Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1167

Cũng không biết hắn làm cái gì, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng dĩ nhiên hơi sáng lên, từ bên trong mơ hồ có một đạo hào quang màu đỏ sậm, nhưng rất nhanh liền thu lại, khôi phục bình thường.

Hành động này của Diệp Huyền, những người khác căn bản không có chú ý tới, bởi vì lúc này, mỗi người đều bị Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu của Vinh Dương hấp dẫn.

Một tên Vũ Hoàng chấn động nói:

- Khí tức thật mạnh, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, vừa luyện chế thành công, ta làm sao thì có loại cảm giác đối mặt Võ Hồn cấp cao nhỉ?

Bất luận một loại Võ Hồn nào luyện chế thành công, vừa bắt đầu đều chỉ thuộc về một tinh, cũng chính là loại Võ Hồn yếu nhất.

Nhưng Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này không như thế, vừa luyện chế thành công, tản mát ra khí tức liền cực kỳ đáng sợ, căn bản không giống như là Võ Hồn cấp thấp.

Một tên Luyện Hồn Sư giải thích:

- Đây còn phải nói, thuộc tính khác nhau, Hồn Tinh không giống, luyện chế ra Võ Hồn tự nhiên là có khác nhau, Hồn Tinh Bất Tử Hỏa Điểu này chính là bát giai cực phẩm, bởi vậy luyện chế ra Võ Hồn, tự nhiên cũng không phải bình thường, coi như nó hiện nay vẻn vẹn là một tinh, cũng không phải Võ Hồn phổ thông sau khi tăng lên có thể so với.

- Đơn thuần từ cường độ hồn lực, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, hẳn là trình độ Võ Hồn Ngũ Tinh phổ thông.

Lúc nói lời này, trên mặt của hắn tràn ngập cảm thán.

Mọi người trợn mắt ngoác mồm.

Vừa luyện chế ra Võ Hồn một tinh, cường độ linh hồn dĩ nhiên tương đương với Ngũ Tinh Võ Hồn, dù cho trong lòng mọi người sớm có chuẩn bị, giờ khắc này cũng triệt để thất thố.

Nếu như ai nắm giữ một loại Võ Hồn như vậy, chẳng phải là đại diện cho hắn ở tình huống cùng tinh cấp, lực chiến đấu vượt xa đối thủ khác?

- Vinh Dương đại sư, Võ Hồn này của ngươi có bán không?

Đột nhiên một thanh âm vang lên, trong nháy mắt nhắc nhở tất cả mọi người.

Sau khi Võ Hồn bị luyện chế ra, chỉ có ngăn ngắn mấy canh giờ tồn tại, bởi vậy đại đa số Võ Hồn một khi luyện chế thành, cần trong khoảng thời gian ngắn trồng vào trong cơ thể võ giả.

Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này cũng giống như thế.

- Đúng vậy, Vinh Dương đại sư, Võ Hồn này của ngươi có bán không?

- Hứa gia chúng ta có một thiên tài vẫn không có thức tỉnh Võ Hồn, không biết Vinh Dương đại sư có ý giao Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này cho Hứa gia ta hay không, Hứa gia ta đồng ý ra 10 ngàn Huyền Thạch trung phẩm, thu được Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này.

- Thiết, 10 ngàn Huyền Thạch trung phẩm liền muốn lấy được Võ Hồn trong truyền thuyết? Thiên Hạ thương hội đồng ý ra 50 ngàn Huyền Thạch trung phẩm.

- Bất Tử Hỏa Điểu này chính là Hỏa hệ Võ Hồn, đệ tử Ngụy gia ta bởi vì huyết thống, tuyệt đại đa số đều nắm giữ Hỏa hệ huyết thống, thích hợp trồng vào Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Vinh Dương đại sư, Ngụy gia ta đồng ý ra 80 ngàn Huyền Thạch trung phẩm, khẩn cầu đại sư có thể trồng Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu vào trong cơ thể đệ tử Ngụy gia ta.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ hiện trường hỗn loạn cả lên, không ít gia tộc thế lực đối với Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này mơ ước, dồn dập tiến lên, tranh nhau ra giá.

Cảm thụ bầu không khí xung quanh điên cuồng, trên mặt Vinh Dương tràn ra nụ cười xuất phát từ nội tâm, nhẹ nhàng ép ép tay.

