Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động

Chương 339

"Những công tử kia không cho, đánh xong, mới thả ta ra..." A Toàn đối mặt với chưởng quỹ, rất là sợ hãi: "Làm, làm sao bây giờ?"

A Toàn nói chuyện có hơi cà lăm.

“Đã đánh xong rồi?" Lương chưởng quỹ vô cùng sợ hãi: "Bị đánh là... là... ai?"

"Là Tiêu, Tiêu công tử..." A Toàn vội vàng nói.

Chân Lương chưởng quỹ mềm nhũn.

"Lương chưởng quỹ, Tiêu công tử trong miệng hắn nói, không phải là đệ đệ của ta chứ?" Giọng nói của Tiêu Vân vang lên: "Ngươi vừa cam đoan với ta nơi này nhất định sẽ bảo vệ đệ đệ ta an toàn, bây giờ mới được bao lâu, đã dung túng cho những người đó đánh đệ đệ ta! Còn không mau dẫn ta đi xem một cái?!"

Lương chưởng quỹ giờ phút này không cười được nữa.

Hắn ta cũng muốn đi xem, đối phương chịu tổn thương bao nhiêu.

A Toàn dẫn đường, vội vàng dẫn theo Tiêu Vân Chước và Tùng Thuý tiến đến.

Nơi đến, chính là một đầm lầy, trong đầm lầy thả mấy con vịt, đám nhỏ trong thiện đường này chia làm hai đội ngũ, đang giãy dụa trong đầm lầy bắt vịt, chắc là đang thi xem ai bắt được nhiều.

Mà những công tử kia, lúc này lại cũng vô cùng chật vật, đương nhiên, người chật vật nhất là người đệ đệ đáng thương kia của nàng, Tiêu Văn Yến.

Cậu đang bị mấy người đè lên, khuôn mặt ở trên mặt không xê dịch được, tên người hầu cùng tuổi cậu dẫn đi bên mình cũng là như thế.

"Buông ra! Mau buông ra!" Lương chưởng quỹ vội vàng xông lên.

Mấy công tử kia thấy có người đến, lúc này mới buông lỏng chân, nhưng sắc mặt bọn họ không thay đổi: "Ngươi sợ cái gì? Xảy ra chuyện có chúng ta chịu trách nhiệm!"

Những người này buông lỏng chân, Tiêu Văn Yến lại như một con sư tử nổi giận, từ dưới đất bò lên, ngoài miệng trên mặt đều là máu, vẫn muốn xông lên: "Đến đi, có bản lĩnh các ngươi đánh chết ta đi!"

Cậu vô cùng phẫn nộ.

Hôm nay, ban đầu đang chơi rất tốt, về sau bọn họ muốn chọn người chơi trò bắt vịt, phải cược tiền.

Cậu nào dám đánh bạc chứ? Nếu như lúc nương còn ở nhà thì được, bây giờ là đại tỷ lo liệu việc nhà, nếu biết cậu đánh bạc, chắc chắn cậu sẽ bị đánh chết, hơn nữa, cậu cũng không có nhiều tiền để cược.

Cho nên cậu không tham gia, chỉ đứng bên cạnh nhìn.

Nhưng những người này không biết xảy ra chuyện gì, hôm nay vô cùng hung hăng, thua là mắng người, cậu có hơi không giải thích được, nên mở miệng khuyên một câu.

Vừa mới khuyên, lại giống như đã đắc tội với tất cả mọi người.

Những người này bắt đầu không giải thích rồi nhằm vào cậu.

Bọn họ nói rất nhiều lời không dễ nghe, ngôn từ vũ nhục, dĩ nhiên cậu nghe không vào, nên đáp lại vài câu, nhưng những người này không nói hai lời đã ra tay với cậu, cậu đột nhiên bị công kích đánh phủ đầu, vội vàng bắt đầu đánh trả, nhưng đối phương người đông thế mạnh, cậu cũng chỉ có một tên người hầu...

Cậu cũng không hiểu, vì sao tất cả mọi người, tất cả mọi người! Toàn bộ đều ra tay với cậu!

"Tiêu Văn Yến, ngươi cũng không nhìn xem bản thân thua thành dạng gì, còn có mặt mũi ở trước mặt chúng ta kêu gào? Nghe nói tỷ tỷ ngươi rất lợi hại, có thể giúp đỡ người đáng thương giải oan, làm sao ngươi lại vô dụng như vậy?"

"Chúng ta cùng nhau chơi đùa, đó là xem xét trên mức độ ngươi ngoan, nhưng ai bảo tỷ tỷ ngươi đắc tội với Quản thị? Quản thiếu gia nói, bảo chúng ta gặp ngươi một lần đánh ngươi một lần, nếu không chính là đối nghịch với hắn! Ngươi có mấy cái lá gan mà đắc tội với Quản thiếu gia? Hắn là chất tử của quý phi nương nương đáng ngưỡng mộ! Nếu ngươi oán niệm, thì đi oán niệm tỷ tỷ ngươi đi, ai bảo nàng không có mắt?"
Bình Luận (0)
Comment