Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 564

Diệp Huyền lắc đầu, em bé đáng thương, chỉ có mấy viên đan dược đã có bộ dạng như vậy.

Đột nhiên trong đầu Diệp Huyền có linh quang lóe lên, làm như nghĩ đến chuyện gì đó, trong ánh mắt bắn ra hào quang hưng phấn, chỉ thấy hắn cười tủm tỉm nói:

- Kim Lân, có phải ngươi rất ưa thích ăn đan dược không?

Kim Lân gật đầu như gà mổ thóc.

- Kỳ thật ngươi muốn ăn nhiều cũng không phải không được, ngươi cũng nhìn thấy ta luyện chế đan dược cần tiêu hao lớn lượng linh dược, nếu như ngươi có đầy đủ linh dược thì ta sẽ luyện cho ngươi một ít, như vậy đi, một cây linh dược ngoài ngũ giai đổi một viên đan dược, ngươi cảm thấy như thế nào?

Diệp Huyền tươi cười giống như ma quỷ lừa tiểu hài tử.

Kim Lân quanh năm dừng lại trong phù quang bí cảnh, chắc hẳn nhất định sẽ có không ít linh dược, một cây linh dược đổi một viên đan dược, đây tuyệt đối là chuyện có lời.

- Điện hạ, ngươi nói là thực?

Đôi mắt Kim Lân tỏa sáng như hai bóng đèn.

- Ngươi chờ...

Rất nhanh, Kim Lân rời đi.

Qua mấy canh giờ, Kim Lân thở hồng hộc cầm một đống lớn linh dược trở lại, có trên trăm gốc ngoài ngũ giai đặt trước mặt Diệp Huyền.

- Điện hạ, đây là những thủ hạ của ta thu thập, nãi nãi, trước kia ta chỉ thuận miệng ăn tươi đám này, hương vị so với điện hạ ngươi luyện chế đan dược còn kém qua sxa, những năm qua ta ăn không ít hơn vạn gốc linh dược, hiện tại vội vàng chuẩn bị cũng chỉ tìm được bao nhiêu đây, iện hạ ngươi yên tâm, ta đã bảo thủ hạ tiếp tục tìm, nhất định có thể tìm nhiều hơn nữa.

Bộ dạng Kim Lân chờ mong nhìn Diệp Huyền.

- Đúng là vào rừng làm cướp mà, Mộng Hinh hoa, La Thiên Diệp, Tử Tâm Thiên Ma...

Nhìn đại lượng linh dược ngũ giai tùy ý đặt trước mặt hắn, thậm chí cũng có không ít linh dược lục giai, trong nội tâm Diệp Huyền đau đớn.

Đúng là phá hoại của trời, những linh dược này đăt bên ngoài, mỗi một gốc đều cực kỳ hi hữu, nhưng ở chỗ này lại bị Kim Lân ăn tươi như đồ ăn vặt, làm cho Diệp Huyền có xúc động muốn đánh nó mềm xương.

Sau khi mang số lượng đan dược ngang nhau giao cho Kim Lân, trong thời gian kế tiếp Kim Lân tích cực hơn nhiều.

Ba ngày cuối cùng, Diệp Huyền thu được hơn ngàn gốc linh dược ngoài ngũ giai.

Làm cho Diệp Huyền tiếc nuối là, đến cuối cùng không có tìm được Chu Lương ở nơi nò, Diệp Huyền suy đoán, đối phương rất có thể đã nhân thời cơ bọn họ đi vao truyền tống trận bảy màu liền sớm rời khỏi nơi đây.

Ba ngày sau đó không nói có rất nhiều luyện hồn sư tụ từ các nơi trong phù quang bí cảnh tụ tập vào trong sơn cốc.

Lúc này phong cấm xuất hiện, từng đạo hào quang bảy màu từ trên trời giáng xuống bao phủ hơn trăm tên luyện hồn sư, sau một khắc tất cả mọi người biến mất trong bí cảnh..

Hiện tại bên ngoài bí cảnh, bóng người đám người Diệp Huyền xuất hiện trước mặt những người đang chờ đợi tại đây.

Khoảng cách sơn cốc chừng trăm dặm, vài tên cường giả Huyền Cơ Tông lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nơi này, khóe miệng nở nụ cười sâm lãnh.

- Cuồng Phong trưởng lão, những gia hỏa liên minh mười ba nước đã đi ra rồi.

Nụ cười của hắn nghiền ngẫm, mấy người kia nhìn sang, khóe mắt như nhìn con mồi.

