Huyết Tích

Chương 82 - Quyển 1 Chương 82 Trốn Chạy(2)

Cùng lúc Long Thiên giết chết Lăng Lục,ở một vùng hoang vắng,một nhóm 3 tu sĩ gòm một lão giả hói đầu tu vi Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong,2 trung niên một âm lãnh gầy gò một mập mạp tu vi Thoát Phàm hậu kỳ,là nhóm người Lăng Khiếu.

Bọn họ vẫn đang theo đám khói xám truy tung Long Thiên,lúc này Lăng Khiếu đột nhiên nhíu mày lấy ra một con ốc đen nghe gì đó,rồi cất đi nói với trung niên mập mạp"Từ Tôn ngươi xem thử hướng chúng ta đang theo sẽ hướng đến những toà thành nào"

Từ Tôn nghe vậy lấy ra một tấm bản đồ,nhìn vài lần rồi nói"Khả năng sẽ qua Minh Nguyệt Thành sau đó là Dạ Ban Thành rồi Bình Minh Thành rồi sẽ tới Ngũ Hành Sơn Mạch"

Lăng Khiếu nghe vậy nói"Vậy thì chúng ta tới Minh Nguyệt Thành rồi truyền tống thẳng tới Bình Minh Thành,nơi đó vừa xảy ra một chuyện lớn,ta đoán có thể kẻ chúng ta đang truy giết gây ra,không thể tốn mấy ngày đi theo đám khói xám này mãi"

Dương Quang và Lục Tôn nghe vậy cũng gật đầu"Được quyết vậy đi"

Vậy là đám người Lăng Khiếu tăng nhanh tốc độ chỉ 2 tiếng sau đã xuất hiện ở Minh Nguyệt Thành leo lên truyền tống trận biến mất,lần nữa xuất hiện đã là ở Bình Minh Thành.

Long Thiên bọc hậu phía sau đoàn người Ngô Gia không biết vì sao trong lòng cứ cảm thấy bất an.

Nhìn từ rất xa thì đã có thể thấy được Ngũ Hành Sơn Mạch,Long Thiên tin chắc chỉ cần vào Ngũ Hành Sơn Mạch thì không còn nguy hiểm gì xảy ra,dù sao phân bố yêu thú ở Ngũ Hành Sơn Mạch sư phụ đã nói hắn một lần,dấu hiệu nào hắn đều vẫn còn nhớ.

Long Thiên thầm phán đoán,tốc độ này thì chỉ cần 1 tiếng nữa sẽ đến Ngũ Hành Sơn Mạch,Bình Minh Thành cũng sẽ không có ai có khả năng gây ra nguy cơ cho hắn,không biết tại sao lại có cảm giác bất an đây.

Long Thiên mở miệng thúc giục"Mọi người mau di chuyển nhanh hơn chút"

Đoàn người Ngô Gia nghe vậy tuy không rõ chuyện gì lắm,nhưng Long Thiên đã nói vậy bọn họ cũng ráng hết sức phóng nhanh đi.

Lại trôi qua một quảng đường dài,cuối cùng Long Thiên cũng biết sự bất an trong người của mình từ đâu mà ra,từng tia linh thức điều khiển đám huyết trùng đang nhanh chóng biến mất,tốc độ nhanh không tin nổi.

Long Thiên nhíu mày,thở dài nói"Các ngươi mau lẫn vào Ngũ Hành Sơn Mạch nhanh đi,kẻ địch lần này rất mạnh"

Ngô Tài lo lắng nói"Có cần mấy tu sĩ của bọn ta giúp không"

Long Thiên lắc đầu,tu vi cao nhất trong đám người Ngô Gia cũng chỉ là Linh Thể Cảnh hậu kỳ,cơ bản là không giúp ích được gì cả.

Điều khiển đám huyết trùng lùi về,Long Thiên đứng im một chỗ,lấy Hoàng Kim Cốt Thương ra cầm trên tay,ánh mắt chằm chằm nhìn về hướng Bình Minh Thành.

