Rời khỏi Vạn Dược Thông,Long Thiên đi dạo thêm một lát,rồi đi trở lại Ngô gia.
Long Thiên đang đi,đột nhiên nhíu mày,tại vì phía trước,Lục Công cùng hai thanh niên khoảng 25 tuổi,đang đứng chắn trước đường đi của hắn.
Một trong hai thanh niên chỉ Long Thiên lạnh lùng nói"Là hắn sao"
Lục Công cười lạnh nói"Chính hắn,hai vị đạo hữu,giúp ta một tay dạy dỗ tên khốn này"
Hai người thanh niên không ai khác,là 2 vị đệ tử của Hải Tượng Môn,một môn phái gần Bình Minh Thành,tên gọi là Đại Hải và Tiểu Hải tu vi đều là Linh Thể hậu kỳ,cũng rất có tiếng tăm,là anh em xã hội mà Lục Công quen biết.
Long Thiên lạnh lùng nói"Tránh ra"
Lục Công cười vang nói"Thằng nhóc,khi nảy dám ngó lơ bản thiếu gia,giờ bản thiếu gia tới đây để dạy dỗ cho ngươi 1 bài học"
Long Thiên bễu môi nói"Ta thấy là ngươi cần dạy dỗ,chứ không phải ta"
Người đi đường xung quanh thấy có chuyện,lập tức xoay quanh hóng hớt.
Lục Công lập tức tức điên,Quát"Khốn khiếp,lên,đánh chết hắn"nói rồi chủ động xông lên.
Cái quạt trong tay Lục Công phát ra bảo quang màu trắng,hắn quạt một cái,một xoáy lốc phóng ra,đánh tới Long Thiên.
Đại Hải Tiểu Hải cũng đồng thời xông lên,bàn tay duỗi ra,như duôi cá quẫy trong nước,gió thổi vu vu tấn công về phía hắn.
Long Thiên khuôn mặt hết sức bình tĩnh,bàn tay lóe kim quang,một Long Trảo tung ra,xé nát hết mọi công kích đánh tới,đều này làm 3 người Lục Công Đại Hải phải cả kinh.
Mấy lâu nay,lấy máu Kim Long Ngạc rèn luyện thể phách,Long Thiên thình lình đã đạt đến thể phách Linh Thể đỉnh phong,chiêu thức tung ra,kết hợp giữa linh lực và thể phách,uy lực cực lớn,đánh nhau với Linh Thể đỉnh phong cũng không kém gì hơn.
Long Thiên chủ động xông tới ứng chiến,thân pháp như chân long,mềm mại mà dứt khoát,từng chiêu từng thức đều cương mãnh hiếm thấy,khiến cho Đại Hải Tiểu Hải càng đánh càng thua.
Lục Công tu vi Linh Thể trung kỳ,thấy vậy sốt ruột la lên"Hai vị đạo hữu nhanh lên,nếu để binh lính Thiên Long Hoàng Thành tới,thì không hay đâu"
Đại Hải cười khổ,tách khỏi cuộc chiến,nhìn Lục Công nói"Không ổn,nhất thời không hạ nổi tên kia,ta thấy đợi khi khác đi"
Tiểu Hải cũng dồn hết vào 1 đòn rồi thối lui ra nói"Đúng vậy,lần này chuẩn bị không đủ,để khi khác đi"
Tội nghiệp Lục Công chưa kịp rút lui,bị một đấm ngay mắt,hắn đau đớn văng ra xa,ngã vào đám đông đang xem chiến.
Đại Hải Tiểu Hải vội tới chặn Long Thiên truy kích,một người thì đỡ Lục Công,một người nói"Đạo hữu khoan đã,đánh nữa sẽ bị bắt đấy,thôi vầy đi,khi khác chúng ta lại đánh tiếp"
Lời này vừa nói ra,xung quanh xem chiến lập tức nhốn nháo,có người không nhịn được cười to.
Long Thiên biết không thể giết Lục Công được,có đánh thêm chỉ là tốn sức,hắn liếc xéo 3 người Lục Công rồi nói"Ta mong không có lần sau"
Lục Công định nổi đóa,nhưng đã bị Đại Hải bịt miệng lại,Tiểu Hải gật đầu lia lịa nói"Không có lần sau,sẽ không có lần sau"
Long Thiên phủi bụi rời đi,để lại Lục Công con mắt bầm tím,hắn tức giận chỉ vào 2 người Đại Hải nói"Các ngươi làm gì vậy chứ,sao lại dễ dàng để cho hắn rời đi"
Tiểu Hải bất đắc dĩ,lắc đầu nói"Không để cho hắn rời đi thì làm được gì,chẳng lẽ để cho hắn đánh chúng ta,ngươi cũng thấy rồi đó,3 chúng ta hợp lực vẫn rơi vào thế hạ phong,đánh tiếp người thiệt chỉ có thể là chúng ta thôi"
Lục Công cũng biết lời 2 huynh đệ Đại Hải Tiểu Hải là sự thật,nhưng sao hắn có thể chấp nhận được,cứng miệng nói"Lần sau đừng để ta gặp lại hắn,nếu không cho hắn biết thế nào là lễ hội,thôi chúng ta đi,Bách Hoa Lâu,nghe nói vừa có thêm người mới"
Đám người xung quanh thấy vậy,chỉ có thể thầm khen 3 người Lục Công'Hảo hán,đúng là không ăn thiệt thòi trước mắt'
Thế là một chút rắc rối cứ thế qua đi,Long Thiên trở lại căn nhà nhỏ ở Ngô gia,sau đó lấy trùng thư ra nguyên cứu,vô lo vô nghĩ,chờ đến lúc trăng tròn tối nay.
Thời gian cứ dần dần trôi,cuối cùng ánh trăng cũng lên cao,chíu sáng màn đêm u tối.