Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1394

Hắn trầm tư chốc lát, cười khổ gật đầu nói:

- Đã như vậy, vậy ta liền đáp ứng, Tiêu gia ngươi trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nhưng vĩnh viễn sẽ không thủ tiêu tên gọi Tiêu gia, cho phép gia tộc ngươi truyền thừa huyết mạch.

- Đa tạ Diệp thiếu.

Trên mặt Tiêu Vô Tẫn lộ ra vẻ mừng rỡ.

- Vậy ngày mai ta sẽ tuyên bố thông cáo, để Tiêu gia nhập vào Huyền Quang Các.

- Không.

Diệp Huyền khoát tay chặn lại, lắc đầu nói:

- Tiêu Vô Tẫn, cái thông cáo này ngươi không cần phát.

Tiêu Vô Tẫn sững sờ.

- Tại sao? Đã như thế, dân chúng của Thiên Đô Phủ làm sao biết Tiêu gia ta là gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các?

Diệp Huyền cười nhạt:

- Tại sao phải để người khác biết? Tuy Tiêu gia ngươi trở thành gia tộc phụ thuộc Huyền Quang Các, nhưng từ nay về sau, Tiêu gia ngươi chỉ cần tiếp tục kinh doanh Thiên Đô Phủ là được, tất cả trật tự đều như cũ, cái khác không cần biến.

Diệp Huyền rất rõ ràng, bây giờ mình gây thù hằn quá nhiều, nếu Tiêu Vô Tẫn phát thông cáo như vậy, ngay lập tức sẽ đẩy Huyền Quang Các tới nơi đầu sóng ngọn gió, một khi tin tức truyền đi, ngược lại sẽ để càng nhiều người chú ý tới hắn, trái lại cái được không đủ bù đắp cái mất.

- Vâng!

Tiêu Vô Tẫn làm Tiêu gia chi chủ, tâm tư cũng cực kỳ nhạy bén, ngay lập tức hiểu được, Diệp Huyền đây là không muốn nổi danh, mà muốn tiếp tục lợi dụng Tiêu gia làm yểm hộ.

Xem ra Diệp thiếu đắc tội cường địch kia xác thực vô cùng đáng sợ, để Diệp thiếu thậm chí không muốn bại lộ Huyền Quang Các tồn tại, có điều nói đến, ta còn thực sự phải cảm tạ cường địch của Diệp thiếu, bằng không Tiêu gia ta há có thể gia nhập dưới trướng của Diệp thiếu?

Tiêu Vô Tẫn cảm khái không thôi, không biết tại sao, tuy Tiêu gia hắn đã không có Cửu Thiên Vũ Đế lão tổ, nhưng trong lòng Tiêu Vô Tẫn mơ hồ có loại cảm giác, Tiêu gia hắn ở tương lai không xa rất có thể sẽ quật khởi.

- Ha ha, Tiêu gia chủ, chúng ta sau này là người một nhà.

Nhìn thấy Tiêu gia thành công gia nhập Huyền Quang Các, đám người Tô Tú Nhất đều hưng phấn đi lên trước nói.

Trước đây tuy Tiêu gia cùng Huyền Quang Các quan hệ vô cùng tốt, nhưng dù sao cũng cách một tầng, hiện tại gia nhập Huyền Quang Các, song phương trong lúc đó quan hệ, liền thân mật không kẽ hở.

- Nếu ngươi đã gia nhập Huyền Quang Các ta, như vậy kẻ địch của Huyền Quang Các ta, ngươi cũng có thể biết được.

Diệp Huyền ngưng giọng nói.

Tiêu Vô Tẫn không nhịn được nín hơi.

Hắn cũng rất muốn biết, kẻ địch có thể làm cho nhân vật như Diệp thiếu cảnh giác, đến tột cùng là tồn tại cỡ nào.

- Kẻ địch của chúng ta, chính là một trong đại lục bảy đại tông môn Vô Lượng Sơn.

Diệp Huyền chậm rãi nói.

- Cái gì, Vô Lượng Sơn.

Tiêu Vô Tẫn không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, hai mắt trừng tròn xoe, hắn đã từng nghĩ tới rất nhiều thế lực, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ ra kẻ địch của Diệp thiếu sẽ đáng sợ như thế.

Thiên Huyền đại lục, địa vực bao la, thế lực biết bao, mà Vô Lượng Sơn có thể được xưng một trong đại lục bảy đại tông môn, này lại mạnh mẽ cỡ nào?

Chẳng trách Diệp thiếu cẩn thận như vậy, cái gọi là Tiêu gia của hắn, ở trước mặt Vô Lượng Sơn, căn bản là như giun dế, một ngón tay liền có thể dễ dàng bóp chết.

