Huyền Thoại Sống

Chương 5 - Làm Việc Là Phải Tới Nơi Tới Chốn

"Với tốc độ này có lẽ chúng ta sẽ đến được thị trấn Nor trước đêm tới. Theo như bản đồ thì khu vực này có khá nhiều trộm cướp ấy, điểm đỏ lớn này là khu vực của tật phong lang nha"

Vet lười biếng rúc vào trong balo hành lý của Du Lâm, nó phe phẩy chiếc cánh nhỏ dò xét từng ký hiệu ghi chú trên bản đồ hành trình, đoạn mỉm cười chỉ trỏ vào một điểm đỏ thật to.

Tật phong lang không phải là một bãi săn phù hợp với người mới, trái lại nó là ác mộng ăn thịt người, mặc dù chỉ dao động trong lvl 5 ~ lvl 10 nhưng bọn quái này cực kỳ hung hãn, đặc biệt là tốc độ cực kỳ khủng khiếp. Nắm giữ một phần ngự phong thiên phú khiến bọn chúng có thể truy đuổi săn lùng con mồi một cách triệt để nhất, tiếp cận không tiến động, tấn công chuẩn xác hiểm độc.

"Trước mắt cần tìm một chỗ trú ẩn, cùng một số nhiệm vụ kiếm thêm thu nhập đã. Ta ngấy thịt thỏ lắm rồi, cơ mà thịt con thỏ biến dị ấy cũng chả có tác dụng gì với ta a. Quả nhiên không phải là khí vận chi tử gì cả, ta chỉ là một nhân vật hết sức bình thường nha."

"Ngươi bị ngu, xác suất một phần trăm ngàn là có thể trúng, cho dù là khí vận chi tử có ở đây thì cũng phải ăn vài tấn mới được."

Vet hung hăng phun bọt, nó có ác cảm sâu sắc với thứ gọi là "may mắn". Có được kỹ năng tra xét khiến nó nhìn nhận mọi thứ một cách có qui luật và thường trù tính sự việc theo một kế hoạch định sẵn. Huống chi nếu may mắn, nó đã không bị biến thành một con vẹt nhỏ bé a.

"Mặc khác, 2 tên bám đuôi ngươi có vẻ hết kiên nhẫn rồi, bọn chúng sẽ xử ngươi nha. Sợ hãi quá, ta chỉ là một con vẹt nhỏ yếu đuối a."

Du Lâm đầu đầy hắc tuyến, bằng chuyên chúc 4 cậu có thể phát giác được những kẻ có địch ý với bản thân trong một khu vực nhất định. Tuy nhiên kẻ đến không thiện nha, tên yếu nhất cũng là cấp 18, tên còn lại thậm chí là nhất chuyển lvl 21. Đánh là đánh không lại, nhưng chạy thì xin lỗi các cậu không có tuổi. Du Lâm cũng không vội, dù sao địch ý cũng không phải là sát ý. Để kích hoạt hiệu quả 1 cậu cần khiến đối phương nổi sát tâm mới được. Du Lâm chửi thầm đầu năm này trộm cướp cũng quá cẩn thận.

"Mẹ nó hung hăng cướp ta a! Tác phong chuyên nghiệp lên, giết người cướp của giấu xác không phải là chuyện khó khăn gì nha."

Trong lúc Du Lâm đang chửi rủa thầm nghĩ bọn cướp quá nhát thì mai phục trên 2 ngọn cây gần đó, một tên nhịn không nổi quay sang đồng bọn hỏi khẽ.

"Đại ca à! Ta thấy tiểu tử này cũng bình thường nha. Theo dõi lâu như vậy cũng không thấy có gì quá đặc biệt, khí tức cũng yếu, trên người cũng không có trang bị gì quý giá. Xem ra là cái nghèo bức a, nên động thủ tránh lãng phí thời gian."

Tên còn lại thì bình tĩnh hơn, gã vuốt vuốt sống mũi trên khuôn mặt chằn chịt vết sẹo, mỉm cười hòa ái tặng nhẹ cho tên đồng bọn một cái tát, đoạn trừng mắt lên tức giận nói.

"Con mẹ nó tiểu tử này rất là bình thường nhưng một con vẹt biết nói biết đọc bản đồ là một chuyện cực kỳ không bình thường a. Mày bị ngu? Một con heo mở miệng bảo rằng dạo này nó không tập thể dục nên chất lượng thịt hơi kém mày còn dám ăn không ?"

