Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động

Chương 511

“Nếu bảo ta từ bỏ hết thảy mọi thứ mà đại tỷ cho ta để đổi lại cho tỷ trở lại lúc ngây thơ thuần khiết như trước kia thì ta cũng bằng lòng!” Tiêu Văn Yến tỏ rõ thái độ, nhưng sau đó lại nhìn nàng ta đầy châm chọc: “Thế nhưng vẻ ngây thơ thuần khiết trước kia của tỷ, kỳ thật đều là giả cả mà.”

“Tỷ đối xử tốt với ta, là bởi vì ta dễ lợi dụng.”

“Tỷ cũng giống như mẫu thân, hi vọng ta giống như một con mèo con chó nhỏ, đi theo bên cạnh các ngươi, tốt nhất không nên có sở thích của mình, vĩnh viễn không được vi phạm ý nguyện của các ngươi...”

“Tỷ bảo ta giúp tỷ giải vây, chẳng phải là bỏ ta để chọn tỷ sao? Tỷ và mẫu thân ta đều giống nhau, các ngươi đều nhẫn tâm, trong mắt chỉ có bản thân mình!”

“...”

Tiêu Văn Yến dù sao còn trẻ, lúc này cũng nhịn không được lên án mạnh mẽ người làm cho mình buồn nôn này, hai mắt đỏ hoe, cũng vô cùng ấm ức.

Sau khi nói xong những lời này, Tiêu Văn Yến nhìn bộ dáng đáng thương của nàng ta. Chẳng biết tại sao lại không sinh ra cảm giác phẫn nộ cùng đau lòng trước kia nữa, chỉ cảm thấy khiến người ta rùng mình.

“Ta phải về phủ, biểu tỷ chớ cản đường ta.” Một lát sau, giọng điệu cậu khôi phục như thường, kiên định lại quyết đoán nói với Khương Nguyên.

Xe ngựa bắt đầu di chuyển, Khương Nguyên theo bản năng rụt tay về.

Nhìn đoàn xe Tiêu gia thống khoái rời đi, Khương Nguyên chỉ cảm thấy có cái gì đó hoàn toàn mất đi.

Bản thân nàng ta có huynh đệ ruột thịt, trước khi đến Tiêu gia, nàng ta và huynh đệ ruột thịt cũng không có bao nhiêu tình cảm. Bọn họ chê nàng ta là cô nương, không chơi cùng nhau. Mà nàng ta cũng cảm thấy những người kia không hiểu được suy nghĩ của mình, đương nhiên cũng không muốn phản ứng.

Sau khi đến Tiêu gia, nàng ta nhìn Tiêu Văn Yến lớn lên từng chút một.

Yêu thương là có, nhưng kỳ thật trong lòng nàng ta biết rõ, mình càng ghen ghét biểu đệ này hơn.

Sinh ở Tiêu gia, tốt biết bao nhiêu?

Tuy rằng không bằng những gia tộc huân quý khác nhưng so với Khương gia mạnh hơn nhiều. Phủ đệ lớn như vậy, mỗi người đều có viện tử của riêng mình, mỗi tháng còn có nhiều nguyệt ngân như vậy. Người Tiêu gia đơn giản, người cần ứng phó càng ít hơn.

Nàng ta thích nhìn dáng vẻ xoay quanh mình của Tiêu Văn Yến, sẽ làm cho nàng ta cảm thấy, mình ở Tiêu gia là người được ngàn vạn sủng ái, không giống người thường mà lại càng thêm tôn quý...

Tiêu Văn Yến lúc trước, cũng quả thật mọi chuyện đều nghe theo nàng ta, nhường nhịn nàng ta.

Chỉ cần nàng ta chào hỏi một tiếng là cho dù chuyện khó khăn đến cỡ nào, Tiêu Văn Yến đều sẽ rất vui vẻ đi làm thay nàng ta. Cậu giống như là một con chó mà nàng ta nuôi, sẽ vì nàng ta mà lao ra không chút do dự.

Nhưng bây giờ thì…hết rồi.

Hết thật rồi.

Cô mẫu không cần nàng ta nữa, Tiêu Văn Yến cũng không để ý tới nàng ta, Quản phu nhân... nàng ta còn có tác dụng khác sao? Nếu như không có, Quản phu nhân cũng sẽ không chút do dự đá nàng ta ra ngoài!

Thanh danh của nàng ta sắp bị hủy, sau này nàng ta còn có thể gả cho ai?

Tiêu Vân Chước quay đầu lại nhìn thoáng qua Khương Nguyên đang bàng hoàng tại chỗ, ánh mắt cũng lạnh đi vài phần.

Không phải chưa từng cho nàng ta cơ hội, nhưng bản thân nàng ta lại không quý trọng.

“Phái người đi Khương gia, nói rõ chuyện hôm nay cho người Khương gia biết.” Tiêu Vân Chước quay sang Tùng Thúy mở miệng nói: “Mặt khác, nhớ hỏi lại cữu cữu Khương gia, trước đây quan vận của ông ta bị tắc cần phải khơi thông, nhà ta đã hỗ trợ nhà ông ta không ít bạc, có phải bây giờ nên trả lại rồi không? Chức quan của ông ta mặc dù không lớn nhưng chất béo cũng không ít, có cần ta mời người điều tra xem thử trong những năm qua ông ta đã trộm bao nhiêu thuế ngân của triều đình rồi không?”

Khương gia cữu cữu hiện giờ chính là tiểu quan quản rượu thuế, chức quan này nhìn như không lớn, nhưng muốn từ trong tay thương hộ kiếm chút lợi ích cũng không khó.
Bình Luận (0)
Comment