Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động

Chương 268

Bản thân Tiêu Văn Dũ nghe xong thánh chỉ cũng sửng sốt.

Như thế này tức là bệ hạ muốn hắn đi ra ngoài rèn luyện sao?

Chức vị cũng không cao, mặt ngoài chỉ là cho hắn đảm nhiệm chức Ti nghi quan ở trên đường, nhưng trên thực tế không chỉ có ghi chép mọi việc trên đường mà còn cho hắn thêm năm trăm tinh binh nữa?

Đội ngũ ra ngoài tuần sát cũng chỉ có ba ngàn binh mã, lại cho hắn năm trăm người, hẳn là vì để tránh cho hắn lúc xuất hiện nguy hiểm mà dùng để chi viện.

“Vi thần lĩnh mệnh, Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế…” Tiêu Văn Dũ cũng không chần chờ quá lâu, rất nhanh liền lĩnh chỉ khấu tạ.

Việc này…cũng không dễ dàng.

Đi ra ngoài gió táp mưa sa, hoặc là bệ hạ cố ý giày vò hắn, hoặc là cố ý…dùng hắn.

Trong lòng Tiêu Văn Dũ cũng rất kích động và hồi hộp, đương nhiên hy vọng là vế sau.

Tổ tôn hai người tâm sự nặng nề.

Rốt cuộc thì tình huống cũng khác hẳn so với dự đoán ban đầu.

“Ta đã chuẩn bị đồ đạc sẵn sàng rồi, sau khi đại ca tạm biệt bằng hữu thì có thể lên đường ngay, khi đi ra ngoài nhớ để ý đến an nguy của bản thân.” Tiêu Vân Chước thoáng suy nghĩ, chờ quan truyền chỉ đi rồi mới nhẹ nhàng mở miệng nói.

“…” Tiêu Vân Chước mở miệng: “Mấy bữa nay muội bảo hạ nhân chạy tới chạy lui như vậy là đã tính ra trước đó rồi sao? Tại sao lại không nói?”

Tiêu Vân Chước đưa tay ra.

Tiêu Văn Dũ lập tức hiểu ngay.

Muốn nói thì trước tiên hắn phải đưa tiền, muội muội hắn đây là đang tìm mọi cách tiết kiệm tiền cho hắn à? Nhưng số tiền này…hắn cảm thấy không cần phải tiết kiệm, cho nàng thì hắn không tiếc.

Hơn nữa tin tức này đối với hắn mà nói quá bất ngờ!

“Mấy nước chư hầu này cũng lắm âm mưu, trước đây cũng đã từng xảy ra tình huống bọn họ mua chuộc, ám sát sứ thần. Những năm gần đây cũng đã nhiều lần có dị động, chuyến đi lần này của cháu chưa chắc là không gặp nguy hiểm đâu…” Lão thái thái lo lắng nói.

Tiêu Vân Chước gật đầu.

Tiêu Văn Dũ liếc nhìn nàng, thấy nàng ngậm miệng không nói, biết là nàng muốn nói cái gì nhưng cố ý kìm lại.

Tiêu Văn Dũ đưa tiền ra: “Muội có gì muốn nói không?”

Tiêu Vân Chước sờ sờ nén bạc, khóe miệng nhếch lên, lập tức nói: “Gần đây ta xem tinh tượng ban đêm, phát hiện khách tinh đang canh giữ cửu u, lo lắng binh mã chư hầu, dịch bệnh cầm thú …Đại ca đi ra ngoài, khi tới vùng bộ lạc Dao Quốc thì cần phải rất cẩn thận, nơi đây tất có binh loạn, không thể khinh thường. Ngoài ra…nhớ mang theo nhiều đại phu và thảo dược, nếu như có dịch bệnh cầm thú thì cũng có thể dùng một chút.”

“…” Tiêu Văn Dũ đột nhiên cảm thấy mình đưa bạc hơi ít. Kỳ thật thì hắn chỉ muốn hỏi xem là may hay rủi mà thôi…

“Ta nghe nói có rất nhiều cao nhân vì tu hành mà rất nhiều lời thiên cơ không thể tiết lộ, tuy rằng ta cho muội tiền, nhưng muội cũng không cần phải thật sự như vậy…Lỡ như thật sự nói đúng thì ông trời cũng không vui đâu.” Tiêu Văn Dũ thở dài.

Hắn đưa tiền chỉ là để cho muội muội số khổ của mình được vui vẻ một chút.

“Đại ca yên tâm, ta hiểu rõ mà.” Tiêu Vân Chước cẩn thận cất bạc đi: “Ta chỉ nói vậy thôi, còn về phần bù hộ thân thì…không có, nếu trên đường đại ca thật sự gặp khó khăn thì cứ dựa vào chính mình đi, phúc họa song hành, chưa chắc hoàng đế đã không có ý định mài giũa huynh. Nếu quá mức thuận lợi thì đối với huynh lại không tốt. Đương nhiên, trên đường cũng có mấy dấu hiệu xấu, nếu như mà huynh không chịu nổi thì…”

“Ta nghĩ đại nhân đồng hành cùng với huynh chắc hẳn sẽ mang thi cốt huynh trở về. Nếu hắn không thể mang về được thì cho dù có gian nan hiểm trở thế nào, nhất định ta cũng sẽ tự mình đi tìm kiếm, đảm bảo rằng đại ca có thể được chôn cất trong phần mộ tổ tiên.” Tiêu Vân Chước trịnh trọng cam kết.

Lời vừa nói như vậy, Tiêu Văn Dũ cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Ở bên nhau lâu như vậy, hắn càng ngày càng chắc chắn rằng muội muội không thích nói đùa.

Cho nên nàng là đang nghiêm túc thảo luận về hậu sự cho hắn…

“Vậy thì…làm phiền muội…” Tiêu Văn Dũ rất bất đắc dĩ, trong lòng cũng nghiêm túc hơn mấy phần.
Bình Luận (0)
Comment