Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1493

Ầm!

Dứt tiếng, trong cơ thể Trường Phong Vũ Đế đột nhiên thả ra một luồng khí tức đáng sợ đến cực điểm, Vũ Đế lĩnh vực khủng bố, trong phút chốc bao phủ lại toàn bộ võ đài tái, gắt gao trấn áp Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh ở trong đó.

- Huyền Diệp, ngươi ở Huyền Vực giết rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn ta, hôm nay, ta liền muốn ngươi nợ máu trả bằng máu.

Trường Phong Vũ Đế tức giận ầm ầm, Vũ Đế ý chí đáng sợ, nương theo lực lượng Huyền Nguyên mạnh mẽ, điên cuồng bay múa.

Đối mặt tình huống như thế, Trác Nhất Phàm không khỏi cười khổ một tiếng:

- Trường Phong Vũ Đế, Diệp Huyền, Hoàng Phủ Tú Minh ta đã thả, người này cùng Đấu Vũ Hội ta không liên quan, hiện tại đây là việc tư của Vô Lượng Sơn các ngươi cùng Diệp Huyền, thứ Đấu Vũ Hội ta không dính líu tới.

Nói xong lời này, Trác Nhất Phàm chủ động thoái nhượng, trở lại thính phòng.

Trong lòng hắn âm thầm cười gằn: Diệp Huyền a Diệp Huyền, ngươi cho rằng đòi Hoàng Phủ Tú Minh là được sao? Ngươi một Vũ Hoàng cũng dám ở Đấu Vũ Hội ta hung hăng, chờ ngoan ngoãn chịu chết đi.

Vừa nãy hắn bị ép giao Hoàng Phủ Tú Minh cho Diệp Huyền, trong lòng đã sớm tức sôi ruột, thế nhưng bị vướng bởi quy củ lại không thể xuất thủ, chỉ có thể để Trường Phong Vũ Đế ra tay chặn lại.

- Hừ, hai người các ngươi, là chuẩn bị ngoan ngoãn bó tay chịu trói, hay nhất định phải để ta ra tay?

Trường Phong Vũ Đế cười gằn nhìn Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh, biểu hiện mang theo xem thường.

Ở đây tất cả khán giả đều thương hại nhìn Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh.

Diệp Huyền thật vất vả mới thu được bách thắng liên tiếp, ai biết ở thời khắc sống còn, Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế không biết từ nơi nào xông ra.

Từ Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm đối thoại mọi người đều biết được, Hoàng Phủ Tú Minh tựa hồ là Vô Lượng Sơn tạm thời gửi cho Đấu Vũ Hội, hơn nữa bản thân Diệp Huyền tựa hồ cũng cùng Vô Lượng Sơn có thâm cừu đại hận.

Đã như thế, Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế là chắc chắn sẽ không để hai người này bình yên rời đi, đáng thương Diệp Huyền kia thật vất vả cứu được Hoàng Phủ Tú Minh, lại phải đối mặt Vô Lượng Sơn truy sát.

- Ngươi tựa hồ đã ăn chắc chúng ta?

Chỉ là để mọi người ngạc nhiên nghi ngờ chính là, đối mặt tình huống như thế, trên mặt Diệp Huyền dĩ nhiên vẫn mang theo nụ cười lãnh đạm, tựa hồ căn bản không để Trường Phong Vũ Đế ở trong mắt.

Trường Phong Vũ Đế xì cười một tiếng, con mắt hơi nheo lại:

- Tiểu tử, ngươi sẽ không nghĩ vừa nãy may mắn đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, liền cho rằng có thể cùng Trường Phong Vũ Đế ta đối kháng chứ? Buồn cười, ta xem các ngươi sẽ không đầu hàng, vậy liền ngoan ngoãn chịu chết đi.

Dù vừa nãy Diệp Huyền ở trên võ đài tái đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng theo Trường Phong Vũ Đế, đó chỉ là Hỏa Quyền Vũ Đế nhất thời bất cẩn.

Huống chi Trường Phong Vũ Đế hắn cũng không phải Hỏa Quyền Vũ Đế, một Vũ Hoàng coi như mạnh hơn, dưới cái nhìn của hắn cũng sẽ không cường đi nơi nào.

Cười lạnh một tiếng, trong tay Trường Phong Vũ Đế đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh lục, xèo, một ánh kiếm ác liệt nương theo Vũ Đế oai đột nhiên tràn ngập ra, cấp tốc bắn về phía Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh.

- Chỉ bằng ngươi?

Diệp Huyền đột nhiên cười gằn.

