Man Lực cảm thấy rất chi là tức giận,hắn là ai chứ,đại hoàng tử Man Vương Hoàng Triều,tu vi thâm sâu,tự tin rằng khắp năm hoàng triều,không có ai dưới Thai Hình Cảnh là đối thủ,thế mà giờ đây thì sao,hắn bị người khác đuổi theo mà không dám đứng lại,hơn nữa bên kia chỉ là 2 lão già Linh Thể đỉnh phong và 1 thiếu niên Linh Thể hậu kỳ yếu kém.
Man Lực tức giận hét lớn"Các ngươi phạm sai lầm lớn rồi đấy,ra khỏi bí cảnh,chắc chắn ta sẽ hy động cả Man Vương Hoàng Triều,diệt tất cả những ai liên quan đến các ngươi"
Long Thiên trào phúng đáp trả"Mạnh miệng thế sao,sao không giỏi thì đứng lại,giết ta đi này,hay ngươi không dám"
Man Lực tức giận,nhưng vẫn tiếp tục bỏ chạy,quả thật hắn không dám,hắn có lợi hại hơn nữa,so với dám yêu thú đang dí theo kia cũng chỉ là hạt bụi,hắn quả thật không dám.
Ánh mắt lé tia độc ác,Man Lực thề rằng khi tới được chỗ đám người Man Vương Hoàng Triều,hắn dù hy sinh tất cả,cũng sẽ giết chết Long Thiên,khi đó dù hy sinh số lớn mạng người,cũng phải như vậy.
Xuân Thu lão nhân một bên lo lắng nói"Sợ rằng gây sự lớn rồi,nếu sống xót ra khỏi bí cảnh,cũng khó sống"
Chu Tài cũng trầm mặc,danh tiếng ác ma Man Lực bọn hắn cũng biết,nghe đồn hiếp giết tra tấn các kiểu đều dính hết,thật sự không chuyện ác nào không làm,sợ rằng cho dù bình an tấn thăng,ra khỏi bí cảnh cũng không sống tốt được.
Long Thiên cười lạnh nói"Không cần phải lo lắng,không phải chỉ là một tên thiên kiêu ngạo mạng thôi sao,ta sẽ ngạo mạn hơn cả hắn nữa,ta sẽ giết hắn"
Xuân Thu lão nhân và Chu Tài nhìn nhau,thấy trong mắt đối phương sự chấn động,Long Thiên lời này khiến bọn hắn thấy đầy khí phách,an tâm không ít.
Tiếp tục phóng vèo vèo,thoáng cái đã nghe tiếp bụp bụp của việc đào băng,Man Lực gằn giọng hét lớn"TẤT CẢ SẴN SÀNG GIẾT ĐỊCH"
Đám tu sĩ Man Vương Hoàng Triều đang đào băng nghe vậy nhíu mày,nhanh vậy đã trở lại rồi,giết địch là chuyện gì đây.
Man Thiềm cũng bất ngờ,hắn trầm giọng quát"Đã nghe gì chưa,mau lấy linh khí ra đối địch"
Lập tức mỗi người mỗi món linh khí lấy ra,khẩn trương nhìn về phía xa xa.
Đáp lại các ánh nhìn,đầu tiên là Man Lực liều mạng phóng nhanh tới,thấy vậy tất cả đều bất ngờ,tiếp đến là một trẻ hai già,trên đầu trẻ còn có một cái lò đan lơ lửng,tất cả bất ngờ lần hai,còn đang tự hỏi 3 người kia là ai,mà đuổi theo Man Lực,thì tất cả xanh mặt khi nhìn cả ngàn con yêu thú đang đuổi đến.
Lập tức có người lẫy bẩy nói"Đây là,ta mơ phải không,ai đánh thức ta với"
Đột nhiên,vút vút vút....... Mấy chục tu sĩ cảm thấy không ổn lập tức chạy trốn,cho dù Man Lực có tìm dòng tộc bọn hắn báo thù thì cũng chịu,đánh với đám yêu thú kia,rõ ràng là tìm chết.
Thấy có người bỏ chạy,lập tức tất cả hỗn loạn,nhanh chóng bỏ chạy theo,không thể bỏ mạng uổng phí.
Man Thiềm thấy vậy hét lớn"Tất cả đứng lại cho ta"
Nhưng đối mặt với tình cảnh trước mắt,lời nói của Man Thiềm giờ không còn mấy tác dụng,hắn nhìn ngó xung quanh,thấy chỉ còn hầu nữ của Man Lực run sợ ngã dưới đất,thì cắn răng nhìn về phía Man Lực đang tới gần,quay người chạy trốn.
Man Lực thấy vậy giận tím mặt,không ngờ còn dám cải lệnh hắn,hắn giận dữ quát"Ta mà ra khỏi bí cảnh,các ngươi đều sẽ chết"
Long Thiên cũng ngẩng ra,cứ tưởng Man Lực sẽ chỉ huy tu sĩ dưới trướng,đối đầu với đám yêu thú một lúc,để hắn còn có thời gian cắt đuôi bọn nó,nhưng có vẻ tu sĩ Man Vương Hoàng Triều không tự nguyện,mà cũng đúng thôi,đứng trước sống chết mấy ai không sợ,thấy Man Lực dọa dẫm như vậy,Long Thiên trào phúng nói"Ta còn tưởng ngươi uy tín lắm chứ,hóa ra lời nói không ai nghe nha,đến cả đệ đệ mình mà cũng bỏ chạy,ta khuyên ngươi nên xem lại"
Man Lực nắm chặt tay,tức giận nhưng không thể làm gì,liều mạng tiếp tục bỏ chạy,thề sẽ lột da tên khốn khiếp đang đuổi phía sau mình,khi đi qua chỗ thị nữ đang run sợ dưới đất,lạnh lùng vung một cái,hất văng thị nữ về phía Long Thiên.
Long Thiên thấy vậy nhíu mày,muốn cứu cũng không được,lạnh lùng né thoát,hầu nữ cũng vì thế hét thảm bi thương,một vòi máu tung té sau đó.
Chu Tài lo lắng nói"Long Thiên thiếu hiệp,giờ phải làm sao đây,đám người kia không có tác dụng rồi"
Long Thiên im lặng,liếc nhìn lò đan phía trên,rồi lại nhìn bóng nó dưới đất nói,ta mới nghĩ ra một cách,nhưng không biết có hữu dụng không,nhưng cứ đuổi tên Man Lực kia một lúc cái đã.
Cứ thế 1 tiếng trôi qua,cả bọn chạy đến một sa mạc,tứ phía toàn là cát,tuy vậy vẫn không cản được bước chân của Man Lực và 3 người Long Thiên.
Long Thiên phía sau liên tục trào phúng hướng đến Man Lực nói"Thân thể ục ịch mà chạy nhanh dữ,chắc ngươi thường xuyên gặp tình cảnh như này nhỉ"
Man Lực tức đến đầu nổi đầy gân xanh,từ nhỏ đến lớn ai dám đuổi hắn chứ,tên khốn khiếp phía sau thật quá đáng chết,nếu mà không có đám yêu thú đuổi theo.
Lại đuổi chạy hồi lâu,Long Thiên bâng quơ nói với cái lò đan trên đầu"Ở trên đầu ta lâu như vậy,có phải nên đổi mục tiêu,cái tên đằng trước kia phản ứng rất vui đấy"
..................3vvv3...................
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và nhớ ủng hộ bằng cách like và cmt truyện nhá,xin cảm ơn