Khương Nhạc Thầm chỉ trong một ngày đã hai lần lên mạng, hai lần lọt vào top những từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Tô Phỉ Á thấy tin tức thì vô cùng ngạc nhiên: “Tao chỉ mới đi lạc mày có một tí buổi chiều lúc dạo hội làng, vậy mà mày lại gặp được cả đài truyền hình phỏng vấn giữa đường? Nhạc Nhạc này, mày đâu chỉ có năng lực làm từ khóa hot, mày nói mấy trang mạng kia là của nhà mày tao cũng tin.”
Đây vốn chỉ là một câu nói đùa, ai ngờ Khương Nhạc Thầm lập tức trở nên nghiêm túc, nắm lấy tay chị gái.
“Chị, chị cũng nghĩ như vậy đúng không?” Khương Nhạc Thầm nói với vẻ nghiêm trọng, “Từ nhỏ em đã thấy, ba không thể nào chỉ là một giáo viên tiểu học, mẹ cũng không thể nào chỉ là một kế toán. Chắc chắn họ có biệt thự lớn, xe sang trọng, và mấy công ty niêm yết ở bên ngoài! Hai người họ từ nhỏ đã rèn luyện tinh thần chịu khó học hành cho em, chính là lo lắng em nếu sớm biết mình là con nhà giàu sẽ từ bỏ cố gắng, nên mới thúc ép em như vậy… Nhưng giờ em đã 24 rồi, cái bí mật này họ giấu em lâu quá rồi đấy?!”
“…”
“Chị, nếu chị biết gì thì nói nhỏ cho em đi. Có phải Weibo do ba em nắm cổ phần không, Douyin có phải là công ty đứng tên mẹ em không?” Khương Nhạc Thầm càng nói càng hăng hái, “Giờ người ta chuộng cái kiểu ‘cậu ấm nhà giàu theo đuổi ước mơ vào giới nghệ sĩ’ lắm. Nhà không mở mấy cái siêu thị lớn với bệnh viện tư nhân, còn ngại ngùng không dám lấn sân vào nghề đâu.”
Tô Phỉ Á cạn lời, chỉ đành rút tay khỏi tay em trai: “Nhạc Nhạc, làm con nhà giàu thì mày không làm được, nhưng mày có thể nghĩ đến việc làm người giàu đầu tiên – giàu trí tưởng tượng.”
Khương Nhạc Thầm: Ủy khuất.jpg
…
Từ khóa #công dân nhiệt tình Tiểu Khương# treo trên Weibo suốt một ngày một đêm, khiến bộ phận truyền thông của công ty trợn tròn mắt. Các nghệ sĩ khác tìm đủ mọi cách để chen chân vào top hot search trong dịp Tết, người thì công bố tin kết hôn, người thì báo tin có con thứ hai. Chỉ có cậu Khương không đi theo lối mòn, lên top hot search một cách bất ngờ như vậy.
Tết nguyên đán vui vẻ, nhân viên truyền thông bị bắt làm thêm giờ.
Giám đốc tổ truyền thông mặt mày ủ dột, cầm ảnh chụp màn hình hot search đi xin chỉ thị của sếp: “Sếp Cố, thầy Tiểu Khương lại lên top hot search rồi, chúng ta có cần kiểm soát luồng dư luận không ạ?”
Cố Vũ Triết trả lời bằng ba dấu chấm trên WeChat, rồi để lại một câu: “Kiểm soát luồng dư luận gì? Kinh thành vừa vào mùa đông là gió Tây Bắc thổi.”
Giám đốc tổ truyền thông: “?”
Giám đốc tổ truyền thông không hiểu gì, lại cầm đoạn trò chuyện giữa mình và Cố Vũ Triết đi hỏi trợ lý Phùng: “Chị Phùng, chị chỉ điểm cho em với, lời sếp Cố có ý gì ạ?”
Trợ lý Phùng đang nằm nhà thảnh thơi ngâm chân làm đẹp, thấy đoạn trò chuyện giám đốc tổ truyền thông gửi tới, trợ lý Phùng trợn mắt, gõ liên tục một loạt chữ: “Kinh thành gió Tây Bắc thổi là chuyện đương nhiên, thầy Tiểu Khương lên top hot search cũng là chuyện đương nhiên. Ý của sếp Cố là, công ty can thiệp vào lại thành ra không hay.”
Giám đốc tổ truyền thông: “… Cái này cũng thật là thâm thúy.”