- Huyết Kiếm, đến phiên ngươi ra trận.

- Vâng, Diệp thiếu.

Diệp Huyền vừa dứt lời, một tiếng cười từ trên thính phòng vang lên.

Tiếng cười kia phóng đãng bá đạo, mang theo sát khí cùng uy thế ngập trời, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ võ đài, khiến cho tâm thần người chập chờn, kinh hồn bạt vía.

Nương theo tiếng cười to, một đạo cầu vồng đột nhiên từ trên thính phòng lướt ra, trong nháy mắt liền đến trước mặt Trường Phong Vũ Đế, tốc độ nhanh chóng, để mắt thường căn bản không kịp bắt giữ.

Người này mặc trường bào màu đỏ, thân hình khô gầy, tay cầm trường kiếm, khóe miệng mang theo tâm ý phóng đãng, Huyết Kiếm trong tay cùng trường kiếm màu xanh lục của Trường Phong Vũ Đế va chạm vào nhau.

- Ầm!

Vũ Đế oai đáng sợ lẫn nhau xung kích, chấn động đến mức toàn bộ võ đài ầm ầm lay động, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn tình cảnh này, từng cái từng cái ánh mắt đờ đẫn.

Vũ Đế, lại một tên Vũ Đế.

Không ít người khiếp sợ đứng lên, ngơ ngác nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế đứng ngạo nghễ ở trước mặt Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh.

Lúc này bọn hắn cuối cùng đã rõ ràng vì sao Diệp Huyền trấn định như vậy, nguyên lai một phương của bọn họ, cũng nắm giữ một tên Vũ Đế.

Trên thính phòng, Kỷ Linh, Kỷ Nhã Hinh, Trương Hữu Minh cũng trợn mắt ngoác mồm, há to miệng, trong đầu vang lên ong ong.

Huyết Kiếm đại nhân, dĩ nhiên là Vũ Đế?

Ở cùng Huyết Kiếm nhiều ngày như vậy, mặc dù bọn họ biết thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế cực kỳ đáng sợ, nhưng xưa nay không nghĩ qua, hắn dĩ nhiên sẽ là một Vũ Đế.

Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục chí cao, nghĩ đến một người như vậy những ngày qua ở trong đình viện của bọn hắn, còn thường thường chỉ điểm, trong lòng ba người làm sao cũng không thể tin được, giống như nằm mơ.

Trường Phong Vũ Đế bị Huyết Kiếm Vũ Đế đẩy lui, trong lòng vừa kinh vừa sợ, hắn ngẩng đầu lên nhìn chăm chú về phía Huyết Kiếm Vũ Đế, vừa nhìn, cả người hắn không khỏi ngẩn ngơ, cả kinh nói:

- Huyết Kiếm? Ngươi là... Huyết Kiếm Vũ Đế?

Trường Phong Vũ Đế thân là Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, đối với Cửu Thiên Vũ Đế trong Huyền Vực đại thể đều có chút hiểu rõ, tên tuổi của Huyết Kiếm Vũ Đế, hắn tự nhiên cũng có nghe nói, hơn nữa dáng dấp của hắn, cùng với trường kiếm trong tay, cộng thêm lúc trước Diệp Huyền xưng hô với Huyết Kiếm Vũ Đế, khiến cho hắn trong nháy mắt đoán ra thân phận của Huyết Kiếm Vũ Đế.

- Khà khà, không nghĩ tới đường đường Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, lại nghe nói qua tên gọi của bổn Đế, bổn Đế thật là vinh hạnh.

Huyết Kiếm Vũ Đế tà tà nở nụ cười, ở dưới ánh sáng màu đỏ chiếu rọi, có vẻ hơi phóng đãng bất kham.

- Trước đây không lâu ở Huyền Vực Tử Hoa Thành, đã từng có cường giả Vũ Đế giết trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn ta, chẳng lẽ chính là ngươi, không sai, nhất định chính là ngươi cùng Huyền Diệp.

Thời khắc này, Trường Phong Vũ Đế rốt cục khẳng định, lúc trước hung thủ ở Huyền Vực đánh giết trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn hắn, không phải Tề Thừa bị đuổi giết vào Thiên Âm Cốc kia, mà là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế.

Một luồng phẫn nộ cùng cừu hận vô biên, từ trong lòng Trường Phong Vũ Đế thăng vọt lên.

Sau khi phẫn nộ, trong lòng Trường Phong Vũ Đế cũng tùy theo đại hỉ.
Bình Luận (0)
Comment