Huyền Thiên

Chương 413


Dương Thiên Lôi biết rõ, loại trực giác này cũng không hoàn toàn là Lăng Hi bịa đặt. Kông nói Thanh Tĩnh Lưu Ly bình hiện tại là chỗ dựa duy nhất của Dương Thiên Lôi, khiến Dương Thiên Lôi không dám mạo hiểm như vậy, cho dù hắn quyết định hy sinh Thanh Tĩnh Lưu Ly bình đi nữa thì cũng tuyệt đối không dám để mạo hiểm mất đi Lăng Hi . Lăng Hi là người mà bất kể thế nào hắn cũng không thể bỏ được.

Lúc trước vì Lăng Hi hợp làm một với khí linh khiến Dương Thiên Lôi hưng phấn. còn bây giờ, hắn lại tình nguyện để Lăng Hi tách ra khỏi khí linh.

- Thiên Lôi, bằng không thì bảo Tiêu Như Mộng, Bách Lý Thiên Thiên và Tiêu Bạch cùng gia nhập? Ta và Tiểu Bạch không thể trực tiếp chiến đấu với ngươi nhưng chỉ cần hai người chúng ta dùng thần niệm hỗ trợ Tiêu Như Mộng và Bách Lý Thiên Thiên thì hắn là có thể! Lăng Hi nói.

- Có đạo lý. Làm vậy đi!

Nghe được lời nói của Lăng Hi, hai mắt Dương Thiên Lôi sáng lên, muốn lập tức bắt đầu nhưng chính là nghĩ tới để ba nữ tử gặp mặt thì trong lòng lại có chút rối rắm. Dù sao đi nữa thì trừ Lăng Hi biết sự tồn tại của hai nữ tử ra thì Tiêu Như Mộng và Bách Lý Thiên Thiên căn bản không biết sự tồn tại của Lăng Hi và Tiểu Bạch. Bách Lý Thiên Thiên thì Dương Thiên Lôi không cần băn khoăn mà cũng chẳng băn khoăn, nhưng Tiêu Như Mộng thì sao? Nếu Tiêu Như Mộng biết mình nuôi nhốt Bách Lý Thiên Thiên trở thành nữ nô chuyên dùng để mình phát tiết thì không biết sẽ có cảm tưởng ra sao? Còn có, nếu nàng biết sự tồn tại của Lăng Hi thì sẽ có cảm tưởng gì nữa?

- Vậy ngươi đi sủng ái Bách Lý Thiên Thiên trước đi, giúp nàng tăng lên tới cảnh giới thần đạo cấp một đỉnh phong! Lăng Hi bĩu môi nói.

- Ách…điều này…được rồi…. Dương Thiên Lôi do dự một lát, rốt cuộc vẫn hạ quyết tâm, sớm hay muộn gì thì điều này vẫn phải đưa ra ánh sáng, hiện tại bị vây ở hỗn loạn không gian, nếu để quá lâu, một khi đám người Trương Tử Hàm biết được chuyện này thì chỉ sợ là sẽ có một kết thúc rất bi thảm. Hắn hiện không phải là nam nhân bi kịch trên địa cầu, cho dù là chết cũng là lặng lẽ vô hòm, không có bất kỳ ai rơi một giọt nước mắt cho mình. Hắn cũng không muốn đám người Trương Tử Hàm đau lòng. Cho nên chỉ có thể nhanh chóng trở về.

- Gia…ngài đã tới? Trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi xuất hiện, Bách Lý Thiên Thiên giống như một chú sơn dương ngoan hiền, vội vã chạy tới bên người Dương Thiên Lôi, cởi áo nới thắt lưng.

- Ân. Dương Thiên Lôi thản nhiên ừ một tiếng, người anh em này từ trước tới nay đều không nói nhiều với Bách Lý Thiên Thiên, vẫn duy trì một loại cảm giác cực kỳ trâu bò. Mỗi lần tới đây cơ bản cũng đều không nói gì liền trực tiếp xung trận. Bách Lý Thiên Thiên cũng đã quen với phương thức gần như là phát tiết thuần túy này của Dương Thiên Lôi.

Hơn nữa, nàng cũng càng ngày càng thích bị Dương Thiên Lôi sủng hạnh, càng ác độc thì trong nội tâm của nàng càng cao hứng. Bởi vì tu vi của nàng trong một thời gian ngắn ngủi đã sắp thăng tới cảnh giới khiến nàng cảm thấy không dám tưởng tượng. Thần đạo, nàng lúc trước, đừng nói là đạt tới trong thời gian ngắn như thế, cho dù là cuối đời nàng cũng không dám tưởng tượng được lại có thể thuận lợi thăng cấp tới. Nhưng bây giờ nàng ở cùng với Dương Thiên Lôi mới được bao lâu? Từ lúc nàng bị nuôi nhốt tới này bất quá chỉ mới hơn mười ngày mà thôi, nhưng nàng đã sắp tấn cấp tới Thần đạo! Hơn nữa, để cho nội tâm của nàng vô cùng kích động chính là tu vi của nàng dường như đã sắp đuổi kịp Dương Thiên Lôi, cư nhiên đã cùng cảnh giới rồi!

