Huyền Thiên

Chương 980


Vũ trụ hình thức ban đầu bắt đầu lớn dần, chân chính lớn dần, lớn dần bằng tốc độ kinh người.

Nếu không, nó không có khả năng tự mình lao ra khỏi Hồng Quân đại thế giới.

Hiện tại, nó là muốn trong Hồng Mông đại thế giới, ngưng tụ một lần nữa.

Tâm thần Mộc Thanh Vũ run rẩy, cảm ứng năng lượng xao động điên cuồng xung quanh, cảnh tượng kinh thiên động địa như thế, chỉ sợ kéo dài không được bao lâu sẽ dẫn đến sự chú ý của vô số cao thủ, cho nên kinh hỉ qua đi, Mộc Thanh Vũ lại bắt đầu lo lắng.

Hồng Mông đại thế giới hiện tại tràn ngập khói lửa chiến tranh, muốn tìm được một phương niết bàn (chốn bồng lai) cũng khó khăn, sự xâm lấn của đại quân Thần Tộc đã công hãm vô số vũ trụ, càng ngày càng nhiều yêu nghiệt Thần Tộc phá vỡ phong ấn, vô số vũ trụ bị khống chế, Hồng Quân đại thế giới có thể chống đỡ đến hiện tại, hoàn toàn nhờ vào Tam Thập Tam Thiên vũ trụ hình thức ban đầu, Mộc Thanh Vũ đã sớm là cao thủ Chân Tiên, mới có thể tạm thời trở thành một phương niết bàn, nhưng có thể chống đỡ tới khi nào, cho dù là Mộc Thanh Vũ cảnh giới Thiên Tiên cũng không biết.

Nhất là, sau khi Vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiênlớn lên, sẽ hoàn toàn thoát ly Hồng Quân đại thế giới, khi đó, sẽ phát sinh chuyện gì?

Mà hiện tại, nỗi lo lắng của Thanh Vũ đó là vào thời khắc mấu chốt đưa tới yêu nghiệt Thần Tộc cường đại.

Xoẹt...

Mộc Thanh Vũ không do dự, trực tiếp xé rách hàng rào không gian, trở lại Hồng Quân đại thế giới, phát ra vô số đạo thần niệm, sau một lát cao thủ Chân Tiên của Hồng Quân đại thế giới đồng loạt vọt vào trong Hồng Mông đại thế giới, dưới hiệu lệnh của Mộc Thanh Vũ bắt đầu phân tán ra bảo hộ vũ trụ hình thức ban đầu luôn luôn cứu vớt Hồng Quân đại thế giới này.

Thiên địa chi lực xao động trong phạm vi cực lớn, đích xác dẫn tới sự chú ý của vô số cao thủ trong Hồng Mông đại thế giới, hơn nữa cũng là nhóm đầu tiên tới trước.

Chỉ có điều, khiến Mộc Thanh Vũ không thể tưởng được chính là, khi Vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiênlớn tới một trình độ nhất định thì bỗng nhiên cả Hồng Mông đại thế giới tựa hồ bắt đầu chấn động kịch liệt, cùng lúc đó, một luồng lực lượng pháp tắc bàng bạc, huyền ảo, vô cùng khủng bố từ trên trời giáng xuống, toàn bộ thiên địa chi lực bỗng nhiên yên lặng, quay xung quanh vũ trụ hình thức ban đầu, ngưng tụ thành từng đạo phù văn vô cùng cường đại.

- Tê tê tê...

Vũ trụ hình thức ban đầu, giống như là trong nháy mắt thừa nhận một áp lực vô cùng lớn, nó vốn đã bành trướng ngàn vạn lần, ở một khắc này, không ngờ bắt đầu co rút lại với tốc độ khủng khiếp.

- Sao lại thế này?