“Thâm thúy phải không?” Trợ lý Phùng nói, “Mày thử nghĩ xem, nửa năm nay thầy Tiểu Khương lên top hot search bao nhiêu lần rồi? Một mình cậu ấy đã giúp tổ mày đạt được không ít chỉ tiêu rồi, có cậu ấy ở đó, chắc chắn chúng mày sẽ không phải hít gió Tây Bắc đâu.”
Giám đốc tổ truyền thông không biết nên khóc hay nên cười: “Vậy nhờ lời hay ý đẹp của chị Phùng.”
…
Lần lên top hot search này, Khương Nhạc Thầm với tư cách là người trong cuộc cũng thấy khó hiểu. Cậu chỉ là học theo tinh thần của Lôi Phong làm việc tốt, thấy chuyện bất bình thì lên tiếng, lúc cần ra tay thì ra tay, sao lại bị fan hâm mộ tinh mắt nhận ra được cơ chứ?
Hơn nữa lần này sự nổi tiếng bất thường, bởi vì khi cậu vạch trần lời nói dối của kẻ giả vờ bị tai nạn, cậu đã giới thiệu mình là sinh viên ngành thú y của Đại học Nông nghiệp, vì vậy trường học của cậu cũng được nhắc tên.
Dưới trang Weibo, Douyin, trang tin chính thức của trường đều là bình luận của cư dân mạng. Trang tin của trường nhanh tay tận dụng sự nổi tiếng này, đăng mấy đoạn phim của Khương Nhạc Thầm.
@Đại học Nông nghiệp: Sinh viên Khương Nhạc Thầm của khoa Thú y trường ta đã hát bài 《 Ca ngợi Tổ quốc 》trong lễ kỷ niệm 100 năm thành lập trường. 【Chia sẻ video】
@Đại học Nông nghiệp: Bạn Khương Nhạc Thầm đã dẫn dắt đội hùng biện của khoa Thú y, tham gia cuộc thi hùng biện của trường và giành giải hùng biện xuất sắc nhất. Đề tài chung kết: 《Trong khoảnh khắc tận thế, ngành chăn nuôi hữu dụng hơn, hay ngành nông lâm nghiệp hữu dụng hơn?》【Chia sẻ video】
@Đại học Nông nghiệp: Khương Nhạc Thầm và bạn Mông Hách khi đang phát sóng trực tiếp trong khuôn viên trường đã tay không khống chế một con dê đực. Con dê này là giống nhập khẩu của viện khoa học động vật, hành động này đã giúp trường cứu vãn thiệt hại mấy chục nghìn tệ. 【Chia sẻ video】
@Đại học Nông nghiệp: Bạn Khương Nhạc Thầm đã sử dụng kiến thức đã học, vạch trần lời nói dối của kẻ giả vờ bị tai nạn, bảo vệ tài sản của người dân vô tội, bảo vệ danh dự của động vật vô tội. 【Chia sẻ video】
Xem mấy đoạn phim liên tiếp như vậy, người không biết còn tưởng đã vào nhầm trang quay riêng về Khương Nhạc Thầm.
Trong nhóm chat của lớp cũng nổ tung, Khương Nhạc Thầm vẫn luôn là một nhân vật đặc biệt trong lớp. Cậu học giỏi, lại là một “ngôi sao lớn”, mọi người đều cảm thấy vinh dự khi được làm bạn cùng lớp với một người huyền thoại như vậy.
Ngay cả cố vấn học tập thường ngày hay lặn trong nhóm chat cũng lên tiếng.
@Cố vấn học tập: Tiểu Khương, chuyện em lên top hot search này ngay cả lãnh đạo trường cũng biết rồi. Viện trưởng cũng đã xem video và khen ngợi em đã làm rạng danh trường, nổi tiếng cho khoa.
@Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng: Hân hạnh quá.
@Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng: Vậy trường có xem xét thưởng cho em một ít tiền không ạ?
@Cố vấn học tập:… Tiền thưởng thì không thể, nhưng cờ thưởng thì được.
@Cố vấn học tập: Nữ chủ quán mà em giúp đỡ đã thông qua phóng viên liên hệ với chúng ta, nói muốn tặng em một lá cờ thưởng.
@Tất cả bạn bè cùng lớp: !!!
Được tặng cờ thưởng! —— Khương Nhạc Thầm cũng không ngờ, mình lại sắp nhận được lá cờ thưởng đầu tiên trong đời.
Thú y cũng giống như y học cho người, bác sĩ có y thuật cao siêu sẽ luôn nhận được sự biết ơn từ gia đình bệnh nhân, tặng cờ thưởng chính là cách biểu đạt sự biết ơn tốt nhất.
