Huyền Thiên

Chương 676


- Không phải chứ? Nghe được Tiếu Tình nói, Dương Thiên Lôi nhất thời trợn trừng mắt. Lần này khiếp sợ hiển nhiên so với vừa rồi càng thêm cường liệt. Bọn họ sao có thể biết được thân phận của mình?

Trong óc Dương Thiên Lôi nhất thời bay nhanh vận chuyển, các loại tin tức hiện lên. Sau một lát, trong mắt hắn bỗng nhiên lóe ra một đạo tinh quang, nói: - Các ngươi chờ ta! Nói xong liền trực tiếp tiến vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

- Sư phụ, ngày đó Tiếu Thượng nhận được tin tức của Tiêu Thiên, cụ thể là cái gì? Nói cho ta biết không sót một chữ! Dương Thiên Lôi có chút lo lắng hỏi.

- Chỉ biết ngươi cứu Viễn Sơn nói, hơn nữa còn có một thân Hạo Nhiên Chính Khí! Võ Thanh nói.

- Hết rồi? Lai lịch thân phận của Tiêu Thiên này có phải là cũng biết?

- Cái này đương nhiên biết. Thế nhưng Viễn Sơn đã nói là đệ tử của Bạch Hồn Tinh Phiêu Vũ Lâu...

Nghe được Võ Thanh nói, Dương Thiên Lôi nhất thời vỗ một cái vào đầu mình. Cẩn thậy mấy, cũng có điểm sơ sót, hiện tại xem ra hiện tại xem ra Võ Đạo Viễn và Nghê Dong đã xong đời. Bạch Hồn Tinh Phiêu Vũ Lâu, nếu như chính mình chỉ là Thần Đạo lục, thất cấp cao thủ, còn được. Thế nhưng Chân Thần Cảnh cao thủ... Dương Thiên Lôi e rằng chính mình cũng không tin.

- Sao vậy? Võ Thanh thấy bộ dáng phiền muộn của Dương Thiên Lôi, vội vàng hỏi.

- Tiếu Thượng đã biết thân phận chân chính của ta! Tiếu Thượng đi qua đi lại, rơi vào trầm tư.

Chỉ bất quá, Dương Thiên Lôi càng thêm mê hoặc. Hiện tại, hắn căn bản nghĩ không ra Tiếu Thượng đến tột cùng làm sao biết được, càng không rõ mục đích của hắn là gì.

- Ý của ngươi là nói... Thân phận Bạch Hồn Tinh Phiêu Vũ Lâu đã bị bại lộ, cùng với Võ Đạo Viễn an bài thân phận cho ngươi đã...

- Ừm, phỏng chừng Võ Đạo Viễn và Nghê Dong đã... Dương Thiên Lôi nhíu mày nói. Thông qua Võ Thanh, Dương Thiên Lôi đã biết, hắn độ hóa, cho dù là Võ Thanh muốn giải trừ cũng không có khả năng. Sở dĩ, Dương Thiên Lôi tin tưởng, Võ Đạo Viễn và Nghê Dong không có khả năng làm phản, vậy kết quả duy nhất đó là ký ức của hai người e là đã bị Thiên Giai cao thủ sử dụng Sưu Hồn Đại Pháp tà ác, đã xong đời.

Tuy rằng Võ Đạo Viễn và Nghê Dong đều là người độ hóa quy thuận, nhưng cũng theo hắn một đoạn thời gian, ít nhiều có cảm tình. Kết quả như vậy, Dương Thiên Lôi không muốn thấy, thế nhưng đã không thể vãn hồi.

- Sư phụ, ngươi nói, bọn họ nếu thân phận của ta, cũng không động thủ đối với ta, ngược lại đáp ứng yêu cầu vô lý của ta, quyết định phái mười lăm người thuần âm chi thể cho ta hưởng dụng. Hơn nữa trong đó còn có một Thiên Giai cao thủ, đây là cái đạo lý gì? Ta có giá trị lớn như vậy sao? Dương Thiên Lôi hỏi.

- Có! Để Dương Thiên Lôi không nghĩ tới là,, Võ Thanh nhíu mày suy tư trong chốc lát, dĩ nhiên trầm giọng nói.

- Có sao?

- Linh Hồn Gia Tỏa, nếu như không phải thiên phú kỳ dị của ngươi, chính ta cũng không thể giải trừ. Cái này có ý nghĩa gì? Chỉ cần ngươi bị trúng Linh Hồn Gia Tỏa, sẽ trở thành người khác! Bọn họ nếu biết thân phận chân chính của ngươi, tự nhiên sẽ biết tất cả về ngươi. Lấy thiên phú và tốc độ tấn chức của ngươi, nếu thành người của bọn họ, sẽ mang đến cái gì? Chỉ là hơn mười nữ nữ đệ tử thuần âm chi thể mà thôi, cũng không phải tử vong, các nàng vẫn là lực lượng của Tiếu Thượng! Nhưng có được ngươi, bồi dưỡng thiên phú, chiến lực đều siêu cấp cường hãn! Võ Thanh nói.

