chừng đã nằm trong bảng này từ lâu rồi.”

Chương 809. Hẳn là đã nhìn thấu tất cả con người mình rồi. (2)

. .

Trường Sinh chân quân cũng được coi như là điểm nhấn duy nhất của Địa Tiên giới. Nhưng ngặt nổi.

Loại thần thông mà hắn tu luyện quá đặt biệt, nguyên thần trực tiếp hóa thành chín cái, chiến lực của mỗi phân thân đều rất không tầm thường, nếu như hợp sức với nhau, thì ngay đến cả muốn động thủ với người đứng đầu trên Trường Sinh bảng, cũng không thành vấn đề.

Nhưng đáng tiếc chính là.

Trường Sinh bảng chỉ thống kê chiến lực của bản thân.

Cho nên Trường Sinh chân quân chỉ có thể ấm ức mà rớt khỏi bảng.

Chuyện này cũng làm cho sinh linh của Địa Tiên giới vô cùng khó xử, Trường Sinh chân quân không nằm trên bảng, sinh linh Địa Tiên giới bọn họ về sau chẳng còn có lý do mà khoe khoang nữa rồi.

“Khoảng thời gian này, bên trong Đại Hoang thành, rõ ràng là xuất hiện không ít người lạ mặt, chẳng lẽ lại có một thế giới cường đại nào đó sắp sửa hợp nhất lại đây sao?”

Có người nhớ đến những chuyện phát sinh trước kia, trong lòng phỏng đoán nói.

Những thế giới cường đại nhà người ta chẳng hề giống với những thế giới yếu ớt như bọn họ.

Trước khi dung hợp thế giới, hoàn toàn có thể phái người đến nơi này thăm dò phương hướng, nếu như thế giới này rất mạnh, thì sau khi hợp nhất thế giới có lẽ sẽ bình an, không sao cả.

Nhưng nếu như thế giới này quá yếu ớt.......... Vậy thực xin lỗi.

Tham khảo hành động của Tử Huyền giới và Địa Tiên giới, thì sẽ hiểu rõ thực trạng.

“Khả năng này cũng không phải là không có.........”

Sắc mặt của một sinh linh Địa Tiên giới tương đối khó coi, trầm giọng nói: “Địa Tiên giới chúng ta còn có một phần lớn lãnh thổ quốc gia giáp giới với hỗn độn, không biết Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối sẽ dung hợp một thế giới như thế nào về đây nữa.”

“Cũng không biết thế giới này sẽ được kéo lại phía nào ở đây nữa.”

Nếu là dung hợp về phía Thiên Diễm giới, thì sinh linh của những thế giới còn lại có thể thở phào một hơi, nếu như dung hợp vào Địa Tiên giới hoặc là Huyết Võng giới.

Vậy thì ý nghĩ của nó cũng sẽ khác đi.

“Không cần quá lo lắng, bây giờ mấy thế giới hợp nhất về đây sớm đã như cây liền cành rồi, nếu như có dị giới xâm lấn, tất cả mọi người cùng nhau chống đỡ, cũng không phải là không có khả năng dành thắng lợi.”

Một vị lão Thánh Nhân Thiên Nguyên giới, lên mặt nói. Nghe được những lời này.

Không ít người trừng hắn một cái.

Thiên Nguyên giới có Thiên Cơ Lâu Chủ tọa trấn, còn có một Thái Sơ Tiên Vương ở bên cạnh, thì sao những thế giới bình thường dám tới trêu chọc bọn họ?

Trong khoảng thời gian này.

Khi sinh linh Thiên Nguyên giới nhìn đến những thế giới, đều có dáng vẻ của một anh cả.

Sau lưng có một chỗ dựa cường đại, đối mặt với sinh linh của các thế giới khác, tất nhiên là không hề thiếu tự tin.

“Nói không chừng, Liễu Chính Nham chỉ vô tình đi vào trong Thiên Diễm giới mà thôi, mọi người đừng quá buồn lo vô cớ.”

Một người có tu vi Thánh Chủ nhẹ giọng nói: “Chỉ là Trường Sinh bảng biến động mà thôi, nếu như sau này Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối còn tung ra bảng xếp hạng Tiên Vương.”

“Thì đó mới là đại sự kinh thiên động địa.”

“Chuyện này không thể nào đâu?”

Vị Thánh Chủ kia vừa dứt lời, thì đã có người mở miệng nói: “Trước khi mấy thế giới dung hợp với nhau, chúng ta còn chẳng biết Tiên Vương ra làm sao, mà nay nhờ vào sinh linh Thiên Diễm giới, thì mọi người mới biết được là trên cảnh giới Trường Sinh cảnh còn có một cảnh giới nữa.”

“Mà nay, rất nhiều thế giới cộng lại với nhau, số lượng Tiên Vương chưa chắc đã được năm đầu ngón tay, lúc này làm sao mà Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại có thể tung ra bảng xếp hạng Tiên Vương được chứ?”

Lời này vừa nói ra.

Rất nhiều người đều rất tán đồng.

Theo như suy nghĩ của vô số người, bất kỳ bảng xếp hạng nào, ít nhất cũng phải có mười thứ hạng. Nếu như không gom không đủ mười vị thứ, thì có tung ra một bảng xếp hạng hưu vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Chỉ cần là Tiên Vương thì có thể được xếp vào trong bảng xếp hạng, vậy thì làm sao có thể thể hiện được uy tín của bảng xếp hạng cấp bậc Tiên Vương được nữa chứ?

Nếu như sinh linh dị giới vượt giới đến đây, nhìn thấy bảng xếp hạng này khoa trương đến như vậy, chẳng phải là sẽ cười đến rụng răng hay sao? Khi vô số người đang nghị luận sôi nổi.

Bên trong Thiên Cơ Lâu.

Lý Vân đứng trên Thiên Cơ Lâu, tay chắp sau lưng, ánh mắt trong lúc lơ đãng, đảo qua một bóng người vội vàng lướt qua. Người này, cả người bao phủ trong sương mù, trên người pháp tắc lượn lờ, tuy rằng hành tẩu bên trong đám người, nhưng hắn thu liễm hết tất cả khí tức, chẳng một ai chú ý tới, có một nhân vật cường nhanh chóng lướt qua bên cạnh mình.

“Tiên Vương?”

Lý Vân nhìn bóng người này, nhăn mày lại, phát hiện một chút gì đó không đúng, lại lẩm bẩm nói: “Không phải Tiên Vương, hình như là chuẩn Tiên Đế, mà cũng không giống.”

“Kỳ lạ.”

Lý Vân nghi ngờ phun ra hai chữ.

Đối phương chưa bước vào Thiên Cơ Lâu, đương nhiên là hắn không điều tra tin tức về đối phương, còn về phần tiêu tốn điểm thiên cơ để thăm dò, có chút không cần thiết.

Hắn đã là chuẩn Tiên Đế, đang chuẩn bị đột phá Tiên Đế, lúc nàybất kỳ một điểm thiên cơ nào đều vô cùng quan trọng.

Sẽ không lãng phí vào chuyện này

Mà người kỳ lại vừa rồi mới đi lướt qua Thiên Cơ Lâu.

Nếu là Lý Vân không đoán sai, đối phương đã xuất hiện ở Đại Hoang thành, phỏng chừng chẳng bao lâu nữa, sẽ bước vào trong Thiên Cơ Lâu.

Tới lúc ấy.

Tất cả mọi thứ của đối phương đương nhiên là không thể che đậy được.

Cho nên.

Lý Vân chờ được.

“Thôi vậy, đã có Tiên Vương chạy tới, vậy thì cũng nên tung ra bảng xếp hạng này rồi.”

Lý Vân vươn một tay ra, trong lòng bàn tay bay ra một quầng sáng.

Đây là một bảng xếp hạng cấp bậc Tiên Vương, bên trong bao gồm tất cả Tiên Vương của chư thiên vạn giới, thứ tự của một trăm vị thứ hắn đã chuẩn bị xong rồi.

Chỉ là vẫn chưa công bố. Dù sao thì

Mấy thế giới hiện tại này, cũng chỉ có vài ba mống là có tu vi cấp Tiên Vương, công bố ra thì để cho ai xem? Mà nay.

Tình huống đã bất đồng.

Tiên Vương các giới bắt đầu vượt giới đến đây, công bố bảng xếp hạng này cũng không tính là quá muộn. Hơn nữa.

Bảng xếp hạng này cũng coi như là một phần tin tức miễn phí mà mình tặng cho tất cả Tiên Vương trong chư thiên vạn giới. Dù sao thì có bảng xếp hạng này rồi, trong lòng bọn họ cũng có thể biết được kẻ địch mạnh của mình là ai.

Chương 810. Hẳn là đã nhìn thấu tất cả con người mình rồi. (3)

. .

Có thể nói.

Những người đứng vị thứ càng cao.

Thì tỷ lệ lấy được cơ duyên chuẩn Tiên Đế càng cao.

“Hệ thống.”

Lý Vân lặng lẽ nói thầm, tiếp tục nói: “Công bố bảng xếp hạng Tiên Vương ra, đặt ở vị trí dễ thấy nhìn nhất trong Đại Hoang thành.”

Vừa dứt lời.

Toàn bộ Đại Hoang thành ầm ầm chấn động.

Vô số người đại kinh thất sắc, không thể tin tưởng ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Có người thất thanh nói.

Đại Hoang thành chính là nơi an toàn nhất trong Thiên Nguyên giới, đã bao nhiêu năm, chưa từng xảy ra chấn động kịch liệt như vậy, mà nay bỗng nhiên lại xuất hiện chấn động.

Khiến cho rất nhiều người biến sắc. Chỉ thấy.

Trên bầu trời cao, phong vân hội tụ, tất cả những bảng xếp hạng cùng thụt xuống một phân, ở nơi cao nhất, một khối thần thạch bảy màu, không biết được tạo ra từ chất liệu gì.

Xuất hiện từ trong hư vô.

Vạn tia sáng bừng lên, như là một vầng mặt trời chói chang xuất hiện trên bầu trời Đại Hoang thành. Không biết bao nhiêu người không nhịn được mà nhắm hai mắt lại, không dám nhìn thẳng khối thần thạch nàu.

Vào thời khắc này.

Toàn bộ Đại Hoang thành sáng bừng lên, chỉ có những tu luyện giả cường đại mới có thể nhìn ra một chút manh mối, khi nhìn về phía nội dung hiện lên trên thần thạch, trong nháy mắt.

Trong lòng của rất nhiều người bỗng trở nên nặng nề.

“Đây là.”

Ở một góc nọ, có một vị Đại Đế đang ngồi khoanh chân, hắn nhìn hư không, bỗng nhiên đứng dậy, đọc lên ba chữ đầu tiên xuất hiện trên thần thạch.