- Chư vị kính xin bình tĩnh đừng nóng, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này của lão phu, tự nhiên là bán, có điều, bởi tỷ thí còn không kết thúc, lão phu tạm thời trước tiên không thảo luận vấn đề bán ra, chờ tỷ thí kết thúc, lão phu sẽ tổ chức đấu giá loại nhỏ, bán ra Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, đến lúc đó chư vị có thể tranh giá, hiện tại kính xin chư vị chờ chốc lát, để ta trước kết thúc tỷ thí lại nói.

Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, Vinh Dương đại sư đang cùng Huyền Quang Các tỷ thí, hiện trường hỗn loạn từ từ yên tĩnh.

Có điều đến lúc này, đã không có ai lại nhìn tốt Huyền Quang Các, hầu như mỗi người đều là vẻ mặt xem thường nhìn về phía Diệp Huyền.

Khóe miệng Vinh Dương cười gằn, đưa mắt nhìn Diệp Huyền.

- Tiểu tử, Võ Hồn của lão phu đã ngưng luyện hoàn thành, thời gian cũng không còn nhiều lắm, không biết Võ Hồn của các hạ còn bao lâu mới kết thúc?

Trên mặt Vinh Dương đắc ý, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, chính hắn cũng thán phục không ngớt.

Không chút khách khí mà nói, đây là sau khi hắn đột phá thất giai, luyện chế ra Võ Hồn cường đại nhất, biểu hiện trình độ Luyện Hồn của hắn vô cùng nhuần nhuyễn, đăng phong tạo cực.

Diệp Huyền không hề trả lời, chỉ nặn ra một thủ quyết, đánh ra một đạo hồn lực, cấp tốc lui về phía sau môt bước.

Vù!

Một luồng khí tức Mộc hệ nồng nặc, ở trên đường cái tràn ngập ra.

Dưới con mắt mọi người, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng trước mặt Diệp Huyền, trong nháy mắt bùng nổ ra một đoàn hào quang màu đen, hóa thành một cây mây mềm mại, chập chờn ở trong hư không.

- Võ Hồn của ta cũng luyện chế thành công.

Diệp Huyền từ tốn nói.

- Võ Hồn Hắc Diệu Đằng?

Vinh Dương cười nhạo liếc mắt nhìn.

- Ngươi liền luyện chế ra Võ Hồn này?

Trên mặt của hắn tràn ngập vẻ trào phúng, dưới cái nhìn của hắn, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng của Diệp Huyền làm sao cũng không thể là đối thủ của Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Huyền Quang Các trên căn bản đã là vật trong túi hắn.

Người vây xem khác cũng có chút không nói gì.

Một mặt là Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu uy phong lẫm lẫm, tỏa ra khí tức hỏa diễm nồng nặc, một bên là Võ Hồn Hắc Diệu Đằng toàn thân ngăm đen, không bắt mắt, hai người mặc kệ là từ vẻ ngoài, hay từ trên khí tức Võ Hồn, đều không giống như cùng một cấp bậc.

- Được rồi, nhanh tỷ thí đi.

Vinh Dương căn bản không để Võ Hồn của Diệp Huyền ở trong mắt.

- Đến đây đi.

Diệp Huyền từ tốn nói, từ đầu đến cuối ánh mắt đều rất bình tĩnh.

Song phương đi tới giữa đường, lấy ra Võ Hồn.

Trong khoảng thời gian ngắn, trái tim tất cả mọi người đều nâng lên.

Bên Diệp Huyền, đám người Tô Tú Nhất, Đông lão đều vô cùng sốt sắng, này dù sao quan hệ đến tương lai của Huyền Quang Các a.

Mấy người Lâm Bác, Lâm Thiên, Khâu Vô Song cũng ở trong bóng tối vì Diệp Huyền lau mồ hôi lạnh.

Mà một bên khác, Cổ Đan Lâu Kỷ Lập Danh, đám người Lý gia Lý Như Thành, liền có vẻ bình thường rất nhiều, từng cái từng cái khóe miệng mang theo cười gằn, phảng phất như xem một chuyện cười.

- Ha ha.

Đúng lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên, tiếng cười bá đạo, ẩn chứa uy thế khủng bố, nương theo một bóng người, trong nháy mắt rơi xuống ở trên đường cái.
Bình Luận (0)
Comment