Đám người Mộc Thanh Vũ cùng các Chân Tiên hết sức kinh ngạc, căn bản không hiểu xảy ra chuyện gì. Lực lượng khủng bố tới đột ngột này hoàn toàn siêu việt nhận thức của bọn họ, cách xa nghìn vạn dặm cũng có thể cảm nhận được khí tức huyền ảo kia, e là chỉ cần phân ra một tia cũng có thể làm cho bọn họ thần hồn câu diệt, hoàn toàn tiêu vong...

Trong mấy giây đồng hồ, khi mọi người còn chưa từ trong cực độ sợ hãi khôi phục lại bình tĩnh thì cả Hồng Mông đại thế giới đã khôi phục lại sự tĩnh lặng, vũ trụ hình thức ban đầu biến mất, giống như hết thảy phát sinh vừa rồi căn bản không tồn tại, thậm chí không để lại bất kỳ khí tức nào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Mộc Thanh Vũ phát ra một tiếng quát, thân hình đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang, nhằm phía trung tâm vũ trụ hình thức ban đầu lúc nãy, tuy nhiên, nàng cũng không cảm ứng được chút khí tức nào của vũ trụ hình thức ban đầu...

Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Lực lượng kinh khủng kia là gì?

Là vũ trụ hình thức ban đầu bất diệt tự mình phát ra hay là do người khác?

Trong lòng Mộc Thanh Vũ sản sinh một tia sợ hãi mờ mịt, giờ khắc này, vũ trụ hình thức ban đầu, cây cột trụ tinh thần mấy trăm vạn năm tựa hồ đã sụp đổ.

Nàng, Hạ Quân Trúc, không thể thừa nhận!

Không ai nghĩ đến chính là loại kết quả này.

Cho dù là đám người Lục Áp khởi xướng, bày ra đủ loại cơ duyên cũng không nghĩ ra, kể cả Dương Thiên Lôi càng không thể tưởng được.

Khi ý niệm tinh thuần của Dương Thiên Lôi trở về đến Tam Thập Tam Thiên vũ trụ hình thức ban đầu, thần chí của hắn đã hoàn toàn thanh tỉnh, hai nửa lạc ấn linh hồn, tại thời không pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên, không mất bao lâu liền hoàn toàn dung hợp, mà chân thân của hắn cùng hai thần cách trên Địa Cầu một lần nữa ngưng tụ, một cái thần cách Chân Tiên, một cái thần cách yêu nghiệt Thần Tộc, cũng chân chính dung hợp trở thành một loại thần cách càng cường đại hơn, cái loại cường đại này, hoàn toàn vượt quá nhận thức của Dương Thiên Lôi, đồng dạng, trong khoảnh khắc đó, thanh âm nguyên bản giống như nỉ non như mê sảng, rốt cục xuất hiện rõ ràng trong đầu hắn.

Đó là trí nhớ nguyên bản thuộc về hắn!

Trí nhớ của viễn cổ, viễn cổ đến hồng hoang, viễn cổ đến khi hắn không còn linh trí gì...

Hắn là ai vậy?

Dương Thiên Lôi rốt cục hiểu được, hắn đến tột cùng là tồn tại như thế nào. Cũng rốt cục hiểu được, Lăng Hi là tồn tại như thế nào.

Thanh âm nỉ non như nói mê kia, không phải là của Lăng Hi thì là của ai?

Kinh hỉ, vô cùng kinh hỉ, vô cùng vui sướng, cái loại cảm giác hết thảy nắm trong tay thật tốt, trong nháy mắt đó, thần niệm Dương Thiên Lôi xuyên qua thời không vô tận, thậm chí vô cùng rõ ràng thấy được con sông vận mệnh, mỗi một người, một một kiếp, chỉ cần Dương Thiên Lôi muốn, đều có thể trong nháy mắt chứng kiến vận mệnh quỹ tích của bọn họ.

Thiên Thôi Diễn thuật?

Đại Túc Mệnh thuật?

