Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1095

Tô Tú Nhất không tiện cười cợt, tuy rằng hắn thành lập Tú Nhất Các. Thế nhưng chỉ là dùng thực lực Võ hoàng bát cấp của hắn để tọa trấn mà thôi, tuyệt đại đa số thời điểm đều làbế quan khổ tu, căn bản có đi hỏi các sự vụ.

- Các chủ ngươi đã quá đề cao ta rồi. Hai tiếng đại sư không dám nhận, bằng vào trình độ chế thuốc của ta cũng không tính là thủ tịch chế thuốc đại sư gì cả. Mấy vị bằng hữu của các chủ mới thật sự là đại sư a.

Xương Nguyên vô cùng khách khí nói, đối với Diệp Huyền và Dược Lão. Ở phương diện chế thuốc, trình độ của hai người đã khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ và khâm phục.

Dược Lão thì không cần phải nói, cỗ khí tức Luyện Dược Sư thất phẩm trên người hắn cũng đã làm cho hắn chấn động.

Mà tới Diệp Huyền thì lại càng khuếch đại, trình độ thể hiện ra lúc trước đã triệt để thuyết phục hắn, trước đây hắn cũng không biết lại còn có phương thức kiểm nghiệm như vậy. Đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của hắn.

Đồng thời hắn cũng thầm giật mình, lần này Các chủ rời đi mấy tháng, không nghĩ tới lúc trở lại lại dẫn theo nhóm người này trở lại, cũng không biết là tìm đến từ nơi nào.

- Đúng rồi, gần đây bên trong các có chuyện gì xảy ra hay không?

Tô Tú Nhất lại hỏi.

Xương Nguyên cau mày nói:

- Chuyện duy nhất cũng là chuyện vừa nãy Thiên Lang tiểu đội gây sự. Chỉ có điều ta nghe nói gần đây Cổ Đan Lâu có tiếp xúc qua với một ít Luyện Dược Sư phổ thông của Tú Nhất Các chúng ta. Dường như muốn nuốt sạch Tú Nhất Các chúng ta a.

Ánh mắt Tô Tú Nhất phát lạnh nói:

- Xem ra Cổ Đan Lâu này không muốn để cho Tú Nhất Các chúng ta tiếp tục làm tiếp sinh ý a.

Hắn không có tiếp tục nói thêm cái gì mà mang theo đám người Diệp Huyền đi tới nơi ở hậu viện trong Tú Nhất Các.

- Đây là chỗ cho khách nhân ở bên trong Tú Nhất Các chúng ta. Gian phòng bên trong cũng không phải rất nhiều, chen chúc một chút vẫn có thể ở được. Trước tiên mọi người tìm một nơi ở lại đi, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm một thân phận cho các ngươi ở trong Thiên Đô Phủ.

Nếu như đám người Cát Phác Tử muốn ở trong Thiên Đô Phủ tiếp tục chờ đợi dài ngày thì nhất định phải có một thân phận hộ tịch. Nếu không rất nhiều chuyện sẽ không tiện.

Cũng may trong đám người của Lam Quang Học Viện đến đây có không ít người đều là Võ vương, mà đám người Thiên Luân cũng đều là cấp bậc thiên tài, muốn lấy được một cái thân phận cũng vẫn rất là dễ dàng.

Mọi người bôn ba lâu như vậy, mỗi một người đều rất mệt, mỗi một người đều tự tìm kiếm gian phòng của mình, bắt đầu sắp xếp.

Chuyện ngày hôm nay cũng đã khiến cho mọi người hiểu rõ, mặc dù Thiên Đô Phủ là thế lực hạng hai, thế nhưng nơi này cũng không phải là bình yên.

Chờ sau khi tất cả mọi người đều sắp xếp thỏa đáng thì Tương Hoa Vinh đã trở lại, Tô Tú Nhất giới thiệu hắn với đám người Cát Phác Tử một phen, sau đó mọi người đồng thời ngồi xuống.

Một phòng nhét chung mọi người vào một chỗ, sau khi cảm nhận được thực lực của đám người Cát Phác Tử. Tương Hoa Vinh mừng rỡ không ngớt, hắn có thể cảm nhận được, trong này có không ít người tu vi còn muốn hơn hắn. Có một đám người như thế, nhất định Tú Nhất Các sẽ phát triển càng tốt hơn so với trước đây.

- Quản sự Thiên Đô Phủ nói thế nào?