- Ta đã hiểu. Nghe được Võ Thanh nói, trong hai tròng mắt của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dần hiện ra một tinh quang nói: - Bọn họ không phải đơn thuần bởi vì ta! Mà là bởi ta có thể vì bọn họ vì bọn họ bồi dưỡng ra càng nhiều cao thủ!

Thông qua lời nói của Võ Thanh, Dương Thiên Lôi trong nháy mắt nghĩ đến chỗ then chốt. Võ Đạo Viễn và Nghê Dong theo hắn lâu như vậy, đối với một ít bí mật của Dương Thiên Lôi đều biết. Tốc độ tấn chức của bọn Trương Tử Hàm, công pháp song tu thần kỳ của hắn đều là rõ ràng. Nếu hai người rõ ràng, như vậy cũng ý nghĩa với tin tức này đã sớm truyền tới chỗ Tiếu Thượng. Hơn nữa bao gồm cả Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, pháp bảo biến thái này cũng không ngoại lệ.

Mà hiện tại, bọn họ bất quá là tổn thất mười lăm nữ đệ tử thuần âm chi thể mà thôi. Đổi lấy một siêu cấp biến thái có thể vì bọn họ bồi dưỡng càng nhiều cao thủ hơn, loại buôn bán này sao không đáng làm?

- Hiện tại ngươi dự định làm sao bây giờ? Sau một lát, Võ Thanh nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.

- Còn chưa nghĩ ra. Dương Thiên Lôi có chút khó khắn nói.

- Theo ta thấy...không bằng, ngươi cứ chơi giả làm thật? Công pháp song tu thần kỳ kia của ngươi nếu như có thẻ cùng nữ đệ tử Thiên Giai...

- Khụ khụ... Sư phụ, ta không phải người tùy tiện. Dương Thiên Lôi vội vàng nói.

- Đúng vậy, ngươi tùy tiện không phải người! Đúng lúc này, thân ảnh Lăng Hi bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hai người, chế nhạo nói.

- Ách, Lăng muội muội, ngươi thế nào có thể nói như vậy? Ca là người như vậy sao? Ca là vì các ngươi thủ thân như ngọc, chưa bao giờ xằng bậy...

- Phi! Ta lại tình nguyện cho ngươi xằng bậy, bằng không, mỗi một lần đều để Trương Hàm các nàng có thêm một tỷ muội! Lăng Hi trừng mắt với Dương Thiên Lôi nói.

- Ách... Lăng muội muội, vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Dương Thiên Lôi đành nói.

- Còn có thể làm sao bây giờ? Người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết, ta hiểu! Tương kế tựu kế đi sao, cho đại sắc lang ngươi xằng bậy một lần. Nói như vậy, một là có thể giấu diếm được Tiếu Thượng; hai là có thể tăng cường thực lực của chúng ta. Ba là ngươi có thể từ trên người các nàng lĩnh ngộ rất nhiều. Nhưng ngươi nhớ kỹ là xằng bậy! Lăng Hi nói.

- Khụ khụ... Dương Thiên Lôi xấu hổ gãi gãi đầu. Kỳ thực hắn sớm đã nghĩ thông suốt. Muốn lừa dối, trừ phi phá hết thuần âm chi thể của mấy người Tiếu Tình. Đây cũng không phải là đại sự gì. Ở thế giới này, cho dù đám người Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kim Chính Thái, mỗi lần vào khách sạn, đều có nữ nhân hầu hạ. Đối với bọn họ mà nói căn bản là chuyện tối bình thường. Thế nhưng Dương Thiên Lôi chung quy có chút phóng không ra. Lăng Hi nói như vậy, xằng bậy một lần liền vì đám Trương Tử Hàm tìm một tỷ muội. Nếu như tiếp tục làm loạn nữa, hậu cung giai lệ ba nghìn nàng e là cũng không dừng lại. Truyện Tiên Hiệp

Hơn nữa, Dương Thiên Lôi sau khi cùng Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh hoan hảo. Khi tâm thần yên tĩnh cũng đã phát hiện một vấn đề, yêu một người, chung quy là có hạn. Cho dù năng lực của hắn có cường thịnh trở lại, cũng vô pháp phân ra quá nhiều.

