Thiên Âm Thánh Nữ nhíu mày,không nhịn được bật cười,nói"Kết minh,dựa vào cái gì chứ,ngươi có biết ta là ai không"
Long Thiên mỉm cười,nhìn về phía Thiên Âm Thánh Nữ không nói gì,lúc này có từng tiếng xé gió vang lên,là đám người Thiên Long Hoàng Triều giờ mới đuổi đến.
Thiên Âm Thánh Nữ giật mình,mới đầu còn không biết đám người này từ đâu ra,sau khi thấy Long Chấn Đông bị Long Thi Huyền kéo đến,nàng mới giật mình,miệng mở to mãi lâu,không biết tại sao tu sĩ của Thiên Long Hoàng Triều,lại đi theo thiếu niên Linh Thể hậu kỳ trước mặt,ánh mắt không nhịn được nhìn Long Chấn Đông.
Hình như cảm thấy ánh mắt Thiên Âm Thánh Nữ nhìn mình,Long Chấn Đông hừ lạnh,hắn cũng rất nghi hoặc đây,không biết từ đâu lòi ra một người còn mạnh hơn bản thân,vài chiêu đã bị hắn ta đánh bại,tới giờ còn không hết giật mình cùng xấu hổ đây.
Long Thiên mỉm cười tiếp tục nói"Thế nào đạo hữu có thể xem xét lời đề nghị của ta"
Thiên Âm Thánh Nữ im lặng,trầm tư suy nghĩ,cuối cùng hỏi"Chúng ta là kết minh ở lĩnh vực nào"
Long Thiên mỉm cười nói"Tất nhiên là đi đánh người rồi,ta muốn đi đánh Man Lực cùng với cái tên có huyết lô kia"
Thiên Âm Thánh Nữ nhíu mày,lại trầm tư suy nghĩ,sau đó gật đầu nói"Thời điểm ra tay là khi nào"
Long Thiên mỉm cười chỉ vào Ma Tinh nói"Không vội,đạo hữu cứ chữa trị cho Ma Tinh đạo hữu thật tốt,sau đó tập hợp tu sĩ của các ngươi lại,lúc đó tới khu rừng gần thác nước gặp ta,ta sẽ nói thời điểm tấn công cụ thể"
Thiên Âm Thánh Nữ gật đầu,nói"Vậy thì quyết định vậy đi,ta rời đi trước,tới lúc đó sẽ gặp"
Nhìn Thiên Âm Thánh Nữ rời đi,Long Thiên mỉm cười quay qua Chu Tài nói"Chu tiền bối,đang rảnh hay là người chỉ ta một xíu về trận pháp đi"
Thời gian thấm thoát thoi đưa,thoáng cái lại 3 ngày trôi qua,Thác nước lớn nơi tu sĩ Man Vương Hoàng Triều công phá mấy ngày nay,cuối cùng cũng thành.
Ầm.....một tiếng nổ lớn,cát bụi tứ tán,dần dần phía trong dòng thác kia,một hang động đen tối dần lộ diện,Man Lực vui vẻ chỉ đạo 2 tu sĩ Linh Thể sơ kỳ đi trước dò đường,sau đó dẫn cả đoàn tiến vào.
Phía bên trong dòng thác là hang động rộng lớn,phong cảnh u ám,có vẻ thiếu sáng đã lâu,2 tu sĩ Linh Thể sơ kỳ dò đường vừa đi vừa lo lắng quan sát,đột nhiên 1 trong 2 kích động la lên"Nhìn kìa là một món Linh Bảo"
Man Lực kích động,tiến về phía trước,chỉ thấy một thanh đao dài 1,2m,cả đao đỏ thẳm,chỉ có chui đao màu đen tuyền,lơ lửng giữa động.
Chưa hết,phía dưới thanh đao còn chất đầy xương khô,3 quả trứng màu xanh da trời ở đó,giống như đống xương khô là tổ của 3 quả trứng kia vậy.
Man Lực kích động định bước tới đoạt lấy tất cả,bước vài bước thì dừng lại,một cảm giác bất an dân lên trong lòng.
Ting...tieng......vang lên một tiếng thanh thúy,Man Lực đồng thời vứt hai tu sĩ Linh Thể sơ kỳ dò đường về phía trước.
Bụp...máu phun như mưa,một vệt sáng đỏ lé lên,hai tu sĩ Linh Thể sơ kỳ lập tức chia lìa 2 nửa,Man Lực vội lùi ra sau,đồng thời đấm một đấm,kết quà nắm đấm như tinh thạch của Man Lực,thế mà rơi máu,một vết chém sắt liệm ở trên nắm tay khiến máu từ từ chảy ra.
Man Lực toát mồ hôi,nhìn thanh đao vẫn lơ lửng ở đó,chỉ thấy giờ ở lưỡi đao có thêm vài giọt máu đang chảy xuống,rớt tí tách xuống đống xương khô.
Tất cả đều cả kinh,không nhịn được lùi về phía sau,quá kinh khủng,bọn họ đa phần đều không thấy được cái gì,chỉ rõ nhất là 2 thân xác bị đứt lìa,vẫn đang giật giật ở phía kia,như chưa biết mình chết vậy.