Từng đối với Dương Thiên Lôi mà nói hoàn toàn không thể nắm bắt, giờ khắc này, bởi vì sự hoàn chỉnh của lạc ấn linh hồn, thần cách ngưng tụ vượt quá tưởng tượng, hết thảy, đều trở nên dễ dàng, dễ như trở bàn tay.

Ngay cả con sông vận mệnh của Lục Áp, hắn cũng có thể dễ dàng nắm giữ.

Quá khứ, hiện tại, tương lai...Hết thảy nằm trong vòng khống chế!

Con sông vận mệnh của đám người Lăng Hi, Lục Áp hoàn toàn làm Dương Thiên Lôi mở to mắt, trong sự kinh hỉ cũng kèm theo sự chua sót.

Hỏi thế gian tình là gì, làm cho ta sống chết vì nhau!

Cho dù là Lục Áp và Lăng Hi cũng chạy không thoát một chữ "tình" này!

Đại đạo vô tình, há phải là nói suông!

Lăng Hi là ai? Hoặc là nói, ai là Lăng Hi?

Dương Thiên Lôi là ai? Hoặc là nói, ai là Dương Thiên Lôi?

Thẳng đến hiện tại Dương Thiên Lôi mới chính thức hiểu được.

Từ thời kỳ hồng hoang trở về trước, đó là một mảnh hỗn độn, ở đó có vô số ngoan thạch (đá cứng) tựa như mãi mãi vĩnh tồn, không ngừng thừa nhận sự tập kích của lôi đình khủng bố, dưới sự oanh kích liên tục này mà hôi phi yên diệt, cực ít có thể may mắn còn tồn tại.

Năm tháng vô tận, lôi đình vô tận, có thể may mắn còn tồn tại được bao nhiêu?

Một khối tiên thạch phát ra quang mang năm màu, đã thai nghén ra linh trí, phiêu đãng trong hỗn độn, mỗi thời mỗi khắc đều chống đỡ lôi đình khủng bố, nàng không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu, còn phải thừa nhận thống khổ như thế bao lâu nữa, nhưng mà, nàng đã thai nghén ra linh trí, không muốn lại hóa thành hư vô, mỗi một phút giây đều vượt qua trong sự kinh hồn táng đởm.

Nhưng rốt cục có một ngày, nàng phiêu đãng trong hỗn độn gặp phải lôi đình khủng bố trước nay chưa từng có...Lôi đình mà nàng căn bản không thể chống đỡ.

Ngay tại trên thân thể của nàng xuất hiện tầng tầng vết rạn nứt, nổ tung ra vô số đá vụn, lúc cho rằng mình đã sắp tan thành mây khói thì bỗng một khối ngoan thạch tối đen cực lớn ngang trời xuất hiện phía trên nàng, giống như là một chiếc ô khổng lồ chặn đứng lôi đình khủng bố cho nàng.

Nàng rõ ràng cảm ứng được tảng đá kia cũng có khí tức sinh mệnh giống như mình, nhưng căn bản không thể giao tiếp được, hắn vẫn luôn đi theo mình phiêu đãng, phảng phất có một loại lực lượng dẫn dắt lẫn nhau, thủy chung bảo hộ bốn phía của mình, ngăn cản lôi đình khủng bố cho nàng...

Thân hình tối đen mặc cho gặp phải lôi đình khủng bố cỡ nào, cũng đều không thể xúc phạm đến hắn mảy may.

Nàng cứ như vậy cùng với hắn phiêu đãng không biết bao nhiêu năm tháng, linh trí của nàng càng ngày càng hoàn thiện, nhưng hắn vẫn không hề có dấu hiệu sinh ra linh trí. Nàng ngày qua ngày không ngừng dùng phương thức đặc thù của mình trò chuyện đơn phương với hắn, không quản hắn nghe được hay không, cũng không quản hắn có hiểu hay không.

Nàng kỳ vọng có một ngày, hắn có thể sinh ra linh trí, có thể trò chuyện với mình.

