Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1109

Trung tâm giao dịch ngoại trừ giao dịch, đồng thời cũng là nơi tập kết tin tức của toàn bộ Thiên Đô Phủ, chuyện gì xảy ra gần đây ở Thiên Đô Phủ, cửa hàng mới nào khai trương, thế lực nào phát sinh xung đột, gia tộc nào lại xuất hiện một cao thủ...

Tất cả những tin tức này, đều bị tụ tập ở đây, lẫn nhau lưu thông.

Đám người Diệp Huyền đi vào, đầu tiên ấn vào mí mắt chính là một màn hình Huyền lực cỡ lớn, mặt trên lít nha lít nhít tin tức vật phẩm, các loại đan dược, vũ khí, vật liệu, không thiếu gì cả.

Hơn nữa Diệp Huyền còn phát hiện một vấn đề, đại đa số đồ vật phía trên này, so với trong cửa hàng bình thường, tựa hồ cũng tiện nghi hơn một chút.

Có điều Diệp Huyền rất nhanh liền hiểu rõ, đồ vật trong trung tâm giao dịch này ngư long hỗn tạp, rất nhiều thứ không biết tốt xấu, nếu như còn mắc hơn trong cửa hàng, còn có ai đi mua?

Đồng dạng một viên đan dược, giá cả như thế, đại đa số người khẳng định sẽ đi khá cửa hàng có tiếng trong Thiên Đô Phủ mua, mà sẽ không đến trung tâm giao dịch.

Có điều cái này cũng là những vật liệu phổ thông kia, một ít đồ vật khá quý trọng, thì tuyệt nhiên ngược lại, giá cả so với trên thị trường cao hơn rất nhiều.

Như vừa rồi Diệp Huyền nhìn thấy một cây Hủ Tâm Thảo thất giai, yết giá lại cao tới 50 ngàn viên Huyền Thạch hạ phẩm.

Phải biết linh dược thất giai bình thường, yết giá đều là ở hai, ba vạn Huyền Thạch hạ phẩm, giá cả của Hủ Tâm Thảo này, hầu như là hai lần linh dược thất giai bình thường.

Nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, chỉ cần người bán không vội, như vậy giá này cũng chưa chắc có vấn đề gì.

Bởi vì Hủ Tâm Thảo thất giai ở trên đại lục vô cùng ít ỏi, rất khó gặp được, mà nó có một công hiệu, chính là có thể giải trừ bất kỳ độc tố ăn mòn nào từ thất giai trở xuống, nếu như một tên võ giả trúng loại độc này, cần cứu trị gấp, thật là có khả năng xuất huyết nhiều tới mua cây Hủ Tâm Thảo này.

Dù sao ở trong cửa hàng bên ngoài, rất khó tìm đến loại linh dược này.

Nói cách khác, những thứ kia, giá cả hoàn toàn là do người bán định, ngươi hoàn toàn có thể mang một viên đan dược nhất giai, yết giá một triệu Huyền Thạch hạ phẩm, chỉ có điều vĩnh viễn không ai mua mà thôi.

Có lẽ có người sẽ nghĩ, cứ như vậy, sẽ có có người cố ý quấy rối hay không? Lung tung thả lên một vài thứ, tùy tiện yết giá, nghe nhìn lẫn lộn.

Tình huống như thế có là có, nhưng rất ít.

Trước tiên trung tâm giao dịch là do mấy thế lực hàng đầu của Thiên Đô Phủ liên thủ mở, không có ai dám ở chỗ này làm bừa, một khi bị phát hiện, kết cục là rất nghiêm trọng.

Thứ hai, mỗi bán một vật phẩm, cũng cần thu phí, chi phí này căn cứ đẳng cấp cùng yết giá của vật phẩm, sẽ có một con số hợp lý, nhưng so với phòng đấu giá, thì tiện nghi hơn nhiều.

Nhưng nếu như ngươi yết giá lung tung, đồ vật bán không được, đến cuối cùng thiệt thòi vẫn là chính ngươi.

Mọi người lần đầu tiên tới nơi như thế này, đều mở mang tầm mắt, cực kỳ hưng phấn.

Vù!

Đúng lúc này, trên màn ảnh trung tâm giao dịch, đột nhiên hiện ra một tin tức.

Tin tức kia vẻn vẹn chỉ lấp loé chốc lát, liền biến mất không còn tăm hơi, màn hình lại lần nữa khôi phục trạng thái như lúc đầu.

