.
Chương 68 -
Mà vị cô nãi nãi Mạnh gia ở bên kia cũng bật cười một tiếng.
Mấy nếp nhăn trên khuôn mặt già nua cũng rõ ràng hơn nhiều: “Ta nói này Tư nha đầu, lúc trước cha ngươi luôn nói ngươi thông minh hiểu chuyện, thật không ngờ ngươi có thể làm ra chuyện thế này đấy. Nếu chẳng may để người ngoài hại chết đệ đệ, vậy sao ngươi có thể sống được với lương tâm đây?”
Mạnh Vịnh Tư nghiến răng nghiến lợi.
Triệu di nương chính là thứ nữ do cô nãi nãi này nuôi lớn!
Bởi vì cô nãi nãi không có nữ nhi thân sinh, cho nên lúc trẻ đã nuôi dưỡng Triệu di nương ở bên người, lại luôn dẫn Triệu di nương đến Hầu phủ ở lại, qua thời gian dài, Triệu di nương liền trở thành thiếp thất của phụ thân!
Cho nên cô nãi nãi mới nghiêng về phía Triệu di nương như thế! Ước gì đệ đệ của nàng chết sớm hơn một chút!
“Mệnh của con người cũng từ miệng mà ra, vị lão phu nhân này, ta thấy khóe miệng bà có sát khí xanh đen hiện lên, đây chính là dấu hiệu không may mắn, chắc chắn là gần đây có bệnh nặng quấn thân, rất khó hồi phục, cho dù có thần y giáng lâm thì cũng không thể khởi tử hoàn sinh. Ta khuyên bà vẫn nên nhanh chóng về nhà thu xếp hậu sự đi!” Tiêu Vân Chước mới gặp Mạnh cô nãi nãi này lần đầu tiên, liền ăn ngay nói thật.
Người cũng sắp chết rồi, mệnh cũng khó sửa đổi, có chút thiên cơ tiết lộ cũng được.
Đương nhiên, nếu có thể thu được một ít tiền thì càng tốt hơn…
Đáng tiếc, lão phu nhân này có vẻ đang tức giận đến lợi hại… Có lẽ cũng không dễ lấy tiền xem tướng đâu…
Cô nãi nãi Mạnh gia vừa nghe xong, lập tức tức giận xông tới, giơ tay lên định đánh Tiêu Vân Chước. Mạnh Vịnh Tư vội vàng ngăn ở trước mặt: “Cô nãi nãi…Tiêu cô nương tuyệt đối sẽ không nói sai đâu…”
“Ngươi, cái vãn bối này mà cũng dám nguyền rủa ta sao! Là ai dạy ngươi quy củ hả?” Đối phương nhìn chằm chằm Mạnh Vịnh Tư, tức giận nói.
Tiêu Vân Chước trốn ở sau lưng Mạnh Vịnh Tư, hoàn toàn không có ý định bước ra, chỉ là cái miệng vẫn liến thoắng không ngừng: “Tâm phúc ở bên cạnh bà trong vòng một tháng đã chết bệnh ít nhất là hai người, đây cũng bởi vì các ngươi làm ác quá nhiều. Con người đều có một lần chết, nhưng tử trạng lại không giống nhau. Như ta thấy, tử trạng của bà và người bên cạnh bà đều rất khó coi, hẳn là nhận hết ốm đau tra tấn rồi mới có thể tắt thở…”
“Lão phu nhân!” Lời này vừa ra, ma ma bên người lão thái thái kinh ngạc kêu một tiếng.
Tiếng kêu nà khiến cô nãi nãi và cả Mạnh Hầu gia giật nảy mình.
Lão ma ma kia sợ hãi nhìn cô nãi nãi: “Lão phu nhân…Nàng…Nàng nói đúng…Làm sao bây giờ?”
Tính tình lão phu nhân hung ác, không chỉ quản chuyện nhà mẹ đẻ mà nhà chồng ở bên kia cũng nhọc lòng không ít.
Dù chưa từng tự tay giết người nhưng cũng bức tử không ít người, chẳng hạn như thiếp thất trong phủ khi còn trẻ…Ngay cả mẹ đẻ của Triệu di nương Mạnh gia cũng chết một cách ám muội, cũng do một tay lão phu nhân thúc đẩy.
Mặt khác, lão phu nhân đã cưới ba nàng dâu, hai người trước, một người là bị tra tấn, buồn bực mà chết, một người khác thì chết ngay khi sinh hài tử…
Trong tháng này, hai ma ma đi theo lão phu nhân nhiều năm cũng chết.
Đều là sinh bệnh nặng, trước khi chết đau đớn dữ dội, chịu khổ mấy tháng, cuối cùng trong tháng này cũng mới tắt thở.
Trong lòng cô nãi nãi Mạnh gia cũng hơi hoảng hốt, sắc mặt dữ tợn lại có vẻ bất an, nhìn chằm chằm Tiêu Vân Chước, hận không thể ăn thịt nàng, giống như thể cái chết của hai ma ma kia là do Tiêu Vân Chước mưu hại.
“Bà có nhìn ta chằm chằm cũng không thay đổi sự thật được đâu.” Tiêu Vân Chước không hề có chút thiện cảm nào với lão phụ nhân trước mặt.
Cả cuộc đời người này không bao giờ có một chút hảo tâm.
“Đúng rồi, nếu bà cho ta ít bạc, ta còn có thể tiện thể tính toán kết cục của nhi tử nhà bà nữa, dù sao thì… mẫu ác tử giúp, hắn cũng phải chịu một chút nhân quả.” Tiêu Vân Chước lại hùng hồn nói tiếp.
Mạnh Hầu gia sửng sốt.
Vừa nãy ông ta còn cảm thấy tiểu nha đầu này trông khá vô hại ngoan ngoãn, nhưng bây giờ xem ra, quả thực là… vô pháp vô thiên!
Tiêu tướng quân có nữ nhi thế này, cả đời này đừng hòng sống yên ổn!