Huyết Tích

Chương 48 - Quyển 1.Chương 48 Ác Ma Man Lực

Xuân Thu lão nhân trước không chịu nổi,tới gần Long Thiên nói nhỏ"Long Thiên thiếu hiệp,ta thấy cái lò này chỉ bu theo Chu Tài,hay là chúng ta bỏ hắn lại đi"

Chu Tài lập tức nổi đóa,lớn giọng mắng"Ta fuck you,Xuân Thu lão thỏ,ngươi đây là ý gì aaaaa,tình nghĩa bao lâu nay bị chó ăn rồi %%$#-$+$÷-|;$$:4÷•6``%÷";$$"

Xuân Thu lão nhân bị chửi đến đỏ mặt,cãi lý"1 người huy sinh hơn 3 người hy sinh,nó giờ bu theo ngươi thì chịu,phải chi nó mà bu theo ta là ta,thì ta chắc chắn hy sinh không nan từ"

Chu Tài nghe vậy xoay đầu lung tung beng nói"Tiểu tổ tông,ngươi đừng theo ta nữa qua theo cái tên chết bầm kia,ta hứa tôn ngươi lên làm chủ"

Chỉ là lời nói vu vơ,thế nhưng cái lò kia lắc lư vài cái,vù.....thế mà thật sự bay qua đầu Xuân Thu lão nhân,khiến Xuân Thu lão nhân chết lặng,còn Chu Tài thì ha ha không nhịn được nói"Đấy Xuân Thu lão thỏ,ngươi hy sinh đi,hy sinh cho ta xem a"

Long Thiên bó tay với 2 lão già,bó tay hơn nữa là cái lò kia,đúng là một cái lò đủ ham chơi,nhìn nó lắc lư trên đầu Xuân Thu lão nhân có vẻ rất thích thú.

Long Thiên cắt lời nói"Phải chăng là ta nên lo lắng đám yêu thú đang đuổi theo kia,cứ thế này hao hết linh lực,là lúc chúng ta hy sinh hết đó"

Chu Tài gật gù nói"Đúng vậy,vẫn là hy sinh Xuân Thu lão thỏ ở lại,tạo cho 2 ta con đường sống"

Xuân Thu lão nhân lập tức tái mặt nói"Chu bụng bự ngươi quên tình nghĩa 2 ta rồi sao"

Long Thiên vội lên tiếng can ngăn,nói"2 vị tiền bối,ta nghĩ không phải cái lò đan này dụ yêu thú đuổi theo,mà là mùi hương của nó gây ra,nếu như vậy chúng ta cứ tìm chỗ nào có nước,chui xuống ta nghĩ sẽ giải quyết được vấn đề"

Xuân Thu lão nhân nghe vậy vỗ tay,nói"Vẫn là Long Thiên thiếu hiệp nhanh trí,ta quả nhiên tin tưởng đúng người"

Chu Tài gật đầu phụ họa,đệm thêm nói"Ta mà là thiếu nữ,chắc chắn sẽ thích người như thiếu hiệp đây"

Long Thiên khé miệng co rúm,nhìn bộ dạng thừa mỡ của Chu Tài,không nhịn được rùng mình nói"Hay là vẫn thôi đi"

3 luồng sáng tiếp tục phóng đi vun vút,ở đằng sau là hàng ngàn con yêu thú đuổi theo,may đâu pháp tắc hạn chế,chúng chỉ ở tu vi Linh Thể Cảnh,mà không có con nào Thai Hình Cảnh cả,nếu không chắc bọn họ có 100 cái mạng,cũng không đủ chết.

...............√÷π..............

Tại một nơi băng tuyết trắng xóa,máu tươi nhuộm đỏ mặt tuyết,xác người và yêu thú nằm la liệt,Man Thiềm cùng mấy trăm tu sĩ Man Vương Hoàng Triều,đang thi nhau đào bới một cái gì đó,tiếng bụp bụp vang lên liên tục.

Man Lực ngồi không xa,được mỹ nữ thiếu vải ở phía sau đấm lưng,tay cầm một khối tinh thạch màu xanh dương,bên ngoài phát ra hàn khí thấu sương,khiến mỹ nữ đằng sau lạnh tái mặt,nhưng không dám hó hé lời nào.

Man Lực cười ha hả nói"Không ngờ nơi này lại có hàn băng kim phách,chỉ cần đào nhiều một chút,Man Vương Hoàng Thể Công của ta,có thể tiến thêm một bước lớn rồi"

"Hửm"Đang sắm soi hàn băng kim phách trong tay,đột nhiên Man Lực nhíu mày,đứng dậy đi tới trước một trung niên Linh Thể trung kỳ,nhìn vào hắn,thấy vậy trung niên kia run lẩy bẩy,mở miệng định nói gì đó.

Bụp.....một vòi máu bay ra,máu tươi văng xa mấy mét,Man Lực một quyền đánh chết trung niên Linh Thể trung kỳ,lấy túi trữ vật trên xác chết,lấy ra 2 khối hàn băng kim phách,nhỏ bằng 2 ngón tay,hừ lạnh nói"Có tư tâm thì nhìn đây mà noi gương,ta đã nói đào xong rồi chia,đừng để ta phải động thủ"

Lập tức có mấy tu sĩ tuổi còn trẻ,run sợ đánh rơi cả linh khí của mình,vội vàng nhặt lên lại,run rẩy cắm cúi đào.

Man Lực cười lạnh,lại trở về chỗ cũ,ra hiệu cho mỹ nữ phía sau đấm lưng,huýt sáo như chưa có chuyện gì.

Man Thiềm thấy vậy lắc đầu,hoàng huynh này của hắn thật đáng sợ.

Đột nhiên Man Lực lại đứng phất dậy,thấy vậy đám tu sĩ Man Vương Hoàng Triều căng thẳng,không biết Ác Ma lại muốn làm gì đây.

Lúc này xa xa đột nhiên ồn ào tiếng la cha mắng mẹ,nào là[Hy sinh vì đại cục][Ngươi tự đi mà hy sinh][Tổ sư gia bà bà nó,ta sắp chịu không nổi rồi][Tế điên nam di đà bồ tát cái thế $*π$√#;%+ chạy cả nữa ngày không thấy nước đâu,sông suối đâu hết rồi][&&@$÷$-$+$ phật tổ như lai mau tới đây cứu thế]

Man Lực nhíu mày,chỉ vào 5 người gần mình nói"Các ngươi theo ta,đi xem thử mấy tên nào ồn ào như vậy,mất cả hứng của ta,ta phải cho bọn chúng chết trong đau đớn"

5 người bị chỉ nghe vậy,không tự nguyện nhưng ráng vâng vâng dạ dạ,bọn hắn thật không muốn đi theo Man Lực chút nào.

Vù vù.......thoáng cái Man Lực đã cùng 5 người nữa phóng đi,thấy vậy tu sĩ ở lại thở phào nhẹ nhõm,cuối cùng cũng bớt khẩn trương một chút,cầu mong bọn người nào kia đừng ra đi quá sớm,kéo chân Man Lực càng lâu càng tốt.

Mà Man Lực không biết đợi hắn không phải mấy tên ồn ào,mà là một trẻ hai già,với lại rất nhiều yêu thú.

mà đúng là 2 già hơi ồn ào chút....

...............3vvv3...............

Chúc mọi người có trãi nghiệm tuyệt vời khi đọc HUYẾT TÍCH nhớ like và cmt ủng hộ tác nhá,đó là động lực để tác viết nhanh hơn đó.

Bình Luận (0)
Comment