Chỉ cần nàng có thể đạt tới Thần đạo cấp một đỉnh phong, mà Dương Thiên Lôi còn chưa tấn cấp tới Thần đạo cấp hai thì nàng liền có hi vọng rửa sạch mối nhục ngày trước!

Bởi vì, có một bí mật mà đến nay Dương Thiên Lôi vẫn không phát hiện. Hắn dường như cũng không phát hiện, đó chính là phân thân phù của sư phụ nàng. Là phân thân phù lúc trước, nàng và Bộ Hàn Tinh chuẩn bị dùng phân thân phù để đối phó Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng!

Vốn nó được đặt ở trong Càn khôn giới của Bộ Hàn Tinh, bất quá lúc nàng tu luyện thần thông của môn phái gặp phải bình cảnh, vì trong Càn Khôn giới của Bộ Hàn Tinh có tu luyện tâm đắc của sư phụ, nàng liền xin Dương Thiên Lôi đưa tâm đắc kia cho mình. Không ngờ Dương Thiên Lôi lại trực tiếp ném Càn Khôn giới của Bộ Hàn Tinh cho nàng. Mà khiến nàng kinh hỉ chính là phân thân phù của sư phụ vẫn được giữ nguyên trong Càn Khôn giới.

Nàng vốn định động thủ sớm một chút, thế nhưng mỗi lần định hành động thì nàng liền cố gắng ép xuống, bởi vì nàng thật sự không thể khống chế được sự khao khát được Dương Thiên Lôi mạnh mẽ đâm vào của cả thể xác lẫn trong lòng, khiến nàng thích tới mức điên cuồng hết lần này tới lần khác, lại khiến tu vi kháo khát của nàng một "ngày" tăng ngàn dặm!

Trong phút chốc, quần áo của Dương Thiên Lôi liền bị Bách Lý Thiên Thiên lột sạch, nàng trở nên hưng phấn dị thường, chưa bắt đầu mà đã muốn tràn ra một mảnh, thậm chí ngay cả cái quần lót nhỏ của nàng cũng đã ướt đẫm.

- Thật là một nữ nhân dâm đãng, ta thích! Bàn tay Dương Thiên Lôi sờ soạng vào chỗ riêng tư của Bách Lý Thiên Thiên, trong ánh mắt tràn ngập một tia đáng khinh. - Ngô…

Bách Lý Thiên Thiên đột nhiên ôm chầm lấy Dương Thiên Lôi, dùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng chế trụ môi Dương Thiên Lôi, cảm giác cuồng dã, lớn mật, cơ khát, tham lam tràn ngập đầu lưỡi Dương Thiên Lôi, một bàn tay nhỏ bé đã thuần thục ôm lấy nửa thân trên để trần của Dương Thiên Lôi, bàn tay còn lại thì dò dẫm phía sau lưng của Dương Thiên Lôi, trực tiếp đặt Dương Thiên Lôi dưới thân.

Rất nhanh, một hồi chiến đấu gần như điên cuồng lại bắt đầu.

Bách Lý Thiên Thiên cưỡi trên thắt lưng Dương Thiên Lôi, giống như đang cưỡi trên một con ngựa hoang, miệng phát ra từng tiếng rên rỉ ngắt quảng, cao vút, kiều diễm và tràn ngập dụ hoặc, theo sự vặn vẹo điên cuồng của nàng, mái tóc dài không ngừng lay động, cặp song phong căng tròn trắng nõn liền xóc nảy liên hồi!

Nhưng điều khiến Bách Lý Thiên Thiên cảm thấy kì quái chính là ngay khi nàng mắt thấy gần đạt tới cao trào thì Dương Thiên Lôi bỗng nhiên đè nàng xuống, hơn nữa còn trực tiếp xoay người đặt nàng ở dưới thân, lần đầu tiên, Dương Thiên Lôi thế nhưng lại bắt đầu "đâm" một cách ôn nhu, hiện tượng quỷ dị này khiến Bách Lý Thiên Thiên mở to hai mắt ra nhìn, dục vọng cao ngất trong nháy mắt cũng như chưng hửng giữa chừng, giảm đi rất nhiều. nhưng rất nhanh, nàng liền nhắm hai mắt lại, trầm túy vào loại cảm giác ôn nhu mà nàng chưa bao giờ cảm thụ qua này.

