Imi - Tiên Giới Chiến

Chương 192

Tầng trời thứ bày và mười sáu đang trong trạng thái không gian đông kết đặc quánh, do mật độ linh tử từ cả tiên giới đang dồn về cả hai chỗ này, khiến cho bề dày vật chất trở lên ngưng thực hơn bao giờ hết.

Nói cách khác, hiện tại hai tầng trời này, tất cả các loại sức mạnh siêu nhiên ngoại trừ thế giới lực đều bị hạ thấp xuống nghiêm trọng. Tình huống cũng tương tự với khi ở trái đất, cảnh giới của tất cả mọi người đều bị áp chế ở cấp độ nguyên anh kỳ trở xuống, không thể vượt quá 20% cube. Cường giả cảnh giới hư không có thể miễn cưỡng bỏ qua áp chế cấp độ, làm ra kháng cự với thế giới lực, nhưng muốn xé mở thực tại với lượng vật chất dày đặc thế này vẫn là lực bất tòng tâm.

Bởi vậy việc xuyên không gần như là không thể nào.

Nếu không có vật phẩm đặc thù để bật hack như Thanh Long cung, vũ khí tùy thân của chủ nhân Tiên Giới, mọi biện pháp xuyên không đều bất khả thi.

Đó cũng là lý do King có thể thoải mái cử người chạy đến ăn cướp của thần tộc mà không sợ bị trả thù.

Bởi vì theo tính toán của hắn, sau khi thông đạo đóng lại, thần tộc chỉ có thể ở lại tầng trời thứ mười sáu mà chịu chết thôi. Không thể làm ra bất cứ hành động phản kháng nào cả.

Bởi thế, chuyện Ares đột ngột xuất hiện cũng khiến hắn vô cùng bất ngờ.

Thế giới lực của trái đất đã tiêu hao gần hết, nếu tiếp tục sử dụng sẽ gây ra hiện tượng thế giới sụp đổ, chôn vùi nhân loại còn đang ở trên địa cầu. Hiện tại hắn đang dùng chính sức mình gánh lấy thảm họa từ bầu trời, đỡ thay cho toàn bộ nhân loại, cử động hết sức khó khăn.

Một cú đột kích bất ngờ của Ares, nếu như thành công, coi như không lấy được mạng của hắn, cũng có thể khiến hắn vì thế buông tay, và nhân loại tại tầng trời thứ bảy sẽ trực tiếp xong.

Không chỉ nhân loại, mà là toàn bộ sinh vật ở tầng trời thứ bảy.

Một khi cột chống là hắn ngã xuống, toàn bộ sinh linh sẽ bị một ngón tay của thiên đạo điểm phá thành hư không.

Cho dù là Ares cũng vậy,

Nhưng kể cả nếu đã biết trước điều đó, hắn cũng vẫn sẽ ra tay không do dự.

Bởi vì...

“Ngươi đã hi sinh thứ gì để đến được đây, hả Ares!?” 

King gườm gườm nhìn hắn, giọng nói âm trầm, ánh mắt đầy sát ý.

Lơ lửng giữa bầu trời với cơ thể ám khói từ những vết bỏng đỏ rực, ánh mắt Ares cũng ngập tràn lệ khí, cười gằn đáp:

“Ta tưởng ngươi rất giỏi dùng đầu óc!? Không tính được sao!?”

King trầm mặc một chút, rồi đáp: “Là thiếu sót của ta, không ngờ thần tộc các ngươi có thể làm ra chuyện như vậy.”

Ares gật đầu nói: “Ngươi là người đầu tiên luôn luôn khinh thường thần tộc chúng ta đến vậy, bởi vậy...”

Hắn khom người, đạp vào hư không bắn vọt tới:

“Ngươi đi chết đi.”

...

Trước đó không lâu, đối mặt với thảm họa từ bầu trời một cách tuyệt vọng, toàn bộ thần chúng đều liều mạng bộc phát tiểu vũ trụ, muốn dùng thần lực đỡ lấy tiên linh lực.