Rất nhanh có 3 chấm đen đang nhanh chóng phi không mà đến,chỉ mấy giây ngắn ngủi đã xuất hiện rõ ràng trước Long Thiên.

Khí thế ào ào ập đến,Long Thiên tóc đen tung bay đứng đó,cười khổ nói"Thoát Phàm cảnh đỉnh phong luôn sao"

3 người Lăng Khiếu cũng đã thấy Long Thiên,hừ lạnh quát"Thằng nhóc là ngươi giết Lăng Lục"

Long Thiên cười lạnh nói"Lăng Lục là ai ta không biết"

Dương Quang hừ lạnh nói"Đừng hòng chối cải,bắt ngươi sưu hồn là biết thôi"

Long Thiên xoay thương quát"Lăng Lục là ai ta không biết,nhưng ta đã giết 2 tên Thai Hình Cảnh của Kinh Thiên Môn các ngươi,muốn bắt ta,cần phải có bản lĩnh"

Dương Quang cười lạnh quát"Ngông cuồng chỉ là một Linh Thể Cảnh nhỏ nhoi,để ta đem linh hồn ngươi dày vò chia ra ngàn mảnh,để ngươi biết cảm giác sống không bằng chết là gì"

Long Thiên thi triển Hoá Long Quyết gồng mình phóng lên,Hoàng Kim Cốt Thương mạnh mẽ đâm về hướng Dương Quang,không khí nổ ong ong.

Dương Quang không ngờ Linh Thể Cảnh đỉnh phong mà có thể đánh ra đòn uy lực vậy,hắn hừ lạnh nói"Cũng có chút bản lĩnh,hèn gì có thể giết chết Lăng Bát và Lăng Lục,nhưng cũng chỉ vậy mà thôi,Oán Hồn Lô"

Hồ lô màu xám xuất hiện,ngay lập tức không khí âm lãnh hẳn đi,một luồng âm khí từ hồ lô màu xám bắn ra,va chạm cùng một thương của Long Thiên,không gian nơi đó như bị vỡ ra,rồi nhanh chóng lành lại.

Long Thiên nhíu mày,đây gần như là một kích toàn lực của hắn,vậy mà cứ như vậy bị hoá giải rồi.

Dương Quang gật đầu nói"Không ngờ ngươi có thể đỡ được một đòn như vậy,như này thì sao"

Dương Quang truyền lượng lớn linh lực vào Oán Hồn Lô,hắn chỉ về Long Thiên quát"Bắn"

Chíu....chíu...chíu....mười mấy luồng âm khí bắn ra,cả bầu trời như đen hết đi,chỉ còn ánh sáng của mười mấy luồng âm khí là toả sáng.

Long Thiên dựng hết cả da gà,hắn biết không làm gì mình sẽ chết trong một đòn này,phất tay 2 tấm phù màu đỏ phóng ra,từ 2 tấm phù trong chớt mắt đã nở ra 2 đoá hoả liên,là hoả liên phù sư phụ cho hắn.

Cả bầu trời rực lửa,đây là 2 công kích toàn lực của thai hình cảnh,Lăng Khiếu cũng là cả kinh,phất tay tung ra một búa, mạnh mẻ va chạm với 2 đoá hoả liên.

Mà Long Thiên vừa tung 2 tấm phù xong cũng không xem kết quả,quyết đoán tháo bịt mắt ra,mắt đen khẽ nháy,thình lình biến mất,lần nữa xuất hiện đã ở cách xa nơi này mấy trăm mét,lại nháy mắt lần nữa đã đứng trước Ngũ Hành Sơn Mạch.

"Muốn trốn,mộng tưởng"Lăng Khiếu nhíu mày quát lớn,phi hành đuổi theo,còn một ít tàn lửa căn bản không làm gì được lão.

Vù vù..... lúc này một đám lớn Huyết Trùng tuông ra,nhanh chóng bao vây xung quanh Lăng Khiếu làm lão không thể không giảm tốc độ.

