Long Thiên lần nữa điều khiển đám huyết trùng,đi tìm vị trí của thụ yêu,vừa đi vừa lẫm bẫm pháp quyết,cứ như vậy thời gian chậm rãi trôi qua,thoáng cái đã tới buổi tối.
Cuối cùng Long Thiên cũng tìm thấy được thụ yêu,hắn đứng trước cây đại thụ to lớn lớn tiếng gọi"Tiền bối,người có thể mở miệng,chỉ cho ta lối ra của U Man Lĩnh được không"
Không gian tĩnh lặng,thấy vậy Long Thiên lại lớn tiếng gọi lần nữa"Tiền bối người có thể chỉ cho ta lối ra U Man Lĩnh được không ạ"
Thấy không có phản ứng,Long Thiên càng lớn giọng hơn hét"Tiền Bối có thể chỉ cho ta lối ra U Man Lĩnh được không Ạ"
Cuối cùng thụ yêu cũng chầm chậm mở to con mắt,trầm giọng quát"Ngươi không biết ngủ à,làm phiền người khác,cút đi"
Dứt lời,lại một cành cây khẽ nhẹ đung đưa,Long Thiên lại thấy hoa mắt,nhìn lại thì đã thấy mình ở bên ngoài U Man Lĩnh,hắn vui mừng cuối người,la lớn vào trong U Man Lĩnh"Cảm ơn tiền bối"
.....&+$#....
Minh Nguyệt thành xuân thu viện.
Xuân Thu lão nhân đang chăm chú tưới nước cho những cây linh thảo của mình,hắn là một luyện đan sư trung phẩm nhất giai,cho nên rất được thành chủ của Minh Nguyệt thành tín nhiệm,đặt biệt còn tặng hẳn cho hắn một biệt viện riêng.
Vừa tưới cây,Xuân Thu lão nhân vừa sầu não nói"Không biết tên kia có tìm thấy Tứ Quý Cúc không,ngọc giản kia cũng là ta được người tặng đấy,không biết có phải thật không nữa,có khi nào một lúc nào đó,tên kia tức giận tìm tới cửa,đòi trả hắn công đạo không"
Haizzz...thở dài,Xuân Thu lão nhân giờ cảm thấy hành động lúc đó của mình quá sơ sài rồi,cứ tưởng là một tiểu tặc Linh Thể Cảnh trung kỳ bình thường,ai ngờ đâu lại là thiên kiêu mới nổi,chiến lực hắn cũng đã được thấy qua,mạnh mẽ vô cùng.
Đang u lo sầu não,thì một người hầu của Xuân Thu lão nhân chạy vào,hướng hắn hành lễ nói"Đại nhân,có người tìm người ạ"
Xuân Thu lão nhân lười biếng nói"Là thành chủ à,hay là Chu bụng bự"
Người hầu ngẩng đầu nói"Là một thiếu niên mười mấy tuổi,ta hỏi thì hắn nói là có vật muốn đưa cho đại nhân,nói chỉ cần thông báo đại nhân sẽ tự hiểu"
Động tác tưới hoa của Xuân Thu lão nhân đông cứng,vừa nhắc tới hắn,hắn đã tìm tới cửa rồi,có cần linh vậy không.
Thấy Xuân Thu lão nhân mãi vẫn chưa mở miệng,người hầu của hắn nói"Có cho vào không ạ,hay là để ta đuổi khéo"
Xuân Thu lão nhân phục hồi tinh thần,lắc đầu nói"Là phúc không phải họa,là họa thì không phải phúc,cứ gặp hắn trước đã,nếu hắn hỏi ta,ta cứ kêu sự tình vượt ngoài hiểu biết,rồi giả dò cao thượng,bắt hắn đền một ít tinh thạch,coi như giao hữu là được rồi"
Nghĩ thông,Xuân Thu lão nhân thỏa mái cười nói"Là khách quý,để ta tự mình đi tiếp,ngươi cứ làm việc của ngươi đi"
Người hầu nghe vậy cuối người hành lễ,sau đó đi nơi khác,còn Xuân Thu lão nhân thì sửa soạn lại bề ngoài,nhanh chóng bước ra ngoài tiếp khách.
Long Thiên vuốt vuốt đầu Tử Thiên,lâu rồi hắn mới được thoải mái như vậy,ở U Man Lĩnh,hắn toàn là tiêu tốn linh lực,đến đi đường còn phải dùng linh lực để đi,quả thật mệt mỏi.