Cho dù ở những phút tuyệt vọng cuối cùng, niềm tin vào sự cao quý của thần lực và thần tộc vẫn không hề bị dập tắt.

Nhưng tiên linh lực là trạng thái cụ hiện hóa của thế giới lực. 

Thần lực có bạo phát đến mức nào cũng chỉ thuộc về phạm trù vật lý, không thể chống lại loại lực lượng cấp độ pháp tắc thế kia.

Một đợt thiên lôi oanh kích xuống, tất cả những thần tộc dám bay lên đối đầu với bầu trời, không có ngoại lệ, tất cả đều biến thành tro bụi, tiêu tán trong hư không.

“Chúng ta phải chết, chúng ta phải chết, chúng ta phải chết!!!!” Aprodite tuyệt vọng ôm đầu nói.

Chỉ một đợt dư uy của thiên lôi, mấy ngàn tên cường giả thánh vực đỉnh phong tiếp cận chân thần đều đã thành không khí, cặn bã cũng không để lại.

Giống hệt như năm đó Trường Sinh Đảo bộc phát ra, để cho toàn bộ Lục Đạo thế giới biết được Thế Giới lực là lực lượng đáng sợ cỡ nào.

Thế giới còn sót lại trên bầu trời đã tiêu tán đến những mảnh cuối cùng, toàn bộ thiên lôi sắp sửa chụp xuống. 

Không còn thế giới cũ của Hestia để làm vật tham chiếu, thế giới ảo trên bầu trời không thể nào tiếp tục tái tạo, chờ đợi nó và thần tộc chỉ có hủy diệt.

“Xong, lần này Olympus chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngã xuống, toàn bộ tộc titan sẽ trở thành mồi thơm cho đám người ở Argard xâu xé.” Artemis chán nản thời dài nói.

Ares nhìn chằm chằm lên bầu trời, nghiến răng đưa tay ra:

“Herphateus, đưa ta thương của Isis và khiên Svalin, ta sẽ lên trời thử xem.”

“Ngươi điên rồi Ares, nếu bỏ chạy, chủ thần chúng ta vẫn có thể sống.” Herphateus không thể tin nổi nói.

“Ngươi mới là điên, thật sự muốn để cho bọn họ chết hay sao!?” Ares gầm lớn chỉ vào cả triệu thần chúng đang liều mạng thúc giục khiên Aesis muốn chống đỡ cho bọn họ.

“Bọn họ có thể trở về thần mạch...” 

“Thần mạch đã không còn chỗ chứa. Ngươi biết mà!? Ngươi chẳng lẽ muốn để cho bọn họ - những chiến binh dũng cảm này chết đi, vì đám ngu xuẩn không dám ra khỏi thần mạch thí mạng hay sao!?”

Bình thường chiến binh thần tộc chết đi, dữ liệu tế bào và ký ức của bọn họ đều được thần mạch ghi lại, bất cứ lúc nào cũng có thể tái tạo nhục thể rồi xuất hiện.

Nhưng gần đây thần mạch càng lúc càng sắp đến ngưỡng quá tải, những người dám ra khỏi thần mạch chiến đấu và sinh hoạt, rất có thể sẽ không còn chỗ để lưu trữ ký ức để tái sinh. 

Càng đến giây phút như vậy, số lượng thần chúng tham sống sợ chết càng trở lên nhiều đột biến, không ai muốn rời khỏi thần mạch để đối mặt với nguy cơ mất đi sự bất tử cả.

Những thần binh dám xuất hiện ở thế giới bên ngoài, đều là tinh nhuệ cực kỳ dũng cảm.

Bọn họ cũng chính là nòng cốt giúp đỡ mở rộng thần mạch bằng cách xâm lược, bắt bớ các chủng tộc khác, tiêm vào máu bán thần, khiến cho thần mạch mở rộng.

Một lần chết đi cả triệu chiến binh như thế này, thần mạch chắc chắn sẽ quá tải.

Khi đó sẽ giống như Ares nói, bởi vì những kẻ tham sống sợ chết, hi sinh đi những chiến binh dũng cảm dám đối mặt với tử vong để mở mang bờ cõi cho đồng bào.