“Tiên Vương bảng!”

Thừ thời khắc mà Thái Sơ trở thành Tiên Vương kia.

Trong lòng của vô số người đã có phỏng đoán, có lẽ không lâu nữa, sẽ xuất hiện bảng xếp hạng của những nhân vật lão làng vô thượng như Tiên Vương. Nhưng mà điều khiến cho người ta không ngờ tới chính là.

Bảng xếp hạng này lại xuất hiện nhanh như vậy, như vậy khiến cho người ta khó có thể đoán trước. Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng.

Tại sao Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại bất ngờ tung ra bảng xếp hạng này chứ? Cùng lúc đó.

Trong một góc nhỏ.

Một bóng người, cả người bao phủ trong lớp sương mù dừng bước, dung mạo già nua, sắc mặt âm tình bất định, đôi mắt ảm đạm không ánh sáng.

Tản ra khí tức như tro tàn.

Cả người hắn phảng phất như là một bộ xác khô di động, toàn thân đều tản ra tử khí nồng đậm, nếu như không có chiếc áo bào màu đen là một pháp bảo cấp Tiên Vương phủ trên người của hắn kia.

E rằng tử khí trên người hắn đã sớm tràn ra ngoài.

Mà tử khí trên người hắn, nếu như không khống chế, phỏng chừng toàn bộ Thiên Nguyên giới đều sẽ hóa thành một mảnh địa ngục.

“Người vừa nãy là Thiên Cơ Lâu Chủ sao?”

“Quả nhiên rất đáng sợ.”

“Hẳn là một vị cường giả cấp chuẩn Tiên Đế.”

Bóng người được bao phủ bởi lớp sương mù kia, hắn vươn một bàn tay khô gầy, đưa lên mặt nhìn, tự bản thân hắn đưa mắt đánh giá một cái, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Chỉ là không biết Thiên Cơ Lâu Chủ có thần dị như trong lời của hai người Liễu Thanh Vũ kia hay không?”

“Nếu quả thực là như vậy, hẳn là hắn đã nhìn thấu tất cả con người mình rồi.”

Vừa dứt lời.

Toàn bộ Đại Hoang thành ầm ầm chấn động.

Bóng người được bao phủ bởi lớp sương mù kia ngẩng đầu nhìn lên, khi nhìn thấy ba chữ ‘Tiên Vương bảng’ kia, trên mặt hắn có chút kinh ngạc.

Nhẹ giọng nói: “Tiên Vương bảng? Thú vị.”

“Là bảng xếp hạng Tiên Vương hay sao? Chỉ là tình trạng hiện giờ của ta thì là Tiên Vương? Hay là chuẩn Tiên Đế đây?.”

Thần thạch bày màu xuất hiện.

Chiếu sáng toàn bộ Thiên Nguyên giới.

Ánh sáng quá bắt mắt, giống như một ngọn núi che phủ cả bầu trời, không muốn nhìn thấy cũng khó, mỗi một chữ trên đó đều ẩn chứa đạo lý của Thiên Đạo.

Đứng từ xa xa nhìn một cái, đủ khiến cho người ta không kìm được mà đắm chìm trong đó.

Bảng xếp hạng này gần như là tiếng nói của ý chí Thiên Đạo, nó mới vừa vừa xuất hiện, đã khiến cho những bảng xếp hạng khác trở nên ảm đạm thất sắc. Trên thực tế.

Cũng đúng là như thế. Tiên Vương bảng.

Không phải là thứ mà những bảng xếp hạng khác có thể sánh cùng.

Những nhân vật có thể được liệt bào trong bảng xếp hạng này, trong bất kỳ thế giới nào, chỉ cần một cái giẫm chân của họ thì thì toàn bộ thế giới đều phải run rẫy.

Tiên Vương bảng

Hạng nhất: Chu Khất!

Tiên Vương bảng khác với những bảng xếp hạng khác, không hề có bất kỳ miêu tả nào về thế lực, cũng không miêu tả nào về cảnh giới thực lực, càng không có thuyết minh về chiến tích, đặc biệt là vị thứ đầu tiên.

Chỉ là một cái tên.

Vào thời điểm khi hai chữ ‘Chu Khất’ xuất hiện, ánh sáng trên thần thạch bảy màu lại càng thêm rực rỡ, dường như một loại ý chí vô thượng được bí mật thêm vào bên trong.

Như là một Tiên Vương vô thượng, từ trên trời giáng xuống, sau khi đáp xuống phàm trần, ngạo nghễ nhìn muôn nghìn chúng sinh, khiến cho vô số sinh linh cảm thấy bản thân họ đang bị một khối đá lớn đè lên, gần như là không thở nổi.

Rõ ràng là sinh linh có tên là Chu Khất, cũng không có ở chỗ này.

Nhưng rất nhiều người đều cảm nhận thấy, dường như có một đôi mắt vô cùng sâu thẳm, đang nhìn xuyên qua dòng sông thời gian, nhìn phía này

“Chu Khất là ai?”

“Tại sao người đứng đầu trên Tiên Vương bảng không phải ta?”

Đại Hoang thành.

Trong một ngóc nhỏ, bóng người cả người bao phủ trong lớp sương mù, trên người là một chiếc áo choàng màu đen, nhìn bảng xếp hạng trên bầu trời, cả người run rẩy, một mắt tối om bắn ra những tia không thể tin tưởng.

Bóng người cả người bao phủ trong lớp sương mù màu đen kia, một cổ tử khí nồng đậm đến cực điểm khuếch tán ra, cuồn cuộn như ánh mặt trời. Trogn khoảnh khắc khi tử khí lan tràn ra.

Hắn nhanh chóng thu hồi chúng lại, sau khi ngực phập phồng vài cái, hắn ổn định cảm xúc lại, trầm giọng nói: “Có lẽ.”

“Thiên Cơ Lâu Chủ cho rằng ta đã đột phá cảnh giới Tiên Vương rồi, cho nên không xếp ta vào trong Tiên Vương bảng. Không sai, từ lâu ta đã không còn là Tiên Vương rồi!”

“Chắc chắn là như thế!”

Tuy rằng hắn không biết Chu Khất- Kẻ đứng đầu trên Tiên Vương bảng là ai. Nhưng hắn tự cho rằng bản thân hắn tuyệt đối không thua gì Chu Khất.

“Chu Khất?”

Bên ngoài Đại Hoang thành.

Chương 811. Đây là vị Tiên Vương nào trong lịch sử?.

. .

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo, dáng người cao lớn, khí chất ôn nhuận, tay để sau lưng, đứng trên một ngọn núi, khí tức toàn thân đã được thu liễm, nhìn thì giống như một người bình thường.

Hắn lẳng lặng đứng ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn hư không. Giờ phút này.

Hắn đã chạy đến Thiên Nguyên giới.

Cách Đại Hoang thành cũng không xa lắm, hắn vốn dĩ còn muốn chạy đến Thiên Cơ Lâu, thăm dò sự thật về vị Thiên Cơ Lâu Chủ kia, nhưng không ngờ rằng lại nhìn thấy Tiên Vương bảng xuất thế.

Nếu như đã nhìn thấy.

Thì cũng không vội gì một lúc, không ngại xem xong rồi hãy đi.

Nhưng không ngờ rằng sau khi Tiên Vương bảng xuất hiện, tên người đứng đầu vừa mới xuất hiện, căn bản là hắn không quen biết người ta, thậm chí còn chưa từng nghe thấy tên của họ.

“Chu Khất?”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo nhăn mày lại, trong miệng lẩm bẩm tự nói: “Là người của Thần giới? Hay là người của Tiên giới, dù sao thì chắc cũng không phải là người của Thiên Ma giới hoặc là người của các thế giới khác đâu nhỉ?”

Tuy rằng.

Sau khi nhiều nhân vật cường đại trở nên hoàn toàn nổi tiếng, đều sẽ sử dụng một cái tên khác, và sẽ không sử dụng tên tuổi thật của mình quá nhiều.

Nhưng chỉ cần là tên tuổi mà đối phương từng sử dụng. Thì đều sẽ được ghi lại trên sách cổ.

Mà Chu Khất này thật sự là quá xa lạ, trong khoảng thời gian ngắn, đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo cũng không thể nhớ nổi được vị Tiên Vương cường đại nào mà trước kia có tên là Chu Khất.

“Trong Thiên Ma giới, hình như có một Huỳnh Vương, thực lực mạnh mẽ, đã từng tham gia vào đại chiến ở Địa Phủ, chẳng lẽ tên của hắn ta là Chu Khất sao?”

“Còn có vực chủ của Sâm La quỷ vực thần bí kia cũng là một cường giả, từng dẫn dắt Thiên Ma giới ngăn cản sự tấn công của chư thiên vạn giới, có khi trước đây hắn có tên là Chu Khất.”

Trong đầu của Tiên Phong Cổ Đạo nhanh chóng hiện lên hai bóng người. Không thể không nói.

Ở một mức độ nào đó mà nói, thì hai người kia đúng thật là có khả năng chiếm giữ vị trí đầu trên Tiên Vương bảng.

Một người đã từng tham gia vào đại chiến ở Địa Phủ, thực lực đã được khảo nghiệm, điều này là không thể nghi ngờ, còn có một người chỉ dựa vào thực lực của chính mình chống đỡ được sự tấn công của chư thiên vạn giới.

Thậm chí còn gầy dựng Thiên Ma giới đã tan rã, liên hợp lại với nhau. Thủ đoạn và thực lực của người này thì cũng không cần nhiều lời

“Chỉ là không biết.......... Với thực lực của ta, có thể xếp thứ mấy?”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo nhẹ giọng nói.

Năm xưa hắn chưa từng tham gian trận đại chiến ở Địa Phủ, vào thời điểm Địa Phủ càng quét chư thiên thì hắn còn chưa sinh ra, nhưng thật ra, đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo đời trước đã từng tham dự trận chiến ấy.

Chỉ tiếc.

Trong trận chiến ấy, toàn bộ Tiên Phong Cổ Đạo đều bị đánh cho tàn phế.

Ngay cả, đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo đời trước cũng đã ngã xuống trong trận chiến ấy.

Mãi cho đến sau khi hắn thượng vị, Tiên Phong Cổ Đạo mới bắt đầu dần dần khôi phục nguyên khí, mà nay vô số năm tháng qua đi, Tiên Phong Cổ Đạo đã khôi phục lại sự huy hoàng của ngày xưa.

Ngay cả hắn cũng đã sắp bước đến cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong. Hơn nữa.