Rất nhanh, mặc dù là Dương Thiên Lôi vô cùng "ôn nhu" nhưng Bách Lý Thiên Thiên vẫn lên tới đỉnh được, nàng rất muốn tiếp theo, Dương Thiên Lôi có thể mãnh liệt một chút, hung hăng đâm nàng. Nhưng khiến cho nàng buồn bực chính là Dương Thiên Lôi chẳng những không làm mạnh lên, ngược lại còn trực tiếp rút ra, quyết đoán sảng khoái mà nhét vào trong cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng!

- Chịu đựng, muốn tu vi mau chóng tăng lên thì phải ngoan ngoãn chịu đựng! Hầu hạ gia tới cao trào! Dương Thiên Lôi nói xong trực tiếp nhắm hai mắt lại.

Trong mắt Bách Lý Thiên Thiên hiện lên vẻ kinh ngạc nồng đậm, không rõ hôm nay Dương Thiên Lôi đang làm trò gì, giống như là muốn đề thăng tu vi của mình lên thì phải? Nhưng thân là nữ nô, nàng có giác ngộ của nữ nô, rất nhanh liền thi triển tuyệt học đã học được lúc ở cạnh Dương Thiên Lôi ra, phát huy uy lực của cái miệng nhỏ nhắn tới mức cực hạn, ngay cả cái chiêu thâm hầu gì gì đó trong truyền thuyết cũng thi triển ra hết!

Rốt cuộc, lúc Dương Thiên Lôi cũng không nhịn được nữa, người anh em này xoay người, quyết đoán nhét thẳng vào, bắt đầu xung phong một cách cuồng bạo!

- A —— ngô ——

Không bao lâu sau, một tiếng thét chói tau cùng một tiếng gầm nhẹ trầm thấp liền phát ra, hai người quấn lấy cùng một chỗ nhất thời thân thể đều cứng lại!

Ngay lúc này, Dương Thiên Lôi đột nhiên khởi động Âm dương niết bàn kinh!

Một lần lại một lần, lặp đi lặp lại.

Dương Thiên Lôi giống như bách chiến kim cương, Kim Thương Bất Khuất!

Bách Lý Thiên Thiên buông bỏ bản thân, đòi hỏi không biết đủ!

Dương Thiên Lôi lần đầu tiên chân chính muốn đề thăng tu vi của Bách Lý Thiên Thiên cho nên mới phải điều tiết chuyện làm tình của hai người trở thành cả hai xuất cùng một lúc, hơn nữa dục vọng của cả hai cũng phải cùng tăng tới mức cực hạn không thể nhẫn nhịn được thì mới bắt đầu song tu.

Đây là lần đầu tiên thật sự song tu với Bách Lý Thiên Thiên theo đúng nghĩa!

Nhưng điều Dương Thiên Lôi không nghĩ tới chính là, không những Bách Lý Thiên Thiên đạt được hiệu quả kinh người mà ngay cả Dương Thiên Lôi đã sớm tiến vào Thần đạo cấp một đỉnh phong liền trì trệ không tiến cũng đều có cảm giác như có tiến bộ thêm một chút!

Tuy rằng vẫn giống như cũ không thể lĩnh ngộ được ảo diệu bích chướng, nhưng càng từng bước tiếp cận, thực lực bản thân hắn lại tăng lên không ít.

Thân hình nhoáng lên một cái, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp biến mất trước mặt Bách Lý Thiên Thiên. Lúc xuất hiện trở lại thì đã tới trung tâm tầng một của Minh Huyền bảo khố.

- Lăng Hi. Dương Thiên Lôi mang theo một tia hưng phấn, gọi Lăng Hi ra.

- Đại sắc lang, xin mặc đồ lại đàng hoàng! Lăng Hi sau khi xuất hiện, nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, gương mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng. Đọc Truyện Online

- Ách… thật có lỗi, là ca nhất thời kích động nên quên.

- Gọi ta tới đây làm gì? Lăng Hi có chút nghi hoặc hỏi. - Chuẩn bị bắt đầu rồi sao?

- Tạm thời vẫn chưa bắt đầu, ta muốn thử lại lần nữa, xem có thể tiến vào tầng thứ hai của bảo khố hay không! Dương Thiên Lôi nói.

- Đừng có nằm mơ, chúng ta đều đã thử qua vài lần, tầng hai bảo khố cần tu vi Thần đạo cấp năm, thần niệm và pháp lực của hai người chúng ta hợp lại có thể đạt được, nhưng cảnh giới không tới thì cũng vô dụng thôi. Nếu ta đoán không lầm, lúc trước ngươi sở dĩ có thể mở được tầng một của bảo khố lúc ở Tiên thiên cấp tám là vì ngươi đã lĩnh ngộ được ảo diệu của Tiên thiên cấp chín. Hiện tại muốn mở ra tầng hai thì ngươi nhất định phải lĩnh ngộ được ảo diệu của Thần đạo cấp năm mới được. Đại sắc lang… ngươi là sợ Tiêu Như Mộng gặp mặt bọn ta chứ gì?