Không để cho những tinh nhuệ quý giá này chết đi, chính là trách nhiệm của chủ thần bọn họ.

Bởi vậy, Ares dự định liều mạng.

Hắn muốn làm giống như King, dùng sức một mình, gánh cả bầu trời này, thay cho chủng tộc của chính mình. 

Nhưng không phải Giới Hoàng như Ares, lên đó chỉ là chịu chết.

Giới Hoàng dù không có thế giới lực cũng là một thực thể siêu mạnh, mạnh hơn bất cứ cao thủ cận giới hoàng đỉnh phong nào. Điểm này King của Trường Sinh Đảo cũng đã chứng minh. Khi vừa rời khỏi Thực Nghiệm Đảo, một mình hắn đã có thể treo lên đánh tứ đại ma tướng của ma giới, trong đó có cả cường giả siêu giai như Vương Tử Trực.

Ares cách King khi đó còn xa tít tắp.

Cho dù hắn không sợ chết muốn gánh lấy thảm họa từ bầu trời, thực ra cũng chỉ là phí công. 

Nhưng không thể chỉ vì biết rằng không thể liền không dám đi làm, khiêu chiến cực hạn là cái tâm mỗi chiến binh đều phải có. Chỉ là mặc dù Ares có cái tâm liều mạng này, cũng không sợ chết, nhưng các chủ thần còn lại với đầu óc còn đủ tỉnh táo sẽ không ủng hộ hắn làm ra quyết định ngu xuẩn như vậy được.

Bọn họ định liều mạng… chạy trốn.

Đúng vậy, giống như Herphateus đã nói, thế giới lực có thể bắt bớ giết chóc mọi sinh linh, nhưng cường giả cảnh giới Cận Giới Hoàng vẫn có khả năng chống cự nhất định, toàn lực cầu sinh thì vẫn có thể sống sót.

“Cho dù như vậy, chúng ta không thể chết được, chúng ta chết hết, Olympus không có chủ thần hỗ trợ, sẽ trực tiếp xong, ngươi hiểu không!?” Herphateus tóm lấy vai Ares, gườm gườm nhìn hắn nói.

“Vậy các người chạy, ta ở lại.”

“Mẹ kiếp, ngươi không hiểu….”

“Để hắn ở lại đi, mà không đúng, tất cả cùng ở lại đi.”

Một giọng nữ xem giữa trận tranh cãi này, khiến cho Ares và Herphateus đều sửng sốt quay sang, đối diện với họ, Hestia đang xoay xoay lọn tóc của mình, ánh mắt trong suốt cùng với vẻ mặt dửng dưng như đang nói một chuyện đương nhiên.

“Hestia, đến bác cũng nói thế sao!?” Herphateus cảm thấy tận thế sắp đến, nên mọi thần đều điên rồi.

“Chú ý cái miệng Herphateus, đấy là lý do ta không thích nói chuyện với ngươi đấy, chị Hestia, nhớ chưa, với loại sinh mạng sống vài trăm ngàn năm là bình thường như chúng ta, chênh lệch chút tuổi tác ấy có gì đáng nói hả!? Tại sao cứ phải già hóa ta như vậy!? Nhìn thấy gì đây không!? Cái mặt dễ thương này nè, dáng người nhỏ nhỏ xinh xinh này nữa.” Hestia bĩu môi bất mãn nói.

“Cái đó là trọng điểm bây giờ hả!?” Herphateus mặt đen lại.

“Dĩ nhiên là quan trọng, ta muốn các ngươi nhớ lấy cái hình hài dễ thương này chứ sao. Dù sao chắc sẽ rất lâu về sau các ngươi không được thấy nữa đâu.” Hestia nhún vai nói.

Đoàng.

Một tia sét đánh xuống, mặt đất nổ tung lên, cả ngàn tên thần binh không làm ra được hành vi kháng cự nào, tan ra như bọt phấn, chỉ để lại mùi huyết tinh nhàn nhạt trong không khí.

