Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 173

Diệp Triển Hùng đương nhiên sẽ không để ý xem người Vương gia nghĩ gì, gã mỉm cười, nhìn về phía những võ giả đang tụ tập ngày càng đông kia, cười lớn nói:

- Diệp gia ta xuất thân nghèo khó, đương nhiên biết rõ võ giả hành tẩu giang hồ khổ sở thế nào, cho nên tuy rằng trước kia Diệp gia ta buôn bán dược liệu, nhưng vẫn một mực nghiên cứu khai phá đan dược, muốn tạo phúc cho võ giả ở Lam Nguyệt thành. Mấy năm nay, Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác cùng nhau, hy vọng có thể khai phá ra đủ loại đan dược có giá rẻ nhất, hiệu quả nhất dành cho các võ giả, hôm nay rốt cuộc cũng đã có được chút thành quả.

- Hôm nay, loại đan dược đầu tiên mà tiệm thuốc Diệp gia chúng ta đưa ra bán chính là một loại thánh dược chữa thương có tác dụng chữa thương vô cùng hiệu quả, tên gọi là đặc hiệu hồi huyết đan.

Đặc hiệu hồi huyết đan!

Tên vừa ra thì cả thị trường giao dịch lập tức liền sôi trào lên.

Hồi huyết đan chính là loại đan dược chữa thương phổ biến nhất trên thị trường hiện tại, một mực bị Vương gia lũng đoạn, công hiệu và giá cả của nó rành rành ở đó.

Nhưng hôm nay, Diệp gia lại cho ra mắt một loại đan dược tên là đặc hiệu hồi huyết đan, người sáng suốt nhìn một cái liền biết, tên của loại đan dược này của Diệp gia rõ ràng là cố ý nhằm vào hồi huyết đan của Vương gia nên mới đặt.

- Diệp gia này đúng là tự tìm đường chết.

Sắc mặt của Vương Quân trở nên tái mét, gã cũng nhìn ra, Diệp gia này vốn cũng không phải vì muốn bán đan dược gì, mà là muốn cướp chén cơm và thị trường của Vương gia bọn họ.

- Các vị…

Thấy mọi người đều ào ào nghị luận, Diệp Triển Hùng đầu tiên là ngừng lại một chút, lúc này mới mở miệng, cắt đứt mọi người bàn tán, mỉm cười nói:

- Có lẽ sẽ có rất nhiều người cảm thấy nghi hoặc với tên gọi đan dược này của Diệp gia ta, nhưng ta có thể nói rõ cho các ngươi biết, đặc hiệu hồi huyết đan của ta tuyệt đối không chỉ là gia công thêm một chút ở hồi huyết đan, mà là đổi mới thị trường đan dược liệu thương, lần đổi mới này có tiến bộ vượt bậc mang tính lịch sử.

- Bởi vì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia ta, so với hồi huyết đan vừa bình thường lại còn rác rưởi của những kẻ thương gia vô lương kia thì không phải mạnh hơn vài thành, mà là gấp đôi, thậm chí gấp ba, gấp năm lần!

Gấp đôi, gấp ba, thậm chí gấp năm lần!

Diệp Triển Hùng nói chuyện vô cùng khí phách, thanh âm vang vọng khắp thị trường giao dịch một hồi, đánh mạnh vào nội tâm của những người ở đây.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngây người, trong đầu chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ….

Mẹ nó, Diệp gia này không phải đang khoác lác đấy chứ?

Quả thực, dựa theo lời Diệp Triển Hùng đã nói, mọi người không cách nào tưởng tượng ra được công hiệu của loại đặc hiệu hồi huyết đan này nữa rồi, công hiệu cỡ nào mới có thể đạt tới mức gấp đôi, gấp ba, hay gấp năm lần đây?

Không thể nào có loại đan dược như vậy được.

Diệp gia xác định không phải đang nói đùa? Không phải cố ý lừa mọi người?

Chính là, với địa vị của Diệp gia, cộng thêm danh tiếng của hiệp hội luyện dược sư, mọi người không dám tin bọn họ sẽ làm ra chuyện tự đập bể chiêu bài của mình được.

