Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 149

Diệp Huyền gật đầu, tiếp tục trị liệu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, kinh mạch trong cơ thể của Diệp Triển Vân cũng bắt đầu hình thành từng chút nào.

Y cắn chặt môi, mồ hôi tuông như suối trên mặt, không ngừng nhỏ giọt xuống đất, Diệp Triển Vân cũng không kêu thêm một tiếng.

Ngay khi nuốt viên trùng huyền đan và cố nguyên đan thứ ba xuống bụng, bảy đạo huyền mạch bên trong cơ thể của Diệp Triển Vân cũng đã chữa được sáu đạo, chỉ còn một đạo huyền mạch cuối cùng thông qua võ hồn nơi tâm huyệt là vẫn chưa nối liền lại.

Bởi vì đạo huyền mạch thứ bảy này thông qua nơi võ hồn ở tâm huyệt, cần phải đánh thức võ hồn trước ngay ở bước quan trọng nhất này, cho nên Diệp Huyền vô cùng cẩn thận và chú ý, cố ý giữ lại sau cùng.

Thời gian trôi qua thoăn thoắt, đạo huyền mạch cuối cùng cũng đã được tu phục lại hơn phân nửa, mắt thấy chỉ còn lại một điểm kinh mạch ở tâm huyệt là chưa nối lại được.

Nhưng ngay khi Diệp Huyền thôi động dược lực tiến vào trong tâm huyệt của phụ thân thì đột nhiên ——

Ầm!

Bên trong tâm huyệt của Diệp Triển Vân đột nhiên dâng lên một cỗ võ hồn lực lượng vô cùng đáng sợ.

Cỗ võ hồn lực lượng này tràn ngập khí tức cuồng nộ, nó vừa xuất hiện thì giống như một cái vòi rồng bạo ngược, tàn phá khắp nơi trong thân thể của Diệp Triển Vân, giống như muốn triệt để phá huỷ thân thể của y vậy.

Mà ở bên trong cỗ võ hồn lực lượng này có một cỗ đại địa võ hồn chi lực yếu kém hơn đang lưu chuyển, bị áp chế nên căn bản không có cơ hội th ở dốc.

- Đáng chết, võ hồn chi lực thần bí này từ đâu tới?

Diệp Huyền lập tức biến sắc.

Hồn lực của hắn kiếp này rất yếu kém, cho nên lúc trước thăm dò qua lại không phát hiện ra được có một cỗ võ hồn chi lực đang ẩn nấp sâu như vậy, vừa tiếp xúc tới tâm huyệt thì lập tức liền kinh động tia võ hồn chi lực đang ẩn nấp này.

- Phong ấn võ hồn, kẻ này thật độc ác….

Sắc mặt của Diệp Huyền trở nên vô cùng khó coi, tia võ hồn chi lực này rõ ràng cũng không phải của phụ thân mình, mà là do kẻ đã đả thương phụ thân năm đó lưu lại.

Người này chẳng những phá nát tinh mạch toàn thân của phụ thân, còn lợi dụng võ hồn chi lực của mình để phong ấn đại địa võ hồn trong tâm huyệt của phụ thân.

Cuối cùng còn lén lưu lại cỗ võ hồn chi lực này nữa.

Cỗ võ hồn chi lực này bình thường căn bản sẽ không bạo phát, chỉ khi nào có người nghĩ cách chữa trị thương thế cho phụ thân, đánh thức đại địa võ hồn của y thì sẽ lập tức bạo phát, tàn phá trong thân thể của phụ thân.

- Không xong, nếu như cứ để mặc cỗ võ hồn chi lực này tiếp tục hoành hành thì huyền mạch vừa mới hình thành lại của phụ thân sẽ bị xé nát lần nữa, thân thể của y cũng sẽ bị thương nặng, nói không chừng còn có thể sẽ mất mạng.

- Không thể để cho cổ võ hồn chi lực của kẻ đó tiếp tục tàn phá bên trong cơ thể của phụ thân được, vô tướng hồn quyết – Dẫn hồn thuật!

Trong lòng Diệp Huyền thầm hét lớn một tiếng, hồn lực của hắn đột nhiên bắt đầu tạo thành một đạo phù văn quỷ dị bên trong cơ thể của Diệp Triển Vân.

Dẫn hồn thuật là một môn hồn thuật cực kỳ cao thâm trong Vô Tương Hồn Quyết, chuyên môn dùng để hấp dẫn những võ hồn lực lượng khác.

