Huyết Tích

Chương 56 - Quyển 1.Chương 56 Nhập Động

Chu Tài thoát khỏi trận pháp,lập tức vui mừng khua tay múa chân,kích động nói"Ta biết thế nào các ngươi cũng tới đây cứu ta mà"

Xuân Thu lão nhân bễu môi nói"Ta đã nói ở lại chỗ kia,chờ Long Thiên thiếu hiệp tỉnh lại rồi tính,cứ thích xông pha làm gì,xem bộ dạng bây giờ của ngươi kìa"

Long Thiên cũng khẽ mỉm cười,nói"Dù sao đều an toàn là tốt rồi"

Chu Tài không cam nói"Dù sao nhờ vậy ta mới có thể tìm thấy nơi này,không phải đạt được mục đích rồi sao"

Long Thiên gật đầu, lại nhìn vào sâu phía trong hang động,mỉm cười nói"Giờ chúng ta tiến vào thôi,biết đâu có công pháp thời Tiên Ma Chiến,lúc đó 2 vị tiến bối ra ngoài tiến giai Thai Hình Cảnh là chuyện đơn giản"

Xuân Thu lão nhân cũng háo hức nói"Xem như Chu bụng bự cũng không phải quá vô dụng"

Chu Tài khinh bỉ liếc xéo Xuân Thu lão nhân,không biết tại sao cả 2 lại có thể trở thành hảo đạo hữu nữa,có khi khi xưa tán chung một mỹ nữ,nhưng bị người khác cướp,trở thành hảo hữu chăng.

Chu Tài nhìn quanh hang động nói"Từ từ hãy tiến vào,để ta kiểm tra xem còn trận pháp không đã,đừng hấp tấp khéo lại giống ta"

Long Thiên gật đầu nói"Vậy thì làm phiền tiền bối rồi"

Chu Tài lập tức vẽ vời gì đó,lấy mấy khối tinh thạch vứt ra,linh lực giao động,lượn lờ tiến vào 4 phía trong hang động,hình như đang thăm dò gì đó,cỡ 30 giây sau thì tinh thạch hóa thành bột phấn.

Chu Tài vui vẻ nói"Không có giao động linh lực,chắc là an toàn,chúng ta tiến vào thôi"

Xuân Thu lão nhân chỉ đợi có thế,lập tức nhanh chân tiến vào,thấy vậy Long Thiên chỉ lắc đầu cười khổ.

Tiến vào bên trong,là một động phủ bình thường,một giường đá,vài vật dụng cần thiết thường dùng.

Xuân Thu lão nhân lập tức lục lọi tìm kiếm,lật hết những thứ có thể lật,đào hết những thứ có thể đào,cuối cùng tức giậnnói"Không có gì,tại sao lại như vậy"

Long Thiên nhìn quanh thấp giọng nói"Có thể đây là một động phủ của tu sĩ tham gia bí cảnh,cũng không nhất thiết có cái gì"

Xuân Thu lão nhân không cam lòng,tiếp tục điên cuồng tìm kiếm,nói"Ta không tin"

Chu Tài cũng không cam lòng nhập cuộc tìm kiếm,một lúc sau cả hai vẻ mặt ê chề nói"Quả thật không có cái gì,vô ích"

Long Thiên nói"Không sao,còn nhiều nơi khác mà,2 vị tiền bối không cần phải thất vọng"

Chu Tài cùng Xuân Thu lão nhân gật đầu,tiếc núi nhìn quanh động phủ,rồi cả 3 phi thân ra ngoài,tiếp tục tìm kiếm.

................(. ❛ ᴗ ❛.)...............

Tại vùng băng tuyết nơi Long Thiên gặp mặt với Man Lực,lúc này 3 thân ảnh tức tốc tháo chạy,cả 3 đều là mỹ nữ,nếu Long Thiên ở đây chắc chắn nhân ra 2 trên 3 người này,đó chính là Nguyệt Nhi cùng Long Thi Huyền và một nữ tu sĩ Linh Thể đỉnh phong Thiên Long Hoàng Triều.

Cả 3 bộ dạng rất chật vật,có vẻ đang chạy trốn ai đó,Long Thi Huyền lo lắng nói"Hoàng huynh vẫn đang bị thương,lỡ xảy ra chuyện gì thì biết làm sao"

Nữ tu sĩ Linh Thể đỉnh phong trầm mặc nói"Hoàng tử là thiên kiêu tuyệt thế,chắc không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu"

Nguyệt Nhi cũng nói"Đúng vậy Hoàng nữ không nên quá lo lắng,tốt nhất chúng ta phải mau chóng tìm nơi an toàn,đừng để tên kia đuổi đến"

Mà ở cách đó xa xa,một lò huyết lô tỏa ra khí huyết khắp nơi,cứng đối cứng với một thanh hắc đao,khiến không khí nổ ong ong,hắc đao vỡ vụn từng mảnh,Long Chấn Đông quần áo rách nát,há miệng phun ra một ngụm máu,thế mà bị huyết lô hút lên,hấp thu ngụm máu kia.