Chờ sau khi mọi người biết nhau, Tô Tú Nhất mới hỏi dò Tương Hoa Vinh.

Tương Hoa Vinh lập tức trả lời nói:

- Trần quản sự của Quản sự phủ nói chúng ta xử lý tốt, chuyện này bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tay. Hiện nay người của Thiên Lang tiểu đội đã bị quản sự phủ giải vào đại lao, còn chuyện Tự Văn Lâm bị Hồng Đức giết chết, bọn họ sẽ phái người đến Cổ Đan Lâu điều tra.

Xương Nguyên đại sư khinh thường nói:

- Nhất định Quản sự phủ sẽ làm như vậy, còn chuyện điều tra Hồng Đức, đến cuối cùng có lẽ cũng là sống chết mặc bay. Lần này cũng may có mấy vị đại sư mà Các chủ mang đến, bằng không Tú Nhất Các chúng ta coi như bị hủy đi thì quản sự phủ vẫn sẽ có thái độ như thế.

Thiên Đô Phủ quá khổng lồ, quản sự phủ cũng không quản lý đến được hết. Bởi vậy xung đột giữa đại đa số thế lực bọn họ đều mắt nhắm mắt mở, chỉ cần phương thắng lợi chiếm đạo lý là được.

Đương nhiên, đạo lý không có, tu vi đầy đủ cũng không phải là không thể, chỉ cần không cần quá phận quá đáng là có thể được.

Nói cho cùng, Thiên Đô Phủ chính là một địa phương kẻ mạnh ăn hiếp yếu như vậy. Cường giả sẽ vĩnh viễn chiếm cứ quyền lên tiếng chủ động, người quản lý của Thiên Đô Phủ cũng ước gì Thiên Đô Phủ xuất hiện càng nhiều cường giả.

Đám người Xương Nguyên đối với phong cách của quản sự phủ Thiên Đô Phủ cũng hiểu rất rõ.

- Hừ, chuyện lần này Tú Nhất Các ta nhớ kỹ, sau đó sẽ trả lại.

Tô Tú Nhất lạnh lùng nói.

Diệp Huyền cười nói:

- Yên tâm đi, sau đó mọi người đều ở nơi này, tất nhiên nơi này phải làm càng lớn hơn. Chỉ là ta thấy Tú Nhất Các quá nhỏ, hơn nữa vị trí địa lý cũng không ra sao. Người chúng ta ngày càng nhiều hơn, tất nhiên cần phải đổi một địa phương càng to lớn hơn a.

Mọi người liên tục gật đầu.

Tô Tú Nhất cười khổ nói:

- Chỗ này nhỏ, tự nhiên ta biết. Chỉ có điều cửa hàng trong Thiên Đô Phủ tấc đất tấc vàng, muốn có một vị trí khá một chút, nói thật rất không dễ dàng a.

Đám người Xương Nguyên cũng gật đầu cười khổ không thôi.

Tô Tú Nhất chỉ là một người ngoại lai, đồng thời cũng không có thế lực gì. Tất cả đều dựa vào chính mình, thời gian hai mươi năm có thể phát triển một cửa hàng như Tú Nhất Các cũng đã rất không dễ dàng rồi.

Chỉ là Tú Nhất Các cũng không lớn, tài nguyên có thể cung cấp cũng không nhiều, thậm chí ngay cả tài nguyên thiết yếu cho tu luyện của chính hắn thường thường cũng sẽ giật gấu vá vai.

Mà tu vi của đám người Xương Nguyên, Tương Hoa Vinh thì lại không cao không thấp, cũng không phải là người ở Thiên Đô Phủ. Trước đây rất lâu đã đến Thiên Đô Phủ, thế nhưng bọn họ vẫn giãy dụa cầu sinh. Mãi đến khi gặp phải Tô Tú Nhất mới yên ổn, sở dĩ bọn họ ở Tú Nhất Các cũng là vì dựa vào Võ hoàng như Tô Tú Nhất.

Lại nói, bọn họ ở trong Thiên Đô Phủ nắm giữ một dược các như vậy. Thế nhưng trên thực tế cái dược các này cũng chỉ có thể để cho bọn họ miễn cưỡng sống tạm mà thôi.

- Tô Tú Nhất, điểm này ngươi không cần lo lắng, có Diệp thiếu và chúng ta ở đây, ta tin rằng muốn đặt chân ở Thiên Đô Phủ vẫn rất là đơn giản.

Lúc này đột nhiên Lục Ly Đại Sư cười nói.
Bình Luận (0)
Comment