Khương Nhạc Thầm trước đây đi thực tập ở bệnh viện thuộc Đại học Nông nghiệp, mỗi phòng khám đều treo chi chít mấy chục lá cờ thưởng. Rốt cuộc các chuyên gia khám bệnh ở đây đều là cấp giáo sư, có thể nói là bệnh viện hạng A trong giới động vật.
Điểm khác biệt duy nhất là, cờ thưởng của y học cho người thì viết rất nhã nhặn, ý tứ sâu xa, như “Y giả nhân tâm”, hay “Diệu thủ hồi xuân”; còn cờ thưởng của thú y thì rất thẳng thắn, như “Chuyên gia cắt bi”, hay “Cứu mạng chó của tôi”.
Trong kế hoạch của Khương Nhạc Thầm, lá cờ thưởng đầu tiên trong đời cậu, đáng lẽ phải là sau khi cậu rời khỏi giới giải trí, thành lập bệnh viện thú cưng đầu tiên của mình và trở thành viện trưởng mới nhận được.
Không ngờ lá cờ thưởng này lại đến sớm hơn nhiều so với cậu tưởng tượng!
Ai mà lại không thích được khen ngợi chứ? Nếu cậu có đuôi, lúc này chắc chắn đã vểnh lên rồi!
Cậu đã nghĩ kỹ rồi, đợi khi lấy được cờ thưởng, cậu sẽ đăng ảnh lên tất cả các nền tảng. Nếu có con chó nào trong khu phố không biết cậu được tặng cờ thưởng, thì đó chính là do cậu truyền thông thất bại!
…
Chỉ có điều, lên top hot search nhiều lần cũng mang đến những rắc rối mới.
Một trong số đó là —— luôn có những người kỳ quặc muốn kết bạn WeChat với Khương Nhạc Thầm.
Khi Khương Nhạc Thầm vào nghề 5 năm trước, cậu không nghĩ đến việc phải tách riêng WeChat công việc và WeChat cá nhân, tất cả danh bạ đều trộn lẫn vào nhau. Danh sách bạn bè trên WeChat của cậu rất đông, gồm cả giáo viên, bạn bè cũ, đồng nghiệp trong giới giải trí đã từng hợp tác mấy lần… Không biết ai đã làm lộ WeChat của cậu, khiến cậu luôn nhận được lời mời kết bạn từ người lạ.
Vì chuyện top hot search, lời mời kết bạn của Khương Nhạc Thầm lại ồ ạt tới không ít người, cậu lướt qua loa, tin nhắn xác nhận viết toàn là truyền thông xx, cậu nhấn bỏ qua hết.
Đang nhấn, một lời mời kết bạn lọt vào mắt cậu.
@song mộc thành rừng: Bạn nhỏ, tôi là Lâm Vị Nhiên.
Khương Nhạc Thầm: “Ố?”
Lâm Vị Nhiên nổi tiếng là “người ngoài hành tinh với mạng xã hội”, đến bây giờ anh vẫn chưa đăng ký Weibo và WeChat. Điện thoại trong tay anh chỉ có hai chức năng cơ bản nhất là gọi điện thoại và nhắn tin, thỉnh thoảng gửi nhận thư điện tử.
Khương Nhạc Thầm thì hoàn toàn trái ngược, Khương Nhạc Thầm là một người nghiện mạng xã hội, luôn lướt mạng 5G ở tuyến đầu, dưa gì, tin gì, tiếng lóng mạng gì cậu cũng biết.
Tiểu Khương không thể tin nổi, Lâm Vị Nhiên sao đột nhiên lại thay đổi tính cách mà đăng ký WeChat?
Hay là kẻ lừa đảo… Nhưng kẻ lừa đảo chắc không biết Lâm Vị Nhiên sẽ gọi cậu là “bạn nhỏ” đâu nhỉ.
Với thái độ nửa tin nửa ngờ, Khương Nhạc Thầm đã đồng ý lời mời kết bạn của @song mộc thành rừng.
Vừa đồng ý xong, đối phương lập tức gọi video.
Khương Nhạc Thầm: “… Phải làm sao đây, càng giống kẻ lừa đảo hơn.”
Chắc không phải vừa bắt máy là chiếu cho cậu một đoạn ghi hình tổng hợp, rồi đòi vay tiền đấy chứ.
Nhưng ôm chút tin tưởng cuối cùng, Khương Nhạc Thầm vẫn nhấn nút bắt máy.
Tín hiệu rất tốt, khung cảnh bên kia màn hình nhanh chóng hiện ra trên điện thoại của Khương Nhạc Thầm.