Lăng Khiếu hừ lạnh phất tay,một luồng khí mạnh mẽ quét qua,mấy trăm con huyết trùng lập tức hoá thành máu,đám huyết trùng còn lại lập tức tản ra,Long Thiên cũng đã biến mất vào trong Ngũ Hành Sơn Mạch.

Lăng Khiếu hừ lạnh nói"Đừng tưởng Ngũ Hành Sơn Mạch có thể cứu được ngươi,yêu thú mạnh nhất nơi này cũng chỉ là Thai Hình đỉnh phong,ta xem ngươi làm sao trốn thoát"nói xong phi hành đuổi theo hướng Long Thiên tiến nhập,linh thức Thai Hình Cảnh toả ra,rất nhanh đã xác định được vị trí của Long Thiên.

Long Thiên cắn răng mắt đen khẽ nháy lập tức vượt qua hư không,cơ thể cũng đã có vài vếch rách,nháy mắt Lăng Khiếu cũng đã xuất hiện.

Vù vù......Lăng Khiếu vừa xuất hiện đã có đám huyết trùng chặn lại,lão cũng không quan tâm phất tay là diệt sạch,tuy vậy vẫn là để mất bóng hình Long Thiên.

Long Thiên phun ngụm máu,điều khiển huyết trùng đều tiêu tốn linh thức,bị đánh tan nhiều linh thức như vậy,vẫn là ảnh hưởng tới thân thể.

Chíu....một tia âm khí bắn tới,Long Thiên không kịp tránh thoát,hắn cả kinh vận toàn bộ linh lực hộ thể.

Oành......không khí nổ vang,Long Thiên văng xa ngã đổ mấy cái cây,gần eo xuất hiện một lỗ thủng,ráng nhịn đâu,hắn cắn răng xoay người phóng đi mất,may mắn là hắn mặt áo linh bảo hạ phẩm,là cái áo do chính Ngô Tài tặng,nếu không có khi nát người rồi.

3 truy 1 chạy mọi thứ diễn ra hết sức nhanh,chớp mắt đã vào sâu trong Ngũ Hành Sơn Mạch.

Tới một hồ nước,Long Thiên phi thân đứng trên một lá sen,Lăng Khiếu cũng lập tức xuất hiện phía sau,lạnh lùng vùng một búa về phía Long Thiên.

Long Thiên như thường lệ,mắt đen khẽ nháy,lại lần nữa biến mất,một búa của Lăng Khiếu đập xuống mặt hồ nước văng tung té.

Long Thiên miệng khẽ cười mỉm,dưới hồ theo một búa của Lăng Khiếu rung động từng hồi,mặt nước ào ào trồi lên,cả mấy trăm mét xung quanh hồ nước rung chuyển,mặt đất nứt vỡ ầm ầm.

Lăng Khiếu giật mình kinh hô"Gì vậy"

Một hàm răng dữ tợn phạm vi mấy trăm mét,há lớn đớp về phía Lăng Khiếu,dưới hàm răng dữ tợn là hàng ngàn miệng nhỏ,bắn ra một đống chất nhày về phía Lăng Khiếu,tất cả quá trình ngoại rất chóng vánh.

Long Thiên nhanh chóng phóng đi,kia là một trong 5 Thai Hình Cảnh đỉnh phong yêu thú của Ngũ Hành Sơn Mạch,Thôn Địa Thú,đã nằm trong phạm vi miệng của nó rồi,Biến Hoá Cảnh còn phải bỏ mạng,đặc điểm nhận dạng của con yêu thú này,là đột nhiên có một hồ nước tròn trịa,đó là nước nó tiết ra khi ngủ,không thể có chuyện xuất hiện một hồ nước ở Ngũ Hành Sơn Mạch được.

Nhìn về phía sau,thấy vẻ kinh hoàng của Dương Quang và Lục Tôn,Long Thiên cười lạnh nói"Muốn bắt ta ở Ngũ Hành Sơn Mạch còn non lắm"

..............3vvv3..............

Bình Luận (0)
Comment