Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1867

Ầm ầm ầm!

Một loại uy thế làm người nghẹt thở ở trong thiên địa tái hiện ra, đồng thời Huyền khí trong toàn bộ thiên địa cuồng bạo, một luồng uy năng khủng bố từ trong cơ thể Diệp Huyền truyền ra, kinh thiên động địa.

- Cái tên này, hấp thu một khối Viêm Tủy Tinh, dĩ nhiên liền đột phá cửu giai tam trọng.

Chiến Thương ngây ngốc nhìn Diệp Huyền biến hóa, trong lòng phiền muộn hầu như muốn thổ huyết, hắn cho Diệp Huyền Viêm Tủy Tinh, mục đích chỉ là để Thiên Hỏa của Diệp Huyền thăng cấp, đủ để sản sinh uy hiếp với Phúc Thiên Ma Thánh, không phải là để tu vi của Diệp Huyền tăng lên, hoàn toàn vượt qua mình a.

Chỉ thấy trong thiên địa, lượng lớn thiên địa Huyền khí ở xung quanh cơ thể Diệp Huyền hội tụ, điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn, hóa thành dòng lũ Huyền Nguyên, thẩm thấu đến mỗi vị trí trong thân thể hắn.

Một màn bất thình lình, khiến cho hết thảy tồn tại ở đây, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.

- Tiểu tử này dĩ nhiên vào lúc này đột phá Vũ Đế tam trọng?

Phúc Thiên Ma Thánh cũng sửng sốt, hắn vẫn là lần thứ nhất thấy có người dám ở dưới mình tiến công, lâm trận đột phá.

- Chết đi cho ta!

Ánh mắt dữ tợn từ đáy mắt hắn chợt lóe lên, Phúc Thiên Ma Thánh từ trên người Diệp Huyền cảm thấy một tia uy hiếp, căn bản không chờ hắn đột phá thành công, liền một chưởng vỗ tới Diệp Huyền.

Bàn tay màu đen, đi thẳng tới đỉnh đầu của Diệp Huyền.

- Ầm.

Ma khí ngập trời, phút chốc đánh bay Diệp Huyền ra ngoài, Ma khí như uông dương, muốn phá hủy thân thể Diệp Huyền.

- Vô Tận Dung Hỏa, diệt!

Ánh mắt của Diệp Huyền dữ tợn, thôi thúc Vô Tận Dung Hỏa trong cơ thể, Ma khí ở dưới Vô Tận Dung Hỏa thiêu đốt, cấp tốc tan rã, như tuyết trắng dưới mặt trời chói chang.

Chưởng uy tràn ngập, khí tức trên người Diệp Huyền vẫn đang nhanh chóng kéo lên, dĩ nhiên không có một vết thương.

- Cái tên này lại không có chuyện gì, cái này không thể nào!

Phúc Thiên Ma Thánh khó có thể tin trừng lớn hai mắt.

- Bản Thánh liền không tin.

Rầm rầm rầm!

Hắn điên cuồng ra tay, thậm chí không nhìn đám người Công Dương Vũ, toàn tâm toàn lực đối phó Diệp Huyền, trong phút chốc, chưởng ấn như uông dương bao phủ chạy chồm, triệt để nuốt hết cả người Diệp Huyền.

Mảnh hư không kia, ở dưới trùng kích khủng bố triệt để nổ tung, biên giới lỗ thủng không gian, từng tia lực lượng không gian không ngừng tỏ khắp, nhưng căn bản không có cách khép lại, phảng phất như bầu trời phá tan một vết thương vĩnh viễn không bao giờ có thể khép lại.

Ở trong vết nứt, Ma khí vô tận tỏa ra uy thế không gì địch nổi, khí tức hủy thiên diệt địa kia khiến cho mỗi người nhận biết đều rơi vào mê man.

- Tiêu Dao.

Nội tâm Dao Nguyệt Vũ Đế trong nháy mắt nắm chặt, tràn ngập lo lắng, nàng muốn ra tay giúp đỡ, nhưng còn không tới gần hang động kia, cũng đã bị Ma khí ngập trời chấn bay ra ngoài, căn bản không có cách áp sát.

- Diệp thiếu hắn không có sao chứ?

- Công kích như vậy, Tiêu Dao hắn có thể chịu nổi sao?

Trong lòng đám người Hạ Vũ Tôn, Công Dương Vũ không khỏi kinh hãi.

Trong đó Công Dương Vũ mắt sáng lên, cắn răng thúc động Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp tấn công về phía Phúc Thiên Ma Thánh, nỗ lực mang đến quấy rầy cho Phúc Thiên Ma Thánh.

- Nhân tộc bò sát, bản Thánh không tìm ngươi phiền phức, ngươi lại còn tìm tới cửa, thực sự là tự tìm đường chết.

