Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1620

Tả Đồng Vũ Đế trong nháy mắt làm ra quyết định, thân hình loáng một cái, phút chốc biến mất ở phía chân trời.

- Hô!

Huyền Thức của Vũ Đế nhị trọng tản ra, Tả Đồng Vũ Đế từ Minh Nguyệt đế quốc xuất phát, bắt đầu sưu tầm vị trí của đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Trạm thứ nhất của hắn, chính là Lam Quang Thành cùng Lam Quang học viện, đồng thời ngay lập tức kiểm tra cấm địa của Lam Quang học viện, phát hiện cấm địa vẫn chưa mở ra, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn biết rõ sơn chủ đại nhân đến tột cùng coi trọng bảo vật trong cấm địa Lam Quang học viện cỡ nào, đối với Mộng Cảnh Bình Nguyên tiến hành mệnh lệnh khống chế, cũng là sơn chủ đại nhân năm đó tự mình hạ lệnh.

- Xem ra Hoàng Phủ Tú Minh này là thật sự không biết biện pháp mở ra cấm địa, như vậy bọn họ trở lại Mộng Cảnh Bình Nguyên mục đích là gì?

Tả Đồng Vũ Đế không nghĩ ra nguyên nhân, sau khi phát hiện trong Lam Quang Thành không có khí tức Vũ Đế, hắn cấp tốc rời đi Lam Quang Thành, tiến về vị trí khác.

Tốc độ của Tả Đồng Vũ Đế nhanh chóng biết bao, vẻn vẹn mấy ngày, cũng đã tìm khắp cả Mộng Cảnh Bình Nguyên.

- Đám người Hoàng Phủ Tú Minh không ở trong mười thế lực lớn, bọn họ đến tột cùng trốn ở nơi nào?

Sắc mặt của Tả Đồng Vũ Đế tái xanh, tìm khắp cả Mộng Cảnh Bình Nguyên mười thế lực lớn, cũng không phát hiện tung tích của đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

Nhưng trực giác nói cho Tả Đồng Vũ Đế, đám người Hoàng Phủ Tú Minh vẫn chưa rời Mộng Cảnh Bình Nguyên!

Chẳng lẽ muốn tìm tòi toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên một lần?

Tả Đồng Vũ Đế cau mày, tuy Mộng Cảnh Bình Nguyên chỉ là một khu vực nhỏ của Thiên Huyền đại lục, địa vực không lớn, nhưng muốn toàn bộ sưu tầm một lần, cũng không phải một công việc đơn giản.

- Xem ra nhất định phải chờ trợ giúp của tông môn đến.

Tả Đồng Vũ Đế làm ra lựa chọn bất đắc dĩ.

Nửa tháng sau.

Ong ong ong!

Ba đạo khí tức kinh khủng từ trên trời giáng xuống, đi tới đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.

Ba người này, khí tức trên thân mỗi người, đều cực kỳ kinh người, hiển nhiên là Cửu Thiên Vũ Đế, ánh mắt lạnh lùng quét nhìn Minh Nguyệt đế quốc tàn tạ, trên mặt tràn ngập xem thường.

- Nơi này chính là Mộng Cảnh Bình Nguyên?

Ba người lạnh lùng nhìn quét bốn phía, bay xuống đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.

- Lập tức liên lạc Tả Đồng đại nhân.

Một người trong đó lạnh giọng nói, truyền đi một đạo tin tức.

Chỉ chốc lát sau, Tả Đồng Vũ Đế xuất hiện ở đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.

- Tả Đồng đại nhân.

Ba tên Vũ Đế lập tức tiến lên dò hỏi:

- Không biết đại nhân tìm được tung tích đám người Huyền Diệp chưa?

Ba người ánh mắt sắc bén, trong mắt sát cơ sôi trào.

Bây giờ Vô Lượng Sơn, đã có Trường Phong Vũ Đế cùng Thiên Phương Vũ Đế hai đại Nguyên Lão chết ở trên tay Diệp Huyền, trong ba người bọn họ, có chính là bạn tốt của Trường Phong Vũ Đế, có chính là bạn tốt của Thiên Phương Vũ Đế, trong lòng đối với đám người Diệp Huyền tự nhiên tràn ngập sát cơ, hận không thể chém đám người Diệp Huyền thành muôn mảnh.

Tả Đồng Vũ Đế lắc đầu nói:

- Còn không tìm được, đám người Huyền Diệp hết sức giảo hoạt, những ngày qua đột nhiên như mai danh ẩn tích, lão phu tìm khắp cả mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, cũng không thể phát hiện tung tích của bọn họ.

