Năm đó,một chấn động rung trời vang khắp 5 Hoàng Triều,Hải Vực dưới sự lãnh đạo của 30 vị Biến Hoá Cảnh cường đại phá phong ấn đánh tới,thế không thể cản,buộc 5 vị Hoàng của 5 hoàng triều,cúi đầu lĩnh tội,trước tu sĩ thiên hạ đánh trọng thương Long Hoàng,xem như đánh hết mặt mũi.
5 đại điện nguy nga nhanh chóng xuất hiện giữa lòng 5 Hoàng Triều,5 tên môn phái xa lạ thình lình nổi tiếng.
Kinh Thiên Môn ở Thiên Long Hoàng Triều,Hồng Phong Mỵ Tháp ở Thiên Phượng Hoàng Triều,Kim Man Tự ở Man Vương Hoàng Triều,Tiếu Vạn Lâu ở Thiên Âm Hoàng Triều,Nhất Kiếm Môn ở Ma Khải Hoàng Triều.
Ngang trời xuất hiện,5 môn phái như là một dạng bề trên các Hoàng Triều,trực tiếp quản lý một số việc lớn của các Hoàng Triều,khiến lòng người run sợ.
Một ngày đó,một tin tức truyền khắp 5 Hoàng Triều,5 môn phái từ Hải Vực thu Thiên Kiêu các Hoàng Triều,một lần thu mỗi Hoàng Triều 1000 người,1000 người này sẽ chọn lấy những hạt giống tốt nhất,sau quá trình chọn lọc sẽ lấy mỗi Hoàng Triều 10 người,đem đi Hải Vực.
Tất cả chi phí huấn luyện sẽ do 5 Hoàng Triều cung cấp,không những vậy còn phải cung cấp kỳ trân dị bảo cho các môn phái này mỗi năm,lượng lớn tài nguyên quy về 5 môn phái Hải Vực,điều này khiến giới tu luyện 5 Hoàng Triều trước đã không quá tốt,này càng thảm thương.
Nhưng mọi việc đã được định đoạt,dưới trướng kẻ khác,thì chỉ dành ngậm đắng nuốt cay.
3 năm sau khi Hải Vực xâm chiếm vào mảnh đất này,Thiên Long Hoàng Thành Kinh Thiên Môn,một thiếu nữ váy trắng xinh đẹp,mắt đẹp mũi cao,toát ra nét gì đó rất là thoát tục,xinh đẹp là vậy,nhưng ai nhìn vào cũng cảm thấy gương mặt ấy,có một chút gì đó u buồn.
Kế bên thiếu nữ váy trắng là một nữ nhân váy vàng,cũng xinh đẹp không kém,mỉm cười mở miệng"Từ Nguyệt Nhi,Lăng Phong sư huynh vừa ý ngươi,đó là vinh hạnh của ngươi,làm nữ nhân của huynh ấy,ngươi lập tức có thể rời khỏi nơi cằn cỏi này,tới Hải Vực tu luyện,có gì mà suốt ngày xụ mặt vậy chứ"
Hoá ra thiếu nữ váy vàng kia không ai khác,chính là Từ Nguyệt Nhi,3 năm qua thoáng cái đã thành một mỹ nhân tuyệt sắc.
Từ Nguyệt Nhi buồn bã nói"Liên tỷ tỷ,làm ơn nói dùm,ta thật sự đã có người trong lòng rồi"
Nữ nhân váy vàng nghe vậy lập tức xụ mặt hừ lạnh nói"Là ai,ai có thể tốt hơn Lăng Phong sư huynh chứ,huynh ấy là cháu trai của đại trưởng lão Lăng Ngao,là người khai mở Kinh Thiên Môn,năm nay mới 33 tuổi đã là Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ,đặt ở Hải Vực cũng là không kém,còn ai có thể xuất sắc hơn ở nơi cằn cỏi này"
Từ Nguyệt Nhi im lặng,một khuôn mặt tuấn tú cùng nụ cười mỉm đột nhiên xuất hiện trong đầu,nàng cắn răng nói"Ý ta đã quyết,làm phiền Liên tỷ tỷ chuyển lời dùng ta"
Liên tỷ nghe vậy, cười lạnh nói"Ngươi tưởng ngươi có quyền từ chối,ta là tới chuyển lời cho ngươi,đợi lần tới Lăng Phong sư huynh xuất quan,sẽ là ngày huynh ấy nạp ngươi làm thiếp,ngươi lo mà chuẩn bị"
Nói xong nữ nhân gọi là Liên tỷ cười rộ rời đi,để Từ Nguyệt Nhi một mình chỗ đó.
Sau một thoáng im lặng,nàng run rẩy nói"Tiểu ca ca ngươi sao chưa tìm ta"
............Ó╭╮Ò..........
Bầu không khí áp bức bao trùm tu luyện giới tu sĩ 5 hoàng triều,bắt đầu có những nơi xuất hiện tu sĩ nô lệ,sáng ngày phải thu thập tài nguyên,đào tinh khoáng,áp lực càng ngày càng gia tăng.
Núi Ác Linh Tiên Ma Địa,một nhóm tu sĩ mấy chục người,dẫn đầu là 3 tu sĩ trẻ tuổi Linh Thể đỉnh phong,áo trắng thêu mây,là đệ tử kiệt xuất của Kinh Thiên Môn.