Thứ mà hắn tu luyện chính là pháp tắc thời gian, loại pháp tắc này rất khó lĩnh ngộ, mà hắn có thể đi đến được bước này, ở một mức độ nào đó mà nói, cũng đã chứng minh rằng tư chất của hắn không tầm thường.

Mặc dù không thể nào chen vào danh sách ba người đứng đầu được.

Nhưng nếu như là top mười............ Thì chắc là cũng có hi vọng.

Chờ đến sau này, khi Tiên Vương bảng truyền khắp chư thiên, hắn vốn là đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo, tên tuổi nằm trong top mười trên bảng, vậy thì chẳng phải là toàn bộ Tiên Phong Cổ Đạo cũng phải nổi tiếng theo hắn hay sao?

Tưởng tượng đến đây.

Thậm chí là đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo đã bắt đầu có chút chờ mong.

“Keng!”

Một tiếng động nẹ truyền đến.

Trên thần thạch bảy màu, lại lần nữa bừng lên ánh sáng, một bóng người từ trên trời giáng xuống, phảng phất như lại có một vị Tiên Vương vô thượng từ một nơi nào đó trong thời không đáp xuống nhân gian.

Lúc này đây.

Toàn bộ thần thạch bảy màu tản ra sự lạnh lẽo, khí tức tiêu điều

Dường như là Tiên Vương đứng vị thứ hai đích thân đến Đại Hoang thành, hắn đứng ở nơi đó, ngạo nghễ nhìn đất trời, cho dù là chưa từng gặp người thật.

Nhưng chỉ dựa vào khí tức này cũng đã đủ khiến cho người ta không rét mà run.

Trong khoảng khắc khi cảm nhận được khí tức này, sắc mặt của đạo chủ Tiên Phong Cổ Đạo thay đổi.

Hắn bay lên trời, áo bào bay phần phật, khí tức cả người dâng trào như gặp phải kẻ thù, hai mắt không chớp mắt nhìn thần thạch bảy màu ở nơi xa.

Trầm giọng nói: “Lục Vô Đạo!”

Theo lời hắn vừa nói.

Cái tên thứ hai trên thần thạch bảy màu dần dần hiện ra.

Hạng nhì: Lục Vô Đạo!

“Chẳng phải là hắn đã chết từ lâu rồi sao? Tại sao lại còn sống?”

“Bảng xếp hạng của Thiên Cơ Lâu chủ, chắc không phải là người chết rồi cũng được đưa vào trong bảng xếp hạng đâu nhỉ?”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo trầm giọng nói.

Nếu như nói hạng nhất là Chu Khất, người này hắn không quen biết, thậm chí chưa từng nghe đến. Nhưng xếp thứ hai là Lục Vô Đạo, kẻ này thanh danh hiển hách.

Thậm chí có thể nói. Người này.

Dựa vào thực lực Tiên Vương của mình gần như là khai sáng cả một thời đại! Bởi vì.

Trong lúc Địa Phủ đại chiến, hắn là người mạnh nhất trong đám Tiên Vương của Địa Phủ, hơn nữa người này là người cùng thời với Nguyên Họa Tiên Đế.

Năm đó từng giao đấu với Nguyên Họa Tiên Đế, còn chiếm thế thượng phong.

Chẳng qua, là Nguyên Họa Tiên Đế tương đối may mắn, bước vào cảnh giới chuẩn Tiên Đế trước cả Lục Vô Đạo.

Nhưng cho dù là Nguyên Họa Tiên Đế đã trở thành chuẩn Tiên Đế, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không thể nào trấn áp Lục Vô Đạo được, Lục Vô Đạo kia ngoài chuyện thực lực bản thân hắn rất mạnh mẽ ra.

Thì trong tay hắn còn nắm giữ hai binh khí cấp chuẩn Tiên Đế!

Dựa vào hai binh khí này, gần như là hắn có thể đánh tay đôi với chuẩn Tiên Đế trong khoảng thời gian ngắn , quả thực là khủng bố! Nghe nói.

Hắn đã từng được chúa tể Địa Phủ chỉ điểm, thực lực khủng bố tới mức không thể nào phỏng đoán được, tuy rằng không phải chuẩn Tiên Đế, nhưng hơn hẳn chuẩn Tiên Đế!

Chương 812. Đây là vị Tiên Vương nào trong lịch sử?. (2)

. .

Cũng may mà.

Sau trận dadaaaĐịa Phủ đại chiến lúc sau.

Lục Vô Đạo bị coi như mục tiêu thanh trừ hàng đầu, nghe nói khi đó hai vị chuẩn Tiên Đế ra tay, tự mình giết chết hắn, ngay cả thần hồn cũng bị tiêu diệt.

Chuyện này khiến cho vô số người thở ra nhẹ nhõm một hơi.

Bởi vì nếu như Lục Vô Đạo còn sống, nếu không thì đến bây giờ tất nhiên hắn đã trở thành một Tiên Đế hoặc là một chuẩn Tiên Đế mạnh đến cực điểm mà gần như là không có đối thủ đồng cấp.

Nhưng không ngờ rằng bao nhiêu năm sau, tên của hắn lại lần nữa xuất hiện trên Tiên Vương bảng, chuyện này đúng thật là không thể tưởng tượng.

Rốt cuộc là Tiên Vương bảng này thống kê những Tiên Vương mạnh nhất hiện tại hay là những Tiên Vương mạnh nhất, cho dù là đã chết đi từ xưa cho đến nay?

Ý nghĩa của hai đối tượng này hoàn toàn không giống nhau.

Nếu như đã chết mà cũng được xếp hạng, thì mọ người cũng chẳng có ý kiến gì khi Lục Vô Đạo nằm trong bảng xếp hạng.…… Bởi vì.

Người ta thật sự rất mạnh.

Nhưng như đây chỉ thống kê những Tiên Vương vẫn còn sống, vậy thì ý nghĩ của nó đã hoàn toàn khác. Bởi điều này nói lên rằng Lục Vô Đạo có thể vẫn còn sống!

Hơn nữa.

Còn là một cường giả vô thượng của Địa Phủ.

Nếu như hắn xuất thế, thì còn đáng sợ hơn nhiều so với cái gì mà truyền nhân của Địa Phủ.

Phỏng chừng.

Bây giờ trong chư thiên vạn giới, chẳng ai xứng làm đối thủ của hắn, chuẩn Tiên Đế không xuất thế, vậy thì Lục Vô Đạo chính là người mạnh nhất, đương nhiên là không tính cái tên Chu Khất thần bí kia.

Bởi vì mọi người cũng chưa từng nghe đến hai chữ ‘Chu Khất’.

“Chắc là Tiên Vương đã chết cũng có thể được vào bảng xếp hạng, nếu không thì căn bản là không thể nào giải thích được tại sao tên của Lục Vô Đạo lại xếp thứ hai trên bảng”

Trong lòng đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo nặng nề nghĩ đến.

Cho dù là đứng ở phe đối lập, thậm chí chưa từng nhìn thấy phong thái của Lục Vô Đạo, nhưng mà từ những gì ghi lại trong sách cổ, hắn vẫn có thể đoán ra được chút manh mối.

Nhưng chỉ với một chút gì đó thôi, cũng đủ để khiến cho lòng hắn sợ hãi. Dù sao thì

Không phải ai trong số những người cùng đẳng cấp, cũng có thể áp đảo một chuẩn Tiên Đế, đặc biệt là sau khi đối phương trở thành chuẩn Tiên Đế, còn chẳng thể nào làm gì được hắn cả.

Điều này lại càng thêm khủng bố.

Còn về phần vào thời điểm đại chiến ở Địa Phủ, chiến tích của Lục Vô Đạo lại càng đáng sợ hơn. Một mình hắn gần như là đánh gục tất cả những Tiên Vương đồng cấp ở Tiên giới.

Đơn đả độc đấu, chẳng ai là đối thủ của hắn.

Toàn bộ Tiên giới đều bị ép đến mức mà không dám ngẩng đầu, cũng may mà Lục Vô Đạo chưa tham gia vào chiến trường ở Thần giới, nếu không thì, e rằng tất cả những người phía Thần giới sẽ bị đánh đến mức tự kỉ.

Sở dĩ Tiên Phong Cổ Đạo biết nhiều như vậy.

Là bởi vì Tiên Phong Cổ Đạo vốn dĩ là thế lực thuộc Tiên giới, sau lại mới dọn đến Thần giới, bởi vậy trong sách cổ của ghi lại rất nhiều điều bí mật của Tiên giới.

Trong số này.

Bao gồm cả lịch sử phát triển của Lục Vô Đạo.

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo lặng lẽ thở dài, lẩm bẩm nói: “Nếu như Tiên Vương đã chết đi cũng được liệt vào bảng xếp hạng, vậy thì dựa vào thực lực của ta, nhìn khắp xưa nay...”

Lúc này đây, trong lòng hắn có chút không chắc chắn. Hiện nay thì.

Trong tất cả Tiên Vương, hắn tự hỏi có lẽ bản thân hắn có thể nằm trong top mười.

Nhưng mà.

Trong dòng thời gian lịch sử dài đằng đẵng, thật sự là có quá nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm. Hắn có chút không quá tự tin, dường như với tư chất của hắn, thì e rằng khó mà lọt vào danh sách top một trăm.

“Cũng không biết, người đứng vị thứ ba là nhân vật nào trong lịch sử vị đây?”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo nhẹ giọng nói.

Từ sâu trong lòng hắn gần như là đã tin rằng là Tiên Vương bảng này, rất có thể là những nhân vật đã chết rồi vẫn có thể được liệt vào trong danh sách, bởi vì hắn thật sự không muốn tin rằng.

Lục Vô Đạo vẫn còn sống.

Trong khoảnh khắc khi lời vừa nói xong.

Trên thần thạch bảy màu lại lần nữa bắn ra ánh sáng. Lúc này đây.

Thứ ánh sáng xuất hiện kia lại có màu xám xịt, một luồng khí tức tĩnh mịch lan tràn khắp nơi, phảng phấ như mang người ta đến vùng đất Sâm La quỷ vực.

Khắp nơi đều là cảnh tượng của ngày tận thế.

Dường như là có một khối thi thể đang bao phủ lấy hư không, lẳng lặng nằm ở nơi đó, nhưng lại chèn ép hàng tỉ ngôi sao trời, khiến cho chúng phải run lẩy bẩy.

Trong khoảnh khắc khi thi thể này xuất hiện, toàn bộ núi non sông ngoài của Thiên Nguyên giới đều lu mờ.

“Người chết?”

Trên thần thạch bảy màu vẫn chưa xuất hiện tên người, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo lại chấn động tinh thần.

Lúc này đây.

