Huyết Tích

Chương 53 - Quyển 1.Chương 53 Khốn Cảnh

Xuân Thu lão nhân và Chu Tài chạy đến,thấy Long Thiên quần áo rách nát,xụi lơ nằm dưới đất thì cả kinh,vội bế hắn đi tìm nơi ẩn nấp.

Tìm được một hỏm đá khá rộng,Xuân Thu lão nhân không nghĩ nhiều,bế Long Thiên đi vào trong,đặt hắn nằm xuống.

Không biết chuyện gì xảy ra,2 người Xuân Thu lão nhân và Chu Tài lo lắng,tự nhiên Long Thiên lại lăn ra ngất xỉu,bọn họ nghi thần nghi quỷ,không biết có ai tập kích hay không.

Xuân Thu lão nhân nói"Thôi đừng đi tìm cơ duyên nữa,ở đây bảo vệ Long Thiên thiếu hiệp,ta với ngươi ra đó nguy hiểm,sợ rằng có tìm được cơ duyên cũng không nắm bắt được,đợi Long Thiên thiếu hiệp tỉnh rồi tính"

Chu Tài trầm tư một hồi nói"Hay là ta ra ngoài tiếp tục tìm,ngươi ở đây bảo vệ thiếu hiệp"

Xuân Thu lão nhân hơi suy nghĩ,rồi cũng gật đầu nói"Như vậy cũng được,nhớ cẩn thận đấy"

Chu Tài rời đi,Xuân Thu lão nhân ở lại bồi hồi không dứt,đúng là mấy chuyện tìm cơ duyên này,không thích hợp với hắn,hắn trước giờ chỉ giỏi ở nhà luyện đan trồng linh thào,chứ có bao giờ đi mấy nơi như này đâu,mà tư chất kém quá,không xông pha không được.

Thở dài thường thược,Xuân Thu lão nhân đến gần Long Thiên nói"Thiếu hiệp cậu mau tỉnh lại đi a"

Long Thiên bất tỉnh nhân sự,làm gì nghe thấy lời Xuân Thu lão nhân nữa,thấy vậy Xuân Thu lão nhân càng thở dài,xếp bằng trực tiếp ngồi xuống,canh giữ chờ Long Thiên.

Thoáng chốc đã 7 ngày nữa trôi qua,Xuân Thu lão nhân vẫn canh giữ nơi này,mà Chu Tài thì 3 ngày trước có trở lại,hỏi thăm tình trạng sức khỏe của Long Thiên,nói là phát hiện ra một cái gì đó,rồi lại đi,đến nay thì bật vô âm tín,lấy ốc truyền tin cũng không trả lời.

Lòng rối như tơ,Xuân Thu lão nhân cầm ốc đen thử liên hệ với Chu Tài thêm mấy lần,cuối cùng vẫn vô ích,thở dài bi thương nói"Chu bụng bự chẳng lẽ gặp bất trắc rồi sao,haizzz không biết đi tới đây có phải quyết định đúng đắn không nữa"

Đột nhiên cảm nhận thấy được gì,Xuân Thu lão nhân nhíu mày,đứng dậy cẩn thận rón rén đi ra khỏi hỏm đá,nhìn phát lập tức đơ người,đàn hỏa ngư bọn hắn thấy hôm trước,hôm nay đã trở về,mà phương hướng bọn nó bơi tới(bơi trên không khí nhá) có vẻ như là hỏm đá nơi bọn hắn đang ẩn nấp.

"Cái gì"kinh ngạc rồi cả kinh,Xuân Thu lão nhân vội xoay người,tới chỗ Long Thiên trong lòng thầm mắng"Sao chúng nó lại trở lại rồi,không phải còn đang truy đuổi lò đan kia sao"

Kinh hồn bạc vía,lần này thì dữ nhiều lành ít rồi,Long Thiên thì vẫn đang bất tỉnh,lũ cá kia mà đến thì phải gọi là xác định.

Trong lòng đang thầm mắng lũ cá kia sao lại không đuổi theo lò đan nữa,thì câu trả lời đã xuất hiện,một lò đan lửng lơ lơ lửng phía trên người Long Thiên,lắc qua lắc lại như đang rất vui vẻ.