Quay đầu lại, khịt khịt mũi ngửi, thử, không thấy vị tanh nồng của máu, cũng không thấy mùi cháy khét, chỉ thấy được mùi tử vong nồng đậm, Hestia cười cười, giọng nói có chút uể oải: “Rốt cuộc vẫn không thể kéo dài thêm một chút ha, người ta cũng lưu luyến cuộc sống mà, cũng sợ chết lắm.”

Ares trầm giọng, cẩn thận hỏi: “Bà định làm gì!?”

Đáp lại là một trận không gian rung động, sau đó vô số bóng người liên tục xuất hiện xung quanh, Ares hoa mắt lên, nhìn kỹ lại, thấy được rất nhiều, rất rất nhiều Hestia.

“Là ảnh chiếu phủ xuống!? Không phải, là phân thân thật sự, Hestia, bà…”

Chủ thần có thể gửi ảnh chiếu của mình tới chỗ thần chúng qua liên kết trong thần mạch, dạng phân thân này sẽ mang một phần sức mạnh bản gốc đến nơi chỉ định để hiển lộ thần tích, đây là chuyện mà chủ thần nào cũng thích làm để củng cố tín ngưỡng. Nhưng Ares đã sớm lõi đời, hắn nhìn ra được những phân thân này là một dạng hoàn toàn khác.

Nếu ví Hestia là một bát nước, thì những phân thân này chính là từng giọt nước trong bát nước ấy.

Đó cũng là lý do tại sao Hestia luôn xuất hiện trong hình dạng bé gái.

Không phải không muốn biến lớn, mà là không thể lớn được đó mà.

Vị nữ thần có vai vế cao nhất trong toàn bộ Olympus hiện tại này gật đầu, đáp lời hắn:

“Với mỗi một phần sức mạnh nhỉnh hơn cảnh giới chủ thần, ta đều tách nó thành một phân thân. Các ngươi biết tại sao lĩnh vực của ta rộng như vậy không!? Đó là vì ta cần phải chứa nhiều người lắm.”

“Ngươi, Ares. Ngươi là chiến thần, trước giờ chưa từng thất bại, kể cả Giới Hoàng như King của Trường Sinh Đảo cũng phải dùng âm mưu quỷ kế để hạ gục ngươi. Ngươi, Artemmis, ngươi là thợ săn nổi tiếng nhất Nam thần tộc, không ai có thể thoát khỏi mũi tên của ngươi, ngươi đã từng bắn hạ biết bao nhiêu cường giả cảnh giới Hư Không, cho dù người đó có mạnh hơn ngươi. Ngươi, Aprodite, ngươi là con lười đáng ghét, nhưng ngươi chẳng cần đánh nhau cũng có thể khiến quân địch quy hàng, còn ngươi, Herphateus, ngươi cù lần và ngu si, đã thô lại còn thối nữa, nhưng ngươi là linh hồn của quân đội, thiếu ngươi thì không xong.”

Hestia chỉ vào từng chủ thần đang có mặt tại đây, nói một tràng nhận xét.

“Athena hay Methis thì đều khỏi phải nói rồi, các ngươi đều có con đường của mình để bước đến đỉnh phong. Còn nhìn lại ta xem, ta chẳng có gì cả. Có chăng là lực lượng nhiều hơn người khác một chút, lĩnh vực rộng hơn một chút, thần lực dày đặc hơn một chút.”

“Bởi vậy, ta đã nghĩ ra một con đường, nếu như số lượng là ưu thế duy nhất của ta, vậy thì ta sẽ tận cùng hóa nó.”

Hestia vung tay. Những phân thân thoát ra từ lĩnh vực đã mất đi giống như nhận được chỉ lệnh tối cao, tất cả cùng hướng tới phía vị nữ thần này bay vọt tới, giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa.

“Ta, dù không có gì cả ngoài số lượng, nhưng ta vẫn muốn đuổi theo các người, muốn đánh một trận với con nhỏ Athena đáng ghét đó, bởi vậy phương pháp của ta, là đây.”