Hắn có thể xác nhận.

Bảng xếp hạng mà lần này Thiên Cơ Lâu Chủ công bố ra, dường như là người chết cũng có thể được xếp hạng. Nếu không thì.

Làm sao để giải thích chuyện người xếp thứ ba lại là một thi thể chứ?

Đến đẳng cấp như hắn thì đã có thể phân biệt được người chết hay là người sống. Dù sao thì tuổi thọ của Tiên Vương là vô tận, vẫn chưa từng nghe nói đến vị Tiên Vương nào chết vì tuổi thọ đã tận.

Mà nay.

Một khối thi thể xuất hiện, đây phỏng chừng là một vị Tiên Vương đã chết rồi, nhưng lại lần nữa được Thiên Cơ Lâu Chủ đưa vào trong bảng xếp hạng.

“Chỉ là không biết, đây là vị Tiên Vương nào trong lịch sử?”

Trong lòng đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo tò mò nói. Không để cho hắn đợi quá lâu.

Trên thần thạch bảy màu, một dòng chữ viết chậm rãi xuất hiện.

“Hạng ba: Lương Phục Thần.”

“Lương Phục Thần? Lương Phục Thần?”

“Lương Phục Thần!!”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo lẩm bẩm tự nói, trong phút chốc hắn đã thất thần, hắn mới vừa nhìn thấy cái tên này, cảm thấy dường như có chút xa lạ, nhưng sau khi hắn nhẩm đi nhẩm lại vài lần.

Từ sâu trong đầu hắn dần dần hiện rõ một bóng người. Người đứng vị trí thứ ba trên Tiên Vương bảng kia, hắn có biết!

Chương 813. Tất cả đều là lãnh đạo của Địa Phủ.

. .

“Thế mà lại là hắn!”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo chau mày, chấn động kỳ lạ.

Nói đến ba chữ’ ‘Lương Phục Thần’ này, dù là sinh linh của Tiên giới, Thiên Ma giới hay là Thần giới đều vô cùng xa lạ, nhưng nếu nhắc tới một cái tên khác của hắn.

Thì lại là như sấm bên tai. Đặc biệt là.

Trong thời kỳ đại chiến Địa Phủ, cái tên này cũng từng lừng lẫy một thời, khiến cho vô số người phải chú ý. Đó chính là.

Lão thành chủ của Huyền Không thành!

Đây là một người mà được rất nhiều người phỏng đoán rằng thực lực của hắn không thua gì Lục Vô Đạo, nhưng đáng tiếc là thời gian hắn xuất hiện quá ngắn ngủi, sau khi giết chết năm Tiên Vương của Địa Phủ.

Thì hắn đã nhanh chóng ẩn thế.

Có thể nói là đến cũng vội vàng, mà đi cũng vội vàng.

Cũng giống như sấm chớp vậy, người ta chưa kịp phản ứng, thì hắn đã rời khỏi chiến trường. Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn vẫn tỏa sáng rực rỡ.

Phải biết rằng.

Đó là năm Tiên Vương của Địa Phủ đấy.

Không phải bất cứ ai cũng có thể dùng sức mạnh của bản thân mà có thể giết chết năm vị Tiên Vương.

Năm đó có rất nhiều người đánh đồng hắn với Lục Vô Đạo. Nhưng lại có một số người khịt mũi coi thường, mấu chốt trong vấn đề này chính là Lục Vô Đạo mới tu luyện có bao lâu?

Có thể nói là trong số những người cùng thời đó, hắn là nhân vật xuất sắc tuyệt diễm, nổi tiếng nhất. Hơn nữa.

Không gì sánh nổi.

Cho dù là Nguyên Họa Tiên Đế đã trở thành chuẩn Tiên Đế, cũng không thể làm lu mờ đi phong thái của hắn. Ngược lại là lão thành chủ Huyền Không thành.

Đây chính là một lão quái vật, tương truyền rằng vào thời viễn cổ xa xưa, hắn cũng đã là một tôn Tiên Vương, ít nhất thì cũng đã từng có được cơ duyên huy hoàng của ba vị chuẩn Tiên Đế.

Đừng nói gì là trong Thần giới, cho dù là trong chư thiên vạn giới, gần như là chẳng có ai có thể sống lâu được như hắn.

Mà một kẻ có thể sống lâu như vậy.

Cho dù là một con heo thì phỏng chừng cũng đã trở thành một kẻ vô địch.

Chính vì nguyên nhân này mà rất nhiều người khịt mũi coi thường lão thành chủ Huyền Không thành, không ít người đều cho rằng thực lực của hắn vốn dĩ đã mạnh mẽ, nhưng sau khi đánh nhau xong thì nhanh chóng lánh đời, phỏng chừng sợ mình sẽ chết đi.

Rất rõ ràng là muốn tiếp tục làm một con rùa đen rút đầu.

Một lão quái vật đã sống vô số kỷ nguyên, hắn hiểu quá rõ đạo lý bo bo giữ mình. Đương nhiên.

Cũng có người hoài nghi, sở dĩ lão thành chủ Huyền Không thành chỉ hành động trong một thời gian ngắn như vậy, là bởi vì thân thể hắn đã xảy ra chuyện, tuổi thọ đã không còn nhiều lắm.

Chỉ tiếc.

Cũng chẳng có người tin vào cách nói này.

Người có tu vi Trường Sinh cảnh cũng đã có thể trường sinh bất tử, Tiên Vương thì lại càng bất tử bất diệt.

Dựa theo lý lẽ này, lão thành chủ Huyền Không thành đã có thể sống cùng nhật nguyệt, thọ cùng thiên địa, thì sao tuổi thọ của hắn lại chẳng còn bao nhiêu được chứ?

Thêm vào đó.

Có thể vừa ra tay, đã đánh gục năm Tiên Vương. Có nhìn thế nào thì hắn cũng đang tỏa sáng. Nói hắn sắp chết đi, hơn nữa tuổi thọ đã gần cạn.

Trừ phi tất cả mọi người là đồ ngốc.

Phải biết rằng, đây là một trong số vài nhân vật tỏa sáng nhất trong đại chiến Địa Phủ, ngoài chiến trường của Tiên Đế cùng chuẩn Tiên Đế ra, thì làm sao mà họ có thể dễ dàng ngã xuống cơ chứ?

Mà quan trọng hơn là lão thành chủ Huyền Không thành lại không rơi vào tình huống như Lục Vô Đạo, người ta bị hai vị chuẩn Tiên Đế đuổi giết, còn hắn thì bình yên ẩn thế.

So sánh giữa hai người, thì lão thành chủ Huyền Không thành trước mắt vẫn còn sống sờ sờ ra đó. Nhưng hôm nay, Tiên Vương bảng vừa xuất hiện.

Trên bảng xếp hạng lại tản ra một tia khí tức chỉ thuộc về lão thành chủ Huyền Không thành, còn có tử khí ngút trời của bóng dáng thi thể đang che trời kia.

Cái này khiến cho rất nhiều người không thể không một lần nữa suy xét về lời đồn năm xưa. Đặc biệt là đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo.

Hắn chau mày, trong đầu hiện lên ký ức khi mình xem qua sách cổ, trong lòng không nhịn được mà xuất hiện hoài nghi. Chẳng lẽ.

Lời đồn đều là thật sự?

Thân thể của lão thành chủ Huyền Không thành thật sự đã xảy ra vấn đề, nên mới khiến cho hắn ngã xuống?

Theo lý mà nói, một Tiên Vương sống laai như vậy, hơn nữa còn rất mạnh mẽ, sẽ không dễ dàng chết đi như vậy, nhưng hắn lại cố tình chết đi. Phỏng chừng trong chuyện này đã xảy ra chuyện gì đó mà không muốn cho người ta biết được.

Theo như suy nghĩ của đạo chủ Tiên Phong Cổ Đạo, chuyện có khả năng lớn nhất cũng là chuyện có tỷ lệ xảy ra lớn nhất, hẳn là lão thành chủ kia khát vọng sẽ đột phá chuẩn Tiên Đế.

Bởi vì.

Chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được vì sao mà hắn chết đi.

Một người sống lâu như vậy, chứng kiến những năm tháng huy hoàng mà mấy vị chuẩn Tiên Đế thống trị thời không. Nếu như nói vị lão thành chủ kia không động tâm, vậy thì không có khả năng.

Nhưng vấn đề là nếu như hắn có năng lực và thiên chất để đột phá chuẩn Tiên Đế, phỏng chừng đã sớm đột phá. Mà đã trì hoãn lâu nhưu vậy, nhưng vẫn chưa đột phá.

Thì gần như đã tuyên bố rằng căn bản là hắn không có cơ hội này. Nếu như gượng ép đột phá, thì chỉ mất nhiều hơn được.

Thậm chí.

Tu vi hàng tỉ năm sẽ hóa thành nước chảy, mây trôi trong một đêm.

“Ai.”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo than nhẹ một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói: “Bây giờ, xem ra vị lão thành chủ của Huyền Không thành kia, hẳn là đã bước lên con đường mà hắn không nên đi kia rồi.”

“Nếu vị lão thành chủ kia đã ngã xuống, chỉ sợ là sau này Huyền Không thành cũng sẽ không yên ổn.”

Trước kia thì.

Huyền Không thành vô cùng huy hoàng, cho đến nay, cũng được coi như là một trong những thế lực siêu nhiên. Mà tất cả những điều này đều là nhờ vào vị lão thành chủ kia.

Bởi vì.

Huyền Không thành ngẫu nhiên sẽ có lời đồn về chuyện vị lão thành chủ kia sắp sửa xuất quan, hoặc là chỉ điểm cho vãn bối, chuyện như vậy truyền ra, khiến cho rất nhiều người kiêng kị.

Cho dù đã bao nhiêu năm qua đi, phong thái của lão thành chủ trong trận đại chiến Địa Phủ năm nào vẫn còn lưu lại trong lòng người. Nếu như hắn vẫn còn sống đến bây giờ.

Chỉ sợ là thực lực của hắn sẽ càng mạnh hơn nữa.

Chương 814. Tất cả đều là lãnh đạo của Địa Phủ. (2)

. .

Một mình hắn đã có thể hạ gục năm vị Tiên Vương cường đại.

Cũng chính vì nguyên nhân này mà cho dù trong Huyền Không thành chỉ có một vị Tiên Vương là lão thành chủ kia, thì những người khác cũng không dám có thái độ bất kính với Huyền Không thành.

Nhưng mà nay.

Tiên Vương bảng vừa xuất hiện.

E rằng vô số người vừa nhìn thấy, trong phút chốc sẽ hiểu rõ. E rằng lão thành chủ kia đã chết từ lâu rồi?

