Huyết Tích

Chương 80 - Quyển 1 Chương 80 Ngô Gia Gặp Nạn

Bình Minh Thành.

Long Thiên đội mũ trùm đầu bình tĩnh đi trong phố,Bình Minh Thành là toà thành lần đầu hắn đi vào khi xuất sơn,thoáng cái cũng đã được 8 năm trôi qua,nhìn ngắm xung quanh,cảnh vật tuy vẫn vậy,tuy nhiên không khí có vẻ nặng nề hơn trước.

Ở một số nơi có thể phát hiện đệ tử Kinh Thiên Môn đang quát lớn gì đó,Long Thiên dụng tâm nghe có thể đại khái hiểu ra,thì ra những tên đệ tử Kinh Thiên Môn kia là thu tinh thạch,lý do là ủng hộ thiên tài đất nước bái nhập Kinh Thiên Môn.

Long Thiên cũng lười để ý,cố tình ẩn giữa đám đông,cứ thế chậm rãi rời đi.

Đang đi đột nhiên có náo động lớn,tất cả người xung quanh nếu không phải chủ quán đều tập trung mà đi về một hướng.

Long Thiên nhíu mày thầm nghĩ vẫn là mau mau rời khỏi trở về Ngũ Hành Sơn Mạch,nhưng một chủ quán cách đó không xa nói chuyện làm hắn phải dừng bước.

Một trung niên bán thịt mở miệng nói với chủ hàng bên cạnh"Thời thế thay đổi,không ngờ Ngô gia lớn mạnh như thế,vẫn có một ngày rơi vào bức đường này"

Long Thiên tiến tới hỏi"Ngô gia là Ngô gia do Ngô Tài gia chủ đấy sao"

Trung niên bán thịt gật đầu,nói"Chứ Bình Minh Thành làm gì có Ngô gia nào nữa,Ngô gia cũng là một gia tộc tốt,tiếc rằng thời thế thay đổi,con rể Hắc Ngư Hầu của Ngô gia thất thế,thành chủ Bình Minh Thành lại theo phe đối lập,hiện tại việc làm ăn Ngô gia bị áp chế đủ đường,mới đây lại bị vu hại cả gia bị bắt"

Long Thiên nhăn mày,không ngờ Ngô lão lại gặp chuyện như vậy,hắn cảm ơn trung niên bán thịt rồi cất bước tiến về phía Ngô gia.

Lúc này trước cửa Ngô gia,một đám đông bàn tán tụ tập,Lục Ngạn(thành chủ Bình Minh Thành) đang cười lạnh quát"Ngô gia buôn bán bất chính,làm lủng đoạn thị trường,hôm nay nhận lệnh Thủy Liên Hầu bắt toàn gia,tịch thu toàn bộ tài sản"

Ngô Tài bị một tên lính áp giải về một lồng giam bằng gỗ,rất nhiều người của Ngô gia cũng đã bị nhốt vào lồng,cả đám mặt chán nản,ra sức chửi bới về phía Lục Ngạn"Đồ chó săn,bọn ta bị oan ngươi không được tùy tiện bắt người,đồ khốn"

Lục Ngạn cười lạnh bỏ ngoài tai,trong lòng thầm nghĩ"Chửi to lên cũng không ai cứu được các ngươi đâu,Thủy Liên Hầu đã quy phục dưới trướng một vị thiên kiêu của Kinh Thiên Môn,bây giờ quyền to đến Long Hoàng cũng phải nể mặt,nếu không phải giữ lại Ngô gia còn có ích,thì bây giờ các ngươi đã bị diệt tộc rồi"

Nghĩ đến đã có đại thụ chống lưng,Lục Ngạn lớn tiếng chỉ huy binh lính"Nhanh lên vào xét toàn gia,gom hết tài sản của ngô gia ra đây"

Từng hòm từng hòm tình thạch được đem ra nhiều không đếm xuể,đám đông thấy vậy rì rào bàn tán,đều thán phục trước độ giàu có của Ngô gia.

Ngô Tài ngồi trong lồng gỗ nhìn về phía gia tài mình tích góp bấy lâu,thở dài tức ngực ho liên tục không dứt.

Đúng lúc này Lục Ngạn nhăn mặt,hoá tay thành trảo đánh về phía lồng giam gỗ.

Rầm.......tiếng nổ vang vọng,lồng gỗ trực tiếp nổ tung,nhưng không phải do một trảo của Lục Ngạn,mà là do một bàn tay khác va chạm cùng Lục Ngạn tạo thành.

