Huyết Tích

Chương 70 - Quyển 1.Chương 70 Ma Vật Xuất Thế

Long Thiên kinh ngạc,có vẻ quả trứng này cũng chưa hỏng,có con gì đó muốn chui ra.

Long Thiên truyền linh lực giúp quả trứng giữ ấm,một cái móng vuốt nho nhỏ cào cào lớp màn trứng,cào vẫn không xong.

Long Thiên xem mà nóng mắt,không biết phải làm gì giúp nó,nếu cứ để vậy nó chết mất.

Đang do dự xem có nên vạch lớp màng trứng giúp không,thì Long Thiên ngẩn ra.

Cẩn thận cảm nhận thì thấy linh lực của bản thân đang từ từ bị hút mất,chui vào trong quả trứng,số lượng rất nhỏ,đến bây giờ Long Thiên mới phát hiện ra.

Long Thiên kỳ quái,không dùng linh lực làm ấm nữa,trực tiếp đưa linh lực vào trong quả trứng.

Móng vuốt kia càng ngày càng cào mạnh hơn,có vẻ con thú bên trong trứng đã mạnh hơn không ít,cuối cùng màng trứng cũng bị rách một vếch,một cái móng nho nhỏ màu trắng hiện ra.

Long Thiên trông chờ nhìn vào quả trứng không biết sẽ nở ra sinh vật gì,thật không ngờ sẽ có tình cảnh như bây giờ.

Điều gì đến cũng đến,cuối cùng một cái đầu nhỏ nhắn nhô ra trắng tinh,với cặp mắt to tròn,một đôi tai cụp,ngây thơ vô số tội nhìn Long Thiên.

Long Thiên mỉm cười nói"Không ngờ là một con mèo trắng,thật dễ thương"

Đột nhiên con mèo trắng mở miệng"Dễ thương"

Long Thiên giật mình,khó tin nhìn con mèo trắng,rồi đột nhiên một đôi cánh trắng tinh phá nát quả trứng,con mèo trắng theo lời Long Thiên thế mà có cánh,cất cánh từ từ bay đậu lên mặt Long Thiên.

Long Thiên cầm con mèo trắng trên tay,mỉm cười nói"Ngươi biết nói sao?"

Con mèo trắng gãi đầu nói"Nói sao,sao?"

Long Thiên mỉm cười nói"Không ngờ là con mèo biết nói,ngươi trắng như thế gọi là Bạch Thiên đi"

Bạch miêu liếm tay Long Thiên,vui mừng nói"Bạch Thiên đi"

...............◉‿◉..............

Một vực sâu u tối trong bí cảnh,một thiếu niên ánh mắt vô thần,bước đi trong bóng tối bao phủ,cứ bước đi mà không hề quan sát,càng đi càng sâu,đến cuối cùng chính bản thân hắn còn không thấy được bàn tay chính mình.

Thiếu niên vô thức bước đi,cuối cùng đi vào trong một hoang động,vẫn là một bức màn đen tối,thế mà thiếu niên kia vẫn cứ bước đi,không hề gặp vật cản,như đã rất quen thuộc nơi này.

Ở trong bóng tối âm u,đột ngột vang lên tiếng hét lớn,một con rắn lớn ẩn hiện trong bóng đêm,rồi nhanh chóng phóng vào cái hang động mà thiếu niên vô thần kia bước vào.

Xì xè xì xèo con rắn lớn cả người đen tuyền,giữa trán có hai sừng tê giác,cả người phát ra khí tức đáng sợ,thậm chí mạnh hơn cả Linh Thể đỉnh phong một bước,nhưng chưa phải Thai Hình Cảnh sơ kỳ,nếu ở trong bí cảnh Linh Thể Cảnh,thì có thể gọi là tồn tại đáng sợ.

Hắc sắc cự xà đi vào trong cái hang động kia,một lúc lâu không ra ngoài,rồi mặt đất bắt đầu rung ring,hang động phát ra những tiếng va chạm kịch liệt.

Cuối cùng Hắc sắc cự xà phóng vút ra khỏi hang động,cả mình đầy thương tích,ánh mắt hoảng sợ,không dám ngoái đầu về sau.

Phải mất nữa ngày sau,từ sâu trong hoang động mới bước ra một người,là thiếu niên vô thần kia,nhưng giờ ánh mắt hắn không còn lòng trắng,đặt biệt giữa trán xuất hiện một con mắt màu đen.