“Tích tiểu thành đại.”

Hestia đã sống rất lâu, lâu hơn tất cả những Chủ Thần còn lại, bởi vậy lượng thần lực tích lũy ra được trong vô số năm tháng dài dòng buồn bã ấy là vô cùng khổng lồ. Nếu ví mỗi chủ thần là một bình chứa với dung tích có hạn, khó có thể tạo thành vô hạn, vậy thì Hestia chính là vô số cái thùng chứa.

Để cho tất cả những cái thùng chứa này cùng đổ nước ra, với lượng nước được tích tụ trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng của chúng nó.

Cho dù mỗi cái thùng chỉ chứa được một giọt.

Vậy thì cũng thành biển.

Không gian chấn động, nứt vỡ. Mặt đất dưới chân phá toái, linh tử dày đặc bị lực lượng khủng bố chấn văng ra tứ phía thành những giọt nước đặc sệt xám xanh, rồi bị lực lượng nghiền ép thành sắc tố thuần túy.

Sau đó, một cột sáng màu vàng kim mang theo thần lực khủng bố dày đặc xông thẳng lên bầu trời.

Bánh xe thiên đạo giống như bị chẹn vào một cây gậy ngang trục, nhất thời ngừng xoay chuyển.

Giống như thế giới ngừng quay.

Tất cả mọi người há hốc mồm.

Không biết nên dùng từ gì để diễn tả sự chấn kinh lúc này, Hestia ở trước mặt mọi người đã lột xác, trở thành một vị nữ thần cao ráo với gương mặt thành thục diễm lệ. Cùng trưởng thành với vẻ bề ngoài ấy là thần lực bạo tăng tới mức khủng bố.

Thậm chí đã có thể so sánh với Athena trong trạng thái ma hóa.

Toàn bộ thần mạch kịch liệt rung chuyển, lượng tài nguyên của nó bị kéo về hội tụ vào một chỗ trong thoáng chốc gây ra một loạt xáo trộn, thần giới ở nhiều nơi xuất hiện cảnh tượng giống như thiên băng địa liệt, không khác gì tận thế.

Đây là dấu hiệu thế giới lực bị điều động.

Không đúng, là bị cướp đi.

Thế giới lực không thể bị điều khiển bởi bất cứ cá nhân nào không phải giới hoàng, nó giống như một cục sắt cứng rắn cao ngạo không thể bị lực lượng bẻ cong, thế nhưng nó vẫn có thể bị thật nhiều nước lũ, cuốn trôi đi, rồi va đập vào một cục sắt khác ở Tiên Giới.

Hestia đang dùng lực lượng của bản thân, kéo đi thật nhiều Thế Giới lực ở Thần Giới, để chúng va chạm trực tiếp với Thế Giới lực ở Tiên Giới.

Nhưng lượng nước lũ cần có để cuốn trôi một thanh sắt đủ để va chạm với một công trình khổng lồ như Thiên Đạo pháp luân đã mở hai cung là vô cùng khổng lồ. Cho dù là biển rộng cũng chỉ sợ là không có đủ nhiều tài nguyên như vậy.

Bởi vậy, cần thêm một yếu tố nữa.

“Hoàng Kim kết giới, Lĩnh Vực Nội Năng, Toàn Khai.”

Tuổi thọ của chủ thần gần như là vô hạn, đại biểu cho một lượng tiềm năng khổng lồ. Toàn bộ mở ra những tiềm năng này trong khoảnh khắc, lực lượng chung cực lập tức đập vỡ mốc tối cao.

“Cái gì.”

Ngồi trong vườn bàn đào, Tiên Đế thông qua sự toàn tri của mình với linh tử mà nhận thức được một sự thật khủng bố. Khóe miệng hắn cũng rỉ ra một chút máu tươi.

“Thần… mẹ nó, vậy mà làm ta bị thương rồi!?” 

Hắn cất giọng đắng chát, không dám tin nhưng cũng phải tiếp nhận sự thật này.

Bởi vì Tiên Khí Linh Thụ còn đang rít gào không ngừng.