Nhìn quanh Xuân Thu Viện,Long Thiên kỳ quái,không biết Xuân Thu lão nhân làm gì mà lâu vậy,chẳng lẽ không có ở nhà.
Rất may,một bóng người từ xa xa nhanh chóng bước tới,đánh tan sự kỳ quái của Long Thiên,chính là Xuân Thu lão nhân.
Từ xa xa,Xuân Thu lão nhân đã cười sang sảng nói"Long Thiên thiếu hiệp,ngươi đã về rồi,ta còn đang lo lắng cho ngươi,tên khốn khiếp kia dám lừa ta,làm cho Long Thiên thiếu hiệp phải phí công đi một chuyến"
Long Thiên mới đầu còn không hiểu cái chi,cảm giác hòa thượng sờ đầu không thấy tóc,nhưng câu nói tiếp theo của Xuân Thu lão nhân đã giải thích giúp hắn.
Xuân Thu lão nhân bộ dạng tức giận nói"Tên khốn kia lừa ta,kêu ngọc giản kia là nơi phát hiện ra Tứ Quý Cúc,nói là đã có người,từ trong U Man Lĩnh từng thấy qua Tứ Quý Cúc non,ta thế mà cũng tin,thật sự sai quá"
Long Thiên thấy vậy,không kiềm được cười mỉm,điều chỉnh tâm trạng nói"Chứ không phải tiền bối kêu,là người,tự mình phát hiện ra Tứ Quý Cúc sao"
Xuân Thu lão nhân nghe vậy ho khan vài cái,vẫn bào chữa nói"Lúc đó ta có lừa gạt thiếu hiệp một chút,nhưng do ta giận quá mất khôn thôi,hay là vầy đi,linh ước ta đã xé bỏ,thiếu hiệp chỉ cần bồi thường cho ta 2500 tinh thạch là được,ta chỉ lấy 50% giá thị trường thôi đấy,coi như kết giao với thiếu hiệp đi"
Long Thiên nghe vậy mỉm cười nói"Vậy thì 2500 tinh thạch,ngươi trả ta đi"
Xuân Thu lão nhân nghe vậy cả kinh,tưởng Long Thiên định ra tay,vội vận linh lực hộ thể.
Nhưng Long Thiên nào lại làm thế,hắn phất tay,lập tức trong tay xuất hiện một cây cúc 4 màu,là Tứ Quý Cúc.
Tròng mắt của Xuân Thu lão nhân trực tiếp bị trừng lớn ra,hắn lắp bắp nói"Thế thế mà thật sự tìm được,Tứ tứ Quý Cúc"
Long Thiên thấy vậy xì cười nói"Không ngờ sao,ta còn tưởng sao tiền bối giỏi vậy chứ,có thể phát hiện ra Tứ Quý Cúc trong U Man Lĩnh,nhưng hóa ra ta hiểu lầm"
Xuân Thu lão nhân mặt già hơi đỏ,nhưng vẫn rất kích động nói"Mau để nó vào họp gỗ,đừng khơi khơi như vậy phí,2500 tinh thạch không vấn đề,mau đưa nó cho ta"
Long Thiên không quan tâm,bâng quơ ném Tứ Quý Cúc qua cho Xuân Thu lão nhân,nói"Còn việc đưa ta tinh thạch,ta với tiền bối coi như giao dịch thành công,không ai nợ ai nữa"
Xuân Thu lão nhân vui mừng đón lấy Tứ Quý Cúc,lấy một họp ngọc ra,cẩn thận bỏ Tứ Quý Cúc vào,sau đó gật đầu nói"Xem ra ta không lỗ,giao dịch này ta vẫn là người có lời"
Dứt lời Xuân Thu lão nhân dứt khoát ném qua cho Long Thiên một túi trữ vật,nói"Tinh thạch trong đây,thiếu hiệp cứ đếm kỹ rồi sang qua,nếu thiếu hiệp có muốn luyện đan,ta có thể giảm giá 50% cho thiếu hiệp"
Long Thiên mỉm cười đưa linh lực lướt qua tinh thạch,hài lòng gật đầu,xem như cũng không phải là không thu hạch gì,rồi ngẫm nghĩ nói"Tiền bối có biết luyện Thú Mạch Đan không"