- Đặc hiệu hồi huyết đan do Diệp gia chúng ta nghiên cứu ra, nghiền nát ra bôi lên da thì có thể khiến cho miệng vết thương lập tức cầm máu, khép lại với tốc độ cực nhanh, nếu uống vào thì trong vòng từ một tới hai canh giờ có thể trị hết nội thương.

- Đương nhiên, căn cứ vào độ nghiêm trọng của vết thương khác nhau mà tốc độ hồi phục cũng khác nhau, nhưng cho dù là những người bị đứt gân gãy xương đi nữa, chỉ cần dùng một viên thuốc này của Diệp gia ta, chậm thì nửa ngày, nhiều thì hai ngày, nhất định cũng có thể khôi phục như cũ, hành tẩu như bay.

Mỗi một câu một chữ của Diệp Triển Hùng giống như tiếng chuông đồng vang vọng, đánh sâu vào trong lòng mọi người, rung động khiến bọn họ không kịp hồi phục tinh thần lại.

Trời ạ, nếu thật sự được như lời Diệp Triển Hùng nói thì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này so với những loại đan dược khác trên thị trưởng quả thực không chỉ mạnh hơn gấp ba gấp năm lần không thôi, nói như vậy là còn khiêm tốn lắm.

Đan dược như vậy xuất hiện thì ai còn đi mua hồi huyết đan khác làm gì nữa? Cho dù là hồi huyết đan thượng đẳng tốt nhất trên thị trường bán với giá bốn trăm huyền tệ thì sau khi dùng cũng phải cần tới ba ngày mới có thể khỏi hẳn.

Nhưng đối phương chỉ cần nửa ngày là được, giữa hai loại này, căn bản không cần nói nhiều.

So sánh hai loại với nhau thì hồi huyết đan trên thị trường hiện tại chính là rác rưởi!

Trong lòng tất cả mọi người đều nao nao.

Thử nghĩ đi, nếu quả thực có loại đan dược thế này thì khi bọn họ tới hắc phong lĩnh, khả năng an toàn sẽ tăng lên gấp mấy lần, đối với tất cả mọi người mà nói đều là thuốc cứu mạng.

- Hừ, Diệp gia chủ, ngươi khoác loác cũng ghê vậy, Diệp gia rõ ràng là không có một tên luyện dược sư nào, sao có thể luyện chế ra đan dược cỡ này được, khoác lác ai không biết nói, cũng đừng nói nhiều quá kẻo trở thành trò cười ở Lam Nguyệt thành ta!

Đúng lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên, mấy người của Vương gia đi theo gia chủ Vương Hải tới, trên mặt mang theo vẻ khinh thường cười lạnh, trong giọng nói có ý cười nhạo trắng trợn.

Đúng nha, đan dược cỡ này Diệp gia thật sự có thể nghiên cứu chế tạo ra được sao?

Lời nói của Vương Hải tuy là khó nghe, nhưng cũng lập tức khiến cho không ít võ giả tỉnh ngộ, mạnh miệng ai mà không làm được? Còn có bản lĩnh thật sự thì chẳng được mấy ai.

- Ha ha.

Diệp Triển Hùng cười khẽ:

- Vương gia chủ quả nhiên là hăng hái, bất quá đã phiền ngươi lo lắng rồi, Diệp gia ta không giống như những gia tộc nào đó, ỷ vào việc nắm giữ thủ pháp luyện chế đặc biệt vài loại đan dược, lũng đoạn thị trường, hại người khác, tuỳ tiện tăng giá, kiếm tiền trên xương máu của võ giả khác, loại việc bất nhân bất nghĩa này Diệp gia ta khinh thường không thèm làm, cũng sẽ không làm.

- Còn việc Diệp gia ta có bản lĩnh hay không thì ta cũng không cần phải nói nhiều, chư vị có mặt ở đây sẽ tự có đánh giá.

Diệp Triển Hùng khoát tay, lập tức có vài tên quản sự của Diệp gia nhanh chóng mang vài cái hộp gỗ lên.

- Trong này chính ba loại đặc hiệu hồi huyết đan khác nhau của Diệp gia ta, tại hạ nói miệng không bằng chứng minh, không biết có vị dũng sĩ nào nguyện ý lên tự mình thử một lần?
Bình Luận (0)
Comment