Những chuyện trước đây về lão thành chủ, chẳng phải là Huyền Không thành các ngươi cố ý lừa bịp người khác hay sao chứ?

Không có lão thành chủ chống đỡ, Huyền Không thành có thể tồn tại được nữa không, thì chẳng ai nói chắc được điều gì. Cho dù là lão thành chủ Huyền Không thành đã có cống hiến to lớn với Thần giới.

Nhưng điều này cũng không đủ để bảo đảm Huyền Không thành được bình yên vô sự.

“Nói lại thì, từ xưa đến nay, trong dòng sông thời gian dài vô tận, lão thành chủ Huyền Không thành có thể đứng ở vị thứ ba cũng coi như là nằm trong dự đoán.”

Đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo lẩm bẩm nói.

Một người có tư chất không tồi, còn tồn tại qua rất nhiều kỷ nguyên, có thể gọi là một nhân vật lâu đời nhất, thậm chí còn sống lâu hơn so với một số ít vị chuẩn Tiên Đế. Người như vậy mà trở thành Tiên Vương mạnh nhất, cũng không quá.

Bây giờ lại xếp thứ ba, nói thật thì rất nhiều người còn cho rằng vị thứ này có hơi thấp. Thật sự là.

Căn bản là chưa từng nghe đến tên Chu Khất, người đứng đầu bảng kia.

Còn người đứng ở vị trí thứ hai - Lục Vô Đạo kia, mới hoàn toàn có được tiếng tăm sau đại chiến Địa Phủ. Trong số ba người này, hẳn là chưa từng giao thủ với nhau.

Có nói là cùng xếp hạng nhất.

Thì rất nhiều người cũng chẳng hề có ý kiến.

“Chỉ xếp hạng ba thôi sao?”

Đại Hoang thành.

Trong một góc bí mật, một bóng người được bao phủ bởi lớp áo choàng màu đen, quanh thân sương mù quay cuồng đứng ở nơi đó, thân thể được bao bọc dưới lớp áo choàng.

Run nhè nhẹ.

Đôi bàn tay đen nhánh, đầy vết lở loét, gắt gao nắm chặt, trong lòng bàn tay, khí tức hủy diệt khuếch tan ra khắp Đại Hoang thành.

Có thể nói là toàn bộ Thiên Nguyên giới đều sắp bị hủy diệt.

“Tại sao lão phu chỉ đứng thứ ba? Lão phu là chuẩn Tiên Đế! Sao lão phu lại phải xếp chung một bảng với bọn họ chứ? Hay là Thiên Cơ Lâu Chủ vì chuyện lão phu đã từng chết một lần?”

“Cho nên mới xếp ta vào Tiên Vương bảng, muốn nhục nhã lão phu phải không?”

Bóng người mặc áo đen thân không phải là ai khác.

Mà chính là lão thành chủ Huyền Không thành, đi theo Liễu Chính Nham đi vào Thiên Diễm giới .

Sau khi hắn nghe được cuộc đối thoại giữa chủ nhân của Thiên Mang sơn cùng Liễu Thanh Vũ, thì nhanh chóng chạy đến Thiên Nguyên giới, sau khi đến nơi này mới phát hiện, Thiên Cơ Lâu lại có được sự uy nghiêm như vậy.

Đặc biệt là bản lĩnh thần cơ diệu toán của đối phương, khiến cho lòng hắn dâng lên vài phần tò mò. Vốn dĩ là hắn muốn đến Thiên Cơ Lâu hỏi thăm vài tin tức.

Nhưng ngại vì nguyên nhân cá nhân, mà hắn lại lui bước, bởi vì hắn vẫn chưa biết được rốt cuộc Thiên Cơ Lâu Chủ có đẳng cấp nào, hơn nữa tình trạng hiện tại của hắn cũng không được bình thường.

Tùy tiện bước vào Thiên Cơ Lâu, không thể chắc chắn là phúc hay là họa. Trong thời khắc hắn do dự.

Tiên Vương bảng đột nhiên xuất thế. Vốn dĩ.

Hắn cho rằng thực lực của hắn hẳn là sẽ không bị liệt vào trong bảng xếp hạng này, mà cho dù là có bị liệt vào trong bảng xếp hạng này thì cũng phải đứng vị trí đầu tiên, dù sao thì thực lực của hắn cũng sờ sờ ra đó.

Nhưng ai có thể ngờ được.

Bản thân hắn thật sự đã có tên trên bảng, nhưng không chỉ không được xếp đầu tiên mà ngay cả vị trí thứ hai cũng chẳng đến phiên hắn, mà chỉ đứng ở vị trí thứ ba.

Điều này khiến cho hắn cảm thấy bản thân hắn đã bị xúc phạm rất nghiêm trọng. Bản thân hắn là chuẩn Tiên Đế đấy!

Tại sao lại chẳng bằng hai Tiên Vương chứ?

Nếu như lão thành chủ Huyền Không thành của trước đây, có lẽ sẽ không thèm nói thêm bất cứ điều gì, nhưng mà nay hắn đã không còn là lão thành chủ Huyền Không thành, mà là một người hoàn toàn mới.

Làm sao hắn có thể nuốt trôi cục tức này được chứ?

“Nếu như ngươi đưa ra Tiên Vương bảng này để nhục nhã lão phu trước, vậy thì đừng trách lão phu không khách khí!”

Lão thành chủ Huyền Không thành cười lạnh lẽo, hắn vung bàn tay ra, trong lòng bàn tay khô gầy hiện lên một đám sương mù màu đen quay cuồng, tản ra khí tức diệt thế.

“Người ta nói rằng Thiên Cơ Lâu Chủ thần cơ diệu toán, ngươi có đoán được rằng ngày hôm nay trong Đại Hoang thành sẽ có kiếp nạn này?”

Nếu là Thiên Cơ Lâu Chủ có thể ngăn được mình.

Vậy thì bản thân hắn sẽ tạm thời tin tưởng, Thiên Cơ Lâu Chủ thật sự là có thể tiên đoán được. Nhưng nếu như.

Bản thân hắn ra tay hủy diệt Đại Hoang thành, mà Thiên Cơ Lâu Chủ lại chẳng hề hay biết chút gì, vậy thì cũng đủ để chứng minh, đối phương chẳng qua cũng chỉ là một kẻ mua danh chuộc tiếng mà thôi.

“Vút!”

Hư không chấn động, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa tuôn trào mãnh liệt, giống như thủy triều điên cuồng khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.

Một vùng sương mù màu xám nhanh chóng lan tràn ra.

“A, Thiên Cơ Lâu Chủ chẳng qua cũng chỉ là như vậy.”

Lão thành chủ Huyền Không thành cười lạnh.

Nhưng tiếng cười chưa ngưng, nụ cười trên mặt hắn đã hoàn toàn đông cứng lại rồi, hắn phát hiện ra đám sương mù mà hắn phát tán ra đã bắn ngược trở về với tốc độ nhanh gấp đôi.

Nơi nó đi qua. Bầu trời nứt toác ra.

Bầu trời trước mặt hắn trông giống như một mặt gương, một vết nứt thật lớn vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt hắn, bên trong đó có một bản tay mền mại như ngọc từ từ thò ra.

Bàn tay này như được đúc từ bạch ngọc, không dính bụi trần, trong lòng bàn tay có khí tức khai thiên tích địa lưu chuyển, vạn vật sinh diệt, giống như là bàn tay của thượng đế.

Tuy rằng tốc độ chậm rãi, nhưng lại có thêm sức mạnh nhân quả.

Chủ nhân của bàn tay đánh ra một chưởng, thì đã mang lại cho lão thành chủ Huyền Không thành một loại ảo giác, bất kể là hắn có trốn đến nơi nào, thì bàn tay đó chắc chắn cũng sẽ đập trúng hắn.

“Không!”

Lão thành chủ Huyền Không thành rống giận, hắn muốn né tránh, nhưng bỗng nhiên phát hiện, hư không chung quanh hắn đều bị khép lại.

Chương 815. Bọn họ đều đã chết rồi.

. .

Cho dù hắn có là Tiên Vương, thậm chí là đã bước một bước vào tu vi chuẩn Tiên Đế, cũng không thể nào xé rách hư không rời đi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia đập vào thân thể của mình.

“Chuẩn Tiên Đế!!”

Khóe mắt của lão thành chủ Huyền Không thành sắp nứt ra. Mãi cho đến lúc này, hắn mới phát hiện, sự chênh lệnh giữa bản thân hắn và một vị chuẩn Tiên Đế, hoặc chính là sự chênh lệch giữa hắn và Thiên Cơ Lâu Chủ, rốt cuộc là to lớn đến nhường nào.

Nếu như đổi lại là những chuẩn Tiên Đế khác, hắn cho rằng bản thân hắn cũng không đến nổi mà không có sức phản kháng.

Nhưng đổi lại là Thiên Cơ Lâu Chủ. Thì tất cả mọi chuyện đã khác.

Dường như bản thân hắn giống như một con kiến, mặc người xâu xé.

“Ầm!”

Bàn tay đập lên người lão thành chủ Huyền Không thành, hắn bắn ra xa giống như là một viên đạn pháo được bắn đi, hóa thành một đường cong trên vòm trời, bay xa hàng tỉ vạn dặm, trực tiếp đâm vào trong Tử Huyền giới.

Khi hắn bắn ngược ra ngoài, bên tai còn vang lên một giọng nói lạnh lẽo.

“Cút!”

Một từ ‘cút’, giống như thiên lôi đánh xuống, khiến cho hắn một lúc lâu sau đó vẫn không thể nào bình tĩnh lại được.

“Ầm ầm!”

Bên trong Tử Huyền giới.

Một mảnh núi non nát vụn, bụi bay đầy trời, cát bụ che trời, che phủ vạn dặm bầu trời, bên trong đám bụi mù là một bóng dáng cả người đầu máu tươi, thất tha thất thểu đứng dậy.

Vừa mới đứng lên, đã há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Cả người đều nhanh chóng ngục ngã.

Sắc mặt Lý Vân lạnh lùng, chậm rãi thu hồi bàn tay, nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong Tử Huyền giới, hắn nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng.

Bên trong Thiên Cơ Lâu.

“Nếu không phải là vị Tiên Vương bảng vừa mới xuất hiện, hôm nay sẽ không hời cho ngươi như vậy đâu.”

Tốt xấu gì thì lão thành chủ Huyền Không thành cũng là một người đứng thứ ba trong danh sách, dù sao thì bản thân hắn cũng không thể nào giết chết hắn ngay lập tức, để cho hắn sống còn lợi hơn nhiều so với giết hắn.