Diệp Huyền chính là chuẩn bị hấp dẫn cỗ võ hồn chi lực này của đối phương đưa vào bên trong cơ thể của mình.

- Đây…. Võ hồn lực lượng của hắn…

Sau khi Diệp Triển Vân cảm nhận được cỗ võ hồn lực lượng này thì sắc mặt nháy mắt liền trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ đau khổ khôn tả, giống như nhớ tới chuyện gì đó quá sức chịu đựng.

Thanh âm của y mang theo chút run rẩy, vội vàng nói:

- Huyền nhi, mau, mau rút lực lượng của ngươi ra.

- Không được, phụ thân, không thể để cho cỗ võ hồn lực lượng này phá hoại thân thể của ngươi được.

Diệp Huyền lạnh giọng quát lên, tiếp tục ngưng kết phù văn dẫn hồn thuật.

Nhưng chưa đợi hắn kịp hoàn thành phù văn dẫn hồn thuật thì cỗ võ hồn chi lực bỗng nhiên như cảm giác được gì đó, đột nhiên phân ra một cỗ lực lượng, thay đổi mục tiêu, hăng hái lao về phía hồn lực của Diệp Huyền.

- Huyền nhi, ngươi mau rút lực lương ra ngoài mau, nhanh lên.

Diệp Triển Vân gấp tới mức cả người đều run lên.

- A? Dẫn hồn thuật của ta còn chưa hoàn thành, cỗ võ hồn chi lực này cư nhiên lại chủ động đuổi tới, đây là? Hồn lực truy tung thuật.

Sắc mặt của Diệp Huyền âm trầm:

- Ác độc, kẻ nọ thật sự quá mức ác độc, chẳng những muốn triệt để giế t chết phụ thân mà còn muốn khiến những người chữa trị cho phụ thân cũng trở thành phế nhân, rốt cuộc là kẻ nào lại ác độc như vậy, ta lại muốn xem xem rốt cuộc kẻ này là ai mà dám ngông cuồng như vậy.

Diệp Huyền thực sự nổi giận rồi.

Kẻ lưu võ hồn chi lực lại trong cơ thể của phụ thân này thật sự là quá mức độc ác, chẳng những không muốn để người khác chữa trị cho phụ thân, mà còn muốn khiến những người trị liệu cho phụ thân cũng chết dưới lực lượng của kẻ đó.

Ầm!

Vẻ mặt của Diệp Huyền bất động, miệng nhếch lên cười lạnh, cứng rắn khiến cho cỗ võ hồn chi lực này xông vào bên trong cơ thể của mình.

- Huyền nhi, không!

Diệp Triển Vân thống khổ gào lên một tiếng.

Y tình nguyện bản thân mình chết đi cũng không muốn để cho con của mình bị thương hại dù chỉ một chút.

Cỗ võ hồn chi lực cuồng bạo kia, sau khi tiến vào bên trong thân thể của Diệp Huyền thì nhanh chóng tàn phá khắp nơi trong thân thể của hắn.

Không thể không nói, cỗ võ hồn chi lực này đúng là vô cùng cường đại, chỉ là một tia khí tức lưu lại từ năm đó thôi mà đã có thể dễ dàng xé rách kinh mạch trong cơ thể của Diệp Huyền, lại còn trùng kích nhục thể của hắn thất linh bát lạc.

Sau khi làm xong những việc này, cỗ võ hồn chi lực kia cũng không bỏ qua mà xông về hồn hải của Diệp Huyền.

- Đây là…. muốn gi ết chết ta đây mà.

Trong mắt Diệp Huyền loé ra một đoàn ting quang, đột nhiên cười lạnh:

- Ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc ngươi có năng lực gì mà dám to gan ra tay với ta.

Một cỗ bá khí tràn ngập tự tin ngạo tuyệt thiên hạ đột nhiên phóng xuất ra từ trên người của hắn.

Một đôi tròng mắt của hắn đột nhiên trở nên đen sẫm, giống như một viên tinh cầu thâm thuý đang chậm rãi xoay tròn.

- Tinh diễn thần quyết!

Một thanh âm hùng vĩ vang lên trong đầu của Diệp Huyền, hồn hải của hắn đột nhiên sôi trào, hoá thành một phiến tinh không mênh mông rộng lớn.
Bình Luận (0)
Comment