Nàng đối với sự bảo hộ của hắn, sớm đã sản sinh ra sự ỷ lại, trong năm tháng buồn chán, nguyên bản vô số ngoan thạch, đã sớm cơ hồ tuyệt tích, hôi phi yên diệt trong lôi đình khủng bố, nàng biết, không nhờ có hắn bảo hộ, e rằng nàng cũng đã sớm giống như các ngoan thạch kia, biến mất triệt để.

Mãi cho đến một ngày, nàng gặp được tiên nhân điểm hóa, tiên nhân đó là người ngộ đạo đầu tiên trong hỗn độn, siêu thoát cầm cố ngưng tụ ra hình thể, nàng gọi là "Sáng Thế Nguyên Linh".

Nàng rốt cuộc ngưng luyện ra hình thể của bản thân, mà hắn, vẫn tối đen trước sau như một, vẫn tự động đi bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, cho dù nàng đã không cần bảo vệ nữa.

Nàng là Nữ Oa nương nương trong truyền thuyết, hắn chính là Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi chưa sinh ra linh trí.

Sau khi nàng được Sáng Thế Nguyên Linh dẫn đạo thành tiên, nàng dùng hết mọi biện pháp mở ra linh trí cho hắn, để cho hắn giống như mình được thành tiên, từ nay về sau chân trời góc biển làm bạn.

Tuy nhiên bất kể như thế nào, hắn lại không hề có chút phản ứng chút, giống như mãi mãi ngủ say...

Sau đó, sư huynh của nàng Bàn Cổ khai thiên, ra đời một phương thiên địa, nàng và hắn cùng nhau tiến nhập vào thế giới không có lôi đình khủng bố, tuy rằng không biết hắn có cảm giác đau đớn hay không, nhưng vì không muốn hắn tiếp tục chịu đựng lôi đình oanh kích nữa, nàng góp nhặt các tiên thạch năm màu của mình năm đó bị lôi đình oanh kích vỡ vụn, khiến phương thế giới này trở nên kiên cố hơn, nàng đa sầu đa cảm, cảm thấy thế giới này quá mức đơn điệu cùng trống rỗng, lại bằng vào thiên phú thần thông, dựa theo bộ dáng của tiểu sư đệ Lục Áp, ngưng luyện ra nhân loại.

Nàng không thể tưởng được, tiểu sư đệ Lục Áp chính là bởi vì nàng làm như vậy, ngược lại lâm vào tình kiếp, nhưng cuối cùng Lục Áp phát hiện, hắn chỉ là tự mình đa tình mà thôi, cũng minh bạch trong lòng nàng sớm đã có đối tượng, đó chẳng qua là một tảng đá tối đen, thai nghén ra lạc ấn linh hồn, nhưng vẫn chưa sinh ra linh trí.

Tự cổ đa tình không di hận, thử hận miên miên vô tuyệt kỳ. Nhưng điều này chỉ là nói với người bình thường, còn Lục Áp, cũng không có hận, nhất là sau khi biết được những gì mà nàng cùng cự thạch tối đen đã trải qua thì càng không có chút hận ý nào, ngược lại còn giúp đỡ nàng nghĩ biện pháp làm cho cự thạch tối đen sinh ra linh trí.

Theo thời gian chuyển dời, tiên nhân càng ngày càng nhiều, tiên ban càng ngày càng mạnh, một mảnh hỗn độn cũng diễn biến thành Hồng Mông đại thế giới, vô số Chân Tiên ngưng luyện ra thế giới của mình, mà phương thiên địa thứ nhất chính là Địa Cầu, cũng trở thành tiên giới được cộng đồng tiên ban bảo hộ.

Nhưng mà, loại cảnh tượng hưng thịnh phồn vinh này, lại bị yêu nghiệt Thần Tộc cường đại xâm lấn hủy diệt...
Bình Luận (0)
Comment