"Tất nhiên là không rồi đại ca, ăn nhiều mỡ cũng không tốt cho sức khỏe nha"

"..."

.......................................

Tên đồng bọn đeo lấy một chiếc kính đen che lại hai hốc mắt sưng húp, gã khó khăn hỏi:

"Nếu vậy tại sao không rút lui a, đã không cướp được thì nên chọn mục tiêu khác"

"Hắc Mộc à! Ngươi không nhận ra bọn họ đang đi về phía kia sao, chỗ đó cũng không hiền lành như chúng ta vậy. Để bọn chúng thử thử một chút! Nếu thấy tình hình không ổn, vuốt chân chạy a. Còn nếu tiểu tử này thật sự yếu gà như ngươi nói, kiểu gì cũng phải kiếm điểm huyết. Dù sao theo dõi lâu như vậy cũng có khổ lao nha."

"Đại ca quả là suy nghĩ chu toàn, là tiểu đệ kém a."

"Ha Ha Ha! Lão tử sống trên đời, biết một chữ "cẩn". Lát nữa bọn họ động thủ, ngươi lao ra trước a, ta bọc hậu."

"..."

Di chuyển hơn mười phút nhưng lại không có động tĩnh gì, Du Lâm nghi hoặc, chẵng lẽ bọn họ không phải là cướp mà chỉ thuần túy đi đường.

"Địch ý phát ra là do cảnh giác với người lạ sao? Cũng vậy nha, dù sao thế giới này cũng không phải ai cũng có "Tra xét"."

Ngẩn người một hồi lâu phía trước cậu bỗng niên xuất hiện 3 bóng người. Gã đại tráng cầm đầu thô con tay cầm chùy vỗ mạnh xuống đất, thị uy thét lên bảo.

"Giết"

Du Lâm ngạc nhiên, này thì lại quá nhanh a. Không một câu thoại trực tiếp lên liền làm, tác phong chuyên nghiệp như thế này mới đúng là trộm cướp a. Cậu cảm động mỉm cười bỏ chạy, còn không quên quay đầu lại khiêu khích dựng lên ngón giữa.

Ba tên cướp mặc dù không hiểu ký hiệu đó là gì nhưng không ngăn được một hồi truy sát diễn ra a, bọn chúng nhanh chóng đuổi theo, sát ý phát ra nồng nặc.

Hai tên gần đó cũng ngẩn người. Tên kính đen mặt xụ xuống, bất mãn nói.

"Đại ca đa nghi quá! Nói là cái cường giả đâu, xem ra chạy còn rất nhanh, không một câu thoại trực tiếp chạy a."

"Xem ra là ta sai nha! Được rồi, trở về trấn thôi, ta đãi ngươi một dĩa thịt lợn."

"Đại ca uy vũ"

"Rượu ngươi trả."

"..."

Du Lâm hiện tại mặc dù chỉ lvl4 nhưng tổng thuộc tính của cậu cực kỳ khủng bố. Chức nghiệp 3 tên mãnh hán chỉ là phổ thông, dù cho chuyển chức 1 lần đi chăng nữa thì tổng thuộc tính cá nhân vẫn không bằng cậu được. Để tránh việc thuộc tính quá mức chênh lệch và không kích hoạt được hiệu ứng kỹ năng, Du Lâm bình thường đều sẽ không thêm điểm thuộc tính tự do.

"Tính danh: Du Lâm" lvl4 (0/40)

Chủng tộc: Nhân loại

Huyết mạch: Không

Chức nghiệp: Kẻ từ chối cái chết (Thần Thoại) "Lược"

"Thuộc tính:

Sức mạnh: 45 ( gia tăng cường độ công kích vật lý theo tỉ lệ 1:1)

Thể chất: 15 (gia tăng lượng máu cơ bản theo tỉ lệ 1:10)

Nhanh nhẹn: 40 (gia tăng tốc độ, theo tỉ lệ 1:1)

Tinh thần: 20 (gia tăng ma lực, linh mẫn theo tỉ lệ 1:1)

Thuộc tính tự do : 15

HP: 150

MP: 20

Tính toán cơ bản chuyển chức 1 sẽ cung cấp cho thức tỉnh giả thêm 10 điểm toàn thuộc tính cộng với 20 điểm thuộc tính tự do theo cấp độ ở chức nghiệp phổ thông. Thì cho dù bọn họ toàn mãn điểm nhanh nhẹn thì cũng so ra kém rất nhiều so với chỉ số hiện tại của cậu. 40 điểm nhanh nhẹn cộng thêm x10 tốc độ chạy trốn chính là vô địch chi tư , không có đối thủ.