Tuy tin tức kia hiện lên thời gian rất ngắn, nhưng vẫn để cho rất nhiều người ở trung tâm giao dịch nhìn thấy.

- Trời ạ, dĩ nhiên là đan dược thất phẩm.

- Các ngươi thấy hay không, vừa nãy hiện lên chính là đan dược thất phẩm Hóa Tuyết Đan.

- Hóa Tuyết Đan có thể làm cho một tên Vũ Vương, trong khoảng thời gian ngắn khôi phục thương thế trên người, chỉ cần không phải thương tổn bản nguyên, trong mấy hơi thở liền có thể chữa trị hơn nửa, cũng không biết là tên nào, lại lấy ra đan dược bực này giao dịch.

- Nhanh, vừa nãy tin tức phía trên ngươi cũng nhìn thấy, đối phương chỉ ở đây dừng lại nửa canh giờ, trong nửa canh giờ ai ra giá cao nhất, liền có thể được Hóa Tuyết Đan, chúng ta mau mau đi xem xem.

- Loại đan dược này, làm sao có thể đến phiên chúng ta, ngươi vẫn là đừng nằm mơ.

- Bất kỳ một viên đan dược thất phẩm nào, ít nhất cũng phải mấy ngàn Huyền Thạch trung phẩm, căn bản không phải chúng ta mua được.

- Ai biết được, vạn nhất trên trời rớt xuống đĩa bánh thì sao.

Chu vi không ít người, tất cả đều kích động lên, dồn dập ra giá.

Toàn bộ tình cảnh trong lúc nhất thời có vẻ hơi nóng nảy.

Nhìn mọi người vẻ mặt kinh ngạc, Tô Tú Nhất cười nói:

- Vừa nãy là có người ở trung tâm giao dịch đánh ra một quảng cáo, vì lẽ đó tạo thành hiệu quả náo động như thế. Tin tức lưu động như chúng ta nhìn thấy trên màn ảnh bây giờ, đều là bỏ ra tiền. Còn trước kia, tuy rằng chỉ ngăn ngắn mấy giây, nhưng bởi vì là toàn màn hình truyền phát tin, đại khái cần mấy ngàn Huyền Thạch hạ phẩm. Tuy giá cả không thấp, nhưng như thế, người biết đan dược này liền hơn nhiều, tạo thành náo động cũng lớn hơn, cuối cùng bán ra giá cả cũng sẽ càng cao hơn, vẫn là kiếm bộn không lỗ.

Ở trung tâm giao dịch, nếu như ngươi không quảng cáo, ngươi bán ra vật phẩm chỉ có thể ở xung quanh biết.

Tuyệt đại đa số người đều sẽ chọn phương pháp này, chỉ có một ít bảo vật vội vã bán ra, hoặc giá cả cực cao, mới sẽ chọn phương thức quảng cáo.

Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên sáng ngời, khóe miệng đột nhiên phác hoạ lên vẻ mỉm cười:

- Ta nghĩ tới một biện pháp khai hỏa Huyền Quang Các chúng ta rồi.

- Biện pháp gì?

Mọi người dồn dập hỏi.

Diệp Huyền nhìn về màn ảnh lớn phía trước, cười không nói.

Ánh mắt mọi người sáng lên, cũng đăm chiêu.



Lâm Tam là con cháu chi thứ của Lâm gia, hắn có một đôi mắt tam giác ùng ục ùng ục, mũi ưng to lớn.

Hắn là một trong mấy quản sự của Lâm gia ở trung tâm giao dịch này, có điều nói là quản sự, kỳ thực sự tình hắn có thể quản không nhiều một chút nào.

Hắn đã bốn mươi tuổi, thực lực mới là Vũ Tông nhị trọng, nếu là ở gia tộc nhỏ bình thường, thực lực như vậy coi như khá lắm rồi, nhưng ở Thiên Đô Phủ Lâm gia, làm con cháu chi thứ, hắn đời này trên căn bản không có hi vọng ra mặt.

Lâm Tam mỗi ngày việc thích làm nhất, chính là lẳng lặng ngồi ở trước màn ảnh lớn trung tâm giao dịch, quan sát tin tức vật phẩm trên màn ảnh lớn lóe lên liền qua, hắn thời điểm rãnh rỗi cũng là một người đầu cơ.

Đầu cơ ý tứ chính là thu mua một ít vật phẩm yết giá chưa đạt đến giá trị bản thân, sau đó lấy giá tiền cao hơn bán đi.
Bình Luận (0)
Comment