Hiện tại đã có hơn mười nữ nhân. Tuy rằng không có để ai phải cô quạnh, cũng không quá sủng nịnh ai, nhưng Dương Thiên Lôi đã cảm giác được hắn căn bản không thể toàn bộ chú ý, cũng không phải nói phương diện kia không thể thỏa mãn, mà là tâm hồn không thể làm được. Nhất là khi chúng nữ đều ở cùng một chỗ, loại cảm giác này càng rõ ràng.

Bởi vì, hắn đã tìm không được cái loại nhạc thú năm đó đơn độc ở cùng chúng nữ, cùng nhau tu luyện, lịch lãm...

Cái gì là ái tình? Ái tình không phải bồi dưỡng. Mà là hai người cũng nhau trải qua những mưa gió. Nhưng hiện tại, hắn với ai kinh lịch mưa gió? Với ai đơn độc ở chung?

Yêu, thực ra không thể phân ra nhiều lắm.

Hiện tại đã đủ.

Mà hiện tại Lăng Hi rộng rãi, càng khiến Dương Thiên Lôi cảm kích trong lòng.

Mặc dù không phải thấy một người yêu một người. Nhưng sức chống cự đối với mỹ nữ xác thực rất kém cỏi. Hơn nữa, Dương Thiên Lôi cũng biết, loại bản tính này tựa hồ căn bản không thể thay đổi. Bằng không sản sinh hậu quả sẽ càng nghiêm trọng.

Cái gọi là tâm ma, đó là ý niệm trong đầu không hiểu rõ, có vướng mắc mới có thể sản sinh.

Tình kiếp, cũng không phải vong tình mới có thể vượt qua. Tuyệt đại đa số đều là để tình đạt được viên mãn, tâm thần luyện đạt, ý niệm trong đầu thông suốt, mới có thể đem tâm ma thanh trừ. Cái gọi là vô dục vô cầu, cũng không phải là chân chính vô dục vô cầu, mà là dục vọng và sở cầu đều đã được thỏa mãn. Toàn bộ khiếm khuyết tâm thần đều được bù đắp. Cũng chỉ có như vậy mới có thể đạt được tâm thần đại viên mãn chân chính. Mà đến bây giờ, Dương Thiên Lôi vẫn không có bất kỳ tâm ma ràng buộc gì. Bởi vì chúng nữ tồn tại, tựa như năm đó Trương Tử Hàm và Sở Hương Hương hai người gây mâu thuẫn, đó là lúc tâm ma của Dương Thiên Lôi sinh ra. Cho dù đang ở Ma vực lịch lãm, để Dương Thiên Lôi tạm thời đem tâm ma hiểu rõ. Nhưng trên thực tế cũng không phải là chân chính thanh trừ, mà chỉ là tạm thời áp chế. Chỉ cần hắn không thể chân chính từ bỏ Trương Tử Hàm và Sở Hương Hương, thì thủy chung vẫn tồn tại. Chỉ khi ba người viên mãn dung hợp với nhau, tâm ma mới chính thức biến mất.

Bóng đêm chậm rãi phủ xuống, những vì sao rực rỡ dần dần hiện rõ, một vầng trăng tròn sáng tỏ tản ra lãnh quyệt quang, chiếu xuống dãy cung điện thật lớn.

Đúng lúc này, hơn mười đạo thân ảnh rất nhanh đi tới trước cung điện.

Dẫn đầu chính là Chân Thần Cảnh Thiên Giai Thiên Giai cao thủ Tiếu Vân, cùng với mười ba nữ đệ tử Chân Thần Cảnh Địa giai đỉnh phong cao thủ.

Các nàng mỗi người đều mặc đạo bào, làm tôn lên vẻ đẹp mỹ miều của mình. Mục đích chỉ có một, đó là chinh phục một Nhân Giai cao thủ.

Mười bốn nữ cao thủ này, ngay cả diện mạo chân chính của Dương Thiên Lôi cũng không có thấy qua. Hiện tại các nàng chỉ biết hắn tên là "Tiêu Thiên", tướng mạo cũng chỉ biết qua huyễn ảnh mà Tiếu Thượng cho các nàng xem qua. Hơn nữa cũng không phải là hình dáng của Dương Thiên Lôi. Nếu nói các nàng không có ý kiến, đó là không thể nào. Chỉ là không dám phản kháng mà thôi, chỉ có thể phục tòng mệnh lệnh. Nhất là Chân Thần Cảnh Thiên Giai Tiếu Vân, càng nghĩ càng ủy khuất. Lấy tư sắc và thiên phú của nàng, mặc kệ ra sao, đối tượng chinh phục đều nên là một Thiên Giai cao thủ. Nhưng lúc này, đối tượng của các nàng chỉ là một Nhân Giai. Càng quá đáng là hắn không có chút anh hùng khí khái, càng không cần nói tới anh tuấn tiêu sái.