""Bạn bị truy sát bởi 3 tên cướp đường! Xác định tổng chiến lực vượt xa bản thân! 3 đơn vị cướp đường nhận ấn ký " Báo thù""

"Bạn chạy trốn khỏi cuộc chiến không cân sức! Đó là hành động khôn ngoan! Bạn nhận x10 tốc độ chạy"

Tốc độ đào tẩu của Du LÂm thật sự là quá khủng bố. Ba tên cướp bỗng dưng cảm thấy điều gì đó không ổn, bọn họ tuy mãnh nhưng không ngu, tư duy của người bình thường cho họ biết tốc độ này không phải là tốc độ mà một tên tân thủ có thể làm được.

"Không ổn rồi Thặng Ca! Tiểu tử này chạy nhanh như vậy rất không bình thường nha"

"Ta cũng thấy không ổn! Coi chừng lại đá trúng cái thiết bản. Xem ra phải rút lui thôi"

Nhẹ nhàng nhún nhảy ở phía trước, Du lâm bỗng cảm giác không được sát ý, đúng vậy chính là mất đi sát ý. Cậu kỳ quái dừng lại nhìn về phía sau thì lại thấy 3 tên mãnh nam lại đứng đó mà không có dấu hiệu động thủ.

"Này sao lại không rượt nữa rồi! Ta nói làm việc phải đến nơi đến chốn, các ngươi không được? Nam nhân thà chậm một tí chứ đừng nên không được nha."

Ba tráng hán thấy tiểu tử này bình tĩnh như vậy thì cũng giật mình, nghĩ thầm không sai, may mắn là không có làm tuyệt, đoạn tên cầm đầu mở miệng nói.

"Vị tiểu huynh đệ này không sai nha, bọn ta chính là không được. Đầu năm vợ nhà cứ gào khóc mãi. Xem ra là bệnh không nhẹ, bọn ta cũng không làm phiền tiểu huynh đệ, tiểu huynh đệ cứ đi thong thả nha."

Khoan đã kịch bản này không đúng, không phải bảo dị giới ác nhân toàn bọn ngu, giết trẻ tới già giết già đến tổ tông, vừa lên là không chết không thôi trạng thái sao? Cứ như thế này làm sao ta soát điểm kinh nghiệm nha.

"Các vị hảo hán này! Thật ra ta rất yếu nha. Không ngại mọi người lên thử một chút, một đao xuống tí huyết, ta lại chạy các ngươi lại rượt, người người vui vẻ"

"Cha me ơi! Tiểu tử này bị bệnh, đại ca không ổn rồi, tiểu tử này là muốn đuổi tận giết tuyệt, hắn quyết tâm không tha cho chúng ta nha."

Tráng hán mũi trâu run sợ, gã lau nhẹ mồ hôi chảy dài trên má, gắng gượng nở ra nụ cười chân thành nhất.

"Huynh đệ nói đùa! Vừa rồi chỉ là giỡn, chúng ta tuyệt không có ý làm hại ngươi nha. Trời đất ơi! Nhìn kìa một con tật Phong Lang thật to"

Du Lâm ngẩn người, cậu quay lại sau lưng nhìn nhìn, tật phong lang tốc độ thật nhanh không có chuẩn bị phía trước cậu cũng không muốn đối mặt với chúng sớm như vậy.

"Đâu? Lang đâu?"

Phía sau trống rỗng một màn khiến cậu cảm thấy không ổn, vội vàng thủ thế đề phòng đánh lén. Du Lâm hoảng sợ nhanh chóng lật người lăn trên đất kéo dài thêm khoảng cách, tay phải nắm chặt thanh kiếm rỉ sét sẵn sàng tình huống giáp lá cà.

"Ơ kìa? Người đâu?"

Vet nhịn không nổi, nó chui ra cái đầu từ chiếc balo nhỏ, trêu tức nói.

"Tất nhiên là nhân lúc ngươi không để ý chạy a, còn là loại chia ra 3 hướng để mà chạy, rất cẩn thận, đầu năm nay phường trộm cướp vô cùng chuyên nghiệp nha."

"Con mẹ nó ta bị lừa!"

Du Lâm mặt đen vô cùng. Cậu có lẽ là sử thượng nhân vật xuyên không đầu tiên bị lừa bởi kỹ xảo vô cùng thô sơ như vậy.

Bình Luận (0)
Comment