I Miss You, Best Friend

Chương 23

Mất cả một ngày chủ nhật đẹp đẽ để chăm sóc hắn, thật là tiếc nuối mà, đã thế còn bị chọc cho phát điên mấy chục lần.

Nhưng Đến buổi tối hắn sốt không ngừng, làm tôi phải chạy liên tục để thay khăn đắp lên chán cho hắn

Đến tận lúc khuya Minh đỡ dần tôi mới yên tâm gục xuống chiếc bàn bên cạnh giường nghỉ một lúc. Nửa đêm hắn mới cảm thấy đầu bớt nặng, mở mắt nhìn sang nơi phát ra hơi thở đều đều, hắn cười nhẹ

-' Cậu chắc mệt rồi đúng không, chúc ngủ ngon '

Tiếp sau đó tôi chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm, được đặt lên một thứ khá êm, cơ thể ấm dần.

Minh đặt cô lên giường của mình, bản thân cậu lại vác xác sang phòng kế bên.....

Tôi yên lặng ngủ suốt đêm. Đến khi nghe thấy tiếng chim bên ngoài ríu rít kêu, vài tia nắng len lói chiếu vào mắt khiến tôi bừng tỉnh. Cảm xúc hoang mang dâng trào, phòng tôi trang trí cổ điển như thế này từ bao giờ, nhớ rõ ràng đối diện giường ngủ của tôi còn có một tủ truyện rất màu mè nữa cơ mà???? Mất đâu rồi....

Phải mất một lúc mới tỉnh hẳn, tôi tự thưởng cho đầu mình một cái cốc rõ đau. Nhìn xung quanh không thấy Minh bên cạnh, tìm mãi thì thấy hắn vẫn đang ngủ, tôi sờ thử chán hắn, thấy mát lạnh mới yên tâm ra về. Đi đến cửa nhà chân tự nhiên không đứng vững nữa, tôi khóc không ra nước mắt

-' thôi xong, hôm qua mình là bỏ nhà ra đi, rồi còn ngủ nhờ..... chẳng lẽ lại phải ngồi nhà nghe mẹ ca thán bài hát * con nhà người ta, con nhà mình sao????*. Thật không sống nổi đến ngày mai mất ' tôi chỉ dám đứng ngoài tranh đấu nội tâm quyết liệt, đến phút cuối vẫn là ưỡn ngực, đứng thẳng lưng tự tin đi vào, thà chịu trận trước còn hơn.

Phòng khách không có ai, tôi thở phào lên phòng, lúc đi qua bàn ăn một giọng nói vang lên làm tôi thót tim

-' em gái thân yêu mới về à '

Hizzzz thì ra là anh trai đáng quý của tôi, thật may mắn vạn lần, tôi đứng lại cười đáp

-' ahaha em mới đi tập thể dục buổi sáng về đấy mà '

Anh cầm cốc sữa lên uống một ngụm, cười rõ hiền từ nhìn tôi, nói

-' vậy sao, tập thể dục từ tối qua đến giờ, cẩn thận bị cảm đấy em gái .xin lỗi nhé Tối qua chưa được em cho phép, anh đã lỡ ngủ trong phòng em mất rồi, thế nhóc ngủ trên giừơng anh à '

Trời ơi tránh được vỏ dưa lại gặp phải vỏ dừa, thật là cuộc đời tôi rõ mờ mịt.

-' đại ca mẹ ở nhà không?'

-' không,may cho nhóc là mẹ đi chơi xa vài ngày đấy nhé '

-'hết hồn súyt chết '

Anh tôi tỏ ra mệt mỏi, than vãn

-' anh tự nhiên mất hết sức lực, không rửa nổi đống bát trồng chất kia nữa, nhóc đang rảnh nhớ giúp anh nhé, anh đi học trước đây ' nói xong anh cầm cặp đeo lên vai, vui vẻ huýt sáo lướt qua tôi.

Ôi thần linh ơi, con đã đắc tội gì,làm ơn nhắc cho con xửa chứ đừng phạt như vậy

Anh tôi thật không phải dạng vừa đâu, mẹ tôi đã quy định ngày chẵn anh tôi phải rửa bát, còn đến ngày lẻ lại đến phiên tôi, chủ nhật thì mẹ phụ trách. Vậy mà vì cái vụ ngủ lang kia, anh trai khốn khiếp lại lợi dụng được cái sức lao động nhỏ bé này của tôi. Thật đau lòng ấm ức đi đánh răng rửa mặt còn đi học.....

Bước ra khỏi cửa đã thấy hắn tươi tỉnh đứng chờ, hắn cầm xiên xúc xích dơ trước mặt tôi. Liếc nhìn một cái tôi thở dài lắc đầu

-' cảm ơn, nhưng từ hôm nay tôi sẽ ăn chay niệm phật '

Minh thoáng ngạc nhiên, cũng phải....mtưởng gì chứ đồ ăn tôi đâu có chê nhiều bao giờ, hắn thấy tôi nhất quyết không lấy, hắn tự cắn một miếng, xong lại nói

-' Cậu có ăn chay thế nào đi nữa cũng không tích đức được đâu, ngày ngày đi chêu chó hàng xóm, ăn thịt còn nhiều hơn ăn cơm, đã thế cậu còn suốt ngày ăn vạ, hành hạ và phá huỷ cuộc đời tôi như thế tội rất lớn '

-' Cậu không cần đổ thêm dầu vào lửa, tôi cũng đã thảm hại vô cùng rồi, vậy nên im lặng hộ cái '

Hắn nhún vai, mặt nghiêm túc hỏi

-' có việc gì à '

-'không có gì ' chẳng lẽ lại đi đổ hết tội lên đầu hắn, với lại nói tại hắn mà tôi bị anh trai thân ái nắm thóp, hắn sẽ làm gì.... mang thân ra báo đáp tôi sao???? Ôi thật không dám mơ tưởng đến

Minh không buông tha cho tôi, dò hỏi đến cùng

-' hoang đường không có việc gì mà lợn chê cám à, nói dối quá lộ liễu '

-' thật ra là có '

Hắn tò mò hỏi

-' chuyện gì '

Tôi lại bình thản đáp

-' Cậu đoán đi '

Trái lại sự khiêu khích của tôi,Minh cười nham hiểm nói

-' tôi đoán ra rồi '

Cái gì, bộ cậu ta đi guốc trong bụng tôi chắc, thần đồng hay sao mà đoán không cần suy nghĩ, tôi thử xem đáp án của hắn

-' Cậu đoán ra rồi cơ á nhanh thế, nói thử xem là chuyện gì '

Minh cười tươi nhìn tôi nói

-' Cậu đoán thử xem '

Thật muốn ném cho hắn phát dép tông in hình lên cái bản mặt hảo soái kia, hắn thật biết cách trêu người,
Bình Luận (0)
Comment