Không giống Khương Nhạc Thầm đang mặc đồ ở nhà lông xù ấm áp cuộn mình trên giường, Lâm Vị Nhiên bên kia video mặc một chiếc áo len mỏng, đang ngồi trên ghế sofa trong thư phòng.
Phía sau anh là giá sách cao đến trần nhà, trước cửa sổ còn bày một chậu cây quất cảnh treo đầy dải lụa đỏ. Con chó to tên là Happy mà Lâm Vị Nhiên nhận nuôi đang nằm dưới chân anh, dùng hai chân trước đùa nghịch một quả bóng nhỏ kêu leng keng.
“Tiểu Khương, Tết vui vẻ.” Lâm Vị Nhiên mở lời trước, giọng điệu dịu dàng.
“Đạo diễn Lâm, Tết vui vẻ!” Khương Nhạc Thầm lúc này có thể chắc chắn, đây tuyệt đối là người thật, không phải video tổng hợp để lừa tiền.
Mấy ngày sau khi Khương Nhạc Thầm đóng máy, đoàn phim cũng chính thức đóng máy. Toàn bộ nhân viên của đoàn phim đã có một cái Tết thong thả, không cần phải ngâm mình trong đoàn phim để chạy tiến độ.
Khương Nhạc Thầm hỏi: “Giờ anh đang ở Kinh thành sao?”
“Không,” Lâm Vị Nhiên lắc đầu, “Tôi về Cảng Thành rồi.”
Gia đình họ Lâm rất truyền thống, trong dịp Tết cả nhà phải “đoàn tụ”, nhà anh đông người, mỗi lần họp mặt gia đình đều có mấy chục người. Ngoài con cái của mấy chú bác ra, anh còn có hai “em trai”, “em gái” có thân phận khá nhạy cảm. Bố anh, là một đạo diễn nổi tiếng, đời tư cá nhân luôn bị nhiều người chỉ trích, dù trong nhà đã có vợ, nhưng vẫn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, bạn gái công khai cũng đã có mấy người.
Lâm Vị Nhiên đã một năm không về nhà, lần này vừa về đến nhà, đã thấy thêm một vài cô gái lạ trên bàn ăn, trong lòng một cô còn bế một em bé vừa mới chào đời không lâu.
Cái Tết này quả thật quá “đoàn tụ”, không khí trong nhà rất kỳ lạ. Lâm Vị Nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, tự nhủ còn không bằng ở lại đoàn phim đẩy nhanh tiến độ.
Tất nhiên, những chuyện dơ bẩn này, anh sẽ không kể với Khương Nhạc Thầm.
Anh gọi điện thoại cho Khương Nhạc Thầm, chỉ là muốn gặp cậu, trò chuyện với cậu mà thôi. Giống như con cá bị phong kín dưới lớp băng vào mùa đông, lúc thiếu dưỡng khí thì tiến đến gần nơi lớp băng mỏng nhất, chỉ để hít thở thêm một chút không khí loãng.
Hai người chúc Tết nhau, Khương Nhạc Thầm còn qua màn hình chào hỏi Happy. Con chó giữ cửa này từng bị bỏ rơi trong một nhà xưởng hoang, sau đó được những người yêu động vật cứu trợ. Khương Nhạc Thầm trong một buổi hoạt động nhận nuôi, đã tận tay giao nó vào tay Lâm Vị Nhiên.
Đáng tiếc con chó to tên Happy này đã không còn nhận ra cậu.
Khương Nhạc Thầm có chút tiếc nuối: “Happy, hồi đó còn là anh tận tay phẫu thuật thiến cho mày đấy, sao mày lại quên anh được cơ chứ.”
Lâm Vị Nhiên sờ đầu chó, khéo léo nhắc nhở cậu: “Em có từng nghĩ đến, có thể Happy không muốn nhớ lại em không?”
Khương Nhạc Thầm: “…” Cậu ho khan một tiếng, chuyển sang chuyện khác, “Đạo diễn, sao đột nhiên anh lại đăng ký WeChat vậy, trước đây anh rõ ràng chưa bao giờ dùng mạng xã hội, người khác có việc liên hệ với anh đều chỉ có thể gửi thư điện tử cho anh.”
Bàn tay Lâm Vị Nhiên đang v**t v* đầu chó khựng lại một chút, trả lời: “Bởi vì nếu tôi cứ mãi không lên mạng, tôi sẽ bỏ lỡ rất nhiều tin tức quan trọng.”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như chuyện làm việc nghĩa của công dân nhiệt tình Tiểu Khương.”
Khương Nhạc Thầm: “!!!”