Huyết Lang Báo Thù

Chương 440



Diệc Phi nghe xong, lại thấy ánh mắt của hác Hiên không giống như nói dối, Diệc Phi cũng không hỏi thêm, gật đầu quay người đi về phía Tiểu Lâm.

Từ sau khi Đông Phương Hạ bị thương, Tiểu Lâm không hề mở miệng nói gì! Đến bệnh viện, cô ấy cũng không ở cùng mọi người, mà một mình đứng trước cửa sổ, yên lặng nhìn ánh đèn rực rỡ của thành phố.

Chuyện xảy ra tối nay là việc Tiểu Lâm không ngờ đến, thân thủ của hai người đánh thương sư huynh vô cùng mạnh, cho dù sư huynh không bị thương trước đó, muốn đánh bại hai người này, có lẽ cũng phải cần thời gian.

Nhưng trên thế giới này thân thủ của sư huynh đã rất mạnh rồi, người bình thường không động được vào anh, sao một lúc lại xuất hiện hai người thân thủ bất phàm chứ, mà còn ở Yên Kinh.


Những cao thủ trên thế giới đều là kẻ xuất quỷ nhập thần, muốn điều tra hành tung của bọn họ, đã khó càng thêm khó!   
Ngoại trừ nhà họ Bek có cao thủ như tối nay, Tiểu Lâm nhanh chóng đoán được hai người tối nay là ai, vì trên thế giới này, không chỉ nhà họ Bek có cao thủ siêu cấp, mà còn có một gia tộc thần bí! Gia tộc đó cũng có nhiều cao thủ như mây, sư phụ đã từng nói vậy.

Tiểu Lâm giao đấu với Bôn Lôi và Điện Thiểm, với võ công và nội công thâm hậu của bọn chúng, ngoại trừ gia tộc thần bí đó, những gia tộc lớn trên thế giới không thể nào có loại võ công đó.

Lần này đến Yên Kinh, Tiểu Lâm cũng mang theo mật lệnh của sư phụ đến, nhưng cô ấy không biết rõ sự tình, sư phụ cũng không nói rõ việc cụ thể cho cô ấy, chỉ bảo cô ấy đến Yên Kinh, âm thầm điều tra những cao thủ siêu cấp đó có ở Yên Kinh hay không, liệu có phải có người muốn âm thầm ra tay với sư huynh không.

Từ ban đầu, Tiểu Lâm không để tâm đến chuyện này, nhưng tối nay giao đấu với hai người đó, cô ấy mới cảm thấy áp lực.

Sự việc càng trở nên phức tạp, Tiểu Lâm không hiểu, nếu sư huynh không về Yên Kinh, lăn lộn thế giới ngầm, xảy ra chuyện này thì không có gì lạ, nhưng bây giờ sư huynh là Đông Phương Hạ, không phải Bek Ji, sao vẫn có cao thủ như vậy muốn giết anh, quan trọng là chỉ có vài người biết Bek Ji cậu chủ nhà họ Bek là cậu chủ nhà họ Đông Phương nước Z.

Nói như vậy, có người tiết lộ bí mật! Người tiết lộ chắc chắn là người bên cạnh sư huynh, còn là người sư huynh vô cùng tin tưởng.


Tiểu Lâm nghĩ vậy, nhớ lại trong đầu một lượt những người sư huynh tin tưởng nhất! Những người đó đều là đích thân sư huynh đưa đến, họ tuyệt đối không thể phản bội sư huynh.

Rốt cuộc mình bỏ sót chỗ nào!  
Tiểu Lâm nặng nề thở ra một hơi! Lúc này, Nam Cung Diệc Phi đi đến bên cạnh Tiểu Lâm, nhìn vẻ mặt lo lắng của cô gái áo vàng này, đôi lông mày dài lúc nhíu lại lúc giãn ra, Diệc Phi thực sự không dám tin Huyết Yêu nổi tiếng lừng lẫy lại là một cô gái chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi.

Cảm giác ánh sáng bên cạnh bỗng tối lại, Tiểu Lâm từ từ quay mặt qua, khi nhìn thấy Nam Cung Diệc Phi liền nở nụ cười, nhẹ nhàng nói: “Chị là chị dâu phải không?”  
Diệc Phi gật đầu: “Tiểu Lâm, sư huynh em sẽ không sao đâu! Đừng lo lắng, chốc nữa em lại được gặp anh ấy rồi”.

Tiểu Lâm biết Nam Cung Diệc Phi đang an ủi mình, cô ấy biết rõ thương tích của sư huynh, nội thương nghiêm trọng hơn ngoại thương nhiều.

Cô ấy rất muốn nói thương tích của sư huynh cho chị dâu, nhưng không muốn làm người phụ nữ của sư huynh lo lắng, thế là chỉ gật đầu, ra ý mình biết rồi.

“Tiểu Lâm, em còn nhớ người đánh thương sư huynh em trông như thế nào không?”  
“Bọn chúng dùng khăn che mặt, lại thêm ánh sáng trong rừng cây không tốt, em không nhìn rõ, nhưng em biết là một nam một nữ, nếu không phải lo lắng sư huynh bị thương quá nặng, tối nay chắc chắn em sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết trong tay em”.


Toàn thân Tiểu Lâm tỏa ra sát khí vừa nồng vừa lạnh băng, nắm chặt nắm đấm.

Diệc Phi cảm nhận được sát khí nhức xương, cũng phải run lên: “Em có thể nói với chị, em đánh thương bọn chúng thế nào không?”  
“Ừm, người phụ nữ đó đã bị em đánh trọng thương, muốn hồi phục, ít nhất phải ba tháng! Còn nữa, em để lại một dấu tay trên vai trái cô ta, màu đỏ đậm, cô ta không thể xóa được, trừ phi cắt thịt của cô ta.

Người đàn ông đó cũng bị thương nặng, nội thương cực nặng, em còn phế cả võ công cả đời của hắn ta!”  
Diệc Phi nghe xong trầm ngâm một lát, đôi mắt đẹp hiện lên ánh sáng, hỏi Tiểu Lâm: “Em chắc chắn em để lại một dấu ấn tay lên vai trái người phụ nữ đó chứ”.

“Đúng thế!”.


Bình Luận (0)
Comment