- Có điều ba người các ngươi đến là tốt rồi, bốn người chúng ta liên thủ, từng người phụ trách một khu vực, không ra mười ngày, liền có thể triệt để điều tra toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên một lần, chỉ cần mấy người Huyền Diệp kia còn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, liền tuyệt đối không thể chạy trốn.

Trong con ngươi Tả Đồng Vũ Đế lướt qua một tia lệ mang.

Lần lượt vồ hụt, trong lòng Tả Đồng Vũ Đế cũng bốc lên tức giận.

- Tả Đồng đại nhân, phân tán hành động liền không cần.

Trong ba người, một người đầu lĩnh đột nhiên nói:

- Trước khi chúng ta xuất phát từ tông môn nhận được tin tức, sau đó không lâu Cuồng Ngục đại nhân sẽ đích thân giáng lâm Mộng Cảnh Bình Nguyên, tìm ra tung tích của mấy người Huyền Diệp kia.

- Cuồng Ngục đại nhân?

Tả Đồng Vũ Đế nhất thời giật nảy cả mình, trên mặt Vô Lượng Sơn hộ pháp như hắn dĩ nhiên lộ ra một tia khiếp sợ khó có thể che giấu, kinh ngạc nói:

- Lão nhân gia dĩ nhiên xuống núi?

Cuồng Ngục Vũ Đế, chính là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, cửu giai tam trọng, quanh năm ẩn cư ở trong Vô Lượng Sơn tiềm tu.

Lần này dĩ nhiên nói muốn tự mình giáng lâm Mộng Cảnh Bình Nguyên, điều này làm cho Tả Đồng Vũ Đế cực kỳ khiếp sợ.

Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, đây là thân phận và địa vị cỡ nào, mỗi một động tác của nhân vật như vậy, đều sẽ gợi ra Huyền Vực náo động, đưa tới vô số người chú ý.

Đầu lĩnh Vũ Đế ngưng tiếng nói:

- Tả Đồng đại nhân, nghe nói tông môn đối với việc ở Hỗn Loạn Chi Thành vô cùng phẫn nộ, hơn nữa mấy năm qua, cấm địa của Lam Quang học viện vẫn không thể mở ra, ở Huyền Vực Tử Hoa Thành, Vô Lượng Sơn ta càng trở thành trò cười cho người trong thiên hạ, vì lẽ đó Cuồng Ngục đại nhân mới quyết định xuất mã, mục đích chính là bắt hết thảy đám người Huyền Diệp, cứu vãn danh dự của Vô Lượng Sơn ta.

Tả Đồng Vũ Đế vẫn nằm ở trong chấn động, Cuồng Ngục đại nhân dĩ nhiên xuất mã? Có Cuồng Ngục Vũ Đế ra tay, như vậy đám người Diệp Huyền chỉ cần thật ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, như vậy tất nhiên là một con đường chết, tuyệt đối không thể đào tẩu.

Tả Đồng Vũ Đế được tin tức này, trái tim triệt để để xuống.

Trong lẳng lặng chờ đợi, mấy ngày sau.

Vù!

Trên bầu trời Minh Nguyệt đế quốc, đột nhiên vỡ ra một lỗ hổng khổng lồ, trên đường chân trời, một vết nứt không gian dài đến ngàn trượng xuất hiện, lực lượng không gian tỏ khắp, tỏa ra khí tức cùng uy thế kinh thiên.

Vết nứt không gian kia che đậy liệt nhật trên trời, trong phút chốc, toàn bộ đế đô của Minh Nguyệt đế quốc rơi vào trong đêm tối.

Hết thảy dân chúng đều bị một màn này dọa cho ngây người, dồn dập ngẩng đầu nhìn trời, vết nứt màu đen lan tràn, uy thế vô tận bao phủ xuống, như thế giới tận thế, khiến cho trong lòng mỗi người run sợ, ngơ ngác không ngớt.

Ầm ầm!

Ở dưới con mắt mọi người, một cường giả thân hình khôi ngô, cả người bao phủ ở trong ánh sáng màu đen, từ trong khe nứt đi ra, xuất hiện ở trên bầu trời.

Theo hắn đi ra, vết nứt giữa bầu trời chậm rãi khép kín, khí tức cuồn cuộn khiến cho dân chúng không dám nhìn gần.

Một sát na đó, bóng người khôi ngô kia phảng phất như một vị Ma thần, hóa thành duy nhất của vùng thế giới này, hấp thu hào quang vô tận vào trong cơ thể hắn, trong tầm mắt của mọi người, chỉ còn dư lại người này, không còn vật gì khác.

&
Bình Luận (0)
Comment