Man Lực nhíu mày nói"Đào Bảo Lộc cái bán phẩm Linh Bảo của ngươi,đến lúc dùng đến rồi đấy"
Đào Bảo Lộc nghe vậy giật mình,lắc đầu lia lịa nói"Man Lực đạo hữu,Phệ Huyết Lô của ta mới lên cấp,không chống nổi đâu"
Man Lực trừng mắt hừ lạnh nói"Ta nói lại lần nữa,mau lấy cái bán phẩm Linh Bảo của ngươi ra dùng đi"
Không cam lòng,nhưng Đào Bảo Lộc cũng biết,giờ cũng không phải do hắn muốn là được nữa rồi,ai bảo thực lực không bằng người,phất tay Phệ Huyết Lô lập tức xuất hiện,huyết khí tứ phía hơi đung đưa,có vẻ đã xuất hiện một ít linh trí.
Phệ Huyết Lô hóa lớn,che trước mặt đám đông tu sĩ của Man Vương Hoàng Triều,rồi từ từ đè ép tới,tấn công thanh đao màu đỏ kia.
Cheng.....keng....thanh đao màu đỏ lập tức phản ứng,từng tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên,Đào Bảo Lộc toát hết mồ hôi hột điều khiển huyết lô,cật lực xông tới.
Rầm rầm.....Man Lực thi triển Man Vương Thông Địa Quyền,đôi tay khổng lồ xuất hiện chụp về phía thanh đao kia.
Xẹt...xẹt.....tất cả đến gần thanh đao 3m điều bị chém nát,thanh đao bắt đầu tỏa ra ánh sáng đỏ,rung rinh lượn quanh.
Thấy vậy Đào Bảo Lộc hét lớn"Hợp lực cùng ta"
Tất cả tu sĩ Man Vương Hoàng Triều hợp lực điều động Phệ Huyết Lô,huyết khí hóa thành thực chất,cuồng cuộng quấn tới thanh đao đỏ thẳm.
Lúc này một quả trứng bị không khí hất văng khỏi đống xương khô,lăng lóc ra xa xa,vỏ trứng xuất hiện một vết nứt.
Tất cả đều không quan tâm,tập trung tấn công thanh đao đỏ thẳm,chỉ có thanh đao đỏ thẳm hơi khựng lại,tạo cơ hội cho huyết khí phệ huyết lô quấn thân.
Reng....rieng....tiếng vang đinh tai nhức óc,thanh đao đỏ thẳm phản ứng kịch liệt,liên tục vùng vẫy ở trên không trung.
Man Lực thấy vậy hô to"Không thể để nó giãy khỏi,tập trung khóa nó lại"
Lại thi triển Man Vương Thông Địa Quyền đánh ra,túm chặt lấy thanh đao đỏ thẳm.
Cứ thế giằng co,thoáng cái đã vài tiếng đồng hồ,cuối cùng thanh đao đỏ thẳm cũng có vẻ đuối sức,ánh sáng đỏ bắt đầu yếu đi.
Thấy vậy tất cả tu sĩ Man Vương Hoàng Triều đều vui mừng,kích động nhất vẫn là Man Lực,thanh đao đỏ thẳm này rất hợp với hắn.
Man Lực cười to hét"Tất cả gia tăng đè ép vào,gần được rồi"
Tuy bất mãn,nhưng lời Man Lực vẫn là rất uy lực,tất cả liều mạng đẩy Phệ Huyết Lô khiến thanh đao đỏ thẳm bị ép lui,huyết khí càng ngày càng quấn chặt hơn.
Reng....reng......thanh đao đỏ thẳm phát ra một tiếng chói tai,ánh sáng đỏ cắt tan hết huyết khí cùng với đôi tay khổng lồ do Man Vương Thông Địa Quyền tạo thành,khiến tất cả tu sĩ Man Vương Hoàng Triều đều phun ra máu,sau đó im lặng lơ lửng chỗ đó.
Man Lực cũng phun ra một ngụm máu,tuy nhiên cái miệng đầy máu của hắn,giờ đây nở ra một nụ cười đầy hưng phấn,không nhịn được cười to vang khắp động.
Cuối cùng thanh đao đỏ thẳm kia cũng chịu đứng im rồi,không còn một xíu động đậy nào ở đó nữa,đồng nghĩa với hắn sắp thu được một thanh Linh Bảo rồi.
Đào Bảo Lộc cũng thở phào một hơi,thu Phệ Huyết Lô về,nhìn những vết xước ở vỏ lô mà đau lòng,khi nào phải tế luyện thêm mấy mạng người để bù đắp mới được.
Ngay khoảng khắc thở phào nhẹ nhỏm đó,một cảm giác nguy hiểm khiến Đào Bảo Lộc rùng mình,một nắm đấm đầy vẩy giáp đấm tới,thế tựa chân long,không khí nổ ong ong trước nắm đấm kia.
Oanh.....Đào Bảo Lộc đem Phệ Huyết Lô chắn sau người,một tiếng nổ lớn vang lên Đào Bảo Lộc cũng bị dư chấn hất văng vào vách động.
.....................3vvv3...................
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