Do đó, Tiếu Vân chỉ có thể cầu khẩn, mười bốn Địa giai cao thủ bọn Tiếu Tình có thể đem Dương Thiên Lôi đối phó. Vậy nàng có thể thoát ly khổ hải.

- Vân tỷ, các vị tỷ muội, hoan nghênh các ngươi... Khi mọi người tới cửa đại điện, Tiếu Tình đã đứng ở cửa nghênh tiếp.

- Hắn đâu? Tiếu Vân nhàn nhạt hỏi, tuy rằng trong lòng rất không tình nguyện, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.

- Đang ở trong phòng chờ chúng ta, Tiếu Tình nói.

- Tiểu tử này thật ghê tởm! Một nữ đệ tử trong đó bất mãn nói: - Bọn tỷ muội, Tiếu Tình và và Tiếu Vân tỷ, tông chủ đã chỉ định là người đầu tiên và người cuối cùng ra tràng, chúng ta rút thăm quyết định trước sau được chứ?

- Tốt, dám chơi dám chịu a, mặc kệ là ai xếp phía trước đều phải tận lực, ta cũng không muốn bị hắn làm bẩn. Tu vi thì thấp, lớn lên lại xấu xí...

- Đúng đó, ta cũng không muốn, đi một chút, chúng ta đi vào rút thăm trước đã! Chúng nữ nhất thời đáp.

Tiếu Tình không có hé răng nửa lời, mà là lẳng lặng dẫn chúng nữ đi vào cung điện. Tiếu Tình bị độ hóa, đã biết thân phận chân chính của Dương Thiên Lôi, cũng đã nhìn thấy dung mạo thật của hắn. Nhân Giai? Nhân Giai thì thế nào? Lấy thiên phú của hắn, cho dù là nàng cũng bị chinh phục ngoan ngoãn! Dung mạo? Chí ít ở trong lòng Tiếu Tình, nàng còn chưa có gặp qua nam nhân có mi lực lớn hơn Dương Thiên Lôi.

Đương nhiên loại cảm giác này, ít nhiều có liên quan với việc nàng bị độ hóa. Thế nhưng Tiếu Tình tin tưởng, cho dù nàng không có bị hắn độ hóa, e là cũng cho ra kết luận như nhau.

Sau khi tiến vào cung điện, chúng nữ rất nhanh liền rút thăm hoàn tất. Người rút phải tấm thăm phía trước thì vẻ mặt khổ sở, người rút được tấm thăm phía sau thì lại thở phào một hơi, mỗi người đều là cổ vũ một câu " hảo tỷ muội"...

Bất quá, kết quả Tiếu Tình sớm đã biết, sẽ không có bất cứ kẻ nào có thể chạy thoát khỏi bản tay của Dương Thiên Lôi, chỉ là nàng không thể nói rõ.

- Được rồi, đi thôi, hắn đang chờ, các ngươi nhìn thấy hắn, cũng không được biểu lộ dị dạng gì. Nếu như để hắn mất hứng, đuổi các ngươi trở về, sợ rằng tông chủ sẽ trách tội... Tiếu Tình nhắc nhở nói.

Chúng nữ gật đầu, cố gắng ẩn dấu vẻ bất mãn trong lòng.

Dưới Tiếu Tình dẫn đường, chúng nữ đi tới cửa phòng của nàng, nhẹ nhàng gõ cửa nói: - Tiêu huynh đệ, bọn tỷ muội chúng ta đã đến.

- Tiến vào đi, mau vào, để ca nhìn xem! Bên trong cánh cửa truyền đến thanh âm hưng phấn mà đắc ý dị thường của Dương Thiên Lôi. Thanh âm kia tựa như của một khách làng chơi, vẻ mặt hèn mọn lại khẩn trương.

Loại cảm giác này lại khiến trong lòng chúng nữ cảm thấy khinh bỉ.

- Xin chào Tiêu huynh đệ! Khi Tiếu Tình dẫn theo chúng nữ nối đuôi nhau đi vào. Chúng nữ đều làm bộ vẻ mặt tươi cười, phòng tình vạn chủng quay về phía Dương Thiên Lôi khom mình hành lễ.

- Tốt, tốt...chậc chậc, không sai a,, Tiếu Thượng không hổ là tông chủ, dĩ nhiên bồi dưỡng ra nhiều mỹ nhân cao thủ như vậy, hắc hắc..Các mỹ nữ, nếu không chúng ta cùng nhau đi thôi? Ánh mắt Dương Thiên Lôi nóng bỏng du động trên người chúng nữ. Hơn nữa, còn khiến các nàng cảm thấy mình như đang hoàn toàn xích lõa, cả người cảm thấy không được tự nhiên.
Bình Luận (0)
Comment