3 tu sĩ ngồi kiệu để cho mười mấy tu sĩ quần áo rách nát khiêng,đây là một đoàn nô lệ của Kinh Thiên Môn,tới đây để đào tìm tinh khoáng.
3 tu sĩ Kinh Thiên Môn đều là nam tử,mỗi tên đều ngẩng cao đầu,hở cái là quát mắng xuống dưới.
Một trong 3 tu sĩ Kinh Thiên Môn mở miệng nói với 2 tên còn lại"Nghe nói tên hoàng tử của Thiên Long Hoàng Triều đã được chưởng môn chọn trúng,mấy ngày nữa sẽ lên đường tới Hải Vực tu luyện,thật là không cam lòng,nếu không muội muội xinh đẹp của hắn,khó tránh khỏi bàn tay của Lăng Minh sư huynh a"
Một nam tử cũng coi là tuấn tú,nghe vậy hừ lạnh nói"Tạm thời là vậy,đợi ta tiến giai Thoát Phàm Cảnh,sư phụ đã hứa sẽ ban nàng ta cho ta"
2 nam tử khác nghe vậy nhìn nhau,đồng loạt nói"Vậy thì chúc sư huynh mau chóng như ý nguyện"
Lăng Mình hừ một tiếng,hắn tuy là nói như vậy,nhưng tư chất của Long Chấn Đông quả thật rất tốt,lại được chưởng môn đặc biệt quan tâm,sợ rằng vài năm gặp lại,vị trí Long Chấn Đông sẽ trở nên rất cao,mà bản thân hắn thì không mất năm,mười năm gì đó,thì khó lòng tiến giai Thoát Phàm Cảnh được,lúc đó sợ rằng hơi muộn một chút.
Rẹt....đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên,khiến cho đoàn người cả kinh,kiệu cũng bị một trận rung lắc kịch liệt.
Lăng Minh cùng 2 đồng môn nhíu mày quát phía dưới"Ổn định,tên nào buông kiệu giết tại chỗ"
Dưới áp lực từ phía Lăng Thiên,rất nhanh kiệu người đã được ổn định,lúc này 3 tên trên kiệu mới nhíu mày thì thầm to nhỏ.
Cuối cùng Lăng Thiên lớn giọng quát"Tới chỗ vừa phát ra tiếng nổ,để ta xem chuyện gì ở đó,khiến người của Kinh Thiên Môn phải giật mình,ai có thể không sợ Kinh Thiên Môn sao"
Một số đoàn nô lệ gần đó cũng nghe thấy tiếng động,có cả Kim Man Tự cùng Nhất Kiếm Môn,đều dẫn người tiến về chỗ phát ra tiếng nổ,muốn xem nguyên nhân của sự việc.
Đoàn nô lệ của Kinh Thiên Môn cách nơi phát ra tiếng nổ gần nhất,rất nhanh đã truy tới nơi,cả quá trình cũng không thấy có gì quái lạ.
Lăng Minh phóng khỏi kiệu,đứng trên một ngọn cây cao,nhíu mày quan sát,nhỏ giọng nói"Quái dị,tiếng nổ lớn như thế lại không có vết tích nào"
2 tên đệ tử Kinh Thiên Môn còn lại cũng chia ra quan sát,nhưng tất cả đều không phát hiện ra nguyên nhân,cũng như nơi chính xác của tiếng nổ.
3 người Lăng Minh trở lại kiệu,sau một lúc thì thầm to nhỏ,phất tay muốn tiếp tục đi tiếp.
"Từ đã,các ngươi là ai,từ lúc nào mà lại có việc đối xử với người khác như vậy"
3 người Lăng Minh cả kinh,theo phản xạ lập tức quay đầu về sau,gần trong gan tấc xuất hiện một thiếu niên,quần áo rách tơi tả,tóc bay phất phới về sau,để lộ khuôn mặt tuấn tú,nổi bật là hai con mắt khác nhau,một con như thường,còn con kia thì đen óng,thỉnh thoảng phát ra từng sợi hắc khí rất đáng sợ.
Lăng Minh cả kinh,là người phản ứng nhanh nhất,lập tức phóng ra,không quên tung một chưởng về phía thiếu niên lạ mặt.
Thiếu niên lạ mặt nhíu mày,có vẻ không hài lòng trước phản ứng của Lăng Minh,mắt đen khẽ nháy.
Một chưởng của Lăng Minh khiến không khí nổ ong ong,cứ ngỡ thiếu niên lạ mặt sẽ ra tay chống chặn,nhưng không,không thấy thiếu niên kia nhích ngón tay,chỉ khẽ liếc mắt một cái,một lỗ đen xuất hiện hút hết chưởng lực của Lăng Minh.
Lúc này 2 tên đệ tử khác của Kinh Thiên Môn cũng phóng về chỗ Lăng Minh,nơi bọn hắn cho là an toàn nhất lúc này.
Oanh....phụt....một tiếng vang trầm dục phát ra,chỉ thấy chưởng lực chớp mắt không biết biến đâu,thì nháy mắt đã xuất hiện gần Lăng Minh,nổ tung.
Phụt.....Lăng Minh văng ra,chật vật phun máu tươi,khó tin nhìn về phía người thiếu niên vừa xuất hiện.
Lúc này trong nhóm nô lệ,một nam tử trẻ tuổi thất thố,kích động mở miệng"Sao có thể,chiến.....chiến thần"
...........ಠ益ಠ......3vvv3.......ಠ‿ಠ..........