Ánh mắt của Phúc Thiên Ma Thánh lạnh lẽo, một chưởng chấn bay Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp ra ngoài, tiếp theo một chưởng vỗ vào trên người Công Dương Vũ.

- Xì xì!

Thân thể của Công Dương Vũ như dưa hấu rách nát, trong nháy mắt nổ tung ra, từng đạo từng đạo hồn lực lần thứ hai ngưng tụ, một lần nữa hóa thành dáng dấp Công Dương Vũ, chỉ là sắc mặt của hắn trắng xám, khí tức trên người cực kỳ yếu ớt, lảo đà lảo đảo.

- Ồ, lại còn không chết, đã nhiều năm như vậy, cường giả của Nhân tộc trong thiên hạ, làm sao xuất hiện nhiều biến thái như vậy?

Phúc Thiên Ma Thánh không khỏi cau mày, chợt trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang:

- Kết hợp hồn lực hình thành thân thể bất tử đặc biệt sao? Ở trước mặt bản Ma Thánh, chỉ là trò mèo.

- Thánh Ma lực, diệt!

Trong quát lạnh, Phúc Thiên Ma Thánh lần thứ hai vỗ ra một chưởng, hóa thành một đạo lưu quang màu đen, trong nháy mắt trấn áp về phía Công Dương Vũ.

Công kích mạnh mẽ vẫn còn chưa tới, lực lượng kinh khủng kia cũng đã lan truyền đến trong cơ thể Công Dương Vũ, trong chớp mắt, Công Dương Vũ cảm giác mình phảng phất như một con giun dế ngước nhìn Thần Long, mỗi tế bào thân thể đều truyền ra khí tức hoảng sợ run rẩy, có loại ảo giác biến thành tro bụi.

- Đây chính là lực lượng Thánh cảnh sao, thật đáng sợ, nếu đón thêm một chiêu như thế, coi như lão phu nắm giữ Bất Tử Hồn Thể, cũng khó thoát khỏi cái chết.

Trong lòng Công Dương Vũ sợ hãi không ngớt.

Bất Tử Hồn Thể của hắn, là dựa vào hồn lực mạnh mẽ, kết hợp Tử Minh Hồ Tử Minh chi lực ngưng tụ thành một loại bí thuật nghịch thiên, trên căn bản, chỉ cần hồn lực bất tận, mình sẽ không vẫn lạc.

Công Dương Vũ nghĩ mình dựa dẫm vào một chiêu này, đủ để ngạo khiếu Thiên Huyền đại lục, nhưng cho tới giờ khắc này, hắn mới phát hiện mình có bao nhiêu buồn cười.

Tuy Bất Tử Hồn Thể vô địch, nhưng cũng chỉ là ở trong cường giả Vũ Đế, thật gặp phải cường giả vượt qua Vũ Đế, loại lực lượng đáng sợ hủy diệt tất cả kia, đủ để hủy diệt hồn lực kể cả nhục thân của hắn.

- Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp!

Bước ngoặt nguy hiểm, Công Dương Vũ chỉ có thể phát sinh tuyệt vọng gào thét, đem hết toàn lực thôi thúc Thần Đô chí bảo, ngăn cản ở trước mặt mình, còn có thể ngăn trở Phúc Thiên Ma Thánh giết chết hay không, hắn cũng chỉ nghe theo mệnh trời.

Ngay ở thế ngàn cân treo sợi tóc.

Ầm!

Ma khí của Phúc Thiên Ma Thánh đánh về Diệp Huyền, trong phút chốc nổ tung ra, cả người Diệp Huyền toả ra khí thế ngập trời, ánh mắt của hắn óng ánh, giống như thần linh, cong ngón tay búng một cái, một vệt hỏa diễm linh động hư vô, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Phúc Thiên Ma Thánh.

Trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Huyền đã hoàn thành thăng cấp, đột phá đến cửu giai tam trọng.

Trong thiên địa, hỏa diễm chưa rơi vào trên người Phúc Thiên Ma Thánh, một luồng lực lượng nóng rực phá hoại đã trong nháy mắt tràn vào cơ thể hắn, đốt cháy Ma khí bên ngoài thân không còn một mống.

Phúc Thiên Ma Thánh giật nảy cả mình, cũng không kịp nhớ động thủ với Công Dương Vũ, liền tiến hành phản kích.

Chỉ là lực lượng hỏa diễm này, vượt xa Phúc Thiên Ma Thánh tưởng tượng, hỏa diễm rơi vào trên người hắn, phát sinh thanh âm xì xì, thiêu đốt thân thể của hắn ra từng vết thương cháy đen, đau nhức không ngớt.
Bình Luận (0)
Comment