- Sợ không?

Diệp Huyền tựa như cười mà không phải cười hỏi.

- Sợ, có thể không sợ sao?

Tiêu Vô Tẫn bình phục tâm tình của mình, nở nụ cười:

- Nhưng ta tin tưởng, ở dưới Diệp thiếu ngươi dẫn dắt, một ngày nào đó Huyền Quang Các chúng ta sẽ không lại sợ Vô Lượng Sơn, ta có lòng tin này.

- Ồ? Đây là tại sao?

Diệp Huyền không nhịn được hiếu kỳ.

Tiêu gia không phải Lam Quang học viện từ nơi hẻo lánh tới, đối với Vô Lượng Sơn đáng sợ tất nhiên có đã hiểu biết, nhưng biểu hiện của hắn lại để Diệp Huyền có chút bất ngờ.

- Nếu Diệp thiếu không có tiềm lực như vậy, vị Vũ Đế đại nhân này còn có thể đồng ý tuỳ tùng Diệp thiếu sao?

Tiêu Vô Tẫn đột nhiên cười nhìn về phía Huyết Kiếm Vũ Đế.

Huyết Kiếm Vũ Đế sững sờ, không nhịn được cười nói:

- Bổn Đế tuỳ tùng Diệp Huyền, không phải là như ngươi nghĩ.

- Mặc kệ thế nào, Huyết Kiếm Vũ Đế đại nhân biết rõ kẻ địch của Diệp thiếu là Vô Lượng Sơn, còn nguyện ý tuỳ tùng, có thể thấy được tất nhiên có lòng tin nhất định.

Tiêu Vô Tẫn khẳng định nói.

Huyết Kiếm Vũ Đế lắc đầu, không có giải thích, có lẽ vậy.

Hắn nhìn bề ngoài, chỉ là vì chữa trị thương thế của mình, nhưng sâu trong nội tâm, chưa chắc không có một tia lý do như Tiêu Vô Tẫn nói.

Sau đó, Diệp Huyền đối với Thiên Đô Phủ chỉnh hợp cùng phát triển, tiến hành một phen đề nghị.

Sau khi Tiêu gia cùng Huyền Quang Các liên hợp lại, xử lý đối với Úy Trì gia cùng Chu gia ngay lập tức đơn giản lên.

Hết thảy sản nghiệp của Úy Trì gia cùng Chu gia, đều tạm thời quy đến dưới trướng Tiêu gia, nhưng Úy Trì gia cùng Chu gia nắm giữ linh dược, Huyền Thạch,… đều bị đưa đến chỗ Diệp Huyền.

Úy Trì gia không hổ là một trong hai thế lực lớn khống chế Thiên Đô Phủ, gia tộc nắm giữ bảo vật, khiến cho Diệp Huyền cũng khá là chấn động.

Trong đó linh dược cửu giai cũng có vài cây, đối với Diệp Huyền hiện tại cực kỳ hữu dụng.

Chợt, Diệp Huyền báo cho đám người Tô Tú Nhất tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh.

- Cái gì? Viện trưởng đại nhân hắn lại bị Vô Lượng Sơn nô dịch? Bán về phía Hỗn Loạn Chi Thành!

Đám người Cát Phác Tử từng cái từng cái giật mình tức giận.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ở trong hai năm viện trưởng mất tích này, dĩ nhiên phát sinh sự tình như thế.

- Diệp thiếu, chúng ta phải đi cứu viện trưởng.

Đám người Cát Phác Tử biểu hiện kích động.

- Hoàng Phủ Tú Minh tự nhiên là phải cứu, thế nhưng các ngươi không thể đi, ta sẽ cùng Huyết Kiếm ở một tháng sau xuất phát, ở trong một tháng này, ta trước tiên cần phải xử lý tốt sự tình Thiên Đô Phủ.

Diệp Huyền trầm giọng nói.

- Nhưng mà...

Đám người Cát Phác Tử nghe được Diệp Huyền căn bản không chuẩn bị để cho mình đi, từng cái từng cái đều cuống lên.

- Không có nhưng gì cả.

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Hỗn Loạn Chi Thành, chính là thành trì nguy hiểm nhất đại lục, nó đáng sợ không phải bình thường, lấy thực lực của các ngươi đi vào căn bản không làm nên chuyện gì, nếu như chỉ có ta cùng Huyết Kiếm, làm việc sẽ càng thêm dễ dàng một chút.

Đám người Cát Phác Tử vì đó nghẹn lời, một mặt âm u.

Bọn họ biết Diệp Huyền nói thật, lấy tu vi bát giai nhị trọng của bọn họ, chiến đấu với nhau, cái kia vốn là phiền toái.
Bình Luận (0)
Comment