Bảo vật định giới này có một linh tính non nớt đủ để nhận thức được nguy hiểm và đau đớn.

Bởi vì có người trong cơ thể nó nổ mạnh kìa.

Nổ còn rất mạnh.

Tầng trời thứ mười bảy, tầng trời thứ mười tám, tầng trời thứ mười chín.

Ba tầng trời trực tiếp nổ tung.

Hư không bị đánh bạo tạc, trời xanh biến mất, mây đen biến mất, một cột sáng hoàng kim thô to giống như cái cột chống trời xuất hiện, trực tiếp đập thủng tầng trời, lại đập thủng tầng trời, đánh băng đại địa ở tầng trời phía trên, rồi lại đập thủng bầu trời một lần nữa.

Trực tiếp hủy diệt ba tầng trời trên một nhánh cây.

Từ khoảng cách rất nhiều năm ánh sáng so với Tiên Giới đủ để hình dung thế giới này là một cái cây, thì cây thế giới này, có một phiến lá không hiểu sao phát nổ, rồi dư ba vụ nổ kéo thành một đường thẳng, đánh cho một nhánh cây cùng ba tán lá khác nát vụn ra.

Một phần mười Tiên Giới, cứ như vậy trực tiếp xong.

Tiên Đế cũng phải thổ huyết, Tiên Khí Linh Thụ cũng phải quằn quại, linh tử cũng phải thất tán.

Bạo tạc không mạnh như khi Athena sử dụng Exclamation cứng đối cứng với Odin, nhưng không chịu nổi nổ ở cự ly gần như vậy, thương hại gây ra cho thế giới chỉ có hơn mà không kém so với lúc Ma Giới bị xé rách thương khung và Argard sụp đổ. Đám thần tộc này rốt cuộc đều mang bom trong người hay sao!? Cứ động một chút là bạo tạc như vậy, ngẫm thôi cũng thấy lạnh người.

Ngoài ra, đây là một vụ nổ có tính toán, thiệt hại hoàn toàn là đơn hướng.

Bởi vậy ngoại trừ những cư dân xấu số ở tầng trời thứ mười bảy, mười tám, mười chín và Tiên Đế.

Không ai cảm nhận được gì cả.

Những người ở các tầng trời tiếp theo chỉ cảm thấy không khí rung chuyển một chút, sau đó hoang mang nhìn quanh, thở phào vì không có chuyện gì xảy ra cả, lại không biết rằng ở một nơi xa xôi nào đó, có ba tầng trời cùng một nhánh thế giới của họ vừa trở thành bụi vũ trụ rồi.

Thậm chí là những chủ thần đứng trên mặt đất ở tầng trời thứ mười sáu, chỉ thấy được một bầu trời toang toác đầy hư không nứt vỡ chằng chịt và một bánh xe Thiên Đạo pháp luân còn tỏa ra sấm sét đang kẽo kẹt xoay chuyển chậm chạp, cũng không thể biết được rằng một đòn này gây ra sức nổ “đục xuyên” khủng khiếp như thế nào.

Đám quần chúng cắn dưa bất lực với thiên phạt đồng loạt reo hò, bởi vì mật độ linh khí đã toán loạn nhạt đến không chịu nổi, toàn bộ áp chế với bọn họ đã bị cởi bỏ, ở trên trời mặc dù còn một cái Thiên Đạo pháp luân khủng bố đang chầm chậm xoay lại muốn tiếp tục trừng phạt bọn họ, nhưng giờ mọi người đã tự do, ai còn quản nó, tất cả đều đã sung sướng chạy biến.

Mây đen, sấm sét, kỳ lân, thiên đạo nhất chỉ đều bị cột sáng chói mắt ấy phá hủy sạch sẽ, chỉ còn lại Thiên Đao pháp luân cứng không chịu nổi còn trơ trọi giữa bầu trời, biểu thị rõ ràng sự bất lực của Tiên Đế với những kẻ ngoại lai.