Dù sao thì

Không bao lâu nữa, người này còn có tác dụng lớn.

“Hệ thống.”

Lý Vân lắc bàn tay, bưng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm nước trà, thong thả ung dung nói: “Công bố vị trí thứ tư và thứ năm đi.”

Tiếng nói vừa dứt.

Trên thần thạch bảy màu lại lần nữa xuất hiện hai cái tên.

Hạng Tư: Phệ Uyên.

Hạng Năm: Thiên Chiến

Hai cái tên này vừa xuất hiện, cho dù là đạo chủ của Tiên Phong Cổ Đạo hay là lão thành chủ Huyền Không thành vừa mới bị thương nặng kia hay là những sinh linh vừa mới đến Thiên Nguyên giới.

Tất cả đều lâm vào trầm mặc. Cũng chẳng bởi vì nguyên nhân nào khác.

Mà là bởi vì năm xưa hai người kia đều là lãnh đạo của Địa Phủ!

“Thì ra là hai người này?”

Một tiếng thì thầm nho nhỏ truyền ra. Biên giới Thiên Nguyên giới.

Hai bóng người lập tức cứng ngắt tại chỗ.

Hai người này chẳng phải là ai khác, mà chính là chủ nhân Thiên Mang sơn và Liễu Thanh Vũ từ Thiên Diễm giới gấp rút chạy đến đây.

Bọn họ đứng ở trên bầu trời, ngẩng đầu nhìn thần thạch bảy màu trên Đại Hoang thành, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc, dường như nhìn thấy một chuyện gì đó không thể tin được.

“Chẳng phải hai người kia dã chết rồi sao?”

Liễu Thanh Vũ mở miệng.

Tuy rằng hắn ra đời tương đối muộn, nhưng tốt xấu gì thì tộc Liễu thị cũng là thế lực lớn một phương, trong gia tộc có vô số sách cổ, đối với những chuyện trước đây của Địa Phủ.

Nhiều ít gì thì hắn cũng đã được đọc qua một ít từ trong sách cổ của tộc. Lúc đại chiến diễn ra.

Một số nhân vật vô cùng xuất sắc, có thể nói là hắn đã thuộc như lòng bàn tay. Ví dụ như.

Đám người Lục Vô Đạo, lão thành chủ Huyền Không thành.

Còn về phần Phệ Uyên và Thiên Chiến, Liễu Thanh Vũ cũng đã từng đọc về số mệnh của hai người này, hai vị Tiên Vương này đều không phải sau này mới gia nhập vào Tiên Vương của Địa Phủ.

Mà ngay từ lúc bắt đầu, đã đi theo chúa tể của Địa Phủ rồi. Có thể nói.

Địa vị của bọn họ còn cao hơn cả Lục Vô Đạo trong Địa Phủ.

Mãi đến sau này, Lục Vô Đạo mới gia nhập Địa Phủ, rồi lại lập được công lớn mà thôi, nhưng luận về thời gian đi theo chúa tể của Địa Phủ thì phải nhìn vào hai vị Tiên Vương này.

Bên trên có sự tồn tại của chúa tể Địa Phủ, hắn tùy tiện chỉ điểm một hai câu, thì đủ có thể giúp cho một Tiên Vương hưởng thụ cả đời. Mà hai người Phệ Uyên và Thiên Chiến xuất hiện ở vị thứ cao như vậy, nói thật cũng có gì là đáng ngạc nhiên.

Dù sao thì.

Không phải bất kỳ ai đều có thể nhận được sự chỉ điểm của Tiên Đế.

“Người đã chết rồi, sao Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại còn đưa vào bảng xếp hạng chứ?”

Liễu Thanh Vũ khó hiểu nói.

“Hừ.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn cười khẽ một tiếng, nhàn nhạt nói: “bây giờ năm người đứng đầu, chẳng phải là đều đã chết rồi hay sao?”

“Ngay đến cả kẻ đứng hạng nhất - Chu Khất kia, theo như ta thấy thì hắn đã chết cách đây bao nhiêu năm rồi. Nếu không thì tại sao chúng ta lại chưa từng nghe đến tên tuổi của họ chứ?”

Theo lý mà nói.

Những kẻ có thể xếp trên cả Lục Vô Đạo.

Thì những người này, cho dù là ở vào thời gian nào, thì chắc đều là những kẻ vô cùng nổi danh, nhưng lạ một nổi là bọn họ lại chẳng có chút ấn tượng nào, điều này quá kỳ lạ.

Dường như trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, căn bản là không có những người như vậy. Điều duy nhất có thể giải thích đó là..

Người này đã chết đi từ rất lâu rồi, lâu đến nổi mà khi sách cổ còn chưa có thì Chu Khất cũng đã xuất thế.

“Nếu như hai đạo hữu Phệ Uyên và Thiên Chiến còn sống, thì có lẽ hai người chúng ta cũng sẽ không bó tay bó chân như bây giờ.”

Vẻ mặt của chủ nhân Thiên Mang sơn âm trầm nói.

Năm xưa hắn cũng là một thành viên của Địa Phủ, đương nhiên là đã từng nhìn thấy phong thái của hai vị Tiên Vương này, mãi cho đến hôm nay khi nhớ lại thì vẫn rõ ràng như ngay trước mắt.

Đối với Lục Vô Đạo của Địa Phủ, hắn không dám hy vọng xa vời.

Bởi vì Lục Vô Đạo quá lạnh lùng, cho dù là đã gia nhập Địa Phủ, thì cũng là một kẻ hành xử cực kỳ khác người. Thì nếu như Lục Vô Đạo còn sống, chủ nhân Thiên Mang sơn cũng không dám đi tìm đối phương.

Lỡ đâu Lục Vô Đạo không nhận người quen, giết mình cũng không chừng. Nhưng mà.

Hai vị Tiên Vương Phệ Uyên và Thiên Chiến này thì lại không giống.

Chương 816. Bọn họ đều đã chết rồi. (2)

. .

Bọn họ là thuộc hạ trungh thành của Địa Phủ, chỉ cần hắn đánh tiếng đứng về phía Địa Phủ, thì hai vị Tiên Vương này chắc chắn sẽ không có khả năng cự tuyệt mình.

Nói không chừng.

Còn sẽ đưa tay giúp đỡ mình nữa. Thử hỏi.

Hai vị Tiên Vương đứng thứ tư thứ năm liên thủ với nhau, ngoài ba người đứng đầu trên Tiên Vương bảng và chuẩn Tiên Đế ra, còn có ai có thể ngăn cản?

“Đạo hữu, với thực lực của ngươi, có được liệt vào trong bảng không?”

Liễu Thanh Vũ bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu.

Thực lực của chủ nhân Thiên Mang sơn rõ như ban ngày, trong trận chiến ở Tu Di giới không lâu trước đây, hắn dùng sức của một người đánh bật sự liên thủ của Thất tổ và Liễu Huyền Thành.

Phải biết rằng.

Thất tổ chính là đã từng tham gia vào cuộc chiến Địa Phủ. Nhưng lại rất khó ngăn cản chủ nhân Thiên Mang sơn.

Càng quan trọng hơn là.

Lúc trước chủ nhân Thiên Mang sơn còn phải phân thân để khống chế sát trận, thủ đoạn như vậy, Liễu Thanh Vũ tự nhận rằng mình không bằng.

Nếu chủ nhân Thiên Mang sơn còn không được xếp vào bảng.

Hắn không thể nào tưởng tượng được, rốt cuộc thì những người có tên trên bảng xếp hạng khủng bố ra làm sao.

Càng không thể nào tưởng tượng được, những người thuộc top 10, thì thực lực của họ phải ra làm sao?

“Chắc là có.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn hơi không chắc chắn nói.

Nếu như chỉ xếp hạng những Tiên Vương còn sống đương thời, thì trăm phần trăm hắn cho rằng mình có thể lọt vào danh sách, nhưng mà nay năm vị trí đầu đều là người đã chết.

Đương nhiên.

Bọn họ cho rằng là vậy.

Nếu là như vậy.

chủ nhân Thiên Mang sơn có chút không tin. Bởi vì.

Chẳng một ai có thể biết rốt cuộc dòng chảy thời gian này kéo dài bao lâu, đã đi qua bao nhiêu kỷ nguyên, trong dòng thời gian vô tận này, những kẻ kinh tài tuyệt diễm, thật sự là quá nhiều.

Cho dù là chủ nhân Thiên Mang sơn, đã từng thống trị Thiên Diễm giới, có thể nói là độc tôn vũ trụ, nhưng như vẫn không đủ tự tin.

“Cứ xem tiếp đi, có lẽ rất nhanh sẽ có kết quả.”

Liễu Thanh Vũ chậm rãi nói.

Tiếng nói vừa dứt.

Trên khối thần thạch bảy màu, lại xuất hiện một cái tên.

Vị Tiên Vương đứng ở vị trí tiếp theo này, không có gì bất ngờ xảy ra, thì vẫn được cho rằng là những Tiên Vương đã chết đi, hơn nữa là người của Địa Phủ.

“Đứng thứ sáu cũng là Tiên Vương của Địa Phủ.”

Liễu Thanh Vũ quay đầu nhìn thoáng qua chủ nhân Thiên Mang sơn, mãi cho đến thời khắc này, hắn mới cảm nhận được rốt cuộc thì năm xưa Địa Phủ phải lớn mạnh đến nhường nào.

Chỉ xét về mặt thực lực, Địa Phủ thật sự là quá mạnh. Phần lớn mọi người đều là người của Địa Phủ.

Mà phía bọn họ.

Trừ Chu Khất ra không tính.

Phỏng chừng chỉ có lão thành chủ Huyền Không thành xem như đứng ở phía chư thiên vạn giới.

Nếu như không phải bên phía chư thiên vạn giới có được thêm một vài vị chuẩn Tiên Đế, còn có một vị Thần Đế một tay chống trời, phỏng chừng bây giờ chư thiên vạn giới đã bị Địa Phủ thống trị từ lâu rồi.

Hạng bảy..........

Hạng tám ..........

Hạng chín: Lý Trường Phong.

Hạng mười:............

Từng vị Tiên Vương lừng lẫy một thời xuất hiện trên bảng xếp hạng, mãi cho đến sau khi vị trí thứ mười xuất hiện, mọi người mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Xem ra bảng xếp hạng này, hẳn là thống kê mười vị Tiên Vương mạnh nhất trong chư thiên vạn giới từ xưa đến nay.”

“Chẳng qua, bọn họ đều đã chết rồi.”

Liễu Thanh Vũ thở dài một cái.

Theo như suy nghĩ của hắn, bảng xếp hạng đã kết thúc rồi. Bởi vì.