Đào Bảo Lộc cười ha ha,tay đỏ kết ấn vung trảo,lập tức huyết khí từ huyết lô hóa thành trảo lớn,cuồng bạo tấn công về phía Long Chấn Đông.

Long Chấn Đông hét lớn,quát"Ta sẽ cho ngươi biết,tại sao ta lại trở thành thiên kiêu của Thiên Long Hoàng Triều"

Một tiếng gầm trầm thấp phát ra từ miệng Long Chấn Đông,cánh tay hắn nổi từng sợi gân đỏ thẳm,một lớp vảy màu đỏ đột ngột mọc ra,móng tay cũng thô cứng thành vuốt,hắn quát[Hóa Long Quyết].

Long Chấn Đông vung trảo,ẩn ẩn có bóng dáng của vuốt rồng,lập tức xé nát huyết khí đang xông tới,phi thân phóng tới trực diện tấn công Đào Bảo Lộc.

Đào Bảo Lộc híp mắt,chụp tay huyết lô lập tức chắn trước người phòng ngự.

Long Chấn Đông không lùi bước,dũng mãnh đấm mạnh vào huyết lô,lập tức hắn bị gió mạnh thổi ra,bị hất lui mấy bước,mà huyết lô cũng bị hất văng,Đào Bảo Lộc vì vậy văng xa mấy mét.

Đào Bảo Lộc thất thế không sợ,cười ha hả nói"Quả nhiên danh bất hư truyền,xem như ta đã được lãnh giáo,vậy thì lần này kết thúc ở đây,ta lại đi thôn phệ thêm vài tu sĩ nữa,rồi tìm ngươi đấu tiếp,tất nhiên muội muội xinh đẹp của ngươi,có vẻ cũng không tệ"

Long Chấn Đông tức giận quát"Ngươi dám"

Đào Bảo Lộc cười khặc khặc,hóa thành một vệt máu phóng đi mất,vang dội nói"Ta có gì mà không dám chứ"

Long Chấn Đông đứng đó hồi lâu,tức giận nắm chặt nắm đấm,nhưng bất lực phun ra một ngụm máu,yếu ớt nói"Không ngờ còn có chuyện thế này,ta quá yếu"

Mà Đào Bảo Lộc đang điên cuồng phóng đi,chưa được bao lâu đã cả kinh mà đứng lại,một nam tử lực lưỡng đang chậm rãi đi từng bước,xuất hiện trước mắt hắn.

Man Lực tức giận đi tới,nhìn Đào Bảo Lộc nói"Ngươi có thấy 2 già 1 trẻ đang ở đâu không"

Đào Bảo Lộc bình tĩnh lại,nhìn thấy tình trạng có vẻ bất ổn của Man Lực,đột nhiên tế ra huyết lô,tấn công tới.

Man Lực vừa thoát khỏi đám yêu thú không lâu,đang rất tức giận với 3 người Long Thiên,giờ lại gặp chuyện như thế này lập tức bạo phát.

Dậm chân,mặt đất lập tức nứt toát ra,Man Lực đấm một quyền tới,tầng tầng lớp lớp linh lực nổ tung,đấm văng huyết lô còn xa hơn cả Long Chấn Đông lúc nảy nữa.

Đào Bảo Lộc phun ra cột máu,cả kinh không ngờ Ác Ma Man Lực mạnh như thế,mạnh hơn Long Chấn Đông rất nhiều.

Đào Bảo Lộc biết vừa làm ra hành động sai,lập tức phi thân phóng nhanh chạy trốn.

Man Lực tức giận cười lớn"Từ khi nào Man Lực ta dễ chọc như vậy,trước giết ngươi,rồi tìm 3 kẻ kia sau"

Đang dựa vào một tảng băng nghỉ ngơi,đột nhiên Long Chấn Đông thấy Đào Bảo Lộc thục mạng chạy qua,sau đó Man Lực tức giận đuổi phía sau,bộ dạng Man Lực không giết Đào Bảo Lộc không được.

Long Chấn Đông kinh ngạc đến há hốc mồm,lẫm bẫm"mới đây ngươi còn đắc ý lắm mà"

................3vvv3.................

Cảm ơn mọi người đã đọc và theo dõi Huyết Tích,truyện sẽ liên tục được cập nhật,mong mọi người có phút giây thư giãn khi đọc Huyết Tích.

Bình Luận (0)
Comment