- Khụ khụ…như thế nào lại thế? Có gì mà phải sợ chứ? Được rồi, ngươi về trước đi, Bách Lý Thiên Thiên đã sắp tăng lên tới cảnh giới Thần đạo cấp một đỉnh phong! Ca tu luyện cùng Mộng Mộng một chút thì chúng ta liền bắt đầu!

- Là tâm tình à?

- Đâu có đâu có, tu luyện, tuyệt đối là tu luyện!

- Phi! Lăng Hi khẽ gắt một tiếng, nhất thời biến mất trước mặt Dương Thiên Lôi.

Sau khi nhìn thấy thân ảnh của Lăng Hi biến mất, Dương Thiên Lôi bối rối gãi đầu, nếu Tiêu Như Mộng, Lăng Hi và Tiểu Bạch gặp mặt thì không có vấn đề, chỉ cần Dương Thiên Lôi nói cho nàng biết thân thế của Lăng Hi và Tiểu Bạch là được.

Mấu chốt nhất là Bách Lý Thiên Thiên, nữ nhân điêu ngoa này Tiêu Như Mộng đã biết. Nhớ ngày đó, mặc dù Dương Thiên Lôi không nói rõ cụ thể, nhưng trong suy nghĩ của Tiêu Như Mộng đều nghĩ Dương Thiên Lôi hẳn là đã giết chết Bộ Hàn Tinh và Bách Lý Thiên Thiên mới đúng. Bây giờ, Bách Lý Thiên Thiên khơi khơi xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện với thân phận Thần đạo cường giả, Tiêu Như Mộng nhất định liếc mắt một cái liền nhìn ra việc Dương Thiên Lôi đã làm.

- Không quản nhiều như vậy, chỉ cần ca ăn ngay nói thật, Mộng Mộng hẳn là sẽ không sao đâu? Nghĩ đến đây, thân hình của Dương Thiên Lôi nhoáng lên một cái liền xuất hiện ở vị trí không gian của Tiêu Như Mộng.

Không thể không nói, nếu như lúc trước không phải máu và nguyên anh của thâm hải địch long tác quái thì Bách Lý Thiên Thiên đã sớm bị Dương Thiên Lôi giết chết. nhưng rốt cuộc lại bị Dương Thiên Lôi âm thầm lặng lẽ chiếm được nguyên âm xử nữ của Bách Lý Thiên Thiên, hơn nữa lúc đó, hai phần dụ hoặc của tiểu nha đầu Lâm Tâm Di kia và Tiêu Như Mộng, chẳng có chỗ nào phát tiết thật sự được nên mới khiến Dương Thiên Lôi sinh ra ý nghĩ nuôi nhốt Bách Lý Thiên Thiên. Mà tới bây giờ, Dương Thiên Lôi thật sự cũng tìm được không ít lợi ích trên người Bách Lý Thiên Thiên, chẳng những giải quyết được nhu cầu sinh lý bình thường của nam nhân, còn sinh ra tác dụng không nhỏ đối với tu vi của hắn.



Một lúc lâu sau.

- Mông Mộng đây là Lăng Hi! Nhỏ hơn một chút chính là Tiểu Bạch.

Tầng thứ nhất của Minh Huyền Bảo khố, sau khi hai đạo bạch quang hiện lên, Lăng Hi khuynh quốc khuynh thành, quang thân lấp lánh ngũ sắc thần quang bàn bạc giống như quan âm hạ phàm, xuất hiện trước mắt Tiêu Như Mộng. Còn Tiểu Bạch thì mang theo vẻ mặt tò mò, sau khi xuất hiện ở trước mặt Tiêu Như Mộng thì liền líu lo chạy tới bên cạnh Tiêu Như Mộng, mở to đôi mắt to khả ái, chạy vòng vòng quanh Tiêu Như Mộng hai vòng, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, mãi cho tới lúc bị Dương Thiên Lôi chộp cổ túm lên, bắt đầu giới thiệu nàng và Lăng Hi thì mới ngoan ngoãn im lặng.

- Lăng tiền bối, xin chào người! Lúc Tiêu Như Mộng nhìn thấy Lăng Hi hoàn mỹ không chút tỳ vết thì trong lòng dị thường khiếp sợ, vội vã khom người hành lễ nói.

- Ách ..Mộng Mộng, mặc dù Lăng Hi đã lấy Thần đạo cao thủ mấy ngàn năm, nhưng mấy thứ này cũng chẳng liên quan gì tới chúng ta, ngươi cứ gọi là Lăng tỷ tỷ hai là Lăng Hi cũng được! Nghe Tiêu Như Mộng xưng hô như vậy, Dương Thiên Lôi vội vàng cải chính.
Bình Luận (0)
Comment