Xét về tính cách của những bảng xếp hạng từ trước đến nay mà Thiên Cơ Lâu Chủ công bố, thì càng là những kẻ càng mạnh, thì số lượng vị thứ trên bảng xếp hạng sẽ càng ít, mà Tiên Vương cũng đã coi như là đỉnh cao nhất.

Phỏng chừng nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì Tiên Vương bảng này cũng chỉ có mười vị trí. Mười người đều đã chết đi.

Bảng xếp hạng của bọn họ, cứ coi như là coi cho vui mà thôi, không cần để ở trong lòng. Dù sao.

Bọn họ cũng không thể gây ảnh hưởng đến chuyện cơ duyên chuẩn Tiên Đế xuất thế. Dù sao thì cũng không có khả năng.

Những người này cùng nhau sống lại, nhúng tay vào kế hoạch tiếp theo của bọn họ chứ?

“Ai, Trường Phong Tiên Vương........... Đáng tiếc.”

Nhìn đến vị trí thứ chín.

Cho dù là Liễu Thanh Vũ, cũng không khỏi thở dài một hơi.

Người này sống ở thời đại vô cùng xa xưa, ước chừng còn trước cả kỷ nguyên của Nguyên Họa Tiên Đế, hơn nữa ở lúc ấy, Lý Trường Phong cũng đã có được danh xưng là chỉ xếp sau chuẩn Tiên Đế mà thôi.

Cũng từng thống trị cả một kiếp, khiến cho vô số thiên kiêu không thở nổi.

Đến thời điểm Nguyên Họa Tiên Đế và Lục Vô Đạo xuất thế thì, hắn ta đã từng chỉ điểm cho Lục Vô Đạo một khoảng thời gian. Chuyện này cũng là giai thoại một thời khi đó.

Dù sao thì.

Một người chỉ xếp sau chuẩn Tiên Đế ở kỷ nguyên trước, còn một người chỉ xếp sau chuẩn Tiên Đế ở kỷ nguyên này. Hai người kia vừa là thầy vừa là bạn.

Mạnh lại càng thêm mạnh.

Gần như là đã càng quét khắp chư thiên vạn giới.

Lúc ấy chẳng có ai là đối thủ của hai người bọn họ. Chỉ tiếc.

Sau này, Nguyên Họa Tiên Đế bỗng nhiên đột phá, muốn thanh trừ Lục Vô Đạo, dù sao thì vào thuở niên thiếu, Nguyên Họa Tiên Đế chỉ đánh không lại Lục Vô Đạo, còn những người khác thì hắn đều có thể chèm ép.

Bây giờ đã trở thành chuẩn Tiên Đế, tất nhiên là sẽ lấy lại thể diện của mình.

Mà vào thời gian đó, Lục Vô Đạo bị ép đến mức thê thảm, hắn có thể chống lại chuẩn Tiên Đế trong một lúc, nhưng muốn đánh thắng, thì gần như là điều khoonng thể.

Rồi sau đó bị dồn vào đường cùng.

Lục Vô Đạo gia nhập Địa Phủ.

Mà vào thời điểm Lục Vô Đạo cùng đại quân của Địa Phủ công phạt Tiên giới. Kẻ đầu tiên mà hắn đối mặt đó là Lý Trường Phong, đây là một người thầy vừa là bạn của hắn.

Sau một trận chiến kinh thế, hai người đã đánh nát vô số thế giới, cuối cùng chỉ có Lục Vô Đạo mang theo đầu của Lý Trường Phong trở về. Mà Lý Trường Phong.

Từ đó về sau, lại bạc vô âm tín.

Rất nhiều người phỏng đoán rằng Lý Trường Phong hẳn là đã bị giết chết rồi, dù sao thì thủ cấp cũng đã bị Lục Vô Đạo mang về , thì làm sao người còn có thể sống sót được nữa chứ?

Chương 817. Bọn họ đều đã chết rồi. (3)

. .

Đương nhiên.

Cũng không có ít người phỏng đoán, cuối cùng là Lý Trường Phong đã trốn thoát. Dù sao thì.

Tiên Vương khó sát khó diệt.

Một cái đầu người, căn bản chẳng nói lên được điều gì. Lỡ đâu thần hồn của Lý Trường Phong đã chạy thoát được thì sao? Lại bỏ ra chút thời gian, khôi phục lại cơ thể cũng không phải không có khả năng.

Nếu như may mắn thì lại có khi.

Lại trở thành ông nội của một nhân vật chính nào đó thì sao.

Sau trận đại chiến Địa Phủ lúc sau, có hai luồng ý kiến về tung tích của Lý Trường Phong, một bên cho rằng Lý Trường Phong đã chết rồi, một bên thì cho rằng Lý Trường Phong vẫn còn sống.

Nhưng cho dù là ý kiến nào.

Thì từ đó về sau, Lý Trường Phong không còn xuất hiện nữa, đây là một sự thật không cần bàn cải. Mà chuyện này.

Cũng trở thành một bí ẩn chưa được giải đáp trong đại chiến Địa Phủ.

Người biết rõ chân tướng, phỏng chừng chỉ có bản thân Lý Trường Phong và Lục Vô Đạo, chỉ tiếc là Lục Vô Đạo đã chết rồi, Lý Trường Phong hẳn là cũng chẳng còn sống.

Rốt cuộc chân tướng sự thật của bí ẩn chưa được giải đáp là như thế nào, có lẽ sẽ không bao giờ có người biết được.

“Đi thôi.”

“Chúng ta còn phải đến Thiên Cơ Lâu.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn lại lần nữa nhìn thoáng qua thần thạch bảy màu, ngay sau đó thu hồi ánh mắt, mười vị Tiên Vương đã chết đi này, ngoài việc xếp hạng thực lực cao thấp của bọn họ ra.

Thì cũng chẳng còn bất kỳ tác dụng nào nữa.

Ít nhất.

Thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến bọn họ.

Có xem hay không xem thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Cùng lắm thì nó cũng sẽ trở thành một chuyện để nói trong lúc cơm no rượu say của một số tu luyện giả bình thường mà thôi, mà bọn họ thì sẽ có thêm mười mục tiêu để theo đuổi.

Phỏng chừng.

Sau này nếu như không dành được vị trí đầu tiên trên Tiên Vương bảng.

Thì sẽ chẳng ai dám tùy tiện xưng mình là người đứng đầu chỉ xếp sau chuẩn Tiên Đế mà thôi.

Trước kia, lão thành chủ Huyền Không thành, Lý Trường Phong, Lục Vô Đạo, còn có Liễu Thanh Hoằng tộc Liễu thị đều từng mang danh hiệu người người đứng đầu chỉ xếp sau chuẩn Tiên Đế.

Mà nay.

Chỉ cần nhìn vào Tiên Vương bảng.

Chưa lọt vào top mười trên bảng, thì kẻ nào dám nhận là người đứng đầu chỉ sau chuẩn Tiên Đế chứ?

Lục Vô Đạo nhà người ta còn có thể đánh đòn trực diện cùng chuẩn Tiên Đế, nhưng mà còn chưa thể đứng ở vị trí đầu tiên, những người khác còn chẳng có dũng khí mà đối mặt với chuẩn Tiên Đế.

Cho dù tự mình phong cho mình cái danh hiệu đó, phỏng chừng cũng sẽ bị người ta cười cho rụng răng.

“Lúc này đến Thiên Cơ Lâu, có lẽ có thể nhờ Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối đưa ra bảng xếp hạng mười vị Tiên Vương mạnh nhất trong chư thiên vạn giới hiện giờ.”

Liễu Thanh Vũ cười khẽ nói.

Nếu như bảng xếp hạng đương thời xuất hiện, vậy thì kẻ địch trong tương lai của mình là ai, chẳng phải là vừa xem đã hiểu ngay rồi sao? Chờ đến khi cơ duyên chuẩn Tiên Đế xuất thế.

Đến lúc đó.

Kẻ đứng hạng nhất kia, chắc chắn sẽ bị công kích tập thể.

“Ý kiến không tồi.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn nhíu mày, sau khi nghĩ thông lợi và hại trong chuyện này, hắn cười khẽ, lại lặng lẽ thở dài, nói: “Chỉ sợ nếu như ta được xếp vào trong bảng.”

“Sẽ tương đối bất lợi với hành động tiếp theo của chúng ta.”

Liễu Thanh Vũ: “..........”

Hắn công nhận rằng thực lực của chủ nhân Thiên Mang sơn rất mạnh, nhưng không ngờ rằng đối phương lại chẳng biết xấu hổ đến vậy, bảng xếp hạng còn chưa được công bố, mà hắn đã tự nhận là mình có tên trên bảng rồi.

“Giờ phút này còn quá sớm để nói.”

Liễu Thanh Vũ thấp giọng nói một câu.

“Hừ.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn cười khẽ, lại không thèm để bụng, thực lực của mình, mình rõ ràng nhất, sau đại chiến Địa Phủ, cường giả liên tục ngã xuống.

Vốn dĩ hắn nằm trong hàng ngũ Tiên Vương đứng thứ hai, bây giờ thì đã trở thành hàng ngũ đứng đầu. Còn về phần một nhân tài mới xuất hiện như Liễu Thanh Vũ ...

Nói thật.

Hắn cũng không thèm nhìn đến.

Muối mình ăn còn nhiều hơn cơm hắn ăn, thực lực không phải chỉ nhỉnh hơn chút đỉnh mà thôi, chưa đến thời khắc sinh tử, chẳng ai có thể biết được cực hạn của hắn đạt đến mức nào.

“Đi.”

“Đi Thiên Cơ Lâu.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn mở miệng nói một câu.

.. Ngay sau đó.

Hắn vừa bước chân ra, đang muốn đi đến Thiên Cơ Lâu. Nhưng mà...

Bước chân của hắn còn chưa đáp xuống,

“Ong”

Một tiếng vang nhỏ truyền đến, trên thần thạch bảy màu ơ nơi xa, lại lần nữa bắn ra ánh sáng, một dòng chữ hết sức rõ ràng hiện lên trước mắt mọi người.

Hạng mười một: Vực Ngoại Thiên Ma vương!

“Cái gì?”

Khi nhìn thấy chữ viết này.

Không chỉ có Liễu Thanh Vũ và chủ nhân Thiên Mang sơn đờ ra, cho dù là đạo chủ Tiên Phong Cổ Đạo cách nơi đó cực xa, cũng không hiểu ra sao.

Sao lại thế này?

Chẳng phải Tiên Vương bảng chỉ có mười vị thứ thôi sao? Tại sao lại có thêm vị thứ mười một?

Mà quan trọng là Vực Ngoại Thiên Ma vương là ai? Chưa từng nghe thấy.