“Thế đấy, Giới Hoàng tiên giới, Thế Giới Lực cũng không hơn gì thế này.” Hestia nhún vai quay đầu, giơ tay lên, nhe răng cười, hai ngón tay làm ra dấu hiệu Victory.

Lại phát hiện, ở đằng sau không có ai cười với mình cả, ánh mắt cả đám âm trầm, chân mày trĩu xuống, vẻ mặt như cha chết mẹ chết.

“Làm sao!? Không vui hả!? Chúng ta vừa thắng đó nha, tát vào mặt Tiên Đế một cái, giờ này chắc hắn vẫn còn đang đần mặt không hiểu chuyện gì xảy ra đấy, haha.”

Không ai đáp lại, Hestia chống tay ngang hông, có chút tức giận nói:

“Xin nhờ, người ta vừa mới tỏa sáng, vừa mới lấp lánh lấp lánh, rất hợi hại có phải không, ít nhất nên có một tràng pháo tay chứ hả!?”

“Này này, câm hết rồi hay sao thế, có tin ta dùng một ngón tay dí cho các ngươi một trận giống con kỳ lân khi nãy khô… a…”

Hestia giơ tay lên chỉ chỉ, rồi đột nhiên kêu khẽ một tiếng.

Ngón tay mảnh khảnh trắng muốt nứt ra, rồi rơi xuống, vỡ tan thành từng hạt sáng nhỏ.

“Hừm, xem ra dùng hết tiềm lực quả thật không tránh khỏi thế này.” Vị nữ thần này cau mày nói.

Sụp.

Ares quỳ xuống, cúi đầu, bờ vai hắn rung rung. Mặt đất dưới đầu hắn thấm một chút nước, gã chiến thần cao ngạo này không muốn để ai nhìn thấy hắn đang khóc.

Bên cạnh Ares, Hesphateus, Artemis, Aprodite, cũng quỳ xuống, bày tỏ kính ý cao nhất của bọn họ.

Không khí tang thương nhanh chóng lan khắp toàn trường.

Thần binh còn sót lại chưa đến triệu người, có kẻ lơ lửng, có kẻ trọng thương nằm rạp, có kẻ đã tàn phế, tất cả đều quỳ xuống.

Hướng nữ thần cúi đầu.

Hướng cứu tinh của bọn họ cúi đầu.

Hướng người đã dùng cả tính mạng để che chở cho bọn họ, và đòi lại tôn nghiêm cho thần tộc cúi đầu.

“Tất cả chúng tôi đều nợ người một mạng sống, thưa nữ thần Hestia.”

Ares, dẫn đầu tất cả, dùng giọng khàn khàn bày tỏ sự biết ơn chân thành đến từ nội tâm.

“Hm..hm… các người làm ta ngại, thật sự đấy.” Hestia bối rối gãi gãi đầu, không làm còn tốt, vừa đưa tay lên, cánh tay cũng nứt vỡ ra, thành vô số điểm sáng, cô ta chỉ có thể buồn bực cười khổ.

Liếc nhìn những khuôn mặt quen thuộc đã rất nhiều năm, Hestia không hiểu sao cảm thấy sống mũi chua chua, rõ ràng lúc làm ra quyết tâm đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Nhưng nước mắt cứ trào ra như vậy.

Những tiếng nức nở này, thật mất mặt quá.

Thì ra, mình thật sự rất sợ chết, rất sợ cô độc một mình.

Thì ra, tiếng khóc của mình, không cần phải giả trang, cũng giống như một đứa trẻ vậy.

Dưới bầu trời nứt vỡ, mây giông ngừng trôi, chỉ có một cái bánh xe kẽo kẹt đang chầm chậm xoay, có một vị nữ thần òa lên khóc, giữa hàng triệu đồng loại vây quanh.

Không khí tang thương u ám bao trùm lên tất cả.

Đó cũng là lúc ở tít tận ma giới xa xôi, Ethania nghe được tiếng thần mạch đang khóc.

Vì đã lại có thêm một chủ thần nữa chết đi.





*Aura pillar: Hay Aurora Pillar: Trụ cột hào quang. 
Bình Luận (0)
Comment