Con mắt giữa trán nhấp nháy,thiếu niên từ từ mở miệng nói"Vạn năm rồi,không ngờ còn có ngày ta lại tái xuất,Ma Nhãn ta lần này sẽ khiến Nhân Tiên Linh ba tộc quy phục dưới Ma Tộc bọn ta"

Giở tay lập tức cả hang động sập đổ,Ma nhãn lạnh nhạt nói"Thân thể này quá yếu,vẫn là nên tìm một thân thể khác"

Ma nhãn giữa trán nhấp nháy,lập tức không gian bị nứt ra,ma nhãn đều khiển thân thể thiếu niên,cứ thế mà bước vào trong,lần nữa xuất hiện đã cách nơi đó mấy trăm mét,nhìn thân thể xuất hiện vếch nứt,nhíu mày nói"Vô dụng,vậy thì di chuyển bình thường vậy"

Ma nhãn cứ thế phóng vút đi,thoáng chốc đã biến mất.

Cùng lúc đó,Long Thiên đang hứng thú quan sát con thú nhỏ trong tay,con thú nhỏ cũng hứng thú nhìn hắn,đôi mắt lung linh như có ngàn ánh sao.

Long Thiên không nhịn được cười mỉm,thật quá dễ thương rồi,hắn đang định lát nữa cho người khác,mà kiểu này chắc không nỡ mất.

Đột nhiên Long Thiên cả kinh,sống lưng đau nhức,vèo...một cái,không biết từ bao giờ bên cạnh xuất hiện thêm một thanh Hoàng Kim Cốt Thương.

Long Thiên kinh ngạc,nhìn cây thương lượn lờ quanh mình,phát ra tiếng reng reng như muốn nói gì đó,hắn ngơ ngác không hiểu đột nhiên ở đâu ra cây thương này luôn.

Cảm thấy một cảm giác thân thuộc từ Hoàng Kim Cốt Thương truyền đến,Long Thiên như nhớ gì đó,nói"Ngươi là vũ khí năm xưa của người kia"

Hoàng Kim Cốt Thương lượn lờ,rất có linh tính gật gật đầu thương,rồi lượn lờ như rất gấp gáp,vẽ xuống đất 2 chữ"Ma Nhãn"

Long Thiên ngạc nhiên,sau đó hơi suy nghĩ về lúc trước,lúc ở núi dung nham hắn phá một hòn đá kỳ lạ.

Sau đó hắn ngất xỉu,lúc đó hắn thấy một loạt ảo cảnh,một nam tử cầm Hoàng Kim Cốt Thương,đối đầu mười mấy Ma Nhân khổng lồ,sau đó cùng mười mấy ma nhân khổng kia đồng quy vu tận.

Mà lúc đó có mấy bộ phận của Ma Nhân không bị phá hủy,chui vào bí cảnh ẩn núp mất đi.

Nhíu mày,Long Thiên nói"Ma nhãn xuất thế rồi sao"

Hoàng Kim Cốt Thương lượn lờ qua lại có vẻ sốt ruột,thấy vậy Long Thiên mỉm cười nói"Thôi được rồi,chủ nhân của ngươi có truyền cho ta một bộ thương pháp,ta sẽ giúp hắn tiêu diệt nốt tàn dư của cuộc chiến năm đó,xem như trả ơn vậy"

Hoàng Kim Cốt Thương gật gù rồi vù cái biến mất,Long Thiên kinh ngạc ngó quanh vẫn không biết nó đâu,Bạch Thiên thì vui vẻ nói"Trả ơn hi hi"

Long Thiên mỉm cười túm Bạch Thiên vào tay,nói"Thôi được rồi,rời khỏi đây thôi,đi tìm Ma Nhãn gì đó"

Rời khỏi hang động,thấy tu sĩ Thiên Long Hoàng Triều đều đang đứng chờ bản thân,Long Thiên đăm chiêu,sau đó lớn giọng nói"Ta có việc riêng cần giải quyết,gặp nhau là cái duyên,mong sau này các ngươi có thể tìm được cơ duyên cho riêng mình"

"Cái gì,...."

Nghe vậy nơi này lập tức xôn xao,Nguyệt Nhi là sốt ruột nhất,chạy tới bên cạnh Long Thiên nói"Ta đi theo ngươi"

Long Thiên lập tức lắc đầu,Ma Nhãn gì đó còn chưa biết thế nào,hắn đi một mình là tốt nhất,cũng không muốn phải liên lụy ai,Nguyệt Nhi lại càng không thể.

Long Thiên đi tới bên Xuân Thu lão nhân và Chu Tài nói"2 vị tiền bối,các người cứ đi theo đoàn người này,ta lần này là đi tìm nguy hiểm,không thể dẫn theo các ngươi được"

Xuân Thu lão nhân và Chu Tài gật đầu,lo lắng nói"Vậy thì Long Thiên thiếu hiệp cẩn thận"

Long Thiên gật đầu,thấy Nguyệt Nhi vẫn đi sát bên,thở dài nói"Khi khác sẽ quay về tìm ngươi Nguyệt Nhi"

Nguyệt Nhi bễu môi nói"Lần trước ngươi cũng nói thế"

...................3vvv3..................

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Bình Luận (0)
Comment