Hoang mang tột độ,Xuân Thu lão nhân chỉ muốn hét thật lớn"MÁ NÓ"không ngờ lý do là đây a.

Biểu cảm bất lực tột cùng,Xuân Thu lão nhân chỉ có thể quỳ xuống,lạy về phía của cái lò đan,hắn nói"Thần lô,làm ơn đi chỗ khác dùm ta nha,ta xin ngươi đấy,bí cảnh này rất nhiều người,sao ngươi cứ bám theo bọn ta vậy chứ"

Lò đan lắc lư lắc lư,không có vẻ nào là nghe hiểu cả,vèo cái đã lơ lửng trên đầu Xuân Thu lão nhân.

Xuân Thu lão nhân tuyệt vọng rồi,nhìn về phía Long Thiên vẫn ngất trên cành quất,suy nghĩ có nên bỏ hắn chạy thoát thân không.

Ý nghĩ thoáng qua rồi lắc đầu,có vậy thì sao chứ,làm như vậy chắc cũng không thoát được đâu,mắt lóe tia ngoan độc,vận linh lực,ầm.....một tiếng,Xuân Thu lão nhân đánh sập lối vào hỏm đá,tự chôn mình và Long Thiên ở đây.

Đây đã là cách tốt nhất hắn nghĩ ra trong lúc này rồi,chỉ cầu đám hỏa ngư kia đừng xông phá,hắn thẫn thờ ngồi xuống nhìn về lò đan"Ngươi đã hài lòng chưa"

Lò đan nghiêng nghiêng,xoay một vòng 360°,sau đó bay quanh bốn phía,cuối cùng lớ lửng trước người Long Thiên.

Xuân Thu lão nhân không hơi đâu mà quan tâm nó nữa,trực tiếp nhắm mắt khoanh tay không màn thế sự,hắn thật sự mệt mỏi

Lò đan sau một lúc không được để ý,bong...một tiếng,Xuân Thu lão nhân ôm đầu đau đớn,con mắt đầy tơ máu quát"Ta có chết cũng phải kéo theo ngươi"

Thế là một người một lò đan,người dí ta chạy,quả thật hết nói nổi,Long Thiên thì vẫn bất tỉnh không xíu dấu hiệu tỉnh lại.

Lại trôi qua 3 ngày,Xuân Thu lão nhân cảm giác mình sắp điên rồi,lò đan này quả thật quậy phá,hắn giờ đến giở chân cũng cảm thấy mệt mỏi,nếu không chơi đùa với lò đan kia,nó sẽ không nương tình gõ vào đầu hắn,đều này làm 3 ngày nay,hắn không được nghỉ ngơi giờ nào,thật sự bất lực không cam.

Lại lần nữa quỳ xuống,Xuân Thu lão nhân khổ sở cầu xin"Thần lô,ta xin ngươi,cho ta nghĩ ngơi một lúc,sau đó ta sẽ lại chơi đùa với ngươi,nếu không ta phải chết,không ai chơi đùa với ngươi đâu"

Lò đan lúc này mới dừng lại,hơi nghiêng nghiêng rồi gật gật,mười phần linh tính,nếu không phải là lò đan,Xuân Thu lão nhân còn tưởng nó là người đấy.

Xuân Thu lão nhân mệt mỏi nằm cạnh Long Thiên,khổ sở nỉ non"Long Thiên thiếu hiệp,cậu mau tỉnh lại đi,ta khổ quá đi "

Vì quá lao lực,Xuân Thu lão nhân chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay,lúc này lò đan lộn tròn vào cú,lắc lư lắc lư đắc ý,xoay xoay phát ra vài tiếng leng keng như nhảy múa.

Yên bình được một lúc,lò đan vèo cái,bay về phía Xuân Thu lão nhân,có vẻ định đánh thức hắn,nhưng giữa đường đột nhiên dừng lại,hơi ngơ ngẩn,xoay trái xoay phải như phát hiện ra cái gì.

Rẹt.....đột nhiên không gian xuất hiện một khe nứt,một đầu cốt thương từ khe nứt từ từ chui ra.

.................3vvv3................

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Bình Luận (0)
Comment