Nhìn rất nhiều luyện hồn sư bị truyền tống ra khỏi bí cảnh, trên mặt người Huyền Cơ Tông lúc này tươi cười lạnh lùng.

Trong thời gian gần một tháng qua, những cao thủ Huyền Cơ Tông bọn họ vẫn ẩn nấp tại nơi này chính là vì chờ các luyện hồn sư của liên minh mười ba nước đi ra ngoài, hiện tại phù quang bí cảnh đóng cửa, cũng là thời điểm bọn họ ra mặt..

- Ồ, tại saođaám người Loan Hồng không xuất hiện?

Trong đó một tên đại hán khôi ngô nhìn đám người đi ra ngoài, lập tức liền cau mày nói ra.

- Đúng thế, Loan Hồng, Dạ Phồn Tinh và Bạch Khởi đều không có mặt, Chu Lương không có việc gì.

- Chẳng lẽ ba người Loan Hồng chết bên trong?

- Xảy ra chuyện gì?

Mấy người Huyền Cơ Tông lúc này cũng nhìn sang đám người.

Lúc này bọn họ tới phù quang bí cảnh cũng là vì chờ đám người Loan Hồng truyền tin tức.

Thời gian hơn một năm trước, Huyền Cơ Tông có một tên quản sự ngoại viện Lữ Hạo làm ra một ổ thực thi trùng, sauđoó lại phát sinh xung đột với cháu trai một trưởng lão Huyền Cơ Tông, kết quả trong lúc vô tình đả thương đối phương, bị Huyền Cơ Tông trục xuất sơn môn.

Tên quản sự ngoại viện ghi hận trong lòng nên mai phục bên ngoài tông môn, trong một lần cháu trai tên trưởng lão một lần lịch lãm rèn luyện bị hắn đánh trọng thương bán thân bất toại, thiếu chút nữa bị mất mạng tại chỗ, trưởng lão kia biết được tin tức cho nên cực kỳ tức giận, hắn tuyên bố nhiệm vụ trong nội đường tông môn, chính là muốn bắt Lữ Hạo mang ra công tử lý, mang về tông môn xử tử.

Đám người Loan Hồng thân là đệ tử hạch tâm đã nhận nhiệm vụ, một đường truy tung Lữ Hạo đi vào liên minh mười ba nước, kết quả trong lúc vô tình phát hiện phù quang bí cảnh tồn tại.

Trong tin tức truyền về tông môn, nhiệm vụ đuổi bắt Lữ Hạo không trọng yếu, tông môn bảo bọn họ tiềm phục trong liên minh mười ba nước, tìm hiểu tin tức phù quang bí cảnh, nhìn xem bí cảnh là như thế nào.

Trong nửa năm bọn họ tìm hiểu, căn cứ một ít tư liệu và tin tức, đám người Loan Hồng cảm thấy phù quang bí cảnh không giống tầm thường, tuyệt đối không phải bí cảnh loại nhỏ tầm thường.

Bởi vậy nhiệm vụ bọn họ chính là đi theo luyện hồn sư liên minh mười ba nước cùng tiến vào phù quang bí cảnh, tìm hiểu lai lịch chân chính của phù quang bí cảnh.

Trừ chuyện đó ra, trước giờ phù quang bí cảnh mở ra, Huyền Cơ Tông còn có thể phái một gã trưởng lão và mấy đại chấp sự đến đây trợ giúp đám người Loan Hồng, này Cuồng Phong trưởng lão và ba gã cường giả còn lại chính là người tới đây trợ giúp.

Làm bọn họ không nghĩ tới là, hôm nay phù quang bí cảnh đóng cửa, trừ Chu Lương ra, ba người Loan Hồng lại không có mặt trong đám người.

Phát hiện loại tình huống này chỉ có một khả năng, đó là đám người Loan Hồng vẫn lạc trong phù quang bí cảnh.

- Đi!

Lão giả đầu lĩnh trầm thấp quát một tiếng, mấy người Huyền Cơ Tông lập tức lao thẳng về hướng sơn cốc.

Trung tâm bảy màu cầu vồng trong sơn cốc, thân ảnh đám người Diệp Huyền chậm rãi xuất hiện, lúc này hào quang bảy màu biến mất không thấy gì nữa, thiên địa cũng khôi phục bình thường.

Phù quang bí cảnh đóng cửa.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng như vậy nên biết rõ phù quang bí cảnh đã triệt để đóng cửa, mở ra lần nữa cần thời gian mười năm sau, người không có đi ra đã vẫn lạc bên trong.
Bình Luận (0)
Comment