Đối phương chưa từng tham dự vào đại chiến Địa Phủ, mà còn là sinh linh vực ngoại. Cho nên đối phương còn sống hay là đã chết, thì khó mà nói được, khả năng lớn là vẫn còn sống.

Nếu như top mười Tiên Vương bảng đều đã chết.

Vậy thì Vực Ngoại Thiên Ma vương này hoàn toàn xứng đáng được gọi là người đứng đầu chỉ sau chuẩn Tiên Đế!

“Sao lại thế này?”

Liễu Thanh Vũ chau mày, nhìn thần thạch bảy màu phía trên Đại Hoang thành, lẩm bẩm nói: “Tiên Vương bảng lần này, rốt cuộc Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối muốn đưa ra bao nhiêu thứ hạng?”

“Hai mươi? Hay là một trăm?.”

“Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối, hình như lần này không ngả bài như bình thường.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn lẩm bẩm tự nói.

Hắn vừa dứt lời.

Trên khối thần thạch bảy màu lại xuất hiện thêm một cái tên.

Hạng mười hai: Nam Cung Viên.

“Là hắn!”

Chủ nhân Thiên Mang sơn và Liễu Thanh Vũ đưa mắt nhìn nhau một cái.

Vực Ngoại Thiên Ma vương, có lẽ bọn họ còn vô cùng xa lạ, nhưng ba chữ ‘Nam Cung Viên’ thì lại vô cùng quen thuộc, người này gần như là một trong những Tiên Vương hiện tại mạnh nhất ở Thần giới.

Cũng đã từng trải qua cuộc chiến Địa Phủ, nhưng hắn vẫn còn sống sót. Không chỉ còn sống.

Mà thực lực lại tăng lên một tầng.

Năm xưa, bên trong Tiên giới, chỉ có hắn có thể chống chọi với Lục Vô Đạo một khoảng thời gian, đương nhiên cũng chỉ là có thể chống chọi được một khoảng thời gian mà thôi.

Sau lưng Lục Vô Đạo lúc ấy là chúa tể của Địa Phủ. Mà sau lưng Nam Cung Viên lại là Thần Đế!

Chẳng qua.

Chương 818. Hình như cũng có hơi đáng sợ.

. .

Năm đó bên trong Thần Đình do Thần Đế thành lập còn có vài vị cường giả, luận thực lực thì không thua gì Nam Cung Viên, nhưng đáng tiếc là tất cả đều đã chết đi.

“Không đúng............”

Chủ nhân Thiên Mang sơn dường như nhớ đến điều gì đó.

Hắn rùng mình, quay đầu nhìn về phía Liễu Thanh Vũ, trầm giọng nói: “Ngươi nói có khi nào những Tiên Vương nằm trong bảng xếp hạng này không phải là những kẻ mạnh nhất từ xưa đến nay.”

“Mà là những Tiên Vương mạnh nhất vẫn còn sống cho đến bây giờ không?”

“Không.......... Không thể nào?”

Liễu Thanh Vũ nghe vậy, vẻ mặt có chút cứng đờ, chuyện này thì có chút không thể tưởng tượng. Trên Tiên Vương bảng.

Mười người đứng đầu.

Thì phần lớn đều đã được chứng thực là đã chết rồi, cho dù là chưa được chứng thực, thì tin đồn về việc người đó chết đi đã truyền khắp bốn phương tám hướng.

Mà nay.

Chủ nhân Thiên Mang sơn bỗng nhiên nói những người này vẫn còn sống, không khỏi có chút không thể tưởng tượng. Tạm thời chưa nhắc đến tên người đứng đầu - Chu Khất kia.

Chỉ cần một mình Lục Vô Đạo, cũng đã đủ để ép cho bọn họ không thở nổi.

Vào thời viễn cổ, hắn ta là một nhân vật vô địch, cũng đã tung hoành vạn giới, đánh ngục không biết bao nhiêu đối thủ đồng cấp. Nếu nhưu hắn còn sống đến hiện tại, thì phải khủng bố đến mức nào chứ?

Quả thực không thể nào tưởng tượng được.

E rằng nếu không phải là chuẩn Tiên Đế, thì cũng hơn chuẩn Tiên Đế. Dù sao thì.

Một nhân vật như vậy sẽ không bao giờ dậm chân tại chỗ.

“Thật ra thì ta cũng cho rằng không có khả năng này lắm, nhưng mà ta lại luôn có cảm giác như vậy.........”

Chủ nhân Thiên Mang sơn trầm giọng nói.

Thời gian mà bảng xếp hạng này xuất hiện rất kỳ lạ, gần như là vào khoảnh khắ khi cơ duyên chuẩn Tiên Đế hiện thế, thì nói bỗng nhiên xuất hiện ở trên Đại Hoang thành.

Rốt cuộc vì sao mà Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối lại làm như vậy?

Nếu như muốn đưa ra một bảng xếp hạng những Tiên Vương đã chết đi, hiển nhiên Thiên Cơ Lâu Chủ tiền bối sẽ không tung bảng xếp hạng này ra vào lúc này.

Nhưng mà nay.

Bảng xếp hạng này lại cố tình xuất hiện một cách trùng hợp như vậy.

Nếu nói rằng trong chuyện này không có ý đồ của Thiên Cơ Lâu Chủ, thì hắn chẳng bao giờ tin.

“Nếu như những người này đều còn sống, vậy thì thế giới này dường như cũng hơi đáng sợ một chút.”

Liễu Thanh Vũ nhẹ giọng nói.

Cạnh tranh với những nhân vật như vậy trên cùng một sàn đấu, trong lòng Liễu Thanh Vũ không hề nắm chắc, thực lực như hắn mà nếu trong thời kỳ đại chiến Địa Phủ, thì cũng chẳng được gọi là xuất sắc.

Càng chưa nói đến chuyện đọ sức với những người mà sống sót trong đại chiến năm đó?

Những nhân vật đã xuất hiện trong Tiên Vương bảng, phần lớn bọn họ đều đã từng trải qua cuộc chiến Địa Phủ, bởi vậy có thể thấy được giá trị của những nhân vật này.

Có thể nói.

Cuộc chiến Địa Phủ chính là một hòn đá thử vàng.

Những kẻ có thực lực vô dụn, thì gần như là đều đã ngã xuống.

Mặc dù là chủ nhân Thiên Mang sơn đến bây giờ vẫn chưa nằm trong bảng xếp hạng, thì hắn cũng không phải là một nhân vật mà người bình thường có thể đối phó. Khi người ta đối đầu với những Tiên Vương đồng cấp, phải gọi là chẳng có chút áp lực nào.

“Năm đó nếu như ta nhớ không nhầm, thì bên phía Thần Đình cũng có vài người, có thực lực mạnh mẽ, sống đã không biết bao nhiêu năm rồi.”

“Trong số những Tiên Vương đồng cấp, thì khó có đối thủ.”

“Theo lý mà nói, nếu so với Nam Cung Viên thì cũng sàn sàn như nhau.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn nhẹ giọng nói.

Dường như nhớ đến điều gì đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Nguyên giới, nơi đó có một khối thần thạch bảy màu đang trôi lơ lững, bảng xếp hạng phía trên đã xuất hiện thứ hạng thứ hai mươi.

Nhưng những người có liên quan đến Thần Đình, duy nhất chỉ có một mình Nam Cung Viên xuất hiện. Chuyện này quá bất thường.

Chẳng lẽ nói.

Người của Thần Đình đều chết hết rồi.

Mà người của Địa Phủ thì vẫn còn sống sao? Phải biết rằng.

Thần Đình chính là bên chiến thắng đấy.

Mà Địa Phủ mới là bên bị thua, vậy tại sao kết quả bây giờ lại hoàn toàn tương phản? Mười vị thứ đầu tiên xém chút nữa thì đã bị cường giả của Địa Phủ thầu trọn gói.

Chỉ mấy kẻ ngoại lệ ít ỏi còn lại kia thì lại là lão thành chủ Huyền Không thành và Lý Trường Phong, hai người kia thì đứng về phía chư thiên vạn giới. Nhưng từ đầu đến cuối, đều chưa từng gia nhập vào Thần Đình.

“Tuy rằng ta chưa từng tham dự vào trận chiến năm ấy, nhưng mà ta nghe nói, sau khi Thần Đế chiến thắng có thể là đã chết rồi, cũng có thể đã rời khỏi thế giới này.”

“Có lẽ...........”

“Thần Đế đã không còn ở trong chư thiên vạn giới nữa, cho nên cường giả của Thần Đình mới không xuất hiện trong bảng xếp hạng này.”

Liễu Thanh Vũ nói như thế.

Trong câu chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, cho dù là bản thân Liễu Thanh Vũ cũng không tin được. Nhưng ngoài cách giải thích này ra, thì hắn thật sự không thể tìm ra được một lý do nào đủ để có thể thuyết phục mình.

“Cho dù là nói như thế nào thì nhìn tình hình trước mắt, thông qua Tiên Vương bảng này, đủ có thể nhìn thấy được một góc nhỏ sự hùng mạnh của Địa Phủ năm xưa.”

Liễu Thanh Vũ mỉm cười nói.

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất vì sao mà hắn gia nhập Địa Phủ, tuy rằng Địa Phủ đã không còn, nhưng truyền thừa của nó thật sự là quá nhiều, có được bất kỳ truyền thừa nào thì đều có thể hưởng thụ cả đời.

Bất kỳ truyền thừa nào của chúa tể Địa Phủ, cho dù là truyền thừa chuẩn Tiên Đế trong Địa Phủ, cũng cực kỳ quý giá.

Sở dĩ tộc Liễu thị có thể lớn mạnh nhanh đến vậy, chẳng phải là vì cổ kinh mà Nguyên Họa Tiên Đế lưu lại đã phát huy tác dụng rất lớn đó sao?

“Hạng ba mươi bốn: Huỳnh.”

Chủ nhân Thiên Mang sơn ngẩng đầu nhìn thoáng qua thần thạch bảy màu, trong miệng lẩm bẩm mở miệng.

“Nếu như không ngoài dự đoán, người này hẳn là Huỳnh vương của Thiên Ma Giới.”

“Lại là một Tiên Vương của Địa Phủ.”

Liễu Thanh Vũ nói thêm.

Huỳnh vương so với mười Tiên Vương đứng đầu, rõ ràng là kém xa rất nhiều, nhưng cũng không phải đối tượng mà người bình thường có thể phó, cho dù là chủ nhân Thiên Mang sơn cũng vô cùng bội phục hắn.

“Năm xưa ta đã từng kề vai sát cánh chiến đấu với hắn.”

Bình Luận (0)
Comment