Long Thiên xuất hiện chắn trước đám người Ngô gia,nhìn về phía Lục Ngạn nói"Ta muốn mang bọn họ rời đi"

Ngô Tài thấy người trước mắt,lập tức ngừng ho hơi kích động nói"Long Thiên thiếu hiệp,là Long Thiên thiếu hiệp sao"

Lục Ngạn híp mắt,lúc này mấy chục binh lính Linh Thể Cảnh lao ra,bao vây về phía Long Thiên,đám đông xung quanh cũng rời đi xa xa,kinh ngạc trước những gì xảy ra trước mắt.

Lục Ngạn cười lạnh quát"Ngươi không xem thử mình có bao nhiêu phân lượng"

Khí tức Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ ào ào toả ra hướng thẳng về phía Long Thiên,Lục Ngạn phất tay quát"Xông lên bắt hắn"

Mấy chục binh lính Linh Thể Cảnh xông tới,thi triển thế công về phía Long Thiên,có đao có kiếm có roi có nắm đấm,trùm kín cả bầu trời.

Đám người Ngô gia thấy vậy cả kinh hô"Thiếu hiệp cẩn thận"

Long Thiên cười lạnh tháo bịt mắt,mắt đen khẽ động,mười mấy hắc sắc phong dao phóng ra nhanh như gió,mười mấy binh lính xông tới trước tiên không kịp phòng bị,đều bị xuyên ngực ngã xuống.

Long Thiên lại giơ tay,Hoàng Kim Cốt Thương hiện ra,một thương quét ngang,tất cả bình lính còn lại đều văng xa mấy mét,mở miệng nói về phía Lục Ngạn"Ta nói mang bọn họ đi,ngươi không cản được"

Lục Ngạn mặt đổi sắc,lập tức lấy ra một thanh kiếm,kiếm như độc xà uốn lượn,tung kiếm đánh tới Long Thiên,kiếm tới đâu sương độc toả ra tới đó.

Long Thiên cũng không e ngại,hắn không sợ nhất là độc,cả người gồng lên Hoá Long Quyết được thi triển,sừng nhỏ hai trán vảy vàng ẩn hiện,Du Long Thương đánh ra,phá nát không khí đánh về Lục Ngạn.

Lục Ngạn biến sắc vận linh lực chặn một thương kia,nhưng thoáng chốc đã bị xuyên thủng,may mắn là hắn đã kịp lách người tránh được.

Long Thiên không để Lục Ngạn thở,tiếng rồng ngâm vang,một đấm vàng kim đấm tới,bạo lực đấm vào ngực Lục Ngạn.

Phụt...Lục Ngạn văng xa phun máu,dữ tợn huy kiếm chém qua cánh tay Long Thiên,nhưng chỉ có tiếng kim loại va chạm,chỗ bị chém không để lại vết xước.

Lục Ngạn không tin nổi hô lên"Không thể nào,sao ngươi lại mạnh như thế,hơn nữa ngươi hít phải sương độc mà không sao"

Long Thiên chỉ về phía Ngô gia mở miệng"Ta muốn mang bọn họ đi"

Lục Ngạn nhíu mày nói"Được ngươi tùy tiện"

Long Thiên xoay người,thấy vậy Lục Ngạn lấy ra 3 tấm phù ném tới,cười lạnh nói"Xuống địa ngục tùy tiện"

Long Thiên quay mặt lại cười lạnh nói"Ta không phải con nít"

Mắt đen khẽ nháy,một lỗ đen xuất hiện hút 3 tấm phù biến mất,lần nữa xuất hiện 3 tấm phù đã bay ngược về phía Lục Ngạn,khiến Lục Ngạn cả kinh.

Oành.....một tiếng nổ kinh thiên,cổng nhà của Ngô gia cũng rầm rầm sập nát,lôi cùng hoả nổ tung.

Đám đông xem náo nhiệt xung quanh náo loạn tứ phía hô hoán,muốn xem kết quả cuối cùng ra sao.

Long Thiên thu tất cả hòm tinh thạch lại chạy tới đưa cho đám người Ngô gia,phá vỡ tất cả xiềng xích nói"Lập tức đi thôi"

Ngô Tài kích động nói"Cảm ơn thiếu hiệp"

Long Thiên dẫn theo mấy chục người Ngô gia lập tức rời đi,khói bụi mù mịt mãi lúc sau mới tiêu tán.

Khục...khục...Lục Ngạn nằm giữa đường,căm giận quát"Khốn nạn"

...................3vvv3.............

Bình Luận (0)
Comment